Chương 86: 86: Cương Thi

CHUYỂN NGỮ: ALL IN - PHẬT THỦ
Đây có thể coi là hôn lễ hoành tráng nhất mà Bạch Tiên Tiên từng tham dự.

Mấy thôn xung quanh cùng đến chia vui, tiệc tùng long trọng, người tới tham gia náo nhiệt, tấp nập như chảy hội, thậm chí còn đông vui, náo nhiệt hơn tết Nguyên Đán.

Cửa viện đặt hai cái bàn, cậu, mợ Lôi Lôi ngồi mỗi người một bên chuyên phụ trách trông coi tiền mừng, theo cách gọi của dân địa phương ở đây thì là viết lễ.

Người nào đưa tiền mừng đều sẽ được ghi lại trên thiệp hồng, để ngày sau gia đình đáp lễ lại.

Người khác đều tặng hồng bao số tròn, chỉ có ba người Bạch Tiên Tiên là tặng tiền mừng số lẻ.

Chín trăm chín mươi chín tệ, lúc đọc cho cậu mợ Lôi Lôi ghi, cả hai đều ngây người nhìn ba cô gái trẻ.

Cũng may mợ là người tâm hồn trẻ trung, bắt kịp xu hướng của giới trẻ ngày nay, ngẩn người vài giây lập tức phản ứng lại: “Số đẹp, số đẹp.

Ý chúc hạnh phúc dài lâu, bên nhau vĩnh cửu đây mà.”
Đây cũng là hẹn ước của bốn cành hoa ngành cơ khí, sau này cho dù là ai trong bốn người kết hôn, ba người khác nhất định sẽ đến mừng chín trăm chín mươi chín tệ.

Không quan tâm nhiều ít, chỉ cần đọc mấy chữ này lên cũng đủ thấy thoải mái, êm tai.

Tiệc cưới kéo dài đến tận chiều tối.

Sau khi ăn uống no say, cả thôn lại bước vào hoạt động giải trí với quy mô tầm cỡ - hội đánh bài với sự tham gia của toàn bộ người dân cả thôn.

Chà mạt chược, đấu địa chủ (*) gì đó, tất cả đều có hết.

Tạ Ý mặt mày rạng rỡ, phấn khởi nhập hội, lại còn thắng được mấy trăm tệ của các bà dì trong thôn.

Mấy bà dì chỉ biết đau lòng, ôm ngực, cảm thán: Sinh viên có học thức đúng là có khác, đánh bài thật lợi hại.

(*) Đấu địa chủ (斗地主) là một trò chơi bài phổ biến ở Trung Quốc.

Đấu địa chủ thường được chơi như một trò chơi cờ bạc ở Trung Quốc.

Bạch Tiên Tiên và Lưu Vân bưng trà rót nước quần quật từ trưa đến tối đứng bên cạnh lắc đầu nguầy nguậy phản đối: Không, không chỉ có cậu ấy mới thế thôi.

Đến tận khuya tiệc cưới mới cơ bản kết thúc.

Đêm tân hôn cô dâu đương nhiên sẽ ngủ tại nhà chú rể.

Chơi nốt buổi tối, sáng hôm sau ba người đặt vé máy bay và xe để trở lại Vân Xương vào chiều muộn ngày mai.

Xong xuôi công việc cả ba về nhà Lôi Lôi nghỉ ngơi.

Ba cô gái lười chia phòng ngủ, lại chen chúc nhau trên giường cưới của Lôi Lôi tắt đèn hàn huyên một hồi đủ thứ chuyện trên trời dưới bể.

Lưu Vân tiếc nuối nói: “Đêm nay không náo động phòng à?”
Tạ Ý vỗ đầu cô bạn: “Đừng giày vò vợ chồng son nhà người ta nữa mẹ.

Để người ta thanh thản làm chuyện đại sự đi.”
Lưu Vân: “Đây không phải là xe đưa đón các bé mầm non! Bé muốn xuống xe.”
Tạ Ý: “Nào nào sao lại xuống! Đến đây để chị cho bé mở mang tầm mắt cái gì gọi là ngon từ thịt, ngọt từ xương mlem mlem.”
Ba cô gái lăn qua lăn lại trên giường, ầm ĩ một lúc, đột nhiên dưới nhà vọng lên tiếng ầm ĩ, ồn ào.

Lưu Vân vội vàng che miệng lại: “Có phải chúng mình ồn quá rồi không?”
Tạ Ý cẩn thận nghe ngóng tình hình: “Có người tới thì phải.”
Đèn trong nhà và sân đều được bật sáng, sau đó là tiếng mẹ Lôi Lôi lớn tiếng nói vọng ra: “Trời ạ! Chuyện gì thế này?”
Một giọng nói xa lạ, nóng nảy vang lên: “Bị dã thú trên núi cắn! Quế Hương chồng cô đâu, gọi anh ta dậy lái xe đưa thằng bé đến bệnh viện trên trấn đi.”
Mẹ Lôi Lôi nói: “Buổi tối uống nhiều quá nên ông ấy ngủ rồi! Giờ chắc không lái xe được! Anh chờ chút, Lôi Lôi cũng biết lái xe, em gọi bảo nó tranh thủ chạy về!”
Bên dưới nói tương đối lớn, ba cô gái trên lầu nghe được rõ ràng toàn bộ câu chuyện.

Tạ Ý hỏi: “Ai bị dã thú cắn? Bên trên núi này có thú hoang dã á?”
Bạch Tiên Tiên nhanh chóng đứng lên mặc quần áo: “Cái này quan trọng à? Trọng điểm là đêm động phòng hoa chúc của Lôi Lôi của chúng ta sắp bị phá hỏng rồi.

Nào mau mau giải cứu Lôi Lôi!” Cô khoác áo, nhảy xuống giường, đẩy cửa sổ gọi với xuống: “Dì ơi.

Con cũng biết lái xe.

Không cần gọi Lôi Lôi đâu ạ.”
Mẹ Lôi Lôi đang cầm điện thoại, chuẩn bị gọi cho con gái, nghe thấy âm thanh trên lầu truyền xuống, bà ngẩng đầu nhìn lên: “Tiên Tiên, các con chưa ngủ à? Ôi con xem sao lại xảy ra chuyện này chứ! Con lấy bằng lái lâu chưa?”
Bạch Tiên Tiên nói: “Lâu rồi ạ! Ban sáng con thấy xe chú lái rồi.

Là xe số tự động.

Không thành vấn đề.”
Mẹ Lôi Lôi cũng không nỡ phá hỏng đêm tân hôn của con gái, nghe Tiên Tiên nói vậy cũng đành đồng ý.

Bạch Tiên Tiên mặc quần áo tử tế, chạy xuống lầu, mẹ Lôi Lôi đưa chìa khoá cho cô.

Trong phòng khách lầu mootj, một ông chú trung niên ôm một đứa bé tầm tám chín tuổi, một người phụ nữ ngồi bên cạnh nâng chân đứa bé.

Hai người đều lo lắng đến mức mặt tái mét, trán đổ đầy mồ hôi.

Tạ Ý và Lưu Vân cũng chạy theo sau, sợ hãi hỏi: “Cậu bé bị thương chỗ nào vậy ạ? Có nghiêm trọng không?”
Người đàn ông trung niên khàn khàn đáp: “Đùi và tay đều bị rách, không biết là loài thú dữ nào cắn.”
Mặt cậu nhóc đỏ bừng, như thể phát sốt, hai mắt nhắm nghiền, cả người run rẩy.

Tạ Ý lo lắng nhìn thằng bé: “Sau khi bị thú hoang cắn cần lập tức khử trùng vết thương, hai cô chú đã sát khuẩn cho bé chưa ạ.”
Hai người lắc đầu, mẹ cậu bé sụt sùi nói: “Trong nhà cô không có đồ cứu thương.”
Mẹ Lôi Lôi nói: “Nhà em có! Chờ chút, để em đi lấy.”
Bạch Tiên Tiên nhận chìa khoá xe, đi trước lái chiếc SUV dừng trước cửa nhà, vừa vào đến bên trong đã nghe mẹ Lôi Lôi hét lên thất thanh: “Vết… vết cắn này bị sao thế? Sao bên trong vết thương lại có sợi lông dài vậy?”
Mẹ đứa bé khóc nấc lên: “Mới vừa rồi không thấy gì cả mà? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?!”
Cha đứa bé ôm chặt lấy con trai, hốt hoảng: “Nhanh đến bệnh viện thôi! Lên xe sát khuẩn vết thương sau.”
Bạch Tiên Tiên nghe nói bên trong vết thương có một sợi lông dài mọc ra thoáng sửng sốt, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, nhanh chân bước lên phía trước xem xét tình hình: “Con xem thử chút.”
Bố mẹ đứa trẻ sợ đến phát hoảng, liên tục thúc giục: “Đừng xem nữa.

Mau mau đến bệnh viện đã.”
Bạch Tiên Tiên đã đến gần, mượn ánh đèn dưới hiên quan sát miệng vết thương trên cánh tay đứa bé.

Dấu vết của móng vuốt và răng nanh để lại vô cùng rõ ràng.

Vết thương đã ngừng chảy máu, nhưng làn da xung quanh miệng vết thương đều biến thành màu xanh đen, trên miệng vết thương chi chít những sợi lông mịn trắng lít nha lít nhít.

Bạch Tiên Tiên thoáng trợn mắt giây lát, vội vàng quay đầu lại nói với Tạ Ý: “Đi lên lầu mang ba lô của tớ xuống đây.”
Tạ Ý giật mình một cái, vội vàng quay người chạy lên lầu.

Cha mẹ cậu bé bị vẻ mặt nghiêm trọng của Bạch Tiên Tiên dọa sợ, thoáng chần chờ, quay đầu hỏi mẹ Lôi Lôi: “Cô … cô gái này là bác sĩ đúng không?”
Mẹ Lôi Lôi ngơ ngác đáp: “Không… không phải, con bé là bạn cùng phòng của Lôi Lôi, cũng học về kỹ thuật điện máy… Nhưng em nghe Lôi Lôi nói, hình như con bé công tác ở bệnh viện!”
Bạch Tiên Tiên kiểm tra kỹ càng tất cả vết thương trên người cậu bé, trầm giọng nói: “Trước đừng vội đưa em ấy tới bệnh viện, đặt em ấy lên trên bàn đi ạ.

Cháu xem thử xem đã.”
Mẹ cậu bé nghe Bạch Tiên Tiên làm việc tại bệnh viện, tất nhiên cảm thấy có đôi phần tín nhiệm, bà khẽ đẩy tay chồng: “Nhanh nhanh! Nghe theo lời bác sĩ đi ông xã!”
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, vừa hay Tạ Ý mang ba lô xuống.

Bạch Tiên Tiên lấy chu sa và bùa vàng từ trong ba lô ra, lại nhờ mẹ Lôi Lôi xuống bếp lấy giúp chút đồ: “Dì ơi, nhà mình có gạo nếp không ạ? Cho con xin một nắm gạo nếp, và một bát nước lọc.”
Mẹ Lôi Lôi không biết cô định làm gì, nhưng thấy thái độ nghiêm túc của cô, bèn lập tức làm theo.

Người đàn ông trung niên chần chờ một lúc mới đặt con trai nằm lên mặt bàn, thấy Bạch Tiên Tiên cùng lúc lấy ra vô số thứ đồ không rõ là gì, lập tức cảnh giác la lên: “Cô muốn làm gì? Cô có phải bác sĩ thật không đấy?”
Bạch Tiên Tiên nói: “Tôi không phải là bác sĩ.” Cô ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông đang hoảng loạn đối diện, trầm tĩnh nói: “Nhưng tôi có thể cứu được con trai của chú.”
Người đàn ông ngẩn ra, không biết có phải bị cô dọa sợ hay không, trong giây lát không nói lên lời.

Mẹ Lôi Lôi bê bát gạo nếp và nước lọc từ trong bếp chạy ra: “Gạo đây.”
Bạch Tiên Tiên bỏ gạo nếp và chu sa vào cốc nước lọc, vẽ phù lên bùa vàng, sau đó đốt phù bỏ vào trong cốc.

Mọi người nhìn Bạch Tiên Tiên đem thứ hỗn hợp kỳ quái kia cẩn thận thoa lên vết thương của cậu nhóc.

Hỗn hợp chu sa, gạo nếp, bùa chú chạm vào vết thương lập tức biến thành màu đen, Bạch Tiên Tiên tỉ mỉ lau hết phần hỗn hợp đổi màu đi, sau đó đắp tiếp lớp mới lên.

Cứ như thế, lặp đi lặp lại nhiều lần.

Những dải lông tơ màu trắng trong miệng vết thương dần dần biến mất mà mắt thường cũng có thể trông thấy.

Cha mẹ đứa bé đứng bên cạnh thấy thế đều không nói lên lời, đây cũng là lần đầu tiên Lưu Vân tận mắt thưởng thức màn thi triển kỹ năng thượng thừa của cô bạn đạo sĩ tổ truyền cùng phòng.

Lưu Vân nuốt nước bọt ngẩn người hỏi: “Tiên Tiên, cậu đang làm cái gì thế?”
Bạch Tiên Tiên: “Nhổ cương.”
Lưu Vân: “Cương là gì cơ?”
Bạch Tiên Tiên ngẩng đầu nhìn bọn họ, sắc mặt nặng nề, im lặng một lát mới từ tốn nói: “Cương của cương thi.”
Tạ Ý thất thanh thốt lên: “Ý cậu là em ấy bị cương thi cắn á?”
Bạch Tiên Tiên nhìn về phía hai2 vị phụ huynh đang run lẩy bẩy hỏi: “Cô chú thấy rõ thứ cắn cậu bé không?”
Mẹ cậu bé hoảng sợ đến mức không nói lên lời, người ba phải nuốt nước bọt mấy lần mới mở miệng ra nói thành câu lưu loát được: “Không… Thằng bé ăn cơm tối xong, nói muốn ra ngoài chơi, gia đình tôi đang bận việc nên cũng không chú ý.

Lúc tìm được nó, thằng bé đã mê man ở bức tường ở vườn sau rồi.”
Mẹ Lôi Lôi lắc đầu như trống bỏi: “Không thể! Không có khả năng! Ở đây sao có thể có cương thi được?”
Lưu Vân ôm chặt cánh tay Tạ Ý: “Trên đời này thật sự có cương thi á? Ôi mẹ ơi là cái con vừa đi vừa giật đùng đùng trong phim ý hả?”
Bạch Tiên Tiên nhìn về phía đứa bé mặt mũi đã dần hồng hào trở lại: “Không phải, thật ra cương thi chỉ đơn giản là xác chết bị biến dị.

Các thành phần hoá học trong bãi tha ma không phù hợp cho các sinh vật sống, độ ẩm bất cân bằng dẫn đến quá trình phân huỷ xác chết bị chậm lại.

Cộng thêm việc địa điểm của nghĩa địa không thích hợp, ví dụ núi phía bắc, nhưng nguồn nước lại nằm tận phía nam, dễ dàng sinh ra âm khí, về lâu về dài sẽ tạo nên điều kiện môi trường lý tưởng hình thành thây ma.”
Cương thi không giống quỷ, nó không có hồn phách, nhưng có thực thể.

Nói về ý thức, chỉ là chút ý thức ban đầu của thể xác người đó còn sót lại trước khi biến đổi.

Dù sao vật chất quyết định ý thức, đại não vẫn còn trong hộp sọ chưa bị phân huỷ thì chung quy vẫn còn chút tác dụng.

Thật ra nói nó là một loại dã thú cũng chẳng sai.

Bởi vì nhìn chung có điểm tương đồng, chỉ là cương thi khó đối phó hơn so với dã thú.

Người bị nó tấn công nếu không kịp thời nhổ cương, mặc dù sẽ không bị biến thành thây ma giống phim ảnh, nhưng một khi nhiễm thi độc rất khó cứu sống.

Đám người trong phòng đều ngây người.

Cửa lớn lầu một vẫn đang mở.

Cả nhóm không hẹn mà cùng nhìn ra ngoài.

Xa xa một màu đen kịt, nặng nề bao phủ vạn vật, luôn có cảm giác chỉ một giây sau sẽ có một con cương thi từ trong màn đêm bay ra, giương nanh, múa vuốt nhào vào cắn họ.

Lưu Vân sợ phát khóc: “Vậy làm sao bây giờ? Tiên Tiên, cậu giết quỷ lợi hại như thế, chắc khử cương thi cũng đỉnh không kém đúng không?”
Bạch Tiên Tiên còn chưa trả lời, cậu nhóc đột nhiên rên rỉ mấy tiếng rồi tỉnh lại.

Cha mẹ cậu bé vừa mừng vừa sợ, Bạch Tiên Tiên đưa tay sờ lên trán kiểm tra thử.

Cậu bé đã hạ sốt, cô cúi đầu thấp giọng hỏi han: “Bé con, em còn nhớ bị cắn ở đâu không?”
Cậu nhóc mơ màng, cả người đau nhức, trông thấy cha mẹ, miệng tức khắc bẹp ra, vừa khóc vừa nói: “Suối nước nóng trên núi…”
Bạch Tiên Tiên nhìn về phía ngọn núi xa xa mơ hồ ẩn hiện trong màn đêm đen kịt.

Cô thoăn thoắt cất lại dụng cụ, vác ba lô trên vai, hít một hơi thật sâu nói: “Tớ phải lên núi.”
Tạ Ý sững sờ, vội vàng níu lấy cánh tay cô: “Không được! Đã trễ thế rồi.

Lúc sáng các chú đã nói ngọn núi này còn hoang sơ, không thể lường trước được trong núi có những nguy hiểm gì! Nếu cậu gặp nguy hiểm thì biết làm thế nào? Muốn đi thì để sáng sớm mai đi!”
Thái độ của Bạch Tiên Tiên cực kỳ điềm tĩnh, tỉnh táo: “Không thể để mặc con cương thi kia tác oai tác quái, nhởn nhơ bên ngoài được.

Một đêm cũng đủ gây ra những rủi ro khôn lường.

Tớ phải nhanh chóng tìm bắt được nó!”
Cô quay đầu dặn dò cha mẹ đứa bé: “Giờ cô chú lập tức đưa em ấy đến bệnh viện đi, dù sao vẫn cần sơ cứu vết thương và uống thuốc phòng cảm mạo.” Nói rồi lại quay sang Tạ Ý và Lưu Vân: “Sáng mai nếu tớ không trở lại, hai cậu cứ đi trước, không cần chờ tớ.”
Lúc này Lưu Vân thực sự đã không còn kiềm được nước mắt, mếu máo lắc đầu: “Tiên Tiên cậu đừng nói gở nữa, cậu nói vậy làm tớ cũng có cảm giác cậu không trở về được nữa đấy.”
Bạch Tiên Tiên bật cười, dỗ dành: “Đừng coi thường kỹ năng của tớ.”
Cô rút kiếm Lục Linh trên tay, cổ tay khẽ chuyển, mũi kiếm vẽ trên không một đường vòng cung hoàn hảo, thuần thục, trôi chảy, hướng về phía hai cô bạn thân, tạo một tư thế anh tuấn, hào hoa, cười khanh khác nói: “Truyền nhân Thiên Sư nhà họ Bạch há lại sợ dăm ba con cương thi sao?”
Tạ Ý: “Nhưng cậu không sợ tối à?”
Bạch Tiên Tiên: ….

Chapter
1 Chương 1: Yên lành ta không lo học, gặp chuyện cứ khấn tổ sư gia
2 Chương 2: Ba lão già xấu xa kia, tồi tệ chết đi được!
3 Chương 3: Trưởng lão vẫn là trưởng lão
4 Chương 4: Sáu vị tổ sư gia
5 Chương 5: Cô chỉ được mỗi cái tích sự này
6 Chương 6: Tiên cô, cô sẽ bảo vệ tốt cho tôi chứ?
7 Chương 7: Ma quỷ rất đáng sợ, nhưng mất người thân thương nhất càng đáng sợ hơn
8 Chương 8: Trưởng thành có nghĩa phải gánh vác trách nhiệm
9 Chương 9: Pháp danh Tiên Tiên tử
10 Chương 10: Cô không muốn chừa đường sống cho chúng nó hay sao!
11 Chương 11: Dẫu sao có năm loại bảo hiểm cộng tiền quỹ nhà ở đấy!
12 Chương 12: Tổ sư gia truyền dạy trong mộng
13 Chương 13: Tớ vì vinh quang gia tộc đấy chứ!
14 Chương 14: Bệnh viện này sạch sẽ hệt như đạo quán vậy
15 Chương 15: Cô phải tạo dựng tên tuổi ở thành phố Vân Xương mới được
16 Chương 16: Tôi là người trừ tà chuyên nghiệp
17 Chương 17: Thậm chí trong mơ cũng phải làm “nô lệ văn phòng” sao?!
18 Chương 18: Hình như nhà tôi có ma quấy phá
19 Chương 19: Đừng tới đây! Ngó qua chỗ khác đi!
20 Chương 20: Đạo sĩ ba “không”
21 Chương 21: Tiểu Tiên Tử kiểm hàng giả
22 Chương 22: Đừng sợ
23 Chương 23: Ở yên đây, không được ra ngoài
24 Chương 24: Chắc mấy người đọc nhiều tiểu thuyết bói toán lắm đúng không?
25 Chương 25: Bạch Tiên Tiên, phải dũng cảm lên!
26 Chương 26: Vẻ mặt vô cảm bóp nát đầu cậu ta
27 Chương 27: Bây giờ anh là người có vợ rồi
28 Chương 28: Chẳng phải chỉ là xác ướp bùa thôi à
29 Chương 29: Có kẹo nổ không?
30 Chương 30: Công đức
31 Chương 31: Tính tổn thương không lớn, nhưng độ sỉ nhục lại cực mạnh
32 Chương 32: “Quỷ khẩu” mất tích
33 Chương 33: Có giỏi ra đây đánh với tôi một trận này!
34 Chương 34: Chú cảnh sát! Chính là người này!
35 Chương 35: Một mình ông ta quần ẩu với tất cả mọi người?
36 Chương 36: Đạo Môn chúng ta chắc chắn phải thua Phật Môn một bậc…
37 Chương 37: Canh một
38 Chương 38: Canh hai
39 Chương 39: Canh một
40 Chương 40: Canh hai
41 Chương 41: Canh một
42 Chương 42: 42: Canh Hai
43 Chương 43: 43: Canh Một
44 Chương 44: 44: Canh Hai
45 Chương 45: 45: Canh Một
46 Chương 46: 46: Canh Hai
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: 69: Nghe Nói Toà Ký Túc Xá Số 2 Bị Quỷ Ám
70 Chương 70: 70: Bãi Tha Ma Khổng Lồ
71 Chương 71: 71: Thợ Chăm Hoa Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ
72 Chương 72: 72: Chuông Gọi Hồn
73 Chương 73: 73: Hồn Đã Về Nhưng Cố Hương Nơi Nào
74 Chương 74: 74: Hình Tượng Của Mình Hôm Nay Nhất Định Rất Slay
75 Chương 75: 75: Trái Tim Bị Đánh Cắp
76 Chương 76: 76: Giúp Người Máy Toả Sáng Rực Rỡ Trong Giới Diệt Ma Quỷ
77 Chương 77: 77: Miêu Cổ
78 Chương 78: 78: Chém Chết Nó Cho Ông
79 Chương 79: 79: Chân Tướng
80 Chương 80: 80: Theo Dấu
81 Chương 81: 81: Ngũ Quỷ Khiêng Quan Tài
82 Chương 82: 82: Triệu Hồi Sấm Sét
83 Chương 83: 83: Thêm Chức Năng Thả Bom Cho Robot
84 Chương 84: 84: Hỷ Dụng Thần
85 Chương 85: 85: Mời Vong Hồn Vất Vưởng Đến Uống Rượu Mừng
86 Chương 86: 86: Cương Thi
87 Chương 87: 87: Quẻ Hung
88 Chương 88: 88: Tiên Tiên Combat Thây Ma
89 Chương 89: 89: Con Mẹ Nó Chứ Ai Cho Phép Mày Đi Hả_
90 Chương 90: 90: Học Cách Theo Đuổi Cô Gái Mình Thích
91 Chương 91: 91: Âm Ti Vừa Phát Hiện Xích Buộc Hồn 20 Bị Trộm
92 Chương 92: 92: Lấy Tà Khắc Chính
93 Chương 93: 93: Xin Lỗi Bé Jarvis Nhà Tôi Đi!
94 Chương 94: 94: Không Động Tay Chân Chúng Ta Bình Tĩnh Nói Chuyện Đi
95 Chương 95: 95: Người Máy Đại Chiến Chồn Tiên
96 Chương 96: 96: Hình Như Tôi Đã Đắc Tội Thần Tiên Rồi
97 Chương 97: 97: Mười Vạn Sinh Hồn
98 Chương 98: 98: Đưa Tôi Đi Tìm Cô Ấy
99 Chương 99: 99: Truyền Nhân Nhà Họ Bạch
100 Chương 100: 100: Đại Chiến Thế Kỷ
101 Chương 101: 101: Vì Cô Cống Hiến Toàn Bộ Sức Lực Là Vinh Hạnh Của Tôi
102 Chương 102: 102: Viên Mãn
103 Chương 103: 103: Ngoại Truyện 1
104 Chương 104: 104: Ngoại Truyện 2
105 Chương 105: 105: Ngoại Truyện 3
106 Chương 106: 106: Chuyện Xưa Của Bạch Vô Thường Và Bạch Sáo
107 1: Yên Lành Không Lo Học Gặp Chuyện Cứ Khấn Tổ Sư Gia
108 2: Ba Lão Già Xấu Xa Kia Tồi Tệ Chết Đi Được!
109 3: Trưởng Lão Vẫn Là Trưởng Lão
110 4: Sáu Vị Tổ Sư Gia
111 5: Cô Chỉ Được Mỗi Cái Tích Sự Này
112 6: Tiên Cô Cô Sẽ Bảo Vệ Tốt Cho Tôi Chứ
113 7: Ma Quỷ Rất Đáng Sợ Nhưng Mất Người Thân Thương Nhất Càng Đáng Sợ Hơn
114 8: Trưởng Thành Có Nghĩa Phải Gánh Vác Trách Nhiệm
115 9: Pháp Danh Tiên Tiên Tử
116 10: Cô Không Muốn Chừa Đường Sống Cho Chúng Nó Hay Sao!
117 11: Dẫu Sao Có Năm Loại Bảo Hiểm Cộng Tiền Quỹ Nhà Ở Đấy!
118 12: Tổ Sư Gia Truyền Dạy Trong Mộng
119 13: Tớ Vì Vinh Quang Gia Tộc Đấy Chứ!
120 14: Bệnh Viện Này Sạch Sẽ Hệt Như Đạo Quán Vậy
121 15: Cô Phải Tạo Dựng Tên Tuổi Ở Thành Phố Vân Xương Mới Được
122 16: Tôi Là Người Trừ Tà Chuyên Nghiệp
123 17: Thậm Chí Trong Mơ Cũng Phải Làm “nô Lệ Văn Phòng” Sao!
124 18: Hình Như Nhà Tôi Có Ma Quấy Phá
125 19: Đừng Tới Đây! Ngó Qua Chỗ Khác Đi!
126 20: Đạo Sĩ Ba “không”
127 21: Tiểu Tiên Tử Kiểm Hàng Giả
128 22: Đừng Sợ
129 23: Ở Yên Đây Không Được Ra Ngoài
130 24: Chắc Mấy Người Đọc Nhiều Tiểu Thuyết Bói Toán Lắm Đúng Không
131 25: Bạch Tiên Tiên Phải Dũng Cảm Lên!
132 26: Vẻ Mặt Vô Cảm Bóp Nát Đầu Cậu Ta
133 27: Bây Giờ Anh Là Người Có Vợ Rồi
134 28: Chẳng Phải Chỉ Là Xác Ướp Bùa Thôi À
135 29: Có Kẹo Nổ Không
136 30: Công Đức
137 31: Tính Tổn Thương Không Lớn Nhưng Độ Sỉ Nhục Lại Cực Mạnh
138 32: “quỷ Khẩu” Mất Tích
139 33: Có Giỏi Ra Đây Đánh Với Tôi Một Trận Này!
140 34: Chú Cảnh Sát! Chính Là Người Này!
141 35: Một Mình Ông Ta Quần Ẩu Với Tất Cả Mọi Người
142 36: Đạo Môn Chúng Ta Chắc Chắn Phải Thua Phật Môn Một Bậc…
143 37: Canh Một
144 38: Canh Hai
145 39: Canh Một
146 40: Canh Hai
147 41: Canh Một
148 42: Canh Hai
149 43: Canh Một
150 44: Canh Hai
151 45: Canh Một
152 46: Canh Hai
153 Chương 47
154 Chương 48
155 Chương 49
156 Chương 50
157 Chương 51
158 Chương 52
159 Chương 53
160 Chương 54
161 Chương 55
162 Chương 56
163 Chương 57
164 Chương 58
165 Chương 59
166 Chương 60
167 Chương 61
168 Chương 62
169 Chương 63
170 Chương 64
171 Chương 65
172 Chương 66
173 Chương 67
174 Chương 68
175 69: Nghe Nói Toà Ký Túc Xá Số 2 Bị Quỷ Ám
176 70: Bãi Tha Ma Khổng Lồ
177 71: Thợ Chăm Hoa Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ
178 72: Chuông Gọi Hồn
179 73: Hồn Đã Về Nhưng Cố Hương Nơi Nào
180 74: Hình Tượng Của Mình Hôm Nay Nhất Định Rất Slay
181 75: Trái Tim Bị Đánh Cắp
182 76: Giúp Người Máy Toả Sáng Rực Rỡ Trong Giới Diệt Ma Quỷ
183 77: Miêu Cổ
184 78: Chém Chết Nó Cho Ông
185 79: Chân Tướng
186 80: Theo Dấu
187 81: Ngũ Quỷ Khiêng Quan Tài
188 82: Triệu Hồi Sấm Sét
189 83: Thêm Chức Năng Thả Bom Cho Robot
190 84: Hỷ Dụng Thần
191 85: Mời Vong Hồn Vất Vưởng Đến Uống Rượu Mừng
192 86: Cương Thi
193 87: Quẻ Hung
194 88: Tiên Tiên Combat Thây Ma
195 89: Con Mẹ Nó Chứ Ai Cho Phép Mày Đi Hả_
196 90: Học Cách Theo Đuổi Cô Gái Mình Thích
197 91: Âm Ti Vừa Phát Hiện Xích Buộc Hồn 20 Bị Trộm
198 92: Lấy Tà Khắc Chính
199 93: Xin Lỗi Bé Jarvis Nhà Tôi Đi!
200 94: Không Động Tay Chân Chúng Ta Bình Tĩnh Nói Chuyện Đi
201 95: Người Máy Đại Chiến Chồn Tiên
202 96: Hình Như Tôi Đã Đắc Tội Thần Tiên Rồi
203 97: Mười Vạn Sinh Hồn
204 98: Đưa Tôi Đi Tìm Cô Ấy
205 99: Truyền Nhân Nhà Họ Bạch
206 100: Đại Chiến Thế Kỷ
207 101: Vì Cô Cống Hiến Toàn Bộ Sức Lực Là Vinh Hạnh Của Tôi
208 102: Viên Mãn
209 103: Ngoại Truyện 1
210 104: Ngoại Truyện 2
211 105: Ngoại Truyện 3
212 106: Chuyện Xưa Của Bạch Vô Thường Và Bạch Sáo
Chapter

Updated 212 Episodes

1
Chương 1: Yên lành ta không lo học, gặp chuyện cứ khấn tổ sư gia
2
Chương 2: Ba lão già xấu xa kia, tồi tệ chết đi được!
3
Chương 3: Trưởng lão vẫn là trưởng lão
4
Chương 4: Sáu vị tổ sư gia
5
Chương 5: Cô chỉ được mỗi cái tích sự này
6
Chương 6: Tiên cô, cô sẽ bảo vệ tốt cho tôi chứ?
7
Chương 7: Ma quỷ rất đáng sợ, nhưng mất người thân thương nhất càng đáng sợ hơn
8
Chương 8: Trưởng thành có nghĩa phải gánh vác trách nhiệm
9
Chương 9: Pháp danh Tiên Tiên tử
10
Chương 10: Cô không muốn chừa đường sống cho chúng nó hay sao!
11
Chương 11: Dẫu sao có năm loại bảo hiểm cộng tiền quỹ nhà ở đấy!
12
Chương 12: Tổ sư gia truyền dạy trong mộng
13
Chương 13: Tớ vì vinh quang gia tộc đấy chứ!
14
Chương 14: Bệnh viện này sạch sẽ hệt như đạo quán vậy
15
Chương 15: Cô phải tạo dựng tên tuổi ở thành phố Vân Xương mới được
16
Chương 16: Tôi là người trừ tà chuyên nghiệp
17
Chương 17: Thậm chí trong mơ cũng phải làm “nô lệ văn phòng” sao?!
18
Chương 18: Hình như nhà tôi có ma quấy phá
19
Chương 19: Đừng tới đây! Ngó qua chỗ khác đi!
20
Chương 20: Đạo sĩ ba “không”
21
Chương 21: Tiểu Tiên Tử kiểm hàng giả
22
Chương 22: Đừng sợ
23
Chương 23: Ở yên đây, không được ra ngoài
24
Chương 24: Chắc mấy người đọc nhiều tiểu thuyết bói toán lắm đúng không?
25
Chương 25: Bạch Tiên Tiên, phải dũng cảm lên!
26
Chương 26: Vẻ mặt vô cảm bóp nát đầu cậu ta
27
Chương 27: Bây giờ anh là người có vợ rồi
28
Chương 28: Chẳng phải chỉ là xác ướp bùa thôi à
29
Chương 29: Có kẹo nổ không?
30
Chương 30: Công đức
31
Chương 31: Tính tổn thương không lớn, nhưng độ sỉ nhục lại cực mạnh
32
Chương 32: “Quỷ khẩu” mất tích
33
Chương 33: Có giỏi ra đây đánh với tôi một trận này!
34
Chương 34: Chú cảnh sát! Chính là người này!
35
Chương 35: Một mình ông ta quần ẩu với tất cả mọi người?
36
Chương 36: Đạo Môn chúng ta chắc chắn phải thua Phật Môn một bậc…
37
Chương 37: Canh một
38
Chương 38: Canh hai
39
Chương 39: Canh một
40
Chương 40: Canh hai
41
Chương 41: Canh một
42
Chương 42: 42: Canh Hai
43
Chương 43: 43: Canh Một
44
Chương 44: 44: Canh Hai
45
Chương 45: 45: Canh Một
46
Chương 46: 46: Canh Hai
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: 69: Nghe Nói Toà Ký Túc Xá Số 2 Bị Quỷ Ám
70
Chương 70: 70: Bãi Tha Ma Khổng Lồ
71
Chương 71: 71: Thợ Chăm Hoa Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ
72
Chương 72: 72: Chuông Gọi Hồn
73
Chương 73: 73: Hồn Đã Về Nhưng Cố Hương Nơi Nào
74
Chương 74: 74: Hình Tượng Của Mình Hôm Nay Nhất Định Rất Slay
75
Chương 75: 75: Trái Tim Bị Đánh Cắp
76
Chương 76: 76: Giúp Người Máy Toả Sáng Rực Rỡ Trong Giới Diệt Ma Quỷ
77
Chương 77: 77: Miêu Cổ
78
Chương 78: 78: Chém Chết Nó Cho Ông
79
Chương 79: 79: Chân Tướng
80
Chương 80: 80: Theo Dấu
81
Chương 81: 81: Ngũ Quỷ Khiêng Quan Tài
82
Chương 82: 82: Triệu Hồi Sấm Sét
83
Chương 83: 83: Thêm Chức Năng Thả Bom Cho Robot
84
Chương 84: 84: Hỷ Dụng Thần
85
Chương 85: 85: Mời Vong Hồn Vất Vưởng Đến Uống Rượu Mừng
86
Chương 86: 86: Cương Thi
87
Chương 87: 87: Quẻ Hung
88
Chương 88: 88: Tiên Tiên Combat Thây Ma
89
Chương 89: 89: Con Mẹ Nó Chứ Ai Cho Phép Mày Đi Hả_
90
Chương 90: 90: Học Cách Theo Đuổi Cô Gái Mình Thích
91
Chương 91: 91: Âm Ti Vừa Phát Hiện Xích Buộc Hồn 20 Bị Trộm
92
Chương 92: 92: Lấy Tà Khắc Chính
93
Chương 93: 93: Xin Lỗi Bé Jarvis Nhà Tôi Đi!
94
Chương 94: 94: Không Động Tay Chân Chúng Ta Bình Tĩnh Nói Chuyện Đi
95
Chương 95: 95: Người Máy Đại Chiến Chồn Tiên
96
Chương 96: 96: Hình Như Tôi Đã Đắc Tội Thần Tiên Rồi
97
Chương 97: 97: Mười Vạn Sinh Hồn
98
Chương 98: 98: Đưa Tôi Đi Tìm Cô Ấy
99
Chương 99: 99: Truyền Nhân Nhà Họ Bạch
100
Chương 100: 100: Đại Chiến Thế Kỷ
101
Chương 101: 101: Vì Cô Cống Hiến Toàn Bộ Sức Lực Là Vinh Hạnh Của Tôi
102
Chương 102: 102: Viên Mãn
103
Chương 103: 103: Ngoại Truyện 1
104
Chương 104: 104: Ngoại Truyện 2
105
Chương 105: 105: Ngoại Truyện 3
106
Chương 106: 106: Chuyện Xưa Của Bạch Vô Thường Và Bạch Sáo
107
1: Yên Lành Không Lo Học Gặp Chuyện Cứ Khấn Tổ Sư Gia
108
2: Ba Lão Già Xấu Xa Kia Tồi Tệ Chết Đi Được!
109
3: Trưởng Lão Vẫn Là Trưởng Lão
110
4: Sáu Vị Tổ Sư Gia
111
5: Cô Chỉ Được Mỗi Cái Tích Sự Này
112
6: Tiên Cô Cô Sẽ Bảo Vệ Tốt Cho Tôi Chứ
113
7: Ma Quỷ Rất Đáng Sợ Nhưng Mất Người Thân Thương Nhất Càng Đáng Sợ Hơn
114
8: Trưởng Thành Có Nghĩa Phải Gánh Vác Trách Nhiệm
115
9: Pháp Danh Tiên Tiên Tử
116
10: Cô Không Muốn Chừa Đường Sống Cho Chúng Nó Hay Sao!
117
11: Dẫu Sao Có Năm Loại Bảo Hiểm Cộng Tiền Quỹ Nhà Ở Đấy!
118
12: Tổ Sư Gia Truyền Dạy Trong Mộng
119
13: Tớ Vì Vinh Quang Gia Tộc Đấy Chứ!
120
14: Bệnh Viện Này Sạch Sẽ Hệt Như Đạo Quán Vậy
121
15: Cô Phải Tạo Dựng Tên Tuổi Ở Thành Phố Vân Xương Mới Được
122
16: Tôi Là Người Trừ Tà Chuyên Nghiệp
123
17: Thậm Chí Trong Mơ Cũng Phải Làm “nô Lệ Văn Phòng” Sao!
124
18: Hình Như Nhà Tôi Có Ma Quấy Phá
125
19: Đừng Tới Đây! Ngó Qua Chỗ Khác Đi!
126
20: Đạo Sĩ Ba “không”
127
21: Tiểu Tiên Tử Kiểm Hàng Giả
128
22: Đừng Sợ
129
23: Ở Yên Đây Không Được Ra Ngoài
130
24: Chắc Mấy Người Đọc Nhiều Tiểu Thuyết Bói Toán Lắm Đúng Không
131
25: Bạch Tiên Tiên Phải Dũng Cảm Lên!
132
26: Vẻ Mặt Vô Cảm Bóp Nát Đầu Cậu Ta
133
27: Bây Giờ Anh Là Người Có Vợ Rồi
134
28: Chẳng Phải Chỉ Là Xác Ướp Bùa Thôi À
135
29: Có Kẹo Nổ Không
136
30: Công Đức
137
31: Tính Tổn Thương Không Lớn Nhưng Độ Sỉ Nhục Lại Cực Mạnh
138
32: “quỷ Khẩu” Mất Tích
139
33: Có Giỏi Ra Đây Đánh Với Tôi Một Trận Này!
140
34: Chú Cảnh Sát! Chính Là Người Này!
141
35: Một Mình Ông Ta Quần Ẩu Với Tất Cả Mọi Người
142
36: Đạo Môn Chúng Ta Chắc Chắn Phải Thua Phật Môn Một Bậc…
143
37: Canh Một
144
38: Canh Hai
145
39: Canh Một
146
40: Canh Hai
147
41: Canh Một
148
42: Canh Hai
149
43: Canh Một
150
44: Canh Hai
151
45: Canh Một
152
46: Canh Hai
153
Chương 47
154
Chương 48
155
Chương 49
156
Chương 50
157
Chương 51
158
Chương 52
159
Chương 53
160
Chương 54
161
Chương 55
162
Chương 56
163
Chương 57
164
Chương 58
165
Chương 59
166
Chương 60
167
Chương 61
168
Chương 62
169
Chương 63
170
Chương 64
171
Chương 65
172
Chương 66
173
Chương 67
174
Chương 68
175
69: Nghe Nói Toà Ký Túc Xá Số 2 Bị Quỷ Ám
176
70: Bãi Tha Ma Khổng Lồ
177
71: Thợ Chăm Hoa Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ
178
72: Chuông Gọi Hồn
179
73: Hồn Đã Về Nhưng Cố Hương Nơi Nào
180
74: Hình Tượng Của Mình Hôm Nay Nhất Định Rất Slay
181
75: Trái Tim Bị Đánh Cắp
182
76: Giúp Người Máy Toả Sáng Rực Rỡ Trong Giới Diệt Ma Quỷ
183
77: Miêu Cổ
184
78: Chém Chết Nó Cho Ông
185
79: Chân Tướng
186
80: Theo Dấu
187
81: Ngũ Quỷ Khiêng Quan Tài
188
82: Triệu Hồi Sấm Sét
189
83: Thêm Chức Năng Thả Bom Cho Robot
190
84: Hỷ Dụng Thần
191
85: Mời Vong Hồn Vất Vưởng Đến Uống Rượu Mừng
192
86: Cương Thi
193
87: Quẻ Hung
194
88: Tiên Tiên Combat Thây Ma
195
89: Con Mẹ Nó Chứ Ai Cho Phép Mày Đi Hả_
196
90: Học Cách Theo Đuổi Cô Gái Mình Thích
197
91: Âm Ti Vừa Phát Hiện Xích Buộc Hồn 20 Bị Trộm
198
92: Lấy Tà Khắc Chính
199
93: Xin Lỗi Bé Jarvis Nhà Tôi Đi!
200
94: Không Động Tay Chân Chúng Ta Bình Tĩnh Nói Chuyện Đi
201
95: Người Máy Đại Chiến Chồn Tiên
202
96: Hình Như Tôi Đã Đắc Tội Thần Tiên Rồi
203
97: Mười Vạn Sinh Hồn
204
98: Đưa Tôi Đi Tìm Cô Ấy
205
99: Truyền Nhân Nhà Họ Bạch
206
100: Đại Chiến Thế Kỷ
207
101: Vì Cô Cống Hiến Toàn Bộ Sức Lực Là Vinh Hạnh Của Tôi
208
102: Viên Mãn
209
103: Ngoại Truyện 1
210
104: Ngoại Truyện 2
211
105: Ngoại Truyện 3
212
106: Chuyện Xưa Của Bạch Vô Thường Và Bạch Sáo