Chương 20: Trổ tài

Dương Phàm cười một cách âm hiểm nói:" như vậy chỉ một mình mày lên thôi sao? " Dương phàm nhìn cô nàng một cái kiểu " nàng cứ tin vào ta, chờ ở đó", rồi chậm rãi đi đến sân đấu. Ngọc nhi ở phía sau có hơi lo lắng, nhưng thấy ánh mắt của hắn đầy tự tin, nhớ tới chuyện hắn một mình giải quyết một đám lưu manh có vũ khí, thì nàng lập tức tin tưởng vào hắn mà không giữ hắn lại.

- Ngọc nhi, sao bà không kéo anh ấy lại? " Nhược thủy có hơi lo lắng thấy Ngọc nhi, Điền nhật là chủ lực của đội tuyển, bạn trai của Ngọc nhi nhìn thư sinh như vậy, không giống người đã từng tập bóng rổ.

"Yên tâm đi, mình tin anh ấy!" câu trả lời của Ngọc nhi, lại làm Nhược thủy thở dài.

Trận thi đấu này là người ngoài tới khiêu chiến với người trường mình, màn này ít có nên ai cũng căng mắt ra, tránh việc bỏ lỡ những màn đặc sắc,"Điền nhật khiêu chiến thằng thư sinh đó hả, cái này mới à nha.

"Ngu! là thằng thư sinh đó khiêu chiến Điền nhật đó, mày không thấy vừa rồi nó dùng ngón tay chỉ thằng nhật à? đúng là kiêu ngạo! hy vọng thằng thư sinh đó đừng thắng được, nếu không thì nó hết đường về rồi! "Thằng thư sinh còn không tới 1m8, Điền nhật gần 2m, mày nhìn xem hai cái thằng đó có khác nào một con khỉ nhỏ với một con tinh tinh không?

"A ha ha ha,"Quả nhiên, rất giống!"

"Nhược thủy, cô sao không cản cậu ta lại, tốt xấu gì người ta cũng là khách, tôi cũng không biết nói như thế nào nữa." Số 11 nhìn hai người dưới sân đang tiến vào trạng thái chuẩn bị.

"Anh tưởng tôi không muốn làm à? Điền nhật đáng chết, ngay cả lời của tôi mà hắn cũng không nghe, được lắm vào tập huấn rồi, phải chiếu cố hắn cho thật tốt." Nhược thủy nghiến răng.

Số 11 cười khổ lắc lắc đầu, chuyển mắt nhìn về phía nữ sinh ngồi bên cạnh, thật là đẹp, nếu mình gặp nàng trước..., có lẽ.

"Mày.trước tấn công 15 trái, sau đó tao tấn công lại 10 trái, cuối cùng xem ai bỏ rổ nhiều hơn thì thắng, hiểu chưa?" Điền nhật ngạo nghễ lớn tiếng tuyên bố quy tắc trận đấu.

Những người đứng xem nghe được quy định trận đấu lớn tiếng kêu tốt, còn nói tên nhật là tốt, không khi dễ người ngoài tới, ngay cả những người mới vào xem cũng thét chói tai tên hắn, đội cổ vũ thì ra sức huy động vũ cầu trên tay, ngực nhấp nhô lien tục, chân đá cao một lượt lộ ra quần lót đủ màu, làm cho cả đám sắc lang xung quanh được dưỡng mắt.

- Như vậy mày không phải bất lợi à?" Dương Phàm nhìn lướt qua đám cổ vũ và bọn cổ động.

- Bắt đầu đi!" Điền nhật không thèm giải thích nhiều, mà hắn trực tiếp ném bóng qua.

"Nếu vậy, anh đây không khách sáo nữa." Dương Phàm chụp lấy bóng xoay vòng quanh mình vỗ xuống đất, cảm giác cũng vừa tay.

"Đến đi!" Điền nhật làm ta thế phòng thủ.

Đáng tiếc Dương Phàm căn bản là không muốn va chạm với hắn, đứng tại chỗ dập bóng xuống sân hai cái, sau đó nhảy lên hướng tới rổ ném bóng, bóng xẹt qua một đường cong đẹp vô cùng. Xung quanh cười rộ lên, thằng ngu này muốn làm trò cười chắc, từ giữa sân mà đòi ném vào, trừ khi may mắn, nếu không là được gọn 3 điểm sao, muốn hù chết người à.

Dương Phàm cũng không thèm nhìn coi bóng có thể vào rổ hay không, sau khi ném xong hạ thân xuống. Điền nhật nhìn bóng bay, cũng nghĩ bóng nhất định vào không được, lại thấy đối phương không chay lại, hắn cũng chẳng thèm nhìn nữa, "ọt". mọi người khiếp sợ, " may mắn, chắc chắn là may mắn.

Im lặng vài giây sau, một loạt tiếng la thất thanh vang lên, tựa hồ muốn bật luôn nóc nhà thi đấu: "A - " bọn họ thấy, một tên thư sinh không tới 1m8 từ giữa sân ném vào rổ, cho du

là tuyển thủ chuyên nghiệp của NA* cũng không làm được. rất nhiều người trừng con mắt nhìn, dù muốn không tin nhưng sự thật

rõ rành rành ra đó, không tin cũng không được!

Ngọc nhi đứng lên, hưng phấn vỗ, vô cùng kích động.

Nhược thủy miệng mở lớn thành chữ "o", vẻ mặt không dám tin, mặt cho thấy muốn bao nhiêu khoa trương thì có bấy nhiêu.

Vấn sơn mắt nheo tít lại, nhìn chằm chằm vào dáng vẻ thấp bé kia của Dương phàm.

Điền nhật đứng chết lặng dưới sân, hắn không tin nổi.

"Thật ra, tao không hạ mày, nhưng cái này là mày tự chuốc lấy!" Dương Phàm cầm lấy bóng chạy về giữa sân, chuẩn bị tấn công tiếp.

Xoay 360 độ bỏ rổ, ném vào từ khoảng cách xa.liên tục năm lần tấn công khác nhau, Dương Phàm ném bóng, chậm rãi nhìn vào bảng kết quả, kết quả hiện lên vào năm mà đối phương chỉ có bốn lần cơ hội, kết quả đã quá rõ rồi.

Điền nhật thất bại nhắm hai mắt, hai tay nắm chặt, "Không thể nào đâu, không phải đâu, tuyệt đối không thể nào." Khán đài không một tiếng động, mọi người đều yên lặng nhìn tên thư sinh tạo nên kỳ tích, ai cũng mở to miệng không đóng lại được, cũng không thốt nên lời nào. Ở địa bàn mình bị người tới phá rồi còn thua, má ơi mai mốt có mà bị chọc cười thúi đầu luôn.

Chapter
1 Chương 1: Trong Sinh
2 Chương 2: Uống rượu cũng có mỹ nữ
3 Chương 3: Cút!
4 Chương 4: Sát Thần
5 Chương 5: Chị Gái Thành Bạn Gái
6 Chương 6: Chị gái Thành Bạn Gái (hạ)
7 Chương 7: Dự Tiệc và Cứu Người
8 Chương 8: Ép xuân dược
9 Chương 9: Nụ Cười Thật Đẹp
10 Chương 10: Thay Đổi (thượng)
11 Chương 11: Thay Đổi (hạ)
12 Chương 12: Rắc Rối Đến
13 Chương 13: Mỹ nữ cùng nằm ngủ
14 Chương 14: Tới Công Ty
15 Chương 15: Nữ nhân đúng là họa mà
16 Chương 16: Thiếu Gia!
17 Chương 17: Không Thể kiềm Chế
18 Chương 18: Tắm Uyên Ương
19 Chương 19: Thằng này là của tao!
20 Chương 20: Trổ tài
21 Chương 21: Hai cô em gái
22 Chương 22: Kinh hãi
23 Chương 23: Ở chung một nhà
24 Chương 24: Con dâu
25 Chương 25: Chấp Nhận
26 Chương 26: Gặp lại Vân Tuyết
27 Chương 27: Xác nhận quan hệ
28 Chương 28: Hai cô em gái cùng đến ở
29 Chương 29: Năm trăm vạn
30 Chương 30: Lão Già
31 Chương 31: Tri kỉ
32 Chương 32: Cháu rể
33 Chương 33: Uống rượu cùng cha vợ
34 Chương 34: Em nguyện ý
35 Chương 35: Một vụ nổ
36 Chương 36: Anh hùng cứu mỹ nhân
37 Chương 37: Điều tra, Tìm Người
38 Chương 38: Trương Đống
39 Chương 39: Gặp mặt
40 Chương 40
41 Chương 41: Công chúa bé nhỏ của tôi
42 Chương 42: Điều khiển lực lượng
43 Chương 43: Ngậm trái đắng
44 Chương 44: Chạy đua
45 Chương 45: Sử lý gọn lẹ
46 Chương 46: Chuẩn bị rời đi
47 Chương 47: Về đến nhà
48 Chương 48
49 Chương 49: Người đẹp nằm vùng
50 Chương 50: Nếu nàng muốn.. Thì cứ tìm ta
51 Chương 51: Bữa ăn ghen của bốn cô nàng
52 Chương 52: Người đẹp Lãnh Mộng
53 Chương 53: Oan Gia Ngõ Hẹp
54 Chương 54: Trêu đùa cô nàng cảnh sát
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57: Đến sở cảnh sát (1)
58 Chương 58: Đến sở cảnh sát (2)
59 Chương 59: Đến sở cảnh sát (3)
60 Chương 60: Ba điều kiện
61 Chương 61: Cha! Nhị Thúc! Tam Thúc
62 Chương 62: Chuyện trùng hợp
63 Chương 63: Tay không đánh người
64 Chương 64: Lời tỏ tình của người đẹp cảnh sát
65 Chương 65: Không lẽ mình đã thích hắn sao?
66 Chương 66: Đau khổ
67 Chương 67: Lưu manh!
68 Chương 68: Đả Kích
69 Chương 69: Cô nàng tộc Akayashi
70 Chương 70: Người đó
71 Chương 71
72 Chương 72: Tàn sát
73 Chương 73: Không manh mối
74 Chương 74: Bị lộ thân phận
75 Chương 75: Định làm bậy
76 Chương 76: Nếu ép buộc không được thì cứ từ từ nàng sẽ phải chấp nhận
77 Chương 77: Võ giả
78 Chương 78: Người đó!
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Trong Sinh
2
Chương 2: Uống rượu cũng có mỹ nữ
3
Chương 3: Cút!
4
Chương 4: Sát Thần
5
Chương 5: Chị Gái Thành Bạn Gái
6
Chương 6: Chị gái Thành Bạn Gái (hạ)
7
Chương 7: Dự Tiệc và Cứu Người
8
Chương 8: Ép xuân dược
9
Chương 9: Nụ Cười Thật Đẹp
10
Chương 10: Thay Đổi (thượng)
11
Chương 11: Thay Đổi (hạ)
12
Chương 12: Rắc Rối Đến
13
Chương 13: Mỹ nữ cùng nằm ngủ
14
Chương 14: Tới Công Ty
15
Chương 15: Nữ nhân đúng là họa mà
16
Chương 16: Thiếu Gia!
17
Chương 17: Không Thể kiềm Chế
18
Chương 18: Tắm Uyên Ương
19
Chương 19: Thằng này là của tao!
20
Chương 20: Trổ tài
21
Chương 21: Hai cô em gái
22
Chương 22: Kinh hãi
23
Chương 23: Ở chung một nhà
24
Chương 24: Con dâu
25
Chương 25: Chấp Nhận
26
Chương 26: Gặp lại Vân Tuyết
27
Chương 27: Xác nhận quan hệ
28
Chương 28: Hai cô em gái cùng đến ở
29
Chương 29: Năm trăm vạn
30
Chương 30: Lão Già
31
Chương 31: Tri kỉ
32
Chương 32: Cháu rể
33
Chương 33: Uống rượu cùng cha vợ
34
Chương 34: Em nguyện ý
35
Chương 35: Một vụ nổ
36
Chương 36: Anh hùng cứu mỹ nhân
37
Chương 37: Điều tra, Tìm Người
38
Chương 38: Trương Đống
39
Chương 39: Gặp mặt
40
Chương 40
41
Chương 41: Công chúa bé nhỏ của tôi
42
Chương 42: Điều khiển lực lượng
43
Chương 43: Ngậm trái đắng
44
Chương 44: Chạy đua
45
Chương 45: Sử lý gọn lẹ
46
Chương 46: Chuẩn bị rời đi
47
Chương 47: Về đến nhà
48
Chương 48
49
Chương 49: Người đẹp nằm vùng
50
Chương 50: Nếu nàng muốn.. Thì cứ tìm ta
51
Chương 51: Bữa ăn ghen của bốn cô nàng
52
Chương 52: Người đẹp Lãnh Mộng
53
Chương 53: Oan Gia Ngõ Hẹp
54
Chương 54: Trêu đùa cô nàng cảnh sát
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57: Đến sở cảnh sát (1)
58
Chương 58: Đến sở cảnh sát (2)
59
Chương 59: Đến sở cảnh sát (3)
60
Chương 60: Ba điều kiện
61
Chương 61: Cha! Nhị Thúc! Tam Thúc
62
Chương 62: Chuyện trùng hợp
63
Chương 63: Tay không đánh người
64
Chương 64: Lời tỏ tình của người đẹp cảnh sát
65
Chương 65: Không lẽ mình đã thích hắn sao?
66
Chương 66: Đau khổ
67
Chương 67: Lưu manh!
68
Chương 68: Đả Kích
69
Chương 69: Cô nàng tộc Akayashi
70
Chương 70: Người đó
71
Chương 71
72
Chương 72: Tàn sát
73
Chương 73: Không manh mối
74
Chương 74: Bị lộ thân phận
75
Chương 75: Định làm bậy
76
Chương 76: Nếu ép buộc không được thì cứ từ từ nàng sẽ phải chấp nhận
77
Chương 77: Võ giả
78
Chương 78: Người đó!