Chương 35: 35: Mất Khống Chế

Cậu không phải Cố Duy Lâm! Sao cậu biết tôi? Cậu là ai?
Người phụ nữ trung niên lên tiếng hỏi thì ngay tức khắc bị Cố Giai Thụy ném cho một ánh mắt sắc lạnh.

Anh khinh thường nhìn người phụ nữ, ánh mắt tràn đầy sự ghét bỏ nói:
- Bà không biết tôi?
- Tôi và cậu từng quen nhau sao? Nhìn cậu rất giống một người tôi quen thời còn trẻ.
Nghe vậy Cố Giai Thụy cong môi cười khẩy một cái, anh nhướng mày nhìn về phía người phụ nữ chậm rãi nói:
- Bà Vân, có phải bà lớn tuổi rồi nên trí nhớ kém đi không? Hay tại bà hại nhiều người quá nên không thèm nhớ?
Vân Hạ bị nói thì vô cùng tức giận, bà cau mày nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt lớn tiếng:
- Này, cậu đang xúc phạm tôi đấy! Sao cậu dám nói những lời như thế với một người đáng tuổi mẹ mình hả?
- Tôi sẽ chỉ lịch sự với những người xứng đáng được tôi lịch sự, còn bà thì đừng có mà mơ.
Nói rồi Cố Giai Thụy xoay sang nhìn Chu Linh, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô ân cần nói:
- Linh Nhi, chúng ta đi! Ở đây làm anh thấy ngột ngạt quá.
Chu Linh thấy vậy cũng khẽ gật đầu, cô nắm lại tay anh nhẹ giọng đáp:
- Được!

Cả hai quay lưng rời đi để lại Vân Hạ với vẻ mặt tức tối, bà ta không cam tâm khi thấy cả hai rời đi nên nhanh chóng bước lại gần chắn đường nói:
- Khoan đã! Rốt cuộc các người là ai? Sao lại biết tôi còn xúc phạm tôi như thế?
Cố Giai Thụy bị chặn đường lập tức tỏ ra khó chịu, anh nheo mắt ghét bỏ nhìn Vân Hạ rồi lạnh lùng gằn giọng:
- Tránh ra!
- Nói rõ ràng trước đã.
Cố Giai Thụy nhìn người phụ nữ trước mặt cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng, anh hít một sâu thật sâu cố lấy lại bình tĩnh nói:
- Tránh ra! Đừng để tôi mất bình tĩnh.
Chu Linh nãy giờ đứng im thấy tình hình không ổn đành phải lên tiếng, cô đưa tay vuốt nhẹ vào lưng Cố Giai Thụy rồi hướng mắt về phía Vân Hạ nhẹ giọng nói:
- Bà Vân, hiện giờ bạn trai tôi đang mất bình tĩnh.

Phiền bà tránh đường một chút!
Vân Hạ nghe vậy thì cảm thấy bản thân bị coi thường lập tức hùng hổ xông đến đẩy Chu Linh một cái rồi lớn tiếng:
- Cô là ai mà dám lên giọng? Các người từ đâu đến xúc phạm tôi rồi nói đi là đi không một lời xin lỗi.

Ba mẹ các người giáo dục các người như thế à?
Cố Giai Thụy vừa nghe từ miệng Vân Hạ thốt lên hai chữ "ba mẹ" lập tức trở nên hoàn toàn mất khống chế, anh đưa ánh mắt sắc lạnh về phía Vân Hạ, cả người tỏa ra một luồn sát khí, giọng nói tức giận đang cố kìm nén khẽ vang lên:
- Bà nói gì?
- Tôi nói các người đó! Ba mẹ hai người không biết dạy hai người à?
- Vân Hạ!
Giây phút này Cố Giai Thụy đã hoàn toàn mất đi tỉnh táo, anh nhào đến định bóp cổ Vân Hạ thì bị Chu Linh kéo lại, cô hoảng hốt vừa kéo tay anh vừa nói:
- A Thụy, bình tĩnh lại đã! A Thụy!
Chu Linh không ngừng cầu xin nhưng đều vô dụng, thời khắc này có thể nói Cố Giai Thụy đã hoàn toàn mất khống chế.

Vân Hạ vốn luôn là cái tên mang đến nỗi đau trong lòng Cố Giai Thụy, bà ta chính là người đã trực tiếp phá hoại hạnh phúc gia đình anh nên mối hận trong lòng anh với Vân Hạ là vô cùng lớn.

Cố Giai Thụy lặng lẽ chịu đựng nỗi đau đó suốt quãng thời gian quá dài nên khó trách anh sinh ra cảm giác căm hận sâu nặng.

Lúc đó Cố Giai Thụy chỉ vừa tròn 10 tuổi, ở cái lứa tuổi còn ăn chưa no lo chưa tới đó anh lại phải trải qua nỗi đau quá lớn.

Điều đó đã khiến anh sinh ra nỗi hận với kẻ đã gây ra nỗi đau cho mình.
Cảm giác của Cố Giai Thụy bây giờ Chu Linh hoàn toàn có thể hiểu, nhìn anh đau lòng cô cũng đau không kém.

Chu Linh cố gắng giữ chặt tay Cố Giai Thụy không để anh đến gần người đàn bà tên Vân Hạ, vừa kéo anh lại cô vừa cất giọng nài nỉ:
- A Thụy, nghe em! Anh bình tĩnh lại đã có gì từ từ nói.
Giọng nói của Chu Linh không ngừng vang lên bên tai Cố Giai Thụy nhưng có lẽ vì sự tức giận đã khiến anh mất đi lý trí, Cố Giai Thụy điên cuồng vừa hất tay Chu Linh vừa xông đến chỗ Vân Hạ.

Anh bỏ ngoài tai những lời Chu Linh van nài nhất quyết muốn gi3t chết Vân Hạ.

Sau một hồi dằn co qua lại cuối cùng trong lúc sơ ý Cố Giai Thụy đã hất mạnh cánh tay làm Chu Linh ngã xuống đất.

Cú ngã vừa rồi khiến đầu gối Chu Linh trầy một mảng lớn, khuỷu tay cũng vì va đập xuống đất mà chảy máu không ngừng.
Chu Linh cau mày đau đớn ngồi trên đất, cô kêu lớn tên Cố Giai Thụy khiến anh giật mình xoay lại.

Khoảnh khắc nhìn thấy cô gái nhỏ của mình ngã nhoài trên đất lập tức làm Cố Giai Thụy lấy lại được ý thức, anh chưng hững mất mấy giây rồi vội lao nhanh đến chỗ cô lo lắng hỏi:
- Linh Nhi, em sao vậy? Có sao không? Đau lắm không?

Nhận được sự quan tâm của Cố Giai Thụy làm Chu Linh thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn vào biểu hiện của anh bây giờ cố biết anh đã bình tĩnh trở lại, thấy vậy Chu Linh lên tiếng trách móc:
- Tại anh đẩy em đó! Anh làm em ngã rồi!
Cố Giai Thụy nghe vậy thì lúc này mới ý thức được những việc mình làm nãy giờ.

Anh nhận ra bản thân đã quá mất kiểm soát liền nhìn Chu Linh đau lòng tự trách:
- Xin lỗi em! Đều tại anh không tốt!
- A Thụy, chân em đau! Anh cõng em đi! Chúng ta mặc kệ đừng quan tâm người phụ nữ đó nữa.

Có được không?
- Được!
Nói rồi Cố Giai Thụy ngồi xuống để Chu Linh trèo lên vai mình, anh cẩn thận cõng cô sau lưng rồi nhìn người Vân Hạ nói:
- Bà Vân, tôi là ai bà sẽ sớm biết thôi! Bà đừng vội làm gì, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại..

Chapter
1 Chương 1: 1: Bé Cưng Em Chạy Đâu Cho Thoát!
2 Chương 2: 2: Triền Miên Đến Sáng
3 Chương 3: 3: Vườn Hoa Đặc Biệt
4 Chương 4: 4: Dinh Thự Cố Gia
5 Chương 5: 5: Gia Đình Êm Ấm
6 Chương 6: 6: Xin Việc
7 Chương 7: 7: Cưng Chiều Hết Mức
8 Chương 8: 8: Bảo Vệ Vợ
9 Chương 9: 9: Mèo Con Nhỏ Của Anh
10 Chương 10: 10: Làm Loạn
11 Chương 11: 11: Người Quan Trọng
12 Chương 12: 12: Giới Hạn Mang Tên Em
13 Chương 13: 13: Ám Ảnh Khó Quên
14 Chương 14: 14: Sự Tình Năm Đó
15 Chương 15: 15: Nỗi Lòng Tuổi Trẻ
16 Chương 16: 16: Quá Khứ Không Muốn Nhắc Lại
17 Chương 17: 17: Ánh Sáng Hi Vọng
18 Chương 18: 18: Giao Tình Sâu Đậm
19 Chương 19: 19: Vì Anh Là Người Quan Trọng
20 Chương 20: 20: Nỗi Lòng Không Của Riêng Ai
21 Chương 21: 21: Biệt Danh Mèo Nhỏ Từ Đâu Mà Có
22 Chương 22: 22: Bị Khinh Thường
23 Chương 23: 23: Thẩm Mộng Dao
24 Chương 24: 24: Khoảng Cách
25 Chương 25: 25: Tình Yêu Của Anh
26 Chương 26: 26: Là Do Em Yêu Sai Cách
27 Chương 27: 27: Khi Hai Trái Tim Kết Nối
28 Chương 28: 28: Giây Phút Ngọt Ngào
29 Chương 29: 29: Cố Nhân
30 Chương 30: 30: Mối Thù Sâu Đậm
31 Chương 31: 31: Cố Duy Lâm
32 Chương 32: 32: Người Luôn Thấu Hiểu
33 Chương 33: 33: Sự Cưng Chiều Chỉ Dành Cho Riêng Em
34 Chương 34: 34: Chạm Mặt
35 Chương 35: 35: Mất Khống Chế
36 Chương 36: 36: Thuyết Phục
37 Chương 37: 37: Đe Dọa
38 Chương 38: 38: Nước Mắt Luôn Là Vũ Khí Lợi Hại Nhất
39 Chương 39: 39: Em Yêu Anh!
40 Chương 40: 40: Tình Yêu Của Cố Giai Thụy!
41 Chương 41: 41: Cố Lão Gia Biết Chuyện
42 Chương 42: 42: Tình Sâu Nghĩa Nặng
43 Chương 43: 43: Kịch Hay Bắt Đầu
44 Chương 44: 44: Chuẩn Bị Dự Lễ Cưới
45 Chương 45: 45: Em Là Đẹp Nhất!
46 Chương 46: 46: Hôn Lễ
47 Chương 47: 47: Màn Kịch Chướng Mắt
48 Chương 48: 48: Vân Hạ Bị Đánh
49 Chương 49: 49: Phản Công
50 Chương 50: 50: Cảnh Cáo
51 Chương 51: 51: Giây Phút Thật Lòng
52 Chương 52: 52: Sự Tình Năm Đó Rốt Cuộc Thế Nào
53 Chương 53: 53: Bị Đánh Đến Phát Khóc!
54 Chương 54: 54: Câu Chuyện Giữa Đêm
55 Chương 55: 55: Khổ Nhục Kế
56 Chương 56: 56: Mưu Tính Của Thẩm Ngụy
57 Chương 57: 57: Con Người Thẩm Thương
58 Chương 58: 58: Chọc Tức
59 Chương 59: 59: Đáng Thương Hay Đáng Trách
60 Chương 60: 60: Ai Cũng Từng Có Tổn Thương!
61 Chương 61: 61: Khoảnh Khắc Đời Thường
62 Chương 62: 62: Dấm Vỡ
63 Chương 63: 63: Nỗi Sợ Quá Khứ
64 Chương 64: 64: Nỗi Sợ Quá Khứ
65 Chương 65: 65: Nóc Nhà Quyền Lực
66 Chương 66: 66: Kem Cũng Có Vị Sao
67 Chương 67: 67: Nỗi Lòng Của Chu Linh
68 Chương 68: 68: Bị Trêu Đến Ngượng
69 Chương 69: 69: Cuộc Gọi Từ Vân Hạ
70 Chương 70: 70: Âm Mưu Bất Thành
71 Chương 71: 71: Khách Không Mời
72 Chương 72: 72: Đau Thương Và Mật Ngọt
73 Chương 73: 73: Cám Dỗ
74 Chương 74: 74: Đêm Không Ngủ
75 Chương 75: 75: Sau Một Đêm Mãnh Liệt
76 Chương 76: 76: Giông Tố Kéo Đến
77 Chương 77: 77: Giải Quyết Vấn Đề Triệt Để
78 Chương 78: 78: Chọc Giận Cố Duy Lâm
79 Chương 79: 79: Uy Quyền Của Cố Tổng
80 Chương 80: 80: Tin Đồn Thất Thiệt
81 Chương 81: 81: Trời Sinh Một Cặp
82 Chương 82: 82: Bên Em Là Những Ngày Hạnh Phúc Nhất!
83 Chương 83: 83: Nhầm Lẫn
84 Chương 84: 84: Người Đàn Ông Bí Ẩn Là Ai
85 Chương 85: 85: Chiếc Áo Quan Trọng
86 Chương 86: 86: Hồi Ức Anh Từng Cố Quên Em
87 Chương 87: 87: Cố Duy Lâm Bị Bắt
88 Chương 88: 88: Nơi Giam Giữ Cố Duy Lâm
89 Chương 89: 89: Số Phận Chung Của Kẻ Ác
90 Chương 90: 90: Một Ngày Hạnh Phúc
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: 1: Bé Cưng Em Chạy Đâu Cho Thoát!
2
Chương 2: 2: Triền Miên Đến Sáng
3
Chương 3: 3: Vườn Hoa Đặc Biệt
4
Chương 4: 4: Dinh Thự Cố Gia
5
Chương 5: 5: Gia Đình Êm Ấm
6
Chương 6: 6: Xin Việc
7
Chương 7: 7: Cưng Chiều Hết Mức
8
Chương 8: 8: Bảo Vệ Vợ
9
Chương 9: 9: Mèo Con Nhỏ Của Anh
10
Chương 10: 10: Làm Loạn
11
Chương 11: 11: Người Quan Trọng
12
Chương 12: 12: Giới Hạn Mang Tên Em
13
Chương 13: 13: Ám Ảnh Khó Quên
14
Chương 14: 14: Sự Tình Năm Đó
15
Chương 15: 15: Nỗi Lòng Tuổi Trẻ
16
Chương 16: 16: Quá Khứ Không Muốn Nhắc Lại
17
Chương 17: 17: Ánh Sáng Hi Vọng
18
Chương 18: 18: Giao Tình Sâu Đậm
19
Chương 19: 19: Vì Anh Là Người Quan Trọng
20
Chương 20: 20: Nỗi Lòng Không Của Riêng Ai
21
Chương 21: 21: Biệt Danh Mèo Nhỏ Từ Đâu Mà Có
22
Chương 22: 22: Bị Khinh Thường
23
Chương 23: 23: Thẩm Mộng Dao
24
Chương 24: 24: Khoảng Cách
25
Chương 25: 25: Tình Yêu Của Anh
26
Chương 26: 26: Là Do Em Yêu Sai Cách
27
Chương 27: 27: Khi Hai Trái Tim Kết Nối
28
Chương 28: 28: Giây Phút Ngọt Ngào
29
Chương 29: 29: Cố Nhân
30
Chương 30: 30: Mối Thù Sâu Đậm
31
Chương 31: 31: Cố Duy Lâm
32
Chương 32: 32: Người Luôn Thấu Hiểu
33
Chương 33: 33: Sự Cưng Chiều Chỉ Dành Cho Riêng Em
34
Chương 34: 34: Chạm Mặt
35
Chương 35: 35: Mất Khống Chế
36
Chương 36: 36: Thuyết Phục
37
Chương 37: 37: Đe Dọa
38
Chương 38: 38: Nước Mắt Luôn Là Vũ Khí Lợi Hại Nhất
39
Chương 39: 39: Em Yêu Anh!
40
Chương 40: 40: Tình Yêu Của Cố Giai Thụy!
41
Chương 41: 41: Cố Lão Gia Biết Chuyện
42
Chương 42: 42: Tình Sâu Nghĩa Nặng
43
Chương 43: 43: Kịch Hay Bắt Đầu
44
Chương 44: 44: Chuẩn Bị Dự Lễ Cưới
45
Chương 45: 45: Em Là Đẹp Nhất!
46
Chương 46: 46: Hôn Lễ
47
Chương 47: 47: Màn Kịch Chướng Mắt
48
Chương 48: 48: Vân Hạ Bị Đánh
49
Chương 49: 49: Phản Công
50
Chương 50: 50: Cảnh Cáo
51
Chương 51: 51: Giây Phút Thật Lòng
52
Chương 52: 52: Sự Tình Năm Đó Rốt Cuộc Thế Nào
53
Chương 53: 53: Bị Đánh Đến Phát Khóc!
54
Chương 54: 54: Câu Chuyện Giữa Đêm
55
Chương 55: 55: Khổ Nhục Kế
56
Chương 56: 56: Mưu Tính Của Thẩm Ngụy
57
Chương 57: 57: Con Người Thẩm Thương
58
Chương 58: 58: Chọc Tức
59
Chương 59: 59: Đáng Thương Hay Đáng Trách
60
Chương 60: 60: Ai Cũng Từng Có Tổn Thương!
61
Chương 61: 61: Khoảnh Khắc Đời Thường
62
Chương 62: 62: Dấm Vỡ
63
Chương 63: 63: Nỗi Sợ Quá Khứ
64
Chương 64: 64: Nỗi Sợ Quá Khứ
65
Chương 65: 65: Nóc Nhà Quyền Lực
66
Chương 66: 66: Kem Cũng Có Vị Sao
67
Chương 67: 67: Nỗi Lòng Của Chu Linh
68
Chương 68: 68: Bị Trêu Đến Ngượng
69
Chương 69: 69: Cuộc Gọi Từ Vân Hạ
70
Chương 70: 70: Âm Mưu Bất Thành
71
Chương 71: 71: Khách Không Mời
72
Chương 72: 72: Đau Thương Và Mật Ngọt
73
Chương 73: 73: Cám Dỗ
74
Chương 74: 74: Đêm Không Ngủ
75
Chương 75: 75: Sau Một Đêm Mãnh Liệt
76
Chương 76: 76: Giông Tố Kéo Đến
77
Chương 77: 77: Giải Quyết Vấn Đề Triệt Để
78
Chương 78: 78: Chọc Giận Cố Duy Lâm
79
Chương 79: 79: Uy Quyền Của Cố Tổng
80
Chương 80: 80: Tin Đồn Thất Thiệt
81
Chương 81: 81: Trời Sinh Một Cặp
82
Chương 82: 82: Bên Em Là Những Ngày Hạnh Phúc Nhất!
83
Chương 83: 83: Nhầm Lẫn
84
Chương 84: 84: Người Đàn Ông Bí Ẩn Là Ai
85
Chương 85: 85: Chiếc Áo Quan Trọng
86
Chương 86: 86: Hồi Ức Anh Từng Cố Quên Em
87
Chương 87: 87: Cố Duy Lâm Bị Bắt
88
Chương 88: 88: Nơi Giam Giữ Cố Duy Lâm
89
Chương 89: 89: Số Phận Chung Của Kẻ Ác
90
Chương 90: 90: Một Ngày Hạnh Phúc