Chương 146

 
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
 
Chương 78.3: Cốt truyện bãi công (6)
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó laà bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đang trong lúc mọi người đang tưng bừng khí thế chuẩn bị cho đám cưới thì Diêu Thiên Thiên lại nhận được điện thoại của Nam Cung Tiêu Minh.
 
Nhìn cái trên xuất hiện trên màn hình, Diêu Thiên Thiên thật sự không biết có nên nhận cuộc gọi này hay không.
 
Nói thật cô không hề ghét bỏ Nam Cung Tiêu Minh, thậm chí có thể nói, từ nhỏ họ đã là bạn bè. Tình cảm của Nam Cung Tiêu Minh đến một cách rất bất ngờ, hơn nữa lại còn âm thầm ra tay đối phó Tề Lỗi (thất bại), thật sự khiến cô không biết phải đối mặt với anh ta thế nào. Nhớ lại năm ấy, bản thân cô còn muốn ôm đùi Nam Cung Tiêu Minh nhưng do ngài cốt truyện liên tục thất bại, giấc mộng ôm đùi của cô cũng tan thành mây khói.
 
Bỏ đi, coi như đắc ý một phen trước mặt kẻ thất bại đi, dù sao cô cũng không đến nỗi sợ Nam Cung Tiêu Minh.

 
Diêu Thiên Thiên vô cùng quyết đoán nhấn nút nghe điện, lập tức giọng nói có chút mệt mỏi của Nam Cung Tiêu Minh truyền tới: “Anh thật sự rất vui vì em còn có thể nhận điện thoại của anh.”
 
“Bởi vì tôi không cần phải trốn tránh anh.” Diêu Thiên Thiên hào phóng nói. Những năm này, cô và Nam Cung Tiêu Minh cũng không nói với nhau được mấy câu, giọng của Nam Cung Tiêu Minh qua điện thoại khiến cô cảm thấy có chút xa lạ.
 
“Đúng.” Giọng của Nam Cung Tiêu Minh qua điện thoại có chút khổ sở: “Anh thừa nhận lúc đồng ý hợp tác với Mộ Dung Tường, anh có mục đích riêng. Dù sao hợp tác với anh ta có thể giúp nhà Nam Cung tiến nhanh hơn tới con đường làm ăn chính đáng, nhưng anh còn…”
 
Giọng anh ta nhỏ dần, Diêu Thiên Thiên chỉ bình tĩnh lắng nghe. Vốn dĩ, cô muốn diễu võ dương oai một phen, đáng tiếc đây chỉ là cái cớ để cô nghe điện thoại mà thôi. Dù việc Nam Cung Tiêu Minh ra tay với Tề Lỗi làm Diêu Thiên Thiên có chút hận anh ta nhưng cuối cùng, cô cũng không phải loại tiểu nhân bỏ đá xuống giếng.

 
“Anh biết, chuyện anh thích em khiến em cảm thấy rất bất ngờ.” Nam Cung Tiêu Minh chợt nói: “Có muốn biết tại sao không?”
 
“Không muốn.” Diêu Thiên Thiên dứt khoát cắt đứt ý nghĩ muốn kéo dài cuộc nói chuyện của Nam Cung Tiêu Minh. Anh ta không phải bạn trai của cô, không cần phải nói chuyện thâu đêm suốt sáng.
 
“Cô bé mập mạp, em rất tàn nhẫn.” Giọng Nam Cung Tiêu Minh tựa như đã khôi phục lại vẻ lười biếng khi xưa: “Có phải chỉ cần em đã xác định đó là kẻ thù thì sẽ dứt khoát như vậy không? Anh vẫn còn nhớ dáng vẻ Diêu Đại Vĩ bỏ chạy sau khi bị em nói vài câu, tuy lúc đó em hơi mập nhưng thật sự rất đáng yêu.”
 
“Lúc đầu, tôi không hề xem anh là kẻ thù, có người tự mình kéo thù hận, tôi cũng không có cách nào.” Lời nói của Diêu Thiên Thiên vẫn sắc bén như vậy, giống như một con dao đâm vào tim của Nam Cung Tiêu Minh.
 
“Nhưng anh phải đánh bại Tề Lỗi thì mới có thể giành được em.” Nam Cung Tiêu Minh nói: “Nếu như anh không làm gì, chỉ đơn giản theo đuổi em, Tề Lỗi sẽ không cho anh cơ hội này. Em nói xem, nếu như anh liều mạng theo đuổi em trong những năm em ở nước ngoài, em sẽ chấp nhận anh sao?”
 
“Không.” Giọng nói của Diêu Thiên Thiên đơn giản chính là giọng của Diệt Tuyệt sư thái, rất vô tình.
 
“… Thật sự em không cho anh một chút cơ hội suy nghĩ nào. Giống như lúc này, không phải nữ chính nên nói với nam phụ, nếu như em gặp anh trước, nếu như chúng ta không bỏ lỡ những năm này, em nhất định sẽ chọn anh sao?”
 
“Thứ nhất, tôi không phải nữ chính, anh cũng không phải nam phụ, đây lại càng không phải tác phẩm ngôn tình não tàn (Lúc nói những lời này, Diêu Thiên Thiên có chút sợ hãi); thứ hai, chúng ta căn bản không hề bỏ lỡ những năm này, cái mà anh gọi là giả thiết hoàn toàn không thành lập; thứ ba, cho dù trong những năm tôi ở nước ngoài, anh tỉnh ngộ rồi theo đuổi tôi, tôi cũng sẽ hoàn toàn không chấp nhận, bởi người cùng tôi trải qua khoảng thời gian u ám thời thơ ấu chính là Tề Lỗi.”

 
Đúng vậy, tại thời điểm nhìn bề ngoài thì bình tĩnh nhưng thực chất là nguy cơ tứ phía, Tề Lỗi chính là người cùng Diêu Thiên Thiên vượt qua đoạn thời gian đen tối nhất ấy. Lúc đó, cô chỉ là một đứa nhỏ vừa béo vừa lùn, lại không có tương lai, đối mặt với kết cục đã biết trước mà không có cách nào thay đổi, coi bản thân là một người không thuộc thế giới này, hoàn toàn không có tương lai, vừa giả vờ kiên cường lại vừa tự tổn thương bản thân.
 
Nhưng Tề Lỗi đã yêu thương cô, bảo vệ cô, khi cô bị bắt nạt, dù nhìn có vẻ rất bình tĩnh nhưng thật ra cô rất tủi thân, Tề Lỗi đã che chở cho cô, anh coi cô như một món đồ quý giá, đặt trong lòng bàn tay, quan tâm, săn sóc. Không ai có thể cảm nhận được sự cảm động lúc ấy của Diêu Thiên Thiên, nếu không cô cũng sẽ không ra tay với cậu thiếu niên nhà họ Tề sớm như vậy, sẽ không xuất hiện ý nghĩ không nên có.
 
Nam Cung Tiêu Minh không phải Tề Lỗi, lại càng không phải người cùng cô trải qua giai đoạn niên thiếu ấy. Cho dù anh ta thật sự theo đuổi cô, biểu hiện ra tình cảm sâu nặng “Cô là điện, là ánh sáng, là thần thoại duy nhất của anh ta”, Diêu Thiên Thiên cũng sẽ không động lòng. Cô đã đặt Tề Lỗi ở tận sâu dưới đáy lòng, đã sớm bén rễ, không có cách nào lay động nổi.
 
Giọng nói dứt khoát của Diêu Doanh Tâm khiến Nam Cung Tiêu Minh im lặng, rất lâu sau anh ta mới thở dài, nói: “Là do anh đã bỏ lỡ rồi, bỏ lỡ mười bảy năm. Mười bảy năm trước, khi anh vô tình đưa em ra khỏi bệnh viện, lẽ ra không nên buông tay em một lần nữa.”
 
Lúc ấy, anh ta thật sự đã tới tìm Diêu Thiên Thiên, đáng tiếc sẽ không có ai động lòng yêu một cô bé mới có bốn tuổi (Đồng chí tiểu Minh, anh sai rồi, trong tác phẩm này chỉ có anh không luyến đồng* thôi!), anh ta càng không có khả năng nhìn thấy tương lai của bản thân.
 
*Yêu trẻ con, muốn quan hệ tình dục với trẻ con.
 
“Mới bắt đầu đã không nắm được, vậy thì đừng miễn cưỡng nữa.” Diêu Thiên Thiên dứt khoát nói. Năm ấy, cô vốn dĩ cũng muốn ôm đùi Nam Cung Tiêu Minh, đã sớm cho anh ta cơ hội, là do bản thân anh ta không biết nắm giữ! Căn bản không phải là bỏ lỡ mà là do anh ta dứt khoát không thèm đếm xỉa tới cơ hội mà cô cho anh ta!
 
“Anh hiểu.” Giọng Nam Cung Tiêu Minh trở nên nhẹ nhõm: “Chúc em hạnh phúc.”
 
“Cám ơn.” Cuối cùng Diêu Thiên Thiên cũng có thể an tâm.
 
Thật ra, trong cuộc chiến kinh doanh không có khói thuốc súng này, Nam Cung Tiêu Minh không chịu bảo nhiêu tổn thất, chỉ là không đoạt được công ty của Tề Lỗi mà thôi. Trái lại, Mộ Dung Tường và Diêu Đại Vĩ bị Tề Lỗi, Mộ Dung Cần và Mộ Dung Nghiêm tính kế!
 
Mộ Dung Cần chỉ muốn cho Diêu Đại Vĩ - kẻ vẫn tồn tại suy nghĩ xấu một bài học, hơn nữa nhân cơ hội thu hồi cổ phần cuối cùng của công ty trong tay ông ta, hoàn toàn thiêu rụi hy vọng của ông ta. Đương nhiên, tài sản của Diêu Đại Vĩ vẫn còn, đủ để ông ta có thể an hưởng tuổi già. Chỉ là không có cô con gái mà ông ta yêu thương, không có công ty để phấn đấu, không có một người bạn đời thật lòng bên cạnh ông ta, cùng ông ta đi hết cuộc đời. Cuối đời, có lẽ Diêu Đại Vĩ chỉ còn lại sự cô độc mà thôi.
 
Thật ra, người đáng thương nhất định sẽ có chỗ đáng hận.
 

Vì Mộ Dung Tường và Diêu Đại Vĩ đã công kích nên Tề Lỗi dạy họ một bài học nhớ đời. Còn Mộ Dung Nghiêm, giữa đường tham dự chia nhau một bát canh, dưới vầng hào quang của BOSS Tề Lỗi che chở, đã thu được phần lớn cổ phần trong tay Mộ Dung Tường. Trong gia đình kinh doanh, tranh đấu giữa anh em với nhau luôn là chuyện đáng xem nhất. Điểm buồn cười là, lý do Mộ Dung Nghiêm nhằm vào Mộ Dung Tường chính là vì Diêu Doanh Tâm. Sau khi hủy bỏ hôn ước với Sở Linh, Mộ Dung Tường to gan lộ liễu thực hiện các loại theo đuổi với Diêu Doanh Tâm, đúng là khiến người không thể nào lường trước được! ((⊙_⊙)? Đây là từ sử dụng để miêu tả theo đuổi ai đó sao?)
 
Mộ Dung Nghiêm trùng quan giận dữ vì hồng nhan*, vì muốn thắng anh trai, vì muốn thoát khỏi hạn chế của người nhà đối với bản thân (Diêu Doanh Tâm được tính là em gái không cùng dòng máu với cậu ta), cuối cùng cậu ta cũng ra tay. Mộ Dung Nghiêm của hiện tại là một Kim cương Vương Lão Ngũ** hàng thật giá thật, vừa có tiền lại có quyền, quan trọng nhất là giữ mình như ngọc, trong bốn nam chính cũng chỉ có Thượng Quan Lẫm miễn cưỡng có thể đấu với anh ta.
 
*Nguyên văn là Trùng quan nhất nộ vi hồng nhan, bắt nguồn từ điển tích về Ngô Tam Quế, ý chế giễu Ngô Tam Quế vì danh kỹ Tô Châu Trần Viên Viên mà đem cả giang sơn người Hán dâng hai tay cho Mãn Thanh.
 
*Kim cương Vương Lão Ngũ: chỉ những người đàn ông trên 35 tuổi còn độc thân, không chỉ giàu có mà còn đẹp trai, phong độ, tài giỏi, đạt chuẩn về mọi mặt.
 
Còn Nam Cung Tiêu Minh, anh ta đã sớm thu tay, lại không tham lam, chỉ tổn thất vài phần, không bị ảnh hưởng quá nặng nề. Hành động của anh ta chỉ có một tác dụng duy nhất là thúc đẩy hôn nhân của Tề Lỗi và Diêu Thiên Thiên, thật sự rất đáng thương.
 
Sau khi chúc phúc cho Diêu Thiên Thiên, Nam Cung Tiêu Minh suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn nhắc nhở một câu: “Do thất bại lần này của anh ta nên bên phía Tiểu Phong có dấu hiệu phục hồi. Em cũng biết dù anh có muốn tẩy trắng thế nào thì xã hội đen vĩnh viễn không thể biến mất, thế giới ấy vĩnh viễn khiến con người bị vây hãm. Nói với em chuyện tranh đấu trong nhà thật ra cũng rất mất mặt, nhưng em và Diêu Doanh Tâm cũng coi như có dính dáng đến cuộc chiến này. Vì lúc trước bị anh áp bức nên Tiểu Phong mới chạy tới hợp tác với kẻ thù của nhà Nam Cung, dự định nội ứng ngoại hợp đoạt lấy nhà Nam Cung. Lần này anh thất bại, bọn họ lại rục rịch chuẩn bị hành động rồi. Em là người anh thích, Tiểu Phong lại nhìn trúng Tâm Tâm, anh sợ hai người sẽ gặp nguy hiểm, những ngày này phải cẩn thận một chút.”
 
Nói xong, anh ta liền cúp máy, để lại một mình Diêu Thiên Thiên ngẩn người.
 
Nam Cung Tiêu Phong đã hợp tác với băng đảng đối địch rồi sao? Hình như… Hình như trong nguyên tác, chính băng đảng đối thủ của nhà Nam Cung đã bắt cóc Diêu Thiên Thiên, hơn nữa còn khiến cô bị làm nhục tới chết!  
 
Ngài cốt truyện à, đã đến lúc này rồi, vì sao ngài còn muốn cứng rắn xuất hiện nữa vậy!

 

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
Chapter

Updated 159 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159