Chương 86-2: Chỉ cần nàng nguyện ý thôi 2

Editor: Tuyền Uri

Đầu tiên là mỗi ngày đều có thể gặp Cảnh Hoan. Hơn nữa cũng giống như yêu đương thời đại học vậy, cùng nhau đi ăn cơm, cùng nhau tản bộ, mỗi ngày đều hẹn hò buổi tối còn có thể hưởng thụ đãi ngộ được bạn trai đưa về cửa ký túc xá, thật sự là vui quá đi!

Tiếp theo là gì, đột nhiên phát hiện ra chế độ ẩn của đám học trò, mỗi ngày đều xúm lại bát quái gì mà đám con nít, cùng nhau nghĩ cách chọc ghẹo đám học trò khóa dưới trong tâm thế đoan chính mà cuối cùng còn dùng hình tượng tựa như chúa cứu thế xuất hiện rồi nhận được lời cảm ơn của bọn trẻ, cách thức thể hiện này đúng là hợp ý của Tạ cô nương.

Bởi vì tiếp nhận sự giáo dục của vài ngàn năm sau, Tạ tiểu cô thường cung cấp ra rất nhiều ý kiến mới mẻ độc đáo sáng tạo vì vậy dễ dàng dung nhập vào tập thể. Vì vậy mà bị Cảnh Hoan tiến hành hành hạ thể xác... Ài, chuyện này nàng không muốn nói tới.

Nhưng không đề cập tới không được a.... Tạ cô nương bị Tĩnh Vương điện hạ nắm lấy tai xách đi trước ánh mắt “ Tự mình bảo trọng” đầy thương hại của mọi người. 

Tạ tiểu cô vừa che lỗ tai vừa vận dụng đôi chân ngắn của mình, tránh khỏi bị đôi chân dài của Tĩnh Vương điện hạ làm mình đau hơn, vừa khóc vừa nói: “Cảnh Hoan, đau quá đi, thực sự rất đau đó, thật sự!”

Tĩnh Vương điện hạ “Ha ha” cười lạnh, một tay mở cửa, một tay nắm lấy tai nàng quăng nào vào trong thuận thế buông lỏng tay, hừ lạnh nói: “Ngươi lần nào không đau chứ, ngồi xuống!”

“Ta thật sự biết sai rồi ~” Tạ Bích Sơ chớp cặp mắt to vô tội nhìn hắn, cố gắng lôi kéo sự đồng cảm của  hắn.

Tĩnh Vương điện hạ nghiêm trang gật đầu: “Ta hiểu, ngươi thực sự là biết sai rồi, mỗi lần ngươi đều biết nhưng ngươi vẫn không sửa chữa.”

Tạ tiểu cô cúi đầu, nghĩ tới tin tức Nam thần lão cha một ngày ba lần thúc giục nàng hồi kinh, trong lòng lập tức cảm thấy chút chua xót: “Tại sao phải sửa chữa chứ, ta vốn dĩ không có cách nào ở lại đây lâu, nếu như vậy vì sao không thể vui vẻ một chút chứ. Hoàng cung lại tách biệt như thế, không dễ gì mới chạy ra ngoài được ta tại sao lại phải tách biệt bản thân ra chứ? Ta biết là ngươi thấy ta phiền, luôn muốn ta đi, ta sắp đi rồi, ngươi vừa lòng chưa?”

Nhiều ngày như vậy Cảnh Hoan cũng không phải lần đầu tiên lôi nàng trở lại, nhưng mỗi lần nàng đều cười hì hì, lần này cũng là lần đầu tiên phản bác lại hắn như vậy. Cảnh Hoan vốn đang phiền não càng khống chế không được tính tình của mình, bật thốt lên: “Ngươi có phải đã quên bản thân là một cô nương không, cả ngày ở chung với một đám con trai vẫn có lý đúng hay không? Ngươi tưởng rằng chỉ cần thay một bộ quần áo là có thể phủ định sự thực ngươi là hoàng hậu của một nước hay sao, ngươi cũng đã lớn như vậy rồi mà vẫn còn ngây thơ như vậy sao?”

Tạ tiểu cô vốn đang đau lòng bởi vì sắp phải chia li trực tiếp bị la đến bối rối, sững sờ nhìn hắn, nước mắt đảo quanh hốc mắt lại chảy xuống. Nàng còn chưa kịp lên tiếng thì giọng điệu nói chuyện của Cảnh Hoan đã mềm xuống rồi. Lập tức bước tới lau nước mắt cho nàng, vừa nói: “Chớ nghịch ngợm nữa, một cô nương như ngươi ngày ngày đi theo đám bọn hắn chơi đùa. Nếu như không cẩn thận bị bọn hắn phát hiện thân phận của ngươi thì ngươi dự định làm sao đây?”

Hắn mềm đương nhiên Tạ tiểu cô cũng sẽ mềm, ngẩng mặt lên mặc cho hắn lau, vừa lầm bầm: “Ta không nói, ngươi không nói, bọn họ làm sao biết được?”

“Bọn họ đều là con cháu nhà quan, mặc dù bây giờ chưa có cơ hội tiến cung. Nhưng sau này thì sao, nếu như để bọn họ biết được người hằng ngày theo chân bọn họ quấy rối là Hoàng hậu nương nương. Nếu như tin tức này truyền ra ngoài, ngươi nói xem như thế nào đây?”

Tạ tiểu cô hoàn toàn không quan tâm: “Vậy thì đó cũng là chuyện về sau rồi, khi đó hẳn là ta không còn là hoàng hậu thì....”

“Lỡ như vẫn còn thì sao?”

Tạ tiểu cô muốn nói không có lỡ như, thời gian dài như vậy nàng căn bản là không nhịn được, hoặc là xuất cung hoặc là chết.

Nhưng lời nói trên môi nhưng không dám thốt ra nhưng rồi vẫn nuốt ngược lại. Trong lòng có chút buồn bã, hắn vừa nãy tức giận như vậy, nàng còn tưởng rằng bởi vì hắn thấy nàng cùng chơi đùa với đám con trai cho nên mới ghen, không ngờ là vì sợ thân phận của nàng bị bại lộ.

Tạ Bích Sơ mở mắt nhìn biểu cảm nghiêm túc của hắn rồi lại im lặng không lên tiếng nhắm mắt lại sau đó đôi tay vòng qua hông hắn.

Cảnh Hoan cẩn thận lau sạch nước mắt của nàng, nhét khăn vào trong tay áo, thấy thế bất đắc dĩ nói: “Mau buông ra.”

Giọng nói lại mềm mại hoàn toàn không có ý tức giận.

“Không muốn.” Tạ Bích Sơ lầm bầm một tiếng, được voi đòi tiên trực tiếp dán vào trong ngực hắn, mặt chôn trong lồng ngực hắn, hít sâu một hơi.

Cảnh Hoan rũ mắt nhìn đầu nhỏ trong ngực, cánh tay giật giật như muốn đẩy nàng ra. Trong lòng còn đang suy nghĩ nhưng cánh tay đã giơ lên ôm lấy nàng trước rồi. Hắn khẽ cúi đầu, đôi môi nhẹ nhàng hôn lên lên đỉnh đầu nàng, chóc? Mà mùi hương thoang thoảng khiến hắn không nhịn được nhắm mắt lại, không muốn lộ ra cảm xúc trong lòng ra ngoài.

Hắn không thể, nhưng mà, nhưng lại tham lam chiếm giữ lấy tình yêu này.

Trong khoảng thời gian kế tiếp, Tạ tiểu cô rõ ràng đã thu liễm lại rất nhiều, nhưng đối với việc nam thần lão cha liên tục call vẫn có chút do dự. Nhưng nàng thực sự không muốn không muốn đi, bất đắc dĩ, lại còn bị hai vị tâm phúc chịu trách nhiệm nặng nề của Tể tướng đại nhân chạy tới nói chuyện.

Ngày hôm sau lúc chập tối sau khi ăn xong bữa tối, Cảnh Hoan lại chủ động đưa tay dắt tay Tạ tiểu cô.

Tạ tiểu cô kinh ngạc, nhiệt huyết dâng trào. Không chỉ trên mặt đỏ giống như đốt đuốc mà đầu váng hoa mắt. Nàng, nàng nhất định là đang nằm mơ, thật kỳ quái a, bộ dạng hôm nay dường như ngủ quá sớm vậy.

Đáng tiếc thực tế không để cho nàng trốn tránh, Cảnh Hoan đưa nàng tới nơi tĩnh lặng ở sau núi, lôi kéo nàng ngồi trên tảng đá lớn sạch sẽ, trầm mặc một lúc lâu rốt cuộc cũng mở miệng nói: “Ta trước kia thường ở quanh ngoại ô đi lại, có một lần đi ngang qua một cái thôn, nghe thấy ở một nhà kia đang khóc tang. 

Nghe nói người chết rất thảm, đến thi thể cũng không tìm được, ta tò mò liền tiến lên phía trước hỏi một câu. Thì ra là lúc đi đốn củi, người đàn ông nhà kia đến chân núi thì nhìn thấy cách vách đá trăm trượng mọc lên một cây nhân sâm. Nhân sâm như vậy ở trong thành tùy tiện quăng ra cũng là trên vạn lượng bạc. Hắn đột nhiên sinh ra suy nghĩ tham lam, trong mắt hắn cản bản không để ý tới vực sâu vạn trượng bên cạnh vách đá. Hắn chỉ thấy tất cả những gì hắn khát vọng nhưng hắn lại không thấy nguy hiểm đằng sau lưng, cho nên, hắn chết.”

Hắn từ từ nói xong thì chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, nắng chiều trên trời giống như gấm vóc thượng hạng lan ra khắp nơi, đón gió giao động vạn dặm, giờ phút này một vòng kim ô đỏ bừng như huyết châu, dốc hết tâm huyết dùng hết toàn bộ sức lực còn lại để chiếu sáng khắp vạn vật.

Trong bụi cỏ tiếng côn trùng kêu bắt đầu vang lên tạo thành nhạc khúc không thành điệu, sâu sâu dưới lớp lá cây lộ ra ánh sáng yếu ớt của đom đóm, Tạ Bích Sơ trầm mặc hồi lâu, cuối cùng cũng mở miệng ra nói: “Ta cũng từng nghe qua một câu chuyện xưa. Có một người nghe nói hàng xóm đào được một cây nhân sâm ngàn năm ở dưới chân núi được vạn lượng bạc, trong lòng hết sức hâm mộ. Vì vậy hàng ngày cầu nguyện trước phật tổ: Phật Tổ à, van ngày phù hộ ta cũng đào được một cây nhân sâm ngàn năm đi. Cứ như vậy hơn ba tháng trôi qua, có một ngày Phật tổ rốt cuộc không nhịn được nữa, ban đêm báo mộng cho hắn: ngươi ngay cả núi cũng chưa lên làm sao ta cầu ngươi đào được nhân sâm chứ?”

Sau khi nàng nói xong, bốn phía yên tĩnh lại lần nữa, bóng đêm nhanh chóng nhuộm dần bốn phía, gió mát nhẹ thổi đom đóm bay lên. Nàng không nhìn thấy mặt hắn nhưng hắn lại có thể nhìn thấy lệ quang lóe lên trên mặt nàng.

Giờ khắc này dường như thời gian đang chậm lại, từ từ chuyển qua lòng bàn tay của hắn. Trong màn đêm, hắn duỗi tay về phía nàng, nhưng cuối cùng thu hồi tay lại, một lúc lâu hắn mới đứng lên, giọng khàn khàn: “Trở về thôi.”

Vẫn bỏ nàng lại trước cửa như mọi khi, Tạ Bích Sơ dừng chân lại. trước mắt là cửa, phía sau là hắn, tay nàng đặt trên cánh cửa, chỉ cần tăng sức là có thể đẩy cửa. Nàng đứng một lúc rồi từ từ nói: “ Sao ngươi biết trong mắt của hắn chỉ có nhân sâm mà không chú ý tới vực sâu vạn trượng nguy hiểm. Nếu như là bởi vì trong nhà hắn có cha mẹ bệnh nặng hoặc con nhỏ đang gào khóc đòi ăn thì sao? Hắn không phải không thấy nguy hiểm mà chỉ vì trong lòng hắn đang cân nhắc trước sau. Coi thường tính mạng của mình, hắn chỉ muốn yêu thương người, hắn cũng bằng lòng dùng tính mạng của mình để yêu thương người kia mà thôi.”

Người phía sau không lên tiếng,  Tạ Bích Sơ vang lên nhỏ giọng lầm bầm: “Không phải không thấy nguy hiểm. Tất cả cũng chỉ vì trong lòng nàng nguyện ý mà thôi. Cho dù người mà nàng trao tình cảm đó cũng không hiếm lạ chuyện tình cảm như vậy.....”

Nàng nói xong nước mắt lần nữa tràn mi.

Sau lưng vẫn lặng lẽ không tiếng động như cũ.

Đợi lúc nàng tỉnh lại, hoảng hốt một hồi mới phát hiện ra mình đã trở lại Trường Hoa cung. 

Nàng run sợ thật lâu sau đó cười khổ một tiếng.

Đây là bị từ chối rồi, nàng thất tình đúng không.

Người thất tình là lớn nhất cho nên hôm nay nàng muốn ngủ nướng. Tạ cô nương thoải mái lật người, vùi mặt vào trong gối, hốc mắt nóng lên, thật sự, thật sự là khó chịu.

Đáng tiếc nàng tùy hứng không được bao lâu liền bị Cẩm Đoạn lôi dậy trang điểm thay đồ. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì khoảng thời gian này nàng rời khỏi Hoàng cung hoàng đế bệ hạ đến thăm nàng. Nhưng dĩ nhiên, có sự ngăn cản của Cẩm Đoạn hắn căn bản không thể đi vào Trường Hoa cung.

Nhưng loại chuyện ngăn cản Hoàng đế như vậy một hai lần còn được nhưng lần thứ ba thì không được. Nếu lần này Hoàng đế tới lại không gặp được Tạ hoàng hậu chắc chắn sẽ sinh nghi, cho nên Tạ hoàng hậu trở về thật đúng lúc.

Nhưng đợi tới khi Tạ hoàng hậu ăn mặc ổn thỏa ngồi ở đó ăn hết toàn bộ một bàn bánh ngọt thì vẫn không thấy bóng dáng của hoàng đế bệ hạ đã truyền tin là muốn tới đâu. Tạ hoàng hậu buồn bã ỉu xìu vẫy vẫy tay, đứng dậy chuẩn bị đi ngủ bù.

Để một người thất tình chuẩn bị tinh thần ứng phó boss đã rất không nhân hậu rồi, nàng bị nội thương trí mạng tại sao lại không được nghỉ ngơi thật tốt, lòng nàng đang tan nát phải từ từ bồi bổ mới khỏe hơn được. Thực sự không muốn gặp lại tên đàn ông xấu xa hoàng đế bệ hạ kia, nếu không phải hắn thì nàng cùng Cảnh Hoan cuối cùng sẽ cách thiên sơn vạn thủy sao, nàng còn phải thất tình sao?

Trong cơn nóng giận không cho hắn một đao là nàng còn tốt bụng đó!

Tạ hoàng hậu từ từ di chuyển, tới bên cạnh giường êm ái, cả người  nằm trên nệm còn chưa kịp nhắm mắt thì Cẩm Tú tiểu linh thông đã xông vào: “Chủ tử, gặp chuyện không may rồi!”

Não Tạ hoàng hậu không tỉnh táo thuận miệng rầm rì một câu: “Lại là người nào sinh non nữa sao?”

Chapter
1 Chương 1: Thân xác Loli trái tim Ngự tỷ*
2 Chương 2: Nói rất có lý nên không thể phản bác
3 Chương 3: Quyết tâm làm một tiểu trong suốt*
4 Chương 4: Tam quan của Tể tướng rất chính trực
5 Chương 5: Sự kiện làm xôn xao Hậu cung
6 Chương 6: Phụ thân nhà ta là nam thần* thứ thiệt
7 Chương 7: Cuộc sống chung hằng ngày với người cha nam thần
8 Chương 8: Trên đường gặp gỡ người giàu có thật sự
9 Chương 9: Đây là đứa trẻ nghịch ngợm nhà nào
10 Chương 10: Phương thức giả bộ giàu có ở cổ đại
11 Chương 11: Tại sao không cần nó
12 Chương 12: Ám sát (canh hai)
13 Chương 13: Thật ra thì ta chỉ là muốn ăn mì
14 Chương 14: Nương nương, Hoàng thượng triệu
15 Chương 15: Khi đứa trẻ dụ dỗ:
16 Chương 16: Mỗi tên nam nhân cặn bã đều có điểm cặn bã riêng (canh hai)
17 Chương 17: Cuộc gặp gỡ trong số mệnh (canh ba)
18 Chương 18: Năng lượng vầng sáng của nữ chính max1
19 Chương 19: Đá đặt chân của nữ chính (canh hai)
20 Chương 20: Ta giả bộ yếu ớt, ngươi giả bộ mù quáng
21 Chương 21: Thái hậu nương nương, không cần cám ơn (canh hai)
22 Chương 22: Hoàng đế Bệ hạ sắp hắc hóa
23 Chương 23: Nam chính, ngươi phạm quy (canh hai)
24 Chương 24: Rút thăm đi
25 Chương 25: Đức Phi, ngươi lên đường bình an
26 Chương 26: Hoàng đế Bệ hạ không vui vẻ
27 Chương 27: Nói có lý
28 Chương 28: Muốn ôm đùi, không có cửa
29 Chương 29: Hãy đi cúng cho ta đi!
30 Chương 30: Hiền phi
31 Chương 31: Nữ chính và nam chính "trùng hợp" gặp nhau
32 Chương 32: Thế giới xem mặt có cứu vớt:
33 Chương 33: Nhận lấy tấm lòng nhiệt huyết của ta
34 Chương 34: Bị nói xấu mà không hề hay biết
35 Chương 35: Vốn không có cách nào cự tuyệt mà
36 Chương 36: Bệ hạ ngài nên uống thuốc đi
37 Chương 37: Làm nũng mà sống
38 Chương 38: Chính thức gặp mặt nữ chính đại nhân
39 Chương 39: Định luật nữ chính
40 Chương 40: Vì sao cuộc sống lại bi thống như thế
41 Chương 41: Lực lượng của kịch tình đại thần
42 Chương 42: Đừng nghĩ nhiều
43 Chương 43: Xấu mặt
44 Chương 44: Người giật dây
45 Chương 45: Nhìn rõ ngươi rồi nam chính căn bã
46 Chương 46: Hắn đang làm mình làm mẩy với ta
47 Chương 47: Lần đầu tiên gặp mặt nam phụ
48 Chương 48: Thư viện Lăng Vân
49 Chương 49: Nam phụ mới thật sự là tuyệt sắc
50 Chương 50: Điểm kích khởi Tĩnh Vương điện hạ hắc hóa
51 Chương 51: Không muốn trở về
52 Chương 52-1: Xin đặt trước
53 Chương 52-2: Xin đặt trước (2)
54 Chương 52-3: Xin đặt trước (3)
55 Chương 52-4: Xin đặt trước (4)
56 Chương 53-1: Đúng là không thể nào có sự trùng hợp
57 Chương 53-2: Chính là không thể nào có trùng hợp (2)
58 Chương 53-3: Chính là không thể nào có trùng hợp (3)
59 Chương 53-4: Chính là không thể nào có trùng hợp (4)
60 Chương 54-1: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (1)
61 Chương 54-2: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (2)
62 Chương 54-3: Một tên khốn nạn phá hủy đi tất cả (3)
63 Chương 55-1: Chỉ số thông minh bị đè bẹp
64 Chương 55-2: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (2)
65 Chương 55-3: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (3)
66 Chương 56-1: Tổ đội đánh Boss (1)
67 Chương 56-2: Tổ đội đánh Boss (2)
68 Chương 57: Chưa qua sông đã bắt đầu phá cầu
69 Chương 58: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (1)
70 Chương 58-2: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (2)
71 Chương 59-1: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (1)
72 Chương 59-2: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (2)
73 Chương 59-3: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (3)
74 Chương 60-1: Đào ra vàng giữa sa mạc (1)
75 Chương 60-2: Đào ra vàng giữa sa mạc (2)
76 Chương 60-3: Đào ra vàng giữa sa mạc (3)
77 Chương 61-1: Đi đi (1)
78 Chương 61-2: Đi đi ~ (2)
79 Chương 61-3: Đi đi ~ (3)
80 Chương 62: Phỏng đoán về việc Hoàng đế Nam tuần (1)
81 Chương 62-2: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (2)
82 Chương 62-3: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (3)
83 Chương 63-1: Lũ lụt ở Thanh Châu (1)
84 Chương 63-2: Lũ lụt ở Thanh Châu (2)
85 Chương 64-1: Năm lượng bạc có đắt hay không (1)
86 Chương 64-2: Năm lượng bạc có đắt hay không (2)
87 Chương 64-3: Năm lượng bạc có đắt hay không (3)
88 Chương 65: Cảnh Hoan. . . . . .
89 Chương 66: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (1)
90 Chương 66-2: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (2)
91 Chương 67: Con dâu nuôi từ bé sao (1)
92 Chương 67-2: Con dâu nuôi từ bé sao (2)
93 Chương 67-3: Con dâu nuôi từ bé sao (3)
94 Chương 68: Đừng đi bán mặt
95 Chương 68-2: Đừng đi bán mặt (2)
96 Chương 69: Đã đủ vừa lòng
97 Chương 70: Hồi kinh (1)
98 Chương 70-2: Hồi kinh (2)
99 Chương 70-3: Hồi kinh (3)
100 Chương 71: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (1)
101 Chương 71-2: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (2)
102 Chương 71-3: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (3)
103 Chương 72: Thì ra là như vậy
104 Chương 72-2: Thì ra là như vậy (2)
105 Chương 73: Bình sanh sẽ không tương tư 1
106 Chương 73-2: Bình sanh sẽ không tương tư 2
107 Chương 74: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 1
108 Chương 74-2: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 2
109 Chương 75: Ngươi thật không muốn biết tại sao ta mời chúng tỷ muội cùng đến xem
110 Chương 76-1: Thục phi có thai 1
111 Chương 76-2: Thục phi có thai 2
112 Chương 77: Đại chiêu đọc sách của nữ chính
113 Chương 77-2: Đại chiêu đọc sách của nữ chính 2
114 Chương 78: Không thể mang thai 1
115 Chương 78-2: Không thể mang thai 2
116 Chương 78-3: Không thể mang thai 3
117 Chương 79: Hư thai 1
118 Chương 79-2: Hư thai 2
119 Chương 80-1: Cấm túc
120 Chương 80-2: Cấm túc 2
121 Chương 81-1: Vi thần cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 1
122 Chương 81-2: Vi thần trong cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 2
123 Chương 81-3: Vi thần cung thỉnh Hoàn thượng phế hậu 3
124 Chương 82: Ta không làm được
125 Chương 82-2: Ta không làm được 2
126 Chương 83: Mời ta cùng ngươi và người già vui vẻ đêm thất tịch
127 Chương 84: Học sinh chuyển trường Ngưu xoa
128 Chương 85: Chữ của Tể Tướng đại nhân
129 Chương 85-2: Chữ của Tể Tướng đại nhân 2
130 Chương 86: Chỉ là trong lòng nàng nguyện ý thôi
131 Chương 86-2: Chỉ cần nàng nguyện ý thôi 2
132 Chương 87: Cặn bã
133 Chương 88: Là lỗi của ta
134 Chương 88-2: Là lỗi của ta 2
135 Chương 88-3: Là lỗi của ta 3
136 Chương 89: Không biết xấu hổ
137 Chương 90: Trẫm sẽ không buông tay
138 Chương 91
139 Chương 92: Hai người các ngươi thì vui rồi
140 Chương 93: Đại Hi lai phạm
141 Chương 94: Xuất sứ Đại Hi (2)
142 Chương 95: Hòa đàm (1)
143 Chương 95-2: Hòa đàm (2)
144 Chương 96: Triệt binh hồi triều
145 Chương 97: Nàng đã đồng ý với ta (1)
146 Chương 97-2: Nàng đã đồng ý với ta (2)
147 Chương 98: Người yêu của ngươi là ai
148 Chương 99: Thế tử
149 Chương 100: Không biết xấu hổ
150 Chương 101: Sự cố thể chất
151 Chương 102: Ra uy
152 Chương 103: Đại Hoàn xâm chiếm
153 Chương 104: Giao dịch
154 Chương 105: Nam thần cha dị thường
155 Chương 106: Một nam chủ khác
156 Chương 107: Muốn đưa ta đi đâu (canh 2)
157 Chương 108: Hồi cung
158 Chương 109
159 Chương 110
160 Chương 111
161 Chương 112
162 Chương 113
163 Chương 114
164 Chương 115
165 Chương 116
166 Chương 117: Nhánh đâm ngang
167 Chương 118: Nguyền rủa
168 Chương 119: Tác hợp
169 Chương 120: Thả ta ra
170 Chương 121: Nghĩa nữ
171 Chương 122: Kế hoạch
172 Chương 123: Cáo biệt
173 Chương 124: Vận khí cũng là thực lực
174 Chương 125: Bỏ thuốc
175 Chương 126
176 Chương 127: Sứ thần
177 Chương 128: Chuyện cũ (tới kịch tình, vạch trần bí mật Tạ thị)
178 Chương 129: Có thai
179 Chương 130: Cha và con gái (Kịch tình)
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1: Thân xác Loli trái tim Ngự tỷ*
2
Chương 2: Nói rất có lý nên không thể phản bác
3
Chương 3: Quyết tâm làm một tiểu trong suốt*
4
Chương 4: Tam quan của Tể tướng rất chính trực
5
Chương 5: Sự kiện làm xôn xao Hậu cung
6
Chương 6: Phụ thân nhà ta là nam thần* thứ thiệt
7
Chương 7: Cuộc sống chung hằng ngày với người cha nam thần
8
Chương 8: Trên đường gặp gỡ người giàu có thật sự
9
Chương 9: Đây là đứa trẻ nghịch ngợm nhà nào
10
Chương 10: Phương thức giả bộ giàu có ở cổ đại
11
Chương 11: Tại sao không cần nó
12
Chương 12: Ám sát (canh hai)
13
Chương 13: Thật ra thì ta chỉ là muốn ăn mì
14
Chương 14: Nương nương, Hoàng thượng triệu
15
Chương 15: Khi đứa trẻ dụ dỗ:
16
Chương 16: Mỗi tên nam nhân cặn bã đều có điểm cặn bã riêng (canh hai)
17
Chương 17: Cuộc gặp gỡ trong số mệnh (canh ba)
18
Chương 18: Năng lượng vầng sáng của nữ chính max1
19
Chương 19: Đá đặt chân của nữ chính (canh hai)
20
Chương 20: Ta giả bộ yếu ớt, ngươi giả bộ mù quáng
21
Chương 21: Thái hậu nương nương, không cần cám ơn (canh hai)
22
Chương 22: Hoàng đế Bệ hạ sắp hắc hóa
23
Chương 23: Nam chính, ngươi phạm quy (canh hai)
24
Chương 24: Rút thăm đi
25
Chương 25: Đức Phi, ngươi lên đường bình an
26
Chương 26: Hoàng đế Bệ hạ không vui vẻ
27
Chương 27: Nói có lý
28
Chương 28: Muốn ôm đùi, không có cửa
29
Chương 29: Hãy đi cúng cho ta đi!
30
Chương 30: Hiền phi
31
Chương 31: Nữ chính và nam chính "trùng hợp" gặp nhau
32
Chương 32: Thế giới xem mặt có cứu vớt:
33
Chương 33: Nhận lấy tấm lòng nhiệt huyết của ta
34
Chương 34: Bị nói xấu mà không hề hay biết
35
Chương 35: Vốn không có cách nào cự tuyệt mà
36
Chương 36: Bệ hạ ngài nên uống thuốc đi
37
Chương 37: Làm nũng mà sống
38
Chương 38: Chính thức gặp mặt nữ chính đại nhân
39
Chương 39: Định luật nữ chính
40
Chương 40: Vì sao cuộc sống lại bi thống như thế
41
Chương 41: Lực lượng của kịch tình đại thần
42
Chương 42: Đừng nghĩ nhiều
43
Chương 43: Xấu mặt
44
Chương 44: Người giật dây
45
Chương 45: Nhìn rõ ngươi rồi nam chính căn bã
46
Chương 46: Hắn đang làm mình làm mẩy với ta
47
Chương 47: Lần đầu tiên gặp mặt nam phụ
48
Chương 48: Thư viện Lăng Vân
49
Chương 49: Nam phụ mới thật sự là tuyệt sắc
50
Chương 50: Điểm kích khởi Tĩnh Vương điện hạ hắc hóa
51
Chương 51: Không muốn trở về
52
Chương 52-1: Xin đặt trước
53
Chương 52-2: Xin đặt trước (2)
54
Chương 52-3: Xin đặt trước (3)
55
Chương 52-4: Xin đặt trước (4)
56
Chương 53-1: Đúng là không thể nào có sự trùng hợp
57
Chương 53-2: Chính là không thể nào có trùng hợp (2)
58
Chương 53-3: Chính là không thể nào có trùng hợp (3)
59
Chương 53-4: Chính là không thể nào có trùng hợp (4)
60
Chương 54-1: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (1)
61
Chương 54-2: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (2)
62
Chương 54-3: Một tên khốn nạn phá hủy đi tất cả (3)
63
Chương 55-1: Chỉ số thông minh bị đè bẹp
64
Chương 55-2: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (2)
65
Chương 55-3: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (3)
66
Chương 56-1: Tổ đội đánh Boss (1)
67
Chương 56-2: Tổ đội đánh Boss (2)
68
Chương 57: Chưa qua sông đã bắt đầu phá cầu
69
Chương 58: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (1)
70
Chương 58-2: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (2)
71
Chương 59-1: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (1)
72
Chương 59-2: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (2)
73
Chương 59-3: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (3)
74
Chương 60-1: Đào ra vàng giữa sa mạc (1)
75
Chương 60-2: Đào ra vàng giữa sa mạc (2)
76
Chương 60-3: Đào ra vàng giữa sa mạc (3)
77
Chương 61-1: Đi đi (1)
78
Chương 61-2: Đi đi ~ (2)
79
Chương 61-3: Đi đi ~ (3)
80
Chương 62: Phỏng đoán về việc Hoàng đế Nam tuần (1)
81
Chương 62-2: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (2)
82
Chương 62-3: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (3)
83
Chương 63-1: Lũ lụt ở Thanh Châu (1)
84
Chương 63-2: Lũ lụt ở Thanh Châu (2)
85
Chương 64-1: Năm lượng bạc có đắt hay không (1)
86
Chương 64-2: Năm lượng bạc có đắt hay không (2)
87
Chương 64-3: Năm lượng bạc có đắt hay không (3)
88
Chương 65: Cảnh Hoan. . . . . .
89
Chương 66: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (1)
90
Chương 66-2: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (2)
91
Chương 67: Con dâu nuôi từ bé sao (1)
92
Chương 67-2: Con dâu nuôi từ bé sao (2)
93
Chương 67-3: Con dâu nuôi từ bé sao (3)
94
Chương 68: Đừng đi bán mặt
95
Chương 68-2: Đừng đi bán mặt (2)
96
Chương 69: Đã đủ vừa lòng
97
Chương 70: Hồi kinh (1)
98
Chương 70-2: Hồi kinh (2)
99
Chương 70-3: Hồi kinh (3)
100
Chương 71: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (1)
101
Chương 71-2: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (2)
102
Chương 71-3: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (3)
103
Chương 72: Thì ra là như vậy
104
Chương 72-2: Thì ra là như vậy (2)
105
Chương 73: Bình sanh sẽ không tương tư 1
106
Chương 73-2: Bình sanh sẽ không tương tư 2
107
Chương 74: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 1
108
Chương 74-2: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 2
109
Chương 75: Ngươi thật không muốn biết tại sao ta mời chúng tỷ muội cùng đến xem
110
Chương 76-1: Thục phi có thai 1
111
Chương 76-2: Thục phi có thai 2
112
Chương 77: Đại chiêu đọc sách của nữ chính
113
Chương 77-2: Đại chiêu đọc sách của nữ chính 2
114
Chương 78: Không thể mang thai 1
115
Chương 78-2: Không thể mang thai 2
116
Chương 78-3: Không thể mang thai 3
117
Chương 79: Hư thai 1
118
Chương 79-2: Hư thai 2
119
Chương 80-1: Cấm túc
120
Chương 80-2: Cấm túc 2
121
Chương 81-1: Vi thần cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 1
122
Chương 81-2: Vi thần trong cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 2
123
Chương 81-3: Vi thần cung thỉnh Hoàn thượng phế hậu 3
124
Chương 82: Ta không làm được
125
Chương 82-2: Ta không làm được 2
126
Chương 83: Mời ta cùng ngươi và người già vui vẻ đêm thất tịch
127
Chương 84: Học sinh chuyển trường Ngưu xoa
128
Chương 85: Chữ của Tể Tướng đại nhân
129
Chương 85-2: Chữ của Tể Tướng đại nhân 2
130
Chương 86: Chỉ là trong lòng nàng nguyện ý thôi
131
Chương 86-2: Chỉ cần nàng nguyện ý thôi 2
132
Chương 87: Cặn bã
133
Chương 88: Là lỗi của ta
134
Chương 88-2: Là lỗi của ta 2
135
Chương 88-3: Là lỗi của ta 3
136
Chương 89: Không biết xấu hổ
137
Chương 90: Trẫm sẽ không buông tay
138
Chương 91
139
Chương 92: Hai người các ngươi thì vui rồi
140
Chương 93: Đại Hi lai phạm
141
Chương 94: Xuất sứ Đại Hi (2)
142
Chương 95: Hòa đàm (1)
143
Chương 95-2: Hòa đàm (2)
144
Chương 96: Triệt binh hồi triều
145
Chương 97: Nàng đã đồng ý với ta (1)
146
Chương 97-2: Nàng đã đồng ý với ta (2)
147
Chương 98: Người yêu của ngươi là ai
148
Chương 99: Thế tử
149
Chương 100: Không biết xấu hổ
150
Chương 101: Sự cố thể chất
151
Chương 102: Ra uy
152
Chương 103: Đại Hoàn xâm chiếm
153
Chương 104: Giao dịch
154
Chương 105: Nam thần cha dị thường
155
Chương 106: Một nam chủ khác
156
Chương 107: Muốn đưa ta đi đâu (canh 2)
157
Chương 108: Hồi cung
158
Chương 109
159
Chương 110
160
Chương 111
161
Chương 112
162
Chương 113
163
Chương 114
164
Chương 115
165
Chương 116
166
Chương 117: Nhánh đâm ngang
167
Chương 118: Nguyền rủa
168
Chương 119: Tác hợp
169
Chương 120: Thả ta ra
170
Chương 121: Nghĩa nữ
171
Chương 122: Kế hoạch
172
Chương 123: Cáo biệt
173
Chương 124: Vận khí cũng là thực lực
174
Chương 125: Bỏ thuốc
175
Chương 126
176
Chương 127: Sứ thần
177
Chương 128: Chuyện cũ (tới kịch tình, vạch trần bí mật Tạ thị)
178
Chương 129: Có thai
179
Chương 130: Cha và con gái (Kịch tình)