Quyển 6 – Chương 2: Ba năm sau

Ba năm sau

Tại hoàng cung của Thần Quốc

“Hoàng thượng, ngài thật sự quyết định phải toàn lực trợ giúp Miền Nam sao? Miền Nam nghĩ cho cùng cũng có quan hệ với chúng ta, tuy nhiên lúc này Miền Nam đã bị Phong Nguyệt quốc gây thiệt hại rất lớn, chúng ta hỗ trợ miền Nam, sao không thừa cơ hội này…” Thanh Thư lo lắng nói.

“Thanh Thư, Miền Nam xưa nay có quan hệ phức tạp với Thần Quốc của chúng ta, hai quốc gia cũng thường xuyên va chạm qua lại, chỉ là có một từ ngươi còn chưa biết?” Than nhẹ một tiếng, Bạch Hà chấp hai tay sau lưng đứng thẳng, thắt lưng này, so với ba năm trước đã ** không ít.

Thanh Thư thấp giọng nói: “Thần ngu muội, còn thỉnh Hoàng thượng minh kì” (giải thích, làm cho sáng tỏ).

“Môi hở răng lạnh.” Bạch Hà nhấn mạnh bốn chữ.

“Miền Nam cùng với Thần Quốc ta chính là có quan hệ rất gần gũi, nếu miền Nam vong, ngươi có nghĩ đến Phong Nguyệt quốc kia sẽ dừng tay hay sao?” Lắc đầu, Bạch Hà cười khổ thở dài “Thanh Thư, một khi miền Nam mất đi, hàng phòng thủ cuối cùng của chúng ta cũng mất, ngày tàn của Thần Quốc cũng không xa.”

“Hoàng thượng nói đúng, là Thanh Thư thiển cận. Bất quá Hoàng thượng, Phong Nguyệt quốc có khả năng trong hai năm công chiếm các nước ở xung quanh, thần cảm thấy có chút kỳ quái.” Thanh Thư nói “Hoàng thượng, thần muốn đi gặp sư phụ của thần.”

“Tam Khâu đạo trưởng?”

“Phải”.

……………

……………

Ba năm trước, vào đầu mùa xuân, Cửu Hoàng tử Phong Nguyệt quốc Phong Vô Cấu chính thức đăng cơ, thống lĩnh Phong Nguyệt, bắt đầu từ đó trở thành thiên đế của thiên hạ.

Thiên đế, Phong Vô Cấu rốt cuộc có năng lực cùng hùng tâm tráng chí đến độ nào mới có thể tự xưng là thiên đế.

Có lẽ, từ lúc bắt đầu hắn nên cảm nhận dã tâm của Phong Vô Cấu lớn đến đâu, một nam nhân muốn trở thành thiên hạ đệ nhất đế vương sẽ không cam chịu bình thản vô vị.

Cuối cùng, ở năm thứ 2 Phong Vô cấu đăng cơ, Phong Nguyệt đại quân sau mấy trăm năm không khai chiến bắt đầu rời khỏi quốc gia đi về hướng tây, dọc đường chinh chiến vô số, thắng lợi giương cờ mở một đường đi thông đến Miền Nam.

Trên phiến đại lục này, đại quốc gần Phong Nguyệt quốc nhất chính là Miền Nam.

Mùa hạ 4 năm về trước, Thái tử Miền Nam là Triệu Thành đăng cơ, trong lúc nhất thời các quốc gia khác đều lâm vào khiếp sợ, mọi người đều nhớ rõ khi đó lưu truyền một tin đồn, có Thánh môn ở sau lưng làm chỗ dựa cho Triệu Thành, nguyên nhân chính là như thế khi đó cũng không ai dám nháo sự ở miền Nam.

Nhưng thật không ngờ, gần hai năm về sau, đại quân của Phong Nguyệt quốc dùng dao nhọn tìm đến cửa lớn của Miền Nam, mở ra một cuộc đại chiến dai dẳng.

Hai quốc gia đều cường đại như nhau, trên chiến trường đánh đến thảm thiết, mọi người trong lòng vẫn cho rằng thiên đế của Phong Nguyệt quốc điên rồi mới có thể phát động chiến tranh với một cường quốc, nhưng ngay khi mọi người chờ mong Phong Nguyệt quốc cùng Thần quốc lưỡng bại câu thương thì Phong Nguyệt quốc lại một đường thẳng tiến Miền Nam.

Hai năm nay, Miền Nam từ trên xuống dưới đều vì chiến tranh mà hao hết tâm lực.

Triệu Thành là hoàng đế tốt, cũng là một quân sư xuất sắc, nhưng đối với thế tiến công ào ạt của Phong Nguyệt quốc, Triệu Thành phát hiện mặc kệ hắn chuẩn bị chu đáo thế nào thì kết quả cuối cùng cũng không theo ý mình.

Thất bại lặp lại thất bại, Triệu Thành chưa bao giờ nghĩ tới hắn như vậy cũng sẽ có một ngày trở thành mất nước chi quân, hắn không ngờ phải rơi vào một kết cục bi thảm như vậy.

“Bệ hạ…”

“Lại tổn thất nghiêm trọng sao? Ha ha, ài, phàm là có vị đại tướng của Phong Nguyệt quốc kia trên chiến trường, chúng ta cho tới bây giờ đều chưa thấy được thắng lợi.”

Thành đô, Miền Nam.

Trong Hoàng thành, nghe thuộc hạ báo tin trên chiến trường, từng ấy năm tới nay, Triệu Thành giống như đã thành thói quen, chỉ cần tin báo có tên của một người tên “Thu Phong”, trận chiến này liền nhất định bại, hai năm, vẫn luôn như thế.

Thu Phong cũng không phải tên thật của vị đại tướng Phong Nguyệt quốc kia, hai năm nay, Triệu Thành sớm đã rất quen thuộc với người này, một người vẫn luôn mang mặt nạ lên chiến trường, một nam tử vô cùng quỷ mị.

Chỉ là bọn hắn có làm cái gì cũng không biết danh tính thật sự của nam nhân này, bởi vì người này hành quân đánh giặc nhanh chóng như gió thu cuốn lá vàng bay, bởi vậy mới có một danh xưng thay thế như vậy, Thu Phong.

Từ những tin tức thu thập được, ngoại trừ biết vị Thu Phong đại nhân này có quan hệ rất thân mật với hoàng đế Phong Nguyệt quốc ra, Triệu Thành đối với người này hoàn toàn không biết gì cả, không biết tính danh, không biết dung mạo, càng không biết đến tột cùng từ đâu mà tới.

“Hoàng thượng.”

“Tiểu Thiệu, có việc gì sao?” Triệu Thành nhìn về phía người tới, Triệu Thiệu, đệ đệ của hắn, cũng là một bị hảo bằng hữu để thổ lộ cảm xúc.

Từ khi Miền Nam xảy ra chuyện, vị Vương gia bình thường thích nhàn tản du ngoạn cũng nhất thời không có hứng chơi đùa nữa.

Miền Nam chỉ có khả năng chống đỡ thế tiến công của Phong Nguyệt quốc trong 2 năm, ngoại trừ giữ lại một phần binh lính cố thủ Miền Nam, Triệu Thành trực tiếp chỉ huy quân lính ra bên ngoài ứng chiến, còn phái Triệu Thiệu trong 2 năm này bôn tẩu chung quanh, cầu viện trợ, vật tư cho Miền Nam.

Đối với đệ đệ, Triệu Thành cho tới bây giờ đều thật tình đối đãi.

“Hoàng thượng…” Đứng ở cửa, Triệu Thiệu đi vào phòng Triệu Thành, thời điểm bốn bề vắng lặng, một ít lễ nghi cũng tự động tỉnh lược.

“Ha hả, lại bị Thu Phong kia đánh bại, một tòa thành trì lại mất rồi.” Lúc nói lời này, vẻ mặt Triệu Thành hết sức bất đắc dĩ.

Người có thể sử dụng, hắn đều đã dùng qua, đại tướng có thể phái đi, hắn đều thử qua, phương pháp có thể dùng hắn cũng đều thử qua.

Hắn thậm chí còn phái người đến ý đồ ám sát Thu Phong đại tướng kia, nhưng người được phái đi cơ hồ không ai trở về, hoàn toàn mất tăm tích.

“Bệ hạ, huynh có còn nhớ rõ lời ta nói hay không? Hai năm trước khi Phong Nguyệt quốc tấn công Miền Nam ta, những lời lúc đó ta nói, huynh còn nhớ hay không?” Triệu Thiệu cau mày nói.

“Đệ muốn nói, Thu Phong kia kỳ thật là Sầu Thiên Ca sao?” Triệu Thành lập tức nở nụ cười, liên tục lắc đầu nói “Không có khả năng, Sầu Thiên Ca sớm đã đi theo Bộ tiên sinh đến Thánh Môn, làm sao có thể trở lại làm một người trong Phong Nguyệt quốc.”

“Hoàng thượng, ta thủy chung cảm thấy Thu Phong của Phong Nguyệt quốc rất kỳ quái, phong cách hành quân đánh giặc thật sự làm cho ta dễ dàng liên tưởng đến Sầu Thiên Ca.” Nhìn sắc mặt phức tạp của Triệu Thành, Triệu Thiệu thở dài “Hoàng thượng, có một tin tức tốt, Bạch đế của Thần quốc nguyện ý xuất binh hiệp trợ Miền Nam ta chống lại xâm lấn của Phong Nguyệt quốc.”

“Bạch Hà?” Triệu Thành hơi nhíu mày, rồi sau đó rất nhanh hiểu được dụng ý của Bạch Hà, nếu hắn là Bạch Hà, cũng sẽ lựa chọn xuất binh tương trợ.

Một khi Miền Nam suy sụp, ngày mà Thần Quốc ở rất gần Miền Nam rập khuôn theo cũng không quá xa.

Đây xem như là một tin tức tốt đi?

Quá khó khăn rồi, sau hai năm chỉ toàn nghe những tin xấu, hiện tại hắn rốt cuộc có thể nghe được một tin tức tốt.

Triệu Thiệu nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Triệu Thành, trong lòng thở dài, hai năm nay Triệu Thành thật sự đã vì chống trả Phong Nguyệt quốc trả giá nhiều tâm huyết, còn trẻ tuổi như vậy cũng đã sớm bạc tóc.

Nếu là Bạch đế, nói không chừng còn có thể nhận ra Thu Phong kia.

Nghe nói, Thu Phong kia đã đưa quân tới Miền Nam, có lẽ, hắn phải mạo hiểm sinh mệnh cũng phải nhìn thửu, đi nghiệm chứng nghi vấn làm cho hắn phải suy nghĩ rối rắm nhiều năm, Phong Vô Cấu có phải Bộ tiên sinh mà Thu Phong có phải Sầu Thiên Ca hay không.

Mà nếu quả thật bọn họ là Bộ tiên sinh, Sầu Thiên Ca, sao lại tấn công Miền Nam?

Ba năm trước đây, Triệu Thiệu đại diện Miền Nam đi sứ Phong Nguyệt quốc, vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy Phong Vô Cấu, chỉ là sau khi tới nơi căn bản không nhìn thấy Thiên đế Phong Vô Cấu.

Mọi người chỉ biết Phong Vô Cấu là hoàng đế Phong Nguyệt quốc, lại cực ít nghe người ta kể đến chuyện từng gặp qua vị Thiên đế thần long kiến thủ bất kiến vĩ này (rồng thần thấy đầu không thấy đuôi).

“Thời tiết của Miền Nam này sao lại khó chịu như thế, nóng muốn chết đi.” Oán giận vài câu, ta nhanh chóng bỏ đi khôi giáp nặng nề trên người, đã sớm nói qua không nên mặc thứ vướng víu này, mỗi lần đều bị bắt phải mặc.

Đến cuối cùng, ta nghĩ không phải chết trên chiến trường mà là bị khôi giáp chết tiệt này làm nóng chết!

“Ha hả!” Tiếng cười chói tai, ngoại trừ tên hỗn đản kia thì còn ai vào đây?

“Bộ Phong Trần!” Xoay người, ta trực tiếp cầm khôi giáp ném sang chỗ tên nam nhân đang ngồi bên giường, ngươi cư nhiên dám cười ta? Còn không phải ngươi bắt ta mặc thứ đồ nặng trịch này sao?!

Duỗi tay ra, Bộ Phong Trần chuẩn xác tiếp được khôi giáp mà ta ném qua, ôn nhu nói: “Tính tình táo bạo đối thân thể cũng không tốt.”

“Ha hả, ta mà chết cũng là bị ngươi làm tức chết.” Lạnh lùng liếc nam nhân kia một cái, ta đi vào phòng ngồi xuống bàn rót chén nước lạnh.

Trong phòng có Bộ Phong Trần, bao nhiêu hơi nóng đều bị hắn chắn ở bên ngoài, nếu nhắc tới nam nhân luôn làm ta tức giận này có cái gì tốt thì chính là một vật sưởi ấm vào mùa đông mát vào mùa hè, hơn nữa trong mùa hè nóng bức này, Bộ Phong Trần y như khối bằng làm cho người ta không muốn buông ra.

“Ta sao có thể để ngươi chết.” Mỉm cười, Bộ Phong Trần từ trên giường bước xuống, hắn cùng với thời điểm 3 năm trước đây chúng ta lần đầu gặp nhau giống nhau như đúc, không có biến hóa gì, ta nói chính là bộ dáng vẫn hoàn mỹ không tì vết như vậy, đẹp đến mức làm cho người ta kinh hãi, cũng thật nguy hiểm.

Trong từng ấy năm, ta nghĩ muốn ăn vụng không được còn bị ăn sạch, gánh vác một tên cực phẩm, kết quả từ nay về sau không thể quay đầu.

Bộ Phong Trần, ta không hận ngươi thì hận ai a!

Sầu Thiên Ca ta một đời anh minh, tất cả đều hủy trong tay ngươi, chiếm thân thể ta không nói, hiện tại ngay cả trái tim ta cũng lấy cắp.

Sầu Thiên Ca ta sao có thể yêu một tên đại ma đầu giả nhân giả nghĩa như ngươi?

“Thiên Ca” nhẹ nhàng gọi tên ta, nam nhân đứng ở phía sau hai tay ôm lấy gáy ta, Bộ Phong Trần cúi đầu xuống, đôi môi lạnh lẽo nhẹ nhàng ma sát vành tai ta, lạnh lạnh, có chút ngứa.

Bộ Phong Trần nhẹ nhàng xoa bóp bả vai cho ta, lực đạo thích hợp, phi thường thoải mái.

“Mùa xuân đã qua, Hoàng thượng.” Thoải mái nheo ánh mắt, ta dựa vào lồng ngực rộng lớn của Bộ Phong Trần, lồng ngực này vĩnh viễn chỉ vì một mình ta mà rộng mở, ôn nhu của hắn vĩnh viễn cũng chỉ bày ra với một mình Sầu Thiên Ca ta.

Đây là một trong những nguyên nhân khiến ta yêu Bộ Phong Trần, ôn nhu của nam nhân này cho tới bây giờ đều chỉ dành cho riêng mình ta.

Có lẽ, mọi người luôn rất khó kháng cự một nam nhân như vậy, cường đại đến mức khiến kẻ khác cam tâm tình nguyện thần phục, còn có khuôn mặt xinh đẹp không thể chê vào đâu, mặc dù có khi rất bá đạo, mà phần bá đạo này lại làm người ta cảm động đến phát run.

“Tướng quân của trẫm nóng sao?” Dùng hai tay ấn ấn bả vai ta không nặng cũng không nhẹ, bàn tay không an phận chui vào trong cổ áo, sờ đông rồi sờ sang tây.

“Hoàng thượng, giúp ta cởi áo được không?” Nhẹ nhàng cười, ta nhắm mắt lại tựa vào lòng ngực nam nhân, tùy ý để Bộ Phong Trần dính vào, ta ghét nhất bị người khác đụng vào, hiện tại đối với nam nhân này lại không hề có sức chống cự.

Trên người Bộ Phong Trần rõ ràng lộ ra hàn khí, ta lại cảm thấy thập phần nóng bức, nóng quá, nóng quá, thật sự nóng quá.

Hai tay kéo cổ áo nhẹ nhàng trượt xuống, áo của ta lập tức trễ xuống tới lưng.

“Bộ Phong Trần, ta xem ba năm này, thứ tiến bộ nhất của ngươi chính là khả năng cởi quần áo của người khác đi?” Nhìn quần áo đáng thương trên người mình, ta nhíu mày, nhẹ giọng cười nói.

“Ô, chỉ có thế này hay sao?” Mang theo ý cười không hề tốt đẹp, Bộ Phong Trần ôm lấy ta, đầu thấp xuống nhẹ nhàng cắn bả vai ta.

Chúng ta ở cùng một chỗ cũng đã hơn 2 năm, tính từ khi nam nhân này được tâm ta chấp nhân, đã muốn hơn 2 năm.

Mỗi một ngày đều thực vui vẻ.

Mỗi một ngày đều có một nam nhân tên Bộ Phong Trần yêu ta.

Bất tri bất giác đã qua hai năm.

Sau một hồi mỏi mệt, ta nhẹ nhàng thở tựa vào lòng Bộ Phong Trần, nam nhân ngày thường y như khối băng, lúc nay hai má hơi có chút phiếm hồng, chỉ có khi ở trước mặt ta, ta mới có thể thấy được một Bộ Phong Trần chân chính, mà không phải cái gọi là thiên đế Phong Nguyệt quốc, Thánh Môn môn chủ trong truyền thuyết.

“Bộ Phong Trần.” Hơi nhắm mắt lại, hai má dán vào lòng ngực Bộ Phong Trần, ta nhẹ nhàng gọi tên nam nhân.

“Hửm?” Đáp lại một tiếng, môi của Bộ Phong Trần ấn trên trán ta một nụ hôn triền miên, nhẹ tay vuốt tấm lưng đầy mồ hôi của ta.

“Ngươi đã nói, Bộ Phong Trần có hai người đi?” Ta nhẹ giọng hỏi.

Lực đạo cánh tay của Bộ Phong Trần đang ôm lấy thắt lưng ta hơi tăng lên một chút, nói: “Như thế nào đột nhiên hỏi chuyện này?”

“Ha hả, không phải bộ dạng hắn giống ngươi y như đúc sao?” Ta nói “Nếu ngày đó ta nhìn thấy hắn, ngươi có sợ ta cũng sẽ thích hắn hay không?”

Chỉ là vui đùa mà nói vậy thôi, Bộ Phong Trần lại đột nhiên im lặng.

“Làm sao vậy?” Ta mở mát nhìn về phía nam nhân, sắc mặt Bộ Phong Trần không tốt lắm, không phải thật sự chọc giận hắn rồi đi?

“Tức giận? Ta hay nói đùa, trong lòng Sầu Thiên Ca ta chỉ có một mình Bộ Phong Trần ngươi mà thôi, ai!” Than nhẹ một tiếng, ta vòng tay ra phía trước ôm lấy nam nhân, vùi đầu vào gáy hắn, thì thào nói “Bộ Phong Trần, hắn rất lợi hại có phải hay không, tương lai, các ngươi sẽ đánh nhau?”

“Chuyện này, ngươi không cần nhúng tay, chuyện của ta cùng hắn, ngươi không cần phải lo lắng được không?” Bộ Phong Trần vỗ nhẹ lưng ta.

“Ta muốn giúp ngươi, cho dù võ công của ta không bằng ngươi, cũng không bằng hắn, nhưng hai năm nay ta cũng tiến bộ không ít, Bộ Phong Trần, huống chi ta còn có đầu óc, luận mưu lược ta cũng không thua kém bất kỳ kẻ nào, ngươi xem hai năm chinh chiến, ta không phải làm rất tốt.”

Không biết vì cái gì, Bộ Phong Trần luôn không cho ta nhúng tay vào chuyện của hắn cùng một Bộ Phong Trần khác, chỉ là hỏi nhiều một chút hắn cũng thường lảng sang chuyện khác.

Ta chỉ muốn giúp hắn mà thôi, muốn vì Bộ Phong Trần làm một chuyện gì đó.

“Đã biết, nếu thật sự tới ngày ta cùng hắn quyết đấu, ngươi chỉ có thể làm quân sư của ta.” Bộ Phong Trần tuy rằng nói như vậy, nhưng ta cuối cùng vẫn cảm thấy hắn nói không thật lòng.

Thống nhất thiên hạ là một nguyện vọng năm đó của ta.

Chỉ tiếc con đường kiêu hùng cuối cùng không phải hoàn toàn đứng vững ở Thần Quốc vẫn bị Bạch Hà phản bội phá hủy, ai biết được, sơn cùng thủy tận đường cùng lại có một ngày có lại hi vọng.

Ta có mưu, có quyền, chỉ thiếu mỗi thiên thời mà thôi, năm đó ta chưa từng nghĩ tới, nếu ta ở trong hoàng gia sẽ không gặp phải kết cục nhảy xuống vách núi.

Ma nay, nam nhân này nguyện ý giúp ta thực hiện nguyện vọng, bất quá ta thấy Bộ Phong Trần cũng có ý nhất thống thiên hạ, cho nên cũng không cần phải cảm tạ tên đó.

Ba năm trước đây, Bộ Phong Trần mượn thân thể Phong Vô Cấu trở thành vua của Phong Nguyệt quốc.

Hai năm trước, Bộ Phong Trần cùng ta bắt đầu nện những bước đầu tiên thống nhất thiên hạ.

Bước đầu tiên này là phải nắm được Miền Nam, mà sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ trở lại Thần Quốc, sẽ đứng trước mặt Bạch Hà, tuy rằng đối với ta mà nói hiện tại việc đó không còn quan trọng như vậy.

Chỉ cần có Bộ Phong Trần, những chuyện khác đều không còn quan trọng.

“Tướng quân, thám tử vừa mới truyền tin, Thần Quốc đã chính thức phái binh trợ giúp Miền Nam.”

“A?” Ngồi dưới bóng mát của cây, nghe xong lời thuộc hạ, ta hơi chọn mi, nói “Ra Bạch Hà còn biết đạo lý môi hở răng lạnh, nhưng mà, cho dù bọn họ liên hợp lại, cũng vẫn như cũ không thể ngăn cản đại quân Phong Nguyệt quốc.”

Ai biết đâu sau lưng Phong Nguyệt quốc có tiền trang đứng đầu thiên hạ, tiền trang Thông Hải trợ lực.

Trí mưu của ta, thực lực của Phong Nguyệt quốc, tài lực của Thông Hải tiền trang, còn có vũ lực của Bộ Phong Trần, hiện tại đâu có người nào có thể ngăn cản ta cùng Bộ Phong Trần chứ?

Đáng tiếc, ta từng có ý đi tìm mấy thuộc hạ kia, chỉ là mấy người kia lại giống như tiêu thất.

Nếu không, có bọn họ bên cạnh hỗ trợ ta, chẳng phải rất tốt sao?

Nhưng mà, bọn họ nếu đã có cuộc sống riêng thì cũng tốt, bình thản sao không phải là một loại hạnh phúc chứ?

Hiện giờ khiến cho bọn Triệu Thành cùng Bạch Hà lại tiếp tục chống đỡ cũng tốt, không phải quá vô vị, sớm muộn gì không trở thành tù nhân của Sầu Thiên Ca ta.

“Tướng quân.” Người thuộc hạ này còn chưa có rời đi, nhìn dáng vẻ của hắn tựa hồ còn có gì cần nói.

“Sao thế, có chuyện gì thì nói đi.” Nhìn bộ dáng ấp úng của hắn, ta uống một ngụm trà sen rồi hỏi.

“Tướng quân, hôm nay có một người Miền Nam chạy vào trong quân doanh của chúng ta, hắn tự xưng là Vương gia Miền Nam Triệu Thiệu, luôn mồm nói muốn gặp ngài.” Người thuộc hạ nói.

“Gặp ta?’ Nhẹ nhàng chọn mi, ta cười hỏi “Chuyện này có người khác biết không?”

“Bẩm tướng quân, người này là thuộc hạ tự mình bắt lấy, hắn tự xưng là Vương gia của Miền Nam, sự tình trọng đại, việc này tạm thời không có ai biết, chỉ có thuộc hạ biết. Qua điều tra, thuộc hạ đã xác định được thân phận của người nọ, hắn đích thật là Miền Nam Vương gia Triệu Thiệu.” Người thuộc hạ thấp giọng nói “Tướng quân, có cần đưa hắn đến đây?”

“Tiểu Vương gia của Miền Nam tự mình chạy tới gặp ta? Ha hả, thật là thú vị.” Triệu Thiệu này ta từng nghe qua, trước kia ở Miền Nam nổi tiếng là một vị Vương gia nhàn tản, sau khi Miền Nam gặp chuyện không may hắn đã kéo được không ít viện trợ cho Miền Nam, hắn kỳ thật là con riêng của Hoàng đế Miền Nam, cùng với Hoàng đế hiện giờ của Miền Nam là Triệu Thành quan hệ không tồi.

Nhưng, Triệu Thiệu không sợ chết chạy tới tìm ta làm cái gì?

“Tạm thời cứ khoản đãi hắn, chuyện này cũng không được nói cho bất luận kẻ nào, chỗ Hoàng thượng ta sẽ thông báo, nếu không còn có chuyện gì khác, ngươi lui xuống đi.” Ta nói.

“Tuân lệnh, thuộc hạ cáo lui.”

Ha hả, thật là thú vị, Triệu Thiệu là tới quy hàng hay thăm dò tin tức gì đây? Dù sao nhàn rỗi không có việc gì làm, chi bằng đi xem thử.

“Chuyện chơi vui như vậy phải đi nói với Bộ Phong Trần một tiếng mới được.”

Ta vừa mới xuống khỏi ghế, một nam nhân thần không biết quỷ không hay từ rừng cây phía sau ta đi ra.

“Phải nói cái gì với ta?” Bộ Phong Trần cười đi ra.

Ta trừng mắt nhìn Bộ Phong Trần liếc mắt một cái, tức giận nói: “Định nói với ngươi nhưng những lời vừa rồi người đã nghe hết rồi?”

“Thật đúng là cái gì cũng không thể gạt được ngươi!” Nam nhân đi tới đưa tay nắm lấy thắt lưng ta, không ngần ngại hôn một cái “Muốn đi gặp Miền Nam tiểu Vương gia kia?”

“Dù sao cũng không có chuyện gì làm, cùng đi không?” Lão không đứng đắn, ta cười đấm cho Bộ Phong Trần một quyền, hắn cũng không sợ bị người khác nhìn thấy.

“Có thể, nhưng hôm nay đã muộn rồi, chi bằng ngày mai hãy đi, thế nào?” Bộ Phong Trần hỏi.

“Ừm, nhưng mà hôm nay muốn làm cái gì?” Ta cười cười.

Bộ Phong Trần lôi kéo tay ta, nói: “Vương gia của ta, Đại tướng quân của ta, cách đây không xa có một thác nước nhỏ, không muốn đến đó ngâm mình sao?”

“Thì ra ngươi vừa mới đi tìm chỗ hóng mát.” Biết ta thích ngâm mình bên dưới thác nước, Bộ Phong Trần thường hay đi tìm kiếm.

Một nam nhân như vậy, làm sao có thể không làm cho người ta yêu thương cho được?

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Đệ tử tàn phế
2 Quyển 1 - Chương 2: Ta cùng tôn giả có nhất chân
3 Quyển 1 - Chương 3: Có một người tên Tiểu Thảo
4 Quyển 1 - Chương 4: Thánh môn Cửu Trọng môn
5 Quyển 1 - Chương 5: Đại hùng truy ta
6 Quyển 1 - Chương 6: Một năm ấy ở rừng hoa đào
7 Quyển 1 - Chương 7: Nguyệt như sương, hoa mãn thiên
8 Quyển 1 - Chương 8: Bộ Phong Trần
9 Quyển 1 - Chương 9: Hoa rơi tàn ảnh
10 Quyển 1 - Chương 10: Ta là ai? Ma dã
11 Quyển 1 - Chương 11: Cổ quái
12 Quyển 1 - Chương 12: Thượng dược – Thượng
13 Quyển 1 - Chương 13: Thượng dược – Hạ
14 Quyển 1 - Chương 14: Điều kiện
15 Quyển 1 - Chương 15: Khách đến, động cá sợ
16 Quyển 1 - Chương 16: Chuyện xấu truyền khắp nơi
17 Quyển 1 - Chương 17: Phóng khách nhĩ hảo
18 Quyển 1 - Chương 18: Nam nhân thú vị
19 Quyển 1 - Chương 19: Hai chân sai vặt
20 Quyển 1 - Chương 20: Cò kè mặc cả
21 Quyển 1 - Chương 21: Không chiến mà thắng
22 Quyển 1 - Chương 22: Không thể không thắng
23 Quyển 1 - Chương 23: Ngoài ý muốn
24 Quyển 1 - Chương 24: Trở lại nhân gian
25 Quyển 1 - Chương 25: Thiên hạ đệ nhất phú
26 Quyển 1 - Chương 26: Ý niệm không đứng đắn trong đầu
27 Quyển 1 - Chương 27: Giang thành cố nhân
28 Quyển 1 - Chương 28: Người qua đường cùng khách qua đường
29 Quyển 1 - Chương 29: Võ lâm minh chủ Tiêu Chính Nam
30 Quyển 1 - Chương 30: Hiệu cầm đồ
31 Quyển 1 - Chương 31: Khách điếm nhỏ rách nát
32 Quyển 1 - Chương 32: Đồng thất dị giường
33 Quyển 1 - Chương 33: Ta là ông chủ
34 Quyển 1 - Chương 34: Kẻ lừa đảo mất trí nhớ
35 Quyển 1 - Chương 35: Ba phần chính khí bảy phần tà khí
36 Quyển 1 - Chương 36: Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo
37 Quyển 1 - Chương 37: Cường cường cường
38 Quyển 1 - Chương 38: Xin lỗi
39 Quyển 1 - Chương 39: Cưới ngươi
40 Quyển 1 - Chương 40: Thân mật khăng khít
41 Quyển 1 - Chương 41: Người quen
42 Quyển 1 - Chương 42: Người tình cũ, niềm vui mới
43 Quyển 1 - Chương 43: Ma vương Sầu Thiên Ca
44 Quyển 1 - Chương 44: Nhất sinh nhất thế nhất song nhân
45 Quyển 1 - Chương 45: Ai là bẫy của ai
46 Quyển 1 - Chương 46: Giả nhân giả nghĩa, chào ngươi
47 Quyển 1 - Chương 47: Sủng
48 Quyển 1 - Chương 48: Đấu giá hội
49 Quyển 1 - Chương 49: Mỹ nhân đáng giá
50 Quyển 1 - Chương 50: Vì yêu ra tiền
51 Quyển 1 - Chương 51: Tiểu vương gia miền Nam
52 Quyển 1 - Chương 52: Ngọc bội bị đánh cắp
53 Quyển 1 - Chương 53: Động tình
54 Quyển 1 - Chương 54: Khách không mời mà đến
55 Quyển 1 - Chương 55: Khiêu khích
56 Quyển 1 - Chương 56: Kiếp người
57 Quyển 1 - Chương 57: Bồi thường
58 Quyển 1 - Chương 58: Tình cờ gặp lại
59 Quyển 2 - Chương 1: Diễn trò
60 Quyển 2 - Chương 2: Cự tuyệt
61 Quyển 2 - Chương 3: Để ý
62 Quyển 2 - Chương 4: Phân biệt
63 Quyển 2 - Chương 5: Sập bẫy
64 Quyển 2 - Chương 6: Trò chơi
65 Quyển 2 - Chương 7: Tạt nước không thương lượng
66 Quyển 2 - Chương 8: Hối hận
67 Quyển 2 - Chương 9: Mùa xuân
68 Quyển 2 - Chương 10: Trầm khê
69 Quyển 2 - Chương 11
70 Quyển 2 - Chương 12: Chịu trách nhiệm a chịu trách nhiệm
71 Quyển 2 - Chương 13: Dược tính tái phát
72 Quyển 2 - Chương 14: Trấn nhỏ biên thùy
73 Quyển 2 - Chương 15: Chuyện cũ trước kia
74 Quyển 2 - Chương 16: Sợ hãi
75 Quyển 2 - Chương 17: Bay
76 Quyển 2 - Chương 18: Trảm yêu trừ ma
77 Quyển 2 - Chương 19: Người là đại bá của con
78 Quyển 2 - Chương 20: Đêm dài
79 Quyển 2 - Chương 21: Kháng cự
80 Quyển 2 - Chương 22: Phẫn nộ
81 Quyển 2 - Chương 23: Yêu thương nhung nhớ
82 Quyển 2 - Chương 24: Lưu quang 1
83 Quyển 2 - Chương 25: Lưu quang 2
84 Quyển 2 - Chương 26: Trực tiếp đánh vào phủ Hoàng Long
85 Quyển 2 - Chương 27: Nghi hoặc thật sâu
86 Quyển 2 - Chương 28: Bộ Phong Trần – Ma
87 Quyển 2 - Chương 29: Ly biệt
88 Quyển 3 - Chương 1: Lửa giận
89 Quyển 3 - Chương 2: Dấm chua (ghen)
90 Quyển 3 - Chương 3: Thịnh tình của đại tướng quân
91 Quyển 3 - Chương 4: Thái tử Triệu Thành
92 Quyển 3 - Chương 5: Tình loạn
93 Quyển 3 - Chương 6: Ra ngoài dạo chơi
94 Quyển 3 - Chương 7: Rời đi hay không rời đi
95 Quyển 3 - Chương 8: Hứng thú
96 Quyển 3 - Chương 9: Yêu Bộ Phong Trần
97 Quyển 3 - Chương 10: Quá khứ, lưu quang
98 Quyển 3 - Chương 11: Xảo ngộ
99 Quyển 3 - Chương 12: Lên tửu lâu
100 Quyển 3 - Chương 13: Xóm Cô Đầu Phong Lưu cư
101 Quyển 3 - Chương 14: Hoa khôi Vãn Thu
102 Quyển 3 - Chương 15: Chuộc thân đại sự
103 Quyển 3 - Chương 16: Hốt hoảng bị thua
104 Quyển 3 - Chương 17: Yêu cũ? Tình cũ?
105 Quyển 3 - Chương 18: Tiền bối? Hậu bối?
106 Quyển 3 - Chương 19: Sư phụ? Đồ đệ?
107 Quyển 3 - Chương 20: Thánh môn? Thiên Ca?
108 Quyển 3 - Chương 21: Lý trí cùng với tình cảm
109 Quyển 3 - Chương 22: Thu cùng Sầu
110 Quyển 3 - Chương 23: Bọ ngựa bắt ve vành khuyên sau lưng
111 Quyển 3 - Chương 24: Dâng cho ngài cả giang sơn này, thì có là gì đâu?
112 Quyển 3 - Chương 25: Người kia
113 Quyển 3 - Chương 26: Nam nhân ngủ say
114 Quyển 3 - Chương 27: Đến Thần Quốc một chuyến
115 Quyển 3 - Chương 28: Trả thù
116 Quyển 3 - Chương 29: Một thỉnh cầu
117 Quyển 3 - Chương 30: Bội tình bạc nghĩa
118 Quyển 4 - Chương 1: Ám sát trên đường đến hoàng thành
119 Quyển 4 - Chương 2: Bay đến Hoàng Thành
120 Quyển 4 - Chương 3: Ta thích ngươi
121 Quyển 4 - Chương 4: Ta bồi hồi, ta do dự
122 Quyển 4 - Chương 5: Tiền trang tư nhân Thông Hải
123 Quyển 4 - Chương 6: Từng bước từng bước rơi vào bẫy
124 Quyển 4 - Chương 7: Nhất song ** thủ
125 Quyển 4 - Chương 8: Đôi giày rơi vào tay ai
126 Quyển 4 - Chương 9: Chim ưng tự do, tâm trói buộc
127 Quyển 4 - Chương 10: Không biết theo ai
128 Quyển 4 - Chương 11: Không nơi nào có thể trốn thoát
129 Quyển 4 - Chương 12: Ân ân ái ái
130 Quyển 4 - Chương 13: Di hồn đại pháp
131 Quyển 4 - Chương 14: Người không còn hy vọng
132 Quyển 4 - Chương 15: Cửu đại trưởng lão
133 Quyển 4 - Chương 16: Thọ yến đẫm máu
134 Quyển 4 - Chương 17: Phản bội
135 Quyển 4 - Chương 18: Người tu hành
136 Quyển 4 - Chương 19: Tứ ma chi loạn
137 Quyển 4 - Chương 20: Đánh đánh đánh đánh
138 Quyển 4 - Chương 21: Thánh chiến
139 Quyển 4 - Chương 22: Cái ôm lạ thường
140 Quyển 4 - Chương 23: Thắng lợi cuối cùng
141 Quyển 4 - Chương 24: Trở lại Thánh môn
142 Quyển 4 - Chương 25: Cửu trọng môn
143 Quyển 4 - Chương 26: Hoàn hồn – Thượng
144 Quyển 4 - Chương 27: Hoàn hồn – Hạ
145 Quyển 4 - Chương 28: Một tháng truy đuổi
146 Quyển 4 - Chương 29: Phong Nguyệt quốc
147 Quyển 4 - Chương 30: Hoa Lâm giản
148 Quyển 4 - Chương 31: Phong Vô Cấu
149 Quyển 4 - Chương 32: Có hai Sầu Thiên Ca?
150 Quyển 4 - Chương 33: Giả giả? Thật thật?
151 Quyển 4 - Chương 34: Người bị nguyền rủa
152 Quyển 4 - Chương 35: Hồi cung
153 Quyển 4 - Chương 36: Hoài nghi
154 Quyển 4 - Chương 37: Hết sức căng thẳng
155 Quyển 4 - Chương 38: Lại một lần nữa gặp nhau
156 Quyển 5 - Chương 1
157 Quyển 5 - Chương 2: Hai mươi ba ngày lựa chọn
158 Quyển 5 - Chương 3: Hai mươi hai ngày
159 Quyển 5 - Chương 4: Cùng cưỡi ngựa
160 Quyển 5 - Chương 5: Đao nhận chi phong
161 Quyển 5 - Chương 6: Đoạn tình chi thương
162 Quyển 5 - Chương 7: Đêm tân hôn
163 Quyển 5 - Chương 8: Vong tình
164 Quyển 5 - Chương 9: Ước hẹn đào hoa
165 Quyển 5 - Chương 10: Người thất hẹn
166 Quyển 5 - Chương 11: Người mất trí nhớ
167 Quyển 5 - Chương 12: Vô lại
168 Quyển 5 - Chương 13: Hai Bộ Phong Trần
169 Quyển 5 - Chương 14: Lại xuất hiện trên giang hồ
170 Quyển 5 - Chương 15: Trở về Nhất Trọng Môn
171 Quyển 5 - Chương 16: Hiểu lầm
172 Quyển 5 - Chương 17: Kích động kích động!
173 Quyển 5 - Chương 18: Ai cùng ai có gian tình?
174 Quyển 5 - Chương 19: Đi đến Cửu Trọng Môn
175 Quyển 5 - Chương 20: Lẻn vào Cửu Trọng Môn
176 Quyển 5 - Chương 21: Gặp lại
177 Quyển 5 - Chương 22: Một đoạn tình
178 Quyển 5 - Chương 23: Chìm đắm
179 Quyển 5 - Chương 24: Lương tiêu (đêm đẹp)
180 Quyển 5 - Chương 25: Đứa nhỏ nhà ai?
181 Quyển 5 - Chương 26: Một phòng hai người
182 Quyển 5 - Chương 27: Bộ Phong Trần nho nhỏ
183 Quyển 5 - Chương 28: Người xấu
184 Quyển 5 - Chương 29: Ai đã quên ai?
185 Quyển 6 - Chương 1: Bắt đầu lại từ đầu
186 Quyển 6 - Chương 2: Ba năm sau
187 Quyển 6 - Chương 3: Lời nói dối thiện chí
188 Quyển 6 - Chương 4: Xuất quan
189 Quyển 6 - Chương 5: Vận mệnh, hiểu lầm
190 Quyển 6 - Chương 6: Tạm biệt, Bộ Phong Trần
191 Quyển 6 - Chương 7: Bắt cùng bị bắt
192 Quyển 6 - Chương 8: Chỉ bạc quấn quanh
193 Quyển 6 - Chương 9: Ma chủ
194 Quyển 6 - Chương 10: Mặt dày vô sỉ
195 Quyển 6 - Chương 11: Nhất song nhân, khách điếm
196 Quyển 6 - Chương 12: Cái ôm xa xỉ
197 Quyển 6 - Chương 13: Tổn thương cùng bị thương
198 Quyển 6 - Chương 14: Chung sống hòa bình
199 Quyển 6 - Chương 15: Một lời giải thích
200 Quyển 6 - Chương 16: Bộ Phong Trần giả
201 Quyển 6 - Chương 17: Công bằng
202 Quyển 6 - Chương 18: Bình tĩnh tiếp nhận hết thảy
203 Quyển 6 - Chương 19: Cùng hắn ở cùng một chỗ
204 Quyển 6 - Chương 20: Bẫy của Tuyên Hoa
205 Quyển 6 - Chương 21: Ôm ấp tâm tư
206 Quyển 6 - Chương 22: Kết thúc giả
207 Quyển 6 - Chương 23: Trở về cuộc sống bình thường
208 Quyển 6 - Chương 24: Yêu dài lâu, tình đậm sâu
Chapter

Updated 208 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Đệ tử tàn phế
2
Quyển 1 - Chương 2: Ta cùng tôn giả có nhất chân
3
Quyển 1 - Chương 3: Có một người tên Tiểu Thảo
4
Quyển 1 - Chương 4: Thánh môn Cửu Trọng môn
5
Quyển 1 - Chương 5: Đại hùng truy ta
6
Quyển 1 - Chương 6: Một năm ấy ở rừng hoa đào
7
Quyển 1 - Chương 7: Nguyệt như sương, hoa mãn thiên
8
Quyển 1 - Chương 8: Bộ Phong Trần
9
Quyển 1 - Chương 9: Hoa rơi tàn ảnh
10
Quyển 1 - Chương 10: Ta là ai? Ma dã
11
Quyển 1 - Chương 11: Cổ quái
12
Quyển 1 - Chương 12: Thượng dược – Thượng
13
Quyển 1 - Chương 13: Thượng dược – Hạ
14
Quyển 1 - Chương 14: Điều kiện
15
Quyển 1 - Chương 15: Khách đến, động cá sợ
16
Quyển 1 - Chương 16: Chuyện xấu truyền khắp nơi
17
Quyển 1 - Chương 17: Phóng khách nhĩ hảo
18
Quyển 1 - Chương 18: Nam nhân thú vị
19
Quyển 1 - Chương 19: Hai chân sai vặt
20
Quyển 1 - Chương 20: Cò kè mặc cả
21
Quyển 1 - Chương 21: Không chiến mà thắng
22
Quyển 1 - Chương 22: Không thể không thắng
23
Quyển 1 - Chương 23: Ngoài ý muốn
24
Quyển 1 - Chương 24: Trở lại nhân gian
25
Quyển 1 - Chương 25: Thiên hạ đệ nhất phú
26
Quyển 1 - Chương 26: Ý niệm không đứng đắn trong đầu
27
Quyển 1 - Chương 27: Giang thành cố nhân
28
Quyển 1 - Chương 28: Người qua đường cùng khách qua đường
29
Quyển 1 - Chương 29: Võ lâm minh chủ Tiêu Chính Nam
30
Quyển 1 - Chương 30: Hiệu cầm đồ
31
Quyển 1 - Chương 31: Khách điếm nhỏ rách nát
32
Quyển 1 - Chương 32: Đồng thất dị giường
33
Quyển 1 - Chương 33: Ta là ông chủ
34
Quyển 1 - Chương 34: Kẻ lừa đảo mất trí nhớ
35
Quyển 1 - Chương 35: Ba phần chính khí bảy phần tà khí
36
Quyển 1 - Chương 36: Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo
37
Quyển 1 - Chương 37: Cường cường cường
38
Quyển 1 - Chương 38: Xin lỗi
39
Quyển 1 - Chương 39: Cưới ngươi
40
Quyển 1 - Chương 40: Thân mật khăng khít
41
Quyển 1 - Chương 41: Người quen
42
Quyển 1 - Chương 42: Người tình cũ, niềm vui mới
43
Quyển 1 - Chương 43: Ma vương Sầu Thiên Ca
44
Quyển 1 - Chương 44: Nhất sinh nhất thế nhất song nhân
45
Quyển 1 - Chương 45: Ai là bẫy của ai
46
Quyển 1 - Chương 46: Giả nhân giả nghĩa, chào ngươi
47
Quyển 1 - Chương 47: Sủng
48
Quyển 1 - Chương 48: Đấu giá hội
49
Quyển 1 - Chương 49: Mỹ nhân đáng giá
50
Quyển 1 - Chương 50: Vì yêu ra tiền
51
Quyển 1 - Chương 51: Tiểu vương gia miền Nam
52
Quyển 1 - Chương 52: Ngọc bội bị đánh cắp
53
Quyển 1 - Chương 53: Động tình
54
Quyển 1 - Chương 54: Khách không mời mà đến
55
Quyển 1 - Chương 55: Khiêu khích
56
Quyển 1 - Chương 56: Kiếp người
57
Quyển 1 - Chương 57: Bồi thường
58
Quyển 1 - Chương 58: Tình cờ gặp lại
59
Quyển 2 - Chương 1: Diễn trò
60
Quyển 2 - Chương 2: Cự tuyệt
61
Quyển 2 - Chương 3: Để ý
62
Quyển 2 - Chương 4: Phân biệt
63
Quyển 2 - Chương 5: Sập bẫy
64
Quyển 2 - Chương 6: Trò chơi
65
Quyển 2 - Chương 7: Tạt nước không thương lượng
66
Quyển 2 - Chương 8: Hối hận
67
Quyển 2 - Chương 9: Mùa xuân
68
Quyển 2 - Chương 10: Trầm khê
69
Quyển 2 - Chương 11
70
Quyển 2 - Chương 12: Chịu trách nhiệm a chịu trách nhiệm
71
Quyển 2 - Chương 13: Dược tính tái phát
72
Quyển 2 - Chương 14: Trấn nhỏ biên thùy
73
Quyển 2 - Chương 15: Chuyện cũ trước kia
74
Quyển 2 - Chương 16: Sợ hãi
75
Quyển 2 - Chương 17: Bay
76
Quyển 2 - Chương 18: Trảm yêu trừ ma
77
Quyển 2 - Chương 19: Người là đại bá của con
78
Quyển 2 - Chương 20: Đêm dài
79
Quyển 2 - Chương 21: Kháng cự
80
Quyển 2 - Chương 22: Phẫn nộ
81
Quyển 2 - Chương 23: Yêu thương nhung nhớ
82
Quyển 2 - Chương 24: Lưu quang 1
83
Quyển 2 - Chương 25: Lưu quang 2
84
Quyển 2 - Chương 26: Trực tiếp đánh vào phủ Hoàng Long
85
Quyển 2 - Chương 27: Nghi hoặc thật sâu
86
Quyển 2 - Chương 28: Bộ Phong Trần – Ma
87
Quyển 2 - Chương 29: Ly biệt
88
Quyển 3 - Chương 1: Lửa giận
89
Quyển 3 - Chương 2: Dấm chua (ghen)
90
Quyển 3 - Chương 3: Thịnh tình của đại tướng quân
91
Quyển 3 - Chương 4: Thái tử Triệu Thành
92
Quyển 3 - Chương 5: Tình loạn
93
Quyển 3 - Chương 6: Ra ngoài dạo chơi
94
Quyển 3 - Chương 7: Rời đi hay không rời đi
95
Quyển 3 - Chương 8: Hứng thú
96
Quyển 3 - Chương 9: Yêu Bộ Phong Trần
97
Quyển 3 - Chương 10: Quá khứ, lưu quang
98
Quyển 3 - Chương 11: Xảo ngộ
99
Quyển 3 - Chương 12: Lên tửu lâu
100
Quyển 3 - Chương 13: Xóm Cô Đầu Phong Lưu cư
101
Quyển 3 - Chương 14: Hoa khôi Vãn Thu
102
Quyển 3 - Chương 15: Chuộc thân đại sự
103
Quyển 3 - Chương 16: Hốt hoảng bị thua
104
Quyển 3 - Chương 17: Yêu cũ? Tình cũ?
105
Quyển 3 - Chương 18: Tiền bối? Hậu bối?
106
Quyển 3 - Chương 19: Sư phụ? Đồ đệ?
107
Quyển 3 - Chương 20: Thánh môn? Thiên Ca?
108
Quyển 3 - Chương 21: Lý trí cùng với tình cảm
109
Quyển 3 - Chương 22: Thu cùng Sầu
110
Quyển 3 - Chương 23: Bọ ngựa bắt ve vành khuyên sau lưng
111
Quyển 3 - Chương 24: Dâng cho ngài cả giang sơn này, thì có là gì đâu?
112
Quyển 3 - Chương 25: Người kia
113
Quyển 3 - Chương 26: Nam nhân ngủ say
114
Quyển 3 - Chương 27: Đến Thần Quốc một chuyến
115
Quyển 3 - Chương 28: Trả thù
116
Quyển 3 - Chương 29: Một thỉnh cầu
117
Quyển 3 - Chương 30: Bội tình bạc nghĩa
118
Quyển 4 - Chương 1: Ám sát trên đường đến hoàng thành
119
Quyển 4 - Chương 2: Bay đến Hoàng Thành
120
Quyển 4 - Chương 3: Ta thích ngươi
121
Quyển 4 - Chương 4: Ta bồi hồi, ta do dự
122
Quyển 4 - Chương 5: Tiền trang tư nhân Thông Hải
123
Quyển 4 - Chương 6: Từng bước từng bước rơi vào bẫy
124
Quyển 4 - Chương 7: Nhất song ** thủ
125
Quyển 4 - Chương 8: Đôi giày rơi vào tay ai
126
Quyển 4 - Chương 9: Chim ưng tự do, tâm trói buộc
127
Quyển 4 - Chương 10: Không biết theo ai
128
Quyển 4 - Chương 11: Không nơi nào có thể trốn thoát
129
Quyển 4 - Chương 12: Ân ân ái ái
130
Quyển 4 - Chương 13: Di hồn đại pháp
131
Quyển 4 - Chương 14: Người không còn hy vọng
132
Quyển 4 - Chương 15: Cửu đại trưởng lão
133
Quyển 4 - Chương 16: Thọ yến đẫm máu
134
Quyển 4 - Chương 17: Phản bội
135
Quyển 4 - Chương 18: Người tu hành
136
Quyển 4 - Chương 19: Tứ ma chi loạn
137
Quyển 4 - Chương 20: Đánh đánh đánh đánh
138
Quyển 4 - Chương 21: Thánh chiến
139
Quyển 4 - Chương 22: Cái ôm lạ thường
140
Quyển 4 - Chương 23: Thắng lợi cuối cùng
141
Quyển 4 - Chương 24: Trở lại Thánh môn
142
Quyển 4 - Chương 25: Cửu trọng môn
143
Quyển 4 - Chương 26: Hoàn hồn – Thượng
144
Quyển 4 - Chương 27: Hoàn hồn – Hạ
145
Quyển 4 - Chương 28: Một tháng truy đuổi
146
Quyển 4 - Chương 29: Phong Nguyệt quốc
147
Quyển 4 - Chương 30: Hoa Lâm giản
148
Quyển 4 - Chương 31: Phong Vô Cấu
149
Quyển 4 - Chương 32: Có hai Sầu Thiên Ca?
150
Quyển 4 - Chương 33: Giả giả? Thật thật?
151
Quyển 4 - Chương 34: Người bị nguyền rủa
152
Quyển 4 - Chương 35: Hồi cung
153
Quyển 4 - Chương 36: Hoài nghi
154
Quyển 4 - Chương 37: Hết sức căng thẳng
155
Quyển 4 - Chương 38: Lại một lần nữa gặp nhau
156
Quyển 5 - Chương 1
157
Quyển 5 - Chương 2: Hai mươi ba ngày lựa chọn
158
Quyển 5 - Chương 3: Hai mươi hai ngày
159
Quyển 5 - Chương 4: Cùng cưỡi ngựa
160
Quyển 5 - Chương 5: Đao nhận chi phong
161
Quyển 5 - Chương 6: Đoạn tình chi thương
162
Quyển 5 - Chương 7: Đêm tân hôn
163
Quyển 5 - Chương 8: Vong tình
164
Quyển 5 - Chương 9: Ước hẹn đào hoa
165
Quyển 5 - Chương 10: Người thất hẹn
166
Quyển 5 - Chương 11: Người mất trí nhớ
167
Quyển 5 - Chương 12: Vô lại
168
Quyển 5 - Chương 13: Hai Bộ Phong Trần
169
Quyển 5 - Chương 14: Lại xuất hiện trên giang hồ
170
Quyển 5 - Chương 15: Trở về Nhất Trọng Môn
171
Quyển 5 - Chương 16: Hiểu lầm
172
Quyển 5 - Chương 17: Kích động kích động!
173
Quyển 5 - Chương 18: Ai cùng ai có gian tình?
174
Quyển 5 - Chương 19: Đi đến Cửu Trọng Môn
175
Quyển 5 - Chương 20: Lẻn vào Cửu Trọng Môn
176
Quyển 5 - Chương 21: Gặp lại
177
Quyển 5 - Chương 22: Một đoạn tình
178
Quyển 5 - Chương 23: Chìm đắm
179
Quyển 5 - Chương 24: Lương tiêu (đêm đẹp)
180
Quyển 5 - Chương 25: Đứa nhỏ nhà ai?
181
Quyển 5 - Chương 26: Một phòng hai người
182
Quyển 5 - Chương 27: Bộ Phong Trần nho nhỏ
183
Quyển 5 - Chương 28: Người xấu
184
Quyển 5 - Chương 29: Ai đã quên ai?
185
Quyển 6 - Chương 1: Bắt đầu lại từ đầu
186
Quyển 6 - Chương 2: Ba năm sau
187
Quyển 6 - Chương 3: Lời nói dối thiện chí
188
Quyển 6 - Chương 4: Xuất quan
189
Quyển 6 - Chương 5: Vận mệnh, hiểu lầm
190
Quyển 6 - Chương 6: Tạm biệt, Bộ Phong Trần
191
Quyển 6 - Chương 7: Bắt cùng bị bắt
192
Quyển 6 - Chương 8: Chỉ bạc quấn quanh
193
Quyển 6 - Chương 9: Ma chủ
194
Quyển 6 - Chương 10: Mặt dày vô sỉ
195
Quyển 6 - Chương 11: Nhất song nhân, khách điếm
196
Quyển 6 - Chương 12: Cái ôm xa xỉ
197
Quyển 6 - Chương 13: Tổn thương cùng bị thương
198
Quyển 6 - Chương 14: Chung sống hòa bình
199
Quyển 6 - Chương 15: Một lời giải thích
200
Quyển 6 - Chương 16: Bộ Phong Trần giả
201
Quyển 6 - Chương 17: Công bằng
202
Quyển 6 - Chương 18: Bình tĩnh tiếp nhận hết thảy
203
Quyển 6 - Chương 19: Cùng hắn ở cùng một chỗ
204
Quyển 6 - Chương 20: Bẫy của Tuyên Hoa
205
Quyển 6 - Chương 21: Ôm ấp tâm tư
206
Quyển 6 - Chương 22: Kết thúc giả
207
Quyển 6 - Chương 23: Trở về cuộc sống bình thường
208
Quyển 6 - Chương 24: Yêu dài lâu, tình đậm sâu