Chương 146: Cầm thú bất như [không bằng cầm thú]

Hoàng hôn buông xuống nhuộm đỏ cả bầu trời, khiến cho cả Lạc Nhật đế đô hiện ra như một cụ già đứng lặng lẽ trước gió, vẻ phồn hoa bên ngoài và sự thối nát bên trong phơi bày ra một cách trái ngược, ẩn hiện trên khuôn mặt của những kẻ bình dân bận rộn là thần sắc âu lo, trên khuôn mặt của những kẻ khất cái bên các góc đường cũng đầy sự tuyệt vọng và hoang mang.Tam huynh đệ Lâm gia sánh vai nhau bước ra từ tửu lâu lớn nhất đế đô, có vẻ như đang bàn luận về một vấn đề thú vị, theo sau là một đám hộ vệ quần áo trang trọng đang đứng cạnh một vài chiếc xe ngựa, tiếp đó là mấy tên quý tộc có vẻ ngoài sáng sủa "kiêu lệ" bước xuống xe ngựa, cái vẻ ngông nghênh ngạo mạn nguyên bổn khi nhìn thấy ba huynh đệ Lâm gia liền lập tức biến mất, bộ dạng chẳng khác gì chuột nhắt gặp phải mèo, lẩn ngay ra phía xa.

Lâm Phong liếc nhìn mấy tên quý tộc ngoan ngoãn đang cúi đầu khom lưng, nói: "Thời thế ở đế đô này đã thay đổi rồi a, Lâm gia chúng ta không biết tự lúc nào mà lại có sức hấp dẫn như vậy!"

Lâm hổ cười khan một tiếng, nói: "Những thứ cỏ cây thích "theo chiều gió" này cũng là khéo cư xử, Uy Nhĩ Tốn bị đệ tiêu diệt, tam hoàng tử Áo La Tư của Ngãi Sâm Đế Quốc kế vị, hiện đang lo lắng củng cố hoàng vị, bọn khốn Tỉnh Thái gia đã mất đi sự hậu thuẫn, bây giờ chỉ giống như con chuột khôn khéo, đám người như thuyền gặp bão này làm sao mà không nhìn thấy rõ tình thế trước mắt được nữa!"

Lâm Long nói: "Sứ thần của Ngãi Sâm Đế Quốc hôm qua hình như đã đến đế dô, muốn kết liên minh với Lạc Nhật Đế Quốc chúng ta, hoàng đế bệ hạ mãi không chịu lên thiết triều, việc triều chính đều do Tỉnh Thái gia nắm giữ, có điều phải cảnh giác một chút đừng để bọn xấu xa đó đâm từ sau lưng.

Ba người tiếp tục sánh bước, Lâm Hổ nói: " Nếu không phải là e sợ chính cục của đế quốc nảy sinh sự biến động, thì ta đã điều động Cấm Vệ Binh Đoàn giúp Lâm gia quét sạch một mẻ lũ xấu xa đó, để tránh bọn chúng ở sau lưng là vướng chân vướng tay, cản đường đi của Thiết Huyết Quân Đoàn!"

Lâm Phong lắc đầu nói: "Tỉnh Thái gia tộc là một trong tam đại quý tộc của Lạc Nhật đế quốc, thế lực của chúng đã bám rễ sâu vào trong đế quốc, bây giờ nếu muốn đối phó với chúng, e rằng đế quốc sẽ nhanh chóng rơi vào tình thế hỗn loạn. Cũng cần phải đề phòng chó cùng cắn giậu, bây giờ có những con chó này coi như đang an phận, chúng ta tạm thời không cần để ý tới chúng, đợi đến khi có thể làm cho thế lực của Tỉnh Thái gia yếu đi, chúng ta làm một mẻ lưới tóm gọn.

Lâm Long nói: " gia gia và phụ thân đại nhân dường như không tán thành cách làm của đệ, sự tồn tại của Tỉnh Thái gia và Pháp Lạp Đế gia chính là để cân bằng cán cân quyền lực trong triều đình, tam gia mỗi bên chiếm cứ một phương để tránh cho hoàng thượng bệ hạ phải dè chừng Lâm gia chúng ta, bây giờ Lâm gia đã bị chính đệ đẩy vào con đường cùng, cứ tiếp tục như vậy chúng ta sẽ không còn đường để rút lui nữa!"

Lâm Hổ cũng đưa mắt nhìn Lâm Phong.

Lâm Phong nói: "Lẽ nào đại ca cũng muốn vì kẻ khác mà chuyển đổi?"Lâm Long trầm ngâm nói: "Nếu để ta làm gia chủ, ta khẳng định là sẽ không tán thành với đề nghị của đệ, có điều bây giờ gia gia đã cho người xây dựng quân đoàn, xem ta là muốn tách Lâm gia ra làm hai, có thể coi như đã ngầm chấp nhận đề nghị của đệ, ta đương nhiên cũng không có ý kiến gì cả!"

Lâm Phong khẽ gật đầu, vấn đề mà Lâm Long nghĩ đến hắn ta đương nhiên cũng đã nghĩ đến, Thiết Huyết Quân Đoàn là biểu tượng của Lâm gia, bây giờ lão gia tử để cho hắn ta xây dựng quân đoàn khác. Điều này rõ ràng là muốn tách Lâm gia ra làm hai, cũng có nghĩa là đã ngầm chấp nhận đề nghị của hắn.Có điều nên phân chia cụ thể thế nào, để Lâm gia vẫn có thể đứng vững ở đại lục chính là vấn đề đáng để suy nghĩ. Lão gia tử không nói, ba huynh đệ bọn họ cũng không nghĩ ra nổi lí do.

Lâm Hổ cười hắc hắc một tiếng, rồi liếc nhìn Lâm Phong, lại liếc nhìn Lâm Long, nói: "Ta chẳng có tham vọng muốn làm hoàng đế gì cả, chỉ cần có thể làm một vương gia tự do thoải mái, cấp thêm cho ta mấy mĩ nữ tinh linh và mĩ nữ thiên sứ ở lĩnh địa của đệ là ta đã mãn nguyện lắm rồi, làm hoàng đế chỉ thêm mệt người, mỗi ngày lại còn phải đấu mưu đấu khẩu với kẻ khác, chưa biết chừng một ngày nào đó còn bị "lôi xuống ngựa", thật là không đáng!"

Lâm Long cũng nói: "Ta thà ở trong doanh trại chứ nhất định không chịu ở trong hoàng cung!"

Lâm Phong khẽ thở dài nhẹ nhõm trong lòng, hắn tuy cũng không có dã tâm muốn làm hoàng đế gì cả, nhưng hắn cũng không muốn Lâm gia có kết cục giống như các hoàng thất khác, huynh đệ vì tranh giành ngai vàng mà tàn sát lẫn nhau, hai ca ca của hắn đều không có tham vọng muốn là bá vương, đây là việc đáng mừng, chỉ có điều lớp hậu sinh trăm năm sau liệu có thể giữ được gia phong hay không mà thôi.bản thân chấp chưởng Phượng Hoàng Kim Lệnh, phải tiếp tục khiến cho Lâm gia ngày càng đứng vững. Về hoàng vị, kế sau cha là đại ca Lâm Long và nhị ca Lâm Hổ sẽ có một người lên nắm cửu ngũ chi quyền, chỉ là không biết đến lúc đó họ có chống lại được sức cám dỗ của quyền lực, có khiến cho nội bộ Lâm gia mục nát hay không.

Đến thế giới này đã mười năm, Lâm Phong sớm đã coi Lâm gia như nhà của mình, giống như hai vị ca ca, hắn ta cũng luôn đặt sự vinh nhục của Lâm gia lên vị trí hàng đầu, có thể nói tất cả những điều mà bây giờ hắn ta đang làm cũng đều là vì Lâm gia, nếu như vì ngai vàng mà xảy ra những việc mà hắn không mong muốn, sẽ khiến cho lương tâm của hắn cảm thấy bất an.

Trở về lâm phủ, Lâm Phong liền bị lão gia tử gọi lại.

Trong thư phòng của lão gia tử, cha hắn Lâm Khiếu Thiên cũng có mặt.Lão gia tử đợi hắn ta ngồi xuống, rồi mới hỏi: "Hai mươi tám kị sĩ đã bị cháu tiêu diệt một nửa, vậy số còn lại đi đâu?"

Lâm Phong giả như không biết, hỏi: "Gia gia nghe ai nói vậy ạ?"

Lâm Khiếu Thiên trừng mắt, nói: "Đừng có giả bộ nữa, về Nguyệt Nha của Lâm gia, ta không tin là con không biết chút gì, gần mười năm nay Nguyệt Nha đã phát hiện có một tổ chức thần bí đang âm thầm hoạt động, đừng nói với ta đây không phải là trò quỷ của con!"

Lâm Phong cứng lưỡi không nói được gì, thật không hổ là gừng càng già càng cay, không gì có thể giấu nổi mấy ông lão hồ li này, hắn đành thật thà nói: "Một nửa Thánh Kị Sĩ đã bị con bắt rồi, con đang suy nghĩ xem có nên giết tất cả bọn chúng không, hắc hắc, còn mấy con Cự Long kia thì đều là một khối tài phú lớn, từ trước tới nay con chưa bao giờ chê ít!"

Lão gia tử cũng không biết nên quẳng đám Thánh Kị Sĩ bị bắt đi đâu, chỉ gật đầu nói: " Thua trận bị giết là đúng rồi, đám kị sĩ còn lại hãy sử lí hết đi, còn mấy con Cự Long thì hãy thả hết ra, bây giờ nếu lại giết chúng thì không khác gì chúng ta đã nhổ nước bọt vào mặt tứ đại hoàng kim gia tộc"

Lâm Phong khẽ gật đầu, nhưng lại có chút không cam tâm nói: "Thả ra thì đáng tiếc lắm, để toàn bộ bọn chúng làm thuộc hạ của con là được, mấy chục Thánh Kị Sĩ sẽ giúp con trông nhà, con sẽ không chê nhiều đâu!"

Lâm Khiếu Thiên nhíu mày nói: "Đừng có làm bừa, cường giả phải có khí độ của cường giả, con đường đường là đại lục đệ nhất cường giả, mà lại có nhữngh ành vi chẳng khác chi cường đạo, chẳng có lấy nữa điểm khí độ của cường giả già cả!"

Lão gia tử xua xua tay nói: "Để nó tự đi giải quyết việc của mình là được rồi!" Sau đó quay sang nói với Lâm Phong: "Tiểu thiên sứ mà con bắt về là thế nào, lưỡng dực thiên sứ sao lại cùng thập tứ dự thiên sứ rời khỏi thiên giới được chứ?" truyện được lấy tại TruyenFull.vn

" Không phải chứ?" Lâm Phong há hốc miệng ra, nói: "Gia gia không phải là muốn cháu phải giết thiên sứ thiếu nữ đó chứ?"

Lão gia tử nói: "Ta chỉ muốn nhắc nhở con, phải lấy gia tộc làm trọng, đừng vì một cô cái mà đánh mất bản thân!"

Lâm Phong nhíu mày lại, trầm ngâm một hồi, rồi mới nói: "Gia gia cứ yên tâm, cho dù là cháu có hồ đồ ađi nữa, cũng luôn đặt vận mệnh của Lâm gia lên hàng đầu, tất cả những việc mà con làm đều là vì danh tiếng của Lâm gia mà thôi."Lão gia tử khẽ gật đầu, nói: "Hai cha con đã mười năm không gặp, ta còn có chút việc, các con ra ngoài nói chuyện đi!"

Hai cha con đành đứng dậy ra khỏi thư phòng.Ra tới bên ngoài, Lâm Khiếu Thiên lúc này mới ngắm nhìn Lâm Phong. Khó khăn lắm ông mới nói được một câu: "Làm tốt lắm!"

Lâm Phong biết cha mình tính khí cương trực, có thể khen hắn được một câu là điều rất khó khăn, không nhịn được cười nói: " Phụ thân đại nhân, lĩnh địa của con còn phồn hoa hơn đế đô này rất nhiều, lúc nào cha có thời gian cũng nên qua bên đó, Đái Lệ Ti và những người khác cũng chưa được gặp mặt cha, hi hi!"Khuôn mặt cương nghị của Lâm tiêu thiên cuối cùng cũng nở một nụ cười, nói: "Có thời gian hãy đưa bọn họ tới đế đô, ta làm gì có thời gian mà tới lĩnh địa của con, tình hình ở đế dô hiện nay rất rối loạn, hãy đi thăm mẹ con đi, bà ấy là người ở giữa nên luôn cảm thấy rất khó xử.

Lâm Phong khẽ gật đầu, từ biệt cha rồi tới chỗ ở của mẹ hắn.

Tình Nguyệt công chúa đang chỉ đạo đám tì nữ cắt tỉa lại hoa cỏ trong phủ, vừa thấy con trai tới bà liền lập tức bỏ công việc đang làm dở, lôi Lâm Phong vào trong phòng, đợi đám tì nữ bưng trà tới, liền ân cần hỏi han một hồi, rồi hỏi đến đám con dâu, một lát sau mới nói với Lâm Phong: "Tiểu tam à, chiều nay con cùng ta đi thăm hoàng đế bệ hạ đi!"Lâm Phong ngây người ra, nói: "Không phải thế chứ ạ, mẹ cũng biết rõ là hoàng đế bệ hạ hận con đến chết! Bảo con đi gặp lão hoàng đế ấy chẳng hóa ra là loạn à, không gặp thì tốt hơn."

Tình Nguyệt công chúa thở dài nói: "Mẫu thân cũng biết là con muốn làm gì, nhưng hoàng đế bệ hạ bây giờ đã không hỏi gì tới chính sự, con hãy đi thăm ông ấy đi, dù sao trên người con cũng mang một nửa dòng máu của Hoắc Khắc Tư gia tộc, từ trước tới nay hoàng thất đều không có kết cục tốt, nhưng mẹ mong con có thể cho Hoắc Khắc gia tộc một con đường sống!"

Lâm Phong vội nói: "Mẹ hãy yên tâm, Hoắc Khắc Tư gia tộc tuy đã suy thoái, nhưng nhất định không diệt vong, hiện nay tình hình đại lục rối loạn đã có thể thấy rõ không bao lâu nữa khói lửa sẽ bùng lên ở khắp nơi, con sẽ giúp họ thoát khỏi trận chiến này, sẽ không để Hoắc Khắc Tư gia tộc giống như các vương triều khác, chỉ trở thành một cái tên riêng trong lịch sử!"

Tình Nguyệt công chúa an ủi khẽ gật đầu nói: "Vậy con hãy theo ta vào cung đi!"Lâm phong gật đầu nghe lời.

Không khí trong hoàng thất đã tiêu điều đi rất nhiều, có lẽ là do thời thế tao loạn, đám hầu nữ và nô bộc trong cung đều cảm nhận được nguy hiểm đang treo lơ lửng trên đầu, mặt mũi âu sầu, không hề ngẩng mặt lên cười, dáng vẻ vội vàng khiến cho cung điện hoa lệ nơi tượng trưng cho quyền lực trở nên thê lương thảm hại.

Khi xe ngựa của Lâm phong vàmẫu thân Tình Nguyệt công chúa tới trước cổng hoàng cung, đám hầu nữ trông thấy xe của Tình Nguyệt công chúa không tra hỏi gì mà cho qua luôn.

Xe ngựa lập tức vào thẳng trong hậu cung, hai mẹ con được dẫn đến thư phòng của Ái Đức Hoa bệ hạ, đợi một hồi lâu, mới thấy Ái Đức Hoa bệ hạ vừa bò từ bụng của đám nữ nhân dậy.Đã lâu không gặp, vị hoàng đế này đã mất hết phong độ của ngày trước, hốc mắt sâu hoắc và ánh mắt vô hồn chứng tỏ ông ta đã hoàn toàn sa ngã, chỉ cần vứt bỏ quyền lực không có áp lực về tinh thần, thì bị hoàng đế bạt nhược này sẽ lấy lại được tinh thần, so với mấy tháng trước có lẽ đã tỉnh táo hơn nhiều.

Ái Đức Hoa bệ hạ đi đến ngự thư phòng, sau khi ngồi vào hoàng vị thượng tọa, không thèm nhìn Tình Nguyệt công chúa và Lâm Phong đang đứng bên cạnh lấy một lần, chỉ lạnh lùng hỏi Tình Nguyệt công chúa: "Ngươi đến có việc gì?"Tình Nguyệt công chúa thở dài nói: "Hoàng huynh, Muội và tiểu tam đến thăm huynh!"

Ái Đức Hoa cười nhạt nói: "Nực cười, bây giờ Lâm gia quyền thế thông thiên, chẳng bao lâu nữa sẽ đem một hoàng đế vô dụng như ta đạp xuống ngựa, ngươi thân là chủ mẫu của Lâm gia, nên lấy lợi ích của Llâm gia làm trọng, cần gì phải quan tâm tới một người ca ca phế vật như ta!"

Lâm Phong trong lòng đã bắt đầu cảm thấy tức giận, lạnh lùng nhìn Ái Đức Hoa bệ hạ.

Tình Nguyệt công chúa vội vàng kéo tay bệ hạ, vẻ mặt bi thảm nói: "Huynh bảo muội phải nói thế nào mới được đây, muội tuy đã gả cho Lâm gia nhưng cũng vẫn là người của Hoắc Khắc Tư gia tộc, lịch sử đã chứng minh, mỗi triều đại đều không kết thúc có hậu, muội và tiểu tam hôm nay tới là để tiểu tam giúp hoàng huynh thoát khỏi việc rắc rối này. Lẽ nào huynh không thể bình tĩnh nói chuyện với muội được sao?"

Ái Đức Hoa bệ hạ không thèm liếc nhìn Lâm phong lấy một cái, cười nhạt nói: "Con trai tốt của bà không đem ta bêu ở ngoài cổng thành là ta đã cảm ơn ân huệ của Quang Minh Thần lắm rồi, nó còn có lòng tốt muốn giúp đỡ ta sao?"

Tình Nguyệt công chúa không nén nổi bật khóc rấm rứt.

Lâm Phong trong lòng cảm thấy phẫn nộ, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên vua không biết xấu tốt là gì này, sát khí bốc lên nhằm vào đối phương.Ái Đức Hoa bệ hạ tuy toàn thân run rẩy, nhưng ánh mắt vẫn tỏ ra hiên ngang không sợ. Trừng mắt nhìn lại Lâm Phong một hồi mới lạnh lùng xua xua tay nói: "Các ngươi đi đi, vận mệnh của Hoắc Khắc Tư gia tộc đã được định đoạt sẵn như vậy rồi ta cũng không muốn tranh chấp vô nghĩa nữa, ngai vàng này ai muốn ngồi thì cứ ngồi đi!" Nói xong, liền đứng dậy rời khỏi ngự thư phòng.

Lâm Phong đành an ủi bà ta vài câu, rồi dìu Tình Nguyệt công chúa trở về phủ.Trở về trong phủ, Lâm Phong nghĩ đi nghĩ lại muốn vào cung cho tên hoàng đế già đó mấy cái bạt tai cho bỏ tức nhưng nghĩ lại hình ảnh buồn bã của hoàng đế đành kiềm chế rồi khe khẽ thở dài.

Ái Đức Hoa tuy không phải là một minh quân nhưng có thể từ bỏ ngai vàng của mình cũng có thể coi là một hành động hiếm thấy. Bây giờ ông ta chỉ như một hoàng đế già đáng thương đang chờ chết mà thôi, không thể gây nguy hiểm gì cho Lâm Phong, lại thêm nguyên nhân từ phía mẹ hắn, nếu có thể thì Lâm Phong cũng muốn cho ông ta một con đường sống, để ông ta có thể an nhàn lúc tuổi già.

Sau khi đưa mẹ trở về, Lâm Phong trở về phủ của mình, mấy thị nữ đang vây quanh tiểu thiên sứ hỏi han liên hồi, có lẽ là do không có "quỷ dữ" ở bên cạnh, nên An Lị Ni đã trở về đúng với bản tính của một thiên sứ, vui vẻ kể chuyện ở thiên giới cho đám thị nữ nghe, khiến cho đám hầu gái đều ngây người ra rồi trầm trồn không ngớt.

Mãi cho tới khi Lâm Phong bước vào, mấy thị nữ mới vội vàng đứng dậy, tiểu thiên sứ lập tức lộ vẻ sợ hãi, lúng túng không biết đứng ở đâu, không biết phải làm thế nào mới tốt.Lâm Phong bước lên phía trước ôm An Lị Ni vào lòng, rồi ngồi xuống ghế, hôn lên khuôn mặt mịn màng của tiểu thiên sứ, vuốt ve đôi cánh trắng muốt mềm mại của cô, hỏi: "Sợ cái gì, sợ ta ô giết cô sao?"

Thiếu nữ thiên sứ gật đầu rồi lại lắc đầu lia lịa.

Lâm Phong vẫy tay ra hiệu cho dám tì nữ lui ra, vuốt ve cơ thể yêu kiều ngọc ngà của thiên sứ, hỏi: "Nói cho ta biết , năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi?"Thiên sứ thiếu nữ gòng người cứng đơ ra mộ hồi, rồi khiếp hãi nói: "Ức! tôi đã một trăm năm mươi tuổi rồi!"

Lâm Phong có chút ngạc nhiên nhưng hắn cũng không phí thời gian đi tính xem một thiên sứ một trăm năm mươi tuổi thì tương đương với bao nhiêu tuổi của con người, nâng chiếc cằm nhỏ nhắn tròn trịa của tiểu thiên sứ lên, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi tinh oánh, xoắn lấy đôi môi thơm mềm của cô, quấn lấy chiếc lưỡi mèm mại của cô, tham lam hút lấy hương thơm đó.

An Lị Ni nhất thời cứng đờ người ra, đôi cánh trắng muốt khép chặt lại, đôi tay nhỏ bé không biết nên để vào đâu, khuôn mặt non nớt lộ rõ vẻ kinh sợ, nhưng không dám kháng cự lại.

Dục vọng bị kiềm chế trong người Lâm Phong chốc lát trào ra, cuồng loạn kéo váy của thiên sứ xuống, hai ba bước đã đi tới bên giường, đè cô bé xuống, trong ánh mắt hoảng loạn cực độ của tiểu thiên sứ, thô bạo đi vào trong cơ thể cô.Một tiếng hét đau đớn và sợ hãi vô hạn phát ra từ miệng của tiểu thiên sứ, đôi chân nõn nà của An lợi na kẹp chặt lấy tấm lưng rộng của Lâm Phong, đôi tay ôm chặt lấy chiếc cổ to lớn của hắn ta, khuôn mặt đầy nước mắt cố sức giấu vào đôi vai rộng của Lâm Phong, cắn chặt đôi môi tới mức ứa máu.

Bản chất xấu xa của con người một khi phát ra thì sẽ không thể thu lại.Lâm Phong phát tình chẳng khác chi một con một con trâu đực, không thèm để ý tới nỗi đau của tiểu thiên sứ, hét lên một tiếng cuồng dại, rồi phát tiết vào trong cơ thể mềm yếu của tiểu thiên sứ.

Mãi tới khi đã thỏa mãn được cơn nhục dục, mới thu lại nhục khí đã bao phủ khắp không gian, đầu óc tỉnh táo lại Lâm Phong mới kêu lên một tiếng ngượng ngùng, vội vàng cúi xuống nhìn tiểu thiên sứ đang ở trong lòng, An Lị Ni đã thôi khóc, đôi mắt trong sáng chứa đầy nỗi sợ hãi nhìn hắn ta, thân thể run lên bần bật từng hồi.Đôi cánh trắng muốt đã kiệt sức rủ xuống hai bên, phía dưới cơ thể nõn nà còn vương lại những chấm đỏ.

Lâm Phong tự mắng bản thân mình không bằng loài cầm thú, cấp cho thiên sứ một đạo thôi miên, dịu dàng nhìn vào khuôn mặt của nàng ta rồi nói: " Ngủ đi! ngủ dậy sẽ quên tất cả mọi thứ, mong cho nàng về sau sẽ sống vui vẻ hơn!"

Tiểu thiên sứ chỉ cảm thấy tinh thần mệt mỏi không thể khống chế được cơn mệt mỏi rồi lập tức chìm sâu vào giấc ngủ.

Chapter
1 Chương 1: Mở đầu
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6: Cường Thưởng Mỹ Nữ
7 Chương 7: Tranh Phong Cật Thố
8 Chương 8: Uy Bức Lợi Dụ
9 Chương 9: Thao Nhĩ Mỗ Mỗ
10 Chương 10
11 Chương 11: Tiểu Toa Lị Na
12 Chương 12: Mộc Đầu Thúc Thúc
13 Chương 13: Thảo Nguyên Dũng Sĩ
14 Chương 14: Giản Đáo Bảo Liễu
15 Chương 15: Xích Diễm Yêu Vương
16 Chương 16: Mãi cá nô đãi
17 Chương 17: Đệ Nhất Bả Kiếm
18 Chương 18: Thánh Giai Đả Thủ
19 Chương 19: Tọa Địa Khẩn Hoang
20 Chương 20: Thiên Diện Cự Thù
21 Chương 21: Vạn Độc Thiên Ngô
22 Chương 22: Vạn Độc Huyết Chú
23 Chương 23: Bát Bảo Kim Thân
24 Chương 24: Tinh Linh Phò Mã
25 Chương 25: Tinh Linh Nữ Vương
26 Chương 26: Băng Sương Cự Hạc
27 Chương 27: Nguyệt Thần Chi Nộ
28 Chương 28: Đồ Long Chuyên Nghiệp
29 Chương 29: Biệt Cước Ma Thú
30 Chương 30: Đốn ngộ Diệu Đế
31 Chương 31: Thú Nhân Vương Tử
32 Chương 32: Luyện Kim Đại Sư
33 Chương 33: Ngân Ti Kết Giới
34 Chương 34: Cận Chinh Địa Tinh
35 Chương 35: Đại Lực Chiến Thần
36 Chương 36: Tá Ma Long Châu
37 Chương 37: Long Hoàng chuyên sứ
38 Chương 38: Sơ Bộ Quy Hóa
39 Chương 39: Sát Phỉ Lập Uy
40 Chương 40: Nộ Nhi Trừng Chi
41 Chương 41: Chân Thật Chi Nhãn
42 Chương 42: Thánh Giai Thích Khách
43 Chương 43: Hoàng Tử Điện Hạ
44 Chương 44: Suất Điểu Cận Bố
45 Chương 45: Hàng Ma Trấn Khúc
46 Chương 46: Ngoại tịch cự nhân
47 Chương 47: Ba La mật tửu
48 Chương 48: Đấu khí tung hoành
49 Chương 49: Cấm ma lĩnh vực
50 Chương 50: Tam vĩ quy châu
51 Chương 51: Hỏa thiêu Cận Bố
52 Chương 52: Tử Linh Pháp Sư
53 Chương 53: Không gian pháp luân
54 Chương 54: Tinh thần dư ba
55 Chương 55: Bích thủy hàn đàm
56 Chương 56: Trúc Tử Diệp Tử
57 Chương 57: Ma lực chi nguyên
58 Chương 58: Băng bạo lĩnh chủ
59 Chương 59: Phân đạo dương tiêu
60 Chương 60: Linh hồn khế ước
61 Chương 61: Kim tiền quả tử
62 Chương 62: Đại Bỗng Chính Sách
63 Chương 63: Đảm đại bao thiên
64 Chương 64: Cầm tặc Cầm Vương
65 Chương 65: Huyền Cương Đấu Khí
66 Chương 66: Hoài bích kì tội
67 Chương 67: Bạch Long Tiểu Tử
68 Chương 68: Bảo đồ chi bí
69 Chương 69: Sứ thần Hoàng Đế
70 Chương 70: Nhất xúc tức phạt
71 Chương 71: Thâm Uyên thế giới
72 Chương 72: Tẩu tiến Thâm Uyên
73 Chương 73: Thâm Uyên tộc loại
74 Chương 74: Cửu đầu đại xà
75 Chương 75: Song diện nhân mãng
76 Chương 76: Đoạ lạc tinh linh
77 Chương 77: độc hệ thánh cấp
78 Chương 78: Tinh thần huyễn kim
79 Chương 79: Bách điểu trêu phượng
80 Chương 80: Phan đa na lạp
81 Chương 81: Hoàng kim quý tộc
82 Chương 82: Hồng đính hạc vương
83 Chương 83: Đoạ lạc thiên sử
84 Chương 84: Mãng cáp đế quân
85 Chương 85: Thần câu bạch long
86 Chương 86: Thu phục tọa kị!
87 Chương 87: Vô hại quần thể
88 Chương 88: Nguyên tắc lỗ đen
89 Chương 89: Cai hồi gia liễu
90 Chương 90: Tối hậu nhất chương
91 Chương 91: Tân đích khai thuỷ
92 Chương 92: Cửu Thiên Lôi Kiếp
93 Chương 93: Cao Cấp Tiền Hoá
94 Chương 94: Thiểm Tộc Chi Loạn
95 Chương 95: Xuất binh tiến tấu
96 Chương 96: Xuân tiêu nhất khắc
97 Chương 97: Xuất binh Thiểm Tộc
98 Chương 98: Mã đạp thảo nguyên
99 Chương 99: Khu hổ thôn lang
100 Chương 100: Thâu tập ám sát
101 Chương 101: Thiên Lí Bôn Tập
102 Chương 102: Thủ Chu Đãi Thỏ - [Ôm Cây Đợi Thỏ]
103 Chương 103: Mã đạp liên doanh
104 Chương 104: Thiên Hương Công Chủ
105 Chương 105: Dũng quan tam quân
106 Chương 106: Hô Lan Công Chúa
107 Chương 107: Dạ Trướng Xuân Sắc
108 Chương 108: Khải Toàn Nhi Qui
109 Chương 109: Hải Cống Đại hội
110 Chương 110: Gia Tặc Nan Phòng
111 Chương 111: Sát Kê Cảnh Hầu [Giết gà dọa khỉ]
112 Chương 112: Quỷ mị hoành hành
113 Chương 113: Hiềm thù tiêu tan
114 Chương 114: Trọng hồi đế đô
115 Chương 115: Nhị ca háo sắc
116 Chương 116: Thái Thanh Đấu Khí
117 Chương 117: Khi Thiện Phạ Ác
118 Chương 118: Cương Tắc Dịch Chiết
119 Chương 119: Cửu chuyển thật huống
120 Chương 120: Tây phương tứ lĩnh
121 Chương 121: Nữ Tế Thượng Môn
122 Chương 122: Sơ Lịch Triêu Đường
123 Chương 123: Vô Dược Khả Cứu
124 Chương 124: Triêu Đường Hỗn Loạn
125 Chương 125: Biết sai có thể sửa
126 Chương 126: Chủ chiến thiên sứ
127 Chương 127: Dị biến đột sanh
128 Chương 128: Lưỡng trọng thiên kiếp
129 Chương 129: Hồng mông tử khí
130 Chương 130: Không trung khách xa
131 Chương 131: Quý khách đáo phỏng
132 Chương 132
133 Chương 133: Nhĩ Kiền Ngạc trá
134 Chương 134: Nhất xúc tức phát
135 Chương 135: Tâm Sinh ái Mộ
136 Chương 136: Ngư ông chi lợi
137 Chương 137: Nhân ái Thành Hận
138 Chương 138: Hạ Khiêu Chiến Thư
139 Chương 139: Mật Mưu đối sách
140 Chương 140: Tự khuất phần mộ
141 Chương 141: Huyết Chiến Đáo Đế
142 Chương 142: Kiếp Hậu Trùng Sinh
143 Chương 143: Loạn Luân Chi Họa
144 Chương 144: Cẩm Tú Sơn Hà
145 Chương 145: Thần Thánh Thải Hoàng
146 Chương 146: Cầm thú bất như [không bằng cầm thú]
147 Chương 147: Cai Hồi Gia Liễu
148 Chương 148: Thiên Hạc Thần Sứ
149 Chương 149: Công chúa thất tung
150 Chương 150: Thanh trừ nội gián
151 Chương 151: Vân Vụ Mê Tung
152 Chương 152: Tuyệt La Huyền Ma
153 Chương 153: Hoạ Thuỷ Tây Dẫn
154 Chương 154: Cả Nhà Cùng Vui
155 Chương 155: Thích Sát Hoàng Đế
156 Chương 156: Ma đạo quân đoàn
157 Chương 157: Xuất binh tiền tấu
158 Chương 158: Tứ Đại Binh Đoàn
159 Chương 159: Bạch Long quân kỳ
160 Chương 160: Mẫu Long hoài thai
161 Chương 161: Tá đề phát huy
162 Chương 162: Tu la huyết thi
163 Chương 163: Y Lan công chúa
164 Chương 164: Sinh động như thật
165 Chương 165: Nhuyễn ngạnh kiêm thi
166 Chương 166: Tối hậu nhất chiến
167 Chương 167: Than bài lượng để
168 Chương 168: Gia tộc nội mạc
169 Chương 169: Pháp lai khắc phúc
170 Chương 170: Hấp dẫn cận bố
171 Chương 171: Trường mệnh trăm tuổi
172 Chương 172: Tu La cổ bảo
173 Chương 173: Ma do tâm sinh
174 Chương 174: Thiên sứ ma quỷ
175 Chương 175: Đại La kiếm trận
176 Chương 176: Đại lục cách cục
177 Chương 177: Quang minh thánh đô
178 Chương 178: Thiên sứ thánh tương
179 Chương 179: Thần Giới Kiến Văn
180 Chương 180: Tiên Đạo Phiêu Miểu
181 Chương 181: – Quyển 2
182 Chương 182: Gặp lại tiểu Thanh
183 Chương 183: Tiện nghi đồ đệ
184 Chương 184: Thải y Nghê Thường
185 Chương 185: Cực Lạc tiên phủ
186 Chương 186: Linh Thứu lão yêu
187 Chương 187: Trọng bàng tạc trận
188 Chương 188: Đại la kim đan
189 Chương 189: Xúc phạm thiên điều
190 Chương 190: Dao Trì công chủ
191 Chương 191: Sắc đảm bao thiên
192 Chương 192: Thiên binh hạ giới
193 Chương 193: Nguyên Dương lão đạo
194 Chương 194: Tiêu diệt Thúy Hà
195 Chương 195: Tiên thân hậu thế
196 Chương 196: Thâu đào sự kiện
197 Chương 197: Yêu ma quỷ quái
198 Chương 198: Vân du tứ hải
199 Chương 199: Tôn đạo ức phật
200 Chương 200: Quan âm bồ tát
201 Chương 201: Miệng lưỡi bén nhọn
202 Chương 202: Âm dương cân bằng
203 Chương 203: Dê thế tội
204 Chương 204: Nhị Lang Chân Quân
205 Chương 205: Hồng Mông cực lạc
206 Chương 206: Thanh Hà tiên tử
207 Chương 207: Tam bích tỉ muội
208 Chương 208: Tề Thiên Đại Thánh
209 Chương 209
210 Chương 210: Một nhà đoàn viên
211 Chương 211: Lâm Phong bao che khuyết điểm
212 Chương 212: Hiểu biết nhân quả
213 Chương 213: Côn Luân lục tiên
214 Chương 214: Thân ngoại hóa thân
215 Chương 215: Đến đại Côn Luân
216 Chương 216: Trảm thảo trừ căn
217 Chương 217: Vu tổ Tần Xuyên
218 Chương 218
219 Chương 219: Huyết Hồn Thất Phiên
220 Chương 220: Như Lai kim phù
221 Chương 221
222 Chương 222: Nói phải củ cải cũng nghe
223 Chương 223: Đại đạo thì vô tranh
224 Chương 224: Ngũ hành yên la
225 Chương 225: Như ý kim kiếm
226 Chương 226: Hỗn Độn Sát Trận
227 Chương 227: Ly Sơn lão mẫu
228 Chương 228: Đại thánh bái sư
229 Chương 229: Hóa thân thiện – ác
230 Chương 230: Náo loạn thiên cung
231 Chương 231: Thái Ất kim tiên
232 Chương 232: Đại thánh sính uy
233 Chương 233: Nhất ba vị bình
234 Chương 234: Dĩ tử tương oán
235 Chương 235: Nhân Quả Tuần Hoàn
236 Chương 236: Nhất Ba Hựu Khởi
237 Chương 237: Huyết Hà Sát Trận
238 Chương 238: Thủy Bộ Nguyên Soái
239 Chương 239: Loạn Tương Sơ Hiện
240 Chương 240: Diệt sát chân linh
241 Chương 241: Dị Bảo Hàng Thế
242 Chương 242: Thái cổ sát trận
243 Chương 243: Định Hải Thần Châu
244 Chương 244: Các hữu kì chủ
245 Chương 245: Tiền thân hậu thế
246 Chương 246
247 Chương 247: Hồng Mông thế giới
248 Chương 248: Kim Thư Ngọc Điệp
249 Chương 249: Huyết nhục tung toé
250 Chương 250: Bồ Đề Diệu Thụ
251 Chương 251: Cục thế hỗn loạn
252 Chương 252: Điềm trời giáng
253 Chương 253: Vĩnh hằng bất diệt
254 Chương 254: Sát kiếp tương hiện
255 Chương 255: Thiện tâm từ bi
256 Chương 256: Phân tranh tương khởi
257 Chương 257: Thánh nhân chi uy
258 Chương 258: Hội bàn đào
259 Chương 259: Cửu Cửu quy nhất
260 Chương 260: Đại thừa quy nguyên
261 Chương 261: Toàn thư hoàn (trọn bộ)
Chapter

Updated 261 Episodes

1
Chương 1: Mở đầu
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6: Cường Thưởng Mỹ Nữ
7
Chương 7: Tranh Phong Cật Thố
8
Chương 8: Uy Bức Lợi Dụ
9
Chương 9: Thao Nhĩ Mỗ Mỗ
10
Chương 10
11
Chương 11: Tiểu Toa Lị Na
12
Chương 12: Mộc Đầu Thúc Thúc
13
Chương 13: Thảo Nguyên Dũng Sĩ
14
Chương 14: Giản Đáo Bảo Liễu
15
Chương 15: Xích Diễm Yêu Vương
16
Chương 16: Mãi cá nô đãi
17
Chương 17: Đệ Nhất Bả Kiếm
18
Chương 18: Thánh Giai Đả Thủ
19
Chương 19: Tọa Địa Khẩn Hoang
20
Chương 20: Thiên Diện Cự Thù
21
Chương 21: Vạn Độc Thiên Ngô
22
Chương 22: Vạn Độc Huyết Chú
23
Chương 23: Bát Bảo Kim Thân
24
Chương 24: Tinh Linh Phò Mã
25
Chương 25: Tinh Linh Nữ Vương
26
Chương 26: Băng Sương Cự Hạc
27
Chương 27: Nguyệt Thần Chi Nộ
28
Chương 28: Đồ Long Chuyên Nghiệp
29
Chương 29: Biệt Cước Ma Thú
30
Chương 30: Đốn ngộ Diệu Đế
31
Chương 31: Thú Nhân Vương Tử
32
Chương 32: Luyện Kim Đại Sư
33
Chương 33: Ngân Ti Kết Giới
34
Chương 34: Cận Chinh Địa Tinh
35
Chương 35: Đại Lực Chiến Thần
36
Chương 36: Tá Ma Long Châu
37
Chương 37: Long Hoàng chuyên sứ
38
Chương 38: Sơ Bộ Quy Hóa
39
Chương 39: Sát Phỉ Lập Uy
40
Chương 40: Nộ Nhi Trừng Chi
41
Chương 41: Chân Thật Chi Nhãn
42
Chương 42: Thánh Giai Thích Khách
43
Chương 43: Hoàng Tử Điện Hạ
44
Chương 44: Suất Điểu Cận Bố
45
Chương 45: Hàng Ma Trấn Khúc
46
Chương 46: Ngoại tịch cự nhân
47
Chương 47: Ba La mật tửu
48
Chương 48: Đấu khí tung hoành
49
Chương 49: Cấm ma lĩnh vực
50
Chương 50: Tam vĩ quy châu
51
Chương 51: Hỏa thiêu Cận Bố
52
Chương 52: Tử Linh Pháp Sư
53
Chương 53: Không gian pháp luân
54
Chương 54: Tinh thần dư ba
55
Chương 55: Bích thủy hàn đàm
56
Chương 56: Trúc Tử Diệp Tử
57
Chương 57: Ma lực chi nguyên
58
Chương 58: Băng bạo lĩnh chủ
59
Chương 59: Phân đạo dương tiêu
60
Chương 60: Linh hồn khế ước
61
Chương 61: Kim tiền quả tử
62
Chương 62: Đại Bỗng Chính Sách
63
Chương 63: Đảm đại bao thiên
64
Chương 64: Cầm tặc Cầm Vương
65
Chương 65: Huyền Cương Đấu Khí
66
Chương 66: Hoài bích kì tội
67
Chương 67: Bạch Long Tiểu Tử
68
Chương 68: Bảo đồ chi bí
69
Chương 69: Sứ thần Hoàng Đế
70
Chương 70: Nhất xúc tức phạt
71
Chương 71: Thâm Uyên thế giới
72
Chương 72: Tẩu tiến Thâm Uyên
73
Chương 73: Thâm Uyên tộc loại
74
Chương 74: Cửu đầu đại xà
75
Chương 75: Song diện nhân mãng
76
Chương 76: Đoạ lạc tinh linh
77
Chương 77: độc hệ thánh cấp
78
Chương 78: Tinh thần huyễn kim
79
Chương 79: Bách điểu trêu phượng
80
Chương 80: Phan đa na lạp
81
Chương 81: Hoàng kim quý tộc
82
Chương 82: Hồng đính hạc vương
83
Chương 83: Đoạ lạc thiên sử
84
Chương 84: Mãng cáp đế quân
85
Chương 85: Thần câu bạch long
86
Chương 86: Thu phục tọa kị!
87
Chương 87: Vô hại quần thể
88
Chương 88: Nguyên tắc lỗ đen
89
Chương 89: Cai hồi gia liễu
90
Chương 90: Tối hậu nhất chương
91
Chương 91: Tân đích khai thuỷ
92
Chương 92: Cửu Thiên Lôi Kiếp
93
Chương 93: Cao Cấp Tiền Hoá
94
Chương 94: Thiểm Tộc Chi Loạn
95
Chương 95: Xuất binh tiến tấu
96
Chương 96: Xuân tiêu nhất khắc
97
Chương 97: Xuất binh Thiểm Tộc
98
Chương 98: Mã đạp thảo nguyên
99
Chương 99: Khu hổ thôn lang
100
Chương 100: Thâu tập ám sát
101
Chương 101: Thiên Lí Bôn Tập
102
Chương 102: Thủ Chu Đãi Thỏ - [Ôm Cây Đợi Thỏ]
103
Chương 103: Mã đạp liên doanh
104
Chương 104: Thiên Hương Công Chủ
105
Chương 105: Dũng quan tam quân
106
Chương 106: Hô Lan Công Chúa
107
Chương 107: Dạ Trướng Xuân Sắc
108
Chương 108: Khải Toàn Nhi Qui
109
Chương 109: Hải Cống Đại hội
110
Chương 110: Gia Tặc Nan Phòng
111
Chương 111: Sát Kê Cảnh Hầu [Giết gà dọa khỉ]
112
Chương 112: Quỷ mị hoành hành
113
Chương 113: Hiềm thù tiêu tan
114
Chương 114: Trọng hồi đế đô
115
Chương 115: Nhị ca háo sắc
116
Chương 116: Thái Thanh Đấu Khí
117
Chương 117: Khi Thiện Phạ Ác
118
Chương 118: Cương Tắc Dịch Chiết
119
Chương 119: Cửu chuyển thật huống
120
Chương 120: Tây phương tứ lĩnh
121
Chương 121: Nữ Tế Thượng Môn
122
Chương 122: Sơ Lịch Triêu Đường
123
Chương 123: Vô Dược Khả Cứu
124
Chương 124: Triêu Đường Hỗn Loạn
125
Chương 125: Biết sai có thể sửa
126
Chương 126: Chủ chiến thiên sứ
127
Chương 127: Dị biến đột sanh
128
Chương 128: Lưỡng trọng thiên kiếp
129
Chương 129: Hồng mông tử khí
130
Chương 130: Không trung khách xa
131
Chương 131: Quý khách đáo phỏng
132
Chương 132
133
Chương 133: Nhĩ Kiền Ngạc trá
134
Chương 134: Nhất xúc tức phát
135
Chương 135: Tâm Sinh ái Mộ
136
Chương 136: Ngư ông chi lợi
137
Chương 137: Nhân ái Thành Hận
138
Chương 138: Hạ Khiêu Chiến Thư
139
Chương 139: Mật Mưu đối sách
140
Chương 140: Tự khuất phần mộ
141
Chương 141: Huyết Chiến Đáo Đế
142
Chương 142: Kiếp Hậu Trùng Sinh
143
Chương 143: Loạn Luân Chi Họa
144
Chương 144: Cẩm Tú Sơn Hà
145
Chương 145: Thần Thánh Thải Hoàng
146
Chương 146: Cầm thú bất như [không bằng cầm thú]
147
Chương 147: Cai Hồi Gia Liễu
148
Chương 148: Thiên Hạc Thần Sứ
149
Chương 149: Công chúa thất tung
150
Chương 150: Thanh trừ nội gián
151
Chương 151: Vân Vụ Mê Tung
152
Chương 152: Tuyệt La Huyền Ma
153
Chương 153: Hoạ Thuỷ Tây Dẫn
154
Chương 154: Cả Nhà Cùng Vui
155
Chương 155: Thích Sát Hoàng Đế
156
Chương 156: Ma đạo quân đoàn
157
Chương 157: Xuất binh tiền tấu
158
Chương 158: Tứ Đại Binh Đoàn
159
Chương 159: Bạch Long quân kỳ
160
Chương 160: Mẫu Long hoài thai
161
Chương 161: Tá đề phát huy
162
Chương 162: Tu la huyết thi
163
Chương 163: Y Lan công chúa
164
Chương 164: Sinh động như thật
165
Chương 165: Nhuyễn ngạnh kiêm thi
166
Chương 166: Tối hậu nhất chiến
167
Chương 167: Than bài lượng để
168
Chương 168: Gia tộc nội mạc
169
Chương 169: Pháp lai khắc phúc
170
Chương 170: Hấp dẫn cận bố
171
Chương 171: Trường mệnh trăm tuổi
172
Chương 172: Tu La cổ bảo
173
Chương 173: Ma do tâm sinh
174
Chương 174: Thiên sứ ma quỷ
175
Chương 175: Đại La kiếm trận
176
Chương 176: Đại lục cách cục
177
Chương 177: Quang minh thánh đô
178
Chương 178: Thiên sứ thánh tương
179
Chương 179: Thần Giới Kiến Văn
180
Chương 180: Tiên Đạo Phiêu Miểu
181
Chương 181: – Quyển 2
182
Chương 182: Gặp lại tiểu Thanh
183
Chương 183: Tiện nghi đồ đệ
184
Chương 184: Thải y Nghê Thường
185
Chương 185: Cực Lạc tiên phủ
186
Chương 186: Linh Thứu lão yêu
187
Chương 187: Trọng bàng tạc trận
188
Chương 188: Đại la kim đan
189
Chương 189: Xúc phạm thiên điều
190
Chương 190: Dao Trì công chủ
191
Chương 191: Sắc đảm bao thiên
192
Chương 192: Thiên binh hạ giới
193
Chương 193: Nguyên Dương lão đạo
194
Chương 194: Tiêu diệt Thúy Hà
195
Chương 195: Tiên thân hậu thế
196
Chương 196: Thâu đào sự kiện
197
Chương 197: Yêu ma quỷ quái
198
Chương 198: Vân du tứ hải
199
Chương 199: Tôn đạo ức phật
200
Chương 200: Quan âm bồ tát
201
Chương 201: Miệng lưỡi bén nhọn
202
Chương 202: Âm dương cân bằng
203
Chương 203: Dê thế tội
204
Chương 204: Nhị Lang Chân Quân
205
Chương 205: Hồng Mông cực lạc
206
Chương 206: Thanh Hà tiên tử
207
Chương 207: Tam bích tỉ muội
208
Chương 208: Tề Thiên Đại Thánh
209
Chương 209
210
Chương 210: Một nhà đoàn viên
211
Chương 211: Lâm Phong bao che khuyết điểm
212
Chương 212: Hiểu biết nhân quả
213
Chương 213: Côn Luân lục tiên
214
Chương 214: Thân ngoại hóa thân
215
Chương 215: Đến đại Côn Luân
216
Chương 216: Trảm thảo trừ căn
217
Chương 217: Vu tổ Tần Xuyên
218
Chương 218
219
Chương 219: Huyết Hồn Thất Phiên
220
Chương 220: Như Lai kim phù
221
Chương 221
222
Chương 222: Nói phải củ cải cũng nghe
223
Chương 223: Đại đạo thì vô tranh
224
Chương 224: Ngũ hành yên la
225
Chương 225: Như ý kim kiếm
226
Chương 226: Hỗn Độn Sát Trận
227
Chương 227: Ly Sơn lão mẫu
228
Chương 228: Đại thánh bái sư
229
Chương 229: Hóa thân thiện – ác
230
Chương 230: Náo loạn thiên cung
231
Chương 231: Thái Ất kim tiên
232
Chương 232: Đại thánh sính uy
233
Chương 233: Nhất ba vị bình
234
Chương 234: Dĩ tử tương oán
235
Chương 235: Nhân Quả Tuần Hoàn
236
Chương 236: Nhất Ba Hựu Khởi
237
Chương 237: Huyết Hà Sát Trận
238
Chương 238: Thủy Bộ Nguyên Soái
239
Chương 239: Loạn Tương Sơ Hiện
240
Chương 240: Diệt sát chân linh
241
Chương 241: Dị Bảo Hàng Thế
242
Chương 242: Thái cổ sát trận
243
Chương 243: Định Hải Thần Châu
244
Chương 244: Các hữu kì chủ
245
Chương 245: Tiền thân hậu thế
246
Chương 246
247
Chương 247: Hồng Mông thế giới
248
Chương 248: Kim Thư Ngọc Điệp
249
Chương 249: Huyết nhục tung toé
250
Chương 250: Bồ Đề Diệu Thụ
251
Chương 251: Cục thế hỗn loạn
252
Chương 252: Điềm trời giáng
253
Chương 253: Vĩnh hằng bất diệt
254
Chương 254: Sát kiếp tương hiện
255
Chương 255: Thiện tâm từ bi
256
Chương 256: Phân tranh tương khởi
257
Chương 257: Thánh nhân chi uy
258
Chương 258: Hội bàn đào
259
Chương 259: Cửu Cửu quy nhất
260
Chương 260: Đại thừa quy nguyên
261
Chương 261: Toàn thư hoàn (trọn bộ)