Chương 41: 41: Giang Châu Xây Dựng Lại

Lại một ngày mới trở lại trên Giang Châu.

Tiếng người dân xôn xao gọi dậy cái nắng nhẹ của một buổi sáng.

Trong căn phòng nhỏ, Tuyết Dao đang cuộn tròn trong chăn ngủ ngon lành.

Tất cả đều im lặng cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên.
- Công chúa điện hạ tới giờ dậy rồi.
Vẫn im lặng.

Bên trong không có tiếng đáp trả lại.

A Lệ nhíu mày kiên nhẫn mà gọi lại.
- Công chúa đã quá giờ mão rồi.

( lúc này tầm 7h30 )
Tiếng gõ cửa lại mạnh hơn và dồn dập hơn.

Lúc này nàng mới ý thức được mà xoay người nhìn về phía phát ra tiếng động.

Đôi mắt lim dim uể oải mà mở ra đón nhận ngày mới.
- Ta biết rồi.
Nghe thấy tiếng trả lời, A Lệ bên ngoài mở cửa phòng đi vào.

Trên tay là một thau nước đặt xuống chân nàng.

Bàn tay nhanh nhẹn đặt khăn xuống vắt nước rồi đưa cho nàng.

Tuyết Dao nhận lấy khăn từ A Lệ rồi lau mặt cho tỉnh ngủ.

Sau đó Miên Miên liền nhanh chóng tới thay y phục cho nàng.

Công việc này diễn ra thường xuyên khiến cả hai đều đã sớm quen.
- Mọi người đều đã tập chung ở bàn ăn mời công chúa, A Lệ cô nương và Miên Miên cô nương ra dùng bữa.
Phía ngoài nha hoàn của huyện phủ đi tới thông báo.
- Ta ra liền.
Nàng đang ngồi cho Miên Miên chải tóc đáp trả vọng ra.

Nhận được câu trả lời nha hoàn kia liền cung kính đáp.
- Nô tỳ cáo lui.

Rồi sau đó bóng dáng nhỏ bé khuất sau cánh cửa.

Mái tóc dài của nàng được chải chuốt gọn gàng đính kèm thêm cây trâm vàng.

Nhìn lại mái tóc gọn gàng nàng vừa ý quay ra cầm lấy áo khoác đi thẳng đến bàn ăn.

Liên Vương vừa thấy nàng liền đưa mắt lên nhìn.
- Nhìn gì chứ ?
- Chẳng lẽ ta không được nhìn sao ?
Nàng đi qua y ngồi vào bàn ăn mà không trả lời câu hỏi.
" Gì chứ ? Hôm qua chẳng phải vẫn còn rất ngọt ngào sao ? "
Liên Vương khó hiểu nhìn nữ nhân trước mắt.

Trong đầu y hiện giờ là rất nhiều câu hỏi.

Con mèo nhỏ này mới sáng sớm đã xù lông với y rồi sao ?
Sau khi dùng bữa, Lâm phu nhân liền mời hai người ở lại làm khách vài bữa.

Lúc đầu nàng từ chối nhưng thấy thái độ kiên quyết của Lâm phu nhân thì cũng ở lại.

Dù gì lần này đi đến Giang Châu không ở lại chơi cũng rất uổng.

Và cả hai hôm nữa đã là Thất Tịch rồi.
Mang theo tâm trạng khá thoải mái Tuyết Dao cùng A Lệ và Miên Miên đi ra phố dạo chơi.

Mọi người đều đang trong quá trình xây dựng lại một Giang Châu phồn hoa như đúng trật tự của nó trước giờ.

Mọi thứ bị phá huỷ và thiêu cháy một cách nặng nề.

Tuy nhiên đâu đó vẫn còn vương lại một chút kiến trúc của Giang Châu.
- Công chúa điện hạ.
- Bái kiến công chúa điện hạ.
Nhìn thấy nàng mọi người đều lập tức cúi chào.

Tuy đã đeo màn che mặt nhưng ai nấy đều vẫn nhận ra.

Nàng chỉ khẽ cười rồi hỏi thăm họ.
- Lão bá à người nghỉ một chút đi.
Đôi tay bé nhỏ đỡ lấy lão bá đã sớm không còn đủ sức khoẻ để vận động mạnh.

Trên đôi vai gầy là cả một tấm gỗ lớn.

Ông dừng lại, đưa đôi mắt không còn tinh lên nhìn nàng.
- Cô nương ta phải bê hết đống gỗ này tới kia mới được nghỉ.
Nói rồi ồn chỉ tay vào đống gỗ phía xa.

Nàng đưa mắt nhìn theo, bất ngờ mà đứng hình.

Một chồng gỗ lớn được vứt lung tung cái to cái nhỏ ở một chỗ.

Có những cây gỗ đã bị mục nát.
- Ông hãy ngồi ở đây nghỉ một lát.

Cháu sẽ làm nốt giúp ông.
- Không được đâu.

Ta…
- Không sao đâu mà.

Nào ông hãy ngồi xuống đây nghỉ ngơi một chút đi.
Nàng cầm lấy tấm gỗ lớn trên vai ông bỏ xuống.

Ông lão chỉ đành im lặng, chậm bước theo nhịp chân của nàng.

Tuyết Dao đỡ ông lão ngồi xuống một bậc đá rồi quay ra gọi A Lệ.
- A Lệ mang nước qua đây đi.
A Lệ nghe thấy tiếng gọi liền giật mình chạy tới đưa nước cho nàng.

Nhận lấy nước trong tay A Lệ nàng mở nắp ra đưa cho ông lão.
- Đa tạ cô nương.
- Là việc nên làm mà.
Sau khi ông lão đã uống nước, nàng mỉm cười yên tâm dặn dò A Lệ.

- Em ở đây với ông ấy.

Ta ra kia bê nốt số gỗ còn lại.

- Không được đâu.

Người là…
Chưa kịp nói xong A Lệ đã bị nàng chặn lại nhíu mày mà nói nhỏ.
- Là gì thì cũng đâu quan trọng.

Ta chỉ một chút liền làm xong.
- Người là công chúa đó.

Những việc như này nên để hạ nhân làm mới đúng.
- A Lệ đây là mệnh lệnh.
Câu nói này của nàng vừa nói ra liền khiến A Lệ không thể nói được gì.

Cô quay đầu nhìn Miên Miên đang đứng khoanh tay phía sau.

Nhận thấy ánh mắt của A Lệ Miên Miên cũng chỉ đàng nhún vai và lắc đầu.

Nàng đã quyết định chuyện gì có người nào thay đổi được đâu chứ.
Tuyết Dao quay người đi tới đống gỗ đang chất ngổn ngang ở phía xa.

A Lệ muốn gọi lại nhưng không thể cất lời.

Nàng xắn tay áo lên, một tay bê lên một tấm gỗ lớn mang tới chỗ để.

Từng tấm gỗ được mang đi là từng giọt mồ hôi rơi xuống.
" Hoàng thượng mà biết chẳng phải ta sẽ bị chém đầu sao ? "
A Lệ thầm khóc trong lòng.

Đối với hoàng thượng mà nói Tuyết Dao như một bảo vật quý giá.

Nay lại đi làm công việc nặng nhọc như vậy chẳng phải là sẽ khiến ông xót xa lắm sao ?
- Miên Miên à hay cô thử ra khuyên công chúa đi.
Mất kiên nhẫn, A Lệ liền quay qua Miên Miên nhỏ giọng nói.
- Công chúa sẽ không nghe đâu.

Cô đứng đây đi ta qua phụ công chúa.
Bóng dáng Miên Miên dần xa hơn để lại một mình A Lệ đứng đó.

Cô tức giận kêu lên một tiếng rồi ngồi xuống bên cạnh lão bá kia.
Mất gần một canh giờ số gỗ đã được chuyển hết đi.

Nàng mệt nhọc chạy lại chỗ A Lệ mà thở hắt ra một hơi.

Lúc này dường như nhận ra điều gì đó, Tuyết Dao liền quay sang A Lệ mà hỏi.
- A Lệ à lão bá ngồi đây đâu ?
Lúc này A Lệ mới để ý mà quay sang bên cạnh thì đã không thấy bóng dáng ông lão khi nãy đâu cả.

Cô đưa ánh mắt ngại ngùng lên nhìn nàng mà gãi đầu.
- Nô tỳ…
Nhìn cái biểu cảm này của A Lệ nàng cũng đã đoán ra được.

Nhưng có lẽ là do ông ấy mệt quá cùng trời nắng nên đã sớm quay trở về.

Bởi vậy trong lòng nàng cũng yên tâm bỏ qua chuyện này.
- Thôi được rồi.

Chúng ta trở về huyện phủ thôi.
- Vâng.
Trời đã nắng gay gắt hơn.

Người nàng cũng đã sớm uể oải mệt nhọc muốn quay trở về đi tắm.

Mồ hôi thấm hết vào y phục khiến cơ thể nàng khó chịu vô cùng.
Đẩy cửa bước vào, Lâm phu nhân liền từ bên trong đi ra đón nàng.
- Công chúa sao người chảy nhiều mồ hôi quá vậy ?
- Không có gì chỉ là ta vận động một chút thôi.
Miên Miên sau đó liền đi chuẩn bị nước tắm cho nàng.

Tuyết Dao đảo mắt một vòng quanh huyện phủ như đang tìm gì đó rồi quay sang Lâm phu nhân hỏi.
- Lâm phu nhân hắn đã đi đâu rồi ?
- Ý công chúa là Liên Vương công tử sao ?
Nàng có hơi ngượng ngùng bất giác mà không trả lời câu hỏi của Lâm phu nhân.
" Niệm Tuyết Dao mày đang làm gì vậy ? "
Ánh mắt Lâm phu nhân nhìn nàng như đã hiểu ra ya gì đó trong suy nghĩ cùng hành động của nàng.

Bà khẽ cười mà nói.
- Sau khi công chúa rời đi Liên Vương công tử cũng ra ngoài ngay sau đó.

Còn về đi đâu thì ta cũng không rõ.
- Đa tạ Lâm phu nhân.

Vậy ta trở về tắm trước.
- Vâng công chúa.
Nàng bước nhanh hơn đi về phía phòng tắm đã được chuẩn bị sẵn.

Trên gương mặt vẫn còn chút ngại ngùng cùng đôi má ửng đỏ đáng yêu.

Chapter
1 Chương 1: 1: Con Tin
2 Chương 2: 2: Xuất Cung
3 Chương 3: 3: Ấn Tượng Đầu Tiên
4 Chương 4: 4: Suy Đoán Của Tuyết Dao
5 Chương 5: 5: Hắc Y Nhân Lộ Diện
6 Chương 6: 6: Bị Thương
7 Chương 7: 7: Trở Về Cung
8 Chương 8: 8: Cấm Túc
9 Chương 9: 9: Sự Cố Khó Đỡ
10 Chương 10: 10: Xích Tử Là Ai
11 Chương 11: 11: Không Mang Ngân Lượng
12 Chương 12: 12: Tuyết Dao Gặp Nạn
13 Chương 13: 13: Tức Giận
14 Chương 14: 14: Người Là Của Ta
15 Chương 15: 15: Phiền Não Của Hoàng Thượng Mị Ly
16 Chương 16: 16: Nguy Hiểm Ám Sát
17 Chương 17: 17: Đi Săn
18 Chương 18: 18: Cuộc Đi Săn Kết Thúc Chiến Lợi Phẩm
19 Chương 19: 19: Đã Mạo Phạm Công Chúa
20 Chương 20: 20: Bệnh Tình Của Liên Vương
21 Chương 21: 21: Hôn
22 Chương 22: 22: Lan Sương - Hôn Ước Của Liên Vương
23 Chương 23: 23: Quân Khí
24 Chương 24: 24: Đi Giang Châu
25 Chương 25: 25: Là Hoả Linh
26 Chương 26: 26: Xung Đột Và Cãi Vã
27 Chương 27: 27: Lâm Phu Nhân Là Chủ Thể Kí Sinh
28 Chương 28: 28: Dung Hoàn Cô Nương
29 Chương 29: 29: Ta Không Muốn Liên Luỵ Chàng
30 Chương 30: 30: Hồi Ức 1
31 Chương 31: 31: Hồi Ức 2
32 Chương 32: 32: Hồi Ức 3
33 Chương 33: 33: Hồi Ức 4
34 Chương 34: 34: Hồi Ức 5
35 Chương 35: 35: Hôn Thuận Theo Ý Chàng
36 Chương 36: 36: Hoả Linh Sống Lại
37 Chương 37: 37: Thân Phận Thực Sự Ta Là Ai
38 Chương 38: 38: Giấc Mơ Của Tuyết Dao
39 Chương 39: 39: Ta Muốn Ôm Nàng
40 Chương 40: 40: Câu Chuyện Bí Mật
41 Chương 41: 41: Giang Châu Xây Dựng Lại
42 Chương 42: 42: Tiếp Viện Giang Châu
43 Chương 43: 43: Khai Tử Đã Biết Rung Động
44 Chương 44: 44: Ta Thích Nàng !
45 Chương 45: 45: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 1
46 Chương 46: 46: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 2
47 Chương 47: 47: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 3
48 Chương 48: 48: Hoành Ly Tỷ Tỷ
49 Chương 49: 49: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Thấy
50 Chương 50: 50: Ta Sẽ Tác Hợp Cho Đôi Trẻ
51 Chương 51: 51: Tuyết Dao Ta Yêu Muội
52 Chương 52: 52: Dục Dư Niên Huynh Điên Rồi
53 Chương 53: 53: Là Nàng Dụ Dỗ Ta Trước
54 Chương 54: 54: Liên Vương Xuất Cung
55 Chương 55: 55: Có Điều Gì Bất Thường
56 Chương 56: 56: Dấu Hôn Trên Người
57 Chương 57: 57: Vị Thuốc Còn Thiếu
58 Chương 58: 58: Khoảng Cách
59 Chương 59: 59: Ta Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Huynh
60 Chương 60: 60: Liên Vương Ta Không Cho Phép Huynh Chết
61 Chương 61: 61: Ai Mới Là Người Ác Nhất
62 Chương 62: 62: Nuôi Hoa Trong Tim
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: 64: Kế Sách Vẹn Toàn
65 Chương 65: 65: Miếu Huyền Thanh Bị Phá Nát
66 Chương 66: 66: Sinh Thần
67 Chương 67: 67: Bảo Vệ Nàng
68 Chương 68: 68: Lưu Quốc Trấn Hiện Đang Ở Đâu
69 Chương 69: 69: Cảm Giác Không Yên
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: 1: Con Tin
2
Chương 2: 2: Xuất Cung
3
Chương 3: 3: Ấn Tượng Đầu Tiên
4
Chương 4: 4: Suy Đoán Của Tuyết Dao
5
Chương 5: 5: Hắc Y Nhân Lộ Diện
6
Chương 6: 6: Bị Thương
7
Chương 7: 7: Trở Về Cung
8
Chương 8: 8: Cấm Túc
9
Chương 9: 9: Sự Cố Khó Đỡ
10
Chương 10: 10: Xích Tử Là Ai
11
Chương 11: 11: Không Mang Ngân Lượng
12
Chương 12: 12: Tuyết Dao Gặp Nạn
13
Chương 13: 13: Tức Giận
14
Chương 14: 14: Người Là Của Ta
15
Chương 15: 15: Phiền Não Của Hoàng Thượng Mị Ly
16
Chương 16: 16: Nguy Hiểm Ám Sát
17
Chương 17: 17: Đi Săn
18
Chương 18: 18: Cuộc Đi Săn Kết Thúc Chiến Lợi Phẩm
19
Chương 19: 19: Đã Mạo Phạm Công Chúa
20
Chương 20: 20: Bệnh Tình Của Liên Vương
21
Chương 21: 21: Hôn
22
Chương 22: 22: Lan Sương - Hôn Ước Của Liên Vương
23
Chương 23: 23: Quân Khí
24
Chương 24: 24: Đi Giang Châu
25
Chương 25: 25: Là Hoả Linh
26
Chương 26: 26: Xung Đột Và Cãi Vã
27
Chương 27: 27: Lâm Phu Nhân Là Chủ Thể Kí Sinh
28
Chương 28: 28: Dung Hoàn Cô Nương
29
Chương 29: 29: Ta Không Muốn Liên Luỵ Chàng
30
Chương 30: 30: Hồi Ức 1
31
Chương 31: 31: Hồi Ức 2
32
Chương 32: 32: Hồi Ức 3
33
Chương 33: 33: Hồi Ức 4
34
Chương 34: 34: Hồi Ức 5
35
Chương 35: 35: Hôn Thuận Theo Ý Chàng
36
Chương 36: 36: Hoả Linh Sống Lại
37
Chương 37: 37: Thân Phận Thực Sự Ta Là Ai
38
Chương 38: 38: Giấc Mơ Của Tuyết Dao
39
Chương 39: 39: Ta Muốn Ôm Nàng
40
Chương 40: 40: Câu Chuyện Bí Mật
41
Chương 41: 41: Giang Châu Xây Dựng Lại
42
Chương 42: 42: Tiếp Viện Giang Châu
43
Chương 43: 43: Khai Tử Đã Biết Rung Động
44
Chương 44: 44: Ta Thích Nàng !
45
Chương 45: 45: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 1
46
Chương 46: 46: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 2
47
Chương 47: 47: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 3
48
Chương 48: 48: Hoành Ly Tỷ Tỷ
49
Chương 49: 49: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Thấy
50
Chương 50: 50: Ta Sẽ Tác Hợp Cho Đôi Trẻ
51
Chương 51: 51: Tuyết Dao Ta Yêu Muội
52
Chương 52: 52: Dục Dư Niên Huynh Điên Rồi
53
Chương 53: 53: Là Nàng Dụ Dỗ Ta Trước
54
Chương 54: 54: Liên Vương Xuất Cung
55
Chương 55: 55: Có Điều Gì Bất Thường
56
Chương 56: 56: Dấu Hôn Trên Người
57
Chương 57: 57: Vị Thuốc Còn Thiếu
58
Chương 58: 58: Khoảng Cách
59
Chương 59: 59: Ta Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Huynh
60
Chương 60: 60: Liên Vương Ta Không Cho Phép Huynh Chết
61
Chương 61: 61: Ai Mới Là Người Ác Nhất
62
Chương 62: 62: Nuôi Hoa Trong Tim
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: 64: Kế Sách Vẹn Toàn
65
Chương 65: 65: Miếu Huyền Thanh Bị Phá Nát
66
Chương 66: 66: Sinh Thần
67
Chương 67: 67: Bảo Vệ Nàng
68
Chương 68: 68: Lưu Quốc Trấn Hiện Đang Ở Đâu
69
Chương 69: 69: Cảm Giác Không Yên