Chương 80: Ngươi rốt cuộc có bị ăn không?

Edit: Phương Xêkô

Beta: Ngôn Ngôn

“Cái tên Manh Manh là để cho tên dâm tặc nhà ngươi gọi sao?”

Ngọc Hồ Điệp chưa nói xong liền bị Vương Cương một câu chặt đứt khí thế!

Sau khi hét xong hai chữ “dâm tặc”, ai đó hít sâu một hơi, hai mắt đảo một lúc, tập trung tinh thần xem náo nhiệt nhân tiện liếc liếc mắt một cái, tức giận hừ một tiếng: “Đi theo ta!”

Yêu cầu như vậy, nhất thời làm cho Vương Manh Manh cùng Ngọc Hồ Điệp bốn mắt nhìn nhau, nhấc chân đi theo Vương Cương ra ngoài.

Mới được hai bước, Vương Cương xoay người lại phẫn nộ hét to: “Tính tiền! Đồ ăn thừa gói hết vào!”

_________

Vương Manh Manh ngồi ở trong phòng, một bên gặm giò heo rồn rột, một bên nhìn Vương Cương đi đi lại lại trong phòng.

Sau khi mang bọn họ đến tửu lâu này, liền như vậy qua lại đi lại, giống như đang cân nhắc chuyện gì quan trọng lắm.

Sau nửa ngày, Vương Cương mắt sắc nhìn Vương Manh Manh:

“Ngươi bị tên dâm tặc này ăn chưa?”

“Ăn?”

Đầu óc lơ mơ, một lúc lâu mới có thể hiểu Vương Cương đang nói cái gì, Vương Manh Manh nhất thời mặt đỏ bừng, nghiêm túc nói với Vương Cương: “Đại bá, ngươi nói bậy bạ gì đó? Nào có chuyện như vậy!”

Vương Cương hồ nghi nhìn chằm chằm Vương Manh Manh, vẻ mặt dị thường kỳ quái, hảo nửa ngày sau, ngón tay đột nhiên kêu răng rắc.

Chậm rãi đi đến bên Ngọc Hồ Điệp: “Tốt, nếu không có chuyện như vậy, ta sẽ giết tên dâm tặc này, giúp ngươi thanh danh không bị ô uế!”

Vốn đang vẻ mặt thản nhiên nhìn bọn họ gia quyến nói chuyện. Ngọc Hồ Điệp, lúc này sắc mặt nhất thời biến đổi: “Ta không có xxx gì Vương Manh Manh, sao còn muốn giết ta!”

“Đó là đương nhiên .”

Vương Cương đúng lý hợp tình nắm nắm đấm, cười hắc hắc: “Nếu là ngươi ăn cháu ta, ta đương nhiên sẽ chiếu cố ngươi thiệt nhiều này nọ, tỷ như nói đứa nhỏ cái gì, nhưng là hiện tại……”

Cảm giác được trên người Vương Cương sát khí hừng hực, Ngọc Hồ Điệp sắc mặt lại biến đổi, vội vàng nhìn sang Vương Manh Manh: “Ngươi cho rằng nàng nói thật?”

Lúc nói chuyện, chẳng qua là liều mạng nháy mắt với Vương Manh Manh .

Chỉ tiếc, Vương Manh Manh như trước ngây ngốc nhìn hắn, căn bản là không có một chút ý thức việc gì đang xảy .

Xem bộ dáng này của nàng, còn không biết lời nói của mình có quan hệ tới sinh tử của Ngọc Hồ Điệp.

Bị bức cho đến phát điên, Ngọc Hồ Điệp nghiến răng nghiến lợi cắn môi, rốt cục quyết định sử dụng tuyệt chiêu sát thủ.

Nâng tay, chỉ phía cửa sổ: “Ai?”

Thừa dịp Vương Cương cùng Vương Manh Manh giật mình nhìn ra ngoài, rất nhanh Ngọc Hồ Điệp tiến đến bên người Vương Manh Manh, dùng cước, một chưởng đem nàng đánh bất tỉnh.

Lập tức đỡ lấy người đang hôn mê, cực kỳ bỉ ổi la làng: “Manh Manh, muội sao vậy?”

Nghe được tiếng kêu bi ai của Ngọc Hồ Điệp , Vương Cương cũng nhảy dựng lên, theo Ngọc Hồ Điệp trong tay một phen đoạt lấy Vương Manh Manh.

Vội vàng hỏi: “Nàng như thế nào ? Ngươi, dâm tặc ngươi rốt cuộc làm cái gì với nàng?”

Còn chưa nói xong, Ngọc Hồ Điệp nước mắt liền chảy ào ào.

Đầu tiên là trộm liếc liếc Vương Cương, tiếp theo bắt đầu than thở khóc lóc quở trách chính mình: “Đều là của ta sai, làm cho Manh Manh đi theo ta chịu nhiều khổ cực như vậy, đặc biệt là bụng nàng……”

“Bụng!”

Vương Cương cảm giác được ngũ lôi oanh đỉnh ầm ầm đổ xuống, đẩy mạnh Ngọc Hồ ĐIệp, túm cổ áo hắn gào lên: “Thằng khốn, ta muốn giết chết người!”

Gió lao vun vút!

Nắm tay vùn vụt……

Thật đúng là một chút cũng không lưu tình, chiêu nào cũng hướng điểm “trọng yếu” trên người Ngọc Hồ Điệp.

Ngọc Hồ Điệp ôm Vương Manh Manh đông trốn tây lùi, mày càng lúc càng nhăn lại, xem tư thế của Vương Cương, rất có khả năng không đánh chết hắn thì không ngừng .

Nếu là bình thường, như vậy chẳng là cái đinh gì cả!

Nhưng mà……

Nhưng mà trong tay của hắn còn ôm một thân thể mềm yếu đang hôn mê bất tỉnh, thể trọng cũng không thể xem là nhẹ được: cục nợ Vương mèo nhỏ.

Không cần nói đến việc xuất thủ, ngay cả né tránh, cũng trở nên khó khăn vô cùng.

Bị bách cho rơi vào đường cùng, Ngọc Hồ Điệp nhãn châu chuyển động, dừng thân, trực tiếp đứng lại, đem Vương Manh Manh đưa sang phía trước: “Ngươi đánh đi! Đánh xuống chính là một xác hai mạng.”

“Một xác hai mạng?”

Ngọc Hồ Điệp nghe được một tiếng rống giận dữ, Vương Cường cũng không thèm giảng đạo lý với h ắn, thừa dịp Ngọc Hồ Điệp đứng lại, hung hăng hạ một quyền trên gáy hắn, làm cho hắn lâm vào hôn mê.

Chapter
1 Chương 1: Võ lâm, ta đến đây 1
2 Chương 2: Võ lâm, ta đến đây 2
3 Chương 3: Võ lâm, ta đến đây 3
4 Chương 4: Võ lâm, ta đến đây 4
5 Chương 5: Võ lâm, ta đến đây 5
6 Chương 6: Võ lâm, ta đến đây 6
7 Chương 7: Báo Giang hồ truyện văn 1 [Tin đồn giang hồ]
8 Chương 8: Báo Giang hồ truyện văn 2
9 Chương 9: Báo Giang hồ truyện văn 3
10 Chương 10: Quan hệ danh kiếm và mã tiên [roi ngựa] 1
11 Chương 11: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 2
12 Chương 12: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 3
13 Chương 13: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 4
14 Chương 14: Quan hệ danh kiếm cùng mã tiên 5
15 Chương 15: Buổi tối trăng treo cao cao 1
16 Chương 16: Buổi tối trăng treo cao cao 2
17 Chương 17: Có việc hảo thương lượng 1
18 Chương 18: Có việc hảo thương lượng 2
19 Chương 19: Giang hồ đệ nhất thư sinh 1
20 Chương 20: Giang hồ đệ nhất thư sinh 2
21 Chương 21: Giang hồ thứ nhất thư sinh 3
22 Chương 22: Giang hồ đệ nhất thư sinh 4
23 Chương 23: Giang hồ đệ nhất thư sinh 5
24 Chương 24: Giang hồ thứ nhất thư sinh 6
25 Chương 25: Giang hồ đệ nhất thư sinh 7
26 Chương 26: Giang hồ đệ nhất thư sinh 8
27 Chương 27: Giang hồ đệ nhất thư sinh 9
28 Chương 28: Giang hồ đệ nhất thư sinh 10
29 Chương 29: Ngươi, vẫn không nói được lời nào tốt 1
30 Chương 30: Ngươi, vẫn không nói được lời nào tốt 2
31 Chương 31: Chúng ta tiếp tục lên đường 1
32 Chương 32: Chúng ta tiếp tục lên đường 2
33 Chương 33: Tại sao ngươi không chạm vào ta 1
34 Chương 34: Tại sao ngươi không chạm vào ta 2
35 Chương 35: Tại sao ngươi không chạm vào ta 3
36 Chương 36: Trên thế giới có đồ vật tên là gương
37 Chương 37: Rốt cuộc ngươi là ai? 1
38 Chương 38: Rốt cuộc ngươi là ai? 2
39 Chương 39: Rốt cuộc ngươi là ai? 3
40 Chương 40: Ngươi sẽ chịu trách nhiệm 1
41 Chương 41: Ngươi sẽ chịu trách nhiệm 2
42 Chương 42: Bắt cá hai tay 1
43 Chương 43: Bắt cá hai tay 2
44 Chương 44: Bắt cá hai tay 3
45 Chương 45: Bắt cá hai tay 4
46 Chương 46: Bắt cá hai tay 5
47 Chương 47: Bắt cá hai tay 6
48 Chương 48: Cái này gọi là ‘vô chiêu thắng hữu chiêu’ 1
49 Chương 49: Cái này gọi là ‘vô chiêu thắng hữu chiêu’ 2
50 Chương 50: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 1
51 Chương 51: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 2
52 Chương 52: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 3
53 Chương 53: Người có văn hóa, chính là bất đồng
54 Chương 54: Bội tình bạc nghĩa 1
55 Chương 55: Bội tình bạc nghĩa 2
56 Chương 56: Bội tình bạc nghĩa 3
57 Chương 57: Bội tình bạc nghĩa 4
58 Chương 58: Bát quái a bát quái 1
59 Chương 59: Bát quái a bát quái 2
60 Chương 60: Bát quái a bát quái 3
61 Chương 61: Bát quái a bát quái 4
62 Chương 62: Bát quái a bát quái 5
63 Chương 63: Bát quái a bát quái 6
64 Chương 64: Cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh 1
65 Chương 65: Cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh 1
66 Chương 66: Ta là nữ nhân 1
67 Chương 67: Ta là nữ nhân 2
68 Chương 68: Ta là nữ nhân 3
69 Chương 69: Ta là nữ nhân 4
70 Chương 70: Ta là nữ nhân 5
71 Chương 71: Chu chưởng quỹ tốt bụng 1
72 Chương 72: Chu chưởng quỹ tốt bụng 2
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77: Võ lâm đỗ phường
78 Chương 78: Cuộc sống đại hiệp bắt đầu
79 Chương 79: Ta là đại gia nhà ngươi
80 Chương 80: Ngươi rốt cuộc có bị ăn không?
81 Chương 81: Đứa nhỏ trong bụng
82 Chương 82: Ai là cha đứa nhỏ?
83 Chương 83: Chúng ta lại chạy trốn
84 Chương 84: Đứa nhỏ thế nào rồi?
85 Chương 85: Phương thuốc của Giang đại phu
86 Chương 86: Ta bị mất trí nhớ
87 Chương 87: Gặp lại cố nhân
88 Chương 88: Đội cẩu tử
89 Chương 89: Cảm nghĩ hạnh phúc của Vương Manh Manh
90 Chương 90: Đại gia là phải có tiền!
91 Chương 91: Thiên hạ đệ nhất giáo
92 Chương 92: Mỗi người đều có một hoàn cảnh
93 Chương 93: Đại hiệp ra tay
94 Chương 94: Dê vào miệng cọp
95 Chương 95: Ngươi muốn cứu ta?
96 Chương 96: Đại hiệp chỉ nam
97 Chương 97: Hai hổ tranh chấp, ta chạy trốn
98 Chương 98: Chúng ta, bỏ trốn đi!
99 Chương 99: Thính Phong giang hồ
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: Võ lâm, ta đến đây 1
2
Chương 2: Võ lâm, ta đến đây 2
3
Chương 3: Võ lâm, ta đến đây 3
4
Chương 4: Võ lâm, ta đến đây 4
5
Chương 5: Võ lâm, ta đến đây 5
6
Chương 6: Võ lâm, ta đến đây 6
7
Chương 7: Báo Giang hồ truyện văn 1 [Tin đồn giang hồ]
8
Chương 8: Báo Giang hồ truyện văn 2
9
Chương 9: Báo Giang hồ truyện văn 3
10
Chương 10: Quan hệ danh kiếm và mã tiên [roi ngựa] 1
11
Chương 11: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 2
12
Chương 12: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 3
13
Chương 13: Quan hệ danh kiếm và mã tiên 4
14
Chương 14: Quan hệ danh kiếm cùng mã tiên 5
15
Chương 15: Buổi tối trăng treo cao cao 1
16
Chương 16: Buổi tối trăng treo cao cao 2
17
Chương 17: Có việc hảo thương lượng 1
18
Chương 18: Có việc hảo thương lượng 2
19
Chương 19: Giang hồ đệ nhất thư sinh 1
20
Chương 20: Giang hồ đệ nhất thư sinh 2
21
Chương 21: Giang hồ thứ nhất thư sinh 3
22
Chương 22: Giang hồ đệ nhất thư sinh 4
23
Chương 23: Giang hồ đệ nhất thư sinh 5
24
Chương 24: Giang hồ thứ nhất thư sinh 6
25
Chương 25: Giang hồ đệ nhất thư sinh 7
26
Chương 26: Giang hồ đệ nhất thư sinh 8
27
Chương 27: Giang hồ đệ nhất thư sinh 9
28
Chương 28: Giang hồ đệ nhất thư sinh 10
29
Chương 29: Ngươi, vẫn không nói được lời nào tốt 1
30
Chương 30: Ngươi, vẫn không nói được lời nào tốt 2
31
Chương 31: Chúng ta tiếp tục lên đường 1
32
Chương 32: Chúng ta tiếp tục lên đường 2
33
Chương 33: Tại sao ngươi không chạm vào ta 1
34
Chương 34: Tại sao ngươi không chạm vào ta 2
35
Chương 35: Tại sao ngươi không chạm vào ta 3
36
Chương 36: Trên thế giới có đồ vật tên là gương
37
Chương 37: Rốt cuộc ngươi là ai? 1
38
Chương 38: Rốt cuộc ngươi là ai? 2
39
Chương 39: Rốt cuộc ngươi là ai? 3
40
Chương 40: Ngươi sẽ chịu trách nhiệm 1
41
Chương 41: Ngươi sẽ chịu trách nhiệm 2
42
Chương 42: Bắt cá hai tay 1
43
Chương 43: Bắt cá hai tay 2
44
Chương 44: Bắt cá hai tay 3
45
Chương 45: Bắt cá hai tay 4
46
Chương 46: Bắt cá hai tay 5
47
Chương 47: Bắt cá hai tay 6
48
Chương 48: Cái này gọi là ‘vô chiêu thắng hữu chiêu’ 1
49
Chương 49: Cái này gọi là ‘vô chiêu thắng hữu chiêu’ 2
50
Chương 50: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 1
51
Chương 51: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 2
52
Chương 52: Kiều hoa sao lại bị tàn phá thành khiếu hoa 3
53
Chương 53: Người có văn hóa, chính là bất đồng
54
Chương 54: Bội tình bạc nghĩa 1
55
Chương 55: Bội tình bạc nghĩa 2
56
Chương 56: Bội tình bạc nghĩa 3
57
Chương 57: Bội tình bạc nghĩa 4
58
Chương 58: Bát quái a bát quái 1
59
Chương 59: Bát quái a bát quái 2
60
Chương 60: Bát quái a bát quái 3
61
Chương 61: Bát quái a bát quái 4
62
Chương 62: Bát quái a bát quái 5
63
Chương 63: Bát quái a bát quái 6
64
Chương 64: Cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh 1
65
Chương 65: Cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh 1
66
Chương 66: Ta là nữ nhân 1
67
Chương 67: Ta là nữ nhân 2
68
Chương 68: Ta là nữ nhân 3
69
Chương 69: Ta là nữ nhân 4
70
Chương 70: Ta là nữ nhân 5
71
Chương 71: Chu chưởng quỹ tốt bụng 1
72
Chương 72: Chu chưởng quỹ tốt bụng 2
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77: Võ lâm đỗ phường
78
Chương 78: Cuộc sống đại hiệp bắt đầu
79
Chương 79: Ta là đại gia nhà ngươi
80
Chương 80: Ngươi rốt cuộc có bị ăn không?
81
Chương 81: Đứa nhỏ trong bụng
82
Chương 82: Ai là cha đứa nhỏ?
83
Chương 83: Chúng ta lại chạy trốn
84
Chương 84: Đứa nhỏ thế nào rồi?
85
Chương 85: Phương thuốc của Giang đại phu
86
Chương 86: Ta bị mất trí nhớ
87
Chương 87: Gặp lại cố nhân
88
Chương 88: Đội cẩu tử
89
Chương 89: Cảm nghĩ hạnh phúc của Vương Manh Manh
90
Chương 90: Đại gia là phải có tiền!
91
Chương 91: Thiên hạ đệ nhất giáo
92
Chương 92: Mỗi người đều có một hoàn cảnh
93
Chương 93: Đại hiệp ra tay
94
Chương 94: Dê vào miệng cọp
95
Chương 95: Ngươi muốn cứu ta?
96
Chương 96: Đại hiệp chỉ nam
97
Chương 97: Hai hổ tranh chấp, ta chạy trốn
98
Chương 98: Chúng ta, bỏ trốn đi!
99
Chương 99: Thính Phong giang hồ