Chương 66: C66: Hiểu rồi

Lúc này, quản lý Mã hoàn toàn chắc chắn rằng hai người này chính là kẻ gây rối. Cô ta mất kiên nhẫn, vẫy tay với nhân viên bảo vệ.

Hai nhân viên bảo vệ lập tức hiểu ý, rút cây côn ra.

Thấy sắp đánh nhau nhưng Giang Dạ vẫn thắc mắc, lẩm bẩm: "Tiền Zimbabwe là sao?"

Đúng lúc này, giọng nói của Lôi Báo từ xa truyền đến: “Theo tỷ giá hiện tại, một trăm triệu đô la Zimbabwe chỉ có thể mua được mấy miếng bánh mì! Cậu Giang, nếu toàn bộ số tiền trong thẻ của cậu đều được quy đổi thành tiền Zimbabwe thì có lẽ cả toà nhà của chúng tôi cũng không chứa nổi!”

Lôi Báo bước đi vội vã và kiên quyết. Ông ta vừa tới, mọi người có mặt đều trở nên cung kính.

Hai nhân viên bảo vệ cũng giữ khoảng cách với Chu Đại Bằng.

Về phần quản lý Mã, đầu óc cô ta đã bắt đầu ong ong khi nghe thấy lãnh đạo cấp cao của họ gọi người thanh niên đi giày giả trước mặt là cậu Giang rồi.

Lế nào là cô ta quá thiển cận? Abibas là thương hiệu sang trọng mới?

Lúc này, cô ta chỉ có thể nơm nớp lo sợ, không dám nói gì nữa.

"Tiểu Lôi à, may mà ông đến, nếu không tôi mất mặt rồi!" Giang Dạ cười nói. Hôm nay tâm trạng anh rất tốt, dường như cũng không muốn gây phiền phức cho quản lý Mã này, ngược lại còn nói đùa: "Năng lực nghiệp vụ của nhân viên của các. ông rất mạnh, thậm chí còn biết rõ tỷ giá hối đoái của một quốc gia nhỏ như Zimbabwe. Chỉ là tôi và Chu Đại Băng trông rất giống người châu Phi da đen à? Ha hai"

Là anh đã gọi Lôi Báo tới. Mặc dù trên thẻ chí tôn đó có mười tỷ, nhưng anh là kẻ không có hộ khẩu, không có chứng

minh thư, muốn chuyển tiền cũng không biết nên làm thế nào.

Gọi sếp lớn này đến thì mới có thể giải quyết được việc đó.

Chu Đại Bằng sờ sờ đầu, ở một bên cười theo.

Đáng thương cho quản lý Mã chỉ cúi đầu, không dám ngẩng lên.

Lôi Báo cũng rất thông minh, có thể nhìn ra Giang Dạ không tức giận, cũng không có ý định tính sổ với quản lý Mã.

"Cậu Giang, mời vào trong, tôi sẽ đích thân xử lý việc của cậu!"

Lôi Báo đón Giang Dạ và Chu Đại Băng vào phòng VỊP.

Sau khi phục vụ trà, ông ta nói với Giang Dạ: "Cậu Giang, thẻ của cậu chỉ cần mật khẩu là có thể chuyển khoản, nhưng phải chuyển đến một tài khoản ở ngân hàng Phong Hối thì mới được, nếu chuyển sang ngân hàng khác sẽ rắc rối hơn!"

"Đi đi, anh Chim, làm một tấm thẻ!"

Giang Dạ ngay lập tức hiểu ý của Lôi Báo, nói với Chu Đại Băng.

Một tiếng anh Chim khiến Chu Đại Băng giật mình.

Chỉ cảm thấy dưới đũng qu@n mát lạnh.

Anh ta cười xấu hổ, vội vàng bước ra ngoài để làm thẻ. Người làm thẻ là quản lý Mã.

Lần này, nụ cười trên mặt cô ta chân thành hơn nhiều.

Sau khi Chu Đại Bằng đi ra ngoài, Lôi Báo thận trọng hỏi: "Cậu Giang, người này có đáng tin cậy không? Tôi đã phái người điều tra rồi. Cậu ta chỉ là một tên lưu manh, chuyển một trăm triệu cho cậu ta có mạo hiểm quá không?"

Giang Dạ rất bình tĩnh nói: “Việc này ông yên tâm, nếu không chắc chắn thì tôi cũng không dám làm! Hiện tại tôi phải bồi dưỡng một ít thế lực của mình, tên đầu trọc này hiện tại chính là lựa chọn tốt nhất!"

Cho dù là thế lực của nhà họ Tô hay của ngân hàng Phong Hối kỳ thực đều không được coi là thế lực trong tay. Giang Dạ, dùng không ổn định.

Anh hy vọng có thể trau dồi thế lực của bản thân, đứa bé tự mình nuôi dưỡng mới là nghe lời nhất.

Nếu Giang Dạ đã nói như vậy, Lôi Báo cũng không dám chất vấn nữa.

Một lúc sau, Chu Đại Bằng đã làm thẻ xong.

Dưới sự lo liệu của Lôi Báo, Giang Dạ đã chuyển một trăm triệu trong thẻ của mình cho Chu Đại Băng. Sau khi chuyển xong, anh rất nghiêm túc nói với Chu Đại Bằng: “Cho cậu một trăm triệu này không phải để cậu ăn chơi. Trong một tháng, cậu giúp tôi xây dựng một nơi, kiểu như câu lạc bộ thể dục giải trí gì đó, kinh doanh chính quy, không được kinh doanh sản nghiệp xám! Ngoài ra, hãy tìm cho tôi mười mấy thanh niên đáng tin cậy, phải có sự tàn nhẫn và bốc đồng! Trong một tháng, kể cả cậu, luyện tập đánh cận chiến thật tốt cho tôi! Sau một tháng, nhất định phải hoàn thành, một người có thể đánh ba, năm người! Đến lúc đó, tôi sẽ đích thân kiểm tra cậu. Nếu cậu không được, tôi sẽ cắt đứt chân cậu!"

Dùng Chu Đại Bằng để giúp anh đặt mua một số tài sản thuộc về mình. Có anh ở sau màn lo liệu, nhất định có thể phát triển như rắn ăn mồi. Tích tiểu thành đại, trở thành một thế lực đáng sợ.

"Hiểu rồi anh Giang, em đi làm ngay đây. Một tháng sau, anh chỉ cần chờ kiểm tra là được!"

Chu Đại Bằng tràn đầy nhiệt tình, thành khẩn nói.

Có một trăm triệu này, nhiệm vụ mà Giang Dạ giao quả thực đơn giản như một bữa ăn sáng.

"Đi đi!"

Anh vãy tay, đuổi Chu Đại Bằng đi. Sau khi trò chuyện với Lôi Báo một lúc, Giang Dạ cũng rời đi.

Trong khoảng thời gian này, Tô Mỹ Huyên đã gọi điện cho. anh, không ngừng thúc giục anh đến nhà họ Tô. Song bị Giang Dạ kiếm cớ cho qua, khiến cô bé Tô Mỹ Huyên này rất tức giận.

Bởi vì đêm nay Giang Dạ đã sớm có nơi cần đến.

Tối nay anh sẽ đi gặp một góa phụ.

Đó chính là người đứng đầu tứ đại mỹ nhân Tân Tây, Lương Hồng Ngọc!

Khoảng tám giờ, Giang Dạ đến biệt thự nhà họ Lâm.

Nhìn biệt thự sáng đèn, anh cười nói: “Tối nay mình phải xem tiểu góa phụ nhà họ Lâm rốt cuộc trông như thế nào.”

Chapter
1 Chương 1: C1: Một đêm
2 Chương 2: C2: Luật hình sự
3 Chương 3: C3: Bất ngờ
4 Chương 4: C4: Bạo lực
5 Chương 5: C5: Bạn trai
6 Chương 6: C6: Tên đầu trọc rời đi
7 Chương 7: C7: Cuối cùng cũng không muộn
8 Chương 8: C8: Bộ não của tôi ư
9 Chương 9: C9: Cửa cái gì
10 Chương 10: C10: Trí nhớ bị niêm phong
11 Chương 11: C11: Có số tủ và mật mã
12 Chương 12: C12: Tôi thấy anh đang thiếu đòn rồi
13 Chương 13: C13: Kính thưa quý khách
14 Chương 14: C14: Cũng may mà anh có mật mã
15 Chương 15: C15: Tôi là mạnh bài
16 Chương 16: C16: Đúng là vớ vẩn
17 Chương 17: C17: Tấm thẻ này là thế nào
18 Chương 18: C18: Vậy thì tốt quá
19 Chương 19: C19: Nhiều tiền quá
20 Chương 20: C20: Tôi đã chuẩn bị cho anh rồi
21 Chương 21: C21: Bữa tiệc này rất náo nhiệt đấy
22 Chương 22: C22: Cha ơi
23 Chương 23: C23: Tránh ra
24 Chương 24: C24: Dự tính là một tỉ
25 Chương 25: C25: Giang dạ thật sự rất ngang tàng
26 Chương 26: C26: Bác gái đừng khách sáo
27 Chương 27: C27: Chẳng lẽ người này chính là mặt quỷ sao
28 Chương 28: C28: Tài xế lái thuê sao
29 Chương 29: C29: Đây là lời nói dối tày trời
30 Chương 30: C30: Hơn nữa
31 Chương 31: C31: Hậu quả
32 Chương 32: C32: Tất nhiên là thật rồi
33 Chương 33: C33: Tiểu lôi
34 Chương 34: C34: Hậu quả ư
35 Chương 35: C35: Anh ta kéo
36 Chương 36: C36: Chuyện này phải thu dọn tàn cuộc thế nào
37 Chương 37: C37: Được thôi
38 Chương 38: C38: Thân thế của mình
39 Chương 39: C39: Nói đến đây
40 Chương 40: C40: Nếu đã như thế thì bắt đầu trò chơi thôi
41 Chương 41: C41: Con tự nghe thử xem có khả năng không
42 Chương 42: C42: Bằng chứng
43 Chương 43: C43: Cậu đang làm gì ở đây thế
44 Chương 44: C44: Chương 44
45 Chương 45: C45: Lúc này
46 Chương 46: C46: Dựa vào cô ư
47 Chương 47: C47: Trước tiên anh nên nghĩ
48 Chương 48: C48: Em gái và giang dạ
49 Chương 49: C49: Đúng là cực phẩm
50 Chương 50: C50: Vừa tới cửa
51 Chương 51: C51: Anh cút ngay cho tôi
52 Chương 52: C52: Cực kỳ bi thảm
53 Chương 53: C53: Bản thân cô ấy
54 Chương 54: C54: Đây sẽ là một vụ án giết người
55 Chương 55: C55: Sao tôi không hiểu ông đang nói gì nhỉ
56 Chương 56: C56: Nghị viên hoàng
57 Chương 57: C57: Chu đại bằng đâu
58 Chương 58: C58: Nói đến mắng người
59 Chương 59: C59: Hai người tỏ thái độ đi đấu hay hoà
60 Chương 60: C60: Bây giờ không phải điện quỷ ngục
61 Chương 61: C61: Đại ca
62 Chương 62: C62: Một lúc sau
63 Chương 63: C63: Cảm ơn em
64 Chương 64: C64: Đại học bách khoa tân tây
65 Chương 65: C65: Một trăm triệu
66 Chương 66: C66: Hiểu rồi
Chapter

Updated 66 Episodes

1
Chương 1: C1: Một đêm
2
Chương 2: C2: Luật hình sự
3
Chương 3: C3: Bất ngờ
4
Chương 4: C4: Bạo lực
5
Chương 5: C5: Bạn trai
6
Chương 6: C6: Tên đầu trọc rời đi
7
Chương 7: C7: Cuối cùng cũng không muộn
8
Chương 8: C8: Bộ não của tôi ư
9
Chương 9: C9: Cửa cái gì
10
Chương 10: C10: Trí nhớ bị niêm phong
11
Chương 11: C11: Có số tủ và mật mã
12
Chương 12: C12: Tôi thấy anh đang thiếu đòn rồi
13
Chương 13: C13: Kính thưa quý khách
14
Chương 14: C14: Cũng may mà anh có mật mã
15
Chương 15: C15: Tôi là mạnh bài
16
Chương 16: C16: Đúng là vớ vẩn
17
Chương 17: C17: Tấm thẻ này là thế nào
18
Chương 18: C18: Vậy thì tốt quá
19
Chương 19: C19: Nhiều tiền quá
20
Chương 20: C20: Tôi đã chuẩn bị cho anh rồi
21
Chương 21: C21: Bữa tiệc này rất náo nhiệt đấy
22
Chương 22: C22: Cha ơi
23
Chương 23: C23: Tránh ra
24
Chương 24: C24: Dự tính là một tỉ
25
Chương 25: C25: Giang dạ thật sự rất ngang tàng
26
Chương 26: C26: Bác gái đừng khách sáo
27
Chương 27: C27: Chẳng lẽ người này chính là mặt quỷ sao
28
Chương 28: C28: Tài xế lái thuê sao
29
Chương 29: C29: Đây là lời nói dối tày trời
30
Chương 30: C30: Hơn nữa
31
Chương 31: C31: Hậu quả
32
Chương 32: C32: Tất nhiên là thật rồi
33
Chương 33: C33: Tiểu lôi
34
Chương 34: C34: Hậu quả ư
35
Chương 35: C35: Anh ta kéo
36
Chương 36: C36: Chuyện này phải thu dọn tàn cuộc thế nào
37
Chương 37: C37: Được thôi
38
Chương 38: C38: Thân thế của mình
39
Chương 39: C39: Nói đến đây
40
Chương 40: C40: Nếu đã như thế thì bắt đầu trò chơi thôi
41
Chương 41: C41: Con tự nghe thử xem có khả năng không
42
Chương 42: C42: Bằng chứng
43
Chương 43: C43: Cậu đang làm gì ở đây thế
44
Chương 44: C44: Chương 44
45
Chương 45: C45: Lúc này
46
Chương 46: C46: Dựa vào cô ư
47
Chương 47: C47: Trước tiên anh nên nghĩ
48
Chương 48: C48: Em gái và giang dạ
49
Chương 49: C49: Đúng là cực phẩm
50
Chương 50: C50: Vừa tới cửa
51
Chương 51: C51: Anh cút ngay cho tôi
52
Chương 52: C52: Cực kỳ bi thảm
53
Chương 53: C53: Bản thân cô ấy
54
Chương 54: C54: Đây sẽ là một vụ án giết người
55
Chương 55: C55: Sao tôi không hiểu ông đang nói gì nhỉ
56
Chương 56: C56: Nghị viên hoàng
57
Chương 57: C57: Chu đại bằng đâu
58
Chương 58: C58: Nói đến mắng người
59
Chương 59: C59: Hai người tỏ thái độ đi đấu hay hoà
60
Chương 60: C60: Bây giờ không phải điện quỷ ngục
61
Chương 61: C61: Đại ca
62
Chương 62: C62: Một lúc sau
63
Chương 63: C63: Cảm ơn em
64
Chương 64: C64: Đại học bách khoa tân tây
65
Chương 65: C65: Một trăm triệu
66
Chương 66: C66: Hiểu rồi