Chương 23: Họa bất đan hành [5]

Làm người đứng đầu một huyện, Đào Mặc nhận lễ rất bận rộn. Vừa có lễ nghĩ, cũng có quà mừng.

Lão Đào nhận lấy tất thảy.

Đào Mặc vốn có phê bình kín đáo, nhưng Lão Đào đem những món lễ vật đó nhất nhất ghi vào sổ sách, sau đó dùng những món có giá trị chênh lệch không bao nhiêu mà đáp lễ, ước chừng ba bốn ngày, các khoản trong số sách đã cân bằng.

Hách Quả Tử cầm sổ lật qua lật lại nhiều lần, buồn bực nói: “Thực sự là một chút cũng không dư ra?”

Lão Đào nói: “Một chút cũng không dư.”

Hách Quả Tử nói: “Những lễ vật này nhận thật là mệt.”

Lão Đào lại cười không nói.

Đào Mặc nói: “Như vậy mới tốt. Mắc nợ những lễ vật này là không được.”

Lão Đào nói: “Thiếu gia thân là mệnh quan triều đình, vốn không nên cùng bọn họ lễ thượng lai vãng. Nhưng đây là thói xấu quan trường, nếu một mực khước từ, lại cự tuyệt người từ ngoài ngàn dặm, sẽ khiến lòng người sinh bất mãn. Cho nên đành phải ra hạ sách này.”

Hách Quả Tử nói: “Như vậy những người đó sẽ thoải mái sao?”

“Cho dù trong lòng không thoải mái, chí ít ngoài mặt cũng phải cho qua.” Lão Đào nói, “Cũng không đến mức ghi hận trong lòng.”

Đào Mặc trong lòng khẽ động, nói: “Không bằng lại chuẩn bị hai phần lễ vật, biếu Nhất Chuy tiên sinh và Lâm tiên sinh.”

Lão Đào nói: ” Vậy Cố Xạ Cố công tử thì sao?”

Đào Mặc mở to mắt, “Y có giúp qua ta, nên cũng muốn đưa.”

Lão Đào lắc đầu.

Đào Mặc cau mày nói: “Vì sao?”

“Ta tuy tán thành thiếu gia cùng họ giao hảo, nhưng loại giao hảo này chỉ là dựa trên sự bình đẳng. Nếu thiếu gia một mực lấy lòng bọn họ, sẽ làm bọn họ sinh lòng khinh thường.”

“Khinh thường? Sẽ vậy sao?” Đào Mặc nhớ tới Hách Quả Tử lúc trước có nói qua, nếu đối với Cố Xạ nhất nhất nghe theo, sẽ làm y cảm thấy không thú vị. Hôm nay Lão Đào lại thêm một câu khinh thường, hắn không khỏi có mấy phần khẩn trương cùng mê man.

Lão Đào thấy hắn tâm không yên, biết hắn lại đang nghĩ tới Cố Xạ, không khỏi thở dài nói: “Thiếu gia. Quan trường hiểm ác, chẳng biết lúc nào gặp người tiếu lí tàng đao, bỏ đá xuống giếng. Người phải thận trọng, không thể dễ dàng để lộ nhược điểm cho người khác thấy.”

Đào Mặc nói: “Ta sẽ cẩn thận.”

“Ta nghe nói Cố Xạ đến Đàm Dương huyện không lâu. Y có thể trong một thời gian ngắn vượt qua nhiều tụng sư ở Đàm Dương huyện, trở thành môn sinh tâm đắc của Nhất Chuy tiên sinh, chắc hẳn bản lĩnh bất phàm. Hơn nữa nghe nói y thường ngày ăn mặc đi lại đều thập phần sang trọng, cho dù không phải là danh môn vọng tộc, cũng nhất định là xuất thân từ thư hương môn đệ. Một nhân vật như vậy nếu dính dáng quá sâu, chỉ sợ sẽ rước họa vào thân.” Lão Đào lời nói thành khẩn.

Những điểm này Đào Mặc làm sao không biết. Chỉ là tình cảm dâng lên, hắn không thể khống chế.

Lão Đào thấy hắn thần sắc ảm đạm, không kềm nổi nói: “Thiếu gia nếu thật thích nam phong, cũng không phải không được.”

Hách Quả Tử trợn to hai mắt nhìn lão.

“Nhưng việc nối dõi tông đường vẫn là nhất thiết. Sau khi cưới vợ, tìm hai nam thiếp gia thế thanh bạch giấu ở trong nhà, chớ để lộ ra là được.” Lão Đào thở dài.

Môi Đào Mặc giật giật, một lát mới nói: “Ta còn chưa nghĩ xa như vậy.”

Lão Đào gật đầu nói: “Lúc này cũng không phải lúc gấp gáp gì. Vẫn là trước tiên ở Đàm Dương huyện đứng vững gót chân quan trọng hơn.”

Đào Mặc cúi đầu, nhưng trong lòng vẫn nhớ đến Cố Xạ.

Chỉ là người như vậy, đừng nói cho y làm nam thiếp, cho dù là hắn tự tới cửa đi làm nam thiếp cũng không chịu ấy chứ.

Lão Đào nhìn thần sắc hắn, còn định nói thêm, lại thấy Hách Quả Tử len lén nháy mắt.

Hai người lặng lẽ rời khỏi phòng.

Lão Đào hỏi: “Chuyện gì?”

Hách Quả Tử nói: “Lão Đào, lão không hiểu tâm tình thiếu gia triệt để bằng ta.”

“Hả?”

“Thiếu gia nhà ta tuy si tình, nhưng cũng không chung tình. Lão nếu thật có ý cho hắn nạp nam thiếp, cứ ra tay đi tìm là được. Nếu thật thấy vừa lòng, đến lúc đó thiếu gia cùng tân nhân tân hôn như thế, gắn bó keo sơn, tự sẽ từ từ rời xa vị Cố công tử kia thôi.” Hách Quả Tử cười nói.

Lão Đào nhíu mày.

“Nếu không tin, thử nghĩ lại vị Y Vũ công tử mà xem.” Hách Quả Tử nhắc nhở.

Lão Đào nói: “Y Vũ công tử khác chứ.”

Hách Quả Tử nói: “Tóm lại, so với việc lão ép thiếu gia quên đi Cố Xạ hữu hiệu hơn nhiều.”

Lão Đào trầm ngâm nói: “Ta biết rồi, việc này ta sẽ cân nhắc.”

Hách Quả Tử cũng không biết lão muốn cân nhắc thế nào, tâm tư hắn rất nhanh đã bị hội đèn lồng Nguyên tiêu chiếm lấy. Hội đèn lồng người hỗn tạp, Đào Mặc vốn không muốn đi, lại không chịu nổi Hách Quả Tử mấy phen lôi kéo, không thể làm gì khác hơn là nhận lời.

Hai người đội mũ lông, mặc áo khoác dài xuất môn, lẫn trong đám người, không nhìn ra được.

.

Nét đặc biệt nhất của Đàm Dương là tụng sư nhiều, bởi vậy một trong những nét đặc sắc của hội đèn lồng Đàm Dương chính là tụng sư tranh biện với nhau.

Đào Mặc và Hách Quả Tử thưởng hội một lát, liền bị một chỗ có đèn lồng thật lớn đông nghịt người vây xem hấp dẫn.

Hách Quả Tử vóc người nhỏ gầy, hai ba lần liền chui vào được trong đám người.

Đào Mặc đành phải ở bên ngoài chờ.

Một lát sau, Hách Quả Tử chui ra ngoài, hưng phấn nói: “Bên trong đang cãi nhau.”

“Cãi nhau?” Đào Mặc vội kêu lên, “Cãi cái gì? Kịch liệt lắm sao?”

“Ha ha, chỉ là đấu võ mồm, không kịch liệt. Đều là những người có miệng lưỡi.” Hách Quả Tử kéo tay hắn, “Thiếu gia đi theo ta.” Hắn đã có kinh nghiệm một lần, lần thứ hai chui vào nhanh hơn.

Đào Mặc không linh hoạt bằng hắn, lảo đảo theo vào, cổ tay bị xiết đến ứ máu. Thật vất vả mới chui vào được trung tâm, còn chưa mở miệng, đã bị thân ảnh người ở giữa sân lấy đi toàn bộ sự chú ý.

“A, Cố Xạ?” Hách Quả Tử nhíu mày. Sớm biết y cũng ở đây, hắn đã không mang thiếu gia tới rồi.

Tâm tình của Đào Mặc và hắn tuyệt nhiên trái ngược nhau, không chớp mắt nhìn vào thân ảnh lạnh lùng như thiên hạ vô vật kia.

“Cố công tử, ngươi làm trọng tài, xem xem kết quả là Vương công tử nói hay, hay là Trần công tử nói đúng.” Kẻ nói là một người trung niên, vẻ mặt tươi cười.

Vương công tử và Trần công tử bị gọi tên đồng thời nhìn về phía Cố Xạ, trong mắt đều là ý nhất định phải được.

Cố Xạ chậm rãi nói: “Mỗi người một vẻ.”

Người trung niên kia cười nói: “Thế thì thật làm khó ta rồi. Chiếc đèn vương này chỉ có một cái, không thể chia cho hai người.” Hắn vừa nói, tay vừa chỉ chiếc đèn lồng lớn nhất trong sân.

Vương công tử cười nói: “Trần công tử nói về việc tái giá cho ta nghe thế là đủ rồi, đèn vương này nên để Trần công tử lấy đi.”

Trần công tử ngoài cười trong không cười mà đáp: “Vương công tử nói về chuyện lấy nhiều chồng lại càng xuất sắc tuyệt vời hơn, đèn vương này phải để Vương công tử lấy đi mới đúng.”

Vương công tử chợt thu lại vẻ tươi cười, “Trần công tử vì lẽ gì cắt câu lấy nghĩa, ta chưa bao giờ nói qua chuyện lấy nhiều chồng?”

“Ta đây lẽ nào trọng tâm chuyện ta nói là tái giá sao?”

Hai người nhìn nhau, dần dần nổi nộ khí.

Cố Xạ theo ám thị của người trung niên, rốt cuộc cũng mở miệng nói: “Tám lạng nửa cân, bất phân thắng bại.”

Vương công tử và Trần công tử nguyên bản trừng mắt nhìn nhau đồng thời đem lửa giận chuyển sang người Cố Xạ, “Lời ấy của Cố công tử là thế nào?”

Cố Xạ nói: “Những lời các ngươi tranh luận sớm đã có pháp luật triều đình ràng buộc, quy tắc điều khoản, nhiều như lông trâu, tình hình các loại, đều có phán xét. Các ngươi luận về vấn đề này, chỉ là nói qua loa, không có bằng chứng, bất kể nhân quả. Vô luận là cao là thấp, cũng chỉ là một lời nói vô ích, cần gì phải phân thắng bại?”

“Ngươi…” Vương công tử và Trần công tử bị nói đến đỏ bừng mặt, song song phất tay áo rời đi.

Người trung niên kia vội vàng đem chiếc lồng đèn lớn tháo xuống, đưa đến trước mặt Cố Xạ, cười bồi nói: “Đèn vương năm nay xem ra lại thuộc về Cố công tử rồi.”

Cố Tiểu Giáp nhảy ra nói: “Ngươi hàng năm đều đưa, công tử nhà ta cũng mỗi năm đều không nhận, ngươi cần gì phải vậy?”

Người trung niên cười nói: “Hôm qua không lấy, hôm nay có thể sẽ lấy. Hôm qua không nhận, hôm nay chưa chắc cũng như vậy.”

Cố Tiểu Giáp đang muốn phản bác, chợt nghe Cố Xạ lãnh đạm nói: “Đã như vậy, ngươi đưa cho hắn đi.”

Người trung niên nhìn theo tay y chỉ, vừa lúc đối diện với cái nhìn ngơ ngác của Đào Mặc. “Vị này là… của Cố công tử.”

Cố Xạ khẽ nhếch khóe miệng, quay người đi.

Đào Mặc trong lòng khẽ động, đang muốn đuổi theo, lại bị người trung niên ngăn lại, quả thực lấy chiếc lồng đèn lớn ở trên cao kia vội tới nhét cho hắn, “Chúc mừng công tử.”

Hách Quả Tử ba chân bốn cẳng ôm đèn lồng, vừa sợ ôm quá sẽ hỏng, lại sợ va chạm sẽ rớt mất, nhẹ không được nặng cũng không xong, rất là khổ não, “Đây là cái gì?”

Người trung niên sửng sốt, “Hai vị không phải người Đàm Dương?”

Hách Quả Tử nói: “Ở thêm vài năm nữa là phải rồi.”

Người trung niên cười nói: “Đây là đèn vương, mỗi năm chỉ có một cái, chỉ tặng cho người thắng ở cuộc tranh tài biện luận. Thật là Cố công tử tuy hàng năm đều không lấy, nhưng mỗi năm đều đến, đến nay vẫn vậy, ta còn chưa từng thấy có ai lấy được đèn vương từ trong tay y.”

Hách Quả Tử thầm nói: “Chính mình không muốn, lại không cho kẻ khác, đúng là bá đạo.”

Người trung niên nói: “Cố công tử tuy không lên công đường, nhưng y kế thừa Nhất Chuy tiên sinh, nhắc tới, cũng xem như là tụng sư nổi danh, không muốn để những người khác lấy đi đèn vương, cũng đúng thôi.”

Đào Mặc đột nhiên hỏi: “Tập tục đèn vương này là ai nghĩ ra?”

Người trung niên tự hào nói: “Ta.”

Hách Quả Tử nói: “Ngươi là ai?”

Người trung niên ưỡn ngực nói: “Ta chính là lão bản của Ngọc thỏ đăng lung phường.” (đăng lung: đèn lồng)

“…”

Hách Quả Tử gật đầu nói: “Ta rốt cuộc cũng hiểu vì sao ngoại trừ Cố Xạ ra, không có khuôn mặt quen thuộc nào tới tham gia cái gì so tài đèn vương rồi.” Thắng không thú vị, thua thì mất mặt.

Người trung niên: “…”

Hách Quả Tử vốn muốn quăng chiếc đèn lồng đi, nhưng Đào Mặc nhất định không chịu. Trong lòng hắn, chiếc đèn lồng này chính là của Cố Xạ tặng, cất kỹ còn không kịp, sao có thể vứt đi? Hắn thấy Hách Quả Tử ôm chiếc đèn lồng với vẻ tùy ý, sợ đèn lồng có tổn hại, dứt khoát tự mình cầm lấy.

Chiếc lồng đèn lớn như vậy ôm vào ngực đi trên đường rất thu hút chú ý của mọi người, đọc đường đi đều quay lại nhìn.

Đào Mặc không nhận ra điều gì, vừa đi vừa hỏi: “Ngươi có thấy Cố Xạ đi hướng nào rồi không?”

Hách Quả Tử tiện tay chỉ, “Hình như đi bên kia.”

Đào Mặc bước nhanh vài bước, tới chỗ khúc quanh, một bóng người đột nhiên xuất hiện, hắn dừng lại không kịp, suýt nữa đụng vào người đối phương, lại được đối phương đỡ lấy lưng lướt qua.

“Xin lỗi.” Thanh âm đối phương thanh nhã như suối chảy.

Đào Mặc dời chiếc đèn lồng qua, mắt lập tức sáng lên.

Chỉ thấy người trước mắt tuấn nhã xuất trần như tuyết như trăng, khí chất tao nhã không thua Cố Xạ nửa phần.

“Mới rồi mạo muội, mong huynh đài thứ lỗi. Xin hỏi, đi huyện nha đi thế nào?”

Hách Quả Tử từ phía sau Đào Mặc xông tới, “Ngươi muốn đi huyện nha? Làm cái gì? Cáo trạng sao?”

“Không, đi tìm người.” Thanh niên thong dong nói.

Hách Quả Tử nghi hoặc nhìn hắn, “Ai?”

Thanh niên mỉm cười nói: “Lão Đào.”

Chapter
1 Chương 1: Tân quan thượng nhậm [1]
2 Chương 2: Tân quan thượng nhậm [2]
3 Chương 3: Tân quan thượng nhậm [3]
4 Chương 4: Tân quan thượng nhậm [4]
5 Chương 5: Tân quan thượng nhậm [5]
6 Chương 6: Tân quan thượng nhậm [6]
7 Chương 7: Tân quan thượng nhậm [7]
8 Chương 8: Tân quan thượng nhậm [8]
9 Chương 9: Tân quan thượng nhậm [9]
10 Chương 10: Danh sư cao đồ [1]
11 Chương 11: Danh sư cao đồ [2]
12 Chương 12: Danh sư cao đồ [3]
13 Chương 13: Danh sư cao đồ [4]
14 Chương 14: Danh sư cao đồ [5]
15 Chương 15: Danh sư cao đồ [6]
16 Chương 16: Danh sư cao đồ [7]
17 Chương 17: Danh sư cao đồ [8]
18 Chương 18: Danh sư cao đồ [9]
19 Chương 19: Họa bất đan hành [1]
20 Chương 20: Họa bất đan hành [2]
21 Chương 21: Họa bất đan hành [3]
22 Chương 22: Họa bất đan hành [4]
23 Chương 23: Họa bất đan hành [5]
24 Chương 24: Họa bất đan hành [6]
25 Chương 25: Họa bất đan hành [7]
26 Chương 26: Họa bất đan hành [8]
27 Chương 27: Họa bất đan hành [9]
28 Chương 28: Châm phong tương đối [1]
29 Chương 29: Châm phong tương đối [2]
30 Chương 30: Châm phong tương đối [3]
31 Chương 31: Châm phong tương đối [4]
32 Chương 32: Châm phong tương đối [5]
33 Chương 33: Châm phong tương đối [6]
34 Chương 34: Châm phong tương đối [7]
35 Chương 35: Châm phong tương đối [8]
36 Chương 36: Châm phong tương đối [9]
37 Chương 37: Thiên ti vạn lũ [1]
38 Chương 38: Thiên ti vạn lũ [2]
39 Chương 39: Thiên ti vạn lũ [3]
40 Chương 40: Thiên ti vạn lũ [4]
41 Chương 41: Thiên ti vạn lũ [5]
42 Chương 42: Thiên ti vạn lũ [6]
43 Chương 43: Thiên ti vạn lũ [7]
44 Chương 44: Thiên ti vạn lũ [8]
45 Chương 45: Thiên ti vạn lũ [9]
46 Chương 46: Cư tâm phả trắc [1]
47 Chương 47: Cư tâm phả trắc [2]
48 Chương 48: Cư tâm phả trắc [3]
49 Chương 49: Cư tâm phả trắc [4]
50 Chương 50: Cư tâm phả trắc [5]
51 Chương 51: Cư tâm phả trắc [6]
52 Chương 52: Cư tâm phả trắc [7]
53 Chương 53: Cư tâm phả trắc [8]
54 Chương 54: Cư tâm phả trắc [9]
55 Chương 55: Lai giả bất thiện [1]
56 Chương 56: Lai giả bất thiện [2]
57 Chương 57: Lai giả bất thiện [3]
58 Chương 58: Lai giả bất thiện [4]
59 Chương 59: Lai giả bất thiện [5]
60 Chương 60: Lai giả bất thiện [6]
61 Chương 61: Lai giả bất thiện [7]
62 Chương 62: Lai giả bất thiện [8]
63 Chương 63: Lai giả bất thiện [9]
64 Chương 64: Tân cừu cựu hận [1]
65 Chương 65: Tân cừu cựu hận [2]
66 Chương 66: Tân cừu cựu hận [3]
67 Chương 67: Tân cừu cựu hận [4]
68 Chương 68: Tân cừu cựu hận [5]
69 Chương 69: Tân cừu cựu hận [6]
70 Chương 70: Tân cừu cựu hận [7]
71 Chương 71: Tân cừu cựu hận [8]
72 Chương 72: Tân cừu cựu hận [9]
73 Chương 73: Tiên phát chế nhân [1]
74 Chương 74: Tiên phát chế nhân [2]
75 Chương 75: Tiên phát chế nhân [3]
76 Chương 76: Tiên phát chế nhân [4]
77 Chương 77: Tiên phát chế nhân [5]
78 Chương 78: Tiên phát chế nhân [6]
79 Chương 79: Tiên phát chế nhân [7]
80 Chương 80: Tiên phát chế nhân [8]
81 Chương 81: Tiên phát chế nhân [9]
82 Chương 82: Hậu phát tiên chí [1]
83 Chương 83: Hậu phát tiên chí [2]
84 Chương 84: Hậu phát tiên chí [3]
85 Chương 85: Hậu phát tiên chí [4]
86 Chương 86: Hậu phát tiên chí [5]
87 Chương 87: Hậu phát tiên chí [6]
88 Chương 88: Hậu phát tiên chí [7]
89 Chương 89: Hậu phát tiên chí [8]
90 Chương 90: Hậu phát tiên chí [9]
91 Chương 91: Nhân duyên ngã định [1]
92 Chương 92: Nhân duyên ngã định [2]
93 Chương 93: Nhân duyên ngã định [3]
94 Chương 94: Nhân duyên ngã định [4]
95 Chương 95: Nhân duyên ngã định [5]
96 Chương 96: Nhân duyên ngã định [6]
97 Chương 97: Nhân duyên ngã định [7]
98 Chương 98: Nhân duyên ngã định [8]
99 Chương 99: Nhân duyên ngã định [9]
100 Chương 100: Mạc hậu hắc thủ [1]
101 Chương 101: Mạc hậu hắc thủ [2]
102 Chương 102: Mạc hậu hắc thủ [3]
103 Chương 103: Mạc hậu hắc thủ [4]
104 Chương 104: Mạc hậu hắc thủ [5]
105 Chương 105: Mạc hậu hắc thủ [6]
106 Chương 106: Mạc hậu hắc thủ [7]
107 Chương 107: Mạc hậu hắc thủ [8]
108 Chương 108: Mạc hậu hắc thủ [9]
109 Chương 109: An cư lạc nghiệp [1]
110 Chương 110: An cư lạc nghiệp [2]
111 Chương 111: An cư lạc nghiệp [3]
112 Chương 112: An cư lạc nghiệp [4]
113 Chương 113: An cư lạc nghiệp [5]
114 Chương 114: An cư lạc nghiệp [6]
115 Chương 115: An cư lạc nghiệp [7]
116 Chương 116: An cư lạc nghiệp [8]
117 Chương 117: An cư lạc nghiệp [9]
118 Chương 118: Phiên ngoại: Tranh giá trang [1]
119 Chương 119: Phiên ngoại: Tranh giá trang [2]
120 Chương 120: Phiên ngoại: Tranh giá trang [3]
121 Chương 121: Phiên ngoại: Tranh giá trang [4]
122 Chương 122: Phiên ngoại: Tranh giá trang [5]
123 Chương 123: Phiên ngoại: Tranh giá trang [6]
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Chương 1: Tân quan thượng nhậm [1]
2
Chương 2: Tân quan thượng nhậm [2]
3
Chương 3: Tân quan thượng nhậm [3]
4
Chương 4: Tân quan thượng nhậm [4]
5
Chương 5: Tân quan thượng nhậm [5]
6
Chương 6: Tân quan thượng nhậm [6]
7
Chương 7: Tân quan thượng nhậm [7]
8
Chương 8: Tân quan thượng nhậm [8]
9
Chương 9: Tân quan thượng nhậm [9]
10
Chương 10: Danh sư cao đồ [1]
11
Chương 11: Danh sư cao đồ [2]
12
Chương 12: Danh sư cao đồ [3]
13
Chương 13: Danh sư cao đồ [4]
14
Chương 14: Danh sư cao đồ [5]
15
Chương 15: Danh sư cao đồ [6]
16
Chương 16: Danh sư cao đồ [7]
17
Chương 17: Danh sư cao đồ [8]
18
Chương 18: Danh sư cao đồ [9]
19
Chương 19: Họa bất đan hành [1]
20
Chương 20: Họa bất đan hành [2]
21
Chương 21: Họa bất đan hành [3]
22
Chương 22: Họa bất đan hành [4]
23
Chương 23: Họa bất đan hành [5]
24
Chương 24: Họa bất đan hành [6]
25
Chương 25: Họa bất đan hành [7]
26
Chương 26: Họa bất đan hành [8]
27
Chương 27: Họa bất đan hành [9]
28
Chương 28: Châm phong tương đối [1]
29
Chương 29: Châm phong tương đối [2]
30
Chương 30: Châm phong tương đối [3]
31
Chương 31: Châm phong tương đối [4]
32
Chương 32: Châm phong tương đối [5]
33
Chương 33: Châm phong tương đối [6]
34
Chương 34: Châm phong tương đối [7]
35
Chương 35: Châm phong tương đối [8]
36
Chương 36: Châm phong tương đối [9]
37
Chương 37: Thiên ti vạn lũ [1]
38
Chương 38: Thiên ti vạn lũ [2]
39
Chương 39: Thiên ti vạn lũ [3]
40
Chương 40: Thiên ti vạn lũ [4]
41
Chương 41: Thiên ti vạn lũ [5]
42
Chương 42: Thiên ti vạn lũ [6]
43
Chương 43: Thiên ti vạn lũ [7]
44
Chương 44: Thiên ti vạn lũ [8]
45
Chương 45: Thiên ti vạn lũ [9]
46
Chương 46: Cư tâm phả trắc [1]
47
Chương 47: Cư tâm phả trắc [2]
48
Chương 48: Cư tâm phả trắc [3]
49
Chương 49: Cư tâm phả trắc [4]
50
Chương 50: Cư tâm phả trắc [5]
51
Chương 51: Cư tâm phả trắc [6]
52
Chương 52: Cư tâm phả trắc [7]
53
Chương 53: Cư tâm phả trắc [8]
54
Chương 54: Cư tâm phả trắc [9]
55
Chương 55: Lai giả bất thiện [1]
56
Chương 56: Lai giả bất thiện [2]
57
Chương 57: Lai giả bất thiện [3]
58
Chương 58: Lai giả bất thiện [4]
59
Chương 59: Lai giả bất thiện [5]
60
Chương 60: Lai giả bất thiện [6]
61
Chương 61: Lai giả bất thiện [7]
62
Chương 62: Lai giả bất thiện [8]
63
Chương 63: Lai giả bất thiện [9]
64
Chương 64: Tân cừu cựu hận [1]
65
Chương 65: Tân cừu cựu hận [2]
66
Chương 66: Tân cừu cựu hận [3]
67
Chương 67: Tân cừu cựu hận [4]
68
Chương 68: Tân cừu cựu hận [5]
69
Chương 69: Tân cừu cựu hận [6]
70
Chương 70: Tân cừu cựu hận [7]
71
Chương 71: Tân cừu cựu hận [8]
72
Chương 72: Tân cừu cựu hận [9]
73
Chương 73: Tiên phát chế nhân [1]
74
Chương 74: Tiên phát chế nhân [2]
75
Chương 75: Tiên phát chế nhân [3]
76
Chương 76: Tiên phát chế nhân [4]
77
Chương 77: Tiên phát chế nhân [5]
78
Chương 78: Tiên phát chế nhân [6]
79
Chương 79: Tiên phát chế nhân [7]
80
Chương 80: Tiên phát chế nhân [8]
81
Chương 81: Tiên phát chế nhân [9]
82
Chương 82: Hậu phát tiên chí [1]
83
Chương 83: Hậu phát tiên chí [2]
84
Chương 84: Hậu phát tiên chí [3]
85
Chương 85: Hậu phát tiên chí [4]
86
Chương 86: Hậu phát tiên chí [5]
87
Chương 87: Hậu phát tiên chí [6]
88
Chương 88: Hậu phát tiên chí [7]
89
Chương 89: Hậu phát tiên chí [8]
90
Chương 90: Hậu phát tiên chí [9]
91
Chương 91: Nhân duyên ngã định [1]
92
Chương 92: Nhân duyên ngã định [2]
93
Chương 93: Nhân duyên ngã định [3]
94
Chương 94: Nhân duyên ngã định [4]
95
Chương 95: Nhân duyên ngã định [5]
96
Chương 96: Nhân duyên ngã định [6]
97
Chương 97: Nhân duyên ngã định [7]
98
Chương 98: Nhân duyên ngã định [8]
99
Chương 99: Nhân duyên ngã định [9]
100
Chương 100: Mạc hậu hắc thủ [1]
101
Chương 101: Mạc hậu hắc thủ [2]
102
Chương 102: Mạc hậu hắc thủ [3]
103
Chương 103: Mạc hậu hắc thủ [4]
104
Chương 104: Mạc hậu hắc thủ [5]
105
Chương 105: Mạc hậu hắc thủ [6]
106
Chương 106: Mạc hậu hắc thủ [7]
107
Chương 107: Mạc hậu hắc thủ [8]
108
Chương 108: Mạc hậu hắc thủ [9]
109
Chương 109: An cư lạc nghiệp [1]
110
Chương 110: An cư lạc nghiệp [2]
111
Chương 111: An cư lạc nghiệp [3]
112
Chương 112: An cư lạc nghiệp [4]
113
Chương 113: An cư lạc nghiệp [5]
114
Chương 114: An cư lạc nghiệp [6]
115
Chương 115: An cư lạc nghiệp [7]
116
Chương 116: An cư lạc nghiệp [8]
117
Chương 117: An cư lạc nghiệp [9]
118
Chương 118: Phiên ngoại: Tranh giá trang [1]
119
Chương 119: Phiên ngoại: Tranh giá trang [2]
120
Chương 120: Phiên ngoại: Tranh giá trang [3]
121
Chương 121: Phiên ngoại: Tranh giá trang [4]
122
Chương 122: Phiên ngoại: Tranh giá trang [5]
123
Chương 123: Phiên ngoại: Tranh giá trang [6]