Chương 57: C57: Nghĩa Trang Tương Nghi

Editor: Rice ☘

Khoảng 12h tối, xe rốt cục cũng về đến Tề gia, Sở Phi Phàm vươn cổ thở dài, cảm thán một câu, "Đêm nay thật sự mệt mỏi, Tề Duệ, cậu..."

Đột nhiên, nam nhân ngồi ghế sau thấp giọng nhanh chóng nói một câu, "Đừng nói chuyện..."

Sở Phi Phàm mở to hai mắt, giống như là gặp quỷ giống nhìn chằm chằm hai người ở ghế sau xe.

Mộ Tư Nguyệt ngủ thiếp đi?

Cô co rúm thân thể lại, nghiêng người dựa vào cửa xe, hai tay ôm chân, cúi thấp, đầu trực tiếp chôn ở giữa hai ch@n, cứ như vậy co lại thành một đoàn ngủ thiếp đi.

Nhìn bộ dáng co lại thành một quả trứng để ngủ của cô thật sự là bất nhã, thế nhưng rất buồn cười. Sở Phi Phàm nhìn cô mà nhịn không được bật cười, anh nghĩ Mộ Tư Nguyệt khẳng định là không dám dựa vào Tề Duệ, cho nên liền tự mình co lại thành một đoàn.

Tề Duệ nhìn nữ nhân ngủ say bên cạnh, đáy mắt có chút suy nghĩ sâu xa, cô thật sự sợ anh như vậy sao?

Khi Tề Duệ ôm Mộ Tư Nguyệt vào Tề gia, quãn gia đã đợi sẵn ở sảnh, trong nháy mắt ông có chút không tin tưởng vào hai mắt của mình, Duệ thiếu nhà bọn họ từ lúc nào học được cách quan tâm chiếu cố nữ nhân?

Kỳ thật Tề Duệ không giỏi ôm người, trước đó có hai lần bị Mộ Tư Nguyệt chọc cho tức giận đến bốc khói, lại bởi vì cô đang mang thai không thể đánh, cho nên mới trực tiếp khiêng ôm đi.

Mộ Tư Nguyệt trong mơ cảm giác bị cái gì trói buộc rất không thoải mái, thân thể trong ngực anh lật qua lật lại một chút, Tề Duệ đang đi lên cầu thang, hạ mắt, có chút bất mãn trừng cô.

Nhưng mà Mộ Tư Nguyệt căn bản không có thấy ánh mắt cảnh cáo của anh, tiếp tục nằm trong ngực anh bay nhảy, tay phải duỗi ra, trực tiếp "ba" đánh vào cái đầu to của anh, khuôn mặt trong lồ ng ngực anh cọ xát, điều chỉnh một chút tìm vị trí thoải mái.

Tề Duệ sắc mặt trực tiếp đen... Nữ nhân này, đặc biệt phiền.

Nhừng nhìn khuôn mặt lúc đang ngủ của cô, ân, trông cũng không tệ.

Đặt cô lên giường, Mộ Tư Nguyệt lập tức cảm thấy sự mềm mại trên giường lớn thoải mái hơn, lập tức ở trên giường lộn một vòng, nằm sấp cũng không nhúc nhích, mệt mỏi tê liệt.

Tề Duệ nhìn cô, mặt không đổi sắc, cho đến kho cô giật giật chăn mền, vốn là nghĩ đưa cô vào phòng ngủ rồi liền đến thư phòng, vừa đi hai bước, đột nhiên nghĩ đến cái gì, quay lại lật người cô trở về.

"Thế mà ngủ như lợn chết, bị người bê đi cũng không biết..." Tề Duệ nhìn vẻ mặt ngoan ngoãn của cô khi ngủ, liền vươn tay nhéo nhéo mặt cô.

Có vẻ đêm nay cô thật sự là bị dọa sợ, không lý do bị người đưa đến một nơi hỗn tạp như hộp đêm, hơn nữa còn thiếu chút bị hai người nam nhân xâm phạm... Nghĩ tới đây, Tề Duệ đáy mắt bao hàm âm lệ sát khí.

Đến cùng là ai, là ai gửi tin nhắn cho Mộ Tư Nguyệt!

"Tin nhắn mà Mộ Tư Nguyệt nhận được là mạng lưới điện thoại. Nó được gửi qua một trạm gốc giả mạo, giả mạo số điện thoại di động của cậu, không thể tìm thấy địa chỉ IP."

"Tạm thời không có tin tức..." Sở Phi Phàm và những người khác truy tìm người tài xế đã đưa Mộ Tư Nguyệt đến hộp đêm Hào Quang thành phố C, và tìm cả chiếc xe đó, thế nhưng lại không có manh mối.

Người kia ra tay cũng thật gọn gàng.

"Một người sống sờ sờ không có khả năng tự dưng biến mất, để bọn họ tiếp tục tìm, nhất định phải đem tài xế hôm nay đưa Mộ Tư Nguyệt đến hộp đêm Hào Quang tìm cho ra." Tề Duệ lạnh lùng nói.

Lập tức bổ sung một câu, "Biển số xe rất có thể là giả mạo, hắn chắc chắn không dám lái nó, phái người đến bãi bỏ xe hoang xung quanh xem xét..."

Sở Phi Phàm suy nghĩ một chút, suy đoán mở miệng, "Tề Duệ, có khả năng nào chuyện này có liên quan đến vụ án mạng mà cảnh sát tìm kiếm suốt thời gian qua không?"

"Không có khả năng, thủ pháp khác biệt, còn về tên hung thủ cho người bị hại đeo Thập tự dây chuyền kỷ niệm của Tập đoàn DM&G, có lẽ chỉ là trùng hợp, vấn đề đó không cần tra xét nữa..."

Tề Duệ nhàn nhạt mở miệng, khẳng định không liên quan gì đến đối thủ kinh doanh, sẽ không ảnh hưởng đến lợi ích của tập đoàn, như vậy anh đương nhiên lười đi để ý tới.

Tề Duệ cùng Sở Phi Phàm bọn họ bận rộn đến rạng sáng, tắm rửa buổi sáng, liền xuống lầu ăn sáng.

Tề Duệ ngồi vào xe chuẩn bị trở về công ty, anh nhìn quản gia, dặn dò một câu, "Đừng gọi cô ấy, để cô ấy ngủ tiếp..."

Quản gia nhìn xe đi xa, sửng sốt một hồi, bất tri bất giác hiểu ra, ý là đừng đánh thức Mộ Tư Nguyệt, cứ để cô ngủ cho đến khi tự nhiên tỉnh lại.

Nghĩ như vậy, quản gia không khỏi hiếu kì, tối hôm qua bọn anh đi nơi nào?

Mộ Tư Nguyệt ngủ rất sâu, giống như là cực kỳ mệt mỏi, tối hôm qua anh để ý tới mắt Mộ Tư Nguyệt có chút ửng đỏ, giống như là khóc.

Mộ Tư Nguyệt ngủ đến mơ hồ, lúc côtỉnh lại đã giữa trưa, cô thật ngưỡng mộ cô có thể ngủ được như thế này, Tề lão gia thế mà không có cho người đến đào cô rời giường, chuyện này có chút kỳ quái.

"Gia gia." Mộ Tư Nguyệt xuống lầu, trông thấy Tề lão gia dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô chằm chằm.

Lão nhân này không phải lại có ý đồ gì chứ. Mộ Tư Nguyệt lập tức cảnh giác.

"Tối hôm qua cùng Tề Duệ đi đâu?" Tề lão gia giống như lơ đãng hỏi một câu.

Mộ Tư Nguyệt vừa gặm quả táo, chột dạ cúi đầu xuống, lúc này mới nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua, tối hôm qua ở hộp đêm gặp nạn sau đó liền về nhà, ân, rõ ràng tối qua cô đang ở trên xe...

"Duệ thiếu ôm người trở về phòng." Quản gia mỉm cười nói một câu.

Mộ Tư Nguyệt con mắt mở lớn, anh ta làm sao hảo tâm như vậy, theo tính tình Tề Duệ anh ta hẳn sẽ lay tỉnh cô, sau đó lại bổ sung một câu vô sỉ đối phó cô.

Tề lão gia lật xem hơn chục tờ báo trong tay, giống như là đang tìm kiếm cái gì, ánh mắt sắc bén, "Tối hôm qua Tề Duệ mang ra ngoài ăn cơm?"

"Vâng, là đi ăn cơm." Mộ Tư Nguyệt nói dối không cần bản nháp, lập tức ứng hòa một tiếng.

Mười mấy trang báo, nửa cái bóng hình Tề Duệ đều không tìm được, Tề lão gia ý vị không rõ lườm cô một chút, "80% thời gian đều là cảnh cáo người khác, tôi đã làm gì hại thiên hạ chứ?"

Khuôn mặt nhỏ của Mộ Tư Nguyệt cứng đờ, lão nhân này thật đúng là quá khôn khéo, thế mà cũng có thể phán đoán ra, bất quá cô cũng âm thầm cảm thấy may mắn, Tề Duệ hiệu suất làm việc cực cao, tối hôm qua chuyện này cũng huyên náo rất lớn, thế mà tất cả đều bị chặn lại.

Tề lão gia nhìn Mộ Tư Nguyệt một hồi lâu, đột nhiên tâm tình tốt, "Hôm nay tiếp tục đến công ty đưa cơm cho Tề Duệ."

"Lại đến công ty đưa bữa ăn" Mộ Tư Nguyệt có chút không vui, nhỏ giọng phản kháng, "Gia gia, Tề Duệ lần nào cũng đuổi con ra ngoài, anh ta căn bản không có thèm con đưa bữa trưa tới...Con không muốn đi."

"Không có việc gì, nó lần nào cũng ăn sạch bách, chính là giận dỗi mà thôi..." Tề lão gia cười nham hiểm một chút, phất tay để cô mau chóng đi.

"Nhân tiện, Tư Nguyệt, nói với Tề Duệ..."

Mộ Tư Nguyệt ở Tề gia đúng là không còn nhân quyền, nên cô đành cắn răng chịu đựng đi tới chỗ anh, vừa muốn đẩy cửa văn phòng Tổng giám đốc, lại nghe được bên trong truyền đến thanh âm không hài hòa.

"Tề Duệ, tại sao muốn tuyết tàng* Quách Thành?" Tề Phương mặc dù mang trên mặt ý cười, nhưng giọng nói như đang cố gắng hết sức để kìm chế cơn tức giận.

*Tuyết tàng: nghệ sĩ bị tuyết tàng của công ty sẽ không được lập hồ sơ, quay phim, hoặc tham gia hoạt động, nhưng không hủy hợp đồng ngay lập tức, trên danh nghĩa vẫn là nghệ sĩ của công ty. Bằng cách này, các nghệ sĩ không thể chuyển sang một công ty khác để tìm kiếm sự phát triển.

"Cô cô từ chi nhánh đến đây chỉ vì sự việc của một nghệ sĩ nam? Xem ra anh ta rất không tầm thường..." Tề Duệ cũng không có trực tiếp trả lời cô ta, ngược lại ngữ khí mang theo chế giễu nói một câu.

"Cậu chưa từng nhúng tay vào lĩnh vực giải trí, có phải là có hiểu lầm gì đó hay không, Quách Thành là một diễn viên rất có tiềm năng, công ty vất vả lắm mới bồi dưỡng thành một nhân tài."

Tề Duệ đặt cây bút trên tay xuống bạn, ngẩng đầu, ngữ khí lười biếng mở miệng, "Nhìn không thuận mắt."

Nụ cười trên mặt Tề Phương lập tức cứng đờ, đây là cái thể loại lí do gì chứ!

"Nếu không có việc gì, cô có thể ra về, tôi còn có một cuộc họp." Tề Duệ mặt không thay đổi, đi thẳng

Trực tiếp đuổi người.

Tay phải Tề Phương nắm chặt văn kiện, văn kiện cũng muốn bị cô ta bóp nát rồi, hít sâu một hơi, "Còn một việc nữa."

"Tập đoàn chúng ta liên doanh với Lâm Hiến bên kia để quay một bộ phim, vì sao tự dưng rút vốn, nửa đường rút vốn chúng ta cần bồi thường, Tề Duệ điểm này cậu hẳn là phi thường rõ ràng, tin tưởng cậu thân là Tổng giám đốc công ty sẽ không vì chuyện cá nhân mà tổn hại lợi ích của công ty." Tề Phương không còn mang theo nụ cười giả dối, thanh âm nghiêm túc nói.

"Tôi có nói là sẽ bội ước sao?"

Tề Phương nghe xong lại có chút không rõ, "Vậy tại sao cậu lại thông báo cho đạo diễn sản xuất ngừng quay phim? "

Tề Duệ nheo mắt lại, cầm bút lên có chút nhàm chán chuyển động, "Trước kia, tôi không can thiệp vào phương diện giải trí điện ảnh và truyền hình, không có nghĩa là tôi không có quyền can thiệp, hơn nữa chuyện này tôi cảm thấy mình không có nghĩa vụ giải thích với cô. "

Tề Phương cực kỳ tức giận, nếu đối mặt với người khác, cô ta tuyệt đối đã ném đồ phát hỏa, nhưng mà đối với cháu trai Tề Duệ này, Tề Phương mỗi lần đều chỉ có thể lựa chọn nhẫn nại.

"Tề Duệ, cậu không quen thuộc với nghiệp vụ của điện ảnh và truyền hình..."

Tề Duệ giống như không còn kiên nhẫn nghe cô ta nói tiếp, trực tiếp mở miệng nói, "Lâm Hiến dạo này đang bận phẫu thuật, phỏng chừng trong khoảng thời gian này tâm tình không tốt, cho nên hắn đơn phương rút vốn, nếu cô thật sự là muốn nhúng tay vào chuyện này, có thể tìm bộ phận pháp vụ của tập đoàn nghĩ biện pháp để cho hắn bồi thường nhiều hơn một chút. "

"Ngày hôm trước tôi mới hẹn gặp Lâm Hiến, thân thể hắn rất tốt..."

Đáy mắt Tề Duệ ẩn qua sát khí, thanh âm âm trầm mở miệng, "Tôi nói hắn phải làm phẫu thuật, như vậy hắn nhất định sẽ phẫu thuật! "

Tề Phương tức giận, cuối cùng căng thẳng mặt, cũng trực tiếp rời đi.

Tề Phương mở cửa vừa vặn đối diện với tầm mắt Mộ Tư Nguyệt ngoài cửa, Mộ Tư Nguyệt đối với cô ta nở nụ cười, cười đến ngọt ngào, "Cô Phương, chào cô nha. "

Tề Phương bị Tề Tuệ chọc cho tức giận đến mặt đen, hiện tại nhìn Mộ Tư Nguyệt rõ ràng cười đến vẻ mặt đắc ý, càng thêm tức giận, muốn mở miệng giáo huấn cô, nhưng lại không thể không bận tâ m đến thân phận hiện tại của cô.

Mộ Tư Nguyệt trước kia khi kết giao với Quý Thần, không ít lần bị nữ nhân này châm chọc khiêu khích, hiện tại nghe lén Tề Duệ tổn hại bà ta như thế, bỗng dưng có chút cảm giác tiểu nhân đắc chí, rất là thống khoái.

Tề Phương cùng cô lệch người mà qua, cô ta tự nhiên là không có sắc mặt tốt, mà Mộ Tư Quân thì càng cười xán lạn, xách hộp thức ăn đi vào.

"Tề Duệ, tôi đưa đồ ăn cho anh." Mộ Tư Nguyệt hôm nay tâm tình rất tốt, cô nghĩ cho dù Tề Duệ có lạnh mặt đuổi cô đi ra ngoài, điều này cũng không chút ảnh hưởng đến tâm tình tốt đẹp của cô.

"Ngày hôm qua ai nói không vui mang khi đồ ăn cho tôi..." Tề Duệ nhìn thấy khóe môi cô nhếch lên đắc ý cười như tiểu hồ ly, ngữ khí lạnh lẽo mở miệng trêu chọc một câu.

Mộ Tư Nguyệt cười đến có chút cẩu cẩu, "Đừng như vậy, chúng ta cũng có thể thân thiện ở chung, tôi biết anh không thích tôi ở chỗ này , tôi lập tức..."

Tề Duệ nhìn bóng lưng cô, khẽ nhếch môi, đang muốn mở miệng, nhưng đột nhiên Mộ Tư Nguyệt bước chân dừng lại trước cánh cửa kia, giống như là nghĩ đến chuyện quan trọng gì.

Biểu tình của cô có chút giãy dụa, đột nhiên xoay người, "Cái kia, anh... ngày mai anh có rảnh không? "

Tề Duệ thấy khuôn mặt cô có chút ửng đỏ, nhướng mày, hỏi ngược lại một câu, "Làm sao vậy, muốn hẹn tôi? "

"Đúng vậy, tôi chính là muốn hẹn ạm..." Mộ Tư Nguyệt đột nhiên thẳng tắp thắt lưng, bộ dáng kích động, mà Tề Duệ thì đồng tử khẽ mở, giống như là có chút ngoài dự liệu.

Tề Duệ nhìn cô một hồi lâu, thanh âm trở nên có chút cứng rắn, "Hẹn tôi đi đâu? "

"Đi nghĩa trang Tương Nghi bên kia một chút..."

Nghĩa trang...

"Gia gia nói với cô cái gì!" Tề Duệ nghe đến nghĩa trang nhất thời sắc mặt kinh hãi, thanh âm lạnh lùng nói: "Mộ Tư Nguyệt, chuyện của Tề gia cô đừng quản! "

Chapter
1 Chương 1: C1: Anh Là Ai!
2 Chương 2: C2: Tình Yêu Đáng Giá Bao Nhiêu?
3 Chương 3: C3: Hoàn Toàn Hết Hy Vọng
4 Chương 4: C4: Buông Tôi Ra! Tôi Sẽ Không Kết Hôn!
5 Chương 5: C5: Tề Duệ, Rốt Cuộc Khi Nào Mới Nguyện Ý Kết Hôn
6 Chương 6: C6: Mang Thai
7 Chương 7: C7: Tôi Không Phải Người Nhà Của Tổng Giám Đốc
8 Chương 8: C8: Đây Là Con Của Tôi Và Cô
9 Chương 9: C9: Tôi Cần Một Người Vợ Và Một Người Thừa Kế
10 Chương 10: C10: Người Phụ Nữ Của Tôi , Nhất Định Phải Ngoan Ngoãn, Nghe Lời
11 Chương 11: C11: Bình Tĩnh , Vừa Mới Có Thai
12 Chương 12: C12: Thực Sự Rất Nhiều Thịt
13 Chương 13: C13: Mộ Tư Nguyệt, Sao Lại Nhìn Chằm Chằm Tôi
14 Chương 14: C14: Ngủ Ngoan Một Chút, Đừng Ép Tôi
15 Chương 15: C15: Mày, Mày Là Ai
16 Chương 16: C16: Mộ Tư Nguyệt, Đừng Khóc Ướt Áo Tôi
17 Chương 17: C17: Mộ Tư Nguyệt , Cô Chiếm Tiện Nghi Tôi Còn Chưa Đủ Sao?
18 Chương 18: C18: Rốt Cuộc Đêm Đó Đã Xảy Ra Chuyện Gì Vầy?!!
19 Chương 19: C19: Mộ Hướng Tuyết, Dường Như Chị Rất Sợ Tôi Tham Gia Bữa Tiệc Ấy
20 Chương 20: C20: Các Người Đang Làm Gì Thế!
21 Chương 21: C21: Cô Ấy Rất Bẩn
22 Chương 22: C22: Đứa Trẻ !!!???
23 Chương 23: C23: Tôi Với Anh Căn Bản Không Cùng Một Thế Giới
24 Chương 24: C24: Tề Duệ, Tôi Chỉ Muốn Được Hạnh Phúc, Dù Chỉ Một Chút
25 Chương 25: C25: Ít Nhất Anh Ấy Sẽ Không Ngược Đãi Con
26 Chương 26: C26: Biểu Hiện Đỏ Mặt Trong Lần Đầu Tiên Của Mộ Tư Nguyệt Thực Hấp Dẫn
27 Chương 27: C27: Chờ Hài Tử Sinh Ra Có Mắc Bệnh Hay Không Là Biết
28 Chương 28: C28: Tề Duệ Đã Thực Sự Kết Hôn?
29 Chương 29: C29: Ngoại Hình Đứa Trẻ Được Thừa Hưởng Từ Tôi,thì Rất Khó Để Xấu
30 Chương 30: C30: Tại Sao Tề Duệ Lại Muốn Kết Hôn Với Mộ Tư Nguyệt...
31 Chương 31: C31: Đứa Trẻ Này Là Hợp Pháp
32 Chương 32: C32: Thế Mà Lại Thành Chị Dâu Của Hắn
33 Chương 33: C33: Phá Bỏ Đứa Con Của Hắn, Chúng Ta Bắt Đầu Lại
34 Chương 34: C34: Cô Ấy Là An Dĩ Nhu?
35 Chương 35: C35: Nợ Máu Phải Trả Bằng Máu
36 Chương 36: C36: Tề Duệ Rất Tàn Nhẫn, Ai Cắn Anh Ta, Anh Ta Chắc Chắn Sẽ Cắn Lại
37 Chương 37: C37: Tề Duệ Thì Ra Thích Kiểu Phụ Nữ Này.....
38 Chương 38: C38: Giành Tề Duệ Về Nhà
39 Chương 39: C39: Bằng Mọi Cách,phải Ép Tề Duệ Uống Thuốc...
40 Chương 40: C40: Tề Duệ Rốt Cuộc Là Bị Bệnh Gì
41 Chương 41: C41: Hôn Rồi!!!
42 Chương 42: C42: Còn Chưa C ởi Quần Mà ....
43 Chương 43: C43: Cô Căn Bản Là Không Có Quyền Của Một Con Người...
44 Chương 44: C44: Dưỡng Sức Trước Giông Bão
45 Chương 45: C45: Cùng Nằm Trên Một Cái Giường
46 Chương 46: C46: Đi Du Lịch Với Tề Duệ
47 Chương 47: C47: Không Có Chí Khí !!
48 Chương 48: C48: Cảm Giác Rất Mịn Màng
49 Chương 49: C49: Bộ Dáng Lúc Anh Đánh Nhau Thật Soái Nha
50 Chương 50: C50: Vợ Tôi Đi Mua Đồ Ăn Cho Tôi
51 Chương 51: C51: Chương 51
52 Chương 52: C52: Không Cho Phép Cô Nói Về Anh Ấy Như Vậy !
53 Chương 53: C53: Người Chồng Băng Giá Ở Nhà
54 Chương 54: C54: Mộ Tư Nguyệt Mất Tích?
55 Chương 55: C55: Mộ Tư Nguyệt Trong Hộp Đêm
56 Chương 56: C56: Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Dm&g Bị Giam Vào Đồn Cảnh Sát
57 Chương 57: C57: Nghĩa Trang Tương Nghi
58 Chương 58: C58: Duệ Thiếu Khi Còn Bé...
59 Chương 59: C59: Đáy Mắt Đè Nén Một Nỗi Buồn Ẩn Sâu
60 Chương 60: C60: Năm Đó, Người Cứu Cô Không Phải Là Anh?
61 Chương 61: C61: Nghĩa Vụ Vợ Chồng
62 Chương 62: C62: Phá Bỏ Đứa Trẻ Ngay Bây Giờ!
63 Chương 63: C63: Mang Theo Hài Tử, Không Trở Lại!
64 Chương 64: C64: Vòng Cổ Thập Tự Giá Khát Máu
65 Chương 65: C65: Tôi Sẽ Không Bao Giờ Trở Lại Sau Khi Tôi Đi!
66 Chương 66: C66: Tề Duệ, Càng Quan Tâm Càng Loạn...
67 Chương 67: C67: Đó Là Nơi Ẩm Ướt Và Lạnh Lẽo...phải Chết Không Nhắm Mắt Sao?
68 Chương 68: C68: Lôi Đình Hành Động, Trực Tiếp Săn Giết...
69 Chương 69: C69: Mộ Tư Nguyệt, Xin Lỗi...
70 Chương 70: C70: Có Phải Cô Đã Gặp Anh Ở Đâu Đó Hay Không
71 Chương 71: C71: Không Cho Phép Tề Đuệ Đến Gần Mộ Tư Nguyệt!
72 Chương 72: C72: Tề Duệ, Có Phải Anh Hơi Nhớ Cô Ấy Không?
73 Chương 73: C73: Tề Duệ Là Kẻ Cuồng Theo Dõi?
74 Chương 74: C74: Ghen Tuông! Lái Xe Đâm Qua
75 Chương 75: C75: Giao Dịch Của Ma Quỷ Tề Duệ
76 Chương 76: C76: Duệ Thiếu Hình Như Tức Giận
77 Chương 77: C77: Mộ Tư Nguyệt... Đừng Khóc!
78 Chương 78: C78: Hóa Ra Cô Thích Hương Vị Này...
79 Chương 79: C79: Duệ Đại Gia Chăm Sóc Cô Cả Đêm
80 Chương 80: C80: Tề Duệ, Đồ Bi3n Thái!
81 Chương 81: C81: Anh Thích Hôn Cô... Động Tâm?
82 Chương 82: C82: Cô Đã Hại Cô Ấy Sảy Thai!
83 Chương 83: C83: Tại Sao Lại Là Thẩm Diệu Thiên
84 Chương 84: C84: Sự Thật Về Phá Thai, Tình Yêu Quá Hoang Tưởng Hay Có Mục Đích Khác?
85 Chương 85: C85: Có Thể Là *** Không Thuận Lợi
86 Chương 86: C86: Hai Sắc Nữ Lẻn Vào Phòng Tắm Nam, Nhìn Trộm...
87 Chương 87: C87: Tề Duệ, Anh... Anh Đỏ Mặt!
88 Chương 88: C88: Thông Báo
89 Chương 89: C89: Em Thực Sự Không Hiểu Tình Yêu
90 Chương 90: C90: Hơi Thở Hỗn Loạn Ái Muội
91 Chương 91: C91: Tề Duệ, Nam Nhân Này Thật Khó Hầu Hạ
92 Chương 92: C92: Ẩn Chứa Quá Nhiều Bí Mật
93 Chương 93: C93: Lập Tức Ly Hôn Với Mộ Tư Nguyệt!
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: C1: Anh Là Ai!
2
Chương 2: C2: Tình Yêu Đáng Giá Bao Nhiêu?
3
Chương 3: C3: Hoàn Toàn Hết Hy Vọng
4
Chương 4: C4: Buông Tôi Ra! Tôi Sẽ Không Kết Hôn!
5
Chương 5: C5: Tề Duệ, Rốt Cuộc Khi Nào Mới Nguyện Ý Kết Hôn
6
Chương 6: C6: Mang Thai
7
Chương 7: C7: Tôi Không Phải Người Nhà Của Tổng Giám Đốc
8
Chương 8: C8: Đây Là Con Của Tôi Và Cô
9
Chương 9: C9: Tôi Cần Một Người Vợ Và Một Người Thừa Kế
10
Chương 10: C10: Người Phụ Nữ Của Tôi , Nhất Định Phải Ngoan Ngoãn, Nghe Lời
11
Chương 11: C11: Bình Tĩnh , Vừa Mới Có Thai
12
Chương 12: C12: Thực Sự Rất Nhiều Thịt
13
Chương 13: C13: Mộ Tư Nguyệt, Sao Lại Nhìn Chằm Chằm Tôi
14
Chương 14: C14: Ngủ Ngoan Một Chút, Đừng Ép Tôi
15
Chương 15: C15: Mày, Mày Là Ai
16
Chương 16: C16: Mộ Tư Nguyệt, Đừng Khóc Ướt Áo Tôi
17
Chương 17: C17: Mộ Tư Nguyệt , Cô Chiếm Tiện Nghi Tôi Còn Chưa Đủ Sao?
18
Chương 18: C18: Rốt Cuộc Đêm Đó Đã Xảy Ra Chuyện Gì Vầy?!!
19
Chương 19: C19: Mộ Hướng Tuyết, Dường Như Chị Rất Sợ Tôi Tham Gia Bữa Tiệc Ấy
20
Chương 20: C20: Các Người Đang Làm Gì Thế!
21
Chương 21: C21: Cô Ấy Rất Bẩn
22
Chương 22: C22: Đứa Trẻ !!!???
23
Chương 23: C23: Tôi Với Anh Căn Bản Không Cùng Một Thế Giới
24
Chương 24: C24: Tề Duệ, Tôi Chỉ Muốn Được Hạnh Phúc, Dù Chỉ Một Chút
25
Chương 25: C25: Ít Nhất Anh Ấy Sẽ Không Ngược Đãi Con
26
Chương 26: C26: Biểu Hiện Đỏ Mặt Trong Lần Đầu Tiên Của Mộ Tư Nguyệt Thực Hấp Dẫn
27
Chương 27: C27: Chờ Hài Tử Sinh Ra Có Mắc Bệnh Hay Không Là Biết
28
Chương 28: C28: Tề Duệ Đã Thực Sự Kết Hôn?
29
Chương 29: C29: Ngoại Hình Đứa Trẻ Được Thừa Hưởng Từ Tôi,thì Rất Khó Để Xấu
30
Chương 30: C30: Tại Sao Tề Duệ Lại Muốn Kết Hôn Với Mộ Tư Nguyệt...
31
Chương 31: C31: Đứa Trẻ Này Là Hợp Pháp
32
Chương 32: C32: Thế Mà Lại Thành Chị Dâu Của Hắn
33
Chương 33: C33: Phá Bỏ Đứa Con Của Hắn, Chúng Ta Bắt Đầu Lại
34
Chương 34: C34: Cô Ấy Là An Dĩ Nhu?
35
Chương 35: C35: Nợ Máu Phải Trả Bằng Máu
36
Chương 36: C36: Tề Duệ Rất Tàn Nhẫn, Ai Cắn Anh Ta, Anh Ta Chắc Chắn Sẽ Cắn Lại
37
Chương 37: C37: Tề Duệ Thì Ra Thích Kiểu Phụ Nữ Này.....
38
Chương 38: C38: Giành Tề Duệ Về Nhà
39
Chương 39: C39: Bằng Mọi Cách,phải Ép Tề Duệ Uống Thuốc...
40
Chương 40: C40: Tề Duệ Rốt Cuộc Là Bị Bệnh Gì
41
Chương 41: C41: Hôn Rồi!!!
42
Chương 42: C42: Còn Chưa C ởi Quần Mà ....
43
Chương 43: C43: Cô Căn Bản Là Không Có Quyền Của Một Con Người...
44
Chương 44: C44: Dưỡng Sức Trước Giông Bão
45
Chương 45: C45: Cùng Nằm Trên Một Cái Giường
46
Chương 46: C46: Đi Du Lịch Với Tề Duệ
47
Chương 47: C47: Không Có Chí Khí !!
48
Chương 48: C48: Cảm Giác Rất Mịn Màng
49
Chương 49: C49: Bộ Dáng Lúc Anh Đánh Nhau Thật Soái Nha
50
Chương 50: C50: Vợ Tôi Đi Mua Đồ Ăn Cho Tôi
51
Chương 51: C51: Chương 51
52
Chương 52: C52: Không Cho Phép Cô Nói Về Anh Ấy Như Vậy !
53
Chương 53: C53: Người Chồng Băng Giá Ở Nhà
54
Chương 54: C54: Mộ Tư Nguyệt Mất Tích?
55
Chương 55: C55: Mộ Tư Nguyệt Trong Hộp Đêm
56
Chương 56: C56: Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Dm&g Bị Giam Vào Đồn Cảnh Sát
57
Chương 57: C57: Nghĩa Trang Tương Nghi
58
Chương 58: C58: Duệ Thiếu Khi Còn Bé...
59
Chương 59: C59: Đáy Mắt Đè Nén Một Nỗi Buồn Ẩn Sâu
60
Chương 60: C60: Năm Đó, Người Cứu Cô Không Phải Là Anh?
61
Chương 61: C61: Nghĩa Vụ Vợ Chồng
62
Chương 62: C62: Phá Bỏ Đứa Trẻ Ngay Bây Giờ!
63
Chương 63: C63: Mang Theo Hài Tử, Không Trở Lại!
64
Chương 64: C64: Vòng Cổ Thập Tự Giá Khát Máu
65
Chương 65: C65: Tôi Sẽ Không Bao Giờ Trở Lại Sau Khi Tôi Đi!
66
Chương 66: C66: Tề Duệ, Càng Quan Tâm Càng Loạn...
67
Chương 67: C67: Đó Là Nơi Ẩm Ướt Và Lạnh Lẽo...phải Chết Không Nhắm Mắt Sao?
68
Chương 68: C68: Lôi Đình Hành Động, Trực Tiếp Săn Giết...
69
Chương 69: C69: Mộ Tư Nguyệt, Xin Lỗi...
70
Chương 70: C70: Có Phải Cô Đã Gặp Anh Ở Đâu Đó Hay Không
71
Chương 71: C71: Không Cho Phép Tề Đuệ Đến Gần Mộ Tư Nguyệt!
72
Chương 72: C72: Tề Duệ, Có Phải Anh Hơi Nhớ Cô Ấy Không?
73
Chương 73: C73: Tề Duệ Là Kẻ Cuồng Theo Dõi?
74
Chương 74: C74: Ghen Tuông! Lái Xe Đâm Qua
75
Chương 75: C75: Giao Dịch Của Ma Quỷ Tề Duệ
76
Chương 76: C76: Duệ Thiếu Hình Như Tức Giận
77
Chương 77: C77: Mộ Tư Nguyệt... Đừng Khóc!
78
Chương 78: C78: Hóa Ra Cô Thích Hương Vị Này...
79
Chương 79: C79: Duệ Đại Gia Chăm Sóc Cô Cả Đêm
80
Chương 80: C80: Tề Duệ, Đồ Bi3n Thái!
81
Chương 81: C81: Anh Thích Hôn Cô... Động Tâm?
82
Chương 82: C82: Cô Đã Hại Cô Ấy Sảy Thai!
83
Chương 83: C83: Tại Sao Lại Là Thẩm Diệu Thiên
84
Chương 84: C84: Sự Thật Về Phá Thai, Tình Yêu Quá Hoang Tưởng Hay Có Mục Đích Khác?
85
Chương 85: C85: Có Thể Là *** Không Thuận Lợi
86
Chương 86: C86: Hai Sắc Nữ Lẻn Vào Phòng Tắm Nam, Nhìn Trộm...
87
Chương 87: C87: Tề Duệ, Anh... Anh Đỏ Mặt!
88
Chương 88: C88: Thông Báo
89
Chương 89: C89: Em Thực Sự Không Hiểu Tình Yêu
90
Chương 90: C90: Hơi Thở Hỗn Loạn Ái Muội
91
Chương 91: C91: Tề Duệ, Nam Nhân Này Thật Khó Hầu Hạ
92
Chương 92: C92: Ẩn Chứa Quá Nhiều Bí Mật
93
Chương 93: C93: Lập Tức Ly Hôn Với Mộ Tư Nguyệt!