Chương 195: Thương Linh luận kiếm (10)

Hoconkut3: Sao mấy chương gần đây dài thế nhỉ =.=

Khoảnh khắc Phong Bất Giác bước vào khách điếm, rất nhiều người đều nhìn thấy hắn, nhưng không ai nhận ra hắn là ai, cho nên cũng chả có ai đặt hắn cùng bốn người phía sau vào mắt, họ đều nghĩ rằng đây là mấy tên đệ tử môn phái nhị tam lưu không hiểu quy củ, tùy tiện đi vào khách điếm.

Lúc ấy sự chú ý của Sử Yên Nhiên tập trung ở cuộc hội thoại của Công Tôn Càn cùng Quý Thông, nàng dù sao cũng là kẻ trộm nhút nhát, trong lời nói có thể có ẩn cạm bẫy làm người ngoài nhìn ra, cho nên phi thường khẩn trương mà nghe từng chữ.

Hướng Sử Yên Nhiên ngồi chính là bên cạnh đại môn khách điếm, cho nên khi khóe mắt cảm thấy có người đi tới, nàng liền lơ đãng mà hướng chỗ ấy liếc qua, không thấy thì thôi, nhưng thoáng nhìn một phát nàng tựu cả kinh đứng lên, ghế ngồi bên dưới bị đụng ngã xuống đất.

Công Tôn Càn cảm thấy có chút không đúng, liền ngưng nói chuyện cùng Quý Thông. Hắn xoay đầu lại, liền nhìn thấy thê tử dùng vẻ mặt kinh ngạc, trừng mắt hướng đại môn khách điếm. Hắn vừa theo hướng nhìn của Sử Yên Nhiên, vừa nói: "Phu nhân, làm sao vậy?”

“Chính là bọn họ!” Sử Yên Nhiên ngón tay chỉ hướng đám năm người Phong Bất Giác mới đi vào cửa nói: "Bọn hắn chính là mấy người thần bí tối hôm qua giết chết Vương Ngạo!”

Giờ khắc này, không khí cả khách điếm lập tức thay đổi, đám nhân sĩ võ lâm vài giây trước còn nhìn như không thấy năm người mới xuất hiện này, giờ phút này lại như thấy nhân vật nào đó cực kì quan trọng đại, mọi ánh mắt đều tập trung trên người Phong Bất Giác bọn hắn.

Nhưng mặc cho bọn tiền bối dò xét đến thế nào, năm người này nhìn trông vẫn bình thường không có gì đặc buệt. Về phương diện tướng mạo, cũng có vài tên thanh niên có chút tuấn tú, quần áo trang phục cũng đều rất bình thường, trên người tựa hồ cũng không mang binh khí. Những người này mặt không nửa phần e sợ, nhưng lại cũng không có người nào có vẻ từng trải... thần thái không coi ai ra g, mà việc khiến cho người khác khó hiểu nhất chính là, từng cái giơ tay nhấc chân của bọn hắn không có chút nào như người biết võ công.

“Hừ... Nguyên lai là các ngươi.” Phong Bất Giác nghe vậy lạnh lùng mà tiếp một câu, hắn vừa nói vừa dẫn đồng đội đi về phía trước.

Bàn trong khách điếm Thương Linh cũng không phải loại góc cạnh hình vuông mà là bàn nhỏ hình tròn, mỗi bàn ngồi nhiều nhất là sáu người. Phong Bất Giác đi tới bên cạnh một trương tấm bàn trống. Nghênh ngang mà ngồi xuống, sau khi đợi các đội hữu lục tục an vị xuống, hắn nhìn qua một gã tiểu nhị xa xa, búng tay ra tiếng, ngay sau đó ngoắc ngón tay ý bảo tiểu nhị đi tới.

Người ở chỗ này cái gì cũng đã thấy, chỉ là chưa thấy qua chuyện này. Hôm nay bọn hắn lại trông thấy có người dùng một tay làm một động cổ quái liền phát ra một tiếng vang thanh thúy, tuy cái này không thể nói là đại năng gì, nhưng trong lòng mọi người đều cảm thấy trò xiếc này có chút mới lạ.

Phong Bất Giác hay dùng loại phương pháp nhìn như tùy ý mà lại vô cùng đơn giản như vậy để cho những người trong giang hồ này để lại ấn tượng ban đầuquái đản như thế này.

Tiểu nhị sửng sốt hai giây mới tiến đến. Hắn theo thói quen mà đặt khăn lau từ trên vai xuống lau bàn, đồng thời tay kia thành thạo mà bày mấy chén trà ra, lần lượt rót nước trà mà nói "Ách... Mấy vị khách quan... Có cần gì không?”

“Phòng trọ.” Phong Bất Giác nói.

“Hừm. Xin quý khách thông cảm...” Lúc tiểu nhị nói lời này đã cực kì thuần thục mà xong việc lau bàn rót nước, liền cười trả lời: "Ngài xem... Tiểu điếm gần đây có không ít khách, phòng cũng kín rồi, liệu ngài có thể...”

“Tránh ra.” Bỗng nhiên, một âm thanh trầm thấp từ sau lưng tiểu nhị vang lên, khí tức người nói chuyện chạm vào sau gáy tiểu nhị khiến hắn sợ tới mức dùng hết tốc lực hướng bên cạnh nhường lối.

Tức thì, ánh mắt Phong Bất Giác đối chọi với kẻ nói chuyện kia. Người nọ là một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, râu tóc xám trắng, thần sắc giận dữ.

Nói về tướng mạo của Công Tôn Càn thật đúng là rất đặc sắc, mặt nhỏ mày dài, mũi cao, mắt thấp, má xuông, miệng hẹp dài. Tổ hợp cùng một chỗ cũng không thể nói là xấu, nhưng độ đặc sắc là rất cao.

“Tiền bối tìm ta có việc gì?” Phong Bất Giác không kiêu ngạo không siểm nịnh mà hỏi thăm.

“Hừ... Ai là tiền bối của ngươi?” Công Tôn Càn hừ lạnh nói. Lúc này hai người Công Tôn Lập, Sử Yên Nhiên phân biệt dứng ở hai bên lâu chủ Vạn Hà Lâu, mà phía sau bọn họ còn có hai gã đệ tử Vạn Hà Lâu.

“Vậy à...” Phong Bất Giác nghe vậy, chậm rãi đứng lên.

Ngoại trừ Công Tôn Càn, mấy người còn lại của Vạn Hà Lâu thấy thế đều hướng về sau lui một bước. Rất hiển nhiên, chiến lực khó nhận biết của các người chơi kia đã có Sử Yên Nhiên thay bọn hắn tuyên truyền qua trong Vạn Hà Lâu rồi. Nàng nếu không nói quá về đối phương một chút, việc bản thân chạy trốn cũng khó giải thích được, dù gì cũng sẽ thật mất mặt.

Hào khí trong khách sạn bắt đầu sôi lên, không ít đệ tử trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm giang thần sắc tràn ngập kích động, từ việc quan tọa song phương đánh nhau, bọn hắn có thể biết thêm một chút về Vạn Hà thần công của Công Tôn Càn đến tột cùng lợi hại như thế nào.

“Vậy...” Phong Bất Giác sửa lời nói: Ngươi tìm ta có việc gì?”

Khoảnh khắc lời vừa nói ra, bên trong lặng ngắt như tờ, trong khách điếm dường như có gió lạnh thổi qua...

Công Tôn Càn bị người khác không nể mặt nhưng lại không tiện cãi lại, người ta ngay từ đầu thực đã gọi ngươi là tiền bối rồi, là chính ngươi tỏ vẻ dị ngh với cách xưng hô này.

“Biết rõ còn cố hỏi!” Công Tôn Càn dứt khoát coi như không nghe thấy lời kia, nói thẳng: "Đêm qua trên ngõ vắng, vì sao giết môn hạ đệ tử lâu ta?”

Sau khi Phong Bất Giác nghe câu này thì không có phản ứng gì quá lớn, đồng đội của hắn thì giống như là xem diễn, thần sắc thoải mái uống trà.

“Ah, nguyên lai hắn là đệ tử nhà ngươi.” Phong Bất Giác ánh mắt chuyển qua phía Sử Yên Nhiên, sau đó lại nhìn Công Tôn Lập bên kia một chút, hắn nhận ra người này chính là hán tử mặt chữ điền đêm qua.

Sử Yên Nhiên cùng Công Tôn Lập ánh mắt lập loè, nhưng biểu lộ còn là một bộ hiên ngang lẫm liệt, Sử Yên Nhiên ở bên cạnh cò  tiếp một câu: "Hừ... Sao vậy? Hiện tại trước mặt là phu quân ta... lâu chủ Vạn Hà Lâu, ngươi cũng không dám thừa nhận sao?” Nếu là vu oan giá họa, nàng tất nhiên phải bắt lấy hết thảy cơ hội, đem thêm vài ba câu ngụ ý dẫn dắt. Dựa theo logic lời này của nàng, Phong Bất Giác mặc dù phủ nhận thì cũng là chống chế.

Phong Bất Giác trầm mặc hai giây, trong đầu nhanh chóng sửa sang thân phận cùng quan hệ mấy người trước mắt rồi lập tức trả lời: "Hả? Lão tử không so đo với các ngươi thì thôi, các ngươi còn dám tìm ta?”

Đang lúc hai người hung phạm cùng đồng lõa cho rằng đây chính là thời điểm hắn phủ nhận chân tướng, Phong Bất Giác lại ngoài dự đoán mọi người mà hướng về phía Công Tôn Càn quát: "Ta có cái gì không dám nhận? Đúng vậy! Người chính là ta giết, ngươi có ý kiến?”

Công Tôn Lập cùng Sử Yên Nhiên nghe vậy trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, trong đầu có chút mông lung, vài giây sau trong lòng cả kinh: Không thể nào... Thừa nhận á? Không chỉ thế mà còn thừa nhận dứt khoát như vậy? Ngươi có bị điên không?

Mà vẻ mặt Công Tôn Càn bị nước miếng phun ra rất khó coi, đồng thời trong nội tâm cũng từ đáy lòng mà nghĩ: Được... Ngươi gan lắm...

“Tốt! Ngươi đã dám thừa nhận, vậy thì không cần nhiều lời. Vạn Hà Lâu cùng các hạ xưa nay không oán không thù, ngươi vô cớ giết môn nhân của ta, dựa theo quy củ giang hồ, lúc này ta liền thay đồ đệ báo...” Công Tôn Càn lời còn chưa dứt...

“Chờ đã!” Phong Bất Giác quát to một tiếng ngắt lời nói:” Ai nói ta là vô cớ giết môn nhân của ngươi?”

“A?” Công Tôn Càn sắc mặt biến hóa.” Ngươi cùng Vương Ngạo có cừu oán?”

“Không có.” Phong Bất Giác trả lời.

“Ngươi cùng ta Vạn Hà Lâu có cừu oán?”

“Cũng không có.”

“Hừ! Vậy ngươi vì sao giết người?”

“Hắn đùa giỡn với thê tử ta.” Lời Phong Bất Giác vừa xong, hắn liền dùng ngón tay chỉ hướng Tự Vũ.

“Ách...” Công Tôn Càn lập tức nói không ra lời.

Đừng nói hắn, cả tiểu Thán, Bi Linh cùng Tích Bộ chén trà trong tay đều xém chút nữa rơi lên bàn. Ngược lại bản thân Tự Vũ vẫn còn tương đối bình tĩnh mà dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn qua Phong Bất Giác, phảng phất như hắn thiếu nàng rất nhiều tiền, hơn nữa hiện tại tiền lãi đã tăng lên gấp bội...

“Đêm hôm qua mấy người chúng ta vừa đi vào thôn trấn đã nhìn thấy đồ đệ ngươi Vương Ngạo ngươi uống đến say khướt mà tiếp cận chúng ta.” Khả năng biên soạn lời nói dố của Phong Bất Giác là không thể nghi ngờ, hắn há miệng dẫn lời: "Hắn thấy thê tử ta ngày thường mỹ mạo, liền tiến lại mở miệng đùa giỡn.” Hắn hướng mặt đất khạc nhổ nước miếng: "Đoán chừng thằng nhãi này cho là năm người chúng ta đều không biết võ công, cho nên không biết sợ. Ngay trước mặt ta lại dám nói năng lỗ mãng, đối với vợ của ta chỉ trỏ, ngôn ngữ ngả ngớn.”

Phong Bất Giác không hề sợ hãi mà trừng mắt nhìn Công Tôn Càn, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe mà nói: "Lão tử cả đời xem thường nhất là loại tự cho là võ công cao, ỷ thế đại môn phái mà ức hiếp người khác, lúc ấy ta liền tặng một chưởng giáo huấn hắn.” Hắn cười lạnh một tiếng: "Hơn nữa, tính tình vợ ta ta quá biết, nếu ta không có lập tức ra tay, nàng mà xuất thủ, thằng nhãi này cuối cùng cũng chỉ còn đường chết.” Phong Bất Giác hùng hùng hổ hổ nói: "Thế nào... Lâu chủ muốn vì hắn báo thù sao?”

Lời này không thể nghi ngờ là phản đòn lại đối phương. Với tư cách một sự kiện không có nhân chứng, mấy cái lí do giải thích này nghe qua cũng không biết nên phản bác thế nào.

Đương nhiên, chỗ mấu chốt nhất của đoạn này chính là câu "Cho rằng năm người chúng ta đều không biết võ công”, đây mới là thứ Phong Bất Giác muốn cho từng người ở đây nghe được. Những lời này cùng đoạn nội dung giết người ở sau kết hợp lại đã nói lên một vài vấn đề...

Đám người trong khách sạn này đối với hai phương thức để tiến vào trấn Thương Linh tất nhiên là lòng dạ biết rõ, giờ phút này nội tâm bọn hắn đều là bừng tỉnh đại ngộ, năm người này quả nhiên có công pháp nào đó có thể che dấu thực lực của mình! Cũng khó trách... Trước nay trong giang hồ căn bản là chưa từng thấy qua mấy người này, bọn hắn làm sao có đi vào đại lộ? Cho nên nhất định là đi theo đường nhỏ, mà nếu có thể đi đường nhỏ vào trấn, tất nhiên đều là cao thủ.

“Cái này... Đây chỉ là lời nói của một bên, sao có thể...” Lời Công Tôn Càn lại một lần bị cắt đứt.

“Thử hỏi hai vị bên cạnh ngươi một chút đi, xem ta nói thật hay giả.” Phong Bất Giác cực kì tự tin nói.

Tự tin của hắn không phải là không lý do, hắn biết rõ, hai người bên cạnh vị lâu chủ kia nhất định sẽ vì che lấp cho bọn hắn. Nguyên nhân rất đơn giản, giết một người là cần phải có động cơ.

Trừ phi Sử Yên Nhiên cùng Công Tôn Lập lên án Phong Bất Giác là cuồng ma gặp người liền giết thì còn tương đối có sức thuyết phục, nếu không cần bọn hắn cũng không muốn lấy lý do này để giải thích câu chuyện. Dù sao hung phạm giết người là Sử Yên Nhiên, trên thực tế mà nói, người nàng giá họa không có nửa điểm quan hệ với Vương Ngạo. Hôm nay Phong Bất Giác tự tạo một cái động cơ như vậy chính là giúp nàng đại ân.

“Ừm... Cái này...” Sử Yên Nhiên ấp a ấp úng nói: "Ta cũng vậy không thấy quá trình giết người, lúc ta đuổi tới, Vương Ngạo đã chết rồi...”

Công Tôn Lập cũng giảm thấp thanh âm nói: "Sư huynh... Ta tới trễ hơn nữa, xung đột giữa Vương sư điệt cùng bọn họ như thế nào, ta thật là không thấy... Bất quá, ta thấy đối phương không giống như là đang nói láo.” Hắn nói đến đây, ép âm thanh tới thấp hơn nói: "Hơn nữa... Ta thực ra thường hay nghe thấy một vài tin đồn rằng Vương sư điệt có sở thích hái hoa ngắt cỏ, phong lưu thành tánh...”

Nghe thế, Công Tôn Càn cũng đã tin bảy tám phần lí do giải thích của Phong Bất Giác. Bởi vì mấy giờ trước, Sử Yên Nhiên cùng Công Tôn Lập căn bản cũng không thể bàn chi tiết nên đương nhiên lời bọn hắn nói cũng không rõ ràng.

Mà bây giờ, Vương Ngạo này đã chết, xem qua ngược lại lại hợp tình hợp lý.

Sau khi nghe lời nói dối Phong Bất Giác chế ra, cộng thêm Công Tôn Lập nói bóng nói gió, Công Tôn Càn liền hồi tưởng lại... Có nhiều lần, Vương Ngạo hư hư thực thực mắt đi mày lại cùng sư mẫu, mà tướng mạo hắn kia thực sự cũng được coi là tuấn tú... Công Tôn Càn càng cân nhắc càng cảm thấy đó có vẻ là sự thật, làm cho ý niệm báo thù đồ đệ trong đầu tản ra gần hết.

“Như thế nào a? Vị lâu chủ này, lời ta nói có đúng sự thật không?” Phong Bất Giác lên giọng, trung khí mười phần nói: "Hôm nay có bao nhiêu ta liền nói hết, người chính là do ta giết! Ngươi nếu nói ta giết là không đúng, giờ ta đành theo quy củ giang hồ mà giải quyết. Sống chết có số, ai đúng sai phải dựa vào thực lực rồi.”

“Công Tôn lâu chủ, ngươi cũng nên đưa ra quan điểm của mình a.” Quý Thông ở bên cạnh nhìn hồi lâu coi như cũng đã minh bạch, bởi vậy có chút hả hê mà nói một câu.

Những nhân sĩ võ lâm khác lúc này cũng đều nhận định Phong Bất Giác nói đúng là sự thật. Bọn hắn xì xào bàn tán, nghị luận ào ào, nội dung cơ bản đều là "Lúc này Vạn Hà Lâu chỉ sợ là làm hỏng việc rồi, nguyên lai là đệ tử của mình làm loạn, mà tài nghệ không bằng người nên bị giết tại chỗ. Chẳng lẽ giờ còn muốn trả thù sao?

“Vương Ngạo... Liệu hắn thực sự có dám làm thế trước mặt người khác?” Công Tôn Càn hỏi.

Phong Bất Giác cũng biết lời nói dối này kỳ thật rất dễ bị bóc trần. Cho dù Vương Ngạo có uống rượu, hơn nữa hắn mười phần nắm chắc năm người trước mặt không có võ côn, thân là một đệ tử danh môn chính phái, hắn cũng không thể nào có hành vi lưu manh như đi ra ngoài đường đùa giỡn nữ tử như vậy. Hơn nữa, vẻ ngoài của Tự Vũ trong trò chơi còn lâu mới tính là khuynh quốc khuynh thành, Vương Ngạo cũng không phải chưa thấy qua nữ nhân, có cần phải làm vậy ư? Theo Logic mà nói, xác suất loại tình huống này phát sinh mặc dù không phải là không có, nhưng xác thực là nhỏ nhất.

“Sao? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy Vương Ngạo sở tác sở vi còn tội không đáng chết?” Phong Bất Giác bỗng lộ ra thần sắc thô bạo, tiến lên một bước, lại đưa tay bắt lấy cổ áo Công Tôn Càn: "Ta đây hiện tại đang nể mặt mũi của Công Tôn lâu chủ đấy. Nếu nói vài lời đùa giỡn với tôn phu nhân, liệu ngươi có thể nhịn được?”

Biểu hiện nhìn như nổi giận, kỳ thật Phong Bất Giác giờ phút này lại vô cùng tỉnh táo. Hắn đáp lại phi thường giảo hoạt, căn bản bản không trả lời thẳng câu hỏi Công Tôn Càn vừa đưa ra, mà là kéo trọng điểm ra chỗ khác, như thể việc đùa bỡn thiệt hay giả không cần thảo luận nữa, ngươi Công Tôn Càn nói cái gì đều là kiếm cớ mà thôi.

Phản ứng của Phong Bất Giác ngoài dự liệu của mọi người, Công Tôn lâu chủ lại càng vì bất ngờ mà không có thể tránh tay cầm tới. Công Tôn Càn trên giang hồ lăn lộn lâu như vậy, loại hành động như côn đồ này hắn thật chưa có gặp qua. Người trong võ lâm muốn động thủ liền động thủ, không có thấy ai đưa tay túm cổ áo đển đe dọa đối phương, kể cả đám con buôn ngoài chợ xuất thân bang phái ngư tạp kia sẽ không làm như vậy.

“Thiếu hiệp bớt giận.” Công Tôn Càn lúc này cũng không tiện ứng đối, nếu là hắn thừa dịp hiện tại một chưởng hướng đối phương đánh thì cũng quá hèn hạ, cho nên hắn đành phải trả lời: "Ta không có ý như vậy.”

“Hừ...” Phong Bất Giác hừ lạnh thả đối phương, nhưng như cũ vẻ mặt biểu lộ sự khó chịu.

Các đội hữu xem màn biểu diễn rất thật kia quả thực cũng đủ rồi. Bi Linh nhịn không được ghé tai tiểu Thán nhẹ giọng nói một câu: "Vua màn ảnh a...”

“Ai nói không phải đâu...” Tiểu thán cũng trả lời.

Sử Yên Nhiên ngồi đối diện có chút không hiểu rồi, trong nội tâm nghi vấn: Đêm qua là ta giết Vương Ngạo đúng không? Rõ là vậy a? Là ta cùng Công Tôn Lập liên thủ muốn giá họa cho bọn hắn a? Thế tình huống hiện tại là như thế nào? Người này chẳng những thay ta gánh tội, còn đem cả câu chuyện biên soạn ra, hơn nữa diễn như thực, hắn có bị điên không?

“Ách... Còn chưa thỉnh giáo đại danh thiếu hiệp.” Công Tôn Càn sửa sang lại quần áo, đổi thành thần sắc tương đối khách khí mà nói. Giờ phút này hắn cũng đã suy nghĩ cẩn thận rồi, hiện tại tranh luận vấn đề đúng sai đã không có chút ý nghĩa nào rồi, dưới mắt hiển nhiên là đối phương chiếm đạo lý, đối mặt ánh mắt sáng quắc của mấy đồng đạo giang hồ ở đây, hắn nếu gượng chống thì cũng chỉ tiến thêm một bước tự vả vào mặt mà thôi.

“Lều chủ lều trà kiếm mẻ, Phong Bất Giác.” Phong Bất Giác ôm quyền chắp tay nói.

Những lời này cũng không biết tiếp như thế nào, Công Tôn Càn cho tới bây giờ chưa từng nghe qua môn phái này, hơn nữa hắn còn không có vô sỉ đến mức có thể như không có việc gì mà trả lời lại một câu "Kính đã lâu”. Hắn chỉ có thể đổi chủ đề, trả lời: "Ách... Phong lều chủ, Vương Ngạo ỷ thế hiếp người, không biết lễ nghĩa liêm sỉ, lại vi phạm quy củ Vạn Hà Lâu, người này chết chưa hết tội, bị giết cũng tốt.” Hắn gọi thẳng tính danh, đã không còn nhắc tới xưng hô "môn nhân đồ đệ” nữa rồi”. Lão phu tra xem xét không nghiêm, thu đồ đệ vô ý... Phong thiếu hiệp thay Vạn Hà Lâu quét sạch bọn chuột nhắt này, ta lại bởi vì không biết nguyên do, nhiều có đắc tội, kính xin lều chủ thông cảm...”

“Ừm... Còn được câu tiếng người.” Phong Bất Giác lần nữa ngồi xuống, cầm lấy chén trà uống một ngụm. Hắn lúc này là không hề khách khí với Công Tôn Càn, một bộ dáng "ta đã giết người còn có lý”.

Vị Phong lều chủ này không nể tình như vậy, thái độ còn cực kỳ hung hăng càn quấy, Công Tôn lâu chủ mặt mo kia có chút không nhịn được rồi, nhìn thấy Quý Thông ở một bên mặt mũi tràn đầy thần sắc cười nhạo, Công Tôn Càn lại càng cảm thấy một cỗ nộ ý một mực từ gót chân tràn lên đỉnh đầu.

Hắn nghĩ thầm... Tuyệt đối không thể cứ như vậy mà nén giận ngồi trở lại, phải nghĩ biện pháp lấy lại danh dự. Đương nhiên, trực tiếp động thủ khẳng định không được, lại sẽ bị nói thành "Ỷ thế hiếp người”, vì vậy, hắn chuẩn bị dùng ngôn ngữ để khiêu khích, dù cho không có đánh nhau, cũng ít nhất nhục nhã đối phương một phen.

Nghĩ đến đây, Công Tôn Càn liền mở miệng: "Ha ha... Phong lều chủ, lão phu giao thiệp với giang hồ nhiều năm...” Hắn giả vờ giả vịt mà vừa cười vừa nói: "Lại chưa từng nghe qua môn phái kiếm mẻ lều trà này, thiếu hiệp ngươi tuổi còn trẻ đã võ công cao tuyệt, lại là chi chưởng một phái, không biết sư thừa là vị cao nhân nào? Lập phái ở đâu? Còn có... Quý phái tổng có bao nhiêu môn nhân đệ tử?”

Các vị xem, đây gọi là tự tìm đường chết a...

Nếu như ngôn ngữ là một loại vũ khí, Công Tôn Càn là loại nguyên thủy nhất (một loại binh khí cổ đại, dùng ngôn ngữ dân gian chính là cây gậy gỗ), mà Phong Bất Giác thì dùng pháo gia tốc Armstrong.

“A?” Phong Bất Giác kéo dài câu ra, khóe miệng hơi nhếch, lộ ra một nụ cười có thể nói là dâm đãng, thần thái của hắn lúc này tựu khiến cho Công Tôn Càn cả người nổi da gà, đồng thời sinh ra dự cảm mãnh liệt xấu.

Phong Bất Giác tất nhiên đã hiểu rõ tâm tư đối phương, hắn cười lạnh một tiếng, trả lời: "Không dám không dám, kẻ hèn này vô sự tự thông (Hckt: không thầy cũng tự hiểu), tự khai sơn môn, bổn phái không có chỗ ở cố định, trừ ta cùng vợ, chỉ có ba gã lều khách mà thôi.”

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17: Quỷ ảnh mê thành (1)
18 Chương 18: Quỷ ảnh mê thành (2)
19 Chương 19: Quỷ ảnh mê thành thiên (3)
20 Chương 20: Quỷ ảnh mê thành thiên (4)
21 Chương 21: Quỷ ảnh mê thành thiên (5)
22 Chương 22: Quỷ ảnh mê thành thiên (6)
23 Chương 23: Quỷ ảnh mê thành thiên (7)
24 Chương 24: Quỷ ảnh mê thành thiên (8)
25 Chương 25: Quỷ ảnh mê thành thiên (9)
26 Chương 26: Quỷ ảnh mê thành thiên (10)
27 Chương 27: Quỷ ảnh mê thành thiên (11)
28 Chương 28: Quỷ ảnh mê thành thiên (12)
29 Chương 29: Quỷ ảnh mê thành thiên (13)
30 Chương 30: Quỷ ảnh mê thành thiên (hết)
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34: Sơn trì quỷ ốc thiên (1)
35 Chương 35: Sơn trì quỷ ốc thiên (2)
36 Chương 36: Sơn trì quỷ ốc thiên (3)
37 Chương 37: Sơn trì quỷ ốc thiên (4)
38 Chương 38: Sơn trì quỷ ốc thiên (5)
39 Chương 39: Sơn trì quỷ ốc thiên (6)
40 Chương 40: Sơn trì quỷ ốc thiên (7)
41 Chương 41: Sơn trì quỷ ốc thiên (8)
42 Chương 42: Sơn trì quỷ ốc thiên (9)
43 Chương 43: Sơn trì quỷ ốc thiên (10)
44 Chương 44: Sơn trì quỷ ốc thiên (11)
45 Chương 45: Sơn trì quỷ ốc thiên (hết)
46 Chương 46
47 Chương 47: Tỏi vô song thiên (1)
48 Chương 48: Tỏi vô song thiên (2)
49 Chương 49: Tỏi Vô Song Thiên (3)
50 Chương 50: Tỏi Vô Song Thiên (4)
51 Chương 51: Tỏi Vô Song Thiên (5)
52 Chương 52: Tỏi Vô Song Thiên (6)
53 Chương 53: Tỏi Vô Song Thiên (7)
54 Chương 54: Tỏi Vô Song Thiên (8)
55 Chương 55: Tỏi Vô Song Thiên (9)
56 Chương 56: Tỏi Vô Song Thiên (10)
57 Chương 57: Tỏi Vô Song Thiên (11)
58 Chương 58: Tỏi Vô Song Thiên (12)
59 Chương 59: Tỏi Vô Song Thiên (13)
60 Chương 60: Tỏi Vô Song Thiên (14)
61 Chương 61: Tỏi Vô Song Thiên (15)
62 Chương 62: Tỏi Vô Song Thiên (Hết)
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72: 7 điều cấm kỵ trong trường học (1)
73 Chương 73: 7 điều cấm kỵ trong trường học (2)
74 Chương 74: 7 điều cấm kỵ trong trường học (3)
75 Chương 75: 7 điều cấm kỵ trong trường học (4)
76 Chương 76: 7 điều cấm kỵ trong trường học (5)
77 Chương 77: 7 điều cấm kỵ trong trường học (6)
78 Chương 78: 7 điều cấm kỵ trong trường học (7)
79 Chương 79: 7 điều cấm kỵ trong trường học (8)
80 Chương 80: 7 điều cấm kỵ trong trường học (9)
81 Chương 81: 7 điều cấm kỵ trong trường học (10)
82 Chương 82: 7 điều cấm kỵ trong trường học (Hết)
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85: Đảo giết người (1)
86 Chương 86: Đảo giết người (2)
87 Chương 87: Đảo giết người (3)
88 Chương 88: Đảo giết người (4)
89 Chương 89: Đảo giết người (5)
90 Chương 90: Đảo giết người (6)
91 Chương 91: Đảo giết người (7)
92 Chương 92: Đảo giết người (8)
93 Chương 93: Đảo giết người (9)
94 Chương 94: Đảo giết người (10)
95 Chương 95: Đảo giết người (Hết)
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101: Phích lịch sơ lâm thiên (thượng)
102 Chương 102: Phích Lịch Sơ Lâm Thiên (Trung)
103 Chương 103: Phích Lịch Sơ Lâm Thiên (Hạ)
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106: Hắc Bạch Quỷ Vực (1)
107 Chương 107: Hắc Bạch Quỷ Vực (2)
108 Chương 108: Hắc Bạch Quỷ Vực (3)
109 Chương 109: Hắc Bạch Quỷ Vực (4)
110 Chương 110: Hắc Bạch Quỷ Vực (5)
111 Chương 111: Thế giới của Hirata (6)
112 Chương 112: Thế giới của Hirata (7)
113 Chương 113: Thế giới của Hirata (8)
114 Chương 114: Thế giới của Hirata (Hết)
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117: Vấn đáp tử vong (1)
118 Chương 118: Vấn đáp tử vong (2)
119 Chương 119: Vấn đáp tử vong (3)
120 Chương 120: Vấn đáp tử vong (4)
121 Chương 121: Vấn đáp tử vong (5)
122 Chương 122: Vấn đáp tử vong (6)
123 Chương 123: Vấn đáp tử vong (7)
124 Chương 124: Vấn đáp tử vong (hết)
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128: Địa cầu phế thổ thiên (1)
129 Chương 129: Địa cầu phế thổ thiên (2)
130 Chương 130: Địa cầu phế thổ thiên (3)
131 Chương 131: Địa cầu phế thổ thiên (4)
132 Chương 132: Địa cầu phế thổ thiên (5)
133 Chương 133: Địa cầu phế thổ thiên (6)
134 Chương 134: Địa cầu phế thổ thiên (7)
135 Chương 135: Địa cầu phế thổ thiên (8)
136 Chương 136: Địa cầu phế thổ thiên (9)
137 Chương 137: Địa cầu phế thổ thiên (10)
138 Chương 138: Địa cầu phế thổ thiên (11)
139 Chương 139: Địa cầu phế thổ thiên (12)
140 Chương 140: Địa cầu phế thổ thiên (13)
141 Chương 141: Địa cầu phế thổ thiên (14)
142 Chương 142: Địa cầu phế thổ thiên (15)
143 Chương 143: Địa cầu phế thổ thiên (16)
144 Chương 144: Địa cầu phế thổ thiên (17)
145 Chương 145: Địa cầu phế thổ thiên (18)
146 Chương 146: Địa cầu phế thổ thiên (hết)
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149: Nhân vật chính tấn công (1)
150 Chương 150: Thiên Đường Kinh Khủng
151 Chương 151: Nhân vật chính tấn công (3)
152 Chương 152: Nhân vật chính tấn công (4)
153 Chương 153: Nhân vật chính tấn công (5)
154 Chương 154: Nhân vật chính tấn công (6)
155 Chương 155: Nhân vật chính tấn công (7)
156 Chương 156: Nhân vật chính tấn công (8)
157 Chương 157: Nhân vật chính tấn công (9)
158 Chương 158: Nhân vật chính tấn công (10)
159 Chương 159: Nhân vật chính tấn công (11)
160 Chương 160: Nhân vật chính tấn công (12)
161 Chương 161: Nhân vật chính tấn công (13)
162 Chương 162: Nhân vật chính tấn công (14)
163 Chương 163: Nhân vật chính tấn công (15)
164 Chương 164: Nhân vật chính tấn công (16)
165 Chương 165: Nhân vật chính tấn công (17)
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169: Ta bỉ ổi (1)
170 Chương 170: Ta bỉ ổi (2)
171 Chương 171: Ta bỉ ổi (3)
172 Chương 172: Ta bỉ ổi (4)
173 Chương 173: Ta bỉ ổi (5)
174 Chương 174: Ta bỉ ổi (6)
175 Chương 175: Ta bỉ ổi (7)
176 Chương 176: Ta bỉ ổi (8)
177 Chương 177: Ta bỉ ổi (9)
178 Chương 178: Ta bỉ ổi (10)
179 Chương 179: Ta bỉ ổi (11)
180 Chương 180: Ta bỉ ổi (12)
181 Chương 181: Ta bỉ ổi (13)
182 Chương 182: Ta bỉ ổi (14)
183 Chương 183: Ta bỉ ổi (Hết)
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186: Thương Linh luận kiếm (1)
187 Chương 187: Thương linh luận kiếm (2)
188 Chương 188: Thương Linh luận kiếm (3)
189 Chương 189: Thương linh luận kiếm (4)
190 Chương 190: Thương Linh luận kiếm (5)
191 Chương 191: Thương linh luận kiếm (6)
192 Chương 192: Thương linh luận kiếm (7)
193 Chương 193: Thương linh luận kiếm (8)
194 Chương 194: Thương Linh luận kiếm (9)
195 Chương 195: Thương Linh luận kiếm (10)
196 Chương 196: Thương Linh luận kiếm (11)
197 Chương 197: Thương Linh luận kiếm (12)
198 Chương 198: Thương Linh luận kiếm (13)
199 Chương 199: Thương Linh luận kiếm (14)
200 Chương 200: Thương Linh Luận Kiếm (15)
201 Chương 201: Thương Linh luận kiếm (16)
202 Chương 202: Thương Linh Luận Kiếm (17)
203 Chương 203: Thương Linh Luận Kiếm (18)
204 Chương 204: Thương Linh Luận Kiếm (19)
205 Chương 205: Thương Linh Luận Kiếm (20)
206 Chương 206: Thương Linh Luận Kiếm (21)
207 Chương 207: Thương Linh Luận Kiếm (22)
208 Chương 208: Thương Linh Luận Kiếm (23)
209 Chương 209: Thương Linh Luận Kiếm (24)
210 Chương 210: Thương Linh Luận Kiếm (25)
211 Chương 211: Thương Linh Luận Kiếm (26)
212 Chương 212: Thương Linh Luận Kiếm (27)
213 Chương 213: Thương Linh Luận Kiếm (28)
214 Chương 214: Thương Linh Luận Kiếm (29)
215 Chương 215: Thương Linh Luận Kiếm (30)
216 Chương 216: Thương Linh Luận Kiếm (31)
217 Chương 217: Thương Linh Luận Kiếm (32)
218 Chương 218: Thương Linh Luận Kiếm (33)
219 Chương 219: Thương Linh Luận Kiếm (34)
220 Chương 220: Thương Linh Luận Kiếm (35)
221 Chương 221: Thương Linh Luận Kiếm (36)
222 Chương 222: Thương Linh Luận Kiếm (36)
223 Chương 223: Thương Linh Luận Kiếm (36)
224 Chương 224: Thương Linh Luận Kiếm (37)
225 Chương 225: Thương Linh Luận Kiếm (38)
226 Chương 226: Thương Linh Luận Kiếm (39)
227 Chương 227: Thương Linh Luận Kiếm (40)
228 Chương 228: Thương Linh Luận Kiếm (41)
229 Chương 229: Thương Linh Luận Kiếm (Hết)
230 Chương 229-2: Phần Đặc Biệt Ⅰ: Thám Tử
231 Chương 229-3: Phần Đặc Biệt I - Đi Nhờ Xe
232 Chương 229-4: Phần Đặc Biệt I - Biệt Thự Trong Núi
233 Chương 229-5: Phần Đặc Biệt I - Xảy Ra Án Mạng?
234 Chương 229-6: Phần Đặc Biệt I - Dù Gì Thì Tôi Cũng Là Thám Tử!
235 Chương 229-7: Phần Đặc Biệt I - Người Mật Báo
236 Chương 229-8: Phần Đặc Biệt I - Lời Khai Của Patton
237 Chương 229-9: Phần Đặc Biệt I - Án Mạng Trong Phòng Kín
238 Chương 229-10: Phần Đặc Biệt I - Thanh Tra Schofield
239 Chương 229-11: Phần Đặc Biệt I - Điều Tra Phòng
240 Chương 229-12: Phần Đặc Biệt I - Suy Đoán Về Chìa Khóa
241 Chương 229-13: Phần Đặc Biệt I - Tái Diễn Vụ Án
242 Chương 230: Viết Đại Một Cái Tiêu Đề
243 Chương 231: Vẽ Một Nhân Vật Điên
244 Chương 232: Bản Thảo Trong Đầu Ta
245 Chương 233: Nhây Bản Thảo là Chuyện Bình Thường
246 Chương 234: Chỉ Viết Truyện Mình Thích
247 Chương 235: Ta Chính Là Kiểu Nhà Văn Đó
248 Chương 236: Thay Đổi (Thượng)
249 Chương 237: Thay Đổi (Hạ)
250 Chương 238: Huynh Đệ ( 1 )
251 Chương 239: Huynh Đệ ( 2 )
252 Chương 240: Huynh Đệ ( 3 )
253 Chương 241: Huynh Đệ ( 4 )
254 Chương 242: Huynh Đệ ( 5 )
255 Chương 243: Huynh Đệ ( 6 )
256 Chương 244: Huynh Đệ ( 7 )
257 Chương 245: Huynh Đệ ( 8 )
258 Chương 246: Huynh Đệ ( 9 )
259 Chương 247: Huynh Đệ ( 10 )
260 Chương 248: Huynh Đệ ( 11 )
261 Chương 249: Huynh Đệ ( 12 )
262 Chương 250: Huynh Đệ ( 13 )
263 Chương 251: Huynh Đệ ( 14 )
264 Chương 252: Huynh Đệ ( 15 )
265 Chương 253: Huynh Đệ ( 16 )
266 Chương 254: Huynh Đệ ( 17 )
267 Chương 255: Huynh Đệ ( 18 )
268 Chương 256: Huynh Đệ (Hết)
269 Chương 257: Nhiệm Vụ Nhân Vật Đầu Tiên
270 Chương 258: Cuộc Giao Dịch Nguy Hiểm
271 Chương 259: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 1 )
272 Chương 260: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 2 )
273 Chương 261: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 3 )
274 Chương 262: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 4 )
275 Chương 263: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 5 )
276 Chương 264: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 6 )
Chapter

Updated 276 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17: Quỷ ảnh mê thành (1)
18
Chương 18: Quỷ ảnh mê thành (2)
19
Chương 19: Quỷ ảnh mê thành thiên (3)
20
Chương 20: Quỷ ảnh mê thành thiên (4)
21
Chương 21: Quỷ ảnh mê thành thiên (5)
22
Chương 22: Quỷ ảnh mê thành thiên (6)
23
Chương 23: Quỷ ảnh mê thành thiên (7)
24
Chương 24: Quỷ ảnh mê thành thiên (8)
25
Chương 25: Quỷ ảnh mê thành thiên (9)
26
Chương 26: Quỷ ảnh mê thành thiên (10)
27
Chương 27: Quỷ ảnh mê thành thiên (11)
28
Chương 28: Quỷ ảnh mê thành thiên (12)
29
Chương 29: Quỷ ảnh mê thành thiên (13)
30
Chương 30: Quỷ ảnh mê thành thiên (hết)
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34: Sơn trì quỷ ốc thiên (1)
35
Chương 35: Sơn trì quỷ ốc thiên (2)
36
Chương 36: Sơn trì quỷ ốc thiên (3)
37
Chương 37: Sơn trì quỷ ốc thiên (4)
38
Chương 38: Sơn trì quỷ ốc thiên (5)
39
Chương 39: Sơn trì quỷ ốc thiên (6)
40
Chương 40: Sơn trì quỷ ốc thiên (7)
41
Chương 41: Sơn trì quỷ ốc thiên (8)
42
Chương 42: Sơn trì quỷ ốc thiên (9)
43
Chương 43: Sơn trì quỷ ốc thiên (10)
44
Chương 44: Sơn trì quỷ ốc thiên (11)
45
Chương 45: Sơn trì quỷ ốc thiên (hết)
46
Chương 46
47
Chương 47: Tỏi vô song thiên (1)
48
Chương 48: Tỏi vô song thiên (2)
49
Chương 49: Tỏi Vô Song Thiên (3)
50
Chương 50: Tỏi Vô Song Thiên (4)
51
Chương 51: Tỏi Vô Song Thiên (5)
52
Chương 52: Tỏi Vô Song Thiên (6)
53
Chương 53: Tỏi Vô Song Thiên (7)
54
Chương 54: Tỏi Vô Song Thiên (8)
55
Chương 55: Tỏi Vô Song Thiên (9)
56
Chương 56: Tỏi Vô Song Thiên (10)
57
Chương 57: Tỏi Vô Song Thiên (11)
58
Chương 58: Tỏi Vô Song Thiên (12)
59
Chương 59: Tỏi Vô Song Thiên (13)
60
Chương 60: Tỏi Vô Song Thiên (14)
61
Chương 61: Tỏi Vô Song Thiên (15)
62
Chương 62: Tỏi Vô Song Thiên (Hết)
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72: 7 điều cấm kỵ trong trường học (1)
73
Chương 73: 7 điều cấm kỵ trong trường học (2)
74
Chương 74: 7 điều cấm kỵ trong trường học (3)
75
Chương 75: 7 điều cấm kỵ trong trường học (4)
76
Chương 76: 7 điều cấm kỵ trong trường học (5)
77
Chương 77: 7 điều cấm kỵ trong trường học (6)
78
Chương 78: 7 điều cấm kỵ trong trường học (7)
79
Chương 79: 7 điều cấm kỵ trong trường học (8)
80
Chương 80: 7 điều cấm kỵ trong trường học (9)
81
Chương 81: 7 điều cấm kỵ trong trường học (10)
82
Chương 82: 7 điều cấm kỵ trong trường học (Hết)
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85: Đảo giết người (1)
86
Chương 86: Đảo giết người (2)
87
Chương 87: Đảo giết người (3)
88
Chương 88: Đảo giết người (4)
89
Chương 89: Đảo giết người (5)
90
Chương 90: Đảo giết người (6)
91
Chương 91: Đảo giết người (7)
92
Chương 92: Đảo giết người (8)
93
Chương 93: Đảo giết người (9)
94
Chương 94: Đảo giết người (10)
95
Chương 95: Đảo giết người (Hết)
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101: Phích lịch sơ lâm thiên (thượng)
102
Chương 102: Phích Lịch Sơ Lâm Thiên (Trung)
103
Chương 103: Phích Lịch Sơ Lâm Thiên (Hạ)
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106: Hắc Bạch Quỷ Vực (1)
107
Chương 107: Hắc Bạch Quỷ Vực (2)
108
Chương 108: Hắc Bạch Quỷ Vực (3)
109
Chương 109: Hắc Bạch Quỷ Vực (4)
110
Chương 110: Hắc Bạch Quỷ Vực (5)
111
Chương 111: Thế giới của Hirata (6)
112
Chương 112: Thế giới của Hirata (7)
113
Chương 113: Thế giới của Hirata (8)
114
Chương 114: Thế giới của Hirata (Hết)
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117: Vấn đáp tử vong (1)
118
Chương 118: Vấn đáp tử vong (2)
119
Chương 119: Vấn đáp tử vong (3)
120
Chương 120: Vấn đáp tử vong (4)
121
Chương 121: Vấn đáp tử vong (5)
122
Chương 122: Vấn đáp tử vong (6)
123
Chương 123: Vấn đáp tử vong (7)
124
Chương 124: Vấn đáp tử vong (hết)
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128: Địa cầu phế thổ thiên (1)
129
Chương 129: Địa cầu phế thổ thiên (2)
130
Chương 130: Địa cầu phế thổ thiên (3)
131
Chương 131: Địa cầu phế thổ thiên (4)
132
Chương 132: Địa cầu phế thổ thiên (5)
133
Chương 133: Địa cầu phế thổ thiên (6)
134
Chương 134: Địa cầu phế thổ thiên (7)
135
Chương 135: Địa cầu phế thổ thiên (8)
136
Chương 136: Địa cầu phế thổ thiên (9)
137
Chương 137: Địa cầu phế thổ thiên (10)
138
Chương 138: Địa cầu phế thổ thiên (11)
139
Chương 139: Địa cầu phế thổ thiên (12)
140
Chương 140: Địa cầu phế thổ thiên (13)
141
Chương 141: Địa cầu phế thổ thiên (14)
142
Chương 142: Địa cầu phế thổ thiên (15)
143
Chương 143: Địa cầu phế thổ thiên (16)
144
Chương 144: Địa cầu phế thổ thiên (17)
145
Chương 145: Địa cầu phế thổ thiên (18)
146
Chương 146: Địa cầu phế thổ thiên (hết)
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149: Nhân vật chính tấn công (1)
150
Chương 150: Thiên Đường Kinh Khủng
151
Chương 151: Nhân vật chính tấn công (3)
152
Chương 152: Nhân vật chính tấn công (4)
153
Chương 153: Nhân vật chính tấn công (5)
154
Chương 154: Nhân vật chính tấn công (6)
155
Chương 155: Nhân vật chính tấn công (7)
156
Chương 156: Nhân vật chính tấn công (8)
157
Chương 157: Nhân vật chính tấn công (9)
158
Chương 158: Nhân vật chính tấn công (10)
159
Chương 159: Nhân vật chính tấn công (11)
160
Chương 160: Nhân vật chính tấn công (12)
161
Chương 161: Nhân vật chính tấn công (13)
162
Chương 162: Nhân vật chính tấn công (14)
163
Chương 163: Nhân vật chính tấn công (15)
164
Chương 164: Nhân vật chính tấn công (16)
165
Chương 165: Nhân vật chính tấn công (17)
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169: Ta bỉ ổi (1)
170
Chương 170: Ta bỉ ổi (2)
171
Chương 171: Ta bỉ ổi (3)
172
Chương 172: Ta bỉ ổi (4)
173
Chương 173: Ta bỉ ổi (5)
174
Chương 174: Ta bỉ ổi (6)
175
Chương 175: Ta bỉ ổi (7)
176
Chương 176: Ta bỉ ổi (8)
177
Chương 177: Ta bỉ ổi (9)
178
Chương 178: Ta bỉ ổi (10)
179
Chương 179: Ta bỉ ổi (11)
180
Chương 180: Ta bỉ ổi (12)
181
Chương 181: Ta bỉ ổi (13)
182
Chương 182: Ta bỉ ổi (14)
183
Chương 183: Ta bỉ ổi (Hết)
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186: Thương Linh luận kiếm (1)
187
Chương 187: Thương linh luận kiếm (2)
188
Chương 188: Thương Linh luận kiếm (3)
189
Chương 189: Thương linh luận kiếm (4)
190
Chương 190: Thương Linh luận kiếm (5)
191
Chương 191: Thương linh luận kiếm (6)
192
Chương 192: Thương linh luận kiếm (7)
193
Chương 193: Thương linh luận kiếm (8)
194
Chương 194: Thương Linh luận kiếm (9)
195
Chương 195: Thương Linh luận kiếm (10)
196
Chương 196: Thương Linh luận kiếm (11)
197
Chương 197: Thương Linh luận kiếm (12)
198
Chương 198: Thương Linh luận kiếm (13)
199
Chương 199: Thương Linh luận kiếm (14)
200
Chương 200: Thương Linh Luận Kiếm (15)
201
Chương 201: Thương Linh luận kiếm (16)
202
Chương 202: Thương Linh Luận Kiếm (17)
203
Chương 203: Thương Linh Luận Kiếm (18)
204
Chương 204: Thương Linh Luận Kiếm (19)
205
Chương 205: Thương Linh Luận Kiếm (20)
206
Chương 206: Thương Linh Luận Kiếm (21)
207
Chương 207: Thương Linh Luận Kiếm (22)
208
Chương 208: Thương Linh Luận Kiếm (23)
209
Chương 209: Thương Linh Luận Kiếm (24)
210
Chương 210: Thương Linh Luận Kiếm (25)
211
Chương 211: Thương Linh Luận Kiếm (26)
212
Chương 212: Thương Linh Luận Kiếm (27)
213
Chương 213: Thương Linh Luận Kiếm (28)
214
Chương 214: Thương Linh Luận Kiếm (29)
215
Chương 215: Thương Linh Luận Kiếm (30)
216
Chương 216: Thương Linh Luận Kiếm (31)
217
Chương 217: Thương Linh Luận Kiếm (32)
218
Chương 218: Thương Linh Luận Kiếm (33)
219
Chương 219: Thương Linh Luận Kiếm (34)
220
Chương 220: Thương Linh Luận Kiếm (35)
221
Chương 221: Thương Linh Luận Kiếm (36)
222
Chương 222: Thương Linh Luận Kiếm (36)
223
Chương 223: Thương Linh Luận Kiếm (36)
224
Chương 224: Thương Linh Luận Kiếm (37)
225
Chương 225: Thương Linh Luận Kiếm (38)
226
Chương 226: Thương Linh Luận Kiếm (39)
227
Chương 227: Thương Linh Luận Kiếm (40)
228
Chương 228: Thương Linh Luận Kiếm (41)
229
Chương 229: Thương Linh Luận Kiếm (Hết)
230
Chương 229-2: Phần Đặc Biệt Ⅰ: Thám Tử
231
Chương 229-3: Phần Đặc Biệt I - Đi Nhờ Xe
232
Chương 229-4: Phần Đặc Biệt I - Biệt Thự Trong Núi
233
Chương 229-5: Phần Đặc Biệt I - Xảy Ra Án Mạng?
234
Chương 229-6: Phần Đặc Biệt I - Dù Gì Thì Tôi Cũng Là Thám Tử!
235
Chương 229-7: Phần Đặc Biệt I - Người Mật Báo
236
Chương 229-8: Phần Đặc Biệt I - Lời Khai Của Patton
237
Chương 229-9: Phần Đặc Biệt I - Án Mạng Trong Phòng Kín
238
Chương 229-10: Phần Đặc Biệt I - Thanh Tra Schofield
239
Chương 229-11: Phần Đặc Biệt I - Điều Tra Phòng
240
Chương 229-12: Phần Đặc Biệt I - Suy Đoán Về Chìa Khóa
241
Chương 229-13: Phần Đặc Biệt I - Tái Diễn Vụ Án
242
Chương 230: Viết Đại Một Cái Tiêu Đề
243
Chương 231: Vẽ Một Nhân Vật Điên
244
Chương 232: Bản Thảo Trong Đầu Ta
245
Chương 233: Nhây Bản Thảo là Chuyện Bình Thường
246
Chương 234: Chỉ Viết Truyện Mình Thích
247
Chương 235: Ta Chính Là Kiểu Nhà Văn Đó
248
Chương 236: Thay Đổi (Thượng)
249
Chương 237: Thay Đổi (Hạ)
250
Chương 238: Huynh Đệ ( 1 )
251
Chương 239: Huynh Đệ ( 2 )
252
Chương 240: Huynh Đệ ( 3 )
253
Chương 241: Huynh Đệ ( 4 )
254
Chương 242: Huynh Đệ ( 5 )
255
Chương 243: Huynh Đệ ( 6 )
256
Chương 244: Huynh Đệ ( 7 )
257
Chương 245: Huynh Đệ ( 8 )
258
Chương 246: Huynh Đệ ( 9 )
259
Chương 247: Huynh Đệ ( 10 )
260
Chương 248: Huynh Đệ ( 11 )
261
Chương 249: Huynh Đệ ( 12 )
262
Chương 250: Huynh Đệ ( 13 )
263
Chương 251: Huynh Đệ ( 14 )
264
Chương 252: Huynh Đệ ( 15 )
265
Chương 253: Huynh Đệ ( 16 )
266
Chương 254: Huynh Đệ ( 17 )
267
Chương 255: Huynh Đệ ( 18 )
268
Chương 256: Huynh Đệ (Hết)
269
Chương 257: Nhiệm Vụ Nhân Vật Đầu Tiên
270
Chương 258: Cuộc Giao Dịch Nguy Hiểm
271
Chương 259: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 1 )
272
Chương 260: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 2 )
273
Chương 261: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 3 )
274
Chương 262: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 4 )
275
Chương 263: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 5 )
276
Chương 264: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 6 )