Chương 89: Trao Đổi “mai Gặp”

Tăng Dũng đi rồi, nói trắng ra tôi thấy cũng chẳng sao.

Ân Cầm cản hắn lại, tôi lắc đầu.

“Vô ích thôi, hắn không còn tin tức nào có giá trị hơn nữa, cho dù có hắn cũng không nói đâu.


Cả căn phòng làm việc lại rơi vào yên tĩnh, chẳng mấy chốc trời đã sáng hẳn.

Lý Tuyền đi vào phòng chợp mắt một lát, Ân Cầm thì ngồi ở chỗ ghế sofa không ngừng hút thuốc, còn tôi cố gắng tranh thủ chút thời gian cuối cùng để thu thập tài liệu về Đường Tiếu Tiếu.

Chắc trong máy tính của Uy Tử có.

Đường Tiếu Tiếu của nhà họ Đường là do một nhân tình của sếp tổng Lâm sinh ra, không thừa nhận thân phận nên mới theo họ mẹ.

Theo lời Đường Tiếu Tiếu nói thì cô ấy mới mười bốn tuổi đã gả cho Triệu Phong rồi, hơn nữa còn là vì lợi ích của gia tộc.

Vậy thì giữa một gia tộc bán thuốc phiện với một người đàn ông là cán bộ quân đội thì có lợi ích chung gì? Càng điều tra men theo suy nghĩ này, tôi càng cảm thấy kinh hãi.

Sắp mười giờ rồi, tôi tập hợp những tin tức mà mình đã sắp xếp được, sau đó hất một vốc nước lạnh lên mặt để tỉnh táo lại.

Vừa kéo khóa quần ra định đi tiểu thì điện thoại lại đổ chuông, là “An Dã” gọi.

Tinh thần phấn chấn hẳn, tôi bắt máy: “A lô?”

“Đã đuổi kịp tài xế của Đường Tiếu Tiếu, anh ta lái xe suốt đêm ra ngoại ô để gặp một người phụ nữ, sau đó xách một vali đồ về lại.


“Biết là đồ gì không? Có nhìn thấy rõ người phụ nữ kia không?”
“Chụp được một tấm hình, đã gửi cho cậu rồi.

Còn cái vali kia thì không nhìn rõ, chỉ là lúc tài xế kia mở ra nhìn thì thấy hình như là từng túi bột nhỏ.


Tôi run cả người, vội vã mở màn hình điện thoại lên nhìn tấm ảnh người phụ nữ thực hiện giao dịch với tài xế của Đường Tiếu Tiếu.

Tôi vừa mới được nhìn thấy người phụ nữ này, là… mẹ của Đường Tiếu Tiếu.

Tư liệu tôi tra được trong máy tính của Uy Tử có tấm ảnh này, cũng có nghĩa là Đường Tiếu Tiếu cho người tới giao dịch với mẹ của mình cũng chính là tình nhân của sếp tổng Lâm.

Thứ đó chắc có lẽ là thuốc phiện.

Trong lòng tôi suy nghĩ rồi nói: “An Dã, bắt tên tài xế với người phụ nữ kia lại rồi dẫn tới phòng làm việc của tôi, chỉ cần không chết là được.

À này, mang cả chiếc vali kia nữa.


An Dã đồng ý, anh ta có súng, lại là người ở trong tối nên chắc không khó khăn lắm để bắt được hai người này.

Tôi thở phào một hơi, chắc mẩm lần này chí ít thì cũng chắc ăn hơn chút.

Ra khỏi phòng vệ sinh, Lý Tuyền và Ân Cầm đã ở ngoài thử vũ khí rồi, súng nhét bên eo, khoác áo ngoài vào thì không hề nhận ra được.

“Được rồi, lái qua đó ít nhất cũng mất hai tiếng đồng hồ, nhân lúc chưa tới giờ cao điểm mình xuất phát thôi.

Ân Cầm, gọi luôn người của chị đi.


Ân Cầm gật đầu, ra thẳng cửa lên xe trước.

Lý Tuyền ở phía sau, tôi vừa định nhắc nhở chị ấy cẩn thận chút vì dù sao vết thương ở eo mới vừa lành, nhưng chị ấy chẳng thèm nhìn tôi một cái đã đi thẳng ra ngoài rồi.

Ôi, khó khăn lắm mới kéo gần khoảng cách được chút thì bây giờ lại lạnh lùng vậy rồi.

Thôi bỏ đi, công việc quan trọng, thời gian gấp gáp, cũng chẳng có thời gian truyền đạt những lời vừa nãy An Dã nói trong điện thoại nữa.

Tôi lái xe, ghế sau là hai người phụ nữ, mỗi người ngồi một bên, sắc mặt lạnh lùng, chẳng ai nói chuyện.

“Làm chuyện chính, làm chuyện chính.


Tôi thầm nghĩ, cố gắng không bị hai người phụ nữ này quấy nhiễu.

Không khí trong xe thật sự khiến người ta nghẹt thở, suốt dọc đường tôi giẫm chân ga suốt nên cuối cùng tới nhà lớn của nhà họ Triệu trước nửa tiếng đồng hồ.

Cảm giác ánh mắt của hai người phụ nữ trong xe sắp đánh lộn tới nơi rồi.

Sau khi dừng xe, chúng tôi đi vào nhà họ Triệu, trước cửa không còn tài xế của Đường Tiếu Tiếu, cũng chẳng ai cản chúng tôi, dường như cả căn nhà họ Triệu này đều đang đợi chúng tôi đặt chân vào.

Đi thẳng tới căn phòng khách trước kia, Đường Tiếu Tiếu vẫn giữ nụ cười đó ngồi ở sofa chính giữa phòng, mặc sườn xám màu nhạt, trên bàn toàn là dụng cụ pha trà.

Dường như thời gian ngưng đọng ở chỗ của Đường Tiếu Tiếu, cô ấy luôn toát ra vẻ thản nhiên thế này.

“Chị Đường?”
Rốt cuộc thì tôi vẫn lên tiếng ngắt hành động của cô ấy, cuối cùng cô ấy như chợt bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn lên.

“Ồ, các anh tới rồi à? Tôi bảo anh dẫn bạn gái cùng đến, sao cậu dẫn một lần đến hai cô, diễm phúc quá đấy nhé.


Đường Tiếu Tiếu chọc một câu ngay chỗ đau, tôi phát cáu trong lòng nhưng chẳng bộc lộ gì ra ngoài mặt cả.

Hai người phụ nữ bên cạnh thì mặt chợt biến sắc, tôi lại thầm thở dài, xem ra hôm nay phải đối mặt với một trận chiến khốc liệt thật rồi.

“Chị đường, người ngay không nói vòng vo, người anh em Uy Tử của tôi đang ở trong tay của chị đúng không?”
Bàn tay đang rót trà của Đường Tiếu Tiếu khựng lại rồi sau đó cười: “Đúng, trong tay tôi.


“Danh sách cũng ở trong tay chị luôn nhỉ?”
Tôi liền hỏi dồn.

Lần này thì Đường Tiếu Tiếu chẳng chần chờ gì: “Đúng, cũng ở trong tay tôi.


Nghe vậy thì cả Ân Cầm và Lý Tuyền đều nhìn Đường Tiếu Tiếu, suýt chút nữa thì rút súng chĩa thẳng vào mặt cô ấy rồi.

Nhưng có ngốc đến đâu thì bọn họ cũng hiểu rằng Đường Tiếu Tiếu sẽ không thể nào giữ thứ quan trọng như vậy bên người.

“Tôi muốn người anh em của tôi cùng với danh sách.

Đổi lại tôi sẽ giữ kín bí mật của chị, sau đó tôi sẽ rời khỏi nơi này, chẳng ai liên quan đến ai nữa.


Tôi nhanh chóng nói ra mục đích của mình, Lý Tuyền nhìn tôi một cái nhưng chẳng nói gì.

Còn Đường Tiếu Tiếu thì lại cười rất tươi, cô ấy rót trà xong thì nhẹ nhàng ngửi một hơi, sau đó thì ngẩng đầu lên.

“Anh dựa vào đâu mà bàn điều kiện với tôi thế Ngô Địch? Bí mật của tôi sao, ở cái nhà họ Triệu này, bí mật lớn nhất của tôi chính là chồng tôi có nhân tình.


“Vậy sao? E rằng nhân tình kia là mẹ chị nhỉ?”
Tôi hừ lạnh một tiếng rồi nhìn thẳng vào Đường Tiếu Tiếu, đưa tấm ảnh đã tải sẵn trong điện thoại ra trước mặt cô ấy.

Đó là ảnh của mẹ cô ấy – Đường Ca, tao nhã hào phóng, có một đôi mắt dịu dàng biết cười giống hệt cô ấy.

Đường Tiếu Tiếu ngây người, hai người phụ nữ còn lại cũng nhìn vào điện thoại của tôi, đây là tư liệu tôi mới vừa điều tra được, hai người họ không thể nào biết được.

Rất lâu sau mà chẳng có ai lên tiếng.

Người đầu tiên phá vỡ sự yên lặng là Đường Tiếu Tiếu: “Ngô Địch, tôi đánh giá thấp anh rồi.


Cô ấy lạnh lùng nói, hoàn toàn không còn vẻ dịu dàng trước đó.

Phụ nữ thay đổi nhanh hơn lật sách: “Thế nào, bây giờ vẫn còn cảm thấy tôi không đủ tư cách để bàn điều kiện với chị à?”
Lần này thì đến lượt tôi cười, tôi lấy luôn ly trà trước mặt Đường Tiếu Tiếu uống một ngụm.

Đột nhiên người từ bốn phương tám hướng ùn ùn kéo ra, ai nấy đều cầm súng chĩa thẳng vào tôi.

“Gϊếŧ anh diệt khẩu thì anh có thể làm gì được?”
Đường Tiếu Tiếu bình tĩnh lại, thậm chí tôi không nhìn thấy cô ấy đã làm động tác gì mà đám người này đã vọt ra rồi.

Đúng là vượt ra khỏi dự liệu của tôi, nhưng thế này thì đã sao.

“Nếu tôi đã có thể nói thẳng với chị như vậy thì chứng minh rằng trong tay tôi vẫn còn con bài khác.


Tôi gọi thẳng cho An Dã: “A lô, gửi cho tôi một tấm ảnh của hai người kia.


Chẳng mấy chốc ảnh đã tới điện thoại.

Đường Tiếu Tiếu vừa nhìn thấy thì hoàn toàn ngây ngốc.

“Sao anh lại nghi ngờ tới anh ta?”
Rõ ràng Đường Tiếu Tiếu hơi bất an, nếu không thì cô ấy chẳng thể buột miệng hỏi thẳng một câu hỏi ngu ngốc như vậy rồi.

Thế nên chớp mắt cô ấy đã sửa lại lời: “Tôi có thể thả anh em của anh ra nhưng đừng mơ lấy được danh sách.


Đến lúc này rồi mà vẫn còn bàn điều kiện với tôi? Tự tin quá đáng rồi đấy.

Chapter
1 Chương 1: Bậc Thầy Chia Tay
2 Chương 2: Nữ Diễn Viên Xinh Đẹp
3 Chương 3: Thuận Theo Nhu Cầu
4 Chương 4: Có Thể Là Em Đã Thích Anh Mất Rồi
5 Chương 5: Miếng Thịt Béo Vẫn Còn Ở Trong Bát
6 Chương 6: Sai Lầm Của Lý Tuyền
7 Chương 7: Bí Mật Của Usb
8 Chương 8: Bị Vợ Cắm Sừng
9 Chương 9: Nhận Vụ Mới
10 Chương 10: Tráo Đổi
11 Chương 11: Thăm Dò
12 Chương 12: Na Na
13 Chương 13: Đồng Hồ Báo Thức Đáng Sợ
14 Chương 14: Hấp Dẫn Cực Hạn
15 Chương 15: Tài Xế Lão Luyện
16 Chương 16: Chết Yểu
17 Chương 17: Phòng Tổng Thống
18 Chương 18: Đồ Ăn Đến Miệng Rồi Còn Rơi Mất
19 Chương 19: Mở Usb
20 Chương 20: Vạch Trần
21 Chương 21: Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mắt
22 Chương 22: Bắt Cóc
23 Chương 23: Trở Nên Dơ Bẩn
24 Chương 24: Nguồn Gốc Của Chiếc Usb
25 Chương 25: Lựa Chọn
26 Chương 26: Chỉ Có Một Đường Sống
27 Chương 27: Bệnh Cũ Tái Phát
28 Chương 28: Chúng Tôi Là Cảnh Sát
29 Chương 29: Cướp Người Yêu
30 Chương 30: Bại Lộ
31 Chương 31: Lý Tuyền Gặp Chuyện
32 Chương 32: Chặn Súng
33 Chương 33: Tiêu Hủy Chứng Cứ
34 Chương 34: Ân Cầm Ra Tay
35 Chương 35: Gậy Ông Đập Lưng Ông
36 Chương 36: Đánh Cược Một Lần
37 Chương 37: Đi Ra Từ Địa Ngục
38 Chương 38: Ở Rể
39 Chương 39: Tiệc Mừng
40 Chương 40: Quá Khứ
41 Chương 41: Du Lịch
42 Chương 42: Trò Chơi Xạ Kích
43 Chương 43: Giở Thủ Đoạn
44 Chương 44: Tin Tưởng
45 Chương 45: Khách Hàng Mới Ngô Thiến
46 Chương 46: Trận Đua Cano
47 Chương 47: Bí Mật
48 Chương 48: Con Trai
49 Chương 49: Gặp May
50 Chương 50: Che Giấu
51 Chương 51: Báo Cảnh Sát
52 Chương 52: Bỏ Thuốc
53 Chương 53: Về Nhà
54 Chương 54: Làm Nũng
55 Chương 55: Thuốc Có Vấn Đề
56 Chương 56: Em Gái Ngô Lợi
57 Chương 57: Xúi Bẩy
58 Chương 58: Đe Dọa
59 Chương 59: Gian Phu
60 Chương 60: Tán Gái
61 Chương 61: Lâm Phong
62 Chương 62: Không Thấy Bóng Dáng Của Tình Nhân
63 Chương 63: Kiểm Chứng
64 Chương 64: Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân
65 Chương 65: Không Ai Nợ Ai
66 Chương 66: Bệnh Viện
67 Chương 67: Thị Uy
68 Chương 68: Cô Dâu 14 Tuổi
69 Chương 69: Bùa Bình An
70 Chương 70: Bị Thương
71 Chương 71: Máu
72 Chương 72: Người Phụ Nữ Điên
73 Chương 73: Nước Sông Không Phạm Nước Giếng
74 Chương 74: Bị Cưỡng Bức
75 Chương 75: Lợi Ích
76 Chương 76: Sự Khác Biệt Giữa Nam Giới Và Nữ Giới
77 Chương 78: Ghen
78 Chương 79: Tìm Hiểu Ngọn Nguồn
79 Chương 80: Tiểu Loli
80 Chương 81: Oan Gia Ngõ Hẹp
81 Chương 82: Không Sợ Chết
82 Chương 83: Danh Sách Trong Tay Ai
83 Chương 84: Đồ Khốn
84 Chương 85: Uy Tử Bị Bắt
85 Chương 86: Khối U Độc
86 Chương 87: Thanh Niên Chậm Tiến
87 Chương 88: Bày Bố
88 Chương 89: Trao Đổi “mai Gặp”
89 Chương 90: Diễn Kịch
90 Chương 91: Đã Chết
91 Chương 92: Tập Kích Cảnh Sát
92 Chương 93: Hồi Ức
93 Chương 94: Mừng Năm Mới
94 Chương 95: Kết Trở Về
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Bậc Thầy Chia Tay
2
Chương 2: Nữ Diễn Viên Xinh Đẹp
3
Chương 3: Thuận Theo Nhu Cầu
4
Chương 4: Có Thể Là Em Đã Thích Anh Mất Rồi
5
Chương 5: Miếng Thịt Béo Vẫn Còn Ở Trong Bát
6
Chương 6: Sai Lầm Của Lý Tuyền
7
Chương 7: Bí Mật Của Usb
8
Chương 8: Bị Vợ Cắm Sừng
9
Chương 9: Nhận Vụ Mới
10
Chương 10: Tráo Đổi
11
Chương 11: Thăm Dò
12
Chương 12: Na Na
13
Chương 13: Đồng Hồ Báo Thức Đáng Sợ
14
Chương 14: Hấp Dẫn Cực Hạn
15
Chương 15: Tài Xế Lão Luyện
16
Chương 16: Chết Yểu
17
Chương 17: Phòng Tổng Thống
18
Chương 18: Đồ Ăn Đến Miệng Rồi Còn Rơi Mất
19
Chương 19: Mở Usb
20
Chương 20: Vạch Trần
21
Chương 21: Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mắt
22
Chương 22: Bắt Cóc
23
Chương 23: Trở Nên Dơ Bẩn
24
Chương 24: Nguồn Gốc Của Chiếc Usb
25
Chương 25: Lựa Chọn
26
Chương 26: Chỉ Có Một Đường Sống
27
Chương 27: Bệnh Cũ Tái Phát
28
Chương 28: Chúng Tôi Là Cảnh Sát
29
Chương 29: Cướp Người Yêu
30
Chương 30: Bại Lộ
31
Chương 31: Lý Tuyền Gặp Chuyện
32
Chương 32: Chặn Súng
33
Chương 33: Tiêu Hủy Chứng Cứ
34
Chương 34: Ân Cầm Ra Tay
35
Chương 35: Gậy Ông Đập Lưng Ông
36
Chương 36: Đánh Cược Một Lần
37
Chương 37: Đi Ra Từ Địa Ngục
38
Chương 38: Ở Rể
39
Chương 39: Tiệc Mừng
40
Chương 40: Quá Khứ
41
Chương 41: Du Lịch
42
Chương 42: Trò Chơi Xạ Kích
43
Chương 43: Giở Thủ Đoạn
44
Chương 44: Tin Tưởng
45
Chương 45: Khách Hàng Mới Ngô Thiến
46
Chương 46: Trận Đua Cano
47
Chương 47: Bí Mật
48
Chương 48: Con Trai
49
Chương 49: Gặp May
50
Chương 50: Che Giấu
51
Chương 51: Báo Cảnh Sát
52
Chương 52: Bỏ Thuốc
53
Chương 53: Về Nhà
54
Chương 54: Làm Nũng
55
Chương 55: Thuốc Có Vấn Đề
56
Chương 56: Em Gái Ngô Lợi
57
Chương 57: Xúi Bẩy
58
Chương 58: Đe Dọa
59
Chương 59: Gian Phu
60
Chương 60: Tán Gái
61
Chương 61: Lâm Phong
62
Chương 62: Không Thấy Bóng Dáng Của Tình Nhân
63
Chương 63: Kiểm Chứng
64
Chương 64: Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân
65
Chương 65: Không Ai Nợ Ai
66
Chương 66: Bệnh Viện
67
Chương 67: Thị Uy
68
Chương 68: Cô Dâu 14 Tuổi
69
Chương 69: Bùa Bình An
70
Chương 70: Bị Thương
71
Chương 71: Máu
72
Chương 72: Người Phụ Nữ Điên
73
Chương 73: Nước Sông Không Phạm Nước Giếng
74
Chương 74: Bị Cưỡng Bức
75
Chương 75: Lợi Ích
76
Chương 76: Sự Khác Biệt Giữa Nam Giới Và Nữ Giới
77
Chương 78: Ghen
78
Chương 79: Tìm Hiểu Ngọn Nguồn
79
Chương 80: Tiểu Loli
80
Chương 81: Oan Gia Ngõ Hẹp
81
Chương 82: Không Sợ Chết
82
Chương 83: Danh Sách Trong Tay Ai
83
Chương 84: Đồ Khốn
84
Chương 85: Uy Tử Bị Bắt
85
Chương 86: Khối U Độc
86
Chương 87: Thanh Niên Chậm Tiến
87
Chương 88: Bày Bố
88
Chương 89: Trao Đổi “mai Gặp”
89
Chương 90: Diễn Kịch
90
Chương 91: Đã Chết
91
Chương 92: Tập Kích Cảnh Sát
92
Chương 93: Hồi Ức
93
Chương 94: Mừng Năm Mới
94
Chương 95: Kết Trở Về