Chương 144: Biến hóa

Trong nhà có Lục chăm sóc, còn có mấy nô lệ mà họ thuê tới thỉnh thoảng quét dọn, thu dọn rất sạch sẽ, da thú để ngủ trong nhà cũng được giặt phơi tới mềm mại, Lục còn lĩnh da thú thượng đẳng mới từ bộ lạc về cho họ.

Buổi sáng sau khi biết hai người họ về, Lục đã an bài các nô lệ dọn dẹp lại một lượt từ trong ra ngoài, còn đốt bồn lửa, lúc này, trở về nhà, nhà đã được hun ấm áp, Lục lấy trái cây trong hầm bày trong nhà, vừa vén rèm đã có thể ngửi được hương trái cây nhàn nhạt.

“Ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó nhà mình, vẫn là ở nhà thoải mái nhất!” Ngồi bên cạnh bồn lửa, Ngô Nặc nhịn không được cảm khái nói, không nói lúc bôn ba bên ngoài phải ở sơn động ngủ lều ăn gió nằm sương không thoải mái, dù là đãi ngộ cho khách quý cư trú trong mấy bộ lạc kia, cũng không thoải mái như ở nhà mình, dù sao bất luận là thiết bị hay tâm lý cảm quan đều hoàn toàn không thể so được với ở nhà.

Ngô Nặc vừa dứt lời, đã có cục lông nhỏ ngao ngao hỏi: “Vu Nặc đại nhân ổ vàng là cái gì?”

“Ổ bạc là cái gì?”

“Ổ chó là cái gì? Có thể ở sao?”

Đối diện với mấy đôi mắt to lấp lánh của tụi nhỏ, Ngô Nặc kiên nhẫn giải thích cho chúng, sau đó lại lấy trái cây trong nhà chiêu đãi chúng.

Sắc trời tối dần, đám nhóc chưa chơi được quá lâu, các phụ huynh đã lục tục tới đón chúng về.

Lục rất tỉ mỉ bảo người nấu một nồi nước nóng, đợi tụi nhỏ đi hết rồi, Ngô Nặc dùng ‘sữa tắm’ y tự mày mò ra thoải mái tắm rửa, Bạch đại miêu nhân lúc trong nhà không người, trước là biến thành mèo mập meo meo khiến Ngô tiểu Nặc tắm giúp hắn, tắm xong rồi biến về hình người trực tiếp tắm trắng rồi ăn luôn Ngô tiểu Nặc.

Bạch đại miêu sắp bị các loại giấm nhấn chìm, buổi tối lúc ăn tiểu sứ thần đặc biệt ra sức, nhân cơ hội nếm thử không ít tư thế mới, sau đó sáng hôm sau, ăn bữa sáng xong, liền bị Ngô tiểu Nặc vừa mới bị đổi mới điểm giới hạn đuổi ra khỏi cửa (không phải đâu).

Ra khỏi nhà, Bạch trực tiếp hóa thành hình thái dực hổ, bay tới chiến trường tọa trấn tại tiền tuyến.

Ngô Nặc ăn sáng xong, quyết định trước đến trường xem tiến độ học tập của đám nhóc ra sao, thời gian y không ở đây, mấy đứa nhóc này có ngoan ngoãn nghe lời lớp trưởng và cán bộ lớn không. Nếu nói ngay từ đầu truyền thụ chữ Hán và một vài tri thức căn bản cho chúng chỉ là để hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, kiếm tích phân và phần thưởng, vậy thì hiện tại, sau khi Ngô Nặc ra ngoài lịch lãm một phen, cách nhìn của y cũng có chút thay đổi__ y thật sự hy vọng đám nhóc có thể học tốt chữ Hán và tri thức, để bộ lạc chân chính hưng thịnh phồn vinh, tri thức cải biến vận mệnh, tri thức là sức sản xuất hàng đầu, không phải chỉ là khẩu hiệu mà thôi.

Cho dù thời tiết rất lạnh, mới sáng người thức dậy ra ngoài làm việc vẫn không ít.

Trong bộ lạc hầu như không ai không biết Ngô Nặc, Ngô Nặc đi trên đường, rất nhiều người chủ động tới chào hỏi y, người lá gan không lớn không dám lại gần cũng từ xa hành lễ với y.

Uy vọng của Ngô Nặc tại bộ lạc có thể thấy được rõ ràng.

Sở dĩ y có thể có uy vọng hiện tại, một là vì lời đồn y là sứ thần luôn được các cư dân bộ lạc lặng lẽ lan truyền. Hai là vì, y vô tư thoải mái truyền thụ văn tự và tri thức y biết cho những đứa trẻ, dưới ảnh hưởng âm thầm của những đứa trẻ, một phần phụ huynh học lỏm cũng xem y là thầy giáo mà kính trọng. Điểm thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất, là Ngô Nặc dạy mọi người trồng khoai trắng, xây dựng hàm cất giữ khoai trắng, còn dạy mọi người nung gạch ngói xây nhà ở chắc chắn ấm áp, giúp họ kết thúc cuộc sống khổ cực phải chịu lạnh chịu đói ăn bữa nay lo bữa mai trong mùa đông.

Lại thêm Ngô Nặc trời sinh có gương mặt búp bê độ thân thiết cực cao, gặp người là ba phần tươi cười, chưa từng ra vẻ cũng không phát giận lung tung, thậm chí ngay cả các nô lệ ti tiện đều vì y mà được sống cuộc sống còn thoải mái hơn cả cư dân của bộ lạc bình thường trước kia.

Người như thế, mọi người sao có thể không thích không kính trọng y?

Ngô Nặc ra cửa chưa bao lâu, bên cạnh đã đi theo vài đứa nhóc, có vài đứa là đúng lúc thuận đường, có vài đứa thì hôm qua nghe nói Ngô Nặc trở về, sáng nay từ sớm đã ăn sáng, rồi đến gần nhà Ngô Nặc chờ.

Rất nhanh, bên cạnh Ngô Nặc đã vây một đám nhóc.

Dực hổ Bạch không có mặt, mấy đứa nhóc này hoàn toàn không còn kiêng kỵ, mồm năm miệng mười tranh nhau nói chuyện với Ngô Nặc, Nha Nha còn chưa chân chính tới tuổi đi học hiếm khi dậy sớm một bữa, ỷ tuổi nhỏ lại vô cùng biết làm nũng, thành công bá chiếm vòng tay của Ngô Nặc.

Ngô Nặc ôm Nha Nha mập đang híp mắt ngủ gật, kiên nhẫn lắng nghe, thỉnh thoảng sẽ hỏi vài câu, chậm rãi, từ miệng đám nhóc biết được không ít thay đổi của bộ lạc.

Những thay đổi này, hôm qua đại vu đã đại thể nhắc qua một lượt, nhưng nghe từ chỗ đám nhóc, cùng với tự mình nhìn thấy, cảm giác vẫn có chút khác.

Thay đổi trực quan nhất của bộ lạc chính là lớn hơn.

Lúc trước vì trồng và xem chừng khoai trắng, lúc mọi người phân tán cư trú trong ruộng khoai trắng còn không cảm thấy, hiện tại toàn bộ lùi về bộ lạc, lại dùng tường băng vây quanh bộ lạc, lập tức liền cảm thấy người thật sự nhiều hơn lúc mới vừa đến bộ lạc Trường Hà nhiều, trong thành cũng trở nên vô cùng náo nhiệt.

Đặc biệt là nơi họ đi qua, chỗ cư trú của các cư dân bộ lạc Trường Hà sớm nhất, y nhớ lúc mới tới bộ lạc, hai bên đường là nhà đá xiêu xiêu vẹo vẹo đã được tính là ‘hào trạch’,  phần lớn mọi người vẫn sống trong những căn lều dựng bằng gỗ và da thú chắp vá, đi đâu cũng thấy được các con mồi đang đánh nhau trong vườn.

Mà hiện tại, sau khi phủ lên đường đất một lớp đá nhỏ và đất dính, hình thành đường đất dính tương tự như đường xi măng trên trái đất, có nô lệ đặc biệt mỗi ngày phụ trách dọn dẹp, cho dù hiện tại đổ tuyết không ngừng, trên đường vẫn không đọng tuyết. Mà nhà đá và lều da thú xiêu vẹo cũng sớm được từng hàng nhà gạch ngói chỉnh tề thay thế, do gạch luôn cung không đủ cầu, sau khi xây nhà xong, tường viện của rất nhiều người đều dùng đất dính và đá xây lại, đơn giản cổ xưa, không quá khó coi.

Vì nhà gạch ngói của bộ lạc đều mô phỏng theo căn của Ngô Nặc để làm, mọi người theo thói quen chừa ra vườn trước và vườn sau, dưới vườn trước là hầm chứa thức ăn, phía trên sẽ gác một vài gỗ và đá đen, một vài người khá có thẩm mỹ, mùa thu phát hiện hoa cỏ đẹp hoặc dễ ngửi, sẽ đào về trồng trong vườn, cũng có người trồng cây ăn trái trong vườn, lúc này trời quá lạnh, cho dù có tường băng chắn bớt, nhiệt độ trong bộ lạc vẫn không cao được đến đâu, hoa cỏ không phải lạnh chết thì là tiến vào kỳ ngủ đông, vườn trước tự nhiên không đẹp như lúc còn rậm rạp ngày hè.

Còn về vườn sau luôn chừa ra rất lớn, mọi người dùng gạch nát, đá, gỗ vân vân xây lại thành chuồng, nuôi gia súc được chia và săn được trong đó.

Trải qua nguyên năm ngoái, mọi người đều có kỹ xảo chăn nuôi nhất định, mọi người sẽ chọn nuôi một hoặc vài loại gia súc dễ nuôi sống và mình cũng giỏi nuôi chúng, sau đó để chúng sinh sôi, so với lúc trước tống hết các loại con mồi vào vườn, có kết cấu hơn nhiều. Một vài gia súc sinh ra ở bộ lạc Trường Hà, dã tính dần bị mài mòn, hiện nay rất hiếm thấy cảnh người và gia súc đấu nhau.

Lúc này thời tiết lạnh, dưới tình trạng thức ăn sung túc, các gia súc phần nhiều ủ trong chuồng lười động đậy, cho dù dây khoai trắng khô không phải đồ ăn mỹ vị gì, nhưng cũng tốt hơn phải chịu lạnh chịu đói trong quá khứ. Đám gia súc vô cùng an phận với hiện trạng, ‘tâm lành vóc mập’, phát triển còn tốt hơn mùa đông trước.

Còn về phân của những gia súc này, các nhà đều tự an bài người thu thập, định kỳ sẽ có nô lệ tới cửa lấy đi, vận chuyển ra ngoài tường băng bộ lạc, tích ở một nơi được chỉ định, đợi năm sau lúc cày cấy lại dùng.

Những biến hóa này còn không tính là gì, biến hóa chân chính khiến Ngô Nặc kinh ngạc là trong bộ lạc cư nhiên mở thêm mấy cửa tiệm.

Hơn nữa, những cửa tiệm này giống cửa tiệm y nhờ Lục chăm sóc, chỉ tiếp nhận giao dịch tiền tệ.

Vị trí mấy cửa tiệm này rất phân tán, đồ bán cũng vô cùng đơn điệu__ chỉ bán thịt, thịt các loại gia súc tươi mới.

Xuất hiện kiểu cửa hàng thế này không hề kỳ quái, vì đối với rất nhiều người mà nói, đặc biệt là thuần nhân, một bữa họ căn bản không ăn hết một con bò man thậm chí là dê sừng, đương nhiên, có lẽ có dạ dày vương ăn được, nhưng cư dân bình thường ai lại nỡ ăn to uống lớn vào mùa đông?

Rất nhiều lúc, mọi người đều nấu một nồi khoai lớn, thêm vào chút thịt, có vị thịt coi như nếm vị mặn dính răng là được, phần nhiều, các phụ huynh đều sẽ chọn thịt ra cho con mình ăn, họ ăn chút khoai trắng là được.

Vì hiện tại có lượng lớn khoai trắng, các cư dân giết một con mồi, luôn phải ăn rất lâu.

Cho dù trong mùa đông bảo quản con mồi không thành vấn đề, nhưng đầu tiên giết con mồi đã là chuyện khá tốn công, mùa đông không giống lúc khác, sông bên ngoài đã đóng băng, rửa con mồi trở nên tốn sức, hơn nữa thân thể con mồi, luôn có chỗ có người thích ăn, có người không thích ăn, thậm chí có người chỉ thích ăn thịt thú lí lạp, có người chỉ thích ăn thịt bò man… mà có lúc vừa hay nhà mình lại không có.

Hiện tại… tiệm thịt đã giải quyết tốt được vấn đề này.

Người giàu có có thể chỉ chọn mua bộ vị mình thích, người không giàu có, cũng có thể mua một vài bộ vị ít người mua, tương đối rẻ cho người nhà bữa ngon.

Chiến sĩ có quân công, trong tay ít nhiều đều có chút tiền, cư dân không có tiền, cũng có thể thông qua bán gia súc nhà mình nuôi, hoặc vu dược mình hái được cùng những thứ khác cho bộ lạc, cho cửa tiệm của Ngô Nặc hoặc cho người có ‘tiền’ đổi lấy tiền.

Mà hiện tại sau khi tiệm thịt được mở, họ còn có thể trực tiếp bán gia súc còn thừa nhà mình cho tiệm thịt, đổi lấy tiền tệ, rồi có thể trực tiếp tiêu phí ở tiệm thịt, còn lại, lấy đi mua gia súc con nhà khác, nuôi lớn rồi, lại có thể đổi tiền, gia súc càng lúc càng nhiều tiền cũng càng lúc càng nhiều! Tiền nhiều họ sẽ có thể ngày ngày ăn thịt, tốt biết bao!

Còn về những người dẫn đầu mở tiệm thịt, đó chính là người có đầu óc kinh tế__ một con dê sừng, mua rồi bán, họ có thể kiếm được mấy tệ, bò man và heo thú kiếm được càng nhiều! Tiền kiếm được, họ lấy đi thuê nô lệ, lại bảo nô lệ làm việc cho mình, còn bản thân chỉ cần động não, không cần làm việc họ cũng có thể ngày ngày ăn thịt! Ngày ngày ăn thịt, tốt biết bao, lúc trước ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ!

Các thổ dân học được tính toán, gân não cũng càng lúc càng linh hoạt.

Chapter
1 Chương 1: Tai họa bất ngờ
2 Chương 2: Tân thế giới
3 Chương 3: Hắc Sắc sâm lâm
4 Chương 4: Bộ lạc Trường Hà
5 Chương 5: Hệ thống giao dịch
6 Chương 6: Đồng bạn
7 Chương 7: Nhiệm vụ
8 Chương 8: Cửa giao dịch
9 Chương 9: Câu cá
10 Chương 10: Nướng cá
11 Chương 11: Hiểu lầm
12 Chương 12: Khu giao dịch tự do
13 Chương 13: Bịa chuyện
14 Chương 14: Hầm thịt
15 Chương 15: Đũa
16 Chương 16: Dọn dẹp
17 Chương 17: Ngày thường
18 Chương 18: Nguy cơ
19 Chương 19: Dị tượng
20 Chương 20: Dung nhập
21 Chương 21: Bí dược
22 Chương 22: Hệ thống giao dịch
23 Chương 23: Ấm áp
24 Chương 24: Dực hổ
25 Chương 25: Quy hoạch
26 Chương 26: Xây chuồng
27 Chương 27: Giao dịch 1
28 Chương 28: Giao dịch 2
29 Chương 29: Gây giống
30 Chương 30: Nhiệm vụ cưỡng chế
31 Chương 31: Hội nghị bộ lạc
32 Chương 32: An bài
33 Chương 33: Xiên thịt dê
34 Chương 34: Vụ làm ăn lớn
35 Chương 35: Phân công
36 Chương 36: Đoàn kết nhất trí 1
37 Chương 37: Đoàn kết nhất trí 2
38 Chương 38: Hội giao dịch bộ lạc
39 Chương 39: Vật giao dịch
40 Chương 40: Bản vẽ
41 Chương 41
42 Chương 42: Vùng đất tử vong
43 Chương 43: Lại đi vay
44 Chương 44: Thần tích
45 Chương 45: Nung gạch
46 Chương 46: Gạch xanh
47 Chương 47: Bay lượn
48 Chương 48: Trên đường
49 Chương 49: Mỏ muối tinh
50 Chương 50: Chăm sóc
51 Chương 51: Bình tĩnh
52 Chương 52: Hội chợ bộ lạc 1
53 Chương 53: Hội chợ bộ lạc 2
54 Chương 54: Hội chợ bộ lạc 3
55 Chương 55: Chỉnh đốn
56 Chương 56: Mua mua mua
57 Chương 57: Thu hoạch
58 Chương 58: Lúa mì
59 Chương 59: Kích sát
60 Chương 60: Khám phá hang động
61 Chương 61: Tỉnh ngộ
62 Chương 62: Mạch khoáng
63 Chương 63: Bận rộn
64 Chương 64: Nhà mới
65 Chương 65: Xe bò
66 Chương 66: Biến hóa
67 Chương 67: Niềm vui dọn nhà
68 Chương 68: Hầm ngầm
69 Chương 69: Thu hoạch lớn 1
70 Chương 70: Thu hoạch lớn 2
71 Chương 71: Thu hoạch lớn 3
72 Chương 72: Tránh đông
73 Chương 73: Dạy học
74 Chương 74: Nạn
75 Chương 75: Cầu trợ 1
76 Chương 76: Cầu trợ 2
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79: Khiếp sợ
80 Chương 80: Hành động
81 Chương 81: Di chuyển
82 Chương 82: ‘Kẻ thứ ba’
83 Chương 83: Dung nhập 1
84 Chương 84: Dung nhập 2
85 Chương 85: Dung hợp 3
86 Chương 86: Trả sạch nợ nần
87 Chương 87: Tộc người lùn
88 Chương 88: Xuất sư chưa thành
89 Chương 89: Vây quét
90 Chương 90: Bắt đầu mới
91 Chương 91: Tế lễ
92 Chương 92: Cải biến 1
93 Chương 93: Cải biến 2
94 Chương 94: Cải biến 3
95 Chương 95: Chuẩn bị đủ, phát triển tốt
96 Chương 96: Đến
97 Chương 97: Khoác lác
98 Chương 98: Khuếch trương
99 Chương 99: Tiền tệ
100 Chương 100: Định giá
101 Chương 101: Buôn bán ế ẩm
102 Chương 102: Chuyển cơ
103 Chương 103: Vấn đề
104 Chương 104: Hội chợ 1
105 Chương 105: Hội chợ 2
106 Chương 106: Hội chợ 3
107 Chương 107: Giao dịch muối huyết 1
108 Chương 108: Giao dịch muối huyết 2
109 Chương 109: Giao dịch muối huyết 3
110 Chương 110: An bài
111 Chương 111: Kiếm tiền lên đường cả hai cùng tới
112 Chương 112: Bộ lạc Đại Hồ
113 Chương 113: Lừa gạt
114 Chương 114
115 Chương 115: Cố nhân
116 Chương 116: Đường thủy
117 Chương 117: Giao dịch
118 Chương 118: Thuyền độc mộc
119 Chương 119: Uy hiếp, chuẩn bị
120 Chương 120: Chúc phúc
121 Chương 121: Văn hóa bàn ăn
122 Chương 122: Nước thần ban
123 Chương 123: Nhà cây
124 Chương 124
125 Chương 125: Giao dịch
126 Chương 126: Giá trị
127 Chương 127
128 Chương 128: Bộ lạc Cô Sơn
129 Chương 129: Giao dịch 1
130 Chương 130: Giao dịch 2
131 Chương 131: Giao dịch 3
132 Chương 132: Tìm quặng
133 Chương 133: Kỳ thu hoạch
134 Chương 134: Giao lưu
135 Chương 135: Vuốt lông
136 Chương 136: Ủng ma pháp lừa đảo
137 Chương 137: Sào
138 Chương 138: Gặp nạn
139 Chương 139: Bánh trứng
140 Chương 140: Trùng sáp
141 Chương 141: Xây tường
142 Chương 142: Lừa đảo
143 Chương 143: Về nhà
144 Chương 144: Biến hóa
145 Chương 145: Kiếm bộn
146 Chương 146: Ổn định
147 Chương 147: Bộ lạc đại chiến
148 Chương 148: Bồi thường
149 Chương 149: Sau cuộc chiến
150 Chương 150: Kiểm tra
151 Chương 151
152 Chương 152: Công pháp
153 Chương 153: Tu luyện
154 Chương 154: Thiên tài
155 Chương 155: An trí
156 Chương 156: Khuếch trương
157 Chương 157: Khai hoang
158 Chương 158
159 Chương 159: Kala
160 Chương 160: Khởi thuyền
161 Chương 161: Giao dịch muối huyết 1
162 Chương 162: Giao dịch muối huyết 2
163 Chương 163: Ngựa sừng
164 Chương 164: Kỵ binh
165 Chương 165: Kỵ binh 2
166 Chương 166: Thay đổi 1
167 Chương 167: Thay đổi
168 Chương 168: Thay đổi 3
169 Chương 169: Yêu chủng
170 Chương 170: Nhà ăn
171 Chương 171
172 Chương 172: Kiểm tra
173 Chương 173: Phần thưởng
174 Chương 174: Mười năm 1
175 Chương 175: Mười năm 2
176 Chương 176: Mười năm 3
177 Chương 177: Thành muối
178 Chương 178: Thần phạt
179 Chương 179: Con trai
180 Chương 180: Quần áo mới
181 Chương 181: Muối tuyết
182 Chương 182: Kinh hỉ
183 Chương 183: Dạy con
184 Chương 184: Thao túng
185 Chương 185: Địa lao
186 Chương 186: Điều kiện
187 Chương 187: An trí
188 Chương 188: Tiền tiêu vặt
189 Chương 189: An ổn
190 Chương 190: Kalamunda
191 Chương 191: Tốt nghiệp
192 Chương 192: Quốc vương
Chapter

Updated 192 Episodes

1
Chương 1: Tai họa bất ngờ
2
Chương 2: Tân thế giới
3
Chương 3: Hắc Sắc sâm lâm
4
Chương 4: Bộ lạc Trường Hà
5
Chương 5: Hệ thống giao dịch
6
Chương 6: Đồng bạn
7
Chương 7: Nhiệm vụ
8
Chương 8: Cửa giao dịch
9
Chương 9: Câu cá
10
Chương 10: Nướng cá
11
Chương 11: Hiểu lầm
12
Chương 12: Khu giao dịch tự do
13
Chương 13: Bịa chuyện
14
Chương 14: Hầm thịt
15
Chương 15: Đũa
16
Chương 16: Dọn dẹp
17
Chương 17: Ngày thường
18
Chương 18: Nguy cơ
19
Chương 19: Dị tượng
20
Chương 20: Dung nhập
21
Chương 21: Bí dược
22
Chương 22: Hệ thống giao dịch
23
Chương 23: Ấm áp
24
Chương 24: Dực hổ
25
Chương 25: Quy hoạch
26
Chương 26: Xây chuồng
27
Chương 27: Giao dịch 1
28
Chương 28: Giao dịch 2
29
Chương 29: Gây giống
30
Chương 30: Nhiệm vụ cưỡng chế
31
Chương 31: Hội nghị bộ lạc
32
Chương 32: An bài
33
Chương 33: Xiên thịt dê
34
Chương 34: Vụ làm ăn lớn
35
Chương 35: Phân công
36
Chương 36: Đoàn kết nhất trí 1
37
Chương 37: Đoàn kết nhất trí 2
38
Chương 38: Hội giao dịch bộ lạc
39
Chương 39: Vật giao dịch
40
Chương 40: Bản vẽ
41
Chương 41
42
Chương 42: Vùng đất tử vong
43
Chương 43: Lại đi vay
44
Chương 44: Thần tích
45
Chương 45: Nung gạch
46
Chương 46: Gạch xanh
47
Chương 47: Bay lượn
48
Chương 48: Trên đường
49
Chương 49: Mỏ muối tinh
50
Chương 50: Chăm sóc
51
Chương 51: Bình tĩnh
52
Chương 52: Hội chợ bộ lạc 1
53
Chương 53: Hội chợ bộ lạc 2
54
Chương 54: Hội chợ bộ lạc 3
55
Chương 55: Chỉnh đốn
56
Chương 56: Mua mua mua
57
Chương 57: Thu hoạch
58
Chương 58: Lúa mì
59
Chương 59: Kích sát
60
Chương 60: Khám phá hang động
61
Chương 61: Tỉnh ngộ
62
Chương 62: Mạch khoáng
63
Chương 63: Bận rộn
64
Chương 64: Nhà mới
65
Chương 65: Xe bò
66
Chương 66: Biến hóa
67
Chương 67: Niềm vui dọn nhà
68
Chương 68: Hầm ngầm
69
Chương 69: Thu hoạch lớn 1
70
Chương 70: Thu hoạch lớn 2
71
Chương 71: Thu hoạch lớn 3
72
Chương 72: Tránh đông
73
Chương 73: Dạy học
74
Chương 74: Nạn
75
Chương 75: Cầu trợ 1
76
Chương 76: Cầu trợ 2
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79: Khiếp sợ
80
Chương 80: Hành động
81
Chương 81: Di chuyển
82
Chương 82: ‘Kẻ thứ ba’
83
Chương 83: Dung nhập 1
84
Chương 84: Dung nhập 2
85
Chương 85: Dung hợp 3
86
Chương 86: Trả sạch nợ nần
87
Chương 87: Tộc người lùn
88
Chương 88: Xuất sư chưa thành
89
Chương 89: Vây quét
90
Chương 90: Bắt đầu mới
91
Chương 91: Tế lễ
92
Chương 92: Cải biến 1
93
Chương 93: Cải biến 2
94
Chương 94: Cải biến 3
95
Chương 95: Chuẩn bị đủ, phát triển tốt
96
Chương 96: Đến
97
Chương 97: Khoác lác
98
Chương 98: Khuếch trương
99
Chương 99: Tiền tệ
100
Chương 100: Định giá
101
Chương 101: Buôn bán ế ẩm
102
Chương 102: Chuyển cơ
103
Chương 103: Vấn đề
104
Chương 104: Hội chợ 1
105
Chương 105: Hội chợ 2
106
Chương 106: Hội chợ 3
107
Chương 107: Giao dịch muối huyết 1
108
Chương 108: Giao dịch muối huyết 2
109
Chương 109: Giao dịch muối huyết 3
110
Chương 110: An bài
111
Chương 111: Kiếm tiền lên đường cả hai cùng tới
112
Chương 112: Bộ lạc Đại Hồ
113
Chương 113: Lừa gạt
114
Chương 114
115
Chương 115: Cố nhân
116
Chương 116: Đường thủy
117
Chương 117: Giao dịch
118
Chương 118: Thuyền độc mộc
119
Chương 119: Uy hiếp, chuẩn bị
120
Chương 120: Chúc phúc
121
Chương 121: Văn hóa bàn ăn
122
Chương 122: Nước thần ban
123
Chương 123: Nhà cây
124
Chương 124
125
Chương 125: Giao dịch
126
Chương 126: Giá trị
127
Chương 127
128
Chương 128: Bộ lạc Cô Sơn
129
Chương 129: Giao dịch 1
130
Chương 130: Giao dịch 2
131
Chương 131: Giao dịch 3
132
Chương 132: Tìm quặng
133
Chương 133: Kỳ thu hoạch
134
Chương 134: Giao lưu
135
Chương 135: Vuốt lông
136
Chương 136: Ủng ma pháp lừa đảo
137
Chương 137: Sào
138
Chương 138: Gặp nạn
139
Chương 139: Bánh trứng
140
Chương 140: Trùng sáp
141
Chương 141: Xây tường
142
Chương 142: Lừa đảo
143
Chương 143: Về nhà
144
Chương 144: Biến hóa
145
Chương 145: Kiếm bộn
146
Chương 146: Ổn định
147
Chương 147: Bộ lạc đại chiến
148
Chương 148: Bồi thường
149
Chương 149: Sau cuộc chiến
150
Chương 150: Kiểm tra
151
Chương 151
152
Chương 152: Công pháp
153
Chương 153: Tu luyện
154
Chương 154: Thiên tài
155
Chương 155: An trí
156
Chương 156: Khuếch trương
157
Chương 157: Khai hoang
158
Chương 158
159
Chương 159: Kala
160
Chương 160: Khởi thuyền
161
Chương 161: Giao dịch muối huyết 1
162
Chương 162: Giao dịch muối huyết 2
163
Chương 163: Ngựa sừng
164
Chương 164: Kỵ binh
165
Chương 165: Kỵ binh 2
166
Chương 166: Thay đổi 1
167
Chương 167: Thay đổi
168
Chương 168: Thay đổi 3
169
Chương 169: Yêu chủng
170
Chương 170: Nhà ăn
171
Chương 171
172
Chương 172: Kiểm tra
173
Chương 173: Phần thưởng
174
Chương 174: Mười năm 1
175
Chương 175: Mười năm 2
176
Chương 176: Mười năm 3
177
Chương 177: Thành muối
178
Chương 178: Thần phạt
179
Chương 179: Con trai
180
Chương 180: Quần áo mới
181
Chương 181: Muối tuyết
182
Chương 182: Kinh hỉ
183
Chương 183: Dạy con
184
Chương 184: Thao túng
185
Chương 185: Địa lao
186
Chương 186: Điều kiện
187
Chương 187: An trí
188
Chương 188: Tiền tiêu vặt
189
Chương 189: An ổn
190
Chương 190: Kalamunda
191
Chương 191: Tốt nghiệp
192
Chương 192: Quốc vương