Chương 89: Cảm nghĩ hạnh phúc của Vương Manh Manh

Edit+ Beta: Phương Xeko

Ngay giữa lúc Ngọc Hồ Điệp cùng Phượng Thanh Ly đồng thời gật đầu, một giọng nói vang dội từ cửa truyền đến.

Vương Manh Manh nhoẻn miệng cười, lắc đầu khinh phiêu nói: “Không cần cảm ơn, ta chỉ muốn giúp ngươi lau khô nó.”

Giữa lúc Thảo Thượng Phi định nói lời cảm tạ, đáy mắt nhanh chóng Vương Manh Manh chuyển động, cười cười nhìn hắn: “Không phải ngươi muốn nghe cảm tường của ta sao? Bây giờ còn muốn nghe không.”

Ánh mắt Thảo Thượng Phi lóe sánh, không thể tưởng được đại nữ hiệp trước mắt này chẳng những dịu dàng lại quan tâm hắn như vậy, cư nhiên chủ động phối hợp với phóng viên của Thính Phong, chuyện này quả thực từ lúc có Thính Phong đến giờ chưa hề xảy ra.

Giữa ánh mắt như hoa của Vương Manh Manh, Thảo Thượng Phi chợt nhớ tới tập giấy đang đề ngay ngắn dưới đất. Cúi đầu nhấc tập bút lên rồi lặp lại câu nói kia: “Hiện tại phiền nữ hiệp trả lời, siêu cấp nữ hiệp Vương Manh Manh cảm thấy thế nào khi sắp làm mẹ?”

Vương Manh Manh trả lời rất đơn giản, hơn nữa mặc kệ là ai nhìn đều sẽ biết. Không biết lúc nào nàng đã cầm gậy trong tay, hung hăng đập vào ót Thảo Thượng Phi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cảm nghĩ hạnh phúc của ta chính là, kẻ nào phao tin chuyện tình loạn của ta ở tửu lâu, ta sẽ giết hắn! Con bà nó, rốt cục ta cũng bắt được ngươi!”

Lấy ra một tập giấy lộn xộn từ trong lòng Thảo Thượng Phi, loáng thoáng nhìn ra hình tượng huy hoàng của mình lúc ở tửu lâu bị Thính Phong đưa tin.

Nâng tay, đném xấp giấy kia lên người hắn, tức giận nắm tay đạp thêm một cước: “Ta chờ đến ngày này lâu lắm rồi! Nói cho ngươi biết, ta hạnh phúc đến mức muốn giết người!”

Nếu Thảo Thượng Phi còn có thể mở to mắt mà nói, nhất định sẽ hoảng sợ hét lên: “Bát quái ơi là bát quái, không thể tưởng tượng được người có khí chất cùng hình tượng như đại nữ hiệp Vương Manh Manh lại có thể bạo lực với quần chúng nhân dân.”

Đương nhiên, lấy lại tác phong chuyên nghiệp, hắn quả quyết nâng bút sột soạt ghi lại sự tình.

Chỉ tiếc chưa kịp ghi gì thì đã bị Vương Manh Manh kia một chưởng đánh cho ngất xỉu.

Nửa ngày sau, khuôn mặt Vương Manh Manh đỏ bừng một cách quái dị.

Người sáng suốt vừa nhìn sẽ biết, đó là do dùng sức quá độ mà ra.

Tức giận vô số lần, nàng tuyệt đối sẽ không vì việc Thảo Thượng Phi ngất đi mà bỏ qua hắn.

Sau khi đã đạp không biết bao nhiêu cước lên người Thảo Thượng Phi, Vương Manh Manh mới lấy tay lau lau mồ hôi.

Vừa lòng vỗ tay, ổn định lại hơi thở. Từ từ nói với Thảo Thượng Phi còn đang hôn mê bất tỉnh: “Ngọc Hồ Điệp không cần phải nói cho Giang Nhất Dao, bởi vì bây giờ ta sẽ làm cho ngươi chết đi sống lại, căn bản là không tới phiên tên kia động thủ.”

Nói xong ôm bụng ngồi xuống băng ghế: “Mà phải nói, đánh người thật là một việc tốn sức!”

Sau đó khua tay tùy tiện sang bên: “Có trà hay không, đem một ly tới đây cho ta.”

Trà rất nhanh được đặt vào lòng bàn tay của Vương Manh Manh.

Là Giang đại phu lấy hết dũng khí mà đem qua, chờ Vương Manh Manh cầm lấy chén trà, liền bay nhanh ra sau cây cột mà nấp.

Ngọc Hồ Điệp vất vả lắm mới giật mình tỉnh táo lại được, miệng mở lớn, đồng thời phát hiện cánh tay mình bị một bàn tay run run nắm chặt.

Cầm lấy hắn, là bàn tay tinh tế trắng nõn của Phượng Thanh Ly.

Phượng Thanh Ly cùng Ngọc Hồ Điệp nhìn nhau liếc mắt một cái, rồi lại cùng nhau lặng lẽ nhìn Vương Manh Manh: “Huynh có xác định người đó là siêu cấp nữ hiệp mà ai cũng khen là có tri thức hiểu lễ nghĩa không?”

Ngọc Hồ Điệp hơi hơi lắc đầu: “Lúc đầu ta dám xác định là như thế, nhưng mà bây giờ có nghĩ cũng không dám.”

Phượng Thanh Ly nuốt nước miếng, co rúm lại nói: “Muội cảm thấy muội so với người đó thì còn tính là quá thân thiện rồi.”

Ngọc Hồ Điệp kinh ngạc quay đầu nhìn Phượng Thanh Ly liếc mắt một cái: “Muội cũng có cảm giác như vậy à?”

“Đúng vậy, muội lúc nào cũng cho rằng mình là người không sợ trời không sợ đất, nhưng hiện tại muội mới thật sự phát hiện, siêu cấp nữ hiệp quả nhiên không phải người bình thường, chính là cách động thủ hung hãn với người của Thính Phong, may là muội chưa có làm gì thái quá.”

Lời của Phượng Thanh Ly nhất thời làm cho Ngọc Hồ Điệp nhớ ra cái gì đó, trừng mắt với Vương Manh Manh, chỉ vào Thảo Thượng Phi nói: “Ngươi, ngươi thật sự đá chết hắn rồi?”

“Ta không đá!”

Vương Manh Manh hừ lạnh một tiếng, trong lòng thật vất vả lắm mới bình ổn, nghe những lời này tức giận lại dâng lên, đập chén trà lên bàn.

Chén trà tiếp xúc với mặt bàn tạo ra âm thanh vô cùng rợn tóc gáy, Vương Manh Manh khinh phiêu noi: “Ta dùng gậy đánh ngất hắn mà thôi.”

Ánh mắt nàng lại nhìn chằm chằm Thảo Thượng Phi đang quỳ rập trên đất: “May cho hắn, gặp được nữ hiệp dịu dàng như ta, nếu đổi thành người khác, không chừng còn lôi cổ cả họ nhà hắn ra nữa!”

Ngọc Hồ Điệp lau lau mồ hôi: “Ngươi không biết là ngươi lúc nãy hơi xúc động rồi à?”

“Xúc động? Một chút cũng không cảm thấy ta nên xúc động.”

Vương Manh Manh hai tay nắm chặt thành quyền, nhún nhún vai cười một tiếng: “Đây là chuyện ta đã nghĩ rất lâu rồi, nếu ta mà xúc động, chỉ sợ hắn đã đi đời nhà ma.”

Ngọc Hồ Điệp thở dài một tiếng;“Ngươi phải biết rằng, ngươi làm như vậy chỉ tổn hại đến bản thân, chỉ cần bọn họ tùy tiện vẽ thêm vài nét, hình tượng của ngay cả một miếng bé như cái móng chân cũng không còn!”

Phượng Thanh Ly cũng liên tiếp gật đầu: “Đúng vậy, là người trong giang hồ ai cũng biết không nên chọc vào Thính Phong, ngay cả cha ta là người của ma giáo mà thấy chúng cũng tránh xa, tức giận cũng chỉ mắng hai câu, chưa bao giờ dám so đo với chúng!”

“A? Không thể nào?”

Đả kích liên tiếp đã kích, Vương Manh Manh cắm đầu xuống nhìn Thảo Thượng Phi. Rất lâu sau, mới trông mong nhìn sang Ngọc Hồ Điệp, lại nhìn xem Phượng Thanh Ly:

“Thật sự có nghiêm trọng vậy không?”

“Nha đầu! Không cần lo lắng!”

Chapter
1 Chương 1: Võ lâm, ta đến đây 1
2 Chương 2: Võ lâm, ta đến đây 2
3 Chương 3: Võ lâm, ta đến đây 3
4 Chương 4: Võ lâm, ta đến đây 4
5 Chương 5: Võ lâm, ta đến đây 5
6 Chương 6: Võ lâm, ta đến đây 6
7 Chương 7: Báo Giang hồ truyện văn 1 [Tin đồn giang hồ]
8 Chương 8: Báo Giang hồ truyện văn 2
9 Chương 9: Báo Giang hồ truyện văn 3
10 Chương 10: Quan hệ danh kiếm và mã tiên [roi ngựa] 1
11 Chương 11: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 2
12 Chương 12: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 3
13 Chương 13: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 4
14 Chương 14: Quan hệ danh kiếm cùng mã tiên 5
15 Chương 15: Buổi tối trăng treo cao cao 1
16 Chương 16: Buổi tối trăng treo cao cao 2
17 Chương 17: Có việc hảo thương lượng 1
18 Chương 18: Có việc hảo thương lượng 2
19 Chương 19: Giang hồ đệ nhất thư sinh 1
20 Chương 20: Giang hồ đệ nhất thư sinh 2
21 Chương 21: Giang hồ thứ nhất thư sinh 3
22 Chương 22: Giang hồ đệ nhất thư sinh 4
23 Chương 23: Giang hồ đệ nhất thư sinh 5
24 Chương 24: Giang hồ thứ nhất thư sinh 6
25 Chương 25: Giang hồ đệ nhất thư sinh 7
26 Chương 26: Giang hồ đệ nhất thư sinh 8
27 Chương 27: Giang hồ đệ nhất thư sinh 9
28 Chương 28: Giang hồ đệ nhất thư sinh 10
29 Chương 29: Ngươi, vẫn không nói được lời nào tốt 1
30 Chương 30: Ngươi, vẫn không nói được lời nào tốt 2
31 Chương 31: Chúng ta tiếp tục lên đường 1
32 Chương 32: Chúng ta tiếp tục lên đường 2
33 Chương 33: Tại sao ngươi không chạm vào ta 1
34 Chương 34: Tại sao ngươi không chạm vào ta 2
35 Chương 35: Tại sao ngươi không chạm vào ta 3
36 Chương 36: Trên thế giới có đồ vật tên là gương
37 Chương 37: Rốt cuộc ngươi là ai? 1
38 Chương 38: Rốt cuộc ngươi là ai? 2
39 Chương 39: Rốt cuộc ngươi là ai? 3
40 Chương 40: Ngươi sẽ chịu trách nhiệm 1
41 Chương 41: Ngươi sẽ chịu trách nhiệm 2
42 Chương 42: Bắt cá hai tay 1
43 Chương 43: Bắt cá hai tay 2
44 Chương 44: Bắt cá hai tay 3
45 Chương 45: Bắt cá hai tay 4
46 Chương 46: Bắt cá hai tay 5
47 Chương 47: Bắt cá hai tay 6
48 Chương 48: Cái này gọi là ‘vô chiêu thắng hữu chiêu’ 1
49 Chương 49: Cái này gọi là ‘vô chiêu thắng hữu chiêu’ 2
50 Chương 50: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 1
51 Chương 51: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 2
52 Chương 52: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 3
53 Chương 53: Người có văn hóa, chính là bất đồng
54 Chương 54: Bội tình bạc nghĩa 1
55 Chương 55: Bội tình bạc nghĩa 2
56 Chương 56: Bội tình bạc nghĩa 3
57 Chương 57: Bội tình bạc nghĩa 4
58 Chương 58: Bát quái a bát quái 1
59 Chương 59: Bát quái a bát quái 2
60 Chương 60: Bát quái a bát quái 3
61 Chương 61: Bát quái a bát quái 4
62 Chương 62: Bát quái a bát quái 5
63 Chương 63: Bát quái a bát quái 6
64 Chương 64: Cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh 1
65 Chương 65: Cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh 1
66 Chương 66: Ta là nữ nhân 1
67 Chương 67: Ta là nữ nhân 2
68 Chương 68: Ta là nữ nhân 3
69 Chương 69: Ta là nữ nhân 4
70 Chương 70: Ta là nữ nhân 5
71 Chương 71: Chu chưởng quỹ tốt bụng 1
72 Chương 72: Chu chưởng quỹ tốt bụng 2
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77: Võ lâm đỗ phường
78 Chương 78: Cuộc sống đại hiệp bắt đầu
79 Chương 79: Ta là đại gia nhà ngươi
80 Chương 80: Ngươi rốt cuộc có bị ăn không?
81 Chương 81: Đứa nhỏ trong bụng
82 Chương 82: Ai là cha đứa nhỏ?
83 Chương 83: Chúng ta lại chạy trốn
84 Chương 84: Đứa nhỏ thế nào rồi?
85 Chương 85: Phương thuốc của Giang đại phu
86 Chương 86: Ta bị mất trí nhớ
87 Chương 87: Gặp lại cố nhân
88 Chương 88: Đội cẩu tử
89 Chương 89: Cảm nghĩ hạnh phúc của Vương Manh Manh
90 Chương 90: Đại gia là phải có tiền!
91 Chương 91: Thiên hạ đệ nhất giáo
92 Chương 92: Mỗi người đều có một hoàn cảnh
93 Chương 93: Đại hiệp ra tay
94 Chương 94: Dê vào miệng cọp
95 Chương 95: Ngươi muốn cứu ta?
96 Chương 96: Đại hiệp chỉ nam
97 Chương 97: Hai hổ tranh chấp, ta chạy trốn
98 Chương 98: Chúng ta, bỏ trốn đi!
99 Chương 99: Thính Phong giang hồ
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: Võ lâm, ta đến đây 1
2
Chương 2: Võ lâm, ta đến đây 2
3
Chương 3: Võ lâm, ta đến đây 3
4
Chương 4: Võ lâm, ta đến đây 4
5
Chương 5: Võ lâm, ta đến đây 5
6
Chương 6: Võ lâm, ta đến đây 6
7
Chương 7: Báo Giang hồ truyện văn 1 [Tin đồn giang hồ]
8
Chương 8: Báo Giang hồ truyện văn 2
9
Chương 9: Báo Giang hồ truyện văn 3
10
Chương 10: Quan hệ danh kiếm và mã tiên [roi ngựa] 1
11
Chương 11: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 2
12
Chương 12: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 3
13
Chương 13: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 4
14
Chương 14: Quan hệ danh kiếm cùng mã tiên 5
15
Chương 15: Buổi tối trăng treo cao cao 1
16
Chương 16: Buổi tối trăng treo cao cao 2
17
Chương 17: Có việc hảo thương lượng 1
18
Chương 18: Có việc hảo thương lượng 2
19
Chương 19: Giang hồ đệ nhất thư sinh 1
20
Chương 20: Giang hồ đệ nhất thư sinh 2
21
Chương 21: Giang hồ thứ nhất thư sinh 3
22
Chương 22: Giang hồ đệ nhất thư sinh 4
23
Chương 23: Giang hồ đệ nhất thư sinh 5
24
Chương 24: Giang hồ thứ nhất thư sinh 6
25
Chương 25: Giang hồ đệ nhất thư sinh 7
26
Chương 26: Giang hồ đệ nhất thư sinh 8
27
Chương 27: Giang hồ đệ nhất thư sinh 9
28
Chương 28: Giang hồ đệ nhất thư sinh 10
29
Chương 29: Ngươi, vẫn không nói được lời nào tốt 1
30
Chương 30: Ngươi, vẫn không nói được lời nào tốt 2
31
Chương 31: Chúng ta tiếp tục lên đường 1
32
Chương 32: Chúng ta tiếp tục lên đường 2
33
Chương 33: Tại sao ngươi không chạm vào ta 1
34
Chương 34: Tại sao ngươi không chạm vào ta 2
35
Chương 35: Tại sao ngươi không chạm vào ta 3
36
Chương 36: Trên thế giới có đồ vật tên là gương
37
Chương 37: Rốt cuộc ngươi là ai? 1
38
Chương 38: Rốt cuộc ngươi là ai? 2
39
Chương 39: Rốt cuộc ngươi là ai? 3
40
Chương 40: Ngươi sẽ chịu trách nhiệm 1
41
Chương 41: Ngươi sẽ chịu trách nhiệm 2
42
Chương 42: Bắt cá hai tay 1
43
Chương 43: Bắt cá hai tay 2
44
Chương 44: Bắt cá hai tay 3
45
Chương 45: Bắt cá hai tay 4
46
Chương 46: Bắt cá hai tay 5
47
Chương 47: Bắt cá hai tay 6
48
Chương 48: Cái này gọi là ‘vô chiêu thắng hữu chiêu’ 1
49
Chương 49: Cái này gọi là ‘vô chiêu thắng hữu chiêu’ 2
50
Chương 50: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 1
51
Chương 51: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 2
52
Chương 52: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 3
53
Chương 53: Người có văn hóa, chính là bất đồng
54
Chương 54: Bội tình bạc nghĩa 1
55
Chương 55: Bội tình bạc nghĩa 2
56
Chương 56: Bội tình bạc nghĩa 3
57
Chương 57: Bội tình bạc nghĩa 4
58
Chương 58: Bát quái a bát quái 1
59
Chương 59: Bát quái a bát quái 2
60
Chương 60: Bát quái a bát quái 3
61
Chương 61: Bát quái a bát quái 4
62
Chương 62: Bát quái a bát quái 5
63
Chương 63: Bát quái a bát quái 6
64
Chương 64: Cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh 1
65
Chương 65: Cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh 1
66
Chương 66: Ta là nữ nhân 1
67
Chương 67: Ta là nữ nhân 2
68
Chương 68: Ta là nữ nhân 3
69
Chương 69: Ta là nữ nhân 4
70
Chương 70: Ta là nữ nhân 5
71
Chương 71: Chu chưởng quỹ tốt bụng 1
72
Chương 72: Chu chưởng quỹ tốt bụng 2
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77: Võ lâm đỗ phường
78
Chương 78: Cuộc sống đại hiệp bắt đầu
79
Chương 79: Ta là đại gia nhà ngươi
80
Chương 80: Ngươi rốt cuộc có bị ăn không?
81
Chương 81: Đứa nhỏ trong bụng
82
Chương 82: Ai là cha đứa nhỏ?
83
Chương 83: Chúng ta lại chạy trốn
84
Chương 84: Đứa nhỏ thế nào rồi?
85
Chương 85: Phương thuốc của Giang đại phu
86
Chương 86: Ta bị mất trí nhớ
87
Chương 87: Gặp lại cố nhân
88
Chương 88: Đội cẩu tử
89
Chương 89: Cảm nghĩ hạnh phúc của Vương Manh Manh
90
Chương 90: Đại gia là phải có tiền!
91
Chương 91: Thiên hạ đệ nhất giáo
92
Chương 92: Mỗi người đều có một hoàn cảnh
93
Chương 93: Đại hiệp ra tay
94
Chương 94: Dê vào miệng cọp
95
Chương 95: Ngươi muốn cứu ta?
96
Chương 96: Đại hiệp chỉ nam
97
Chương 97: Hai hổ tranh chấp, ta chạy trốn
98
Chương 98: Chúng ta, bỏ trốn đi!
99
Chương 99: Thính Phong giang hồ