Chương 62: Đây là tôi kẻ hèn vip có thể sao….

"Chào thủ lĩnh!"

"Chào thủ lĩnh!"

"Chào thủ lĩnh!"

Nơi Cố Thượng Nghiêu đi qua, các nữ nhân sôi nổi chào hỏi hắn. Thân là Hoàng Thái Tử, hắn từ nhỏ đã hình thành thói quen trong trường hợp như vậy, đến mày cũng không thèm động. Tiều Lộc đi theo bên người hắn cũng là vẻ mặt bình tĩnh.

Nhưng các nữ nhân khác lại sôi nổi nghị luận!

"Cô ta mới tới ngày đầu tiên! Sao lại thân mật với thủ lĩnh như vậy?!"

"Từ từ! Thủ lính muốn mang cô ta về, phòng?!"

"A a a không cần đâu thủ lĩnh của ta!"

"Nữ nhân này có địa vị gì?!"

Đối với nghị luận như vậy, Cố Thượng Nghiêu và Triều Lộc đã sớm đi xa đương nhiên không biết. Mà kể cả có biết, bọn họ cũng sẽ không để ý. Miệng mọc trên người người ta, tôi còn phải quản xem người ta nói cái gì?"

Khác với các nữ nhân, thủ lĩnh lại ở trên núi.

"Tới rồi" Cố Thượng Nghiêu vén cây cối ra, đi vào.

Tuy trước đó nghe thấy tiếng nước nhưng khi thấy cảnh tượng trước mắt, đồng tử Triều Lộ vẫn không khỏi co rút lại.

Trước mặt cô hiện ra một cái thác nước lớn! Nước chảy nhanh từ đỉnh núi xuống, va vào vách đá, phát ra tiếng vang ngập trời!

Cố Thượng Nghiêu đi đến bên thác nước, quay đầu cười cười với cô, rồi sau đó, nhảy xuống!

Triều LộC "!"

Cô bước nhanh đến, ngay sau đó sửng sốt. Chỉ thấy trong dòng nước chảy xiết, mơ hồ thấy được một bóng người đĩnh bạt.... Cố Thượng Nghiêu đứng sau màn nước vẫy tay với cô.

Triều Lộc "....."

Cố Thượng Nghiêu vươn cánh tay thon dài ra phía cô "Tới đây"

Triều Lộc 

Triều Lộc bất lực một lúc, nhưng rốt cuộc lòng hiếu kì vẫn chiếm thế thượng phong. Cô lùi ra sau lấy đà, chạy lên phía trước rồi nhảy vào thác nước, tiếp đất còn cách xa hơn Cố Thượng Nghiêu.

Tiếp được một người "trống không" Cố Thượng Nghiêu "......"

Ở mạt thế, địa cầu đã bị phá hủy hầu như không còn, Triều Lộc chưa từng thấy qua nơi như vậy. Thấy phía trước còn có một cái sơn động, cô nâng bước lập tức đi vào.

Cố Thượng Nghiêu ngượng ngùng thu tay lại, ngay sau đó, hắn chắp tay ra sau lưng, làm bộ không có việc gì xảy ra đuổi theo Triều Lộc.

Sơn động sau thác nước này là phòng thủ lĩnh. Bố trí bên trong lại không thấy thủ lĩnh một chút nào, còn cực kì nguyên thủy: Một cái giường đơn sơ, một tủ quần áo cũ kĩ, một cái bàn một cái ghế, là toàn bộ đồ vật trong đây.

Nhưng trong sơn động lại có một cái ao nhỏ.

Triều Lộc ngồi ở bên cạnh ao, duỗi tay xuống, lại đột ngột thu hồi. Cô ngẩng đầu nhìn Cố Thượng Nghiêu, trong mắt viết chữ kinh ngạch chói lại, xứng với gương mặt nhỏ vừa trắng vừa đẹp kia, thế mà lại mang vài phần yếu ớt bất lực, cô nói "Nóng!"

Tâm Cố Thượng Nghiêu lập tức mềm xuống, hắn đi đến ngồi xổm bên người cô, nói với cô "Đây là suối nước nóng"

Nới tới đây, hắn hình như nghĩ tới cái gì đó, mang theo chút thản nhiên nhìn Triều Lộc "Chưa thấy qua?"

Triều Lộc thành thật lắc đầu.

Cố Thượng Nghiêu lập tức hiện ra thần sắc suy tư. Rốt cuộc, ở thế giới này, suối nước nóng cũng không phải thứ gì hiếm thấy.

Triều Lộc đối với suối nước nóng này rất tò mò, trong lúc n hất thời đông nhìn tây xem sờ sờ, rất giống hamster nhỏ.

"Đúng rồi, nơi này sao lại có...." Cô mỉm cười ngẩng đầu, hai chữ "Suối nước nóng" lập tức bị nuốt trở lại cổ họng, chỉ vì người ở bên bờ suối bên kia - đối diện với cô - Cố Thượng Nghiêu, đang cởϊ qυầи áo.

Triều Lộc "!"

Triều Lộc đột nhiên quay đầu đi chỗ khác, mặt còn có chút hồng "Anh không cần chứng minh mình với em"
Có Thượng Nghiêu "???'

Đợi đến khi phản ứng lại cô đang nói gì, Cố - Hoàng Thái Tử điện hạ - Nghiêu phẫn nộ tột đỉnh!

"Một nam nhân như anh cần gì phải chứng minh bản thân?!!!" Theo giọng nói hắn, cái áo sơ mi trắng cuối cùng rơi xuống, trên màn hình cũng như hắn mong muốn dán mosaic.

Phòng phát sóng trực tiếp lại là mãn bình:

【?????????????????????】

【này này này.......Kỳ Ngạch tiểu ca ca anh muốn làm gì?!】

【này này đây là tôi kẻ hèn vip có thể xem sao?!】

【Kỳ Ngạch tiểu ca ca không thể nghĩ được anh là loại người này......Nói ra mẹ anh!!!!】

【a a a xóa mosaic cho ta!】

【cái kia....Vừa mới trộm liếc mắt ngắm cơ bụng tiểu ca ca, tám múi đó!】

【Triều Lộc hạnh phúc thật!!】

【Hoài nghi tôi nhầm phim trường.......】

.......

Thế giới Kịch Bản.

Hai người họ cái gì cũng không làm, chỉ là cách một suối nước nóng, đứng đối diện nhau.
Triều Lộc nghiêng nghiêng đầu "Ý anh là, rất lâu trước đây chúng ta có quen biết nhau, chỉ là em đã quên?"

Cố Thượng Nghiêu cao thâm khó đoán gật đầu "Có thể nói như vậy" Hắn tới gần cô một bước, ánh mắt thâm thúy khóa cô lại "Anh nghĩ, có lẽ em có ký ức đối với anh......"

Triều Lộc "Không có"

Cố Thượng Nghiêu "........"

Hắn lập tức có chút nóng nảy "Lúc trước ở ngoài thẩm phán đình, em vì sao lại không do dự nhảy xuống xe cứu anh?"

Triều Lộc chớp chớp mắt "Xuất phát từ đạo nghĩa"

Cố Thượng Nghiêu "............."

So với khi hai người mới gặp mặt, Triều Lộc rất quen thuộc với hắn, quen thuộc đến nỗi Cố Thượng Nghiêu thậm chí còn sinh ra ảo giác: Có lẽ hệ thống tổ tiết mục bại lộ cái gì đó, có lẽ vì ở kỳ trước ấm tượng của cô ấy với mình khác quá sâu, cô ấy còn......nhớ rõ mình. Hắn cứ suy nghĩ như vậy, ở nơi không có phòng phát sóng thẳng thắn thành khẩn cùng cô.
Kết quả, chỉ là thất vọng!

Cố Thượng Nghiêu oán hận xoay người, cầm quần áo trên mặt đấy vừa bị hắn cởi xuống mặc vào. Qua bóng dáng có thể nhìn ra hắn đang nghiến răng nghiến lợi, thẹn quá họa giận.

Triều Lộc cảm thấy có chút buồn cười.

Lúc này, giọng nói hệ thống vang lên trong đầu cô "Ký chủ, chị có ý gì?"

Triều Lộc "Anh ấy còn rất đang yêu"

Hệ thống: Cẩu lương đập vào mặt.

Nhai nhai ăn cẩu lương xong, hệ thống lại hỏi "Ký chủ, chị vì sao lại không dứt khoát nói thật cho anh ấy?"

Triều Lộc "Anh ấy cũng không nói thật với tôi"

Cô nhìn chằm chằm bóng dáng rộng lớn của Cố Thượng Nghiêu, nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu "Tôi còn chưa biến anh ấy là ai đâu"

"Vậy chị tính thế nào?"

Triều Lộc thu hồi mắt "Cứ quan sát đã"

Vừa lúc này, Cố Thượng Nghiêu mặc áo áo ngoài lên quay người lại. Khuôn mặt hắn không cảm xúc, hiển nhiên còn có chút không cam lòng, cắn răng hỏi cô "Cho nên, hảo cảm em đối với anh, chỉ là xuất phát từ đạo nghĩa?"
Triều Lộc nghiêng đầu tự hỏi chớp chớp mắt, phun ra hai chữ  "Hảo cảm?"

Trong lòng Cố Thượng Nghiêu lập tức căng thẳng, dự cảm mình sắp phải chịu đả kích!

May mắn lần này, Triều Lộc hạ thủ lưu tình với hắn "Ừm, rất có hảo cảm với anh, anh là người tốt"

Cố Thượng Nghiêu "......."

Một mình buồn bực trong chốc lát, Cố Thượng Nghiêu lại bị chính mình chọc cười: Thôi, cô ấy chẳng qua là bị tổ tiết mục lấy đi ký ức, cô ấy có thể biết cái gì?

Lại lần nữa nhìn cô, ánh mắt hắn trở nên bất đắc dĩ lại xen lẫn sủng nịnh "Được rồi, chỉ cần em biết, anh sẽ không thương tổn em là được"

Ngữ nghĩ hắn ôn nhu, như thể hàm chứ vô hạn kiên nhẫn làm cho Triều Lộc nghe được vô cùng sửng sốt.

Mà hắn đã nâng bước đi vào sâu trong sơn động "Đi cùng anh"

Thân hình Cố Thượng Nghiêu cao dài mà rất vững chãi (cv để kiện), hắn vẫn luôn đi đằng trước Triều Lộc, giống như có thể thay cô ngăn chặn hết tất cả.
Sâu trong sơn động có một càn không khác, cứ đi cứ đi, Triều Lộc thấy đường đi phía trước xuất hiện một cái cửa gỗ nhỏ.

Cố Thượng Nghiêu giơ tay đẩu cánh cửa ra.

Bên trong cánh cửa ánh sáng ảm đạm, chỉ có một một cái đèn dầu đang sáng. Đèn dầu kia đặt ở mép giường, cả cái giường đều được chiếu sáng.

Có một người nằm trên giường.

Một nữ nhân.

Cùng một khuôn mặt với Cố Thượng Nghiêu, cũng chính là nữ nhân lớn lên giống y đúc Kỳ Ngạch.

Triều Lộc đột nhiên quay đầu nhìn Thượng Nghiêu, lại quay đầu nhìn nữ nhân trên giường; lại nhìn Thượng Nghiêu, lại nhìn nữ nhân....

Cố Thượng Nghiêu nhịn không được xoay đầu cô đối diện chính mình, nói với cô " ấy mới là thủ lĩnh"

Triều Lộc "!"

Cô có chút khiếp sợ, liền không ý thức được động tác của hắn, cô còn chớp chớp đôi mắt "Vậy anh....."
Cố Thượng Nghiêu khẽ cười một tiếng, bỗng nhiên sát gần vào cô, hơi thở quanh quẩn trên vành tai trắng nõn của cô

"Cô ấy là chị anh"

Xem đến đây, làn đạn bên ngoài lại kích động:

【ngao ngao ngaoo ngỗng tử anh giỏi tán tỉnh quá!】

【lầu trên, ngỗng tử của cậu không phải Lâm Bắc sao?】

【Một phút! Tôi muốn biết tên họ Kỳ Ngạch tiểu ca ca!】

【Không có tên họ! Chỉ là một NPC, bằng không đã sớm tìm ra】

【ô ô ô cặp này không phải định mệnh sao?】

【Chỉ có tôi tò mò sao thủ lĩnh lại giống Kỳ Ngạch tiểu ca ca sao】

【Này, còn không phải tổ tiết mục thấy NPC này nổi, muốn cọ nhiệt 】

.........

Cư dân mạng đoán đúng rồi, chân trướng chính là, bộ kĩ thuật tổ tiết mục trong giả thiếu nhân vật thấy cp "Lối rẽ" nổi, muốn cọ nhiệt, thế là để thủ lĩnh ỳ ba tạo thành bộ dáng Kỳ Ngạch. Dù sao thủ lĩnh này cũng chỉ là NPC, nhiệt độ không cọ cũng vô ích.
Tòa nhà tổ tiết mục.

"Giả thiết này là sao?" Uông Hải gãi gãi đầu "Kỳ Ngạch này và thủ lĩnh là song bào thai?"

Tập thể bộ kĩ thuật "Không phải!!!"

Bột kĩ thuật chỉ tạo giả thiết nhân vật thủ lĩnh này, ai biết đâu lại có một Kỳ Ngạch giống y đúc chạy ra?!

"Sửa! Sửa nó thành người chết cho tôi!" Mã Tường biết được tất cả tức giận muốn chết, Kỳ Ngạch trở về, lại một ngày  quậy cùng Triều Lộc, không phải tự gia tăng nhiệt cho cp "Lối rẽ" sao?!

Hiện tại cp "Lối rẽ" người xem không cần quá nhiều, này không phải là biến tướng tăng số phiếu cho Triều Lộc sao?! Ông phỉa phí sức chín trâu hai hổ, mạo hiểm rất lớn mới kéo đen được cô ta......Khụ khu....... Tóm lại, Mã Tường lại lần nữa khắc sâu cảm giác tự lấy đá đập chân mình!

Nhưng mà, cái này còn chưa tính, còn có một việc đáng tức giận hơn đang chờ ông ta!
Tổng giám đốc ĩ thuật đột nhiên nhấc tay "Cái kia.....Mã đạo, không đổi được, chúng ta, hệ thống chúng ta bị người khác hạn chế"

Mã Tường nhắm hai mắt lại, tức giận đến suýt nữa ngất đi.

Fan CP cuồng hoan dẫn đến giá trị gà gáy của Triều Lộc cũng tăng rất nhiều rất nhiều, đã đến tận cổ gà!

"Kỳ chủ chúc mừng chị nha!" Hệ thống Tiểu Nãi sung sương nói.

"Ừm"

Hệ thống "Nhưng mà, sao chị lại không để Kỳ Ngạch đưa chị trở về?" Cảm giác được ăn cẩu lương khá tốt, nó còn muốn ăn thêm chút nữa.

Động tác đẩy của của Triều Lộc ngưng trệ, giờ phút này, sắc trời đã tối đen, cô cũng đã về tới tứ hợp viện, đứng trước của phòng ban ngày Tiểu Ngọc phân phối cho mình.

Ngay sau đó, Triều Lộc đẩy cửa đi vào. Cô không trả lời vấn đề của hệ thống.

Trở lại phòng vốn nên là phải thả lòng, Triều Lộc lại nháy mắt căng chặt lên.
Cô sống một mình, nhưng lúc này, trong căn phòng tối đen lại vang lên âm thanh sột sột soạt soạt.

Chapter
1 Chương 1: Tư Vị dùng 300 triệu tinh tệ như đá ném trên sông
2 Chương 2: Chú là fan của cháu
3 Chương 3: Triều Lộc xoay xoay cổ tay "Các anh cùng lên hết đi"
4 Chương 4: Bị vận mệnh chèn ép...
5 Chương 5: "Kêu papa"
6 Chương 6: "moa" một cái hôn
7 Chương 7: Thật là lệnh người giận sôi! Lệnh ngỗng tức giận!...
8 Chương 8: Không thể chạm vào nó
9 Chương 9: Muốn sờ cái bụng thịt đó
10 Chương 10: A, phản ứng sinh lí mà thôi
11 Chương 11: "Được rồi, cùng nhau tắm đi..."
12 Chương 12: Ta muốn các ngươi đi an ủi phụ hoàng mẫu hậu ta ở trên trời...
13 Chương 13: Giá trị trứng thối??
14 Chương 14: Đừng động thủ động cước
15 Chương 15: Vươn móng vuốt nho nhỏ về phía cô
16 Chương 16: Thì ra là yêu đương
17 Chương 17: Ngươi rụt rè một chút
18 Chương 18: Bất ngờ bị hôn một cái
19 Chương 19: ...để một con cánh cụt con dọn hộ
20 Chương 20: Chị trâu
21 Chương 21: Con cánh cụt này, nhắm vào mình?.....
22 Chương 22: Lộc tỷ dạy ngươi làm người
23 Chương 23: Con cánh cụt này thành tinh rồi!!
24 Chương 24: Giống như hai con ngỗng
25 Chương 25: Vả mặt
26 Chương 26: Cát ngỗng đều có thiên tướng
27 Chương 27: Cậu muốn thoát khỏi cô đơn?!
28 Chương 28: Tiểu cánh cụt làm chuyện xấu
29 Chương 29: Tiểu cánh cụt: Đối với tình địch như hổ rình mồi...
30 Chương 30: Làm cánh cụt vui đến quên trời quên đất
31 Chương 31: Tình yêu tuyệt mĩ!
32 Chương 32: Cặp cp này ta chấp nhận!
33 Chương 33: Trong mắt viết thân thiết khát vọng!...
34 Chương 34: Anh Cố lên tàu
35 Chương 35: Hương vị ngọt ngào ôn nhu
36 Chương 36: Cố Thượng Nghiêu một tay chống sườn mặt cô....
37 Chương 37: Cố Thượng Nghiêu bỗng cảm thấy miệng lưỡi có chút khô......
38 Chương 38: Hai cánh môi nhỏ ăn đến béo ngậy, giống.....
39 Chương 39: A, a bạo mẹ ơi
40 Chương 40: Cả người vững chắc đè ép lên....
41 Chương 41: Cố Thượng Nghiêu: Cô ấy quả nhiên thích mình!....
42 Chương 42: Cố Thượng Nghiêu phun một ngụm máu tươi ra....
43 Chương 43: Cố Thượng Nghiêu bắt lấy cổ tay cô....
44 Chương 44: Em có thể ngửi được mùi của quỷ
45 Chương 45: Tiểu cánh cụt xuất hiện!
46 Chương 46: Hôn một cái lên đầu tiểu cánh cụt...
47 Chương 47: Triều Lộc: Em thích anh....
48 Chương 48: Đi tắm rửa
49 Chương 49: Sờ sờ mông nhỏ của tiểu cánh cụt
50 Chương 50: Hai người này ngay từ đầu nói chuyện liền không coi ai ra gì....
51 Chương 51: a a muốn hôn muốn hôn!.....
52 Chương 52: Cố · hạnh phúc khi làm cánh cụt · Nghiêu
53 Chương 53: Lối rẽ cp khóa ta lại!!!.....
54 Chương 54: Xoa xoa bụng nhỏ của nó
55 Chương 55: Hắn đưa cô một đóa hoa hồng đỏ
56 Chương 56: Đừng yêu tôi
57 Chương 57: Triều Lộc, chờ anh.
58 Chương 58: giương cao biểu ngữ cp "con đường sai lầm"!....
59 Chương 59: Chuyện gì sẽ xảy ra khi đánh chết một người phụ nữ
60 Chương 60: Hai người nắm chặt tay nhau
61 Chương 61: Tôi không phải cố vấn tình yêu của cậu a a a....
62 Chương 62: Đây là tôi kẻ hèn vip có thể sao....
63 Chương 63: Hệ thống ăn cẩu lương
64 Chương 64: Mặt "cô" sao lại đỏ như vậy?
65 Chương 65: (Ba chương hợp nhất) Không có việc gì đừng quấy rồi tôi...
66 Chương 66: Nâng lên cao ôm ấp hôn hít
67 Chương 67: Tiểu cánh cụt quay ngựa báo động trước!
68 Chương 68: 68: Cố Thượng Nghiêu Em Chọn Nó Không Chọn Ta
69 Chương 69: 69: Tình Yêu Khiến Người Ta Làm Ra Vẻ
70 Chương 70: 70: Tình Yêu Khiến Người Ta Làm Ra Vẻ 2
71 Chương 71: 71: Hắn Muốn Cầm Tay Cô
72 Chương 72: 72: Một Tay Kéo Triều Lộc Vào Ngực
73 Chương 73: 73: Đương Nhiên Là Quan Hệ Người Yêu
74 Chương 74: 74: Gương Mặt Triều Lộc Đỏ Bừng Lên
75 Chương 75: 75: Triều Lộc Nghiêng Mặt Hôn Hôn Vật Nhỏ
76 Chương 76: 76: Ôm Eo Cô
77 Chương 77: 77: Giương Cánh Nhỏ Bảo Vệ Trước Mặt Triều Lộc
78 Chương 78: 78: Cười Cười Dí Cái Mũi Yêu Kiều Của Cô
79 Chương 79: 79: Cố Thượng Nghiêu Còn Rất Hung Dữ
80 Chương 80: 80: Kế Hoạch Hóa Thực Dân Của Hoàng Thái Tử Điện Hạ
81 Chương 81: 81: Đã Hứa Vĩnh Viễn Ở Bên Nhau Mà
82 Chương 82: 82: Ôm Chặt Cô Vào Lòng
83 Chương 83: 83: Cô Giống Như Ánh Sáng Mặt Trời Phá Tan Bóng Tối
84 Chương 84: 84: Hoàn Toàn Văn Chúng Ta Sẽ Hạnh Phúc Đúng
85 Chương 85: 85: Phiên Ngoại
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Tư Vị dùng 300 triệu tinh tệ như đá ném trên sông
2
Chương 2: Chú là fan của cháu
3
Chương 3: Triều Lộc xoay xoay cổ tay "Các anh cùng lên hết đi"
4
Chương 4: Bị vận mệnh chèn ép...
5
Chương 5: "Kêu papa"
6
Chương 6: "moa" một cái hôn
7
Chương 7: Thật là lệnh người giận sôi! Lệnh ngỗng tức giận!...
8
Chương 8: Không thể chạm vào nó
9
Chương 9: Muốn sờ cái bụng thịt đó
10
Chương 10: A, phản ứng sinh lí mà thôi
11
Chương 11: "Được rồi, cùng nhau tắm đi..."
12
Chương 12: Ta muốn các ngươi đi an ủi phụ hoàng mẫu hậu ta ở trên trời...
13
Chương 13: Giá trị trứng thối??
14
Chương 14: Đừng động thủ động cước
15
Chương 15: Vươn móng vuốt nho nhỏ về phía cô
16
Chương 16: Thì ra là yêu đương
17
Chương 17: Ngươi rụt rè một chút
18
Chương 18: Bất ngờ bị hôn một cái
19
Chương 19: ...để một con cánh cụt con dọn hộ
20
Chương 20: Chị trâu
21
Chương 21: Con cánh cụt này, nhắm vào mình?.....
22
Chương 22: Lộc tỷ dạy ngươi làm người
23
Chương 23: Con cánh cụt này thành tinh rồi!!
24
Chương 24: Giống như hai con ngỗng
25
Chương 25: Vả mặt
26
Chương 26: Cát ngỗng đều có thiên tướng
27
Chương 27: Cậu muốn thoát khỏi cô đơn?!
28
Chương 28: Tiểu cánh cụt làm chuyện xấu
29
Chương 29: Tiểu cánh cụt: Đối với tình địch như hổ rình mồi...
30
Chương 30: Làm cánh cụt vui đến quên trời quên đất
31
Chương 31: Tình yêu tuyệt mĩ!
32
Chương 32: Cặp cp này ta chấp nhận!
33
Chương 33: Trong mắt viết thân thiết khát vọng!...
34
Chương 34: Anh Cố lên tàu
35
Chương 35: Hương vị ngọt ngào ôn nhu
36
Chương 36: Cố Thượng Nghiêu một tay chống sườn mặt cô....
37
Chương 37: Cố Thượng Nghiêu bỗng cảm thấy miệng lưỡi có chút khô......
38
Chương 38: Hai cánh môi nhỏ ăn đến béo ngậy, giống.....
39
Chương 39: A, a bạo mẹ ơi
40
Chương 40: Cả người vững chắc đè ép lên....
41
Chương 41: Cố Thượng Nghiêu: Cô ấy quả nhiên thích mình!....
42
Chương 42: Cố Thượng Nghiêu phun một ngụm máu tươi ra....
43
Chương 43: Cố Thượng Nghiêu bắt lấy cổ tay cô....
44
Chương 44: Em có thể ngửi được mùi của quỷ
45
Chương 45: Tiểu cánh cụt xuất hiện!
46
Chương 46: Hôn một cái lên đầu tiểu cánh cụt...
47
Chương 47: Triều Lộc: Em thích anh....
48
Chương 48: Đi tắm rửa
49
Chương 49: Sờ sờ mông nhỏ của tiểu cánh cụt
50
Chương 50: Hai người này ngay từ đầu nói chuyện liền không coi ai ra gì....
51
Chương 51: a a muốn hôn muốn hôn!.....
52
Chương 52: Cố · hạnh phúc khi làm cánh cụt · Nghiêu
53
Chương 53: Lối rẽ cp khóa ta lại!!!.....
54
Chương 54: Xoa xoa bụng nhỏ của nó
55
Chương 55: Hắn đưa cô một đóa hoa hồng đỏ
56
Chương 56: Đừng yêu tôi
57
Chương 57: Triều Lộc, chờ anh.
58
Chương 58: giương cao biểu ngữ cp "con đường sai lầm"!....
59
Chương 59: Chuyện gì sẽ xảy ra khi đánh chết một người phụ nữ
60
Chương 60: Hai người nắm chặt tay nhau
61
Chương 61: Tôi không phải cố vấn tình yêu của cậu a a a....
62
Chương 62: Đây là tôi kẻ hèn vip có thể sao....
63
Chương 63: Hệ thống ăn cẩu lương
64
Chương 64: Mặt "cô" sao lại đỏ như vậy?
65
Chương 65: (Ba chương hợp nhất) Không có việc gì đừng quấy rồi tôi...
66
Chương 66: Nâng lên cao ôm ấp hôn hít
67
Chương 67: Tiểu cánh cụt quay ngựa báo động trước!
68
Chương 68: 68: Cố Thượng Nghiêu Em Chọn Nó Không Chọn Ta
69
Chương 69: 69: Tình Yêu Khiến Người Ta Làm Ra Vẻ
70
Chương 70: 70: Tình Yêu Khiến Người Ta Làm Ra Vẻ 2
71
Chương 71: 71: Hắn Muốn Cầm Tay Cô
72
Chương 72: 72: Một Tay Kéo Triều Lộc Vào Ngực
73
Chương 73: 73: Đương Nhiên Là Quan Hệ Người Yêu
74
Chương 74: 74: Gương Mặt Triều Lộc Đỏ Bừng Lên
75
Chương 75: 75: Triều Lộc Nghiêng Mặt Hôn Hôn Vật Nhỏ
76
Chương 76: 76: Ôm Eo Cô
77
Chương 77: 77: Giương Cánh Nhỏ Bảo Vệ Trước Mặt Triều Lộc
78
Chương 78: 78: Cười Cười Dí Cái Mũi Yêu Kiều Của Cô
79
Chương 79: 79: Cố Thượng Nghiêu Còn Rất Hung Dữ
80
Chương 80: 80: Kế Hoạch Hóa Thực Dân Của Hoàng Thái Tử Điện Hạ
81
Chương 81: 81: Đã Hứa Vĩnh Viễn Ở Bên Nhau Mà
82
Chương 82: 82: Ôm Chặt Cô Vào Lòng
83
Chương 83: 83: Cô Giống Như Ánh Sáng Mặt Trời Phá Tan Bóng Tối
84
Chương 84: 84: Hoàn Toàn Văn Chúng Ta Sẽ Hạnh Phúc Đúng
85
Chương 85: 85: Phiên Ngoại