Chương 4: Đối mặt trong nhà vệ sinh

Trans+Edit: Pino, Lytaa

-------

Mưa lớn từ sáng đến tận chiều.

Tan ca rời khỏi công ty, Ngô Ẩn liền chạy xe đến lớp nấu ăn. Trên đường mưa phủ trắng xoá, nếu là ngày bình thường cậu ta có thể quay về không cần đến lớp, vì vắng một buổi quả thật cũng không có vấn đề gì....nhưng chuyện là.

Ba ngày trước, tại lớp nấu ăn.

"Văn Hán cậu quả nhiên không cho tôi biết toàn khoá nấu ăn lần này chỉ có hai chúng ta là nam" Ngô Ẩn nổi giận.

"Gì chứ? Bản thân tôi cũng không biết, tôi chỉ đến đăng kí chứ có phải là người lên danh sách học viên? Tôi cứ tưởng rằng lớp buổi sáng sẽ có học viên nam, ai ngờ toàn khoá sáng lẫn chiều chỉ có mỗi hai chúng ta."

Sắp tới nhà văn hoá sẽ tổ chức lễ kỉ niệm 5 năm thành lập. Mặc dù dạo này tình hình kinh tế của nhà văn hoá không được tốt, học viên của tất cả các bộ môn đều ít hẳn đi khiến doanh thu không được ổn định, nhưng lễ kỉ niệm là một phần quan trọng trong văn hoá Trung Hoa, dù thế nào cũng phải tổ chức. Thay vì đặt tiệc rượu ở các nhà hàng sang trọng, lần này ban quản lý quyết định giao cho các học viên và các giảng viên bộ môn nấu ăn đảm nhiệm, vừa giảm được chi phí, vừa tạo điều kiện cho giảng viên cùng học viên trổ tài.

Lão sư dạy nấu ăn: "Tuy rằng đây không phải là sự kiện bắt buộc tất cả phải tham gia, nhưng rất mong mọi người sẽ đến đầy đủ, để góp sức cho tổ nấu ăn được một lần chứng tỏ với các bộ môn khác. Riêng Ngô Ẩn và Văn Hán lần này đành phải phiền hai cậu, có những chuyện chị em chúng tôi cần sức lực của đàn ông, các cậu biết đấy, toàn khoá chỉ có mình hai cậu là nam."

Lão sư đã nói như vậy, bọn họ có thể từ chối?

Quay lại hiện tại, trời vẫn đang mưa to.

Ngô Ẩn chạy ào từ bãi đậu xe về phía phòng thực hành nấu ăn. Tuy vậy vẫn không quên liếc mắt nhìn đám học viên karate đang tập luyện dưới màn mưa.

Đến phòng thực hành, cả người ướt sũng.

Vì ngày mai đã là ngày tổ chức tiệc kỉ niệm nên ngày hôm nay mọi người đã đến rất sớm để chuẩn bị sơ chế thực phẩm.

Văn Hán đã đến từ trước, lúc này cậu ta đã bưng bốn năm nồi nước 50 lít đặt lên bếp để giúp các chị em nấu nước luộc rau củ. Tướng tá tuy nhỏ con nhưng lại rất dẻo dai.

Thấy Ngô Ẩn đứng ngay cửa chưa bước vào, cậu ta liền chạy ra.

"Ngô Ẩn cậu mau lau người thay đồ đã. Tôi lúc tới đây có chuẩn bị một bộ đồ vì biết chắc thế nào cậu cũng chạy trong mưa mà đến lớp. Là đồ của ba tôi, hy vọng sẽ vừa."

Cầm túi quần áo trong tay, Ngô Ẩn không khỏi cảm kích. Thực sự từ hồi năm nhất đại học quen được Văn Hán tới bây giờ, cậu ta luôn một mực quan tâm đến mình. Mặc dù có đôi lúc mình lơ đãng bỏ quên cậu ta nhưng cậu ta vẫn xem mình là bạn thân nhất, tình cảm thắm thiết như anh em trong nhà. Lần này còn vì mình mà chuẩn bị quần áo, Văn Hán à, nếu tiểu Thanh không phải là bạn gái của tôi, chắc tôi sẽ yêu cậu mất. Vừa suy nghĩ trong lòng, vừa đi đến nhà vệ sinh để thay đồ.

Bước vào bên trong cậu ta lập tức nhìn thấy hình ảnh của bản thân phản chiếu trong gương.

Chiếc áo sơ mi body của Ngô Ẩn bị nước mưa thẩm thấu lại càng siết chặt cơ thể cậu ta hơn. Hai đỉnh vú nhỏ co rút lại như muốn đục hai lỗ lên chiếc áo vải mỏng, lớp cơ bụng sáu múi do luyện tập thể thao ẩn hiện huyền ảo, bắp tay bị lớp áo ẩm ướt quấn lấy hiện rõ cả những đường gân. Mái tóc đinh ba phân ngắn gọn ướt đẫm, dùng tay vuốt liền bắn ra hàng ngàn những hạt bụi nước.

Trời đang mưa lớn, người khác có muốn đi vệ sinh cũng sẽ phải đợi tạnh mưa. Nghĩ như vậy, Ngô Ẩn liền đứng giữa nhà vệ sinh lột sạch quần áo, tiếp tục ngắm nhìn cơ thể trần truồng ướt đẫm của bản thân trong gương.

"Ây da, dạo này mông hơi to, chắc sắp tới phải tập luyện lại..." dùng bàn tay tự vỗ lên mông kêu chác chác vang vọng cả nhà vệ sinh.

"Không được rồi eo hơi có mỡ thừa..." hai bàn tay xoa xoa chà xát phần bụng sáu múi rồi nhẹ nhàng bóp bóp hai phần eo.

Bắt đầu bước lùi về phía sau để tấm gương phản chiếu hình ảnh được bao quát hơn. Lúc này nhìn thấy hạ bộ của bản thân, dùng tay vén bộ lông sinh dục ẩm ướt ra hai bên, để lộ ra của quý của đàn ông, lúc này liền tươi cười.

"Hắc hắc...'tiểu Ẩn tử' chỉ có mày là đẹp nhất", dùng một ngón tay móc đầu 'tiểu Ẩn tử' lên ngắm nhìn.

Vì mang tâm lý chủ quan sẽ không có ai nên không đóng cửa kĩ, trời bên ngoài thì mưa lớn khiến Ngô Ẩn cũng không nghe thấy tiếng cánh cửa nhà vệ sinh đang bị đẩy vào. Lúc này tiếng nói của một người đột nhiên vang lên.

" 'Tiểu Ẩn tử' của anh vẫn không xứng tầm với 'tiểu Phong tử' của tôi"

Lạc Phong nói xong trực tiếp bước vào, tất nhiên không đóng cửa, ngược lại còn mở ra thật to.

Ngô Ẩn cảm giác lúc này như bị trời giáng, nghe được có người đi vào liền theo bản năng gom quần áo che đậy bộ phận nhạy cảm, hành động như một kẻ làm chuyện xấu, nhanh chóng chạy vào phòng thay đồ. Rất tiếc, còn chưa kịp chạy đã bị Lạc Phong siết vai lại.

"Anh chạy đi đâu? Bên trong đó không có gương làm sao có thể nhìn mà so sánh dương v*t của anh và của tôi một cách công bằng được?" gương mặt nham hiểm.

Ngô Ẩn bị thế võ của võ sư karate siết lại không cử động được liền lên tiếng mắng chửi.

"Thả tôi ra, thằng biến thái!"

Lạc Phong cười giòn, nói: "Tôi biến thái? Anh xem lại hành động của anh lúc nãy xem ai biến thái hơn ai?"

Ngô Ẩn cắn răng cãi lại: "Cơ thể của tôi, tôi làm gì mặc kệ tôi, liên quan gì cậu?"

Lạc Phong nghe xong câu này hai mắt thu liễm, giọng nói nặng nề.

"Được lắm! Vào nhà vệ sinh công cộng không đóng cửa, đã vậy còn đứng đây khoả thân làm trò bệnh hoạn mà vẫn còn ngoan cố. Bây giờ tôi lôi bộ dạng này của anh ra giữa sân lớn nhà văn hoá để cho mọi người đánh giá cơ thể anh thật khách quan."

Đang định lôi cổ Ngô Ẩn ra ngoài đột nhiên nhìn thấy một vết sẹo rất lớn nằm ngay bả vai bên phải của cậu ta. Lúc này trong đầu Lạc Phong nhớ đến cảnh tượng Ngô Ẩn thà chết không chịu động vào cái chảo nóng và những lời cậu ta nói lúc đó. Bàn tay đột nhiên buông lực không rõ lý do, đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào vết sẹo.

Ngô Ẩn cảm giác được cơ hội đã đến, liền đạp vào chân Lạc Phong tìm cách thoat khỏi. Cuối cùng vẫn ôm túi quần áo đi vào phòng thay đồ.

Lạc Phong cũng đi theo đứng ở bên ngoài hỏi.

"Vết sẹo đó...là vì sao vậy?"

Ngô Ẩn lúc này đứng ở bên trong bắt đầu ngạc nhiên, dùng tay đưa ra sau sờ sờ vết sẹo của bản thân mà không lên tiếng trả lời.

Thay đồ xong, mở cửa đi ra nhìn thấy Lạc Phong vẫn còn đứng đó. Hắn một thân võ phục cũng ướt đẫm nước mưa, mái tóc phủ xuống che đi đôi mắt sâu thẳm.

"Tôi hỏi...vết sẹo đó...là vì sao?"

Ngô Ẩn tức tối trong lòng, tới đây sỉ nhục tôi còn đứng đỏ hỏi thăm vết sẹo ? Tư cách gì? Lúc này mới bạo phát.

"Hỏi cái con mẹ nhà ngươi!"

Hết chương!

Nguồn: www.wattpad.com/pinoneverdie

Chapter
1 Chương 1: Không cần đuổi, tôi tự đi
2 Chương 2: Dữ như cọp cái
3 Chương 3: Không biết chôn mặt vào đâu
4 Chương 4: Đối mặt trong nhà vệ sinh
5 Chương 5: Bắc Kinh đệ nhất tạp vụ
6 Chương 6: Thuỷ chiến
7 Chương 7: Một lần nữa nhìn vào mắt nhau
8 Chương 8: Ám ảnh
9 Chương 9: ẢY ĐÊM ĐẾN THĂM BỆNH - ĐÊM THỨ NHẤT (Phần 1)
10 Chương 10: ĐÊM THỨ NHẤT (Phần 2) - TÔI PHẢI NHƯ THẾ NÀO VỚI ANH ?
11 Chương 11: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ hai : cậu là ai?
12 Chương 12: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ ba: bại lộ
13 Chương 13: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ tư: tôi muốn có anh
14 Chương 14: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ năm (phần 1): chuyện này không thể
15 Chương 15: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ năm (phần 2): không được tắm!
16 Chương 16: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ sáu: hiện tại tôi chỉ có thể làm như vậy
17 Chương 17: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ bảy: thêm một cái vali
18 Chương 18: Tránh xa tôi ra
19 Chương 19: Không ai được dành với tôi
20 Chương 20: Giận tôi việc gì
21 Chương 21: Cái này là cho anh
22 Chương 22: Nắm được điểm yếu
23 Chương 23: Tôi bị bệnh?
24 Chương 24: Sự cố
25 Chương 25: Lão xiễm
26 Chương 26: Cú điện thoại của tiểu ẩn
27 Chương 27: Một bên đại nạn, một bên thống khoái
28 Chương 28: Xin lỗi tiểu ẩn
29 Chương 29: Quan tâm
30 Chương 30: Chia tay
31 Chương 31: Năn nỉ ngô ẩn
32 Chương 32: Gia đình ấm áp
33 Chương 33: Những cái ôm mang lại sức mạnh
34 Chương 34: Xử lý lão xiễm
35 Chương 35: Cuộc chiến ở bể bơi
36 Chương 36: Một ngày trôi qua quá dài
37 Chương 37: Tôi biết rõ mình muốn làm gì
38 Chương 38: Đa tạ
39 Chương 39: Cuộc chiến bắt đầu
40 Chương 40: Thực chất chỉ là gi
41 Chương 41: Kết cục trong phòng tạm giam
42 Chương 42: Rối loạn
43 Chương 43: Đi tìm ngô ẩn
44 Chương 44: Chính thức
45 Chương 45: Bị buộc cởi quần áo
46 Chương 46: Sao bây giờ cậu mới tới?
47 Chương 47: Chuyện gì lại bắt đầu?
48 Chương 48: Tập thể dục
49 Chương 49: Ngô ẩn bị nhạy cảm
50 Chương 50: Bị ép vào ngõ cụt
51 Chương 51: Được một thằng đàn ông khác yêu thương thì đã sao?
52 Chương 52: Nỗi uất nghẹn được giải toả
53 Chương 53: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (Phần 1)
54 Chương 54: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (Phần 2)
55 Chương 55: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (phần 3)
56 Chương 56: Đúc bằng kim loại
57 Chương 57: Đêm trước khi tạm chia xa
58 Chương 58: Chất độc mạnh sử
59 Chương 59: Độc tính công tâm
60 Chương 60: Điện thoại không phải là của tôi
61 Chương 61: Theo dõi người theo dõi
62 Chương 62: Anh làm người yêu của tôi nhé
63 Chương 63: Nhất định phải giải thích
64 Chương 64: Một cảnh thật nhu tình
65 Chương 65: Hai người đang làm cái quái gì vậy?
66 Chương 66: Cuộc vui chỉ mới bắt đầu
67 Chương 67: Cưỡng bức Ngô Ẩn
68 Chương 68: Làm sao có thể ???
69 Chương 69: Mười lăm đợt
70 Chương 70: Cả hai đều nhịn
71 Chương 71: Không ổn... không ổn
72 Chương 72: Người hùng không phải lạc phong
73 Chương 73: "tôi yêu anh"
74 Chương 74: Thảm cảnh - Phần 1: Bắt đầu
75 Chương 75: Thảm cảnh - Phần 2: Tiểu nhân
76 Chương 76: Thảm cảnh - Phần 3: Không nhận ra được
77 Chương 77: Thảm cảnh - Phần 4: Mau thả cậu ta ra
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Không cần đuổi, tôi tự đi
2
Chương 2: Dữ như cọp cái
3
Chương 3: Không biết chôn mặt vào đâu
4
Chương 4: Đối mặt trong nhà vệ sinh
5
Chương 5: Bắc Kinh đệ nhất tạp vụ
6
Chương 6: Thuỷ chiến
7
Chương 7: Một lần nữa nhìn vào mắt nhau
8
Chương 8: Ám ảnh
9
Chương 9: ẢY ĐÊM ĐẾN THĂM BỆNH - ĐÊM THỨ NHẤT (Phần 1)
10
Chương 10: ĐÊM THỨ NHẤT (Phần 2) - TÔI PHẢI NHƯ THẾ NÀO VỚI ANH ?
11
Chương 11: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ hai : cậu là ai?
12
Chương 12: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ ba: bại lộ
13
Chương 13: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ tư: tôi muốn có anh
14
Chương 14: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ năm (phần 1): chuyện này không thể
15
Chương 15: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ năm (phần 2): không được tắm!
16
Chương 16: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ sáu: hiện tại tôi chỉ có thể làm như vậy
17
Chương 17: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ bảy: thêm một cái vali
18
Chương 18: Tránh xa tôi ra
19
Chương 19: Không ai được dành với tôi
20
Chương 20: Giận tôi việc gì
21
Chương 21: Cái này là cho anh
22
Chương 22: Nắm được điểm yếu
23
Chương 23: Tôi bị bệnh?
24
Chương 24: Sự cố
25
Chương 25: Lão xiễm
26
Chương 26: Cú điện thoại của tiểu ẩn
27
Chương 27: Một bên đại nạn, một bên thống khoái
28
Chương 28: Xin lỗi tiểu ẩn
29
Chương 29: Quan tâm
30
Chương 30: Chia tay
31
Chương 31: Năn nỉ ngô ẩn
32
Chương 32: Gia đình ấm áp
33
Chương 33: Những cái ôm mang lại sức mạnh
34
Chương 34: Xử lý lão xiễm
35
Chương 35: Cuộc chiến ở bể bơi
36
Chương 36: Một ngày trôi qua quá dài
37
Chương 37: Tôi biết rõ mình muốn làm gì
38
Chương 38: Đa tạ
39
Chương 39: Cuộc chiến bắt đầu
40
Chương 40: Thực chất chỉ là gi
41
Chương 41: Kết cục trong phòng tạm giam
42
Chương 42: Rối loạn
43
Chương 43: Đi tìm ngô ẩn
44
Chương 44: Chính thức
45
Chương 45: Bị buộc cởi quần áo
46
Chương 46: Sao bây giờ cậu mới tới?
47
Chương 47: Chuyện gì lại bắt đầu?
48
Chương 48: Tập thể dục
49
Chương 49: Ngô ẩn bị nhạy cảm
50
Chương 50: Bị ép vào ngõ cụt
51
Chương 51: Được một thằng đàn ông khác yêu thương thì đã sao?
52
Chương 52: Nỗi uất nghẹn được giải toả
53
Chương 53: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (Phần 1)
54
Chương 54: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (Phần 2)
55
Chương 55: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (phần 3)
56
Chương 56: Đúc bằng kim loại
57
Chương 57: Đêm trước khi tạm chia xa
58
Chương 58: Chất độc mạnh sử
59
Chương 59: Độc tính công tâm
60
Chương 60: Điện thoại không phải là của tôi
61
Chương 61: Theo dõi người theo dõi
62
Chương 62: Anh làm người yêu của tôi nhé
63
Chương 63: Nhất định phải giải thích
64
Chương 64: Một cảnh thật nhu tình
65
Chương 65: Hai người đang làm cái quái gì vậy?
66
Chương 66: Cuộc vui chỉ mới bắt đầu
67
Chương 67: Cưỡng bức Ngô Ẩn
68
Chương 68: Làm sao có thể ???
69
Chương 69: Mười lăm đợt
70
Chương 70: Cả hai đều nhịn
71
Chương 71: Không ổn... không ổn
72
Chương 72: Người hùng không phải lạc phong
73
Chương 73: "tôi yêu anh"
74
Chương 74: Thảm cảnh - Phần 1: Bắt đầu
75
Chương 75: Thảm cảnh - Phần 2: Tiểu nhân
76
Chương 76: Thảm cảnh - Phần 3: Không nhận ra được
77
Chương 77: Thảm cảnh - Phần 4: Mau thả cậu ta ra