Chương 49-1

A Nam kéo tay áo của ta.

Trong lòng ta trầm xuống, trên mặt lập tức trở nên khó coi. Ta biết cây trâm
này là A Nam lấy từ trong đống đồ kia (mấy thứ mà Phùng Ký lục soát được ở chỗ phản tặc). Đại khái A Nam vừa nhìn thấy những thứ đó thì đã biết
chuyện gì xảy ra. Nói cái gì mà làm rơi tại yến hội, đó chỉ là cái cớ mà A Nam tìm thôi.

"Hoàng Thượng bớt giận", A Nam vội vàng nói.

Nàng muốn như thế nào, muốn ta bớt giận đối với nữ nhân phản bội ta?

Ta giữ chặt cánh tay A Nam, kéo nàng ra ngoài cửa, "Nàng đi lấy những thứ kia lại đây cho ta", nói xong ta đóng rầm cửa lại.

Ta tức giận đến cả người phát run, ở bên ngoài A Nam vỗ vài cái lên cửa. Ta chỉ làm như không nghe thấy.

Tuy rằng A Nam đã nhắc nhở ta Phùng Yên Nhi cũng có một chân trong việc
này, nhưng phẫn nộ của ta đối với Lý Uyển Ninh không cách nào giảm bớt.

"Người đừng tưởng có thể dễ dàng tìm chết trong cung", ta lạnh lùng nói với nữ nhân đang nằm trên giường kia, làm bộ không thấy bộ dáng cứng ngắc thê
lương của nàng ta. "Trẫm có biện pháp cho ngươi muốn sống không được,
muốn chết cũng không xong. Chẳng qua trước khi chết, ngươi nên nói cho
rõ ràng chuyện của Quách Hưng An kia ra". Ngay cả chính ta cũng cảm thấy thanh âm của mình như đóng băng trong căn phòng vắng vẻ này.

Nữ
nhân trên giường không nói gì, thậm chí nàng ta không dám mở mắt, chỉ có hai hàng nước mắt chảy dọc xuống cổ. Nàng ta quả nhiên đã tỉnh, lại còn giả chết ở trước mặt ta. Càng làm cho ta thấy loại trầm mặc này giống
như không tiếng động kháng cự.

Ta cảm thấy căn phòng này không
khác gì hầm băng. Ẩn ẩn hàm chứa hận ý không rõ. Ta còn tưởng rằng, chỉ
có loại nữ nhân phong tình vạn chủng như Phùng Yên Nhi mới có thể cấu
kết với tình nhân tới lấy đầu ta. Hiện tại xem ra, ngay cả người trầm
mặc an tĩnh như Lý Uyển Ninh cũng có tâm địa ngoan độc đối với ta. Đây
rõ ràng chính là một Phùng Yên Nhi khác.

Lúc này, ta thật sự muốn hỏi ông trời, rốt cuộc ta đã làm sai cái gì, hay lòng nữ nhân vốn đã ác độc như vậy rồi? Hai nữ nhân khác nhau nhưng lại đồng lòng phản bội ta, chẳng lẽ cuộc đời của ta được định sẵn chết trong tay nữ nhân? Bên
ngoài, Phùng Yên Nhi còn có ác danh mị hoặc quân vương, nhưng trong mắt
ngoại nhân Lý Uyển nghi lại là nữ tử trung trinh, hiền thục.

Chẳng lẽ Lý Uyển Ninh cũng đã giấu sẵn câu hôn?

Ta quan sát khắp nơi, trong cung điện âm u, mỗi ngõ ngách đều khiến người
ta nghi ngờ. Trong căn phòng này chỉ có mình ta cô độc đứng đó. Mà trên
giường, nữ nhân tuyệt vọng kia chỉ còn lại hơi thở cổ xưa hủ bại. Cô
nương du xuân mà đến trong trí nhớ của ta chạy đi đâu rồi?

Ta
từng đối xử không tốt với A Nam, nhưng cũng chưa từng bạc đãi Lý Uyển
Ninh. Ta nhớ rõ ta vẫn ban thưởng rất nhiều cho nàng ta. Cho nàng hưởng
vinh hoa phú quý trong cung.

Đối mặt với cái người vẫn không nhúc nhích ở trên giường kia, ta cảm thấy tâm của ta lạnh thấu một lần nữa.

Ta cắn răng, gằn từng tiếng nói với nữ nhân đang giả chết kia, "Ta sẽ cho
người lục soát toàn bộ nơi này, về phần ngươi...", ta cười lạnh một
tiếng.

Mặc kệ trong chuyện này ta có lỗi hay không, thì đối với nữ nhân này lòng ta đã chết.

Ta xông ra ngoài.

"Hoàng Thượng!", A Nam không rời đi, nàng vẫn đứng ở cửa chờ ta. Thấy ta đi ra lập tức đuổi theo.

Ta ức chế thân thể phát run. Làm như không nghe thấy A Nam đang gọi ta,
phân phó, "Đóng cửa Minh Loan điện, bắt giữ tất cả người trong cung, cẩn thận điều tra lục soát mọi thứ, thấy cái gì khả nghi phải trình báo cho ta. Bỏ đói nữ nhân kia, cho đến khi nàng ta khai ra người có liên
quan".

"Hoàng Thượng không được!", ta còn chưa dứt lời, A Nam đã
lên tiếng ở phía sau. "Sự tình còn chưa điều tra rõ ràng, sao có thể làm như vậy. Huống chi sức khỏe của Lý Tu nghi không tốt!"

Ta dừng bước chân. A Nam, tiểu nha đầu này thật không biết nặng nhẹ, lại chọc vào nỗi đau của ta.

Ta xoay người, "Nàng đồng tình với nàng ta hả?"

A Nam gật đầu rất nhanh trước mặt ta, hoàn toàn không giấu giếm, "Thiếp
đã dặn bọn họ, chuyện hôm nay không được truyền ra ngoài, nếu có người
hỏi, thì nói Lý Tu nghi bị thương hàn", A Nam nắm chặt cánh tay của ta,
đè thấp thanh âm, "Việc này không nên lộ ra, thỉnh Hoàng Thượng cân
nhắc".

Ta nheo mắt lại. A Nam rất sợ việc này bị lộ ra sao? Nàng
hiển nhiên hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Thậm chí nàng còn thừa nhận
nàng đồng tình với Lý Uyển Ninh. Cái này có phải nói, nàng cũng có cùng
tâm tình với Lý Uyển Ninh? Nàng có biết hay không, nàng thừa nhận điểm
này, so với sự phản bội của Lý Uyển Ninh, ta càng thương tâm hơn?! Ta
nhớ rất rõ, A Nam có một khối ngọc bài, làm cho ta không thể không sinh
nghi.

Thật ra, bây giờ A Nam cùng ta có chút thân mật, nàng chủ
động nắm tay ta. Cũng không biết vì sao, ta cảm thấy nàng vẫn giống
trước đây, vừa thấy ta làm sai chuyện, liền không lưu lại mặt mũi gì cho ta.

Ta đoán, cho dù tối hôm qua như vậy, vẫn không đủ làm cho A
Nam cảm thấy nàng là nữ nhân của ta. Có lẽ, ta trời sinh nên bị người
phản bội.

"Tốt! Nếu A Nam đã nói không nên lộ ra, vậy thì thôi".
Ta cứng ngắc cười với A Nam, sau đó lại quay qua phân phó một lần nữa,
"Các ngươi canh giữ cẩn thận Minh Loan điện, xem có ai liên lạc với Lý
Tu nghi, hoặc đến thám thính tin tức", nói xong ta tà tà liếc mắt nhìn A Nam một cái, "Một khi phát hiện, liền bắt tới gặp ta", mặt ta rất lạnh, "Còn nữa, thỉnh Sở Hiền phi đem những thứ kia đến ngự thư phòng cho ta, ta muốn nhìn kỹ một lần". Nói xong vung tay, hất tay A Nam ra, thanh âm của ta lạnh như băng che giấu tâm tình bên trong, "Về phần nàng, Sở Tư
Nam, nàng ở tại chỗ này cùng nữ nhân kia đồng bệnh tương liên đi!". Nói
xong ta xoay người bước đi.

Ta nhìn thấy sắc mặt A Nam buồn bã, lộ ra biểu tình thất vọng.

Tâm ta có chút lạnh, so với thời tiết này còn lạnh hơn. Có lẽ ta không nên yêu thương bất luận kẻ nào.

Kỳ thật ta sớm nên rõ ràng, ngay cả người có chút tình nghĩa với ta như
Phùng Yên Nhi còn đối xử với ta như vậy, huống chi là Lý Uyển Ninh vốn
không có tình cảm gì với ta. Thậm chí bao gồm A Nam, lần đầu tiên khi
gặp ta, nàng còn cố ý thay đổi dung mạo, để tránh liên quan với ta. Cuối cùng, tuy rằng ta cao cao tai thượng ngồi trên ngai vàng, nhưng đời này những nữ nhân liên quan với ta, lại vẫn như cũ làm cho ta cảm thấy vừa
buồn cười lại vừa đáng thương. Giống như trên thế giới này, vốn không
tồn tại một người chân chính dụng tâm yêu ta. Khó trách ta lại cô độc
một người chết ở trong trời đông giá rét kia, bởi vì người thân mật với
ta nhất lại chính là kẻ chủ mưu hại chết ta.

Chapter
1 Chương 1: Đầu
2 Chương 2: A nam
3 Chương 3: Trùng sinh
4 Chương 4: Yêu nữ
5 Chương 5: Quật cường
6 Chương 6: Hi vọng của mọi người
7 Chương 7: Bắt nạt
8 Chương 8: Đồng tẩm (cùng giường)
9 Chương 9: Hậu cung
10 Chương 10: Ai bị phạt
11 Chương 11: Có thai
12 Chương 12: An bài
13 Chương 13: Định vị
14 Chương 14: Phó thác
15 Chương 15: Kê đơn
16 Chương 16: Hãm hại
17 Chương 17: Lôi đình
18 Chương 18: Nghe cầm
19 Chương 19: Nảy lòng tham
20 Chương 20: Gian thần
21 Chương 21: Đồng tước
22 Chương 22: Ra đi
23 Chương 23: Huyền cơ
24 Chương 24: Sinh biến
25 Chương 25: Vu oan
26 Chương 26: Cơ trí
27 Chương 27: La bàn
28 Chương 28: Cố nhân
29 Chương 29: Phá án
30 Chương 30: Khu trục
31 Chương 31: Trò hề
32 Chương 32: Bất đồng
33 Chương 33: Hiểu biết
34 Chương 34: Lợi dụng
35 Chương 35: Cầu tiến
36 Chương 36: Cá lớn
37 Chương 37: Tiệp đối
38 Chương 38: Âm mưu
39 Chương 39: Giải độc
40 Chương 40: Cung thư
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47-1
48 Chương 47-2
49 Chương 48-1
50 Chương 48-2
51 Chương 49-1
52 Chương 49-2
53 Chương 50-1
54 Chương 50-2
55 Chương 51
56 Chương 52
57 Chương 53
58 Chương 54-1
59 Chương 54-2
60 Chương 55-1
61 Chương 55-2
62 Chương 56
63 Chương 57
64 Chương 58
65 Chương 59
66 Chương 60
67 Chương 61
68 Chương 62
69 Chương 63
70 Chương 64
71 Chương 65
72 Chương 66
73 Chương 67
74 Chương 68
75 Chương 69
76 Chương 70
77 Chương 71
78 Chương 72
79 Chương 73
80 Chương 74
81 Chương 75
82 Chương 76
83 Chương 77
84 Chương 78
85 Chương 79
86 Chương 80
87 Chương 81
88 Chương 82
89 Chương 83
90 Chương 84
91 Chương 85
92 Chương 86
93 Chương 87
94 Chương 88
95 Chương 89
96 Chương 90
97 Chương 91
98 Chương 92
99 Chương 93
100 Chương 94
101 Chương 95
102 Chương 96
103 Chương 97
104 Chương 98
105 Chương 99
106 Chương 100
107 Chương 101
108 Chương 102
109 Chương 103
110 Chương 104
111 Chương 105
112 Chương 106
113 Chương 107
114 Chương 108
115 Chương 109
116 Chương 110
117 Chương 111
118 Chương 112
119 Chương 113
120 Chương 114
121 Chương 115
122 Chương 116
123 Chương 117
124 Chương 118
125 Chương 119
126 Chương 120
127 Chương 121
128 Chương 122
129 Chương 123
130 Chương 124
131 Chương 125
132 Chương 126
133 Chương 127
134 Chương 128
135 Chương 129
136 Chương 130
137 Chương 131
138 Chương 132: Ngoại truyện 1
139 Chương 133: Ngoại truyện
140 Chương 134
141 Chương 135
142 Chương 136
143 Chương 137
144 Chương 138
145 Chương 139
146 Chương 140
147 Chương 141
148 Chương 142
149 Chương 143: Đại kết cục
150 Chương 144: Ngoại truyện
151 Chương 145: Ngoại truyện
152 Chương 146: Ngoại truyện 2
153 Chương 147: Ngoại truyện 3
Chapter

Updated 153 Episodes

1
Chương 1: Đầu
2
Chương 2: A nam
3
Chương 3: Trùng sinh
4
Chương 4: Yêu nữ
5
Chương 5: Quật cường
6
Chương 6: Hi vọng của mọi người
7
Chương 7: Bắt nạt
8
Chương 8: Đồng tẩm (cùng giường)
9
Chương 9: Hậu cung
10
Chương 10: Ai bị phạt
11
Chương 11: Có thai
12
Chương 12: An bài
13
Chương 13: Định vị
14
Chương 14: Phó thác
15
Chương 15: Kê đơn
16
Chương 16: Hãm hại
17
Chương 17: Lôi đình
18
Chương 18: Nghe cầm
19
Chương 19: Nảy lòng tham
20
Chương 20: Gian thần
21
Chương 21: Đồng tước
22
Chương 22: Ra đi
23
Chương 23: Huyền cơ
24
Chương 24: Sinh biến
25
Chương 25: Vu oan
26
Chương 26: Cơ trí
27
Chương 27: La bàn
28
Chương 28: Cố nhân
29
Chương 29: Phá án
30
Chương 30: Khu trục
31
Chương 31: Trò hề
32
Chương 32: Bất đồng
33
Chương 33: Hiểu biết
34
Chương 34: Lợi dụng
35
Chương 35: Cầu tiến
36
Chương 36: Cá lớn
37
Chương 37: Tiệp đối
38
Chương 38: Âm mưu
39
Chương 39: Giải độc
40
Chương 40: Cung thư
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47-1
48
Chương 47-2
49
Chương 48-1
50
Chương 48-2
51
Chương 49-1
52
Chương 49-2
53
Chương 50-1
54
Chương 50-2
55
Chương 51
56
Chương 52
57
Chương 53
58
Chương 54-1
59
Chương 54-2
60
Chương 55-1
61
Chương 55-2
62
Chương 56
63
Chương 57
64
Chương 58
65
Chương 59
66
Chương 60
67
Chương 61
68
Chương 62
69
Chương 63
70
Chương 64
71
Chương 65
72
Chương 66
73
Chương 67
74
Chương 68
75
Chương 69
76
Chương 70
77
Chương 71
78
Chương 72
79
Chương 73
80
Chương 74
81
Chương 75
82
Chương 76
83
Chương 77
84
Chương 78
85
Chương 79
86
Chương 80
87
Chương 81
88
Chương 82
89
Chương 83
90
Chương 84
91
Chương 85
92
Chương 86
93
Chương 87
94
Chương 88
95
Chương 89
96
Chương 90
97
Chương 91
98
Chương 92
99
Chương 93
100
Chương 94
101
Chương 95
102
Chương 96
103
Chương 97
104
Chương 98
105
Chương 99
106
Chương 100
107
Chương 101
108
Chương 102
109
Chương 103
110
Chương 104
111
Chương 105
112
Chương 106
113
Chương 107
114
Chương 108
115
Chương 109
116
Chương 110
117
Chương 111
118
Chương 112
119
Chương 113
120
Chương 114
121
Chương 115
122
Chương 116
123
Chương 117
124
Chương 118
125
Chương 119
126
Chương 120
127
Chương 121
128
Chương 122
129
Chương 123
130
Chương 124
131
Chương 125
132
Chương 126
133
Chương 127
134
Chương 128
135
Chương 129
136
Chương 130
137
Chương 131
138
Chương 132: Ngoại truyện 1
139
Chương 133: Ngoại truyện
140
Chương 134
141
Chương 135
142
Chương 136
143
Chương 137
144
Chương 138
145
Chương 139
146
Chương 140
147
Chương 141
148
Chương 142
149
Chương 143: Đại kết cục
150
Chương 144: Ngoại truyện
151
Chương 145: Ngoại truyện
152
Chương 146: Ngoại truyện 2
153
Chương 147: Ngoại truyện 3