Chương 84: Thú Dữ

Đi ngang qua thác nước, mấy đứa con trai nhanh chóng tìm cho bản thân một nơi đầy “tình thơ ý họa” mà “giải quyết nỗi buồn”, Shizuka một mặt xấu hổ mà nhìn Doraemon nói:

“Cậu có thể cho tớ mượn cánh cửa được không vậy?”

Shizuka nói làm Doraemon nhảy lên kinh ngạc thốt lên:

“Cả cậu nữa sao Shizuka?”

Jaian nghe thấy Doraemon nói nên cũng bu lại, hỏi Shizuka tại sao lại muốn quay về, cậu ta có cảm giác đi đi bỗng lại có người muốn về nhà thì thật mất đi cái thú vị của đi thám hiểm á, nên nhất quyết hỏi cho ra nhẽ tại sao Shizuka lại về.

“Không ai được về nhà qua cửa thần kì cả! Kể cả có việc gì đi nữa!”

Jaian chém đinh chặt sắt mà nói. Shizuka nghe vậy thì một mặt đỏ bừng mà ấp úng nói:

“Nhưng mà… Nhưng mà… tớ muốn đi… Tolet…”

Jaian trợn tròn mắt lên, cơ mà lời nói đã ra khỏi miệng như bát nước đổ đi, cậu ta vẫn chống chế:

“Không sao! Tớ sẽ quay lưng lại chắn cho cậu đi vệ sinh!”

….. Bốp!!!

Và dĩ nhiên tưởng thưởng của cậu ta là một vệt đỏ ửng hình bàn tay bên má trái, còn Shizuka vẫn là về nhà qua cánh cửa thần kì đi á. Đúng là “không tìm chết sẽ chẳng phải chết” là câu nói chí lí muôn thuở a.

Sau khi Shizuka trở lại, Jaian một mặt tức tối mà hét lên:

“Ai mà dám đòi về nhà nữa sẽ ăn cú đấm này! Tớ cảnh cáo đấy!”

Liếc Jaian một cái, Nobita không mặn không nhạt nói:

“Tớ là đội trưởng nơi đây! Cậu nên nhớ về điều đó! Vả lại cậu không đánh thắng tớ!”

Jaian đang tức tối mặt đỏ bừng lên, định bụng một ăn một thua với Nobita thì Shizuka kể đến trước khi trở lại thấy mẹ Jaian như thế nào hung hãn, khuôn mặt thế nào đáng sợ đi tìm hắn.

Thế là khí tức hung hãn của cậu ta không còn lại một mống, phá vỡ luôn cái luật vừa hùnh hồn tuyên bố mà cắp đít chạy về nhà đi chịu đòn. Đợi cậu ta về, Nobita mới mở miệng ra nói:

“Người ta đi du lịch quên mang tiền, vậy thì họ phải đi ăn xin nơi đầu đường cuối phố chỉ để về đến nhà thôi đấy! Chúng ta có cánh cửa thần kì a… Người ta đi xa quên vệc quan trọng, lại chẳng thể quay về nhà hoàn thành nên chỉ đành ngậm ngùi thất bại! Chúng ta có cánh cửa bước qua là đi về a…”

Rồi quay qua Nobita nhìn với ánh mắt đầy sắc bén:

“Cả cậu lúc nãy! Suneo và Shizuka! Cũng đều cần thiết mới đi về, nếu không về lúc đó thì cậu sẽ còn ăn đòn hơn lúc này nhiều! Có mà không dùng… Cậu ngốc hả?”

Sửng cồ một mớ giáo lí ném xuống làm Jaian câm miệng lại, quả thật nếu như không về lúc nãy thì cậu ấy đảm bảo ăn đủ a… Thế là cậu ta chấp nhận lủi hủi mà coi như thừa nhận sai lầm á, còn cúi đầu nhận sai cái gì thì vốn là trong cái tính cách tự cao của cậu ta là không tồn tại á.

Thế là cả đám lại tiếp tục lên đường, đi mãi, đi mãi…. Con người a, ai mà chả có chút cả thèm chóng chán, đi mà không thấy gì khác ngoài rừng rồi cây sẽ khiến cho họ chán chuwong ngay á.

Dẫn đầu chính là Suneo, đi qua một khúc cây ngã đổ ngang đường thì cậu ta than lên:

“Bắt đầu chán rồi nha… đi đoạn đường này mãi mà chả có lấy một con động vật.”

Shizuka cũng thấy đã đi khá đủ nên đề nghị:

“Hay chúng ta nghỉ chân ăn trưa cái đi ha?”

“Đồng ý!!!”

Cả Nobita, Suneo, Doraemon… dĩ nhiên ngoại trừ Jaian thì tất cả đều đầy máu phục sinh đưa hai tay đồng ý. Còn tại làm sao cậu ta không hô đồng ý ấy hả? Tại có cảm giác “hài tử vương” danh hiệu bị mất mát ý mà, xưa kia là hắn nói một đâu ai dám kêu hai, hắn có sai cũng đâu ai dám nói hắn câu gì, nhưng lần này khác, Nobita lại dám thẳng mặt chỉ trích hắn, mà hắn lại không biết phản bác thế nào nên vẫn đang cảm thấy uy vọng bản thân bị tổn thương.

Doraemon nhanh chóng rút ra điện thoại gọi món chuẩn bị gọi thì Jaian nhanh chóng chặn lại hét lên:

“Nếu cậu gọi nhân viên cửa hàng đến đây thì còn gì là chuyến thám hiểm chỉ có mấy người chúng ta nữa?”

May sao Doraemon đã chuẩn bị nhiều loại ăn uống hơn nhờ nhắc nhở của Nobita nên cũng không bối rối mà rút thêm một cái từ trong túi ra:

“Ống tiêm điều khiển thực vật!! Với ống số 1 này thì mọi người có thể giản đơn mà có món ăn yêu thích chỉ cần gọi lên tên nó thôi!”

Nobita nhanh chóng hô lên:

“Tớ Takoyaki nhé!”

Shizuka cũng theo sau cười nói:

“Bánh Kếp(???) cho tớ nhé!”

Suneo thì đơn giản món ăn của đại gia:

“Tớ Cua Ráng!!!”

Jaian thì một mặt khó chịu quay qua nơi khác nói cộc lốc:

“Ramen!”

Doraemon bắt đầu tìm kiếm dung dịch tạo thức ăn và chọn cây cối để tiêm vào dung dịch, coi Doraemon tiêm thuốc khiến cây nhanh chóng ra hoa kết quả thậm chí đến quả chín mà chỉ đơn giản tính bằng giây, Nobita có cảm giác nếu có dân tộc hắn người thấy vậy đảm bảo không dám ăn luôn.

Tại sao à, nhìn thế này đơn giản một từ bón hóa chất tăng trưởng chỉ là bậc chút chít á, cơ mà bón hóa chất hay thuốc kích thích còn chả dám ăn thì người dân tộc hắn đảm bảo không dám ăn loại quả tạo ra từ thứ còn kinh người hơn cả “kích thích” cái từ này nữa á, này là “bơm hơi” cơ.

Nhưng đã quen với Doraemon thần kì, bảo bối phần lớn thực dụng và an toàn nên mấy người cũng không ngại ngùng mà sẽ ăn hết cả á, dĩ nhiên là sau khi Nobita làm mẫu lấy ra cả một hộp Takoyaki từ quả cây kết thành thì mấy người mới ai nấy tự lấy phần mình.

Doraemon còn đầy tâm lí mà tạo ra một bàn ăn trên đỉnh ngọn cây cao nhất để cả bọn vừa ăn vừa ngắm phong cảnh cơ mà, đơn giản dùng “thang máy khẩn cấp” để di chuyển, quả là một cuộc ăn uống dã ngoại thú vị.

Đứng trên đỉnh của khu rừng, trải rộng tầm nhìn ra cả bầu trời bao la, từng đàn chim bay nối đuôi nhau bay hướng chân trời, từng cánh rừng bát ngát đứng dưới chân mình, có cảm giác bản thân to lớn vĩ ngạn, có bức bối gì trong lòng cũng dễ dàng giải tỏa.

Nhìn Jaian cả buổi không chịu dãn ra cái lông mày bây giờ cũng phải một mặt thán phục trước sự hùng vĩ của thiên nhiên là rõ, cả đám ngắm nhìn chút chút rồi lại ai lấy phần người nấy mà bắt đầu ăn trưa đi.

Ăn được miếng ăn, lại có phong cảnh xoa dịu, Jaian lại trở lại là người năng nổ nhiệt tình như trước mà bắt chuyện:

“Ngồi ăn trên ngọn cây thế này là số zách nha!”

Doraemon cũng cười mà nói chọc khoáy:

“Cuối cùng thì cậu Jaian nhà ta cũng đã phát hiện ra rồi nhỉ?”

Mọi người cũng cười to như nắc nẻ, coi bộ thật là vui vẻ, còn Jaian thì một mặt gãi gãi đầu, một mặt cười trừ. Cả bọn người ăn thức ăn của người, chó ăn thức ăn cho chó, hòa đồng mà có vẻ như những người cùng ăn với nhau hơn là phân biệt chủ tớ, trẻ con a… thường xuyên để tâm đến nhiều việc mà người lớn chẳng làm nổi á, ví như coi vật nuôi không khác một người bạn con người.

Đang ăn thì bỗng Peko như có cảm ứng, nhìn về phương xa, chạy đến bên mép “bàn ăn” mà sủa lên mấy tiếng, Jaian một mặt tò mò hỏi:

“Chuyện gì vậy a Peko?”

Cả nhóm cùng lại gần nhìn theo hướng Peko đang nhìn và nhận ra một dãy liên sơn gồm nhiều đỉnh núi, cao nguyên san sát nhau tạo ra, trung tâm của nó lại không tài nào thấy được bởi một lớp sương mù dày đặc.

Nuốt miếng Takoyaki trong miệng, Nobita mới nói:

“À… Thì ra Peko phát hiện ra đích đến của chúng ta rồi a? Đó chính là “khu rừng sương muối” đấy!”

“Thật là nó đó sao? Đích đến cho cuộc thám hiểm chúng ta hướng tới?”

Jaian một mặt sung sướng hỏi lại chắc ăn, nhưng coi bộ cậu ta cũng hỏi thế thôi nhưng đã biết chắc đáp án rồi, bởi thế mấy người chạy tưng tưng như ăn mừng, nhìn mọi người cười vui Nobita cũng thấy thật nhẹ nhàng, tuy nhiên nói hắn hảy tưng tửng như mấy cậu ấy thì Nobita chịu á, hắn lại chẳng phải là trẻ con chính hiệu á, là một cái “giả trẻ con” thôi a…

Ăn uống xong xuôi, cả đám đầy sĩ khí mà đi tiếp con đường còn dang dở, Jaian một mặt đầy hưng phấn mà dẫn đầu:

“Người tớ như đang sùng sục khí thế đây! Nếu như có con thú hoang dã nào nữa thì thú vị biết bao!”

Liếc Jaian, Nobita biết thừa sẽ là vậy mà, nguyên tác chả phải cậu ta muốn tìm thú hoang thể hiện nhưng ngược lại bị chính luc thú hoang ngược không muốn không muốn a, thế rồi lại lên tính khí mà bỏ dở cuộc hành trình và cả đống hệ liệt khác, nói cho cùng Nobita cũng muốn mạo hiểm vui thú, nhưng hắn là người lớn, ít nhất tâm lí là người lớn, hắn tự đặt cho bản thân ngoài là bạn của cả đám trẻ, bên cạnh đó còn tự đặt nhiệm vụ lầ người bảo hộ cho họ nữa.

Doraemon từ xưa đến nay chưa bao giờ là một Robot trông trẻ chính thức, cậu ấy càng giống như một đứa trẻ, là bạn cùng chơi với người cần được trông ấy thôi, dĩ nhiên đó cũng là ưu điểm của cậu ấy, nhưng bên cạnh đó, cậu ấy cũng ham vui và phạm sai lầm không đặt sự an toàn của người bản thân trông nom lên cao nhất.

Nobita dĩ nhiên là không muốn vậy, phạm nguy hiểm có người bảo đó mới là sự kích thích trong cuộc hành trình, Nobita quan niệm lại là thăm thú điều mới lạ và đảm bảo bản thân và người xung quanh an toàn mới là nhất.

Quay qua Jaian, Nobita mở miệng dẫn lối:

“Jaian-kun! Cậu chỉ là một đứa bé 10 tuổi mà thôi, cho dù cậu có thể đánh thắng hầu hết lũ bạn cùng tuổi, nhưng cậu có chắc bản thân đánh thắng được cả những con thú hung hãn trong rừng già Châu Phi này không?”

Jaian không phục mà vỗ vỗ bắp tay thể hiện cơ bắp bản thân rồi nói:

“Cậu không được khinh thường sức mạnh của tớ! Thấy bắp tay này không? Cho dù là cọp báo hổ beo gì đều không chịu nổi!”

Bắt đầu thổi ngưu bức Jaian, Nobita cũng trợn trắng mắt mà quay qua Doraemon mà nói:

“Cậu có bảo bối gọi thú dữ nào không Doraemon?”

Cười cười, Doraemon cũng không lo lắng mà lôi từ trong túi ra một chiếc khăn quàng:

“Áo choàng thu hút thú dữ! Chỉ cần khoác nó lên thì chiếc áo sẽ toát ra ánh sáng làm cho thú dữ nổi giận. Cậu định cho Jaian-kun mặc hả?”

Liếc Jaian đang đi bên cạnh, Nobita nói:

“Không, không! Thế quá nguy hiểm, đưa nó cho tớ mặc đi! Có gì tớ có thể xử lí được.”

Từng thấy Nobita “đại phát thần uy”, Doraemon cũng không ngần ngại khoác chiếc áo lên lưng Nobita.

Quả nhiên vừa khoác lên con Peko đi đầu đã dừng phắt lại, hướng đầu lên trên các cành cây mà sủa lên Gâu Gâu…

Nobita cũng không nhìn lại mà quay qua Jaian mà cười như âm mưu được thực hiện rồi nói:

“Thú dữ đã đến! Đến lúc cậu khoe sức mạnh của bản thân rồi Jaian!”

Chapter
1 Chương 1: Xuyên Qua Thành Nobita
2 Chương 2: Ngón Tay Vàng Lóe Sáng Đăng Tràng
3 Chương 3: Tìm Hiểu Ngón Tay Vàng
4 Chương 4: Suy Nghĩ Về Tương Lai
5 Chương 5: Ngày Thường Của Nobita
6 Chương 6: Nhận Ra Và Thay Đổi
7 Chương 7: Ngày Học Đầu Tiên
8 Chương 8: Kết Thúc Tính Nhu Nhược
9 Chương 9: Thời Gian Và Thành Quả
10 Chương 10: Nghỉ Hè Và Bài Tập Khoa Học
11 Chương 11: Hè Đến Và Dự Định
12 Chương 12: Hè A....
13 Chương 13: Có Tiền Rồi
14 Chương 14: Cũng Có Thể Đẹp Trai Nobita
15 Chương 15: Ôi Vận Mệnh! Diệu A...
16 Chương 16: Sắp Tết Và Hỏa Hoạn
17 Chương 17: Anh Hùng?
18 Chương 18: Vận Mệnh Mang Doraemon Đến
19 Chương 19: Nobita Của Tương Lai? Thần Côn?
20 Chương 20: Tránh Trời Không Khỏi Số
21 Chương 21: Có Sức Mạnh
22 Chương 22: Hành Trình Mới Sắp Bắt Đầu
23 Chương 23: Quả Trứng...Tìm Được
24 Chương 24: Pisuke...Chú Khủng Long Đáng Yêu
25 Chương 25: Bắt Đầu Hành Trình Kỉ Jura
26 Chương 26: Vận Mệnh Khó Thay Đổi
27 Chương 27: Chuẩn Bị Cho Chuyến Đi Dài Cùng Hành Động Của Nobita
28 Chương 28: Anh Hùng Vô Danh
29 Chương 29: Shizuka Nghi Hoặc
30 Chương 30: Âm Thầm Bảo Hộ
31 Chương 31: Bại Lộ Và Phát Hiện
32 Chương 32: Tận Mắt Nhìn Thấy
33 Chương 33: Gặp Đại Địch
34 Chương 34: Cuối Cùng Vẫn Nương Tay
35 Chương 35: Kết Thúc Cuộc Hành Trình
36 Chương 36: Mua Vũ Khí Và Bộ Sưu Tập
37 Chương 37: Con Đường Sức Mạnh
38 Chương 38: Tổ Tiên Bất Tranh Khí
39 Chương 39: Bắt Đầu Kế Hoạch Bồi Dưỡng
40 Chương 40: Kế Hoạch Và Đào Tạo
41 Chương 41: Bắt Đầu Của Một Huyền Thoại Và Cuộc Gặp Định Mệnh
42 Chương 42: Cùng Nhau Ở Ẩn
43 Chương 43: Thế Nào Là Uy, Thế Nào Là Úy
44 Chương 44: Kết Thúc Và Rời Đi
45 Chương 45: Bản Tin Thời Sự
46 Chương 46: Sự Quan Trọng Của Công Đức Và Nguyện Lực
47 Chương 47: Tan Vỡ...
48 Chương 48: Chết Lặng Và Cố Gắng Vớt Vát Của Doremi
49 Chương 49: Cả Hai Cùng Đau Lòng
50 Chương 50: Ẩn Thế Gia Tộc?
51 Chương 51: Được Chú Ý Gia Đình Nobi
52 Chương 52: Ting Ting, Bạn Có Tin Nhắn
53 Chương 53: Giúp Đỡ Sửa Chữa Phi Thuyền
54 Chương 54: Lần Đầu Đến Kuzakuza
55 Chương 55: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen(Thượng)
56 Chương 56: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen (Hạ)
57 Chương 57: Shizuka Gặp Nguy Hiểm
58 Chương 58: Hòa Hảo Trở Lại
59 Chương 59: Những Ngày Yên Bình Ở Hành Tinh Kuzakuza
60 Chương 60: Lại Đối Đầu Lũ Hành Tinh Đen
61 Chương 61: Cuộc Chiến Ngoài Vũ Trụ
62 Chương 62: Đánh Bại? Không Đánh Bại?
63 Chương 63: Những Ngày Tháng Yên Bình
64 Chương 64: Lại Một Lần Đánh Bại
65 Chương 65: Mọi Việc Đã Xong Xuôi, Chỉ Còn Chờ Gió Đông
66 Chương 66: Thời Gian Đồng Bộ
67 Chương 67: Bại Lộ Khí
68 Chương 68: Âm Mưu Hủy Diệt
69 Chương 69: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
70 Chương 70: Không Chịu Nổi Một Kích
71 Chương 71: Kết Thúc Và Đông Đến
72 Chương 72: Cũng Có Thể Đẹp Trai Doraemon
73 Chương 73: Sennin(Tiên Nhân)
74 Chương 74: Tu Hành Và Giải Khai Bí Mật Sennin
75 Chương 75: Trở Về Và Vấn Đề Nhà Ở
76 Chương 76: Lâu Đài
77 Chương 77: Chuẩn Bị Trước Khi Chuyển Di
78 Chương 78: Con Ma Giáp Xuất Hiện
79 Chương 79: Cứu Lot Và Chút Chuyện Nhỏ
80 Chương 80: Kết Cục
81 Chương 81: Hoàng Tử Chó
82 Chương 82: Bắt Đầu Hành Trình
83 Chương 83: Cuộc Pic Nic
84 Chương 84: Thú Dữ
85 Chương 85: Bực Tức Jaian
86 Chương 86: Thần Khuyển Hiển Linh
87 Chương 87: Ba Mạng Người
88 Chương 88: Đổ Máu
89 Chương 89: Cuộc Hành Trình Này Ngày Càng Thú Vị
90 Chương 90: Ngả Bài
91 Chương 91: Một Chữ Không Tin
92 Chương 92: Vương Quốc Bauwanko
93 Chương 93: Cướp Ngục
94 Chương 94: Tuyệt Cảnh?
95 Chương 95: Thẳng Tiến
96 Chương 96: Pho Tượng Chuyển Động
97 Chương 97: Kết Thúc
98 Chương 98: Trở Về
99 Chương 99: Vội viết được ngàn chữ, mai bù chương
100 Chương 100: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
101 Chương 101: Quay Lưng Đi, Ẩn Sâu Công Cùng Danh
102 Chương 102: Biến Số
103 Chương 103: Mơ Vẫn Là Thực?
104 Chương 104: Ninja Nobita
105 Chương 105: Bi Kịch Nobita
106 Chương 106: Anh Hùng? Ác Nhân?
107 Chương 107: Hóa Ra Ta Là Trong Pac Man Thế Giới?
108 Chương 108: Sở Thú Phong Ba
109 Chương 109: Tổ Ba Siêu Nhân Gặp Mặt
110 Chương 110: Chút Sóng Gió
111 Chương 111: Siêu Nhân... Nước Thật Đục
112 Chương 112: Chú Siêu Nhân Biệt Khuất
113 Chương 113: Đi Chơi Hè Khúc Nhạc Dạo
114 Chương 114: Cuộc Hành Trình Đáy Biển
115 Chương 115: Đáy Biển Thám Hiểm
116 Chương 116: Đáy biển kì thú
117 Chương 117: Suýt chết bộ đôi hai người
118 Chương 118: Chương ngắn
119 Chương 119: Lần đầu cham trán
120 Chương 120: Thủy quái tấn công
121 Chương 121: Lần đầu đụng độ trong không vui
122 Chương 122: Hôm nay không chương! Mai bù nhé!
123 Chương 123: Vẫn là chưa bù được chương nhá. Viết được ít ít thui
124 Chương 124: Cảm nghĩ
125 Chương 125: Nobita suy luận
126 Chương 126: Đơn giản hạ gục
127 Chương 127: Bài nghiên cứu khoa học
128 Chương 128: Người đàn ông ngoại quốc
129 Chương 129: Quỷ vương
130 Chương 130: Hành trình tìm kiếm
131 Chương 131: Nobita Là Momotaro?
132 Chương 132: Ngày mai sửa chương á
133 Chương 132-2: Đánh bại quỷ vương
134 Chương 133: Hết hè
135 Chương 134: Thẩm có thể nhẫn thúc không thể nhịn
136 Chương 135: Tương Phùng
137 Chương 136: Hành trình mới?
138 Chương 137: Giống mà khác một dạng phiêu lưu
139 Chương 138: Ngày mới, thế giới mới
140 Chương 139: Cả nhóm hành trình
141 Chương 140: Thế giới phép thuật
142 Chương 141: Học phép thuật
143 Chương 142: Một đám thiên tài
144 Chương 143: To gan ý tưởng
145 Chương 144: Sáng tạo phép thuật
146 Chương 145: Thiên thạch rơi, cốt truyện mở
147 Chương 146: Hào quang nhân vật chính
148 Chương 147: Trời... Sắp biến đổi
149 Chương 148: Hồ điệp vẫy cánh
150 Chương 149: Vào ma giới
151 Chương 150: Tân Bí Ma Vương
152 Chương 151: Nguy cơ khó giải
153 Chương 152
154 Chương 153: Đánh Bại Ma Vương
155 Chương 154: Phương Pháp Của Nobita
156 Chương 155: Thử Nghiệm Làm Phim
157 Chương 156: The Avenger???
158 Chương 157: Đóng Phim Cùng Chút Chuyện Bên Lề
159 Chương 158: Tự Buộc Đá Vào Chân
160 Chương 159: Họa Từ Trên Trời Rơi Xuống
161 Chương 160: Đại Chiến Tên Độc Tài
162 Chương 161: Hai Tên Lười
163 Chương 162: Siêu Nhân, Siêu Anh Hùng Thuyết Pháp
164 Chương 163: Thành Công? Thất Bại?
165 Chương 164: Hội Họa
166 Chương 165: Rèn Luyện Siêu Năng
167 Chương 166: Nguy Cơ Sắp Tới
168 Chương 167: Chiến Tranh Điềm Báo
169 Chương 168: Nhân Thủ Thiếu Thốn
170 Chương 169: Không Thể Thoát Một Trận Chiến
171 Chương 170: Lần Đầu Xung Đột
172 Chương 171: Giải Pháp Bất Đắc Dĩ
173 Chương 172: Kế Hoạch
174 Chương 173: Không Đến Nỗi Bết Bát Tình Cảnh
175 Chương 174: Binh Đoàn Giáng Lâm
Chapter

Updated 175 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Qua Thành Nobita
2
Chương 2: Ngón Tay Vàng Lóe Sáng Đăng Tràng
3
Chương 3: Tìm Hiểu Ngón Tay Vàng
4
Chương 4: Suy Nghĩ Về Tương Lai
5
Chương 5: Ngày Thường Của Nobita
6
Chương 6: Nhận Ra Và Thay Đổi
7
Chương 7: Ngày Học Đầu Tiên
8
Chương 8: Kết Thúc Tính Nhu Nhược
9
Chương 9: Thời Gian Và Thành Quả
10
Chương 10: Nghỉ Hè Và Bài Tập Khoa Học
11
Chương 11: Hè Đến Và Dự Định
12
Chương 12: Hè A....
13
Chương 13: Có Tiền Rồi
14
Chương 14: Cũng Có Thể Đẹp Trai Nobita
15
Chương 15: Ôi Vận Mệnh! Diệu A...
16
Chương 16: Sắp Tết Và Hỏa Hoạn
17
Chương 17: Anh Hùng?
18
Chương 18: Vận Mệnh Mang Doraemon Đến
19
Chương 19: Nobita Của Tương Lai? Thần Côn?
20
Chương 20: Tránh Trời Không Khỏi Số
21
Chương 21: Có Sức Mạnh
22
Chương 22: Hành Trình Mới Sắp Bắt Đầu
23
Chương 23: Quả Trứng...Tìm Được
24
Chương 24: Pisuke...Chú Khủng Long Đáng Yêu
25
Chương 25: Bắt Đầu Hành Trình Kỉ Jura
26
Chương 26: Vận Mệnh Khó Thay Đổi
27
Chương 27: Chuẩn Bị Cho Chuyến Đi Dài Cùng Hành Động Của Nobita
28
Chương 28: Anh Hùng Vô Danh
29
Chương 29: Shizuka Nghi Hoặc
30
Chương 30: Âm Thầm Bảo Hộ
31
Chương 31: Bại Lộ Và Phát Hiện
32
Chương 32: Tận Mắt Nhìn Thấy
33
Chương 33: Gặp Đại Địch
34
Chương 34: Cuối Cùng Vẫn Nương Tay
35
Chương 35: Kết Thúc Cuộc Hành Trình
36
Chương 36: Mua Vũ Khí Và Bộ Sưu Tập
37
Chương 37: Con Đường Sức Mạnh
38
Chương 38: Tổ Tiên Bất Tranh Khí
39
Chương 39: Bắt Đầu Kế Hoạch Bồi Dưỡng
40
Chương 40: Kế Hoạch Và Đào Tạo
41
Chương 41: Bắt Đầu Của Một Huyền Thoại Và Cuộc Gặp Định Mệnh
42
Chương 42: Cùng Nhau Ở Ẩn
43
Chương 43: Thế Nào Là Uy, Thế Nào Là Úy
44
Chương 44: Kết Thúc Và Rời Đi
45
Chương 45: Bản Tin Thời Sự
46
Chương 46: Sự Quan Trọng Của Công Đức Và Nguyện Lực
47
Chương 47: Tan Vỡ...
48
Chương 48: Chết Lặng Và Cố Gắng Vớt Vát Của Doremi
49
Chương 49: Cả Hai Cùng Đau Lòng
50
Chương 50: Ẩn Thế Gia Tộc?
51
Chương 51: Được Chú Ý Gia Đình Nobi
52
Chương 52: Ting Ting, Bạn Có Tin Nhắn
53
Chương 53: Giúp Đỡ Sửa Chữa Phi Thuyền
54
Chương 54: Lần Đầu Đến Kuzakuza
55
Chương 55: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen(Thượng)
56
Chương 56: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen (Hạ)
57
Chương 57: Shizuka Gặp Nguy Hiểm
58
Chương 58: Hòa Hảo Trở Lại
59
Chương 59: Những Ngày Yên Bình Ở Hành Tinh Kuzakuza
60
Chương 60: Lại Đối Đầu Lũ Hành Tinh Đen
61
Chương 61: Cuộc Chiến Ngoài Vũ Trụ
62
Chương 62: Đánh Bại? Không Đánh Bại?
63
Chương 63: Những Ngày Tháng Yên Bình
64
Chương 64: Lại Một Lần Đánh Bại
65
Chương 65: Mọi Việc Đã Xong Xuôi, Chỉ Còn Chờ Gió Đông
66
Chương 66: Thời Gian Đồng Bộ
67
Chương 67: Bại Lộ Khí
68
Chương 68: Âm Mưu Hủy Diệt
69
Chương 69: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
70
Chương 70: Không Chịu Nổi Một Kích
71
Chương 71: Kết Thúc Và Đông Đến
72
Chương 72: Cũng Có Thể Đẹp Trai Doraemon
73
Chương 73: Sennin(Tiên Nhân)
74
Chương 74: Tu Hành Và Giải Khai Bí Mật Sennin
75
Chương 75: Trở Về Và Vấn Đề Nhà Ở
76
Chương 76: Lâu Đài
77
Chương 77: Chuẩn Bị Trước Khi Chuyển Di
78
Chương 78: Con Ma Giáp Xuất Hiện
79
Chương 79: Cứu Lot Và Chút Chuyện Nhỏ
80
Chương 80: Kết Cục
81
Chương 81: Hoàng Tử Chó
82
Chương 82: Bắt Đầu Hành Trình
83
Chương 83: Cuộc Pic Nic
84
Chương 84: Thú Dữ
85
Chương 85: Bực Tức Jaian
86
Chương 86: Thần Khuyển Hiển Linh
87
Chương 87: Ba Mạng Người
88
Chương 88: Đổ Máu
89
Chương 89: Cuộc Hành Trình Này Ngày Càng Thú Vị
90
Chương 90: Ngả Bài
91
Chương 91: Một Chữ Không Tin
92
Chương 92: Vương Quốc Bauwanko
93
Chương 93: Cướp Ngục
94
Chương 94: Tuyệt Cảnh?
95
Chương 95: Thẳng Tiến
96
Chương 96: Pho Tượng Chuyển Động
97
Chương 97: Kết Thúc
98
Chương 98: Trở Về
99
Chương 99: Vội viết được ngàn chữ, mai bù chương
100
Chương 100: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
101
Chương 101: Quay Lưng Đi, Ẩn Sâu Công Cùng Danh
102
Chương 102: Biến Số
103
Chương 103: Mơ Vẫn Là Thực?
104
Chương 104: Ninja Nobita
105
Chương 105: Bi Kịch Nobita
106
Chương 106: Anh Hùng? Ác Nhân?
107
Chương 107: Hóa Ra Ta Là Trong Pac Man Thế Giới?
108
Chương 108: Sở Thú Phong Ba
109
Chương 109: Tổ Ba Siêu Nhân Gặp Mặt
110
Chương 110: Chút Sóng Gió
111
Chương 111: Siêu Nhân... Nước Thật Đục
112
Chương 112: Chú Siêu Nhân Biệt Khuất
113
Chương 113: Đi Chơi Hè Khúc Nhạc Dạo
114
Chương 114: Cuộc Hành Trình Đáy Biển
115
Chương 115: Đáy Biển Thám Hiểm
116
Chương 116: Đáy biển kì thú
117
Chương 117: Suýt chết bộ đôi hai người
118
Chương 118: Chương ngắn
119
Chương 119: Lần đầu cham trán
120
Chương 120: Thủy quái tấn công
121
Chương 121: Lần đầu đụng độ trong không vui
122
Chương 122: Hôm nay không chương! Mai bù nhé!
123
Chương 123: Vẫn là chưa bù được chương nhá. Viết được ít ít thui
124
Chương 124: Cảm nghĩ
125
Chương 125: Nobita suy luận
126
Chương 126: Đơn giản hạ gục
127
Chương 127: Bài nghiên cứu khoa học
128
Chương 128: Người đàn ông ngoại quốc
129
Chương 129: Quỷ vương
130
Chương 130: Hành trình tìm kiếm
131
Chương 131: Nobita Là Momotaro?
132
Chương 132: Ngày mai sửa chương á
133
Chương 132-2: Đánh bại quỷ vương
134
Chương 133: Hết hè
135
Chương 134: Thẩm có thể nhẫn thúc không thể nhịn
136
Chương 135: Tương Phùng
137
Chương 136: Hành trình mới?
138
Chương 137: Giống mà khác một dạng phiêu lưu
139
Chương 138: Ngày mới, thế giới mới
140
Chương 139: Cả nhóm hành trình
141
Chương 140: Thế giới phép thuật
142
Chương 141: Học phép thuật
143
Chương 142: Một đám thiên tài
144
Chương 143: To gan ý tưởng
145
Chương 144: Sáng tạo phép thuật
146
Chương 145: Thiên thạch rơi, cốt truyện mở
147
Chương 146: Hào quang nhân vật chính
148
Chương 147: Trời... Sắp biến đổi
149
Chương 148: Hồ điệp vẫy cánh
150
Chương 149: Vào ma giới
151
Chương 150: Tân Bí Ma Vương
152
Chương 151: Nguy cơ khó giải
153
Chương 152
154
Chương 153: Đánh Bại Ma Vương
155
Chương 154: Phương Pháp Của Nobita
156
Chương 155: Thử Nghiệm Làm Phim
157
Chương 156: The Avenger???
158
Chương 157: Đóng Phim Cùng Chút Chuyện Bên Lề
159
Chương 158: Tự Buộc Đá Vào Chân
160
Chương 159: Họa Từ Trên Trời Rơi Xuống
161
Chương 160: Đại Chiến Tên Độc Tài
162
Chương 161: Hai Tên Lười
163
Chương 162: Siêu Nhân, Siêu Anh Hùng Thuyết Pháp
164
Chương 163: Thành Công? Thất Bại?
165
Chương 164: Hội Họa
166
Chương 165: Rèn Luyện Siêu Năng
167
Chương 166: Nguy Cơ Sắp Tới
168
Chương 167: Chiến Tranh Điềm Báo
169
Chương 168: Nhân Thủ Thiếu Thốn
170
Chương 169: Không Thể Thoát Một Trận Chiến
171
Chương 170: Lần Đầu Xung Đột
172
Chương 171: Giải Pháp Bất Đắc Dĩ
173
Chương 172: Kế Hoạch
174
Chương 173: Không Đến Nỗi Bết Bát Tình Cảnh
175
Chương 174: Binh Đoàn Giáng Lâm