Chương 71: Chữa lành

Ban đêm, Lộ Bái giận không kiềm được mà đi tới biệt thự thác nước.

Lúc ấy trong những khách hàng ăn cơm trong nhà hàng Monet có không ít người là khách hàng và bạn hợp tác của ông ta.

Chuyện Lộ An Thuần gần như sắp phá hủy quán của bố cô đã trở thành tin lạ trong giới nhà giàu, trong mấy tiếng đồng hồ đã truyền đi xôn xao khắp giới, suýt nữa náo loạn lên hotsearch.

Lộ Bái là người cần thể diện, hành động này của Lộ An Thuần đã tát thật mạnh vào mặt ông ta, nhưng điều khiến ông ta tức giận không phải là cái này.

Lộ Bái cảm nhận được rõ ràng, Lộ An Thuần không chỉ nhắm vào người nhân viên, hành vi quá khích như vậy của cô rõ ràng là đang phát tiết sự bất mãn đối với ông ta, khiêu chiến quyền uy của ông ta.

Mấy năm nay, cô càng ngày càng trở nên nổi loạn và làm càn, đã làm không ít chuyện như vậy.

Cô không phải là con gái ngoan của ông ta nữa.

Không, cô chưa bao giờ là con gái ngoan, cô chưa từng có giây phút nào chân chính nghe lời ông ta.

Tất cả đều là giả, tất cả đều là ra vẻ!

Lộ Bái tìm được phòng của Lộ An Thuần, thậm chí còn không gõ cửa mà quẹt thẻ đi thẳng vào.

Lộ An Thuần đang nằm trên giường nhắn tin với Ninh Nạc, Lộ Bái bỗng nhiên đi vào khiến cô không kịp phản ứng, người đàn ông tiến lên nắm lấy tóc cô một cách thô bạo, đập cô xuống sàn nhà đá cẩm thạch lạnh như băng.

“Mày tưởng mày là ai, mấy ngày nay ông đây không đánh mày, mày ngứa đòn đúng không.”

“Đập quán của tao, sao mày không phá luôn biệt thự thác nước đi!”

“Cho mày mặt mũi lắm rồi đúng không?”

Người đàn ông nhấc chân đạp mạnh vào cô, Lộ An Thuần cố gắng đứng lên, nhưng tên ác ma này hoàn toàn không cho cô cơ hội, ông ta vừa đá vừa đánh cô, mặc sức trút hết lửa giận trong lòng, giống như người trước mắt không phải là con gái ruột thịt của ông ta mà là kẻ thù đòi nợ.

Lộ An Thuần đau đến mức không có cách nào tránh né được, chỉ có thể ôm lấy cơ thể theo bản năng, dùng lưng chống cự lại hành vi thô bạo của người đàn ông.

Chuyện này đối với cô mà nói là chuyện như cơm bữa.

Nhưng đêm nay, Lộ Bái ra tay cực kỳ tàn nhẫn.

Đa số phụ nữ đều sẽ bị bạo lực làm cho thuần phục, bao gồm cả Liễu Như Yên, bao gồm cả mẹ cô.

Lộ Bái hưởng thụ cảm giác áp bức quyền uy tuyệt đối này, thứ ông ta muốn chính là sự phục tùng của mọi người đối với ông ta, ông ta khát vọng nhìn thấy nước mắt đau khổ yếu đuối của bọn họ.

Lộ An Thuần cắn răng, không rơi một giọt nước mắt nào, chống cự lại ông ta giống như một cục đá cố chấp quật cường.

Lúc này, cửa phòng bị người ta đẩy ra, Ngụy Phong sải bước đi vào, không nói một lời mà ngăn trước người Lộ An Thuần, lại bị Lộ Bái đá một cái té trên mặt đất.

Mặc dù như thế, Ngụy Phong vẫn dùng cơ thể bao bọc lấy Lộ An Thuần, vây cô gái nhỏ lại trong vòng bảo vệ của mình.

Lộ Bái thấy thế, cơ thịt ở khóe mắt khẽ run, lạnh giọng nói: “Ngụy Phong, tôi dạy dỗ con gái, cậu bớt can thiệp vào, cút ra ngoài.”

Ông ta coi như là khách sáo với anh rồi.

Ngụy Phong biết, lựa chọn sáng suốt nhất bây giờ chính là rời đi, chọc giận người đàn ông trước mắt này thật sự không phải là cách làm thông minh, nhưng anh không có cách nào xê dịch được, càng không có cách nào trơ mắt thờ ơ nhìn cô gái mình yêu bị ức hiếp.

Anh buông Lộ An Thuần ra, quay lại nói với Lộ Bái: “Tổng giám đốc Lộ, Tổng giám đốc Vương bây giờ đang chờ ông ở phòng tiếp khách, bảo tôi tới thông báo với ông một tiếng.”

“Đã trễ thế này rồi, ông ta có thể có chuyện gì.”

“Là chuyện của hạng mục khu Đông Nam, hình như xảy ra chút vấn đề.” Anh bình tĩnh nhấn mạnh: “Hơi nghiêm trọng.”

Lộ Bái lạnh lùng nhìn Lộ An Thuần dưới đất, mái tóc cô lộn xộn giống như con thú nhỏ bị thương, run rẩy rất khẽ, mũi chảy máu tươi dính đầy thảm trải sàn.

“Mày tự giải quyết cho tao.” Ông ta ném lại câu uy hiếp này rồi quay người đi ra khỏi phòng.

Ngụy Phong nhìn bóng lưng ông ta rời đi, đôi mắt ngoan ngoãn lập tức trở nên lạnh băng như lưỡi dao.

Ông ta đóng mạnh cửa phòng lại, chấn động đến mức nhân viên quét dọn xem náo nhiệt ở hành lang đều run rẩy.

Lộ An Thuần ngồi dậy một cách khó khăn, dùng mu bàn tay lau mũi, trên mu bàn tay toàn là máu, cô đưa tay rút khăn giấy trên tủ đầu giường, ngửa đầu chặn mũi lại.

Ngụy Phong đi ra từ nhà vệ sinh, ngồi xổm một gối trước mặt cô, dùng khăn lông ướt ấm áp đè mũi giúp cô, làm máu mũi ngừng chảy.

Trong mắt cô gái tràn đầy nước mắt, hòa lẫn với máu mũi.

Cô vốn không muốn khóc, thật đó, không muốn khóc đâu, nước mắt là biểu tượng của sự mềm yếu, cô không muốn yếu thế trước mặt Lộ Bái.

Nhưng bởi vì Ngụy Phong bước vào, sự tủi thân trong lòng Lộ An Thuần gần như sắp tăng lên.

Anh dùng khăn lông ướt mềm mại lau sạch vết máu trên mặt cô, lại lau đi nước mắt yếu đuối chảy xuống gò má.

Đây là lần thứ hai.

Lần thứ hai tận mắt nhìn thấy cô gái bị hủy hoại và tra tấn, lần đầu tiên là vào năm mười tám tuổi, ở sơn trang suối nước nóng, anh nhìn thấy người đàn ông kia túm tóc cô đập vào cửa kính thủy tinh.

Khi đó anh gần như muốn đồng quy vu tận với ông ta.

Lần này, sát ý của anh càng lớn hơn.

Lộ An Thuần gần như không nói được bất cứ điều gì, chỉ đưa tay nắm lấy tay áo anh, dùng sức kéo anh.

Vẻ lạnh lùng trong mắt Ngụy Phong tan đi, chỉ còn lại thương tiếc và dịu dàng.

Lộ An Thuần nghẹn ngào, siết chặt tay áo anh, khó khăn nói: “Ôm em đi, Ngụy Phong.”

Ngụy Phong ôm cơ thể gần như tàn lụi của cô gái vào lòng thật chặt, cho cô sự ấm áp và sức mạnh chân thật nhất.

Lộ An Thuần vùi mặt vào cổ anh, mở miệng hít hà, cướp lấy mùi hương trên người anh: “Anh nhìn… nhìn thấy rồi đó, đây chính là cuộc sống của em.”

“Anh biết.”

Cô gái nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngụy Phong, em thật sự hận bản thân mình, không có can đảm giống như mẹ… Có điều, cho dù em chết thì cũng phải đồng quy vu tận với ông ta!”

“Suỵt.” Ngụy Phong ôm cô vào lòng, dịu dàng an ủi cô, nhìn bóng đêm tối đen vô biên ngoài cửa sổ, ánh mắt lạnh như băng.

Anh sẽ không… để em chờ quá lâu đâu.

Anh ôm cô đến bên giường rồi nhẹ nhàng đặt xuống, sau đó vào nhà vệ sinh xả nước ấm vào bồn tắm, để cô tắm thì sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.

Lộ An Thuần dừng khóc, ngồi vào bồn tắm, nước ấm trong phút chốc bao bọc toàn thân cô giống như lông vũ, cơ thể đau đớn dường như thật sự được xoa dịu, cơ bắp cứng nhắc chậm rãi thả lỏng.

Cô dựa vào bên bồn tắm, nhắm mắt lại, cố gắng gạt bỏ hoàn toàn cảnh tượng vừa rồi ra khỏi đầu.

Trước kia đều như vậy, sau khi gặp chuyện kinh khủng, cô sẽ luôn nghĩ đến một vài đoạn ngắn tốt đẹp, dùng việc này để tiến hành chữa lành cho bản thân.

Hồi ức năm mười tám tuổi đều liên quan đến anh.

Mà bây giờ hình như không cần lắm, bởi vì người mang đến cho cô sự tốt đẹp… đã bầu bạn bên cạnh cô rồi.

Một tiếng “Kẹt” vang lên, cửa kéo phòng tắm mở ra, Ngụy Phong bưng hộp bảo quản acrylic đựng đầy dâu tây đi vào.

Lộ An Thuần vô thức dùng hai tay che chắn chính mình.

Ngụy Phong cũng không nhìn cô, anh cầm tấm ván gỗ đặt nằm ngang trên bồn tắm, hộp dâu tây cũng ở trên đó, sau đó lại dùng bật lửa đốt nến thơm đã được chuẩn bị.

Tắt đèn đi, chỉ có ánh nến vàng dịu chập chờn, cảm giác bầu không khí chữa lành tăng cao.

Thấy cô vẫn có chút thẹn thùng, Ngụy Phong cong khóe miệng lên: “Che cái gì mà che, đâu phải chưa từng thấy.”

“Anh vào đây làm gì?”

“Vào với em.”

“Em ở trong bồn tắm mà, anh cứ xông vào như vậy hả.”

“Anh đi đây.”

Người đàn ông làm bộ rời đi, bàn tay ướt sũng của Lộ An Thuần vội vàng kéo tay áo anh, anh cười, lại một lần nữa ngồi bên bồn tắm: “Ngâm một lúc đi, đêm nay anh ở lại với em.”

“Ông ta tới mà anh dám ở lại à?”

“Có gì mà không dám.” Ngụy Phong hững hờ nói: “Bố em muốn gả em cho anh, đương nhiên là ngầm cho phép tất cả các hành vi giữa chúng ta.”

Lộ An Thuần ôm hai chân, đặt cằm lên đầu gối, giọng nói trầm khàn: “Bị đánh rồi, không còn hứng thú nữa.”

“Em tưởng anh là cầm thú hả, anh chỉ ở bên cạnh em thôi.” Ngụy Phong đưa dâu tây đến bên môi cô: “Ăn dâu đi.”

Cô ngậm lấy quả dâu đã ngắt lá trong tay anh, nhẹ nhàng cắn vào, nước dâu chua ngọt tràn khắp môi lưỡi.

“Ngon quá.” Cô nhìn anh một cái, má phồng lên: “Lấy đâu ra vậy?”

“Ở dưới lầu nhìn thấy Gan Heo xách một túi, cậu ấy biếu anh đó.”

Lộ An Thuần nhanh chóng vạch trần anh: “Là do anh cướp lấy đúng không!”

“Không khác nhau lắm.”

“Khác nhiều lắm đó!” Lộ An Thuần khinh bỉ nói: “Người ta mua cho bạn gái, anh có thể đừng giống như giặc cướp được không.”

“Được, vậy anh trả cho bạn gái cậu ấy.” Ngụy Phong đưa tay cầm hộp bảo quản đi.

Lộ an Thuần ôm lấy cánh tay anh, lại lấy một quả dâu bỏ vào miệng, cười vô lại: “Nhưng là vẫn ngon lắm, anh giúp em cảm ơn anh Gan Heo nha.”

Ngụy Phong thích nhìn cô cười, dùng lòng bàn tay xoa cái cằm ướt sũng của cô: “Lộ An Thuần, anh ở bên cạnh em sẽ tốt hơn một chút đúng không.”

“Sẽ tốt hơn rất nhiều.”

Cô trả lời thành thật.

Ít nhất, không cần ôm lấy hồi ức cố thủ trước vực sâu tuyệt vọng nữa, anh chính là sự tốt đẹp lớn nhất trong sinh mệnh của cô.

“Vậy là đủ rồi.” Ngụy Phong hôn vết máu bầm trên cánh tay cô: “Để anh ở bên cạnh em.”

Lộ An Thuần nhắm mắt lại, anh hiểu rất rõ, tâm trí cô không kiên định, anh lại muốn cho “một đòn trí mạng” vào lúc cô mềm yếu nhất.

Khiến cô không có sức chống cự, chỉ có thể buông vũ khí đầu hàng.

Hồi lâu, Lộ An Thuần cuối cùng cũng hỏi: “Nhưng anh sẽ mất đi toàn bộ tự do, sống trong địa ngục giống như em, anh chịu được không?”

Người đàn ông nhìn vào mắt cô, vô cùng kiên định nói: “Lộ An Thuần, em tin anh không.”

“Lời này của anh có ý gì?”

“Em tin anh thì gả cho anh đi.”

Trái tim Lộ An Thuần đều co lại, cô nắm lấy cánh tay anh: “Có, có ý gì?”

Lộ An Thuần ghé đến bên tai cô, trầm giọng nói: “Anh không phải về để cùng em hy sinh, Lộ An Thuần, anh quay về để cứu em.”

Ngụy Phong lấy khăn tắm lau khô cơ thể cô, dùng khăn tắm bọc cô lại thành con sâu róm rồi vác lên, cẩn thận đặt trên chiếc giường lớn mềm mại.

Lộ An Thuần khó hiểu hỏi: “Không phải chứ, tại sao anh lại vác em.”

“Em có cảm thấy hành động này men lắm không.”

“Em hoàn toàn không cảm thấy, Ngụy Phong, trong đầu óc anh suốt ngày nghĩ gì vậy?”

Ngụy Phong cười, cởi khăn tắm của cô ra, Lộ An Thuần lập tức chui vào trong chăn, chỉ duỗi ra một đoạn cánh tay như ngó sen: “Giúp em lấy váy ngủ tới.”

Ngụy Phong lấy ra chiếc váy ngủ màu đen của cô từ tủ quần áo, lại giở trò xấu không đưa cho cô: “Anh nghe nói ngủ lõa thể có ích cho thể xác và tinh thần.”

“Ngụy Phong, em đếm tới ba, anh còn làm loạn nữa thì em sẽ đuổi anh ra ngoài, đồng thời cũng lập tức hối hận chuyện kết hôn.”

Còn chưa đợi cô mở miệng, Ngụy Phong lập tức ngoan ngoãn đưa váy ngủ tới: “Lộ An Thuần, em như vậy chán lắm đấy.”

“Sao em lại chán chứ.”

“Trước kia em dùng chia tay để uy hiếp anh, bây giờ lại dùng kết hôn uy hiếp, có thể có chút sáng ý mới không.”

“Cần sáng ý làm gì, có tác dụng là được rồi.” Lộ An Thuần ở trong chăn mặc váy ngủ xong thì ngô cái đầu nhỏ ngoan ngoãn ra, giật lấy gối, thoải mái nằm nghiêng người: “Em phải ngủ rồi, anh cứ tự nhiên đi.”

Ngụy Phong dịch chăn cho cô xong thì một mình đi nhà vệ sinh, tiếng nước rì rào truyền đến, Lộ An Thuần trở mình, nhìn qua bóng người màu đen mơ hồ trên cửa kính mờ.

Cơn buồn ngủ nặng nề xông lên, cô nhắm mắt lại, trong lúc mơ màng, cô cảm nhận được có người ôm lấy cô từ sau lưng, vòng ôm an ổn mà nóng bỏng.

Đêm hôm đó Lộ An Thuần không nằm mơ.

Bởi vì toàn bộ mộng đẹp của cô giờ phút này đang ôm chặt lấy cô.

Chapter
1 Chương 1: Vết máu
2 Chương 2: Hẻm nhỏ
3 Chương 3: Tên xấu xa
4 Chương 4: Tỏ tình
5 Chương 5: Tiệc rượu
6 Chương 6: Mập mờ
7 Chương 7: Giám sát
8 Chương 8: Vào trường
9 Chương 9: Trêu chọc
10 Chương 10: Cứu mỹ nhân
11 Chương 11: Sạch sẽ
12 Chương 12: Mạnh miệng
13 Chương 13: Sinh nhật
14 Chương 14: Bữa tiệc
15 Chương 15: Lên xe
16 Chương 16: Đêm dài
17 Chương 17: Mất cân bằng
18 Chương 18: Bị thương
19 Chương 19: Trường Đằng
20 Chương 20: Thẳng thắn
21 Chương 21: Theo đuổi ngọn gió
22 Chương 22: Trú mưa
23 Chương 23: Bị bệnh
24 Chương 24: Vũ trụ
25 Chương 25: Đi dạo
26 Chương 26: Phá tướng
27 Chương 27: Suối nước nóng
28 Chương 28: Chân tướng
29 Chương 29: Kiểm tra an ninh
30 Chương 30: Kiêu ngạo
31 Chương 31: Bươm bướm
32 Chương 32: Hiểu thấu
33 Chương 33: Mềm lòng
34 Chương 34: Đêm nay
35 Chương 35: Hòa giải
36 Chương 36: Nhận nuôi
37 Chương 37: Nụ hôn nóng bỏng
38 Chương 38: Xuống nước
39 Chương 39: Đêm mưa
40 Chương 40: Trận đấu
41 Chương 41: Chó con
42 Chương 42: Quyết định
43 Chương 43: Máu tươi
44 Chương 44: Giáng Sinh
45 Chương 45: Bà xã
46 Chương 46: Hẹn hò
47 Chương 47: Hình xăm
48 Chương 48: Sinh nhật
49 Chương 49: Đoạn tường
50 Chương 50: Thi đại học
51 Chương 51: Tốt nghiệp
52 Chương 52: Mau đến
53 Chương 53: Bida
54 Chương 54: Chân thực
55 Chương 55: Hình xăm
56 Chương 56: Ngọt ngào
57 Chương 57: Đoạn tuyệt
58 Chương 58: Thanh xuân
59 Chương 59: Tình địch
60 Chương 60: Gặp lại
61 Chương 61: Âm thầm chịu đựng
62 Chương 62: Giết rồng
63 Chương 63: Ổ chăn
64 Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65 Chương 65: Phim điện ảnh
66 Chương 66: Chứng minh
67 Chương 67: Nghiện
68 Chương 68: Đền bù
69 Chương 69: Bầu không khí
70 Chương 70: Tiếc nuối
71 Chương 71: Chữa lành
72 Chương 72: Áo cưới
73 Chương 73: Dna
74 Chương 74: Tân hôn
75 Chương 75: Ấp ủ
76 Chương 76: Lừa ông ta
77 Chương 77: Ánh rạng đông
78 Chương 78: Kết thúc
79 Chương 79: Yêu thương sâu sắc
80 Chương 80: Thân thế
81 Chương 81: Quấn quýt
82 Chương 82: Chụp ảnh chung
83 Chương 83: Mang thai
84 Chương 84: Khát khao
85 Chương 85: Thiên vị
86 Chương 86: Anh trai
87 Chương 87: Vinh quang
88 Chương 88: Ngụy Nhiên
89 Chương 89: Giấc mơ
90 Chương 90: Làm bạn
91 Chương 91: Trăng non
92 Chương 1
93 Chương 2
94 Chương 3
95 Chương 4
96 Chương 5
97 Chương 6
98 Chương 7
99 Chương 8
100 Chương 9
101 Chương 10
102 Chương 11
103 Chương 12
104 Chương 13
105 Chương 14
106 Chương 15
107 Chương 16
108 Chương 17
109 Chương 18
110 Chương 19
111 Chương 20
112 Chương 21
113 Chương 22
114 Chương 23
115 Chương 24
116 Chương 25
117 Chương 26
118 Chương 27
119 Chương 28
120 Chương 29
121 Chương 30
122 Chương 31
123 Chương 32
124 Chương 33
125 Chương 34
126 Chương 35
127 Chương 36
128 Chương 37
129 Chương 38
130 Chương 39
131 Chương 40
132 Chương 41
133 Chương 42
134 Chương 43
135 Chương 44
136 Chương 45
137 Chương 46
138 Chương 47
139 Chương 48
140 Chương 49
141 Chương 50
142 Chương 51
143 Chương 52
144 Chương 53
145 Chương 54
146 Chương 55
147 Chương 56
148 Chương 57
149 Chương 58
150 Chương 59
151 Chương 60
152 Chương 61
153 Chương 62
154 Chương 63
155 Chương 64
156 Chương 65
157 Chương 66
158 Chương 67
159 Chương 68
160 Chương 69
161 Chương 70
162 Chương 71
163 Chương 72
164 Chương 73
165 Chương 74
166 Chương 75
167 Chương 76
168 Chương 77
169 Chương 78
170 Chương 79
171 Chương 80
172 Chương 81
173 Chương 82
174 Chương 83
175 Chương 84
176 Chương 85
177 Chương 86
178 Chương 87
179 Chương 88
180 Chương 89
181 Chương 90
182 Chương 91
183 Chương 92
184 Chương 93
185 Chương 94
186 Chương 95
187 Chương 96
188 Chương 97
189 Chương 98
190 Chương 99
191 Chương 100
192 Chương 101
193 Chương 102
194 Chương 103
195 Chương 104
196 Chương 105: (End)
Chapter

Updated 196 Episodes

1
Chương 1: Vết máu
2
Chương 2: Hẻm nhỏ
3
Chương 3: Tên xấu xa
4
Chương 4: Tỏ tình
5
Chương 5: Tiệc rượu
6
Chương 6: Mập mờ
7
Chương 7: Giám sát
8
Chương 8: Vào trường
9
Chương 9: Trêu chọc
10
Chương 10: Cứu mỹ nhân
11
Chương 11: Sạch sẽ
12
Chương 12: Mạnh miệng
13
Chương 13: Sinh nhật
14
Chương 14: Bữa tiệc
15
Chương 15: Lên xe
16
Chương 16: Đêm dài
17
Chương 17: Mất cân bằng
18
Chương 18: Bị thương
19
Chương 19: Trường Đằng
20
Chương 20: Thẳng thắn
21
Chương 21: Theo đuổi ngọn gió
22
Chương 22: Trú mưa
23
Chương 23: Bị bệnh
24
Chương 24: Vũ trụ
25
Chương 25: Đi dạo
26
Chương 26: Phá tướng
27
Chương 27: Suối nước nóng
28
Chương 28: Chân tướng
29
Chương 29: Kiểm tra an ninh
30
Chương 30: Kiêu ngạo
31
Chương 31: Bươm bướm
32
Chương 32: Hiểu thấu
33
Chương 33: Mềm lòng
34
Chương 34: Đêm nay
35
Chương 35: Hòa giải
36
Chương 36: Nhận nuôi
37
Chương 37: Nụ hôn nóng bỏng
38
Chương 38: Xuống nước
39
Chương 39: Đêm mưa
40
Chương 40: Trận đấu
41
Chương 41: Chó con
42
Chương 42: Quyết định
43
Chương 43: Máu tươi
44
Chương 44: Giáng Sinh
45
Chương 45: Bà xã
46
Chương 46: Hẹn hò
47
Chương 47: Hình xăm
48
Chương 48: Sinh nhật
49
Chương 49: Đoạn tường
50
Chương 50: Thi đại học
51
Chương 51: Tốt nghiệp
52
Chương 52: Mau đến
53
Chương 53: Bida
54
Chương 54: Chân thực
55
Chương 55: Hình xăm
56
Chương 56: Ngọt ngào
57
Chương 57: Đoạn tuyệt
58
Chương 58: Thanh xuân
59
Chương 59: Tình địch
60
Chương 60: Gặp lại
61
Chương 61: Âm thầm chịu đựng
62
Chương 62: Giết rồng
63
Chương 63: Ổ chăn
64
Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65
Chương 65: Phim điện ảnh
66
Chương 66: Chứng minh
67
Chương 67: Nghiện
68
Chương 68: Đền bù
69
Chương 69: Bầu không khí
70
Chương 70: Tiếc nuối
71
Chương 71: Chữa lành
72
Chương 72: Áo cưới
73
Chương 73: Dna
74
Chương 74: Tân hôn
75
Chương 75: Ấp ủ
76
Chương 76: Lừa ông ta
77
Chương 77: Ánh rạng đông
78
Chương 78: Kết thúc
79
Chương 79: Yêu thương sâu sắc
80
Chương 80: Thân thế
81
Chương 81: Quấn quýt
82
Chương 82: Chụp ảnh chung
83
Chương 83: Mang thai
84
Chương 84: Khát khao
85
Chương 85: Thiên vị
86
Chương 86: Anh trai
87
Chương 87: Vinh quang
88
Chương 88: Ngụy Nhiên
89
Chương 89: Giấc mơ
90
Chương 90: Làm bạn
91
Chương 91: Trăng non
92
Chương 1
93
Chương 2
94
Chương 3
95
Chương 4
96
Chương 5
97
Chương 6
98
Chương 7
99
Chương 8
100
Chương 9
101
Chương 10
102
Chương 11
103
Chương 12
104
Chương 13
105
Chương 14
106
Chương 15
107
Chương 16
108
Chương 17
109
Chương 18
110
Chương 19
111
Chương 20
112
Chương 21
113
Chương 22
114
Chương 23
115
Chương 24
116
Chương 25
117
Chương 26
118
Chương 27
119
Chương 28
120
Chương 29
121
Chương 30
122
Chương 31
123
Chương 32
124
Chương 33
125
Chương 34
126
Chương 35
127
Chương 36
128
Chương 37
129
Chương 38
130
Chương 39
131
Chương 40
132
Chương 41
133
Chương 42
134
Chương 43
135
Chương 44
136
Chương 45
137
Chương 46
138
Chương 47
139
Chương 48
140
Chương 49
141
Chương 50
142
Chương 51
143
Chương 52
144
Chương 53
145
Chương 54
146
Chương 55
147
Chương 56
148
Chương 57
149
Chương 58
150
Chương 59
151
Chương 60
152
Chương 61
153
Chương 62
154
Chương 63
155
Chương 64
156
Chương 65
157
Chương 66
158
Chương 67
159
Chương 68
160
Chương 69
161
Chương 70
162
Chương 71
163
Chương 72
164
Chương 73
165
Chương 74
166
Chương 75
167
Chương 76
168
Chương 77
169
Chương 78
170
Chương 79
171
Chương 80
172
Chương 81
173
Chương 82
174
Chương 83
175
Chương 84
176
Chương 85
177
Chương 86
178
Chương 87
179
Chương 88
180
Chương 89
181
Chương 90
182
Chương 91
183
Chương 92
184
Chương 93
185
Chương 94
186
Chương 95
187
Chương 96
188
Chương 97
189
Chương 98
190
Chương 99
191
Chương 100
192
Chương 101
193
Chương 102
194
Chương 103
195
Chương 104
196
Chương 105: (End)