Chương 100: Định giá

Đa Lặc dốc sức hoàn thành nhiệm vụ, hắn thúc giục thuần nhân mình tìm tới giúp đỡ, từ sáng đến tối luân phiên dùng khuôn chế phôi, còn chiếu theo yêu cầu của Ngô Nặc, bảo người đào thêm một lò nung mới, chuyên dùng để nung tiền tệ.

Rất nhanh, đợt tiền đầu tiên nung ra, Đa Lặc bỏ hết tiền vừa nung vào trong vại đất nung, cùng với cả cái mâm có hình mèo mập, đóng gói bảo người đưa cho Ngô Nặc.

Đa Lặc vẫn luôn giúp Ngô Nặc chuyện tiền tệ, tuy hắn không hiểu rõ giá trị chân chính của tiền tệ, nhưng lại hiểu tính quan trọng của chúng, để tránh trên đường vận chuyển có người vì hiếu kỳ hoặc nguyên nhân nào khác lấy tiền ra, hắn còn rất thông minh dùng đất dính phong kín miệng vại, dùng thuốc màu nhẹ vẽ lên một vòng lớn, có ai muốn lấy tiền bên trong ra, thì nhất định phải đập được đất dính trên miệng vại, một khi vại bị mở, vòng thuốc màu sẽ không còn hoàn chỉnh, cho dù lại dùng đất dính phủ lên, cũng có thể nhìn ra ngay khác biệt.

Sau khi Ngô Nặc nhận được vại đựng tiền tệ phong kín, lập tức vỗ vại liên tục khen Đa Lặc thông minh, Bạch đại miêu vừa đúng lúc đang ở nhà, thấy tiểu sứ thần của hắn khen một người đàn ông khác không ngừng, mặt liền sụ xuống.

Ngô Nặc căn bản không để ý, mở một vại sứ trong đó ra, phát hiện tiền bên trong còn ra màu tốt hơn lần trước nung thử, biết ngay Đa Lặc chắc chắn tốn công sức rất lớn.

Nhân viên tốt làm việc chăm chỉ có trách nhiệm, còn biết động não suy nghĩ như Đa Lặc, nhất định phải thưởng!

Thế là, cá nhỏ khô cay Bạch đại miêu thích nhất liền ít đi một nửa, sắc mặt hắn đã không thể dùng từ khó coi để hình dung nữa.

Lúc này, Ngô Nặc mới chậm chạp phát hiện ai đó không vui, nhưng y có kỹ xảo đặc thù lấy lòng Bạch đại miêu, đưa mâm lớn vẽ mèo mập ra: “Tặng cho cậu, đặc biệt vẽ cho cậu đó.”

Sau khi nung, đường nét đồ họa đơn giản tựa hồ trở nên mềm mại hơn, mèo con trắng trắng tròn tròn cũng trở nên đáng yêu hơn.

Bạch nhìn vài cái, cố gắng mím lại khóe môi đang muốn nhếch lên cao, nói: “… Không đẹp như tôi, rất ngốc.”

Ngô Nặc trừng mắt nhìn hắn, thò tay lấy mâm: “Không đẹp trả cho tôi!”

Bạch trực tiếp giơ mâm lên cao quá đầu, hùng hồn nói: “Tặng tôi rồi là của tôi, có xấu cũng là của tôi, không đưa.” Bạch đại miêu cũng có kỹ xảo đặc thù lấy lòng tiểu sứ thần, “Cảm ơn cậu.” Sau đó cúi đầu, con mắt băng lam nhìn sâu vào mắt Ngô Nặc, hôn lên miệng y, sau đó nhẹ cắn môi y, đáy mắt tràn đầy ý cười nhu hòa.

Ngô Nặc ngây ngốc nhìn mắt hắn, hoàn toàn không chịu khống chế trầm mê trong đó, cả nửa ngày mới hoàn hồn, vỗ bay móng vuốt đang rục rịch của Bạch đại miêu, tức giận trừng hắn một cái, lòng phẫn hận nghĩ, con mèo này càng lúc càng gian xảo, càng lúc càng hết cách với hắn!

Bạch đã càng ngày càng hiểu đạo lý thấy tốt liền thu, nắn nắn gương mặt hồng hào của Ngô Nặc, dời đề tài lên mấy vại tiền vừa đưa tới, “Tiền đã làm ra, ngày mai tôi sẽ đi phát một chút cho các chiến sĩ bên dưới, nhưng định giá tiền cậu đã nghĩ xong chưa?”

Lực chú ý của Ngô Nặc thành công bị dời đi, vấn đề định giá này quả thật là chuyện lớn, hội chợ bộ lạc đã sắp cử hành, không chỉ định giá tiền tệ, còn có các vật giao dịch như muối huyết, thịt mặn, thịt sấy, khoai trắng khô, công cụ vũ khí kiểu mới, da thú, vu dược, nô lệ vân vân của bộ lạc, đều phải có định giá thống nhất.

Năm ngoái, bộ lạc Mục Nguyên giữ giao dịch muối thô và thịt muối, tự nhiên cũng khống chế giá cả giao dịch của phần lớn vật giao dịch trong hội chợ bộ lạc.

Năm nay, là lần đầu tiên trong lịch sử bộ lạc Trường Hà tổ chức hội chợ bộ lạc, không có bất cứ kinh nghiệm nào có thể suy xét, rất nhiều thứ đều cần tự mình mày mò.

Tuy Bạch là thủ lĩnh, nhưng một mình hắn dù sao tinh lực cũng có hạn, nhiều lúc, tinh lực của hắn đều bỏ vào chuyện quản lý huấn luyện chiến sĩ thủ hạ, săn bắn cùng mài giũa lực chiến đấu của mình, quản lý nội bộ bộ lạc trên cơ bản đều giao cho đại vu phụ trách.

Đại vu dù sao cũng lớn tuổi, phải quản lý một bộ lạc to lớn, hoàn toàn khác trước, luôn có lúc không đủ tinh lực lực bất tòng tâm, ông có lòng bồi dưỡng Ngô Nặc làm người tiếp nhiệm mình, mà Ngô Nặc lại được Bạch tín nhiệm hết mức, hắn đương nhiên giao rất nhiều chuyện cho Ngô Nặc tự đi quản.

Hiện tại trên danh nghĩa đại vu quản lý nội vụ bộ lạc, nhưng người chủ sự chân chính sớm đã biến thành Ngô Nặc, nhiều lúc, đại vu chỉ ở bên cho Ngô Nặc một vài kiến nghị và giúp đỡ.

Tổ chức hội chợ bộ lạc năm nay là do Bạch đề xuất, đại vu không chút do dự đồng ý ngay, nhưng khi chân chính thực hiện, người phụ trách toàn bộ lại thành Ngô Nặc.

Công tác chuẩn bị vật giao dịch, địa điểm giao dịch, mấy việc an bài liên quan trong hội chợ vân vân đều là công tác tiền kỳ, Ngô Nặc còn có thể tìm các chiến sĩ thú nhân như Lực, A Văn đã quen với hội chợ bộ lạc, và đại vu giúp y ra chủ ý, nhưng định giá vật giao dịch, đặc biệt là định giá tiền tệ, chỉ có thể do Ngô Nặc tự mình cân nhắc suy xét.

Khổ nỗi vật giá của thế giới này vô cùng hỗn loạn, hoàn toàn không phù hợp khái niệm giá trị dưỡng thành ở hiện đại của y, bảo y định giá một nô lệ đáng mấy ống muối thô, một con bò man đáng bao nhiêu vải bố, bao nhiêu dê chim thịt có thể đổi một nô lệ vân vân, chỉ riêng khoảng mua bán nô lệ, đã đủ làm khó y.

Dù sao, ở hiện đại, ai có thể dùng mấy bịch muối để mua một người sống trở về? Bản thân vụ mua bán này đã là phạm tội!

Nhưng ở thế giới này, ở thời đại này, mua bán nô lệ vốn là chuyện vô cùng bình thường, mạng người ti tiện không đáng mấy ống muối thô, không bằng cả gia súc.

Giá trị quan mạng người vô giá được dưỡng thành trong xã hội văn minh hiện đại hơn mười năm quá khứ, Ngô Nặc rất khó hoàn toàn thay đổi trong một sớm một chiều, cho nên, khi định giá, y luôn vô thức định giá muối huyết quá thấp, định giá nô lệ quá cao.

Bị đại vu và Bạch phủ quyết đề nghị mấy lần, ba người lại triệu tập một vài chiến sĩ thú nhân đã quen với hội chợ bộ lạc, mọi người thương nghị đi thương nghị lại vài lần, mới cho ra một định giá thống nhất trên phương hướng chung__

Một con bò man thành niên, đổi được 25 ống muối huyết.

Một nô lệ trẻ khỏe, đổi được 10 ống muối huyết. Nô lệ nhỏ tuổi và lớn tuổi, giá giảm nửa.

Một con dê thành niên, đổi được 5 ống muốn huyết.

Một con chim thịt thành niên, đổi được 1 ống muối huyết.

Để khoai trắng khô bộ lạc sản xuất bán được giá tốt, Ngô Nặc đặc biệt để các người lùn căn cứ theo cân của hiện đại, dùng gỗ làm ra một vài cái cân kích cỡ quy cách khác nhau, lớn nhất có thể cân bò man, nhỏ nhất có thể cân chim thịt, tiến hành tiêu thụ với giá một cân vật sống một cân khoai trắng.

Vật sống trước khi tới mùa đông đều không thể giết, chưa trải qua thuần dưỡng, nhốt chúng ở chung cả ngày không chỉ đánh nhau còn bị sút thịt, trước kia chỉ cần điều kiện cho phép, họ càng nguyện ý dùng mồi sống đi đổi thịt mặn thối của bộ lạc Mục Nguyên. Khoai trắng khô tuy là đồ chay, không hợp khẩu vị mọi người như thịt, nhưng nó lại dễ cất trữ, lát khoai phơi khô thêm nước nấu còn có thể lắp đầy bụng hơn cả khoai tươi, không thua kém thịt bao nhiêu, cái giá Ngô Nặc đưa ra, không quá mức.

Mà khoai trắng thu hoạch một đợt của bộ lạc, sau khi phơi khô, đã nhét đầy toàn bộ hầm lớn lớn nhỏ nhỏ trong bộ lạc, qua không lâu nữa, khoai trắng mới lại được thu hoạch, cần phải dọn hầm chứa. Khoai trắng khô vốn đã không dễ trữ, so với để ở bộ lạc đợi mọc mốc, không bằng nhân cơ hội bán đi một chút, chuyện này nếu làm tốt, không chỉ có thể đổi được lượng lớn mồi sống, còn có thể soát danh tiếng cho bộ lạc, có khi còn có thể thu hút một vài bộ lạc nguyện ý quy thuộc.

Trải qua mọi người thương nghị nhiều lần, định giá vật đổi vật trên cơ bản đã xong, Ngô Nặc lại phải lo nghĩ về tiền tệ. Ở hiện đại, y đã quen định giá theo lượng là một cân thịt bao nhiêu tệ, một cân trái cây bao nhiêu tiền, một bịch muối một tệ hay hai tệ vân vân, mà hiện tại, các thứ các loại rõ ràng không cách nào thỏa mãn tiêu chuẩn định lượng tỉ mỉ này.

Ngô Nặc bốc một nắm tiền, gãi đầu, không chịu trách nhiệm nói: “… Hay là, cứ một ống muối huyết một đồng đi.” Muối là vật trao đổi giá trị sử dụng phổ biến của mọi người thời đại này, Ngô Nặc nghĩ tới nghĩ lui, trừ gắn kết giá trị tiền tệ cùng với muối huyết, thật sự không nghĩ ra được cách nào tốt hơn.

Bộ lạc Trường Hà rộng lớn, trừ đại vu kiến thức uyên bác, cùng Bạch trời sinh có khứu giác chính trị nhạy bén, và Lực rất hứng thú với giao dịch, những người khác bao gồm thủ lĩnh Kim Đồng đã thoái vị, đến nay vẫn chưa ý thức được ích lợi tiền tệ có thể mang tới.

Bọn họ đã quen phương thức giao dịch cố định dùng vật đổi vật, họ rất khó tưởng tượng, dùng tiền tệ nung từ đất dính đi đổi đồ của người khác là cảm giác gì, cũng rất khó tưởng tượng mình sẽ mang gia súc, thức ăn trong nhà đi đổi tiền tệ không có tác dụng gì.

Cho nên, phổ biến tiền tệ không phải là một chuyện dễ dàng.

Con đường duy nhất Bạch có thể hạ thủ, cũng chính là dùng hình thức ban thưởng phát số tiền này cho thủ hạ biểu hiện ưu tú, để họ đầu tiên lĩnh hội được tiện lợi dùng tiền đổi vật, rồi từ họ dần dần phổ biến sang những người khác trong bộ lạc, sau đó mới phổ biến tới bộ lạc xung quanh.

Đến lúc đó, tiền tệ không còn là thủ đoạn đơn giản hóa giao dịch, mà sẽ trở thành một công cụ quan trọng trong tay hắn.

Suy nghĩ cặn kẽ, càng nghĩ, ánh sáng trong mắt Bạch càng thịnh, “Một ống muối huyết một đồng, được, cứ làm như cậu nói. Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta ngủ sớm đi!” Nói xong, Bạch thu lại dã tâm bừng bừng trong mắt, đáy mắt dần trào lên dục vọng rục rịch.

Ngô Nặc nhìn mặt trời còn treo thật cao bên ngoài, chưa từng thấy ai mở mắt nói dối được như Bạch đại miêu! Nè nè, không định ăn cơm tối luôn hả…

Ngô Nặc đã không kịp giãy dụa, bị Bạch đại miêu dùng ưu thế thể năng tuyệt đối áp đảo, lóc xương ăn thịt….

Hội chợ bộ lạc đến gần, cần phải tranh thủ làm thêm một chút thịt muối, thịt sấy, lần đầu tiên bộ lạc tổ chức hội chợ, bất luận phương diện nào cũng tuyệt đối không thể kém hơn bộ lạc Mục Nguyên!

Các chiến sĩ thủ hạ chịu ra sức, Bạch cũng ra tay hào phóng, thường xuyên thưởng cho thủ hạ binh sĩ một chút tiền.

Bạch nói với họ, tiền này có thể đem tới nơi chuyên môn trong bộ lạc tìm người đổi muối, cũng có thể đổi gia súc, vải, gạo, lúa mì vân vân.

Không cần nghi vấn, vải, gạo, lúa mì đây là cá nhân Ngô Nặc cống hiến ra, ‘cửa hàng’ đầu tiên trong bộ lạc có thể dùng tiền đổi đồ vật, cũng là do một tay y sáng tạo và tìm người kinh doanh.

Bất cứ quyển sách sử nào cũng không ghi chép lại cửa tiệm nhỏ bé không đáng nhắc đến này, nhưng thời gian bị chôn vùi trong lịch sử sẽ vĩnh viễn ghi khắc điểm ngoặc hết sức quan trọng này.

Chapter
1 Chương 1: Tai họa bất ngờ
2 Chương 2: Tân thế giới
3 Chương 3: Hắc Sắc sâm lâm
4 Chương 4: Bộ lạc Trường Hà
5 Chương 5: Hệ thống giao dịch
6 Chương 6: Đồng bạn
7 Chương 7: Nhiệm vụ
8 Chương 8: Cửa giao dịch
9 Chương 9: Câu cá
10 Chương 10: Nướng cá
11 Chương 11: Hiểu lầm
12 Chương 12: Khu giao dịch tự do
13 Chương 13: Bịa chuyện
14 Chương 14: Hầm thịt
15 Chương 15: Đũa
16 Chương 16: Dọn dẹp
17 Chương 17: Ngày thường
18 Chương 18: Nguy cơ
19 Chương 19: Dị tượng
20 Chương 20: Dung nhập
21 Chương 21: Bí dược
22 Chương 22: Hệ thống giao dịch
23 Chương 23: Ấm áp
24 Chương 24: Dực hổ
25 Chương 25: Quy hoạch
26 Chương 26: Xây chuồng
27 Chương 27: Giao dịch 1
28 Chương 28: Giao dịch 2
29 Chương 29: Gây giống
30 Chương 30: Nhiệm vụ cưỡng chế
31 Chương 31: Hội nghị bộ lạc
32 Chương 32: An bài
33 Chương 33: Xiên thịt dê
34 Chương 34: Vụ làm ăn lớn
35 Chương 35: Phân công
36 Chương 36: Đoàn kết nhất trí 1
37 Chương 37: Đoàn kết nhất trí 2
38 Chương 38: Hội giao dịch bộ lạc
39 Chương 39: Vật giao dịch
40 Chương 40: Bản vẽ
41 Chương 41
42 Chương 42: Vùng đất tử vong
43 Chương 43: Lại đi vay
44 Chương 44: Thần tích
45 Chương 45: Nung gạch
46 Chương 46: Gạch xanh
47 Chương 47: Bay lượn
48 Chương 48: Trên đường
49 Chương 49: Mỏ muối tinh
50 Chương 50: Chăm sóc
51 Chương 51: Bình tĩnh
52 Chương 52: Hội chợ bộ lạc 1
53 Chương 53: Hội chợ bộ lạc 2
54 Chương 54: Hội chợ bộ lạc 3
55 Chương 55: Chỉnh đốn
56 Chương 56: Mua mua mua
57 Chương 57: Thu hoạch
58 Chương 58: Lúa mì
59 Chương 59: Kích sát
60 Chương 60: Khám phá hang động
61 Chương 61: Tỉnh ngộ
62 Chương 62: Mạch khoáng
63 Chương 63: Bận rộn
64 Chương 64: Nhà mới
65 Chương 65: Xe bò
66 Chương 66: Biến hóa
67 Chương 67: Niềm vui dọn nhà
68 Chương 68: Hầm ngầm
69 Chương 69: Thu hoạch lớn 1
70 Chương 70: Thu hoạch lớn 2
71 Chương 71: Thu hoạch lớn 3
72 Chương 72: Tránh đông
73 Chương 73: Dạy học
74 Chương 74: Nạn
75 Chương 75: Cầu trợ 1
76 Chương 76: Cầu trợ 2
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79: Khiếp sợ
80 Chương 80: Hành động
81 Chương 81: Di chuyển
82 Chương 82: ‘Kẻ thứ ba’
83 Chương 83: Dung nhập 1
84 Chương 84: Dung nhập 2
85 Chương 85: Dung hợp 3
86 Chương 86: Trả sạch nợ nần
87 Chương 87: Tộc người lùn
88 Chương 88: Xuất sư chưa thành
89 Chương 89: Vây quét
90 Chương 90: Bắt đầu mới
91 Chương 91: Tế lễ
92 Chương 92: Cải biến 1
93 Chương 93: Cải biến 2
94 Chương 94: Cải biến 3
95 Chương 95: Chuẩn bị đủ, phát triển tốt
96 Chương 96: Đến
97 Chương 97: Khoác lác
98 Chương 98: Khuếch trương
99 Chương 99: Tiền tệ
100 Chương 100: Định giá
101 Chương 101: Buôn bán ế ẩm
102 Chương 102: Chuyển cơ
103 Chương 103: Vấn đề
104 Chương 104: Hội chợ 1
105 Chương 105: Hội chợ 2
106 Chương 106: Hội chợ 3
107 Chương 107: Giao dịch muối huyết 1
108 Chương 108: Giao dịch muối huyết 2
109 Chương 109: Giao dịch muối huyết 3
110 Chương 110: An bài
111 Chương 111: Kiếm tiền lên đường cả hai cùng tới
112 Chương 112: Bộ lạc Đại Hồ
113 Chương 113: Lừa gạt
114 Chương 114
115 Chương 115: Cố nhân
116 Chương 116: Đường thủy
117 Chương 117: Giao dịch
118 Chương 118: Thuyền độc mộc
119 Chương 119: Uy hiếp, chuẩn bị
120 Chương 120: Chúc phúc
121 Chương 121: Văn hóa bàn ăn
122 Chương 122: Nước thần ban
123 Chương 123: Nhà cây
124 Chương 124
125 Chương 125: Giao dịch
126 Chương 126: Giá trị
127 Chương 127
128 Chương 128: Bộ lạc Cô Sơn
129 Chương 129: Giao dịch 1
130 Chương 130: Giao dịch 2
131 Chương 131: Giao dịch 3
132 Chương 132: Tìm quặng
133 Chương 133: Kỳ thu hoạch
134 Chương 134: Giao lưu
135 Chương 135: Vuốt lông
136 Chương 136: Ủng ma pháp lừa đảo
137 Chương 137: Sào
138 Chương 138: Gặp nạn
139 Chương 139: Bánh trứng
140 Chương 140: Trùng sáp
141 Chương 141: Xây tường
142 Chương 142: Lừa đảo
143 Chương 143: Về nhà
144 Chương 144: Biến hóa
145 Chương 145: Kiếm bộn
146 Chương 146: Ổn định
147 Chương 147: Bộ lạc đại chiến
148 Chương 148: Bồi thường
149 Chương 149: Sau cuộc chiến
150 Chương 150: Kiểm tra
151 Chương 151
152 Chương 152: Công pháp
153 Chương 153: Tu luyện
154 Chương 154: Thiên tài
155 Chương 155: An trí
156 Chương 156: Khuếch trương
157 Chương 157: Khai hoang
158 Chương 158
159 Chương 159: Kala
160 Chương 160: Khởi thuyền
161 Chương 161: Giao dịch muối huyết 1
162 Chương 162: Giao dịch muối huyết 2
163 Chương 163: Ngựa sừng
164 Chương 164: Kỵ binh
165 Chương 165: Kỵ binh 2
166 Chương 166: Thay đổi 1
167 Chương 167: Thay đổi
168 Chương 168: Thay đổi 3
169 Chương 169: Yêu chủng
170 Chương 170: Nhà ăn
171 Chương 171
172 Chương 172: Kiểm tra
173 Chương 173: Phần thưởng
174 Chương 174: Mười năm 1
175 Chương 175: Mười năm 2
176 Chương 176: Mười năm 3
177 Chương 177: Thành muối
178 Chương 178: Thần phạt
179 Chương 179: Con trai
180 Chương 180: Quần áo mới
181 Chương 181: Muối tuyết
182 Chương 182: Kinh hỉ
183 Chương 183: Dạy con
184 Chương 184: Thao túng
185 Chương 185: Địa lao
186 Chương 186: Điều kiện
187 Chương 187: An trí
188 Chương 188: Tiền tiêu vặt
189 Chương 189: An ổn
190 Chương 190: Kalamunda
191 Chương 191: Tốt nghiệp
192 Chương 192: Quốc vương
Chapter

Updated 192 Episodes

1
Chương 1: Tai họa bất ngờ
2
Chương 2: Tân thế giới
3
Chương 3: Hắc Sắc sâm lâm
4
Chương 4: Bộ lạc Trường Hà
5
Chương 5: Hệ thống giao dịch
6
Chương 6: Đồng bạn
7
Chương 7: Nhiệm vụ
8
Chương 8: Cửa giao dịch
9
Chương 9: Câu cá
10
Chương 10: Nướng cá
11
Chương 11: Hiểu lầm
12
Chương 12: Khu giao dịch tự do
13
Chương 13: Bịa chuyện
14
Chương 14: Hầm thịt
15
Chương 15: Đũa
16
Chương 16: Dọn dẹp
17
Chương 17: Ngày thường
18
Chương 18: Nguy cơ
19
Chương 19: Dị tượng
20
Chương 20: Dung nhập
21
Chương 21: Bí dược
22
Chương 22: Hệ thống giao dịch
23
Chương 23: Ấm áp
24
Chương 24: Dực hổ
25
Chương 25: Quy hoạch
26
Chương 26: Xây chuồng
27
Chương 27: Giao dịch 1
28
Chương 28: Giao dịch 2
29
Chương 29: Gây giống
30
Chương 30: Nhiệm vụ cưỡng chế
31
Chương 31: Hội nghị bộ lạc
32
Chương 32: An bài
33
Chương 33: Xiên thịt dê
34
Chương 34: Vụ làm ăn lớn
35
Chương 35: Phân công
36
Chương 36: Đoàn kết nhất trí 1
37
Chương 37: Đoàn kết nhất trí 2
38
Chương 38: Hội giao dịch bộ lạc
39
Chương 39: Vật giao dịch
40
Chương 40: Bản vẽ
41
Chương 41
42
Chương 42: Vùng đất tử vong
43
Chương 43: Lại đi vay
44
Chương 44: Thần tích
45
Chương 45: Nung gạch
46
Chương 46: Gạch xanh
47
Chương 47: Bay lượn
48
Chương 48: Trên đường
49
Chương 49: Mỏ muối tinh
50
Chương 50: Chăm sóc
51
Chương 51: Bình tĩnh
52
Chương 52: Hội chợ bộ lạc 1
53
Chương 53: Hội chợ bộ lạc 2
54
Chương 54: Hội chợ bộ lạc 3
55
Chương 55: Chỉnh đốn
56
Chương 56: Mua mua mua
57
Chương 57: Thu hoạch
58
Chương 58: Lúa mì
59
Chương 59: Kích sát
60
Chương 60: Khám phá hang động
61
Chương 61: Tỉnh ngộ
62
Chương 62: Mạch khoáng
63
Chương 63: Bận rộn
64
Chương 64: Nhà mới
65
Chương 65: Xe bò
66
Chương 66: Biến hóa
67
Chương 67: Niềm vui dọn nhà
68
Chương 68: Hầm ngầm
69
Chương 69: Thu hoạch lớn 1
70
Chương 70: Thu hoạch lớn 2
71
Chương 71: Thu hoạch lớn 3
72
Chương 72: Tránh đông
73
Chương 73: Dạy học
74
Chương 74: Nạn
75
Chương 75: Cầu trợ 1
76
Chương 76: Cầu trợ 2
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79: Khiếp sợ
80
Chương 80: Hành động
81
Chương 81: Di chuyển
82
Chương 82: ‘Kẻ thứ ba’
83
Chương 83: Dung nhập 1
84
Chương 84: Dung nhập 2
85
Chương 85: Dung hợp 3
86
Chương 86: Trả sạch nợ nần
87
Chương 87: Tộc người lùn
88
Chương 88: Xuất sư chưa thành
89
Chương 89: Vây quét
90
Chương 90: Bắt đầu mới
91
Chương 91: Tế lễ
92
Chương 92: Cải biến 1
93
Chương 93: Cải biến 2
94
Chương 94: Cải biến 3
95
Chương 95: Chuẩn bị đủ, phát triển tốt
96
Chương 96: Đến
97
Chương 97: Khoác lác
98
Chương 98: Khuếch trương
99
Chương 99: Tiền tệ
100
Chương 100: Định giá
101
Chương 101: Buôn bán ế ẩm
102
Chương 102: Chuyển cơ
103
Chương 103: Vấn đề
104
Chương 104: Hội chợ 1
105
Chương 105: Hội chợ 2
106
Chương 106: Hội chợ 3
107
Chương 107: Giao dịch muối huyết 1
108
Chương 108: Giao dịch muối huyết 2
109
Chương 109: Giao dịch muối huyết 3
110
Chương 110: An bài
111
Chương 111: Kiếm tiền lên đường cả hai cùng tới
112
Chương 112: Bộ lạc Đại Hồ
113
Chương 113: Lừa gạt
114
Chương 114
115
Chương 115: Cố nhân
116
Chương 116: Đường thủy
117
Chương 117: Giao dịch
118
Chương 118: Thuyền độc mộc
119
Chương 119: Uy hiếp, chuẩn bị
120
Chương 120: Chúc phúc
121
Chương 121: Văn hóa bàn ăn
122
Chương 122: Nước thần ban
123
Chương 123: Nhà cây
124
Chương 124
125
Chương 125: Giao dịch
126
Chương 126: Giá trị
127
Chương 127
128
Chương 128: Bộ lạc Cô Sơn
129
Chương 129: Giao dịch 1
130
Chương 130: Giao dịch 2
131
Chương 131: Giao dịch 3
132
Chương 132: Tìm quặng
133
Chương 133: Kỳ thu hoạch
134
Chương 134: Giao lưu
135
Chương 135: Vuốt lông
136
Chương 136: Ủng ma pháp lừa đảo
137
Chương 137: Sào
138
Chương 138: Gặp nạn
139
Chương 139: Bánh trứng
140
Chương 140: Trùng sáp
141
Chương 141: Xây tường
142
Chương 142: Lừa đảo
143
Chương 143: Về nhà
144
Chương 144: Biến hóa
145
Chương 145: Kiếm bộn
146
Chương 146: Ổn định
147
Chương 147: Bộ lạc đại chiến
148
Chương 148: Bồi thường
149
Chương 149: Sau cuộc chiến
150
Chương 150: Kiểm tra
151
Chương 151
152
Chương 152: Công pháp
153
Chương 153: Tu luyện
154
Chương 154: Thiên tài
155
Chương 155: An trí
156
Chương 156: Khuếch trương
157
Chương 157: Khai hoang
158
Chương 158
159
Chương 159: Kala
160
Chương 160: Khởi thuyền
161
Chương 161: Giao dịch muối huyết 1
162
Chương 162: Giao dịch muối huyết 2
163
Chương 163: Ngựa sừng
164
Chương 164: Kỵ binh
165
Chương 165: Kỵ binh 2
166
Chương 166: Thay đổi 1
167
Chương 167: Thay đổi
168
Chương 168: Thay đổi 3
169
Chương 169: Yêu chủng
170
Chương 170: Nhà ăn
171
Chương 171
172
Chương 172: Kiểm tra
173
Chương 173: Phần thưởng
174
Chương 174: Mười năm 1
175
Chương 175: Mười năm 2
176
Chương 176: Mười năm 3
177
Chương 177: Thành muối
178
Chương 178: Thần phạt
179
Chương 179: Con trai
180
Chương 180: Quần áo mới
181
Chương 181: Muối tuyết
182
Chương 182: Kinh hỉ
183
Chương 183: Dạy con
184
Chương 184: Thao túng
185
Chương 185: Địa lao
186
Chương 186: Điều kiện
187
Chương 187: An trí
188
Chương 188: Tiền tiêu vặt
189
Chương 189: An ổn
190
Chương 190: Kalamunda
191
Chương 191: Tốt nghiệp
192
Chương 192: Quốc vương