Chương 84: Không có bí mật nào là mãi mãi

Nam Cung Tình Tình cứ ngồi ngây người như thế không biết bao lâu, thậm chí đến khi ba mình đột nhiên về nhà, đi đến trước mặt mà cô ấy vẫn không nhận ra. Thấy vậy, Nam Cung Nhữ Dương kinh ngạc hỏi: “Ngơ ngẩn gì thế? Không thấy ba về à, cũng không biết pha cho ba ly trà nữa?”

Bấy giờ suy nghĩ của Nam Cung Tình Tình mới quay lại, vội gật đầu liên tục: “A, ba về rồi.”

“Đi pha trà đi.”

“A, vâng.”

Cô ấy ngơ ngẩn đứng dậy, đi vào bếp ngâm một ít trà vào trong ly rồi cầm ra đưa cho ba mình. Nam Cung Nhữ Dương vừa uống một ngụm liền phun ra ngay lập tức: “Con muốn làm ba bỏng chết đấy hả?”

Nam Cung Tình Tình áy náy xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi, để con pha cho ba ly khác.”

“Thôi khỏi đi.”

Ông trừng mắt nhìn con gái mình với vẻ không vui, sau đó đi ra ngoài cửa gọi chị Lữ: “Dì Lữ, mau lại đây pha trà cho tôi.”

Xong xuôi, ông quay trở lại bên cạnh ghế sofa, thấy con gái mình đang ngẩn người nhìn chằm chằm dĩa CD đặt trên bàn bên cạnh, bèn vươn tay ra cầm lấy nó: “Cái này là gì vậy? Hút hết cả hồn của con rồi.”

“Không có gì hết.”

Nam Cung Tình Tình giật mình, vội vàng với tay giật dĩa CD lại. Mà cô ấy càng như vậy thì Nam Cung Nhữ Dương càng thấy nghi ngờ hơn: “Rốt cuộc là cái gì mà có vẻ quý giá đến thế? Để ba xem một chút.”

Thấy ba mình sắp đến gần, trong lúc hoảng sợ cô ấy lập tức bẻ đôi dĩa CD thành hai mảnh mà không có một chút do dự nào: “Bị hư rồi, muốn xem cũng không được.”

“Con...”

Nam Cung Nhữ Dương tức giận đến mức trên đỉnh đầu cũng bốc khói, ông giậm chân nói: “Tiền tiêu vặt tháng này của con bị cắt một nửa.”

Buổi tối, khi mọi người đều đã về nhà, họ cùng ngồi quây quần quanh bàn ăn bữa cơm tối. Giữa bữa ăn, ánh mắt Nam Cung Tình Tình nhìn chị dâu mình chứa đầy vẻ phức tạp. Xưa nay Âu Dương Vân vốn không nói nhiều lắm, mà Nam Cung Phong cũng vậy, trong nhà người nói nhiều nhất không ai có thể vượt qua được Nam Cung Tình Tình. Vậy mà cả buổi tối hôm nay, cô ấy không mở miệng lấy một lời. Bà Nam Cung thấy vậy mới buồn bực hỏi: “Sao hôm nay ai cũng câm như hến thế này?”

Mọi người đều hướng hết ánh mắt về phía Nam Cung Tình Tình, cô ấy trừng mắt hỏi: “Mọi người nhìn con làm gì? Cũng có lúc con không muốn nói chuyện chứ?”

“Ồ, hôm nay mặt trời mọc phía Tây à.”

Ông Nam Cung nhíu nhíu mày, nói: “Nhưng rốt cuộc cái dĩa CD mà con bẻ gãy hồi chiều là gì thế? Sao thấy con vừa sợ vừa hoảng hốt vậy?”

Trong lòng Âu Dương Vân hơi nhảy lên một cái, lời này vừa nghe giống như là đang hỏi cô vậy. Cô vội vàng nhìn cô em chồng ngồi đối diện mình với vẻ căng thẳng, thấp thỏm đợi cô ấy trả lời.

“Con đã bảo là không có gì mà sao cứ hỏi mãi thế, ba có thấy phiền không.”

Cô ấy đặt mạnh bát cơm của mình xuống bàn rồi đi lên lầu, trong lòng ôm lấy một bầu tâm sự nặng nề.

Sau bữa tối, Âu Dương Vân gõ cửa phòng sách củaNam Cung Phong, đợi anh lên tiếng trả lời thì lập tức bước vào. Cô nắm lấy tay trái của anh, nhẹ nhàng hỏi: “Vết thương có đỡ hơn chút nào không?”

Nam Cung Phong cười dịu dàng: “Đã nói với em là không sao rồi mà, sao em vẫn chưa yên tâm thế?”

Cô hôn lên mu bàn tay anh một cái: “Sao mà em yên tâm cho được. Nam Cung Phong là người mà em đem lòng yêu thương, là người còn quan trọng hơn cả chính bản thân em, cho dù là trên cơ thể hay trong lòng thì em đều không muốn anh chịu bất kỳ thương tổn gì.”

Ngón tay Nam Cung Phong hơi run lên, anh vươn một tay ra ôm lấy cô để cô ngồi lên đùi mình, sau đó cúi xuống hôn lên môi cô say đắm. Cũng không biết có phải là ảo giác hay không, mà Âu Dương Vân cảm thấy so với những nụ hôn trong quá khứ, nụ hôn lần này của anh còn mang theo tính trừng phạt.

"Phong, chúng ta về phòng đi, được không...”

Cô vòng tay quanh cổ anh, vùi đầu trong ngực anh, thì thầm đề nghị bằng giọng rất nhỏ.

Nhưng Nam Cung Phong lại chẳng hề để ý đến lời đề nghị của cô, cuối cùng còn dùng răng cắn cô một cái thật mạnh. Âu Dương Vân rên lên một tiếng, kinh ngạc nhíu mày hỏi: "Phong, sao anh lại mạnh bạo thế?”

“Xin lỗi, làm em đau à?”

“Vâng.”

“Anh tưởng là em sẽ không thấy đau, nên mới buông thả bản thân như thế.”

Cô nhìn anh, cảm thấy hơi lạ lẫm. Cô có cảm giác rằng câu nói này của anh có gì đó rất kỳ lạ, nhưng không thể nào nghĩ ra được nó lạ ở chỗ nào.

“Được rồi, anh phải làm việc, em về phòng trước đi."

“Đêm nay vẫn phải làm đến khuya à?”

Nam Cung Phong tập trung nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính: “Còn phải xem thế nào. Em không cần chờ anh đâu, cứ ngủ trước đi.”

“Vậy được rồi.”

Âu Dương Vân buồn bã gật đầu, quay người định đi, nhưng vừa mới bước được hai bước thì đột nhiên lại quay ngược trở về. Cô chủ động hôn lên mặt Nam Cung Phong một cái, nói với vẻ kiên định: “Mỗi ngày chuyện mà em muốn làm nhất, đó chính là nói với anh rằng em yêu anh.”

Yêu? Nam Cung Phong thầm cười lạnh trong lòng. Nếu vẫn còn tin vào tình yêu, vậy thì mình chính là thằng ngu đần nhất đời này.

Âu Dương Kiều gửi bưu kiện chuyển phát nhanh đã được ba ngày, thế mà bên kia vẫn chẳng có một chút phản ứng nào, điều này làm cô ta thấy rất buồn bực. Đáng lẽ sau khi Nam Cung Phong xem được đoạn video kia, anh không nên tỏ ra thờ ơ như vậy mới đúng.

Cô ta nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cảm thấy chỉ có một loại khả năng có thể xảy ra, đó là dĩa CD đó đã bị Âu Dương Vân phát hiện rồi chặn lại. Cô ta tức giận hừ lạnh một tiếng, quyết định đi thẳng đến dinh thự Bạch Vân.

Dù gì thì mình cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, một lần không thành công thì thử thêm lần nữa. Mình không tin là cứ thất bại mãi như vậy.

Bảo vệ canh gác trong dinh thự Bạch Vân nhận ra cô ta là em gái của mợ chủ, liền để cho cô ta vào. Âu Dương Kiều nghênh ngang vênh váo đi thẳng vào phòng khách, liếc mắt nhìn thấy bà Nam Cung đang ngồi trên ghế salon.

“Chào bác ạ.”

Triệu Tịch Lận đột nhiên nghe được một giọng nói vang lên sau lưng mình, bèn kinh ngạc quay lại nhìn. Thấy người vừa mới tới là Âu Dương Kiều, bà hơi sững ra một chút rồi lập tức nở nụ cười: “À, hóa ra là em gái của Tiểu Vân. Mau ngồi xuống đi.”

Âu Dương Kiều ngồi xuống đối diện bà, nói rất ngắn gọn: “Bác gái, lần này cháu tới là có thứ này muốn đưa cho bác xem.”

“Thứ gì thế?”

Cô ta lấy một cái dĩa CD từ trong túi ra: “Là cái này ạ. Bác xem xong là sẽ hiểu rõ hơn về người mà bác tưởng rằng mình hiểu rất rõ đấy ạ.”

Cô ta đút dĩa CD vào đầu DVD, hình ảnh nhanh chóng hiện ra, Âu Dương Vân cũng lập tức xuất hiện trên đó. Trong ánh mắt của bà Nam Cung hơi hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng chỉ một thoáng sau đã bình thường trở lại. Bà lẳng lặng ngồi xem đoạn video này cho đến tận giây cuối cùng.

“Bác gái thấy sao ạ? Bất ngờ lắm phải không?”

Bà Nam Cung không nói gì mà chỉ đứng dậy rút dĩa CD ra, vẻ mặt không hề thay đổi mà hỏi: “Bản gốc đâu?”

“Sao ạ? Bản gốc gì cơ?”

“Bản gốc của dĩa CD này. Cô ra giá đi, bao nhiêu tôi cũng mua.”

Âu Dương Kiều đột nhiên nghe được câu này, cảm thấy không thể tiếp nhận nổi: “Bác không nhầm chứ? Con dâu của bác là kẻ lừa đảo. Cô ta lừa con trai bác, bác không tức giận mà còn muốn tiêu hủy chứng cứ giúp cô ta sao?”

“Đó là chuyện riêng của nhà chúng tôi, không cần cô xen vào. Bây giờ hãy nói cho tôi biết, cô muốn bao nhiêu tiền?"

“Bác nghĩ rằng cháu đến đây để dọa dẫm bác ư? Cháu không cần tiền, cháu chỉ muốn nhà bác trừng trị kẻ lừa đảo kia thôi!”

“Không cần tiền thì cút ra ngoài ngay cho tôi. Còn nữa, nhớ cho kỹ, cô còn dám mang đoạn video này ra cho ai khác coi, tôi sẽ khiến cho cô không sống nổi!”

Âu Dương Kiều giận sôi gan, đứng bật dậy, mọi hình tượng thục nữ nãy giờ cô ta cố giả vờ đều mất hết không còn lại gì: “Thật tình chưa từng gặp bà lão nào kỳ quặc như bà!”

Cô ta tức tối rời khỏi dinh thự Bạch Vân, vẫn chưa từ bỏ ý định mà lái xe đến tập đoàn Nam Cung. Cô ta cũng không tin là mọi người đều mặc kệ nội dung trong đoạn video ấy.

Khi Nam Cung Phong gặp lại cô ta lần nữa, thái độ của anh rất tệ: “Cô tới làm gì nữa?”

“Anh rể, em có món đồ này muốn đưa anh xem.”

Cô ta lấy di động của mình ra, trong đó là đoạn video gốc. Ánh mắt hung ác nham hiểm của Nam Cung Phong liếc qua, trên điện thoại nhanh chóng vang lên tiếng trò chuyện của Âu Dương Vân và Lâm Ái.

Âu Dương Kiều kiên nhẫn đợi, đợi anh giận dữ nổi cơn thịnh nộ. Sau đó, quả thực anh đã nổi giận quát lên, nhưng đối tượng hứng chịu lại chính là cô ta: “Cô kiếm chuyện đủ chưa? Cô tìm đủ mọi cách đối phó với chị cô như vậy, rốt cuộc là muốn gì?”

“Em chỉ không muốn nhìn thấy anh rể cứ bị che mắt như thế mãi.”

“Tôi có bị che mắt hay không là chuyện của tôi, ai cần cô đến lo chuyện bao đồng?”

Âu Dương Kiều cảm thấy hơi uất ức: “Dù có bị lừa cũng không sao ư? Rõ ràng anh đã xem thấy hết mọi thứ, chị của em chỉ đang lợi dụng anh để báo thù thay cho mẹ chị ta thôi. Kiểu lợi dụng này, anh không nên tha thứ mới phải.”

"Đủ rồi!"

Nam Cung Phong vứt điện thoại của cô ta xuống đất thật mạnh, khiến cả cái điện thoại hoàn chỉnh lập tức vỡ tan thành năm, bảy mảnh: “Cô biến đi ngay cho khuất mắt tôi, ngay bây giờ, ngay lập tức!”

Âu Dương Kiều bị những hành động giận dữ của anh làm cho giật mình. Cô ta vừa tức vừa buồn bực nhặt mấy mảnh điện thoại rơi vỡ trên mặt đất lên, sau òa khóc chạy ra khỏi văn phòng.

Nam Cung Phong siết chặt hai tay lại, vết thương được quấn băng gạc sắp lành lại bị nứt ra lần nữa, khiến máu hơi rỉ ra. Thế nhưng, nơi mà anh đau đớn hiện giờ không phải ở đó. Anh giơ tay lên đặt trước ngực mình, buồn khổ phát hiện ra, thì ra đã ba năm trôi qua mà lòng mình vẫn biết đau, chẳng qua là đã đổi thành một người khác mà thôi.

Đêm hôm ấy, anh không về nhà. Âu Dương Vân đợi anh suốt cả đêm, bấm điện thoại gọi mãi cũng không được. Đến tận khi trời hơi hửng sáng, anh mới gọi một cuộc về cho cô, nói một câu ngắn gọn: “Tối qua uống nhiều nên ngủ ở chỗ Quý Phong.”

Cô chỉ đáp lại bằng một tiếng “à” nhè nhẹ. Không cãi vã cũng không truy hỏi, giọng điệu của cô cực kỳ bình tĩnh. Không phải cô không thấy khó chịu hay đau khổ, chỉ là cô cảm thấy mình đã mất đi tư cách ấy rồi.

Lúc xuống lầu, mẹ chồng vẫn hỏi cô với vẻ thân thiết ân cần như xưa: “Hôm nay con rảnh không?”

“Dạ có ạ.”

“Vậy thì được, đi cùng mẹ lên núi đốt nén hương, đã lâu lắm rồi không đi cúng Bồ Tát rồi."

Cô gật gật đầu, sau đó đi cùng mẹ chồng đến núi Đế Vương.

Trong miếu trên núi, từng tiếng chuông nằng nặng vang lên, mùi đàn hương nồng nàn quẩn quanh trước mũi. Vì bà Nam Cung rất hào phóng rộng rãi, mỗi lần đến đây đều mang theo rất nhiều lễ quý, nên những Thánh tăng trong miếu đương nhiên sẽ đối xử khách sáo với bà. Bà quỳ gối trước tượng Phật, cung kính dập đầu ba cái rồi chắp tay trước ngực thành tâm cầu nguyện: “Cảm ơn thần linh đã ban một người con dâu hiền huệ cho con. Con bé đã cứu con trai con, cũng có nghĩa là cứu cả nhà Nam Cung chúng con. Con xin thề với thần linh, cả đời này nhất định sẽ yêu thương trân trọng đứa con dâu này.”

Âu Dương Vân ở bên cạnh nghe những lời này của mẹ chồng, trong lòng cực kỳ khó chịu, cô luôn có cảm giác rằng mình đã phụ bạc tình thương yêu của bà.

"Tiểu Vân, con sẽ mãi mãi ở lại bên cạnh Phong của nhà chúng ta, đúng không?”

“Vâng.”

“Cũng sẽ không để nó bị tổn thương, đúng không?”

“... Vâng.”

“Được, vậy bây giờ con hãy quỳ xuống thề với thần linh đi. Thề rằng con sẽ không rời khỏi chồng mình, cũng sẽ không để chồng mình chịu bất cứ một thương tổn nào hết.”

Trong ánh mắt Âu Dương Vân thoáng hiện vẻ kinh ngạc. Cô không biết mẹ chồng muốn mình làm vậy là có ý gì, nhưng vẫn quỳ xuống lặp lại những lời của bà một lần.

Ra khỏi sảnh lớn bày tượng Phật, hai người đi tới vườn hoa phía sau. Bà Nam Cung đi đằng trước, Âu Dương Vân bước theo sau. Bà Nam Cung nói: “Con đã thề trước mặt thần linh rồi, mẹ hy vọng con có thể làm được theo đúng những gì mình nói, cả đời này không bỏ rơi không xa rời con trai của mẹ, cũng không để nó bị tổn thương, cho dù con... cho dù ban đầu con đã cưới nó với mục đích thế nào đi chăng nữa.”

Âu Dương Vân khựng chân lại, sắc mặt lập tức trắng bệch: “Mẹ...”

Bà Nam Cung quay đầu lại, nói: “Mặc kệ lý do của con là gì, mẹ đều có thể bỏ qua không đoái hoài tới quá khứ. Mẹ chỉ hy vọng từ giờ trở đi, con có thể sống cùng với con trai mẹ thật tốt, đừng suy nghĩ đến những chuyện không nên nghĩ nữa.”

Thoáng chốc, nước mắt của Âu Dương Vân tuôn rơi: “Con xin lỗi, mẹ à, con làm mẹ thất vọng rồi.”

“Mẹ không thất vọng. Điều duy nhất khiến mẹ lo lắng là con sẽ bỏ rơi con trai mẹ. Ai ai cũng có có lúc phạm phải sai lầm, mẹ tin rằng khi đó con lựa chọn con đường ấy là vì lý do bất đắc dĩ nào đó. Quá khứ đã qua rồi, bây giờ việc con cần làm là tuân thủ lời thề vừa rồi của mình. Nhất định, nhất quyết, đừng để con trai mẹ biết được bí mật của con.”

“Mẹ, ngay cả mẹ cũng nghĩ rằng con nên giấu bí mật ấy sao?” Âu Dương Vân rưng rưng nước mắt hỏi lại.

“Đúng vậy. Không phải là nên, mà là chắc chắn phải giấu.”

“Vì sao ạ? Vì sao cứ phải như thế? Con sắp không chịu nổi nữa rồi...”

Bà Nam Cung đặt tay lên vai cô, đau xót nói: “Không chịu nổi cũng phải chịu. Con có biết nếu nó biết được chuyện này thì sẽ có hậu quả thế nào không? Mẹ hiểu con trai mẹ hơn con. Nó sẽ đau đến nỗi không muốn sống nữa, kể từ bây giờ sẽ mất đi khả năng yêu người khác, sẽ hoàn toàn thất vọng về cuộc đời. Ba năm trước, mẹ đã nhìn thấy rõ ràng nó phải đau đớn đến nỗi sống không bằng chết thế nào. Bây giờ, khó khăn lắm nó mới bước ra khỏi vết thương tình yêu ấy, chẳng lẽ mẹ sống đến từng tuổi này rồi mà con còn muốn mẹ phải thấy cảnh ấy lần nữa sao?”

Triệu Tịch Lận cũng bật khóc. Nhìn người phụ nữ có tuổi trước mặt mình đang nức nở đau lòng vì con trai, tim Âu Dương Vân cũng đau như đao cắt. Cô ôm chặt lấy mẹ chồng mình, nói: “Mẹ ơi, con nên làm gì đây? Rốt cuộc con nên làm gì bây giờ...”

Mẹ chồng nàng dâu cứ thế ôm nhau khóc lóc, khóc đến nỗi ruột gan đứt thành từng khúc một. Xưa nay Âu Dương Vân chưa từng nghĩ rằng sẽ có ngày cô đau khổ đến vậy vì một chuyện nào khác ngoài mẹ mình.

Cuộc đời như một thước phim, mọi chuyện tựa như đều đã được sắp xếp ngay từ đầu.

Khi hai người họ về đến nhà thì trời đã chạng vạng tối, vậy mà Nam Cung Phong vẫn chưa trở về. Âu Dương Vân không được gặp anh suốt một ngày một đêm, vừa ăn cơm tối xong cô liền gọi cho anh: “Anh chưa tan làm à?”

“Đang đi xã giao, sao thế?”

Giọng điệu của Nam Cung Phong vẫn như xưa, giống như không hề có chuyện gì xảy ra cả. Cô hơi im lặng một chút rồi nói: “Không có gì, chỉ là hơi nhớ anh thôi.”

“Chắc khoảng chín giờ về, đợi anh chút.”

“Vâng, anh uống ít rượu thôi.”

Cho dù Âu Dương Vân đã căn dặn, Nam Cung Phong vẫn uống rất nhiều rượu, hơn nữa phải đến mười giờ mới về. Khi nhìn thấy đèn xe quen thuộc từ đằng xa, Âu Dương Vân lập tức chầm chậm chạy tới, cuối cùng trông thấy Quý Phong mở cửa xe ra.

“Tổng giám đốc Phong say rồi.”

Quý Phong mở cửa bên ghế phụ, kéo tay Nam Cung Phong khoác lên vai mình, đỡ anh ra khỏi xe. Sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, Âu Dương Vân lập tức tiến lên: “Để tôi.”

Cô dùng hết sức lực đỡ Nam Cung Phong lên trên lầu. Sau khi về đến phòng, anh dùng ánh mắt mơ màng nhìn cô: “Tiểu Vân, em khóc đấy à? Sao mắt lại sưng húp lên thế?”

“Vậy còn anh, sao anh lại uống nhiều rượu vậy.”

Cô cúi đầu, nhỏ giọng chất vấn.

“Anh uống rượu là vì anh muốn uống, vậy còn em, sao lại khóc chứ? Vì muốn khóc à?”

“Đúng vậy, em muốn khóc."

“Sao lại muốn khóc? Em đã thành công rồi, đã trộm được tim anh rồi, còn muốn khóc gì nữa...”

Âu Dương Vân không muốn xoay quanh đề tài này với anh nữa: “Em xả nước tắm cho anh.”

Nói xong, Âu Dương Vân vội vàng chạy vọt vào phòng tắm. Vừa đóng cửa lại, nước mắt cô liền không thể kìm nén được nữa, tuôn rơi như mưa. Cô luôn có cảm giác mơ hồ rằng hình như Nam Cung Phong đã biết được gì đó, nhưng lại không dám đoán sâu hơn. Cô đứng dậy, đi đến trước tấm gương, nhìn bản thân mình trong gương mà khiển trách: “Có biết không, bây giờ mày càng ngày càng yếu đuối rồi. Hồi trước mày chỉ là không có can đảm nói thật, còn bây giờ, ngay cả can đảm suy đoán mà mày cũng đánh mất. Âu Dương Vân, mày thật vô dụng..."

Đột nhiên “cạch” một tiếng, cửa phòng tắm mở ra, Nam Cung Phong cất giọng say khướt hỏi: “Nước chuẩn bị xong chưa?”

Cô vội vàng quay lưng đi, lau vết nước mắt nơi khóe mắt rồi mới quay lại: “Vâng, xong rồi.”

Nam Cung Phong đi vào, đứng trước mặt cô cởi hết quần áo ra, sau đó bước vào trong bồn tắm. Âu Dương Vân không dám nhìn anh, đang định nhích chân đi ra ngoài thì anh chợt vươn tay ra, kéo cả người cô vào trong bồn tắm.

Âu Dương Vân hoảng sợ hét lên, ngâm mình trong nước, hỏi anh: “Anh làm gì vậy?”

Quần áo của cô đã ướt hết, cơ thể lại nằm gọn trong lòng anh, được anh ôm chặt bằng một tư thế hết sức mập mờ, khiến cô muốn cử động một chút cũng không được. Nam Cung Phong cười cười đầy xấu xa: “Đây đâu phải là hồ bơi, không cần sợ đâu.”

“Anh buông em ra đi, em còn đang mặc quần áo mà.”

“Anh cởi giùm em.”

“Không cần đâu.”

Thấy Âu Dương Vân cố hết sức giãy giụa hòng thoát khỏi vòng ôm vững chãi của mình, anh đột nhiên hơi tức giận: “Chỗ nào trên người em, anh cũng thấy hết rồi, còn có gì phải ngượng nữa?”

“Không phải, em...”

Cô thở dài, muốn nói gì đó nhưng lại chẳng thể thốt thành lời, cuối cùng chỉ đành xuôi theo: “Thôi được rồi, anh muốn làm gì thì làm đi vậy.”

Nam Cung Phong xoay người cô lại, nhanh nhẹn cởi quần áo trên người cô, trong miệng lại hỏi thêm lần nữa: “Âu Dương Vân, rốt cuộc em có chuyện gì muốn nói với anh không?”

Chapter
1 Chương 1: Duyên vợ chồng của hai người mang họ kép
2 Chương 2: Nhiệm vụ vẻ vang
3 Chương 3: Chọn vợ
4 Chương 4: Cuộc hôn nhân chớp nhoáng
5 Chương 5: Có chồng hờ hững cũng như không
6 Chương 6: Thà không trọn trinh tiết chứ không mất tâm mình
7 Chương 7: Làm chuyện xấu cả đêm
8 Chương 8: Không câu nệ tiểu tiết
9 Chương 9: Nói xấu
10 Chương 10: Chẳng lẽ cô muốn quyến rũ tôi
11 Chương 11: Môi lưỡi quấn quýt
12 Chương 12: Vòng ngọc gia truyền
13 Chương 13: Đối thủ ngang sức ngang tài
14 Chương 14: Về nhà mẹ đẻ
15 Chương 15: Nhục nhã
16 Chương 16: Hồ Ly lẳng lơ
17 Chương 17: Đứa con mà vũ nữ sinh ra
18 Chương 18: Sự kiên nhẫn đối với phụ nữ
19 Chương 19: Mất thì càng tốt
20 Chương 20: Dám cưỡi lên đầu anh
21 Chương 21: Không quản lý được cái miệng
22 Chương 22: Nợ anh một món nợ nhân tình
23 Chương 23: Cơ thể đàn ông
24 Chương 24: Tấm lòng tư mã chiêu
25 Chương 25: Nhảy sông hoàng hà cũng không rửa sạch được
26 Chương 26: Người kia rất tức giận
27 Chương 27: Anh ta thích tôi
28 Chương 28: Giơ cờ trắng đầu hàng
29 Chương 29: Bỏ nhà ra đi
30 Chương 30: Thư ký kiêm tình nhân
31 Chương 31: Tu hú chiếm tổ chim quyên
32 Chương 32: Phần quan trọng của hôn nhân
33 Chương 33: Sự bình yên trước cơn bão
34 Chương 34: Nghĩa vụ của người vợ
35 Chương 35: Người đàn ông độc miệng
36 Chương 36: Lần đầu tiên hẹn hò
37 Chương 37: Gạo nấu thành cơm
38 Chương 38: Khách không mời mà tới
39 Chương 39: Chọc giận anh
40 Chương 40: Ghen
41 Chương 41: Làm một người phụ nữ xấu xa
42 Chương 42: Cái bẫy
43 Chương 43: Cô là người phụ nữ của tôi
44 Chương 44: Vừa làm vừa nói
45 Chương 45: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
46 Chương 46: Sắc lang vây xem
47 Chương 47: Đúng là đáng chết mà
48 Chương 48: Cuộc sống giàu có
49 Chương 49: Nụ hôn tới bất ngờ
50 Chương 50: Khách không mời mà đến
51 Chương 51: Trăng tròn không đoàn viên
52 Chương 52: Bị đá rồi
53 Chương 53: Đào bới bí mật của cô
54 Chương 54: Được yêu chiều mà thấp thỏm lo âu
55 Chương 55: Đùa giỡn quá mức
56 Chương 56: Đàn ông suy nghĩ bằng nửa người dưới
57 Chương 57: Vận động quá độ
58 Chương 58: Yêu phải một tên vô cùng biến thái
59 Chương 59: Ngắm sao là sở thích của phái nữ
60 Chương 60: Động lòng
61 Chương 61: Chọc vào nỗi đau của anh
62 Chương 62: Vợ chồng giả
63 Chương 63: Có ẩn tình phía sau
64 Chương 64: Uẩn khúc che giấu
65 Chương 65: Uẩn khúc che giấu
66 Chương 66: Uẩn khúc che giấu
67 Chương 67: Uẩn khúc che giấu
68 Chương 68: Uẩn khúc che giấu
69 Chương 69: Uẩn khúc che giấu
70 Chương 70: Hạnh phúc trong gương
71 Chương 71: Hạnh phúc trong gương
72 Chương 72: Hạnh phúc trong gương
73 Chương 73: Hạnh phúc trong gương
74 Chương 74: Hạnh phúc trong gương
75 Chương 75: Hạnh phúc trong gương
76 Chương 76: Cô là cô gái xấu xa
77 Chương 77: Cô là cô gái xấu xa
78 Chương 78: Cô là một cô gái xấu xa
79 Chương 79: Cô là một cô gái xấu xa
80 Chương 80: Cô là một người phụ nữ xấu xa
81 Chương 81: Cô là một cô gái xấu xa
82 Chương 82: Không có bí mật nào là mãi mãi
83 Chương 83: Không có bí mật nào là mãi mãi
84 Chương 84: Không có bí mật nào là mãi mãi
85 Chương 85: Thân thể gần kề, tình yêu xa rời
86 Chương 86: Thân xác cận kề tình yêu lìa xa
87 Chương 87: Thân xác cận kề tình yêu lìa xa
88 Chương 88: Trái tim là thứ có thể lấy về
89 Chương 89: Trái tim là thứ có thể lấy về
90 Chương 90: Trái tim là thứ có thể lấy về
91 Chương 91: Đau lòng với những điều cô ấy đã gặp phải
92 Chương 92: Đau lòng với những điều cô ấy đã gặp phải
93 Chương 93: Đau lòng với những điều cô ấy đã gặp phải
94 Chương 94: Đau lòng với những điều cô ấy đã gặp phải
95 Chương 95: Người đàn ông đói khát lâu ngày
96 Chương 96: Đàn ông đói khát lâu ngày
97 Chương 97: Đàn ông đói khát lâu ngày
98 Chương 98: Lời thề trước phần mộ
99 Chương 99: Lời thề trước phần mộ
100 Chương 100: Hạnh phúc nhất thời
101 Chương 101: Nhất thời ham vui
102 Chương 102: Như bạn cũ đến
103 Chương 103: Như bạn cũ đến
104 Chương 104: Không có tường nào gió không lọt qua được
105 Chương 105: Không có tường nào gió không lọt qua được
106 Chương 106: Tức giận
107 Chương 107: Lần đầu đối đầu với đường huyên(1)
108 Chương 108: Lần đầu đối đầu với đường huyên(2)
109 Chương 109: Lần đầu đối đầu với đường huyên(3)
110 Chương 110: Truyền thuyết về tuyết kim cương
111 Chương 111: Truyền thuyết về tuyết kim cương(2)
112 Chương 112: Truyền thuyết về tuyết kim cương(3)
113 Chương 113: Cán cân trong lòng nghiêng về phía ai_
114 Chương 114: Cán cân trong lòng nghiêng về phía ai_(2)
115 Chương 115: Cán cân trong lòng nghiêng về phía ai_(3)
116 Chương 116: Bí mật bị thời gian che giấu
117 Chương 117: Bí mật bị thời gian che giấu(2)
118 Chương 118: Bí mật bị thời gian che giấu(3)
119 Chương 119: Bí mật bị thời gian che giấu(4)
120 Chương 120: Tình yêu là thật lòng
121 Chương 121: Tình yêu là thật lòng(2)
122 Chương 122: Tình yêu là thật lòng(3)
123 Chương 123: Tình yêu là thật lòng(4)
124 Chương 124: Ban công
125 Chương 125: Ban công(2)
126 Chương 126: Thời đại kẻ thứ ba lên ngôi
127 Chương 127: Thời đại kẻ thứ ba lên ngôi(2)
128 Chương 128: Thời đại kẻ thứ ba lên ngôi(3)
129 Chương 129: Lễ mừng thọ thần bí
130 Chương 130: Lễ mừng thọ thần bí(2)
131 Chương 131: Người có sự tồn tại đặc biệt
132 Chương 132: Người có sự tồn tại đặc biệt(2)
133 Chương 133: Kiểm tra sức khỏe sinh sản
134 Chương 134: Kiểm tra sức khỏe sinh sản(2)
135 Chương 135: Kiểm tra sức khỏe sinh sản(3)
136 Chương 136: Thú tính của đàn ông
137 Chương 137: Thú tính của đàn ông(2)
138 Chương 138: Thú tính của đàn ông(3)
139 Chương 139: Kẻ giật dây tiết lộ scandal
140 Chương 140: Kẻ giật dây tiết lộ scandal(2)
141 Chương 141: Kẻ giật dây tiết lộ scandal(3)
142 Chương 142: Kiếm một đứa con về nuôi
143 Chương 143: Kiếm một đứa con về nuôi(2)
144 Chương 144: Kiếm một đứa con về nuôi(3)
145 Chương 145: Sự việc trên núi đế vương
146 Chương 146: Sự việc trên núi đế vương
147 Chương 147: Sự việc trên núi đế vương
148 Chương 148: Tuyệt đối không thể
149 Chương 149: Chìm vào hố ma
150 Chương 150: Chìm vào hố ma
151 Chương 151: Chúng ta ly hôn đi
152 Chương 152: Chúng ta ly hôn đi(2)
153 Chương 153: Chúng ta ly hôn đi(3)
154 Chương 154: Không thể không có em
155 Chương 155: Không thể không có em(2)
156 Chương 156: Không thể không có em(3)
157 Chương 157: Mang thai hộ
158 Chương 158: Mang thai hộ(2)
159 Chương 159: Mang thai hộ(3)
160 Chương 160: Ngựa chết biến thành ngựa sống
161 Chương 161: Nỗ lực cuối cùng
162 Chương 162: Nỗ lực cuối cùng
163 Chương 163: Du thuyền sang trọng
164 Chương 164: Du thuyền sang trọng
165 Chương 165: Du thuyền sang trọng
166 Chương 166: Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình
167 Chương 167: Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình
168 Chương 168: Cừu con lạc đường không biết quay đầu
169 Chương 169: Cừu con lạc đường không biết quay đầu
170 Chương 170: Xin lỗi anh yêu em
171 Chương 171: Xin lỗi anh yêu em
172 Chương 172: Xin lỗi anh yêu em
173 Chương 173: Sắp được sinh ra một lần nữa
174 Chương 174: Sắp được sinh ra một lần nữa
175 Chương 175: Sắp được sinh ra một lần nữa
176 Chương 176: Sắp được sinh ra một lần nữa
177 Chương 177: Tự tạo nghiệp không thể sống
178 Chương 178: Tự tạo nghiệp không thể sống
179 Chương 179: Tự tạo nghiệp không thể sống
180 Chương 180: Tuyệt vọng rời đi
181 Chương 181: Tuyệt vọng rời đi
182 Chương 182: Tuyệt vọng rời đi
183 Chương 183: Thả tự do cho tình yêu
184 Chương 184: Thả tự do cho tình yêu
185 Chương 185: Thả tự do cho tình yêu
186 Chương 186: Không yêu kẻ giàu có
187 Chương 187: Không yêu kẻ giàu có
188 Chương 188: Trở lại chốn quen thuộc
189 Chương 189: Trở lại chốn quen thuộc
190 Chương 190: Gặp lại ngoài ý muốn
191 Chương 191: Gặp lại ngoài ý muốn
192 Chương 192: Gặp lại ngoài ý muốn
193 Chương 193: Tình sâu tựa biển
194 Chương 194: Tình sâu tựa biển
195 Chương 195: Tình sâu tựa biển
196 Chương 196: Duyên phận không thể cắt đứt
197 Chương 197: Duyên phận không thể cắt đứt
198 Chương 198: Duyên phận không thể cắt đứt
199 Chương 199: Ẩn tình
200 Chương 200: Ẩn tình
201 Chương 201: Ẩn tình
202 Chương 202: Khiến em thất vọng rồi
203 Chương 203: Khiến em thất vọng rồi
204 Chương 204: Khiến anh thất vọng rồi
205 Chương 205: Quyến rũ anh chứ làm gì
206 Chương 206: Quyến rũ anh
207 Chương 207: Cầm thú trở lại
208 Chương 208: Cầm thú trở lại
209 Chương 209: Bộc bạch tấm chân tình
210 Chương 210: Bộc bạch tấm chân tình
211 Chương 211: Bộc bạch tấm chân tình
212 Chương 212: Ái tình trắc trở
213 Chương 213: Ái tình trắc trở
214 Chương 214: Tình yêu xoay chuyển tình thế
215 Chương 215: Niềm vui bất ngờ
216 Chương 216: Niềm vui bất ngờ
217 Chương 217: Niềm vui bất ngờ
218 Chương 218: Trời ban tin vui
219 Chương 219: Trời ban tin vui
220 Chương 220: Trời ban tin vui
221 Chương 221: Tranh đấu quyết liệt
222 Chương 222: Tranh đấu quyết liệt
223 Chương 223: Tranh đấu quyết liệt
224 Chương 224: Trong mơ chỉ có mình em
225 Chương 225: Trong mơ chỉ có mình em
226 Chương 226: Chạm tới đâu, đau tới đó
227 Chương 227: Thay người ta tìm con trai
228 Chương 228: Thay người ta tìm con trai
229 Chương 229: Thay người khác tìm con trai
230 Chương 230: Chân tướng khó bề phân biệt
231 Chương 231: Chân tướng khó bề phân biệt
232 Chương 232: Chân tướng khó bề phân biệt
233 Chương 233: Khối lập phương tình yêu
234 Chương 234: Khối lập phương tình yêu
235 Chương 235: Khối lập phương tình yêu
236 Chương 236: Nháo đêm động phòng
237 Chương 237: Nháo đêm động phòng
238 Chương 238: Ép vào đường cùng
239 Chương 239: Đại kết cục
240 Chương 240: Đại kết cục
241 Chương 241: Đại kết cục
242 Chương 242: Đại kết cục
243 Chương 243: Đại kết cục
244 Chương 244: Đại kết cục
245 Chương 245: Đại kết cục
246 Chương 246: Đại kết cục
247 Chương 247: Đại kết cục
248 Chương 248: Đại kết cục
249 Chương 249: Đại kết cục
250 Chương 250: Đại kết cục
251 Chương 251: Kết thúc
252 Chương 252: Ngoại truyện - Phong và vân
253 Chương 253: Ngoại truyện – Phong và vân
254 Chương 254: NGOẠI TRUYỆN - TÌNH TÌNH & QUÝ PHONG
255 Chương 255: NGOẠI TRUYỆN - LÂM ÁI & HỰU NAM
Chapter

Updated 255 Episodes

1
Chương 1: Duyên vợ chồng của hai người mang họ kép
2
Chương 2: Nhiệm vụ vẻ vang
3
Chương 3: Chọn vợ
4
Chương 4: Cuộc hôn nhân chớp nhoáng
5
Chương 5: Có chồng hờ hững cũng như không
6
Chương 6: Thà không trọn trinh tiết chứ không mất tâm mình
7
Chương 7: Làm chuyện xấu cả đêm
8
Chương 8: Không câu nệ tiểu tiết
9
Chương 9: Nói xấu
10
Chương 10: Chẳng lẽ cô muốn quyến rũ tôi
11
Chương 11: Môi lưỡi quấn quýt
12
Chương 12: Vòng ngọc gia truyền
13
Chương 13: Đối thủ ngang sức ngang tài
14
Chương 14: Về nhà mẹ đẻ
15
Chương 15: Nhục nhã
16
Chương 16: Hồ Ly lẳng lơ
17
Chương 17: Đứa con mà vũ nữ sinh ra
18
Chương 18: Sự kiên nhẫn đối với phụ nữ
19
Chương 19: Mất thì càng tốt
20
Chương 20: Dám cưỡi lên đầu anh
21
Chương 21: Không quản lý được cái miệng
22
Chương 22: Nợ anh một món nợ nhân tình
23
Chương 23: Cơ thể đàn ông
24
Chương 24: Tấm lòng tư mã chiêu
25
Chương 25: Nhảy sông hoàng hà cũng không rửa sạch được
26
Chương 26: Người kia rất tức giận
27
Chương 27: Anh ta thích tôi
28
Chương 28: Giơ cờ trắng đầu hàng
29
Chương 29: Bỏ nhà ra đi
30
Chương 30: Thư ký kiêm tình nhân
31
Chương 31: Tu hú chiếm tổ chim quyên
32
Chương 32: Phần quan trọng của hôn nhân
33
Chương 33: Sự bình yên trước cơn bão
34
Chương 34: Nghĩa vụ của người vợ
35
Chương 35: Người đàn ông độc miệng
36
Chương 36: Lần đầu tiên hẹn hò
37
Chương 37: Gạo nấu thành cơm
38
Chương 38: Khách không mời mà tới
39
Chương 39: Chọc giận anh
40
Chương 40: Ghen
41
Chương 41: Làm một người phụ nữ xấu xa
42
Chương 42: Cái bẫy
43
Chương 43: Cô là người phụ nữ của tôi
44
Chương 44: Vừa làm vừa nói
45
Chương 45: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
46
Chương 46: Sắc lang vây xem
47
Chương 47: Đúng là đáng chết mà
48
Chương 48: Cuộc sống giàu có
49
Chương 49: Nụ hôn tới bất ngờ
50
Chương 50: Khách không mời mà đến
51
Chương 51: Trăng tròn không đoàn viên
52
Chương 52: Bị đá rồi
53
Chương 53: Đào bới bí mật của cô
54
Chương 54: Được yêu chiều mà thấp thỏm lo âu
55
Chương 55: Đùa giỡn quá mức
56
Chương 56: Đàn ông suy nghĩ bằng nửa người dưới
57
Chương 57: Vận động quá độ
58
Chương 58: Yêu phải một tên vô cùng biến thái
59
Chương 59: Ngắm sao là sở thích của phái nữ
60
Chương 60: Động lòng
61
Chương 61: Chọc vào nỗi đau của anh
62
Chương 62: Vợ chồng giả
63
Chương 63: Có ẩn tình phía sau
64
Chương 64: Uẩn khúc che giấu
65
Chương 65: Uẩn khúc che giấu
66
Chương 66: Uẩn khúc che giấu
67
Chương 67: Uẩn khúc che giấu
68
Chương 68: Uẩn khúc che giấu
69
Chương 69: Uẩn khúc che giấu
70
Chương 70: Hạnh phúc trong gương
71
Chương 71: Hạnh phúc trong gương
72
Chương 72: Hạnh phúc trong gương
73
Chương 73: Hạnh phúc trong gương
74
Chương 74: Hạnh phúc trong gương
75
Chương 75: Hạnh phúc trong gương
76
Chương 76: Cô là cô gái xấu xa
77
Chương 77: Cô là cô gái xấu xa
78
Chương 78: Cô là một cô gái xấu xa
79
Chương 79: Cô là một cô gái xấu xa
80
Chương 80: Cô là một người phụ nữ xấu xa
81
Chương 81: Cô là một cô gái xấu xa
82
Chương 82: Không có bí mật nào là mãi mãi
83
Chương 83: Không có bí mật nào là mãi mãi
84
Chương 84: Không có bí mật nào là mãi mãi
85
Chương 85: Thân thể gần kề, tình yêu xa rời
86
Chương 86: Thân xác cận kề tình yêu lìa xa
87
Chương 87: Thân xác cận kề tình yêu lìa xa
88
Chương 88: Trái tim là thứ có thể lấy về
89
Chương 89: Trái tim là thứ có thể lấy về
90
Chương 90: Trái tim là thứ có thể lấy về
91
Chương 91: Đau lòng với những điều cô ấy đã gặp phải
92
Chương 92: Đau lòng với những điều cô ấy đã gặp phải
93
Chương 93: Đau lòng với những điều cô ấy đã gặp phải
94
Chương 94: Đau lòng với những điều cô ấy đã gặp phải
95
Chương 95: Người đàn ông đói khát lâu ngày
96
Chương 96: Đàn ông đói khát lâu ngày
97
Chương 97: Đàn ông đói khát lâu ngày
98
Chương 98: Lời thề trước phần mộ
99
Chương 99: Lời thề trước phần mộ
100
Chương 100: Hạnh phúc nhất thời
101
Chương 101: Nhất thời ham vui
102
Chương 102: Như bạn cũ đến
103
Chương 103: Như bạn cũ đến
104
Chương 104: Không có tường nào gió không lọt qua được
105
Chương 105: Không có tường nào gió không lọt qua được
106
Chương 106: Tức giận
107
Chương 107: Lần đầu đối đầu với đường huyên(1)
108
Chương 108: Lần đầu đối đầu với đường huyên(2)
109
Chương 109: Lần đầu đối đầu với đường huyên(3)
110
Chương 110: Truyền thuyết về tuyết kim cương
111
Chương 111: Truyền thuyết về tuyết kim cương(2)
112
Chương 112: Truyền thuyết về tuyết kim cương(3)
113
Chương 113: Cán cân trong lòng nghiêng về phía ai_
114
Chương 114: Cán cân trong lòng nghiêng về phía ai_(2)
115
Chương 115: Cán cân trong lòng nghiêng về phía ai_(3)
116
Chương 116: Bí mật bị thời gian che giấu
117
Chương 117: Bí mật bị thời gian che giấu(2)
118
Chương 118: Bí mật bị thời gian che giấu(3)
119
Chương 119: Bí mật bị thời gian che giấu(4)
120
Chương 120: Tình yêu là thật lòng
121
Chương 121: Tình yêu là thật lòng(2)
122
Chương 122: Tình yêu là thật lòng(3)
123
Chương 123: Tình yêu là thật lòng(4)
124
Chương 124: Ban công
125
Chương 125: Ban công(2)
126
Chương 126: Thời đại kẻ thứ ba lên ngôi
127
Chương 127: Thời đại kẻ thứ ba lên ngôi(2)
128
Chương 128: Thời đại kẻ thứ ba lên ngôi(3)
129
Chương 129: Lễ mừng thọ thần bí
130
Chương 130: Lễ mừng thọ thần bí(2)
131
Chương 131: Người có sự tồn tại đặc biệt
132
Chương 132: Người có sự tồn tại đặc biệt(2)
133
Chương 133: Kiểm tra sức khỏe sinh sản
134
Chương 134: Kiểm tra sức khỏe sinh sản(2)
135
Chương 135: Kiểm tra sức khỏe sinh sản(3)
136
Chương 136: Thú tính của đàn ông
137
Chương 137: Thú tính của đàn ông(2)
138
Chương 138: Thú tính của đàn ông(3)
139
Chương 139: Kẻ giật dây tiết lộ scandal
140
Chương 140: Kẻ giật dây tiết lộ scandal(2)
141
Chương 141: Kẻ giật dây tiết lộ scandal(3)
142
Chương 142: Kiếm một đứa con về nuôi
143
Chương 143: Kiếm một đứa con về nuôi(2)
144
Chương 144: Kiếm một đứa con về nuôi(3)
145
Chương 145: Sự việc trên núi đế vương
146
Chương 146: Sự việc trên núi đế vương
147
Chương 147: Sự việc trên núi đế vương
148
Chương 148: Tuyệt đối không thể
149
Chương 149: Chìm vào hố ma
150
Chương 150: Chìm vào hố ma
151
Chương 151: Chúng ta ly hôn đi
152
Chương 152: Chúng ta ly hôn đi(2)
153
Chương 153: Chúng ta ly hôn đi(3)
154
Chương 154: Không thể không có em
155
Chương 155: Không thể không có em(2)
156
Chương 156: Không thể không có em(3)
157
Chương 157: Mang thai hộ
158
Chương 158: Mang thai hộ(2)
159
Chương 159: Mang thai hộ(3)
160
Chương 160: Ngựa chết biến thành ngựa sống
161
Chương 161: Nỗ lực cuối cùng
162
Chương 162: Nỗ lực cuối cùng
163
Chương 163: Du thuyền sang trọng
164
Chương 164: Du thuyền sang trọng
165
Chương 165: Du thuyền sang trọng
166
Chương 166: Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình
167
Chương 167: Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình
168
Chương 168: Cừu con lạc đường không biết quay đầu
169
Chương 169: Cừu con lạc đường không biết quay đầu
170
Chương 170: Xin lỗi anh yêu em
171
Chương 171: Xin lỗi anh yêu em
172
Chương 172: Xin lỗi anh yêu em
173
Chương 173: Sắp được sinh ra một lần nữa
174
Chương 174: Sắp được sinh ra một lần nữa
175
Chương 175: Sắp được sinh ra một lần nữa
176
Chương 176: Sắp được sinh ra một lần nữa
177
Chương 177: Tự tạo nghiệp không thể sống
178
Chương 178: Tự tạo nghiệp không thể sống
179
Chương 179: Tự tạo nghiệp không thể sống
180
Chương 180: Tuyệt vọng rời đi
181
Chương 181: Tuyệt vọng rời đi
182
Chương 182: Tuyệt vọng rời đi
183
Chương 183: Thả tự do cho tình yêu
184
Chương 184: Thả tự do cho tình yêu
185
Chương 185: Thả tự do cho tình yêu
186
Chương 186: Không yêu kẻ giàu có
187
Chương 187: Không yêu kẻ giàu có
188
Chương 188: Trở lại chốn quen thuộc
189
Chương 189: Trở lại chốn quen thuộc
190
Chương 190: Gặp lại ngoài ý muốn
191
Chương 191: Gặp lại ngoài ý muốn
192
Chương 192: Gặp lại ngoài ý muốn
193
Chương 193: Tình sâu tựa biển
194
Chương 194: Tình sâu tựa biển
195
Chương 195: Tình sâu tựa biển
196
Chương 196: Duyên phận không thể cắt đứt
197
Chương 197: Duyên phận không thể cắt đứt
198
Chương 198: Duyên phận không thể cắt đứt
199
Chương 199: Ẩn tình
200
Chương 200: Ẩn tình
201
Chương 201: Ẩn tình
202
Chương 202: Khiến em thất vọng rồi
203
Chương 203: Khiến em thất vọng rồi
204
Chương 204: Khiến anh thất vọng rồi
205
Chương 205: Quyến rũ anh chứ làm gì
206
Chương 206: Quyến rũ anh
207
Chương 207: Cầm thú trở lại
208
Chương 208: Cầm thú trở lại
209
Chương 209: Bộc bạch tấm chân tình
210
Chương 210: Bộc bạch tấm chân tình
211
Chương 211: Bộc bạch tấm chân tình
212
Chương 212: Ái tình trắc trở
213
Chương 213: Ái tình trắc trở
214
Chương 214: Tình yêu xoay chuyển tình thế
215
Chương 215: Niềm vui bất ngờ
216
Chương 216: Niềm vui bất ngờ
217
Chương 217: Niềm vui bất ngờ
218
Chương 218: Trời ban tin vui
219
Chương 219: Trời ban tin vui
220
Chương 220: Trời ban tin vui
221
Chương 221: Tranh đấu quyết liệt
222
Chương 222: Tranh đấu quyết liệt
223
Chương 223: Tranh đấu quyết liệt
224
Chương 224: Trong mơ chỉ có mình em
225
Chương 225: Trong mơ chỉ có mình em
226
Chương 226: Chạm tới đâu, đau tới đó
227
Chương 227: Thay người ta tìm con trai
228
Chương 228: Thay người ta tìm con trai
229
Chương 229: Thay người khác tìm con trai
230
Chương 230: Chân tướng khó bề phân biệt
231
Chương 231: Chân tướng khó bề phân biệt
232
Chương 232: Chân tướng khó bề phân biệt
233
Chương 233: Khối lập phương tình yêu
234
Chương 234: Khối lập phương tình yêu
235
Chương 235: Khối lập phương tình yêu
236
Chương 236: Nháo đêm động phòng
237
Chương 237: Nháo đêm động phòng
238
Chương 238: Ép vào đường cùng
239
Chương 239: Đại kết cục
240
Chương 240: Đại kết cục
241
Chương 241: Đại kết cục
242
Chương 242: Đại kết cục
243
Chương 243: Đại kết cục
244
Chương 244: Đại kết cục
245
Chương 245: Đại kết cục
246
Chương 246: Đại kết cục
247
Chương 247: Đại kết cục
248
Chương 248: Đại kết cục
249
Chương 249: Đại kết cục
250
Chương 250: Đại kết cục
251
Chương 251: Kết thúc
252
Chương 252: Ngoại truyện - Phong và vân
253
Chương 253: Ngoại truyện – Phong và vân
254
Chương 254: NGOẠI TRUYỆN - TÌNH TÌNH & QUÝ PHONG
255
Chương 255: NGOẠI TRUYỆN - LÂM ÁI & HỰU NAM