Chương 50: Che Giấu

Sau khi ăn cơm trưa, ba người chúng tôi ra bờ biển đi dạo.

Buổi sáng trời mưa, đến chiều mặt trời mới nhú ra.

Bên bờ biển có rất nhiều người đi dạo.

“Anh Địch à, dáng vẻ thằng nhóc ngày hôm đó em quên sạch rồi, muốn tìm người chỉ dựa vào anh thôi.


Tôi mỉm cười, hất cằm về phía Lý Tuyền.

“Yên tâm, có Lý Tuyền ở đây, thằng nhóc đó mà thấy nhất định sẽ lao lên.


Dáng vẻ Bành Uy hiểu rõ nói: “Em quên mất chuyện này.


Thằng nhóc đấy tối hôm đó chắc chắn đã để ý Lý Tuyền rồi.

Tôi còn tưởng hôm đó sau khi đập bể sạp hàng của cậu ta, cậu ta nhất định sẽ cho đàn em đến xử lí chúng tôi chứ.

Không ngờ hai ngày nay đều bình yên vô sự.

Bên bờ biển gió lớn, chúng tôi đi dọc quãng đường hôm trước nhưng không gặp được Cát Văn.

“Uổng công đi rồi, hay là chúng ta đi ăn xiên uống bia đi.


Bành Uy kéo tay áo tôi.

Bên bờ biển có rất nhiều quán nướng, hải sản tươi mới nhưng giá cả hơi đắt.

Không tìm thấy Cát Văn thì phải làm gì tiếp theo.

Chuyện này Lý Tuyền nhất quyết muốn làm, tôi xoay đầu nhìn chị ấy, dáng vẻ chị ấy không có vẻ gì là lo lắng.

“Đi thôi, tôi dẫn hai người đi ăn.


Lý Tuyền nói xong bước lên đường bao biển.

Vậy mà chị ấy còn đồng ý, thú vị thật.

Nghe thấy ăn Bành Uy vui vẻ chạy lên trước.

“Này, chị quen thuộc nơi này hơn tôi, ở đâu có quán nướng ngon?”
Tôi đi bên cạnh Lý Tuyền, nhìn vẻ mặt chị ấy không chút do dự bước về một hướng.

“Đợi lát nữa cậu và Bành Uy cẩn thận chút.


Tôi sửng sốt, không hiểu gì muốn hỏi rõ nhưng Lý Tuyền chỉ lắc đầu không nói.

Trong lòng suy đoán, tôi và Bành Uy đi cùng nhau nếu có chuyện gì cũng dễ dàng giúp đỡ lẫn nhau.

Đi xuyên qua mấy con hẻm nhỏ cuối cùng cũng tới nơi.

Đây là một quán vỉa hè lớn cách bờ biển rất xa.

Ở trước của có mấy cái ghế dựa đã bị tróc sơn, bên cạnh là tấm biển hiệu nhập nhèm chiếu sáng, hải sản Hà Ký.

Cửa cuốn đóng hờ, không biết có phải chiều nay buôn bán không tốt không.

“Chị Tuyền cũng keo kiệt quá đi, quán này nhỏ như vậy có gì ăn ngon sao?”
Tôi sợ Bành Uy làm lộ nên không nói cho cậu ấy những gì Lý Tuyền nói, giờ này cậu ấy còn nghĩ đến chuyện ăn uống chứ.

Lý Tuyền không nói gì, bước vào trong quán.

Chủ quán nằm uể oải bên trong, áo sơ mi đen, dây chuyền vàng, quần bò rách mấy chỗ.

Cũng may đây là Hải Nam chứ không phải nhiệt độ phía Bắc giống chúng tôi.

Nếu không thằng nhóc này bị lạnh đến thấp khớp mất.

“Làm gì thế?”
Thằng nhóc này nhiều nhất cũng khoảng hai mươi lăm tuổi, nghe thấy tiếng cửa sắt kêu “két két”, có chút không kiên nhẫn mở mắt.

“Cậu làm buôn bán mà còn hỏi chúng tôi đến đây làm gì.

Cậu mở tiệm nhưng không bán à?”
Bành Uy sốt ruột lao lên hét.

Nghe Bành Uy nói có chút không đúng, tôi đang định mở miệng hòa giải hai câu nhưng vẻ mặt thằng nhóc này lại trở nên vui vẻ.

“Hóa ra là chuyện buôn bán, dễ nói chuyện thôi.

Nhưng mấy người lạ mặt quá, lần đầu đến?”
Nói đến đây, tôi cũng cảm thấy có chút không đúng.

Cửa tiệm này không giống như cửa hàng hải sản làm ăn đứng đắn.

“Ừ, ra ngoài chơi không tiện mang theo.

Đột nhiên lên cơn, muốn tìm anh Cát kiếm chút đồ.

Lý Tuyền giải vây, Bành Uy trợn tròn mắt, suýt chút nữa thì hét lên.

Tôi cấu cậu ấy một cái, kéo cậu ấy ra sau lưng.

Anh Cát chắc là Cát Văn.

Tuy không biết Lý Tuyền làm thế nào mà tra được đường dây này nhưng tôi chắc chắn tên Cát Văn này chỉ sợ buôn bán ma túy rất lớn mới làm được đại ca.

“À, thảo nào khẩu âm của mấy người không giống người ở đây, nhưng nếu từ bên ngoài đến sao lại biết anh Cát?”
Thằng nhóc này châm điếu thuốc, hai mắt cẩn thận quan sát chúng tôi.

Tôi không hiểu rõ tình hình như Lý Tuyền, im lặng không nói.

“À, hai ngày trước ở bờ biển đắc tội anh Cát.

Sau đó bạn tôi mới nhắc nhở người đó tôi không dây vào được, trong tay quản lí hàng ở khu này.


Nói xong Lý Tuyền giơ tay vén tóc, khiến thằng nhóc kia ngơ ngẩn.

Nhanh như vậy đã dùng mĩ nhân kế rồi.

“Hôm nay vừa muốn đến mua hàng, vừa muốn xin lỗi anh Cát.


Thằng nhóc này có lẽ hôm đấy không ở bờ biển, không biết đầu đuôi mọi chuyện.

Thấy thái độ Lý Tuyền khách khí như vậy cũng tin tưởng.

“Được rồi, tôi hỏi giúp cô.

Người đẹp thế này mà cứ vậy đuổi đi, anh Cát biết được lại mắng tôi chết.


Thằng nhóc đó cười cười, sau đó nhìn tôi và Bành Uy.

“Nhưng hai người này là ai?”
“À, bạn học cũ của tôi, cùng nhau chơi mà, đều thích món hàng này.


Mặc dù Lý Tuyền nói như vậy nhưng thằng nhóc này rõ ràng không quá tin tưởng.

“Thế này đi, người đẹp à không phải tôi không nể mặt cô.

Nhưng cô dẫn người đến, nhỡ may đập phá tiệm tôi cũng không dễ ăn nói.

Nếu không một mình cô đi gặp anh Cát với tôi, đồ trong tay anh ấy.


Còn cẩn thận như vậy, mắt thấy Lý Tuyền chuẩn bị đồng ý, Bành Uy nóng nảy.

Tôi giữ chặt cậu ấy, nhìn thằng nhóc ấy bước đi từng bước.

“Vậy là không được.

Cô ấy mua của cô ấy, chúng tôi mua của chúng tôi.

Đến lúc đó cô ấy cầm tiền của chúng tôi, nói là đi mua đồ, sau đó chạy mất thì sao? Tôi và bạn tôi ít nhất cũng phải có một người đi cùng.


Tên nhóc đó nhìn tôi và Bành Uy rồi nói: “Được rồi, anh đi cùng cô ấy.


Ồ, tôi biết ngay mà.

Bành Uy cao lớn như vậy, thằng nhóc này không đời nào chọn cậu ấy.

Đến lúc đánh nhau bọn chúng phí lực lại không có lợi.

Vỗ vai Bành Uy, ý bảo cậu ấy an phận chút.

Tính tình cậu ấy thiếu kiên nhẫn, đi vào cùng Lý Tuyền, một lời không hợp mà đánh nhau, đến lúc đó càng khó gặp được Cát Văn.

Nhưng mà căn cứ theo tình hình này, việc Cát Văn có về nhà không để sau.

Chuyện quan trọng là xem thằng nhóc này có thật sự buôn thuốc phiện không.

Nghĩ đến vẻ mặt trắng bệch của Ngô Thiến, tôi không nhịn được cau mày.

“Đi thôi, anh Cát ở trong này.


Thằng nhóc mặc quần bò rách dẫn chúng tôi đến một căn phòng.

Giờ mới thấy ngoại trừ mấy bể hải sản bên ngoài, căn phòng bên trong còn thông đến một nơi khác.

Nói thẳng ra đây là một cái boong ke.

Đi qua thông đạo chật hẹp, tôi nắm tay Lý Tuyền hỏi: “Chị có nắm chắc không?”
Những người buôn lậu ma túy đều là đầu buộc chặt vào cạp quần, nếu bị phát hiện là chúng tôi muốn đến tìm người, có lẽ chúng tôi sẽ không chạy được.

Lý Tuyền gật đầu, cho tôi một ánh mắt yên tâm.

Nhưng nói thật trong lòng tôi vẫn buồn bực.

Lần này đi du lịch, muốn yên tĩnh hai ngày.

Bây giờ thì hay rồi, đầu tiên là tìm người, sau đó lại đổi thành bắt kẻ buôn ma túy.

Hơn nữa một đồng tiền công cũng không có còn phải bán mạng để làm, đây là may mắn cỡ nào chứ? Đợi xong chuyện này, nhất định phải nói rõ với Lý Tuyền, lần sau không có lý do mà lôi tôi và Bành Uy vào những chuyện nguy hiểm thế này, mọi người sao có thể bình yên sống qua ngày chứ.

Đang suy nghĩ, đôi mắt bỗng thấy nhoi nhói.

Tôi ngẩng đầu nhìn, trước mắt là một nhà xưởng, thùng đựng hàng nằm rải rác khắp nơi.

Cát Văn ngồi trên một chiếc sofa hỏng gọi điện thoại.

Thấy tôi và Lý Tuyền bước vào, con mắt cậu ta trợn tròn, trực tiếp cúp điện thoại đứng bật dậy.

“Bao vậy bọn chúng lại.


Một đám đàn em cầm mã tấu, ống tuýp xông lên.

Lý Tuyền đứng trước mặt tôi thân hình cũng căng cứng.

Chapter
1 Chương 1: Bậc Thầy Chia Tay
2 Chương 2: Nữ Diễn Viên Xinh Đẹp
3 Chương 3: Thuận Theo Nhu Cầu
4 Chương 4: Có Thể Là Em Đã Thích Anh Mất Rồi
5 Chương 5: Miếng Thịt Béo Vẫn Còn Ở Trong Bát
6 Chương 6: Sai Lầm Của Lý Tuyền
7 Chương 7: Bí Mật Của Usb
8 Chương 8: Bị Vợ Cắm Sừng
9 Chương 9: Nhận Vụ Mới
10 Chương 10: Tráo Đổi
11 Chương 11: Thăm Dò
12 Chương 12: Na Na
13 Chương 13: Đồng Hồ Báo Thức Đáng Sợ
14 Chương 14: Hấp Dẫn Cực Hạn
15 Chương 15: Tài Xế Lão Luyện
16 Chương 16: Chết Yểu
17 Chương 17: Phòng Tổng Thống
18 Chương 18: Đồ Ăn Đến Miệng Rồi Còn Rơi Mất
19 Chương 19: Mở Usb
20 Chương 20: Vạch Trần
21 Chương 21: Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mắt
22 Chương 22: Bắt Cóc
23 Chương 23: Trở Nên Dơ Bẩn
24 Chương 24: Nguồn Gốc Của Chiếc Usb
25 Chương 25: Lựa Chọn
26 Chương 26: Chỉ Có Một Đường Sống
27 Chương 27: Bệnh Cũ Tái Phát
28 Chương 28: Chúng Tôi Là Cảnh Sát
29 Chương 29: Cướp Người Yêu
30 Chương 30: Bại Lộ
31 Chương 31: Lý Tuyền Gặp Chuyện
32 Chương 32: Chặn Súng
33 Chương 33: Tiêu Hủy Chứng Cứ
34 Chương 34: Ân Cầm Ra Tay
35 Chương 35: Gậy Ông Đập Lưng Ông
36 Chương 36: Đánh Cược Một Lần
37 Chương 37: Đi Ra Từ Địa Ngục
38 Chương 38: Ở Rể
39 Chương 39: Tiệc Mừng
40 Chương 40: Quá Khứ
41 Chương 41: Du Lịch
42 Chương 42: Trò Chơi Xạ Kích
43 Chương 43: Giở Thủ Đoạn
44 Chương 44: Tin Tưởng
45 Chương 45: Khách Hàng Mới Ngô Thiến
46 Chương 46: Trận Đua Cano
47 Chương 47: Bí Mật
48 Chương 48: Con Trai
49 Chương 49: Gặp May
50 Chương 50: Che Giấu
51 Chương 51: Báo Cảnh Sát
52 Chương 52: Bỏ Thuốc
53 Chương 53: Về Nhà
54 Chương 54: Làm Nũng
55 Chương 55: Thuốc Có Vấn Đề
56 Chương 56: Em Gái Ngô Lợi
57 Chương 57: Xúi Bẩy
58 Chương 58: Đe Dọa
59 Chương 59: Gian Phu
60 Chương 60: Tán Gái
61 Chương 61: Lâm Phong
62 Chương 62: Không Thấy Bóng Dáng Của Tình Nhân
63 Chương 63: Kiểm Chứng
64 Chương 64: Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân
65 Chương 65: Không Ai Nợ Ai
66 Chương 66: Bệnh Viện
67 Chương 67: Thị Uy
68 Chương 68: Cô Dâu 14 Tuổi
69 Chương 69: Bùa Bình An
70 Chương 70: Bị Thương
71 Chương 71: Máu
72 Chương 72: Người Phụ Nữ Điên
73 Chương 73: Nước Sông Không Phạm Nước Giếng
74 Chương 74: Bị Cưỡng Bức
75 Chương 75: Lợi Ích
76 Chương 76: Sự Khác Biệt Giữa Nam Giới Và Nữ Giới
77 Chương 78: Ghen
78 Chương 79: Tìm Hiểu Ngọn Nguồn
79 Chương 80: Tiểu Loli
80 Chương 81: Oan Gia Ngõ Hẹp
81 Chương 82: Không Sợ Chết
82 Chương 83: Danh Sách Trong Tay Ai
83 Chương 84: Đồ Khốn
84 Chương 85: Uy Tử Bị Bắt
85 Chương 86: Khối U Độc
86 Chương 87: Thanh Niên Chậm Tiến
87 Chương 88: Bày Bố
88 Chương 89: Trao Đổi “mai Gặp”
89 Chương 90: Diễn Kịch
90 Chương 91: Đã Chết
91 Chương 92: Tập Kích Cảnh Sát
92 Chương 93: Hồi Ức
93 Chương 94: Mừng Năm Mới
94 Chương 95: Kết Trở Về
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Bậc Thầy Chia Tay
2
Chương 2: Nữ Diễn Viên Xinh Đẹp
3
Chương 3: Thuận Theo Nhu Cầu
4
Chương 4: Có Thể Là Em Đã Thích Anh Mất Rồi
5
Chương 5: Miếng Thịt Béo Vẫn Còn Ở Trong Bát
6
Chương 6: Sai Lầm Của Lý Tuyền
7
Chương 7: Bí Mật Của Usb
8
Chương 8: Bị Vợ Cắm Sừng
9
Chương 9: Nhận Vụ Mới
10
Chương 10: Tráo Đổi
11
Chương 11: Thăm Dò
12
Chương 12: Na Na
13
Chương 13: Đồng Hồ Báo Thức Đáng Sợ
14
Chương 14: Hấp Dẫn Cực Hạn
15
Chương 15: Tài Xế Lão Luyện
16
Chương 16: Chết Yểu
17
Chương 17: Phòng Tổng Thống
18
Chương 18: Đồ Ăn Đến Miệng Rồi Còn Rơi Mất
19
Chương 19: Mở Usb
20
Chương 20: Vạch Trần
21
Chương 21: Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mắt
22
Chương 22: Bắt Cóc
23
Chương 23: Trở Nên Dơ Bẩn
24
Chương 24: Nguồn Gốc Của Chiếc Usb
25
Chương 25: Lựa Chọn
26
Chương 26: Chỉ Có Một Đường Sống
27
Chương 27: Bệnh Cũ Tái Phát
28
Chương 28: Chúng Tôi Là Cảnh Sát
29
Chương 29: Cướp Người Yêu
30
Chương 30: Bại Lộ
31
Chương 31: Lý Tuyền Gặp Chuyện
32
Chương 32: Chặn Súng
33
Chương 33: Tiêu Hủy Chứng Cứ
34
Chương 34: Ân Cầm Ra Tay
35
Chương 35: Gậy Ông Đập Lưng Ông
36
Chương 36: Đánh Cược Một Lần
37
Chương 37: Đi Ra Từ Địa Ngục
38
Chương 38: Ở Rể
39
Chương 39: Tiệc Mừng
40
Chương 40: Quá Khứ
41
Chương 41: Du Lịch
42
Chương 42: Trò Chơi Xạ Kích
43
Chương 43: Giở Thủ Đoạn
44
Chương 44: Tin Tưởng
45
Chương 45: Khách Hàng Mới Ngô Thiến
46
Chương 46: Trận Đua Cano
47
Chương 47: Bí Mật
48
Chương 48: Con Trai
49
Chương 49: Gặp May
50
Chương 50: Che Giấu
51
Chương 51: Báo Cảnh Sát
52
Chương 52: Bỏ Thuốc
53
Chương 53: Về Nhà
54
Chương 54: Làm Nũng
55
Chương 55: Thuốc Có Vấn Đề
56
Chương 56: Em Gái Ngô Lợi
57
Chương 57: Xúi Bẩy
58
Chương 58: Đe Dọa
59
Chương 59: Gian Phu
60
Chương 60: Tán Gái
61
Chương 61: Lâm Phong
62
Chương 62: Không Thấy Bóng Dáng Của Tình Nhân
63
Chương 63: Kiểm Chứng
64
Chương 64: Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân
65
Chương 65: Không Ai Nợ Ai
66
Chương 66: Bệnh Viện
67
Chương 67: Thị Uy
68
Chương 68: Cô Dâu 14 Tuổi
69
Chương 69: Bùa Bình An
70
Chương 70: Bị Thương
71
Chương 71: Máu
72
Chương 72: Người Phụ Nữ Điên
73
Chương 73: Nước Sông Không Phạm Nước Giếng
74
Chương 74: Bị Cưỡng Bức
75
Chương 75: Lợi Ích
76
Chương 76: Sự Khác Biệt Giữa Nam Giới Và Nữ Giới
77
Chương 78: Ghen
78
Chương 79: Tìm Hiểu Ngọn Nguồn
79
Chương 80: Tiểu Loli
80
Chương 81: Oan Gia Ngõ Hẹp
81
Chương 82: Không Sợ Chết
82
Chương 83: Danh Sách Trong Tay Ai
83
Chương 84: Đồ Khốn
84
Chương 85: Uy Tử Bị Bắt
85
Chương 86: Khối U Độc
86
Chương 87: Thanh Niên Chậm Tiến
87
Chương 88: Bày Bố
88
Chương 89: Trao Đổi “mai Gặp”
89
Chương 90: Diễn Kịch
90
Chương 91: Đã Chết
91
Chương 92: Tập Kích Cảnh Sát
92
Chương 93: Hồi Ức
93
Chương 94: Mừng Năm Mới
94
Chương 95: Kết Trở Về