Chương 24: Con dâu

" Anh Minh! Anh gọi em có chuyện gì vậy." một người trung niên nói." dáng người to cao, khoảng 36 tuổi.

- Tiểu Luân! chú tìm đến người này, kêu hắn tránh xa con bé ra, nếu cần thiết thì chú cứ dạy bảo hắn một bài học, nếu không được thì phế đi." Người đàn ông đó nói xong đưa cho gã trung niên một tấm ảnh.

- Em hiểu rồi." nói xong gã trung niên rời đi.

" Lúc này cả nhà Dương Phàm cùng ngồi bên cạnh bàn ăn, hai vợ chồng Dương Thiên và Liễu Huệ đều rất hài lòng với cô con dâu tương lai này, cô nàng Ngọc nhi thì rất ngại ngùng." Chỉ có Dương Nguyệt là cảm thấy mất mát.

- Ngọc Nhi! Cháu năm nay bao tuổi rồi?" Liễu Huệ nói.

- Dạ! Bác gái, cháu năm nay 19 tuổi ạ.

- Vậy là cùng tuổi với Tiểu Phàm rồi.

- Dạ!

- Lão công à! sao anh không nói lời nào thế." Liễu Huệ nói." Bà thấy Dương Thiên không nói một lời nào.

- Lão bà! chuyện của bọn trẻ, chúng ta cứ để cho bọn trẻ chúng nó quyết định đi, hay là nàng đã quên rồi." Dương Thiên nói. Rồi ông nhìn sang Ngọc Nhi nói.

- Ngọc Nhi, hai chúng ta rất vui khi cháu đến nhà. Tính cách của Tiểu Phàm rất nhất quyết, nếu nó đã muốn, thì cho dù là ta có nói thì nó cũng không nghe theo, Nếu nó có bắt nạt con thì hãy nói cho ta biết, ta nhất định sẽ giúp con.

- Dạ! cháu cảm ơn ạ, cháu tin Dương Phàm, ảnh sẽ không bắt nạt cháu đâu.

- Được rồi, lão công, ba người các con cùng ăn đi, thức ăn để nguội sẽ không ngon đâu." Nghe thấy lời nói của Ngọc Nhi, cả hai ông bà đều rất hài lòng.

Cả năm người đều rất vui vẻ,ăn xong Liễu Huệ kéo tay Ngọc Nhi ra phòng khách ngồi. Thấy Dương Nguyệt đi lên phòng của nàng, Dương Phàm cũng đi lên theo." Còn Dương Thiên thì cũng đi ra với Liễu Huệ.

- Tiểu Nguyệt nàng làm sao vậy? có chuyện gì thì hãy nói với ta. " Hắn cảm thấy Dương Nguyệt đang có tâm sự.

- Không có gì đâu, Tiểu Phàm em xuống dưới đi, chị muốn yên tĩnh." giọng của nàng dường như nghẹn lại.

Dương Phàm tiến đến ôm lấy nàng từ phía sau nói." Tiểu Nguyệt chẳng lẽ nàng vì chuyện của Ngọc Nhi hay sao.

- Tiểu Phàm em xuống dưới đi, nếu để cha mẹ nhìn thấy thì không hay đâu.

- Không! nếu nàng không nói thì ta không đi đâu cả." Dương Phàm kiên định nói.

- Tiểu Phàm, em đừng có như vậy, chị không muốn vì chuyện này mà em vs tiểu Nhi phải chia tay nhau đâu, em không thấy cha mẹ rất thích nàng sao?" nếu để họ biết chuyện này thì không biết sẽ có chuyện gì nữa.

Hắn buông nàng ra, rồi bế nàng lên đặt xuống giường.

- Tiểu Phàm, em muốn làm gì?" nàng có hơi hoảng.

- Tiểu Nguyệt nàng nghe ta nói đây." nếu nàng nghĩ vì chuyện này mà ta với Ngọc Nhi sẽ chia tay nhau thì nàng đã sai rồi." nếu như nàng muốn lẩn tránh thì nàng sẽ là người thiệt thòi, nếu như nàng chấp nhận thì chúng ta đều vui vẻ." Được rồi nàng cứ suy nghĩ đi, nếu có câu trả lời thì hãy nói với ta.

Nói xong hắn bước ra khỏi phòng, đi xuống phòng khách, cả ba người đều đang nói chuyện vui vẻ với nhau, Dương Phàm đang thắc mắc, không biết ba người đang làm gì mà vui vẻ như vậy." hắn tiến lại gần nói.

- Ba mẹ, Ngọc nhi, các người đang xem gì mà vui vẻ vậy.

Cả ba người đều quay lại nhìn hắn!

- Tiểu Phàm, con lại đây. Liễu Huệ nói.

Hắn tiến lại gần xem," hắn cười khổ, thì ra là ba người đang xem ảnh của Dương Phàm lúc nhỏ, nhìn thật dễ thương, còn có nhiều bức ảnh hắn chụp cùng Dương Nguyệt, nhìn bức ảnh Dương Nguyệt quàng hai tay qua cổ hắn, nhìn cảnh đó cứ như là hắn đang được bảo vệ vậy.

- Đúng rồi tiểu Phàm! sang năm là hai đứa tròn 20 tuổi, chi bằng cuối năm nay chúng ta sẽ tổ chức đính hôn cho hai đứa." Liễu Huệ nói.

- Mẹ à, Ngọc Nhi còn việc học, chi bằng để chúng con tốt nghiệp đại học rồi tính đến sau." Dương Phàm nói." Đính hôn cái này hắn còn chưa muốn.

- Vậy được rồi, chúng ta lại phải chờ đến hai năm nữa mới có cháu bế sao?

- Lão bà à! chúng ta nuôi Phàm nhi cũng mười chín năm rồi, chờ thêm hai năm thì cũng đâu có sao đâu. Dương Thiên nói." Ông là người rất coi trọng việc học của Dương Phàm, thấy con trai nói như vậy ông lại càng yên tâm hơn.

- Đúng rồi Phàm nhi, sức khỏe của con dạo này ra sao rồi, có còn bị như trước nữa không. Liễu Huệ nói.

- Mẹ con thật sự đã bình phục hẳn rồi, giờ con đã không như trước nữa. Dương Phàm nói.

- Vậy à, Ngọc nhi nếu con thích thì cứ đến đây ở đi, dù sao ở đây cũng chỉ có hai đứa Tiểu Phàm và Tiểu Nguyệt." Liễu Huệ nói.

- Mẹ à, ngày mai ở trường không có tiết học, Ngọc nhi cũng sẽ dọn về ở đây luôn." Dương Phàm nói.

- Vậy thì được rồi, giờ cũng không còn sớm nữa chúng ta phải đi đây." Liễu Huệ nói.

- Ba, mẹ sao hai người không ở lại thêm lúc nữa rồi đi." Dương Phàm nói.

- Chúng ta cũng rất muốn, nhưng mà ngày mai còn có buổi họp quan trọng cho nên hai ông bà già này không muốn làm kì đà của hai đứa." Dương Thiên nói, ông vừa nói vừa cười.

- Được rồi chúng ta phải đi đây, hai đứa nhớ ngủ sớm nhé." Liễu Huệ nói.

Rồi hai người bước vào trong xe, người lái xe của hai người đưa họ về biệt thự của họ.

Chapter
1 Chương 1: Trong Sinh
2 Chương 2: Uống rượu cũng có mỹ nữ
3 Chương 3: Cút!
4 Chương 4: Sát Thần
5 Chương 5: Chị Gái Thành Bạn Gái
6 Chương 6: Chị gái Thành Bạn Gái (hạ)
7 Chương 7: Dự Tiệc và Cứu Người
8 Chương 8: Ép xuân dược
9 Chương 9: Nụ Cười Thật Đẹp
10 Chương 10: Thay Đổi (thượng)
11 Chương 11: Thay Đổi (hạ)
12 Chương 12: Rắc Rối Đến
13 Chương 13: Mỹ nữ cùng nằm ngủ
14 Chương 14: Tới Công Ty
15 Chương 15: Nữ nhân đúng là họa mà
16 Chương 16: Thiếu Gia!
17 Chương 17: Không Thể kiềm Chế
18 Chương 18: Tắm Uyên Ương
19 Chương 19: Thằng này là của tao!
20 Chương 20: Trổ tài
21 Chương 21: Hai cô em gái
22 Chương 22: Kinh hãi
23 Chương 23: Ở chung một nhà
24 Chương 24: Con dâu
25 Chương 25: Chấp Nhận
26 Chương 26: Gặp lại Vân Tuyết
27 Chương 27: Xác nhận quan hệ
28 Chương 28: Hai cô em gái cùng đến ở
29 Chương 29: Năm trăm vạn
30 Chương 30: Lão Già
31 Chương 31: Tri kỉ
32 Chương 32: Cháu rể
33 Chương 33: Uống rượu cùng cha vợ
34 Chương 34: Em nguyện ý
35 Chương 35: Một vụ nổ
36 Chương 36: Anh hùng cứu mỹ nhân
37 Chương 37: Điều tra, Tìm Người
38 Chương 38: Trương Đống
39 Chương 39: Gặp mặt
40 Chương 40
41 Chương 41: Công chúa bé nhỏ của tôi
42 Chương 42: Điều khiển lực lượng
43 Chương 43: Ngậm trái đắng
44 Chương 44: Chạy đua
45 Chương 45: Sử lý gọn lẹ
46 Chương 46: Chuẩn bị rời đi
47 Chương 47: Về đến nhà
48 Chương 48
49 Chương 49: Người đẹp nằm vùng
50 Chương 50: Nếu nàng muốn.. Thì cứ tìm ta
51 Chương 51: Bữa ăn ghen của bốn cô nàng
52 Chương 52: Người đẹp Lãnh Mộng
53 Chương 53: Oan Gia Ngõ Hẹp
54 Chương 54: Trêu đùa cô nàng cảnh sát
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57: Đến sở cảnh sát (1)
58 Chương 58: Đến sở cảnh sát (2)
59 Chương 59: Đến sở cảnh sát (3)
60 Chương 60: Ba điều kiện
61 Chương 61: Cha! Nhị Thúc! Tam Thúc
62 Chương 62: Chuyện trùng hợp
63 Chương 63: Tay không đánh người
64 Chương 64: Lời tỏ tình của người đẹp cảnh sát
65 Chương 65: Không lẽ mình đã thích hắn sao?
66 Chương 66: Đau khổ
67 Chương 67: Lưu manh!
68 Chương 68: Đả Kích
69 Chương 69: Cô nàng tộc Akayashi
70 Chương 70: Người đó
71 Chương 71
72 Chương 72: Tàn sát
73 Chương 73: Không manh mối
74 Chương 74: Bị lộ thân phận
75 Chương 75: Định làm bậy
76 Chương 76: Nếu ép buộc không được thì cứ từ từ nàng sẽ phải chấp nhận
77 Chương 77: Võ giả
78 Chương 78: Người đó!
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Trong Sinh
2
Chương 2: Uống rượu cũng có mỹ nữ
3
Chương 3: Cút!
4
Chương 4: Sát Thần
5
Chương 5: Chị Gái Thành Bạn Gái
6
Chương 6: Chị gái Thành Bạn Gái (hạ)
7
Chương 7: Dự Tiệc và Cứu Người
8
Chương 8: Ép xuân dược
9
Chương 9: Nụ Cười Thật Đẹp
10
Chương 10: Thay Đổi (thượng)
11
Chương 11: Thay Đổi (hạ)
12
Chương 12: Rắc Rối Đến
13
Chương 13: Mỹ nữ cùng nằm ngủ
14
Chương 14: Tới Công Ty
15
Chương 15: Nữ nhân đúng là họa mà
16
Chương 16: Thiếu Gia!
17
Chương 17: Không Thể kiềm Chế
18
Chương 18: Tắm Uyên Ương
19
Chương 19: Thằng này là của tao!
20
Chương 20: Trổ tài
21
Chương 21: Hai cô em gái
22
Chương 22: Kinh hãi
23
Chương 23: Ở chung một nhà
24
Chương 24: Con dâu
25
Chương 25: Chấp Nhận
26
Chương 26: Gặp lại Vân Tuyết
27
Chương 27: Xác nhận quan hệ
28
Chương 28: Hai cô em gái cùng đến ở
29
Chương 29: Năm trăm vạn
30
Chương 30: Lão Già
31
Chương 31: Tri kỉ
32
Chương 32: Cháu rể
33
Chương 33: Uống rượu cùng cha vợ
34
Chương 34: Em nguyện ý
35
Chương 35: Một vụ nổ
36
Chương 36: Anh hùng cứu mỹ nhân
37
Chương 37: Điều tra, Tìm Người
38
Chương 38: Trương Đống
39
Chương 39: Gặp mặt
40
Chương 40
41
Chương 41: Công chúa bé nhỏ của tôi
42
Chương 42: Điều khiển lực lượng
43
Chương 43: Ngậm trái đắng
44
Chương 44: Chạy đua
45
Chương 45: Sử lý gọn lẹ
46
Chương 46: Chuẩn bị rời đi
47
Chương 47: Về đến nhà
48
Chương 48
49
Chương 49: Người đẹp nằm vùng
50
Chương 50: Nếu nàng muốn.. Thì cứ tìm ta
51
Chương 51: Bữa ăn ghen của bốn cô nàng
52
Chương 52: Người đẹp Lãnh Mộng
53
Chương 53: Oan Gia Ngõ Hẹp
54
Chương 54: Trêu đùa cô nàng cảnh sát
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57: Đến sở cảnh sát (1)
58
Chương 58: Đến sở cảnh sát (2)
59
Chương 59: Đến sở cảnh sát (3)
60
Chương 60: Ba điều kiện
61
Chương 61: Cha! Nhị Thúc! Tam Thúc
62
Chương 62: Chuyện trùng hợp
63
Chương 63: Tay không đánh người
64
Chương 64: Lời tỏ tình của người đẹp cảnh sát
65
Chương 65: Không lẽ mình đã thích hắn sao?
66
Chương 66: Đau khổ
67
Chương 67: Lưu manh!
68
Chương 68: Đả Kích
69
Chương 69: Cô nàng tộc Akayashi
70
Chương 70: Người đó
71
Chương 71
72
Chương 72: Tàn sát
73
Chương 73: Không manh mối
74
Chương 74: Bị lộ thân phận
75
Chương 75: Định làm bậy
76
Chương 76: Nếu ép buộc không được thì cứ từ từ nàng sẽ phải chấp nhận
77
Chương 77: Võ giả
78
Chương 78: Người đó!