Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ

An Tử Yến đã đến thành phố khác đón năm mới cùng gia đình ông nội, Mạch Đinh hà hơi, cầm phong thư từ trong phòng ấm áp chạy ra ngoài, viết lời chúc của mình lên một tấm thiệp, ghi địa chỉ mà Bạch Tiểu Tư cho. Mạch Đinh cảm thấy gửi thiệp có ý nghĩa hơn so với việc gửi một tin nhắn chúc mừng, nhìn phong thư rơi vào trong hòm thư, Mạch Đinh vỗ vỗ hòm thư: "Người anh em, tình yêu của ta liền trông cậy vào ngươi, phải nhanh đưa tận tay anh ấy nha." (ta thấy ngươi trực tiếp nhờ vả nhân viên bưu điện còn thực tế hơn.)

Mạch Đinh chỉ mặc áo ngủ rùng mình một cái, răng va vào nhau lập cập chạy về phòng, sau đó luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, cho đến khi nhân viên bưu điện mang thư đi, cậu mới nhẹ nhàng thở ra. Quê Mạch Đinh rất xa, nhà cậu bình thường đều hai, ba năm mới về một lần. Năm này nhà cậu đón Tết ở đây thôi.

Mạch Đinh biết tách ra như vậy bản thân có lẽ sẽ nhớ An Tử Yến, nhưng không ngờ mình lại nhớ An Tử Yến đến mức này, nhưng cậu cũng không định gọi điện thoại cho An Tử Yến, cậu quyết tâm mừng năm mới phải lạnh lùng một chút với An Tử Yến, để hắn phải chú tâm tới mình, biết mình quan trọng thế nào, những người đang yêu luôn có vài thủ đoạn đùa giỡn kiểu này.

Ba mươi Tết rất nhanh đã tới rồi, tuy rằng một nhà chỉ có ba người cùng nhau ăn Tết, nhưng vẫn rất vui vẻ, không nhất định phải nhiều người mới có không khí, Mạch Đinh nhìn mưa phùn ngoài cửa sổ, nhớ đến An Tử Yến, khi nào mới có thể cùng hắn đón năm mới?

Đầu bên kia An Tố từ ngoài về, ném một phong thư cho An Tử Yến, An Tử Yến nhìn chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo trên phong bì, biết ngay là ai gửi, từ từ mở ra, để lộ một tấm thiệp, màu đỏ rực, có in hình hai chú cá mập mạp, thật đúng là làm màu.

Lặt mặt sau, thấy dòng chữ như sau:

Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ, ở đây bắt đầu có tuyết rơi, rất lạnh. nhưng tớ sẽ cố gắng đợi cậu trở về sưởi ấm cho tớ, sang năm cũng phải yêu tớ thật nhiều nha.

Mạch Đinh của cậu.

An Tử Yến mắng: "Ngu ngốc."

An Tố ngó sang nhìn: "Ai a."

"Không liên quan tới chị." An Tử Yến đem tấm thiệp cất vào túi.

Kỳ thật An Tố đã sớm đoán được là ai, ngoại trừ Mạch Đinh còn có thể là ai cơ chứ, cô bĩu môi: "Bây giờ Tiểu Tư đã về, sao em còn ở bên thằng nhóc kia, thân thể ông nội vốn không khỏe, một khi biết được, tức giận khiến bệnh nặng thêm thì sao. Năm nay Tiểu Tư tìm đủ lý do không đến nhà ta, không phải em đã làm chuyện gì tổn thương nó đấy chứ."

Từ lúc về đây ăn tết, An Tố luôn một mực theo sát An Tử Yến nói mấy chuyện này.

"Đang nói với em đó, thái độ xa cách vậy là sao. Có đôi khi chị thật sự không hiểu em đang suy nghĩ cái gì, Tiểu Tư có chỗ nào không tốt? Mạch Đinh Tốt hơn nó ở điểm nào? Em mù rồi à." An Tố càng nói càng tức giận.

"Chị nên biết lúc nào thì nên ngậm miệng lại."

"Chị là chị của em mà."

"Thứ của tôi, chị tốt nhất đừng nên đụng vào, không phải nói nhiều." Dứt lời, An Tử Yến đứng lên đi ra ngoài, tựa vào tường, xem đồng hồ, sắp mười hai giờ rồi, lấy di động ra gọi cho Mạch Đinh, chuông mới reo một lần Mạch Đinh đã nhận cuộc gọi, cậu chờ cuộc gọi này đã lâu.

"Còn biết gọi điện thoại cho tớ?" Mạch Đinh có chút giận dỗi.

Đầu bên kia không nói gì, Mạch Đinh tiếp tục: "Chỗ cậu chắc vui lắm nhỉ, thực hâm mộ, có thể cùng ông bà nội và mọi người đón năm mới, số tớ không tốt như vậy." Mạch Đinh ghé vào trên giường nói chuyện phiếm cùng An Tử Yến.

"Nếu cậu muốn, có thể đến đây."

"Vớ vẩn, ai muốn đến đó đón năm mới với cậu." An Tử Yến đột nhiên nói vậy, khiến Mạch Đinh có chút thẹn thùng: "Đúng rồi, khi nào cậu mới về?"

"Sao hả?"

"Tớ hình như có chút nhớ cậu, bất quá cậu đừng vui mừng quá sớm, tớ chỉ nhớ một chút thôi, cuộc sống của tớ vẫn muôn màu muôn vẻ a."

"Ừ."

"Ừ cái gì mà ừ." An Tử Yến phản ứng lãnh đạm như thế, thật sự là quá đáng, Mạch Đinh mếu máo.

5,4,3,2,1 tiếng chuông vang lên, tiếng pháo hoa nổ tung trên bầu trời chấn động lỗ tai của cả hai, Mạch Đinh từ trên giường đứng lên, kéo màn gió ra, nhìn ngắm không trung sáng ngời.

"Năm mới vui vẻ, An Tử Yến."

"Mạch Đinh."

"Ừ?"

"Cậu phải hiểu."

"Ừ?"

"Tớ yêu cậu."Dứt lời liền cúp điện thoại. Mạch Đinh cầm điện thoại sửng sốt tại chỗ, tên kia vừa nói gì? Mình không nghe lầm đấy chứ, hắn thế mà lại nói ra câu này, trái tim của Mạch Đinh giống như pháo hoa tưng bừng nở rộ, cười ngây ngô, hạnh phúc là gì? Là một câu nói của cậu có thể khiến tớ cảm động thật lâu, Mạch Đinh lại quay về giường, năm nay rất rất đặc biệt a!

An Tử Yến ở đầu bên kia có chút phiền não lấy tay chọt tường, nói mấy câu củ chuối này, quả nhiên rất kỳ cục.

Nhưng mấy câu củ chuối đó lại vừa vặn là những gì Mạch Đinh vẫn muốn nghe.

Vì báo đáp An Tử Yến đem lại hạnh phúc cho mình, Mạch Đinh được hời nhắn tin cho hắn: "Hai hôm nay tớ nghe được một ca khúc trên mạng."

Rồi nửa đêm khuya khoắt tốn một giờ ấn phím điện thoại, mới viết xong lời bài hát gửi qua.

Greatness as you

Smallest as me

You show me what is deep as sea

A little love, little kiss

A little hug, little gift

All of little something, these are memories

You make me cry, make me smile

Make me feel that love is true...

You always stand by my side

I dont want to say goodbye

You make me cry, make me smile

Make me feel the joy of love.

Oh! kissing you...

Thank you for all the love you always give to me,

Oh! I love you

"An Tử Yến, tớ học xong, sau này hát cho cậu nghe được không."

"Vậy thì không cần."

Ai chả biết giọng hát của Mạch Đinh, chết người không đền mạng.

Năm mới cứ tùy tùy tiện tiện như vậy liền trôi qua, dù sao Mạch Đinh cảm thấy Tết năm nào chả như nhau, không có gì đặc biệt hay mới mẻ cả. Trước đây còn trông chờ đến Tết để được nhận tiền mừng tuổi, giờ đã lớn rồi, hy vọng duy nhất này cũng mất, cho nên cảm giác của Mạch Đinh với những ngày Tết là không quá hứng thú.

Ăn Tết xong, An Tử Yến dù sao cũng phải quay về.

Cậu lại nhịn không được ngứa tay gọi cho An Tử Yến: "Cậu về chưa."

"Rồi."

"Có mang cho tớ đặc sản gì không?"

"Không."

"Sao lại thế, giờ cậu có ở nhà không, tớ mang sủi cảo mẹ làm sang cho."

An Tử Yến rất muốn cự tuyệt sự nhiệt tình tràn lan của Mạch Đinh, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, Mạch Đinh phi thường không ngại phiền toái mang theo sủi cảo ngồi xe ba tiếng đồng hồ tới nhà An Tử Yến, vừa đến cổng, cậu thấy trước cửa có đậu một chiếc xe, tuy cậu không hiểu biết mấy về xe cộ, nhưng chiếc xe này vừa nhìn đã thấy cực kỳ đẹp, hơn nữa còn rất mới, là có ai đó đến đây à? Sao An Tử Yến không nói gì với mình, cậu cầm sủi cảo lén lút đi đến cửa sổ nhìn lén vào trong nhà, ngoại trừ An Tử Yến đang chơi máy tính ra, không có ai khác. Mạch Đinh gõ gõ cửa sổ nhỏ giọng nói: "An Tử Yến, là tớ, Mạch Đinh." Giống như gián điệp vậy.

An Tử Yến quay đầu lại thấy Mạch Đinh đang dáo dác nhìn xung quanh: "Cậu làm gì vậy."

"Có ai đến nhà cậu à, tớ sợ không tiện."

"Không có ai cả."

Mạch Đinh khôi phục âm lượng bình thường: "Không có ai cả? Vậy chiếc xe bên ngoài là của ai?"

"Của tớ."

"Cậu lại mua xe mới? Có lầm hay không, cậu nhiều tiền như vậy, quyên góp từ thiện đi, sao lại vô tâm vô phế, không vì quốc gia, không biết suy nghĩ cho các em nhỏ nghèo khó, Trung Quốc lấy làm hổ thẹn vì có những người như cậu."

"Được tặng."

"Ai lại đầu đất đi tặng cả một chiếc xe tốt như vậy, trong nhà thừa tiền à." Mặc kệ là ai lãng phí tiền, đều không tránh được bị Mạch Đinh mắng.

Mạch Đinh nhìn nhìn chiếc xe, đi đến gần, dán mặt vào cửa xe, tấm tắc tán thưởng: "Xe tốt, thật sự là xe tốt." Nói xong lại chạy về phía cửa sổ tiếp tục đối thoại với An Tử Yến: "Chiếc xe này của cậu có công năng gì mới không."

An Tử Yến chơi game, bởi vì đưa lưng về phía Mạch Đinh, cho nên Mạch Đinh không trông thấy biểu tình kỳ quái của hắn: "Toàn bộ được điều khiển bằng giọng nói."

Cái này khiên Mạch Đinh kinh ngạc há hốc mồm: "Thật hay giả, hiện tại khoa học kỹ thuật đã phát triển đến mức này rồi sao? Vậy, tớ có thể thử một chút không?"

"Ừ."

Mạch Đinh để sủi cảo sang một bên, nhìn xe xắn tay áo, đi một vòng quanh xe rồi mới hắng hắng giọng: "Mở khóa." Xe bíp một tiếng, đèn sáng, khóa mở, Mạch Đinh càng thêm hưng phấn, nói với An Tử Yến ở trong phòng vừa cầm chìa khóa xe bấm một cái: "An Tử Yến, xe này thật thần kỳ."

"Mở cửa."

Lần này không có phản ứng, Mạch Đinh tưởng mình nói không đủ to, cho nên dùng hết khí lực rống với cái xe: "Mở cửa." Đáng tiếc vẫn là không phản ứng.

"An Tử Yến, xe này có phải bị hỏng rồi không, sao lại không phản ứng nữa."

"Cậu phải lịch sự hơn." An Tử Yến tận lực giữ cho ngữ khí của mình có vẻ bình thản một chút.

"Xin hãy mở cửa." Dù cho Mạch Đinh nói như thế nào, chuẩn hay không chuẩn tiếng phổ thông, tiếng Anh, tiếng địa phương, phương pháp gì cũng thử hết, chiếc xe vần không mở cửa ra. Đúng lúc này, cậu nghe thấy tiếng cười khe khẽ của An Tử Yến từ trong nhà, nghe thấy kiểu cười này, Mạch Đinh ngay lập tức hiểu được, cậu cái gì cũng nghĩ đến, nhưng không ngờ lại bị người yêu chơi xỏ, hiện tại mới phản ứng lại, nhưng đã quá muộn.

Cậu đứng ở cửa sổ chỉ vào An Tử Yến: "Cậu còn lương tâm hay không, lão tử tốt bụng tặng sủi cảo cho cậu, cậu lại nhàm chán đến mức chơi xỏ tớ, cậu là trẻ con à."

An Tử Yến nhún nhún vai, ánh mắt hiển thị ai bảo cậu ngốc chứ.

Mạch Đinh đỏ mặt không thèm để ý gì nữa, đi đến trước cửa sổ: "An Tử Yến, hôm nay lão tử phải quyết một phen sống mái với cậu." Dứt lời liền giống như quân trinh thám, leo cửa sổ vào nhà, vừa định động tay động chân với An Tử Yến, đột nhiên nhớ ra một vấn đề còn nghiêm trọng hơn, trên mặt liền đồi sang nụ cười nịnh nọt: "Đồng học, vậy xe cũ của cậu phải xử lý thế nào?" Biểu tình đại gia à chi bằng tặng ta đi.

"Tớ chuẩn bị bán, quyên góp cho học sinh nghèo."

"Đừng a, kỳ thực tớ cũng rất nghèo, nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Cậu nói xem có phải không." Mạch Đinh đột nhiên trở nên ôn nhu rất nhiều, phô trương tình cảm.

"Như thế là vô tâm vô phế, không vì quốc gia, không biết suy nghĩ cho các em nhỏ nghèo khó, Trung Quốc lấy làm hổ thẹn vì có những người như cậu."

Những lời Mạch Đinh nói lúc trước, An Tử Yến liền trả lại hết cho cậu.

_____________________________

Bài hát Mạch Mạch gửi cho An Tử Yến đây: A little Love – Yao Si Ting

Chapter
1 Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2 Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3 Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4 Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5 Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6 Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7 Chương 7: Sa vào lưới tình
8 Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9 Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10 Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11 Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12 Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13 Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14 Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15 Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16 Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17 Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18 Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19 Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20 Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21 Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22 Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23 Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24 Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25 Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26 Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27 Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28 Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29 Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30 Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31 Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32 Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33 Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34 Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35 Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36 Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37 Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38 Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39 Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40 Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41 Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42 Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43 Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44 Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45 Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46 Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47 Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48 Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49 Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50 Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51 Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52 Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53 Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54 Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55 Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56 Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57 Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58 Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59 Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60 Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61 Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62 Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63 Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64 Chương 64: 8 phút (Thượng)
65 Chương 65: 8 phút (Hạ)
66 Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67 Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68 Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69 Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70 Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71 Chương 71: Tình yêu không có tiền
72 Chương 72: Chồng của tớ
73 Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74 Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75 Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76 Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77 Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78 Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79 Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80 Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81 Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82 Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83 Chương 83: Cậu nói dối nha
84 Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85 Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86 Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87 Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88 Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89 Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90 Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91 Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92 Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93 Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94 Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95 Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96 Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97 Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98 Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99 Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100 Chương 100: Phần không tên 100
101 Chương 101: Người nhà họ An
102 Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103 Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104 Chương 104: Bảo bối của tớ!
105 Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106 Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107 Chương 107: Hôn lễ là gì
108 Chương 108: Truyện cổ tích
109 Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110 Chương 110: Phiên ngoại 1
111 Chương 111: Phiên ngoại 2
112 Chương 112: Phiên ngoại 3
113 Chương 113: Phiên ngoại 4
114 Chương 114: Phiên ngoại 5
115 Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2
Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3
Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4
Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5
Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6
Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7
Chương 7: Sa vào lưới tình
8
Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9
Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10
Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11
Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12
Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13
Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14
Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15
Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16
Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17
Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18
Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19
Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20
Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21
Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22
Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23
Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24
Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25
Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26
Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27
Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28
Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29
Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30
Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31
Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32
Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33
Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34
Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35
Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36
Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37
Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38
Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39
Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40
Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41
Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42
Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43
Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44
Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45
Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46
Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47
Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48
Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49
Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50
Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51
Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52
Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53
Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54
Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55
Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56
Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57
Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58
Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59
Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60
Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61
Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62
Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63
Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64
Chương 64: 8 phút (Thượng)
65
Chương 65: 8 phút (Hạ)
66
Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67
Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68
Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69
Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70
Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71
Chương 71: Tình yêu không có tiền
72
Chương 72: Chồng của tớ
73
Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74
Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75
Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76
Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77
Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78
Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79
Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80
Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81
Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82
Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83
Chương 83: Cậu nói dối nha
84
Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85
Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86
Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87
Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88
Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89
Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90
Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91
Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92
Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93
Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94
Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95
Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96
Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97
Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98
Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99
Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100
Chương 100: Phần không tên 100
101
Chương 101: Người nhà họ An
102
Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103
Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104
Chương 104: Bảo bối của tớ!
105
Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106
Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107
Chương 107: Hôn lễ là gì
108
Chương 108: Truyện cổ tích
109
Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110
Chương 110: Phiên ngoại 1
111
Chương 111: Phiên ngoại 2
112
Chương 112: Phiên ngoại 3
113
Chương 113: Phiên ngoại 4
114
Chương 114: Phiên ngoại 5
115
Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc