Chương 33: 33: Suy Đoán

Khải Phong im lặng không lên tiếng, tựa như chết lặng tại chỗ.

Tâm can anh nhộn nhạo vô cùng khó chịu.

Cái cảm giác này thật sự là tức tối.

Thật sự thì cuối cùng cô đã bị hắn ta đối xử như thế nào mà lại có thể đến nông nỗi này, đến nỗi phát điên phải điều trị tâm lý?
"Trước khi cô ấy điều trị tâm lý thì thế nào?" Anh cũng vẫn muốn biết thêm một ít chuyện để có thể tự mình xâu chuỗi.
"Trước đó?" Trí Đức lưỡng lự, suy nghĩ xem nên và không nên nói những gì.
Nhìn qua người đàn ông bên cạnh, anh thở dài một cái rồi cũng mở miệng: "Trước đó hai tháng, là..

ngay sau khi xảy ra chuyện tồi tệ kia, nó được cấp cứu ở bệnh viện.

Tôi thật sự không dám tin hắn ta đã làm như vậy với con Bé, thật sự không có nhân tính.

Đến độ phải hơn một tuần nó với tỉnh lại.

Thật không thể tưởng tượng..

Trong lúc con Bé còn hôn mê chưa tỉnh, cậu mợ tôi, là ba mẹ con Bé đã muốn đi đòi lại công đạo cho nó, nhưng chỉ là công cốc.

Ha ha ha.."
Anh cất tiếng cười đầy chua xót, ánh mắt chứa vài tia ác độc, giọng nói như nghiến răng nghiến lợi: "Bồi thường sao? Nực cười, ai cần thứ rác rưởi đó chứ! Cứ nghĩ tiền có thể đổi lại cuộc sống an bình của nó như trước kia sao?"
Anh quay sang nhìn Khải Phong: "Cậu có biết vì sao không thể nói rõ gia thế nhà cậu cho gia đình con Bé biết không?"
Khải Phong lắc đầu.

Anh cũng thật sự không hiểu.

Vì sao lại phải giấu diếm? Trước sau gì cũng sẽ rõ ràng mà thôi.
Trí Đức nhếch miệng cười như không cười lên tiếng: "Bởi vì gia đình kẻ đã gây ra bi kịch kia là những người có tiền, có thế lực.

Bọn họ cho rằng, bản thân có gia thế tiền tài thì họ là chủ, xem thường những người không có tài lực, mà ra sức chà đạp.

Cậu cũng đừng hiểu lầm, tôi không nói cậu, tôi biết gia đình cậu không phải hạng người như vậy, nên tôi mới có thể chấp nhận việc cậu theo đuổi con Bé".
Khải Phong trầm ngâm nhìn Trí Đức.

Anh hiểu lời Trí Đức nói, bởi đa phần những người có gia thế, họ luôn xem thường những người thấp kém hơn, luôn dùng thân phận, tiền tài mà cưỡi lên đầu kẻ khác.
Nhưng mà, gia đình anh, hơn nữa là bản thân anh chưa từng làm chuyện như vậy.

Có thể nói, anh có khả năng hô mưa gọi gió ở đất Mỹ này, nhưng anh chỉ áp dụng trong công việc, chưa từng sử dụng nó để chèn ép người khác.

Mà anh, cũng khinh thường những kẻ như vậy.
Anh cố gắng gán ghép một mớ bòng bong trong đầu, tự mình đưa ra những khả năng có thể.
Phản bội? Là hắn ta có người khác sao, bắt cá hai tay sao? Cũng không đến nỗi khổ sở như vậy! Nếu vậy chỉ có thể là hắn ta đã làm ra điều gì quá đáng hơn với cô mà thôi!
Cô phải cấp cứu? Vì sao lại phải cấp cứu chứ? Chẳng lẽ cô nghĩ quẩn mà tự tử hay sao? Sẽ là khả năng này sao? Cô là người kiên cường nhưng lại sống quá nội tâm, có khi cũng vì quá uất ức mà tự làm khổ bản thân, điều này cũng có thể đi.
Còn nếu như trường hợp xấu nhất? Hắn ta có thể hay không còn làm ra điều tàn ác hơn, chẳng hạn như khiến cô phải đối mặt với sự ghê tởm của hắn, hoặc là bắt cô phải làm những việc cô không muốn, hoặc là dâng cô cho kẻ khác?
Dâng cô cho kẻ khác? Có thể sao? Anh chợt cảm thấy rùng mình.

Hắn ta thật sự sẽ làm như vậy sao?
Đối với một người làm kinh doanh đặt lợi ích lên hàng đầu, hắn sẽ không từ thủ đoạn mà làm việc đó hay sao?
Thương trường như chiến trường, không có việc gì mà kẻ làm kinh doanh không muốn đạt được bằng bất cứ giá nào, không tiếc hy sinh bản thân, thậm chí người thân bên cạnh cũng không từ.

Mặt trái của cái xã hội này, anh đã nhìn qua, thậm chí nếm thử không ít.
Nếu là như vậy, có thể hay không cô đã bị lợi dụng làm công cụ cho hắn, để rồi cô bị chà đạp, bị làm nhục hoặc có thể hay không cô bị chính cái tên nhẫn tâm đó làm hại, thậm chí là cưỡng bức?
Cưỡng bức sao? Nghĩ đến hai chữ này khiến chính bản thân anh cũng cảm thấy sợ hãi, cảm thấy ghê tởm.

Sẽ không phải là nguyên nhân này đi.

Sẽ không! Hắn ta sẽ không làm ra cái chuyện đáng khinh bỉ đó chứ?
Anh cố gắng bình tĩnh, tự trấn an bản thân.

Đưa tay lên day day mi tâm.

Trong đầu hỗn loạn một mảng.

Có bao nhiêu khả năng anh đều đã nghĩ đến.

Thật sự là khả năng xấu nhất hay sao? Nên cô mới trở nên khổ sở như vậy, cũng là trở thành bà mẹ đơn thân hay sao?
Ngẩng đầu lên nhìn trời, anh than thầm: Diễm Linh à, em thật sự chịu khổ rồi!
Nhìn sắc mặt khó coi của người đàn ông đứng bên cạnh, Trí Đức cũng cảm thấy bất an, chính anh cũng không biết tại sao mình lại có cảm giác này, giống như mình sẽ gián tiếp gây nên một cuộc sóng gió đầy máu tanh không hề báo trước.
Trí Đức cảm thấy rùng mình vì cái suy nghĩ kinh khủng của bản thân.

Cậu ta sẽ không làm ra điều gì tồi tệ đi?
Sau khi tĩnh tâm lại, Trí Đức bình thản lên tiếng: "Tôi không thể nói rõ ràng mọi chuyện với cậu.

Những gì có thể nói tôi đều đã nói.

Còn lại, nếu cậu muốn biết, chỉ có thể đi hỏi con Bé!"
Nhìn qua Khải Phong, thấy sắc mặt cậu ta có vẻ hòa hoãn hơn, anh nói tiếp: "Khải Phong, con Bé đã phải chịu tổn thương giày vò đến mức đó, nên có lẽ đã tạo thành bóng ma tâm lý, sâu trong tiềm thức nó chẳng còn tin tưởng vào tình yêu nữa rồi.

Vì vậy, tôi thật sự không muốn lại nhìn thấy nó của bốn năm trước cậu hiểu không? Tính tình nó thiện lương, khi nó bình ổn trở lại, ba mẹ nó lại thêm một lần muốn giúp nó lấy lại công đạo.

Cậu biết nó nói gì không?"
Anh nhìn Khải Phong mỉm cười: "Con Bé nói là, bỏ qua đi, chỉ cần hắn ta đừng xuất hiện trước mặt nó là được.

Ấy vậy mà hắn ta còn mặt dày mày dạn đến cầu xin nó tha thứ, muốn cưới nó để bù đắp.

Thật nực cười.

Tôi không thể tin được trên đời này lại có loại người như vậy.

Vất vả lắm con Bé mới có thể an ổn như bây giờ, tôi không mong nó buồn bã đau khổ nữa, nó đã khổ tâm lắm rồi, nó xứng đáng có được cuộc sống tốt hơn! Bởi vì có thể nó sẽ!"
Nói đến đây, Trí Đức lặng thinh không nói thêm lời nào nữa.

Anh đưa tay day day hai bên thái dương.

Những lời tiếp theo, có nên nói nữa hay không? Con Bé đã nói chuyện này với cậu ta chưa?
"Sẽ thế nào?" Khải Phong tỏ vẻ bất an.
"Tôi muốn hỏi cậu một việc, nhưng nếu cậu không muốn nói, tôi cũng sẽ không hỏi tới cùng!" Trí Đức tỏ ra do dự.
Khải Phong gật đầu: "Anh muốn biết chuyện gì?"
"Về.." Trí Đức vẫn có chút ấp úng.

"Bức thư kia.

Con Bé đã nói gì với cậu? Có thể cho tôi biết hay không?"
Nhớ lại bức thư kia, Khải Phong mi tâm nhíu chặt.

Có vẻ như không khớp với những gì Trí Đức nói.

Là có uẩn khúc gì chăng? Trí Đức không có lý do gì phải bịa chuyện, như vậy, khả năng chỉ có thể là cô cố tình gạt anh để anh buông bỏ.

Rốt cuộc là sao, vì sao lại phải như vậy?
"Không thể cho tôi biết sao?"
Khải Phong lắc đầu: "Không phải vậy.

Tôi chỉ là đang suy nghĩ một chút.

Bởi vì những điều anh vừa nói với tôi cùng nội dung bức thư kia có cái giống nhau, lại có cái hoàn toàn trái ngược, khiến tôi cực kì mâu thuẫn".
Trí Đức giật giật khoé mi, có vẻ như ngạc nhiên.

Bởi bức thư kia anh không biết nội dung, con Bé đã viết những gì mà đến nỗi cậu ta lại sa đọa như vậy?
"Là như vậy sao?" Trí Đức hỏi lại.

"Có thể cho tôi biết hay không?"
"Cô ấy nói, trước đây cô ấy là..".
Khải Phong có vẻ lưỡng lự khó nói.

Bởi vì những ngôn từ này mà gán ghép trên cô, anh thấy thật không thể chấp nhận.

Cô thật sự không nên nói bản thân mình như vậy.
Nhìn vẻ mặt cứng nhắc cùng điệu bộ ngập ngừng kia, Trí Đức cũng phần nào đoán ra.

Là vì anh đã quá hiểu đứa em gái của mình, nên có lẽ, những lời lẽ tệ hại mà con Bé có thể nghĩ ra về bản thân nó, chắc nó cũng đã viết ra không chừa, với mục đích muốn cậu ta có cái nhìn không tốt về nó, sẽ có thể buông bỏ nó, còn sự thật thì..

E rằng nó sẽ không dễ dàng nói ra được, nếu không nó sẽ không lựa chọn rời đi.
Haizzz..

Bé ơi là Bé, em thật sự là quá cố chấp mà!
"Được rồi, cậu không cần nói nữa!" Anh không cố đào sâu thêm nữa.

"Vậy cậu có tin hay không?"
Khải Phong nhìn Trí Đức lắc đầu: "Tất nhiên tôi không tin, cô ấy không phải là người như vậy.

Trong lòng tôi cô ấy là thiên sứ thuần khiết, là một người vô cùng thiện lương, đáng được nâng niu trên tay, đáng được mọi người hết lòng yêu thương!"
Khải Phong nâng mắt nhìn Trí Đức lộ rõ vẻ kiên quyết: "Tôi đã từng nói với anh, tôi không quan tâm đến quá khứ của cô ấy, cho dù trước đây cô ấy quen ai, tình cảm yêu đương thế nào, hoặc thậm chí đã từng quan hệ với ai, đối với tôi chẳng là gì cả, tôi chỉ biết cô ấy của hiện tại.

Tôi yêu cô ấy! Bây giờ biết cô ấy bị tổn thương sâu sắc như vậy, tôi lại càng yêu cô ấy, cũng hiểu vì sao cô ấy từ chối tôi.

Cho nên không có lý do gì tôi lại phải từ bỏ tình yêu này.

Còn có, tôi có thể lấy danh dự ra bảo đảm, tôi sẽ không bao giờ khiến cô ấy chịu thêm thương tổn nào nữa, chỉ mang đến sự bình yên hạnh phúc mà thôi".
Anh nhìn Trí Đức lộ rõ vẻ kiên quyết: "Trí Đức, mong anh tin tưởng tôi, cũng xin anh giúp tôi, cũng là giúp cho cô ấy, cô ấy xứng đáng có được cuộc sống vô ưu vô lo, hạnh phúc viên mãn!"
Trí Đức trong lòng tựa như trút đuợc tảng đá lớn, anh mỉm cười gật đầu: "Nếu tôi không tin tưởng cậu, tôi đã không nói cho cậu biết những điều này!"
Khải Phong cũng nở được nụ cười đầu tiên trong ngày, anh khẽ nhếch miệng gật đầu thay cho lời cảm ơn.
"Quyết định khi nào đi tìm nó?"
"Sau khi giải quyết xong công việc dang dở sẽ lập tức đi!" Khải Phong trả lời dứt khoát.
Trí Đức gật đầu: "Được, tôi giúp cậu sắp xếp.

Với một điều kiện!"
"Điều kiện gì?" Khải Phong nhíu mày.
"Cậu về một mình, không cho người sắp xếp bất cứ việc gì từ ăn, ở, đi lại.

Tốt nhất là, cư xử như một người bình thường, không gia thế, không tài lực, được chứ?" Trí Đức nhếch miệng cười.
"Điều này!" Khải Phong tỏ vẻ không hiểu.
"Cậu yên tâm, tôi sẽ sắp xếp cho cậu, sẽ chỉ có lợi cho cậu mà thôi.

Nhớ, đừng làm tôi thất vọng là được!".

Chapter
1 Chương 1: 1: Ngày Đầu Tiên Ở San Jose
2 Chương 2: 2: Sài Thành Collection
3 Chương 3: 3: Chính Thức Gặp Gỡ
4 Chương 4: 4: Làm Quen
5 Chương 5: 5: Giúp Đỡ
6 Chương 6: 6: Bị Bán
7 Chương 7: 7: The Wind
8 Chương 8: 8: Gặp Lại
9 Chương 9: 9: Giáo Huấn
10 Chương 10: 10: Slc
11 Chương 11: 11: Nhận Định
12 Chương 12: 12: Thổ Lộ
13 Chương 13: 13: Lưỡng Lự
14 Chương 14: 14: Quyết Định
15 Chương 15: 15: Cần Người Mẫu
16 Chương 16: 16: Chụp Hình
17 Chương 17: 17: Dùng Bữa
18 Chương 18: 18: Lại Trốn Tránh
19 Chương 19: 19: Cô Thật Sự Có Khúc Mắc
20 Chương 20: 20: Ra Mắt
21 Chương 21: 21: Bữa Tối Vui Vẻ
22 Chương 22: 22: Ở Bên Anh Một Ngày Được Không
23 Chương 23: 23: Sự Thật Đầy Ẩn Ý
24 Chương 24: 24: Một Ngày Làm Tình Lữ
25 Chương 25: 25: Không Thể Kiềm Chế Hôn Cô
26 Chương 26: 26: Quyết Định Rời Đi
27 Chương 27: 27: Trở Về
28 Chương 28: 28: Thư Cô Để Lại
29 Chương 29: 29: Bị Bệnh
30 Chương 30: 30: Giãy Giụa
31 Chương 31: 31: Tỉnh Táo Trong Cơn Say
32 Chương 32: 32: Kể Chuyện
33 Chương 33: 33: Suy Đoán
34 Chương 34: 34: Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng
35 Chương 35: 35: Tường Trình
36 Chương 36: 36: Trở Về Tìm Người
37 Chương 37: 37: Nghi Hoặc
38 Chương 38: 38: Bất Ngờ Lớn
39 Chương 39: 39: Thì Ra Cô Có Một Phiên Bản
40 Chương 40: 40: Đến Nhà Gặp Trưởng Bối
41 Chương 41: 41: Cùng Trưởng Bối Nói Chuyện
42 Chương 42: 42: Cậu Em Trai Của Cô
43 Chương 43: 43: Trừng Phạt
44 Chương 44: 44: Tiếp Nhận
45 Chương 45: 45: Trằn Trọc
46 Chương 46: 46: Tan Chảy
47 Chương 47: 47: Cô Út
48 Chương 48: 48: Câu Trả Lời Của Chú Là Gì
49 Chương 49: 49: Hợp Tác
50 Chương 50: 50: Tính Kế Hay Bị Tính Kế
51 Chương 51: 51: Trọng Hải Đeo Bám
52 Chương 52: 52: Sát Hạch
53 Chương 53: 53: Phát Hiện Sai Sót
54 Chương 54: 54: Lên Tiếng Hỏi
55 Chương 55: 55: Trọng Hải Kể Chuyện
56 Chương 56: 56: Hắn Và Cmc
57 Chương 57: 57: Cho Trọng Hải Cơ Hội
58 Chương 58: 58: Anh Rể Của Cô
59 Chương 59: 59: Bàn Chuyện Đi Chơi
60 Chương 60: 60: Vui Mừng Sớm
61 Chương 61: 61: Tạo Ái Muội
62 Chương 62: 62: Thông Suốt
63 Chương 63: 63: Khó Lòng Kiềm Chế
64 Chương 64: 64: Hắn Tìm Đến
65 Chương 65: 65: Đi Nghỉ Dưỡng
66 Chương 66: 66: Bình Yên Trước Cơn Sóng Lớn
67 Chương 67: 67: Hắn Xuất Hiện Rồi!
68 Chương 68: 68: Đối Mặt
69 Chương 69: 69: Sự Thật
70 Chương 70: 70: Cô Kể Chuyện
71 Chương 71: 71: Đây Mới Là Sự Thật
72 Chương 72: 72: Chấp Nhận
73 Chương 73: 73: Kiềm Chế
74 Chương 74: 74: Mất Kiểm Soát
75 Chương 75: 75: Lột Xác
76 Chương 76: 76: Thomas
77 Chương 77: 77: Xấu Hổ
78 Chương 78: 78: Trọng Hải Lại Lắm Lời
79 Chương 79: 79: Lại Trở Thành Tâm Điểm
80 Chương 80: 80: Jk Ra Tay
81 Chương 81: 81: Cầu Hôn
82 Chương 82: 82: Ấm Áp
83 Chương 83: 83: Họp Trực Tuyến
84 Chương 84: 84: Đồng Ý Cùng Anh Đính Hôn
85 Chương 85: 85: Thông Báo
86 Chương 86: 86: Cân Nhắc
87 Chương 87: 87: Bàn Bạc Hôn Sự
88 Chương 88: 88: Trọng Hải Gặp Rắc Rối
89 Chương 89: 89: Giúp Trọng Hải Giải Quyết Rắc Rối
90 Chương 90: 90: Tùy Anh Sắp Xếp
91 Chương 91: 91: Cô Trở Bệnh
92 Chương 92: 92: Ra Mắt Nội
93 Chương 93: 93: Đây Gọi Là Duyên Phận
94 Chương 94: 94: Jk Làm Loạn
95 Chương 95: 95: Thomas Cũng Nhiều Chuyện
96 Chương 96: 96: Cuộc Càn Quét Bắt Đầu
97 Chương 97: 97: Thừa Nhận Trọng Hải
98 Chương 98: 98: Bắt Đầu Tra Xét
99 Chương 99: 99: Căn Nguyên Của Vấn Đề
100 Chương 100: 100: Cùng Nhau Phúc Hắc
101 Chương 101: 101: Chuyện Của Thomas
102 Chương 102: 102: Gây Họa
103 Chương 103: 103: Elena Đến
104 Chương 104: 104: Thử Áo
105 Chương 105: 105: Nhất Định Phải Vì Bản Thân Mình
106 Chương 106: 106: Lộ Diện Thân Phận
107 Chương 107: 107: Bàn Tính
108 Chương 108: 108: Đã Nghĩ Thông
109 Chương 109: 109: Cược
110 Chương 110: 110: Cùng Nhau Dùng Cơm
111 Chương 111: 111: Cùng Nhau Làm Loạn
112 Chương 112: 112: Người Đàn Ông Đơn Phương
113 Chương 113: 113: Bất An
114 Chương 114: 114: Phát Giác
115 Chương 115: 115: Nhắc Nhở
116 Chương 116: 116: Phản Kích
117 Chương 117: 117: Rước Dâu
118 Chương 118: 118: Xe
119 Chương 119: 119: Như Thế Nào Vẫn Đẹp
120 Chương 120: 120: Vì Anh Vì Em Vì Chúng Ta
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chương 1: 1: Ngày Đầu Tiên Ở San Jose
2
Chương 2: 2: Sài Thành Collection
3
Chương 3: 3: Chính Thức Gặp Gỡ
4
Chương 4: 4: Làm Quen
5
Chương 5: 5: Giúp Đỡ
6
Chương 6: 6: Bị Bán
7
Chương 7: 7: The Wind
8
Chương 8: 8: Gặp Lại
9
Chương 9: 9: Giáo Huấn
10
Chương 10: 10: Slc
11
Chương 11: 11: Nhận Định
12
Chương 12: 12: Thổ Lộ
13
Chương 13: 13: Lưỡng Lự
14
Chương 14: 14: Quyết Định
15
Chương 15: 15: Cần Người Mẫu
16
Chương 16: 16: Chụp Hình
17
Chương 17: 17: Dùng Bữa
18
Chương 18: 18: Lại Trốn Tránh
19
Chương 19: 19: Cô Thật Sự Có Khúc Mắc
20
Chương 20: 20: Ra Mắt
21
Chương 21: 21: Bữa Tối Vui Vẻ
22
Chương 22: 22: Ở Bên Anh Một Ngày Được Không
23
Chương 23: 23: Sự Thật Đầy Ẩn Ý
24
Chương 24: 24: Một Ngày Làm Tình Lữ
25
Chương 25: 25: Không Thể Kiềm Chế Hôn Cô
26
Chương 26: 26: Quyết Định Rời Đi
27
Chương 27: 27: Trở Về
28
Chương 28: 28: Thư Cô Để Lại
29
Chương 29: 29: Bị Bệnh
30
Chương 30: 30: Giãy Giụa
31
Chương 31: 31: Tỉnh Táo Trong Cơn Say
32
Chương 32: 32: Kể Chuyện
33
Chương 33: 33: Suy Đoán
34
Chương 34: 34: Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng
35
Chương 35: 35: Tường Trình
36
Chương 36: 36: Trở Về Tìm Người
37
Chương 37: 37: Nghi Hoặc
38
Chương 38: 38: Bất Ngờ Lớn
39
Chương 39: 39: Thì Ra Cô Có Một Phiên Bản
40
Chương 40: 40: Đến Nhà Gặp Trưởng Bối
41
Chương 41: 41: Cùng Trưởng Bối Nói Chuyện
42
Chương 42: 42: Cậu Em Trai Của Cô
43
Chương 43: 43: Trừng Phạt
44
Chương 44: 44: Tiếp Nhận
45
Chương 45: 45: Trằn Trọc
46
Chương 46: 46: Tan Chảy
47
Chương 47: 47: Cô Út
48
Chương 48: 48: Câu Trả Lời Của Chú Là Gì
49
Chương 49: 49: Hợp Tác
50
Chương 50: 50: Tính Kế Hay Bị Tính Kế
51
Chương 51: 51: Trọng Hải Đeo Bám
52
Chương 52: 52: Sát Hạch
53
Chương 53: 53: Phát Hiện Sai Sót
54
Chương 54: 54: Lên Tiếng Hỏi
55
Chương 55: 55: Trọng Hải Kể Chuyện
56
Chương 56: 56: Hắn Và Cmc
57
Chương 57: 57: Cho Trọng Hải Cơ Hội
58
Chương 58: 58: Anh Rể Của Cô
59
Chương 59: 59: Bàn Chuyện Đi Chơi
60
Chương 60: 60: Vui Mừng Sớm
61
Chương 61: 61: Tạo Ái Muội
62
Chương 62: 62: Thông Suốt
63
Chương 63: 63: Khó Lòng Kiềm Chế
64
Chương 64: 64: Hắn Tìm Đến
65
Chương 65: 65: Đi Nghỉ Dưỡng
66
Chương 66: 66: Bình Yên Trước Cơn Sóng Lớn
67
Chương 67: 67: Hắn Xuất Hiện Rồi!
68
Chương 68: 68: Đối Mặt
69
Chương 69: 69: Sự Thật
70
Chương 70: 70: Cô Kể Chuyện
71
Chương 71: 71: Đây Mới Là Sự Thật
72
Chương 72: 72: Chấp Nhận
73
Chương 73: 73: Kiềm Chế
74
Chương 74: 74: Mất Kiểm Soát
75
Chương 75: 75: Lột Xác
76
Chương 76: 76: Thomas
77
Chương 77: 77: Xấu Hổ
78
Chương 78: 78: Trọng Hải Lại Lắm Lời
79
Chương 79: 79: Lại Trở Thành Tâm Điểm
80
Chương 80: 80: Jk Ra Tay
81
Chương 81: 81: Cầu Hôn
82
Chương 82: 82: Ấm Áp
83
Chương 83: 83: Họp Trực Tuyến
84
Chương 84: 84: Đồng Ý Cùng Anh Đính Hôn
85
Chương 85: 85: Thông Báo
86
Chương 86: 86: Cân Nhắc
87
Chương 87: 87: Bàn Bạc Hôn Sự
88
Chương 88: 88: Trọng Hải Gặp Rắc Rối
89
Chương 89: 89: Giúp Trọng Hải Giải Quyết Rắc Rối
90
Chương 90: 90: Tùy Anh Sắp Xếp
91
Chương 91: 91: Cô Trở Bệnh
92
Chương 92: 92: Ra Mắt Nội
93
Chương 93: 93: Đây Gọi Là Duyên Phận
94
Chương 94: 94: Jk Làm Loạn
95
Chương 95: 95: Thomas Cũng Nhiều Chuyện
96
Chương 96: 96: Cuộc Càn Quét Bắt Đầu
97
Chương 97: 97: Thừa Nhận Trọng Hải
98
Chương 98: 98: Bắt Đầu Tra Xét
99
Chương 99: 99: Căn Nguyên Của Vấn Đề
100
Chương 100: 100: Cùng Nhau Phúc Hắc
101
Chương 101: 101: Chuyện Của Thomas
102
Chương 102: 102: Gây Họa
103
Chương 103: 103: Elena Đến
104
Chương 104: 104: Thử Áo
105
Chương 105: 105: Nhất Định Phải Vì Bản Thân Mình
106
Chương 106: 106: Lộ Diện Thân Phận
107
Chương 107: 107: Bàn Tính
108
Chương 108: 108: Đã Nghĩ Thông
109
Chương 109: 109: Cược
110
Chương 110: 110: Cùng Nhau Dùng Cơm
111
Chương 111: 111: Cùng Nhau Làm Loạn
112
Chương 112: 112: Người Đàn Ông Đơn Phương
113
Chương 113: 113: Bất An
114
Chương 114: 114: Phát Giác
115
Chương 115: 115: Nhắc Nhở
116
Chương 116: 116: Phản Kích
117
Chương 117: 117: Rước Dâu
118
Chương 118: 118: Xe
119
Chương 119: 119: Như Thế Nào Vẫn Đẹp
120
Chương 120: 120: Vì Anh Vì Em Vì Chúng Ta