Chương 30: Lý do anh yêu em là gì vậy?

Tại công ty HuaTian đang có cuộc họp riêng giữa quản lý Hùng và Đổng Linh …

“Anh nói sao? Thần muốn giải nghệ? Vì Giản tiểu thư đó?”

“Đúng là gần đây cậu ấy có suy nghĩ như vậy.”

Giá trị thương mại gần đây của Vương Diệc Thần đang rât cao, nếu anh giải nghệ và rời công ty thì cổ phiếu của HuaTian sẽ lao đao nên Đổng Linh tuyệt đối không thể để chuyện đó xảy ra…

“Thần đâu rồi?”

“Cậu ấy đi tìm Giản tiểu thư rồi …//”

Đúng lúc đang ở nghĩa trang nên Vương Diệc Thần đã tìm mộ của mẹ Giản chào hỏi, sau đó mới cùng Giản Tuyết Ngưng đến chỗ không người tiện nói chuyện …

“Anh không sợ trễ lịch trình cá nhân sao?”

“Anh đã xin giải nghệ rồi … vì em.”

Giản Tuyết Ngưng vô cùng ngạc nhiên trước lời nói của Vương Diệc Thần mà liên tục trơ mắt nhìn anh, xác định rằng anh đang không nói đùa …

“Anh có biết mình đang nói gì không?”

“Anh biết.”

Giản Tuyết Ngưng vẫn không hiểu lý do của Vương Diệc Thần mà không ngừng thở dài …

“Thần, anh cho rằng em sẽ vui khi anh giải nghệ? Đây là ước mơ của anh, anh có thể dễ dàng từ bỏ như vậy sao?”

“Vậy em nói làm sao anh có thể an tâm khi bạn gái cần bạn trai ở bên mà anh lại không làm được đây?

Khoảng thời gian mệt mỏi nhất đúng là Vương Diệc Thần không ở bên cạnh cô, chỉ có Quan Kính Khải nhưng cũng không phải lý do chính mà Giản Tuyết Ngưng né tránh anh.

“Thần, vì sao anh lại thích em thế? Trong những lần phỏng vấn, em thấy anh đều trả lời về hình mẫu lý tưởng hoàn toàn không liên quan đến em.”

Lúc này Vương Diệc Thần điềm tĩnh mà nói sự thật với Giản Tuyết Ngưng …

“Chúng ta đã từng gặp nhau một lần rồi, có thể là em không nhớ. Lúc anh mười tuổi từng nhập viện vì bị hở van tim, các bác sĩ thời điểm đó nói rằng khả năng hồi phục sau phẫu thuật rất thấp. Dù hạn chế nhưng anh vẫn kiên trì tập nhảy để theo đuổi mơ ước làm vũ công của mình, cho đến một ngày vì mải mê tập luyện nên đã khiến bệnh tình tái phát nghiêm trọng.”

Vương Diệc Thần vừa kể vừa hồi tưởng lại thời gian của mười năm trước …

“Tình trạng của bệnh nhân tạm thời ổn định nhưng mà phải sắp xếp cho cuộc phẫu thuật còn lại, nếu cậu ấy cứ luyện nhảy như này chỉ khiến bệnh tình thêm nặng hơn.”

Vị bác sĩ năm xưa đang chẩn đoán bệnh mà nói rõ với ba mẹ Vương …

“Bác sĩ, con trai chúng tôi nó rất mê nhảy. Nếu phẫu thuật còn lại thành công thì nó có thể học nhảy được nữa không?”

“Rất khó nói.”

Những lời từ vị bác sĩ đó trao đổi đủ để Vương Diệc Thần nghe được và đau lòng vì có lẽ không thể tiếp tục được ước mơ của bản thân. Trở về hiện tại, Giản Tuyết Ngưng có phần thương xót …

“Ý anh nói chúng ta đã gặp nhau vào mười năm trước sao?”

“Đúng vậy.”

Đối với Giản Tuyết Ngưng dường như cô không có một chút ký ức nào về sự kiện này, còn Vương Diệc Thần tiếp tục kể lại …

“Cứ như vậy anh thờ ơ chờ đợi trong vô vọng thì chợt có một cô gái chủ động đến trò chuyện với anh.”

Trở lại vào bệnh viện mười năm trước, Giản Tuyết Ngưng lúc nhỏ bước đến chỗ Vương Diệc Thần lúc nhỏ mà bắt chuyện …

“Nè. Hôm nay cậu không tập nhảy nữa à?”

Vương Diệc Thần lúc nhỏ rất bất ngờ khi còn có người nhìn thấy anh luyện nhảy …

“Cảm ơn cậu đã quan tâm. Tôi đang chờ phẫu thuật nên không thể nhảy trong thời gian này.”

“Tôi rất thích khung cảnh khi cậu nhảy, nó toát lên một vẻ đẹp rất khó tả. Nếu cậu khỏe lại thì hãy kiên trì với đam mê của mình nhé, nỗ lực vượt qua thì tôi tin là ông trời sẽ không tuyệt đường ai đâu.”

Vương Diệc Thần lúc nhỏ như được tiếp thêm sức mạnh từ một người con gái lạ lùng …

“Tôi tên Thần, còn cậu tên gì?”

“Tôi tên Tiểu Ngưng.”

Cả hai trẻ nhỏ cùng cười đùa với nhau thì chợt Vương Diệc Thần lên tiếng …

“Tiểu Ngưng, vào ngày phẫu thuật cậu có thể đến gặp tôi không?”

“Tôi không dám hứa trước nhưng sẽ cố gắng.”

Ngày phẫu thuật cuối cùng cũng đến, Vương Diệc Thần lúc nhỏ trông chờ vào một hình bóng ai kia nhưng mãi không thấy.

“Anh đã chờ mãi, chờ đến lúc xuất viện cũng không thấy cô ấy xuất hiện. Sau khi hồi phục, mẹ của anh mới kể rằng trong lúc phẫu thuật anh bị mất máu quá nhiều nhưng kho máu của bệnh viện lúc đó không đủ, nên cô ấy kịp thời đến hiến máu cho anh rồi biến mất không một lời từ biệt.”

Giản Tuyết Ngưng vẫn chưa nhớ lại ký ức của năm đó bởi lẽ mẹ Giản cũng vừa qua đời, cô vì buồn bã mà sinh bệnh dẫn đến sốt cao lâu ngày không khỏi và khi tỉnh lại thì được chẩn đoán mất trí nhớ ngắn hạn.

“Anh chỉ biết được mỗi cái tên Tiểu Ngưng nên từ sau đó anh vừa tiếp tục thực hiện ước mơ vừa tìm kiếm tung tích người con gái đó. Quả nhiên ông trời không phụ lòng, trong một lần vô tình anh đến xem thế vận hội với phần thi đấu trượt băng nghệ thuật có em tham dự thì anh mới chắc chắn em chính là người em cần tìm.”

Vương Diệc Thần nhẹ nhàng nắm lấy hai bàn tay của Giản Tuyết Ngưng mà thổ lộ …

“Tiểu Ngưng, anh rất yêu em. Dù là lúc nhỏ hay hiện tại thì người anh yêu mãi mãi chỉ có thể là em.”

“Làm sao anh nhận định được người đó là em?”

Vương Diệc Thần cười thầm khi nhớ lại Giản Tuyết Ngưng lúc nhỏ có một hành động khác người và khi thấy cô thực hiện hành động đó trên sân thi đấu là anh xác nhận ngay …

“Anh cười gì thế?”

“Hãy xem như đó là bí mật nhỏ của anh nhé.!”

Giản Tuyết Ngưng càng tỏ ra khó hiểu hơn khiến Vương Diệc Thần cưng chiều, và cả hai dành thời gian nói chuyện để cùng nhau giải quyết khúc mắt mà tiến đến tương lai.

Chapter
1 Chương 1: Ấn tượng đầu khó phai
2 Chương 2: Từ chối
3 Chương 3: Thất bại
4 Chương 4: Thừa nhận
5 Chương 5: Ngày hẹn hò đáng nhớ
6 Chương 6: Âm thầm rời đi
7 Chương 7: Làm hòa
8 Chương 8: Đồng lòng
9 Chương 9: Bạn trai cũ
10 Chương 10: Đổng linh
11 Chương 11: Chia tay
12 Chương 12: Gỡ bỏ khúc mắc
13 Chương 13: Bạn thuở nhỏ
14 Chương 14: Rối lòng
15 Chương 15: Người bạn quan trọng
16 Chương 16: Người tốt
17 Chương 17: Hủy hợp đồng
18 Chương 18: Điều kiện
19 Chương 19: Thấu hiểu
20 Chương 20: Chiến thắng đầu tiên
21 Chương 21: Lỡ hẹn
22 Chương 22: Người quen mới?
23 Chương 23: Vừa gặp đã yêu
24 Chương 24: Niềm an ủi ngọt ngào
25 Chương 25: Quan kính khải
26 Chương 26: Sự tin tưởng trong một mối quan hệ
27 Chương 27: Có một loại tình cảm gọi là ...
28 Chương 28: Chăm sóc
29 Chương 29: Khoảng cách
30 Chương 30: Lý do anh yêu em là gì vậy?
31 Chương 31: Chúng ta tạm thời xa nhau nhé
32 Chương 32: Tiểu lam
33 Chương 33: Tiểu lam gặp nạn
34 Chương 34: Thanh lọc
35 Chương 35: Lời đề nghị chân thành
36 Chương 36: Đối phó
37 Chương 37: Uy danh
38 Chương 38: Băn khoăn
39 Chương 39: Đấu giá từ thiện
40 Chương 40: Gặp nạn
41 Chương 41: Người thứ ba
42 Chương 42: Vượt qua trở ngại để bên nhau
43 Chương 43: Gặp mặt ba mẹ nhà họ vương
44 Chương 44: Nhất kiến chung tình
45 Chương 45: Quyền lực của một gia tộc
46 Chương 46: Quyền lực của một gia tộc pt.2
47 Chương 47: Sự ngoại lệ duy nhất
48 Chương 48: Lựa chọn
49 Chương 49: Màn xuất hiện uy nghiêm
50 Chương 50: Không chỉ là hữu danh vô thực
51 Chương 51: Ý định năm xưa
52 Chương 52: Tham vọng
53 Chương 53: Khuyên nhủ
54 Chương 54: Cảm thông
55 Chương 55: Quân sư tình yêu
56 Chương 56: Tình yêu phải đến từ hai phía
57 Chương 57: Mục đích của liên hôn
58 Chương 58: Mục đích của liên hôn pt.2
59 Chương 59: Liên hôn thì có tình cảm thật sự không?
60 Chương 60: Con cháu giản thị
61 Chương 61: Cuộc hẹn hò bất ngờ
62 Chương 62: Một nửa tuyệt vời
63 Chương 63: Người quen cũ?
64 Chương 64: Tình cảm rối ren pt.1
65 Chương 65: Tình cảm rối ren pt.2
66 Chương 66: Tai nạn thương tâm
67 Chương 67: Hậu di chứng
68 Chương 68: Vượt qua nỗi đau
69 Chương 69: Kết quả lại không như mong đợi
70 Chương 70: Cố gắng vì nhau
71 Chương 71: Nhẫn đính hôn
72 Chương 72: Niềm vui chớm nở
73 Chương 73: Ông chú giản minh
74 Chương 74: Lần chạm mặt bất ngờ
75 Chương 75: Áp lực của người thừa kế
76 Chương 76: Đến thăm trường quay
77 Chương 77: Lời nhờ vả từ đạo diễn
78 Chương 78: Cảnh quay hoàn hảo
79 Chương 79: Hủy ước
80 Chương 80: Cảm nhận về hạnh phúc của mỗi người
81 Chương 81: Tác thành
82 Chương 82: Tôn ti trật tự
83 Chương 83: Thôn tính
84 Chương 84: Thôn tính pt.2
85 Chương 85: Tâm nguyện cuối cùng
86 Chương 86: Khó khăn của kim yến yến
87 Chương 87: Eirlys
88 Chương 88: Nguồn gốc của eirlys
89 Chương 89: Trách nhiệm của trụ cột gia đình
90 Chương 90: Đòn quyết định
91 Chương 91: Đòn quyết định pt.2
92 Chương 92: Bênh vực
93 Chương 93: Ghép thận
94 Chương 94: Vì chúng ta là người thân của nhau
95 Chương 95: Hợp tác
96 Chương 96: Dành cho em điều ngọt ngào nhất
97 Chương 97: Một nhà đoàn tụ
98 Chương 98: Hướng đến tương lai mới
99 Chương 99: Tương lai sẽ là người một nhà
100 Chương 100: Lời đề nghị chân thành pt.2
101 Chương 101: Vay nợ và ẩu đả
102 Chương 102: Tình cảm khác lạ
103 Chương 103: Tình cảm khác lạ pt.2
104 Chương 104: Tình cảm khác lạ pt.3
105 Chương 105: Anh chỉ quan tâm em thôi
106 Chương 106: Cầu hôn
107 Chương 107: Cầu hôn pt.2
108 Chương 108: Ngày sinh nhật ấm lòng
109 Chương 109: Mãi yêu
110 Chương 110: Đại hội cổ đông
111 Chương 111: Ép buộc & so sánh
112 Chương 112: Gặp gỡ ba dịch
113 Chương 113: Thêm một lần tương trợ
114 Chương 114: Những người bạn đáng quý
115 Chương 115: Nội bộ quan thị
116 Chương 116: Nội bộ quan thị pt.2
117 Chương 117: Cái gai mang tên lâm thông
118 Chương 118: Cái gai mang tên lâm thông pt.2
119 Chương 119: Vì người mà thay đổi
120 Chương 120: Vì người mà thay đổi pt.2
121 Chương 121: Ninh tuấn khang
122 Chương 122: Mệnh đào hoa là có thật
123 Chương 123: Ninh tuấn khang tỏ tình
124 Chương 124: Đối với em, anh cũng là ngoại lệ
125 Chương 125: Đối với em, anh cũng là ngoại lệ pt.2
126 Chương 126: Lời khẳng định chân thật
127 Chương 127: Nội bộ của houston
128 Chương 128: Không thể hứa về mặt tình cảm
129 Chương 129: Sự kiện đá quý
130 Chương 130: Sự kiện đá quý pt.2
131 Chương 131: Chuyển giao cổ phần
132 Chương 132: Em là ngoại lệ của
133 Chương 133: Hậu thuẫn vững chắc
134 Chương 134: Một ngày sốt quay cuồng
135 Chương 135: Liều thuốc chữa lành đáng quý
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: Ấn tượng đầu khó phai
2
Chương 2: Từ chối
3
Chương 3: Thất bại
4
Chương 4: Thừa nhận
5
Chương 5: Ngày hẹn hò đáng nhớ
6
Chương 6: Âm thầm rời đi
7
Chương 7: Làm hòa
8
Chương 8: Đồng lòng
9
Chương 9: Bạn trai cũ
10
Chương 10: Đổng linh
11
Chương 11: Chia tay
12
Chương 12: Gỡ bỏ khúc mắc
13
Chương 13: Bạn thuở nhỏ
14
Chương 14: Rối lòng
15
Chương 15: Người bạn quan trọng
16
Chương 16: Người tốt
17
Chương 17: Hủy hợp đồng
18
Chương 18: Điều kiện
19
Chương 19: Thấu hiểu
20
Chương 20: Chiến thắng đầu tiên
21
Chương 21: Lỡ hẹn
22
Chương 22: Người quen mới?
23
Chương 23: Vừa gặp đã yêu
24
Chương 24: Niềm an ủi ngọt ngào
25
Chương 25: Quan kính khải
26
Chương 26: Sự tin tưởng trong một mối quan hệ
27
Chương 27: Có một loại tình cảm gọi là ...
28
Chương 28: Chăm sóc
29
Chương 29: Khoảng cách
30
Chương 30: Lý do anh yêu em là gì vậy?
31
Chương 31: Chúng ta tạm thời xa nhau nhé
32
Chương 32: Tiểu lam
33
Chương 33: Tiểu lam gặp nạn
34
Chương 34: Thanh lọc
35
Chương 35: Lời đề nghị chân thành
36
Chương 36: Đối phó
37
Chương 37: Uy danh
38
Chương 38: Băn khoăn
39
Chương 39: Đấu giá từ thiện
40
Chương 40: Gặp nạn
41
Chương 41: Người thứ ba
42
Chương 42: Vượt qua trở ngại để bên nhau
43
Chương 43: Gặp mặt ba mẹ nhà họ vương
44
Chương 44: Nhất kiến chung tình
45
Chương 45: Quyền lực của một gia tộc
46
Chương 46: Quyền lực của một gia tộc pt.2
47
Chương 47: Sự ngoại lệ duy nhất
48
Chương 48: Lựa chọn
49
Chương 49: Màn xuất hiện uy nghiêm
50
Chương 50: Không chỉ là hữu danh vô thực
51
Chương 51: Ý định năm xưa
52
Chương 52: Tham vọng
53
Chương 53: Khuyên nhủ
54
Chương 54: Cảm thông
55
Chương 55: Quân sư tình yêu
56
Chương 56: Tình yêu phải đến từ hai phía
57
Chương 57: Mục đích của liên hôn
58
Chương 58: Mục đích của liên hôn pt.2
59
Chương 59: Liên hôn thì có tình cảm thật sự không?
60
Chương 60: Con cháu giản thị
61
Chương 61: Cuộc hẹn hò bất ngờ
62
Chương 62: Một nửa tuyệt vời
63
Chương 63: Người quen cũ?
64
Chương 64: Tình cảm rối ren pt.1
65
Chương 65: Tình cảm rối ren pt.2
66
Chương 66: Tai nạn thương tâm
67
Chương 67: Hậu di chứng
68
Chương 68: Vượt qua nỗi đau
69
Chương 69: Kết quả lại không như mong đợi
70
Chương 70: Cố gắng vì nhau
71
Chương 71: Nhẫn đính hôn
72
Chương 72: Niềm vui chớm nở
73
Chương 73: Ông chú giản minh
74
Chương 74: Lần chạm mặt bất ngờ
75
Chương 75: Áp lực của người thừa kế
76
Chương 76: Đến thăm trường quay
77
Chương 77: Lời nhờ vả từ đạo diễn
78
Chương 78: Cảnh quay hoàn hảo
79
Chương 79: Hủy ước
80
Chương 80: Cảm nhận về hạnh phúc của mỗi người
81
Chương 81: Tác thành
82
Chương 82: Tôn ti trật tự
83
Chương 83: Thôn tính
84
Chương 84: Thôn tính pt.2
85
Chương 85: Tâm nguyện cuối cùng
86
Chương 86: Khó khăn của kim yến yến
87
Chương 87: Eirlys
88
Chương 88: Nguồn gốc của eirlys
89
Chương 89: Trách nhiệm của trụ cột gia đình
90
Chương 90: Đòn quyết định
91
Chương 91: Đòn quyết định pt.2
92
Chương 92: Bênh vực
93
Chương 93: Ghép thận
94
Chương 94: Vì chúng ta là người thân của nhau
95
Chương 95: Hợp tác
96
Chương 96: Dành cho em điều ngọt ngào nhất
97
Chương 97: Một nhà đoàn tụ
98
Chương 98: Hướng đến tương lai mới
99
Chương 99: Tương lai sẽ là người một nhà
100
Chương 100: Lời đề nghị chân thành pt.2
101
Chương 101: Vay nợ và ẩu đả
102
Chương 102: Tình cảm khác lạ
103
Chương 103: Tình cảm khác lạ pt.2
104
Chương 104: Tình cảm khác lạ pt.3
105
Chương 105: Anh chỉ quan tâm em thôi
106
Chương 106: Cầu hôn
107
Chương 107: Cầu hôn pt.2
108
Chương 108: Ngày sinh nhật ấm lòng
109
Chương 109: Mãi yêu
110
Chương 110: Đại hội cổ đông
111
Chương 111: Ép buộc & so sánh
112
Chương 112: Gặp gỡ ba dịch
113
Chương 113: Thêm một lần tương trợ
114
Chương 114: Những người bạn đáng quý
115
Chương 115: Nội bộ quan thị
116
Chương 116: Nội bộ quan thị pt.2
117
Chương 117: Cái gai mang tên lâm thông
118
Chương 118: Cái gai mang tên lâm thông pt.2
119
Chương 119: Vì người mà thay đổi
120
Chương 120: Vì người mà thay đổi pt.2
121
Chương 121: Ninh tuấn khang
122
Chương 122: Mệnh đào hoa là có thật
123
Chương 123: Ninh tuấn khang tỏ tình
124
Chương 124: Đối với em, anh cũng là ngoại lệ
125
Chương 125: Đối với em, anh cũng là ngoại lệ pt.2
126
Chương 126: Lời khẳng định chân thật
127
Chương 127: Nội bộ của houston
128
Chương 128: Không thể hứa về mặt tình cảm
129
Chương 129: Sự kiện đá quý
130
Chương 130: Sự kiện đá quý pt.2
131
Chương 131: Chuyển giao cổ phần
132
Chương 132: Em là ngoại lệ của
133
Chương 133: Hậu thuẫn vững chắc
134
Chương 134: Một ngày sốt quay cuồng
135
Chương 135: Liều thuốc chữa lành đáng quý