Chương 84: 84: Kịch Hạ Màn

Lời Lý Sơn vừa nói ra, ngoại trừ Lưu Vũ Bằng thì tất cả mọi người gần như sốc đến không nói thành lời.

Cả đại sảnh đều chìm trong bầu không khí nặng nề trầm mặc, không ai muốn là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ.
Qua thật lâu, Rose cuối cùng cũng hoàn hồn, sắc mặt bà ta trắng đến dọa người, không thể tin mà liên tục lẩm bẩm.
- Không thể nào… Ông vì trả thù nên mới gạt tôi.

Nó… nó làm sao lại là con gái tôi được…
Lưu Vũ Bằng nhắm mắt, trên gương mặt là sự bất lực và suy sụp.

Rose thoát khỏi khống chế của Lý Sơn, không chút hình tượng túm áo Lưu Vũ Bằng điên cuồng gào thét.
- Ông nói đi, có phải ông thông đồng với Lý Sơn gạt tôi không? Con gái tôi đã chết cháy từ hai mươi mấy năm trước rồi, sao nó lại là Tống Kiều được chứ?
Lưu Vũ Bằng để mặc Rose túm lấy mình, ánh mắt nhìn bà là sự đau lòng cùng thương hại.
- Những gì ông ta nói đều là thật.

Năm xưa khi biết mẹ tôi sai người đốt nhà, tôi đã bảo Lý Sơn đến trước mang đứa bé rời đi.

Trùng hợp là con của Tú Hoa vì sinh non mà chết yểu, nên tôi đã đem con gái của chúng ta thế vào.

Tôi vốn muốn nói rõ với bà, nào ngờ bà lại bật vô âm tính.
Rose cười trong nước mắt, chậm rãi buông tay ra khỏi người Lưu Vũ Bằng.
Kỷ Đình Dạ không ngờ lại còn có chuyện này, nhất thời không biết làm sao.

Hắn ngàn tính vạn tính cũng không tính đến khả năng này.

Bây giờ bảo hắn xuống tay thế nào đây?
Lý Sơn đoán Rose sắp phát điên, lúc này mới bình thản nói:
- Tôi vốn muốn để bà nếm chút mùi vị, nhưng vì bà đã nuôi dưỡng con gái tôi nên tôi đã nghĩ lại.

Cho dù xuất phát từ mục đích gì, tôi cũng rất cảm ơn bà vì điều đó.
Rose sững người, giống như nghe không hiểu lời Lý Sơn vừa nói:
- Này là ý gì?
Lý Sơn không trả lời bà, chỉ hướng phía đằng sau lớn tiếng gọi.
- Cô đừng giả chết nữa, chẳng phải những gì cô muốn biết đã biết cả rồi sao?
Cả Rose và Lưu Vũ Bằng cùng quay đầu, chỉ thấy Tống Kiều vẫn lành lặn đứng lên từ vũng máu.
- Ông vậy mà có thể nhìn ra sao? Lực quan sát không tầm thường nhỉ?
Thái độ của cô rất thản nhiên, nếu không muốn nói là lạnh nhạt.

Mặc kệ hai người kia vẫn dùng ánh mắt đủ mọi cảm xúc nhìn mình, Tống Kiều vẫn như cũ không hề đáp lại.
Tống Kiều ban đầu chẳng qua muốn nằm bất động giả chết trên sàn, nhưng sau khi chính tai nghe hết sự thật về thân thế của mình thì cô chỉ hận bản thân sao không chết thật.

Người năm lần bảy lượt đẩy cô vào tuyệt cảnh, khiến cô hận thấu xương cư nhiên lại là mẹ ruột của cô.

Bà ấy sống nửa đời chỉ vì báo thù, kết quả sau cùng lại là một trò khôi hài cười ra nước mắt.
Rose muốn tiến lên hỏi han, muốn xác định Tống Kiều vẫn vô sự nhưng hai chân cứ như dính chặt xuống nền nhà không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lưu Vũ Bằng làm điều đó thay mình.
- Con không sao chứ? Ta xin lỗi, ta….

truyện đam mỹ
Lưu Vũ Bằng có chút sốt ruột, nhưng lời nói ra lại chẳng trọn câu.

Trong khi đó Tống Kiều lại lùi về sau như muốn từ chối sự quan tâm của ông, bấy nhiêu cũng đủ để ông hiểu cô vẫn chưa chấp nhận điều này.
Bàn tay giơ ra giữa không trung của Lưu Vũ Bằng hạ xuống, ông cười khổ che đi sự mất mát trong đôi mắt của mình.
- Ta biết con trước đây chịu nhiều gian khổ, đều là người làm cha này đã liên lụy đến con.
Tống Kiều không trả lời, lần đầu tiên cô dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Kỷ Đình Dạ.

Hắn thở dài, bước lên mấy bước nắm lấy tay cô như một lời động viên.
- Thật xin lỗi khi phải nói ra điều này, nhưng có lẽ bữa tiệc sẽ kết thúc ở đây.

Phòng nghỉ của mọi người đã được chuẩn bị chu đáo, mong nhận được sự thông cảm vì sự cố lần này.
Quan khách có mặt như ngầm hiểu với nhau, không nói một lời mà trật tự rời khỏi đại sảnh, chẳng mấy chốc nơi đông đúc này chỉ còn lại những người có liên quan.

Lý Sơn lấy trong túi ra một ống huyết thanh, nhìn về phía Rose đưa ra đề nghị.

- Thứ này có thể cứu mạng Tống Kiều, chỉ là không biết chủ thượng có muốn trao đổi hay không?
Diệp Ninh đứng một bên im lặng nãy giờ, vừa nghe thấy lời này không khỏi kích động nắm chặt tay Đàm Mặc.

Rose khẽ liếc qua biểu cảm u ám của Tống Kiều, lần đầu tiên hạ xuống tôn nghiêm chân thành cầu khẩn.
- Ông muốn gì cũng được, chỉ cần cứu con bé.

Tôi…
- Thật nực cười, bà nghĩ làm vậy tôi sẽ mang ơn bà sao?
Tống Kiều không để Rose nói hết cậu đã lạnh lùng cắt ngang, ánh mắt lạnh lẽo thấu xương quét đến khiến tim Rose đau nhói.

Bà biết mình làm sai rất nhiều, cô không tha thứ cho bà cũng là điều dễ hiểu.
- Xin lỗi, là ta đã làm sai quá nhiều với con…
Rose chậm rãi nói từng chữ, bà biết lời này vô dụng nhưng bà vẫn phải nói.

Tống Kiều câu lên một nụ cười, cảm thấy khôi hài đến cùng cực.
- Người quyết tâm tiêm thứ nguy hiểm có thể mất mạng đó cho tôi là bà, người ngay đến một đứa trẻ sơ sinh cũng không buông tha cũng chính là bà.

Bày ra bẫy lớn bẫy nhỏ này, bà nghĩ chỉ một câu “xin lỗi” là có thể xoá sạch sao?
Rose im lặng như ngầm thừa nhận những chỉ trích của Tống Kiều.

Sắc mặt Lưu Vũ Bằng lúc này đã tái xanh, bàn tay dùng sức nắm chật cho thấy ông đang cực kỳ phẫn nộ.

Ông biết trong đó cũng có một phần lỗi của mình, nhưng Rose điên đến mức đứa nhỏ cũng muốn giết thế này thật không thể chấp nhận.
- Những gì Tiểu Nhã nói là sao? Bà còn gây ra chuyện gì nữa hả?
Rose ngẩng đầu, đanh mắt quát.
- Liên quan gì đến ông? Đây còn không phải việc tốt ông đã làm sao?
Rose dứt lời thì quay đầu, trước khi đi còn không quên nói với Lý Sơn:

- Chúng ta đã lập thỏa thuận, ông cứu được con bé tôi sẽ nói cho ông tất cả.

Nhớ đấy, nếu nó có mệnh hệ gì, các người đừng mong được sống yên thân.
Lý Sơn không trả lời, nhưng ông đã hứa thì nhất định sẽ tận lực.

Tống Kiều đợi Rose đi rồi, lúc này mới không cần gắng gượng mà khuỵ xuống.
Kỷ Đình Dạ đỡ lấy cô, thấy sắc mặt cô trắng như tờ giấy thì cau mày.
- Cô trúng đạn rồi, vì sao lại không nói?
Tống Kiều vô lực nằm trong lòng Kỷ Đình Dạ, yếu ớt đáp:
- Tôi không muốn bà ta thấy bộ dạng này của mình.

Nếu được lựa chọn… tôi thà rằng bản thân không có mẹ…
Lưu Vũ Bằng bị cảnh tượng này dọa cho kinh hoảng, bất chấp hình tượng khản giọng gào to.
- Mau gọi cấp cứu, nhanh lên…
Tống Kiều tâm tình phiền muộn, cô ở trong lòng Kỷ Đình Dạ nhắm mặt nghỉ ngơi.

Vừa rồi để cho màn kịch chân thật hơn, cô đã cố ý để viên đạn sượt qua người mình.

Tuy vết thương không nghiêm trọng, nhưng mẹ nó cứ chảy máu liên tục khiến cô choáng váng.

Cô biết đây là tác dụng phụ của thuốc trong cơ thể mình, chỉ là vẫn bướng bỉnh đứng vững đến lúc Rose rời khỏi..

Chapter
1 Chương 1: 1: Giao Dịch Thất Bại
2 Chương 2: 2: Tai Nạn Bất Ngờ
3 Chương 3: 3: Minh Tinh Đi Nghỉ
4 Chương 4: 4: Giặc Trong Nhà
5 Chương 5: 5: Củ Khoai Nhỏ Đáng Yêu
6 Chương 6: 6: Nhiệm Vụ Từ Tổng Bộ
7 Chương 7: 7: Đại Boss Giá Lâm
8 Chương 8: 8: Giao Dịch
9 Chương 9: 9: Thẻ Bảo Hiểm Của Tống Kiều
10 Chương 10: 10: Cuộc Nói Chuyện Giữa Cha Và Con
11 Chương 11: 11: Yêu Cầu Của Tống Kiều
12 Chương 12: 12: Người Phụ Nữ Của Kỷ Đình Dạ
13 Chương 13: 13: Thử Vai
14 Chương 14: 14: Thuận Theo Tự Nhiên
15 Chương 15: 15: Ôm Chân Phật
16 Chương 16: 16: Bí Ẩn Trên Người Hạ Mẫn Hi
17 Chương 17: 17: Tức Giận
18 Chương 18: 18: Phạt Quỳ
19 Chương 19: 19: Ám Sát
20 Chương 20: 20: Quà Sinh Nhật
21 Chương 21: 21: Lựa Chọn
22 Chương 22: 22: Người Điên Có Đầu Óc
23 Chương 23: 23: Tỉnh Lại Thì Quên Hết
24 Chương 24: 24: Hot Search
25 Chương 25: 25: Mời Cơm
26 Chương 26: 26: Thỏ Con Này Biết Cắn Người
27 Chương 27: 27: Được Tôi Đợi Anh
28 Chương 28: 28: Tôi Có Cách Khiến Em Hài Lòng
29 Chương 29: 29: Việc Xấu Trong Nhà P1
30 Chương 30: 30: Chuyện Xấu Trong Nhà P2
31 Chương 31: 31: Chuyện Xấu Trong Nhà P Cuối
32 Chương 32: 32: Sự Cố Ở Quán Ăn
33 Chương 33: 33: Bắt Đầu Rung Động
34 Chương 34: 34: Nhà Cũ Lâm Gia
35 Chương 35: 35: Em Có Phải Sợ Mất Tôi Không
36 Chương 36: 36: Bí Mật Của Khoai Nhỏ
37 Chương 37: 37: 5 Tuy Hai Mà Một
38 Chương 38: 38: Tu Tiên
39 Chương 39: 39: Dấu Hiệu Trưởng Thành
40 Chương 40: 40: Âm Dương Tông
41 Chương 41: 41: Ma Tu
42 Chương 42: 42: Tiêu Chuẩn Nhan Sắc
43 Chương 43: 43: Người Bạn Thanh Mai Trúc Mã
44 Chương 44: 44: Đứa Trẻ Trong Cô Nhi Viện
45 Chương 45: 45: Cháu Trai Trở Mặt
46 Chương 46: 46: Em Không Nên Quyến Rũ Tôi
47 Chương 47: 47: Kẻ Thù Của Kẻ Thù Chưa Chắc Là Bạn
48 Chương 48-49: 48: Chuyện Xấu Của Hạ Mẫn Hi - 49: Tôi Cũng Không Hoàn Hảo
49 Chương 50: 50: Sát Thủ Gặp Bi3n Thái
50 Chương 51: 51: Tôi Sợ Em Khóc Mất
51 Chương 52: 52: Tôi Rất Hài Lòng
52 Chương 53: 53: Đi Chơi Cùng Khoai Nhỏ
53 Chương 54-55: 54: Lưu Tuyết Lam Xả Thân Tương Cứu - 55: Con Tin Cô Ấy
54 Chương 56: 56: Tùy Hứng
55 Chương 57: 57: Em Là Ai
56 Chương 58: 58: Tình Yêu Của Tôi
57 Chương 59: 59: Bạn Đến Thăm
58 Chương 60: 60: Anh Có Muốn Bao Dưỡng Tôi Không
59 Chương 61-62: 61: Bà Dì Đến Thăm - 62: Thất Vọng
60 Chương 63: 63: Lời Mời Từ Đàm Mặc
61 Chương 64: 64: Nợ Máu
62 Chương 65: 65: Đào Thoát
63 Chương 66: 66: Cái Chết Của Hạ Mẫn Hi
64 Chương 67: 67: Cầu Tình
65 Chương 68: 68: Tống Kiều Đã Tỉnh
66 Chương 69: 69: Uy Hiếp
67 Chương 70: 70: Góc Khuất Của Tình Bạn
68 Chương 71: 71: Mình Không Muốn Mất Cậu
69 Chương 72: 72: Kỷ Đình Dạ Tìm Đến
70 Chương 73: 73: Hoài Nghi
71 Chương 74: 74: Ai Đang Bẫy Ai
72 Chương 75: 75: Đột Nhập Thành Công
73 Chương 76: 76: Hành Động Bất Ngờ
74 Chương 77: 77: Quyết Không Tha Thứ
75 Chương 78: 78: Yêu Cầu Của Kỷ Đình Dạ
76 Chương 79: 79: Tôi Từ Chối
77 Chương 80: 80: Thăm Dò
78 Chương 81-82: 81: Ngư Ông Đắc Lợi - 82: Lộ Diện
79 Chương 83: 83: Sự Thật Khiến Người Ta Đau Lòng
80 Chương 84: 84: Kịch Hạ Màn
81 Chương 85: 85: Cha Con Nhận Nhau
82 Chương 86: 86: Từ Biệt
83 Chương 87: 87: Nhị Thiếu Đuổi Đến Rồi
84 Chương 88: 88: Chim Sẻ Đứng Sau
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: 1: Giao Dịch Thất Bại
2
Chương 2: 2: Tai Nạn Bất Ngờ
3
Chương 3: 3: Minh Tinh Đi Nghỉ
4
Chương 4: 4: Giặc Trong Nhà
5
Chương 5: 5: Củ Khoai Nhỏ Đáng Yêu
6
Chương 6: 6: Nhiệm Vụ Từ Tổng Bộ
7
Chương 7: 7: Đại Boss Giá Lâm
8
Chương 8: 8: Giao Dịch
9
Chương 9: 9: Thẻ Bảo Hiểm Của Tống Kiều
10
Chương 10: 10: Cuộc Nói Chuyện Giữa Cha Và Con
11
Chương 11: 11: Yêu Cầu Của Tống Kiều
12
Chương 12: 12: Người Phụ Nữ Của Kỷ Đình Dạ
13
Chương 13: 13: Thử Vai
14
Chương 14: 14: Thuận Theo Tự Nhiên
15
Chương 15: 15: Ôm Chân Phật
16
Chương 16: 16: Bí Ẩn Trên Người Hạ Mẫn Hi
17
Chương 17: 17: Tức Giận
18
Chương 18: 18: Phạt Quỳ
19
Chương 19: 19: Ám Sát
20
Chương 20: 20: Quà Sinh Nhật
21
Chương 21: 21: Lựa Chọn
22
Chương 22: 22: Người Điên Có Đầu Óc
23
Chương 23: 23: Tỉnh Lại Thì Quên Hết
24
Chương 24: 24: Hot Search
25
Chương 25: 25: Mời Cơm
26
Chương 26: 26: Thỏ Con Này Biết Cắn Người
27
Chương 27: 27: Được Tôi Đợi Anh
28
Chương 28: 28: Tôi Có Cách Khiến Em Hài Lòng
29
Chương 29: 29: Việc Xấu Trong Nhà P1
30
Chương 30: 30: Chuyện Xấu Trong Nhà P2
31
Chương 31: 31: Chuyện Xấu Trong Nhà P Cuối
32
Chương 32: 32: Sự Cố Ở Quán Ăn
33
Chương 33: 33: Bắt Đầu Rung Động
34
Chương 34: 34: Nhà Cũ Lâm Gia
35
Chương 35: 35: Em Có Phải Sợ Mất Tôi Không
36
Chương 36: 36: Bí Mật Của Khoai Nhỏ
37
Chương 37: 37: 5 Tuy Hai Mà Một
38
Chương 38: 38: Tu Tiên
39
Chương 39: 39: Dấu Hiệu Trưởng Thành
40
Chương 40: 40: Âm Dương Tông
41
Chương 41: 41: Ma Tu
42
Chương 42: 42: Tiêu Chuẩn Nhan Sắc
43
Chương 43: 43: Người Bạn Thanh Mai Trúc Mã
44
Chương 44: 44: Đứa Trẻ Trong Cô Nhi Viện
45
Chương 45: 45: Cháu Trai Trở Mặt
46
Chương 46: 46: Em Không Nên Quyến Rũ Tôi
47
Chương 47: 47: Kẻ Thù Của Kẻ Thù Chưa Chắc Là Bạn
48
Chương 48-49: 48: Chuyện Xấu Của Hạ Mẫn Hi - 49: Tôi Cũng Không Hoàn Hảo
49
Chương 50: 50: Sát Thủ Gặp Bi3n Thái
50
Chương 51: 51: Tôi Sợ Em Khóc Mất
51
Chương 52: 52: Tôi Rất Hài Lòng
52
Chương 53: 53: Đi Chơi Cùng Khoai Nhỏ
53
Chương 54-55: 54: Lưu Tuyết Lam Xả Thân Tương Cứu - 55: Con Tin Cô Ấy
54
Chương 56: 56: Tùy Hứng
55
Chương 57: 57: Em Là Ai
56
Chương 58: 58: Tình Yêu Của Tôi
57
Chương 59: 59: Bạn Đến Thăm
58
Chương 60: 60: Anh Có Muốn Bao Dưỡng Tôi Không
59
Chương 61-62: 61: Bà Dì Đến Thăm - 62: Thất Vọng
60
Chương 63: 63: Lời Mời Từ Đàm Mặc
61
Chương 64: 64: Nợ Máu
62
Chương 65: 65: Đào Thoát
63
Chương 66: 66: Cái Chết Của Hạ Mẫn Hi
64
Chương 67: 67: Cầu Tình
65
Chương 68: 68: Tống Kiều Đã Tỉnh
66
Chương 69: 69: Uy Hiếp
67
Chương 70: 70: Góc Khuất Của Tình Bạn
68
Chương 71: 71: Mình Không Muốn Mất Cậu
69
Chương 72: 72: Kỷ Đình Dạ Tìm Đến
70
Chương 73: 73: Hoài Nghi
71
Chương 74: 74: Ai Đang Bẫy Ai
72
Chương 75: 75: Đột Nhập Thành Công
73
Chương 76: 76: Hành Động Bất Ngờ
74
Chương 77: 77: Quyết Không Tha Thứ
75
Chương 78: 78: Yêu Cầu Của Kỷ Đình Dạ
76
Chương 79: 79: Tôi Từ Chối
77
Chương 80: 80: Thăm Dò
78
Chương 81-82: 81: Ngư Ông Đắc Lợi - 82: Lộ Diện
79
Chương 83: 83: Sự Thật Khiến Người Ta Đau Lòng
80
Chương 84: 84: Kịch Hạ Màn
81
Chương 85: 85: Cha Con Nhận Nhau
82
Chương 86: 86: Từ Biệt
83
Chương 87: 87: Nhị Thiếu Đuổi Đến Rồi
84
Chương 88: 88: Chim Sẻ Đứng Sau