Chương 55: Ngài thấy kiểu tóc này có hợp với em không

Phùng Kiến Vũ nói xong câu kia thì Alex cũng cắt xong mái tóc cho Phùng Kiến Vũ, anh ta đứng ở phía trước nhìn thành quả của mình, ánh mắt chăm chú giống như muốn đánh giá một tác phẩm nghệ thuật, cuối cùng Alex liền hài lòng mỉm cười bước sang một bên để cho Phùng Kiến Vũ có thể thấy cậu trong gương:

"Xong rồi"

Phùng Kiến Vũ mở mắt, lúc đầu cậu cũng không để tâm vào chuyện cắt tóc cho lắm nhưng mà bây giờ khi cậu nhìn thấy hình ảnh của chính mình phản chiếu trong gương lớn kia liền giật mình thất thần mất vài giây. Alex cắt cho cậu một kiểu tóc đúng là rất phù hợp với cậu, nhưng mà cậu vẫn cảm thấy có chút không được tự nhiên cho lắm, bởi vì là... thật sự rất đẹp. Đó là một mái tóc ngắn gọn gàng đơn giản, không đến mức quá cầu kỳ, tóc mái phía trước được cắt ngắn đi một chút, là một kiểu mái bằng càng làm cho đôi mắt to kia của cậu được nổi bật hơn, tóc vừa cắt xong gương mặt cũng cảm giác như nhỏ hơn rất nhiều, giống như là chỉ cần dùng bàn tay của Vương Thanh chạm tới liền có thể che hết đi gương mặt của cậu rồi.

Alex đứng ở phía sau Phùng Kiến Vũ nhìn vào gương:

"Cậu có một đôi mắt rất đẹp, gương mặt cũng đặc biệt nhỏ, tôi cắt kiểu tóc này cho cậu... ngài chỉ huy cho dù có là người sắt đá không tùy tiện biểu lộ cảm xúc như thế nào đi chăng nữa thì tôi khẳng định ngài ấy nhất định sẽ phải thất thần nếu nhìn thấy cậu đấy"

Phùng Kiến Vũ trong lòng kích động vội ngẩng đầu lên hỏi Alex;

"Thật sao?"

Alex vỗ vào vai Phùng Kiến Vũ mỉm cười:

"Ừ, ít nhất thì tôi nghĩ vậy"

Phùng Kiến Vũ đưa tay lên vuốt mái tóc ngắn của mình, bởi vì đã ngắn đi rất nhiều rồi cho nên không thể nào nắm chúng vào lòng bàn tay được nữa, Phùng Kiến Vũ nhớ Vương Thanh rất hay đưa những đầu ngón tay của hắn luồn vào trong tóc cậu, nhưng mà tóc cậu bây giờ ngắn thế này rồi Vương Thanh còn thích nữa hay không. Vừa nghĩ như vậy Phùng Kiến Vũ liền gấp gáp quay sang nói:

"Tôi thấy ngắn quá rồi"

Alex thốt lên:

"Ngắn quá sao? Thời tiết gần đây rất nóng, ngắn như thế này không phải càng dễ chịu sao?"

Phùng Kiến Vũ biết sẽ không hay nếu mình chê bai thành quả của người khác, vì thế mà cậu cố gằng tìm những lời lẽ khôn khéo nhất:

"Tôi thì rất là thích, nhưng mà tôi sợ ngài chỉ huy sẽ không vui... tóc tôi bây giờ ngắn như vậy, ngài ấy không thể nắm được nữa"

Alex hiểu ý cười xấu xa:

"Cậu là chỉ lo lắng ngài chỉ huy thấy kiểu tóc mới này của cậu sẽ không quen thôi đúng không? Cậu yên tâm đi tôi thấy đẹp, cậu cũng thấy đẹp, ngài chỉ huy làm sao lại thấy xấu được"

Dù sao thì cũng chẳng còn cách nào để làm tóc dài ra ngay lập tức nữa, cho nên Phùng Kiến Vũ cũng đành gật đầu ừ một tiếng. Alex nhìn đồng hồ ở trên tay, sau đó liền mang đồ đạc thu dọn cất lại vào trong hộp vừa làm vừa nói:

"Được rồi trước khi rời đi tôi sẽ tặng cho cậu một món quà nhé, thứ này tôi mới vừa rồi mua được ở trung tâm thương mại đấy, nhưng mà thấy cậu ủ rũ như vậy cho nên sẽ tặng cho cậu. Cậu dùng thứ này, cho dù cậu chỉ cần ngả đầu vào vai ngài chỉ huy thôi, ngài ấy cũng nhất định sẽ không thể lạnh nhạt với cậu nữa"

Alex nói rồi liền mang một hộp nhỏ hình chữ nhật đưa vào tay cậu, Phùng Kiến Vũ mặc dù không biết đó là cái gì nhưng mà nghe Alex nói vậy thì cậu cũng vô cùng chờ mong, vui vẻ cám ơn Alex:

"Có thật thế không? Cám ơn cậu!"

Alex rời đi rồi, Phùng Kiến Vũ liên mang hộp nhỏ kia mở ra ngay lập tức, không nhìn thì không sao, vừa nhìn liền khiến cho Phùng Kiến Vũ đỏ cả mặt, cậu vội vã mang hộp nhỏ đó đóng lại bỏ sang một bên, ngẩng đầu nhìn gương lớn phía trước mặt phát ra bộ dạng lúc này của mình... quả thật rất trêu người. Phùng Kiến Vũ đưa hai tay lên vỗ vỗ vào má mình một cái, hít vào thở ra một chút cũng vẫn chưa thể nào làm cho trái tim đập điên loạn trong lòng ngực dừng lại. Phùng Kiến Vũ đưa mắt nhìn ra chiếc hộp ở phía xa kia, chầm chậm mở ra xem một lần nữa, đỏ mặt một lần nữa, tim lại đập mạnh một lần nữa cuối cùng liền đem nó đóng lại để ngay ngắn ở một bên.

Khi Vương Thanh trở về nhà thì Phùng Kiến Vũ đã sớm chuẩn bị xong mọi thứ, Phùng Kiến Vũ mặc trên người một bộ vest trắng mà hắn đặt may cho riêng cậu, từng đường kim mũi chỉ đều là hàng thủ công chuẩn xác đến từng mm, quần có độ dài vừa phải tinh tế làm tôn lên đôi chân dài gợi cảm, áo sơ mi trắng đồng dạng được đóng đến hàng cúc trên cùng, bên ngoài khoác chiếc áo vest cùng màu, tất cả đều vô cùng hoàn mỹ, ngay cả kiểu tóc mới kia cũng càng làm cho Phùng Kiến Vũ trở lên đẹp hơn, vô cùng thu hút ánh nhìn của người khác.

Đám người hầu ở dưới khi nhìn thấy Phùng Kiến Vũ mang bộ dạng kia bước xuống cũng phải chói mắt thất thần, Vương Thanh đứng ở giữa nhà ngẩng đầu lên nhìn người đang chậm rãi bước từng bậc cầu thang đi xuống, gương mặt kia dường như đang căng thẳng. Phùng Kiến Vũ lúc bước xuống lầu không gian vô cùng im ắng, mọi người đều không ai nói với nhau câu nào cả, ngay cả Vương Thanh cũng dùng ánh mắt không rõ ý tứ kia nhìn cậu chằm chằm. Phùng Kiến Vũ đứng ở trước mặt Vương Thanh đưa tay lên đầu sờ loạn mái tóc ngắn của mình một chút:

"Ngài thấy kiểu tóc này có hợp với em không?".

Chapter
1 Chương 1: Pk-v
2 Chương 2: Để tôi dạy em khoái lạc, yêu
3 Chương 3: Ngài biết không, có lúc em đã suy nghĩ đấy
4 Chương 4: Em không thể đoán được suy nghĩ của ngài nữa
5 Chương 5: Tôi không đơn giản chỉ muốn như vậy
6 Chương 6: Ngài sẽ giữ em bên cạnh chứ
7 Chương 7: Cầu xin ngài giữ em ở bên cạnh
8 Chương 8: Tiểu khoái lạc
9 Chương 9: Em rất thông minh
10 Chương 10: Ăn nho
11 Chương 11: Tôi rất là thích em đó
12 Chương 12: Mang em tặng cho người khác
13 Chương 13: Tội phạm nguy hiểm
14 Chương 14: Em chứng minh cho tôi
15 Chương 15: Tôi tặng em một món quà nhé
16 Chương 16: Ngôi sao Sturn
17 Chương 17: Tặng em một khẩu súng
18 Chương 18: Ngài thấy em có đẹp không
19 Chương 19: Em cảm thấy mình cũng không quá khó nhìn
20 Chương 20: Em rất đẹp
21 Chương 21: Mang đá từ trường thả vào mông em
22 Chương 22: Thoa thuốc
23 Chương 23: Tự tung tự tác
24 Chương 24: Dịu dàng với em
25 Chương 25: Ngài thích nhất cái gì ở em
26 Chương 26: Em sẽ nhớ ngài
27 Chương 27: Thành thật liếm
28 Chương 28: Nhớ Vương Thanh
29 Chương 29: Hỏi vay tiền
30 Chương 30: Tôi khi nào đồng ý cho em đi làm
31 Chương 31: Tính kế
32 Chương 32: Làm sai sẽ phạt
33 Chương 33: Quất roi da
34 Chương 34: Bánh trôi nóng
35 Chương 35: Ai dạy em phản kháng
36 Chương 36: Chuông bạc
37 Chương 37: Em phải tự biết điều chỉnh
38 Chương 38: Chán ghét tiếng chuông
39 Chương 39: Ngài có muốn mang em ấy trở về hay không
40 Chương 40: Ai cũng có thể bị em mê hoặc
41 Chương 41: Người nguy hiểm nhất
42 Chương 42: Hắn cái gì cũng biết
43 Chương 43: Ngài dọa em ấy thành ra như vậy
44 Chương 44: Vật nhỏ này tôi thường ngày rất săn sóc
45 Chương 45: Không đến lượt em lên tiếng
46 Chương 46: Mọi suy nghĩ, tâm tư của em đều phải đặt trên người tôi
47 Chương 47: Thật ra em không có cơ hội lựa chọn
48 Chương 48: Thử rượu
49 Chương 49: Lẽ ra sớm một chút cùng em chơi trò này
50 Chương 50: Vương Thanh cũng quan tâm cậu
51 Chương 51: Tôi cũng sợ ngài ấy
52 Chương 52: Hôm nay ngài về sớm
53 Chương 53: Một chút cũng không được
54 Chương 54: Phùng Kiến Vũ lo lắng
55 Chương 55: Ngài thấy kiểu tóc này có hợp với em không
56 Chương 56: Em có cái này muốn cho ngài thấy
57 Chương 57: Trêu đùa
58 Chương 58: Em nghĩ mình nên nhận mấy roi
59 Chương 59: Ôn nhu hiếm có
60 Chương 60: Tiểu bại hoại này khắp người đều là mùi rượu
61 Chương 61: Bị kéo đi
62 Chương 62: Người không sạch sẽ
63 Chương 63: Hay là ngài cũng yêu em đi
64 Chương 64: Yêu em
65 Chương 65: Tôi nói bỏ là bỏ
66 Chương 66: Em muốn có đứa nhỏ
67 Chương 67: Em sẽ chết mất
68 Chương 68: Có phải hôm qua hai người đã quan hệ
69 Chương 69: Không muốn nhìn thấy
70 Chương 70: Tôi không có hứng thú đợi đứa nhỏ
71 Chương 71: Trước nay chưa từng
72 Chương 72: Trong bụng có thêm một đứa nhỏ
73 Chương 73: Rất nhanh thôi ngài sẽ nhìn thấy đứa nhỏ
74 Chương 74: Đặt tên con
75 Chương 75: Vị khách không mời
76 Chương 76: Bị ngã
77 Chương 77: Nguy kịch
78 Chương 78: Mang cả tinh cầu đặt vào trong tay em
79 Chương 79: Mở đầu hoàn mỹ
80 Chương 80: Nụ cười hạnh phúc
81 Chương 81: Phiên ngoại 1: Sữa thì ít nhưng dân số lại đông
82 Chương 82: Phiên ngoại 2: Tôi muốn uống sữa
83 Chương 83: Phiên ngoại 3: Cầu cho ngài bình an
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: Pk-v
2
Chương 2: Để tôi dạy em khoái lạc, yêu
3
Chương 3: Ngài biết không, có lúc em đã suy nghĩ đấy
4
Chương 4: Em không thể đoán được suy nghĩ của ngài nữa
5
Chương 5: Tôi không đơn giản chỉ muốn như vậy
6
Chương 6: Ngài sẽ giữ em bên cạnh chứ
7
Chương 7: Cầu xin ngài giữ em ở bên cạnh
8
Chương 8: Tiểu khoái lạc
9
Chương 9: Em rất thông minh
10
Chương 10: Ăn nho
11
Chương 11: Tôi rất là thích em đó
12
Chương 12: Mang em tặng cho người khác
13
Chương 13: Tội phạm nguy hiểm
14
Chương 14: Em chứng minh cho tôi
15
Chương 15: Tôi tặng em một món quà nhé
16
Chương 16: Ngôi sao Sturn
17
Chương 17: Tặng em một khẩu súng
18
Chương 18: Ngài thấy em có đẹp không
19
Chương 19: Em cảm thấy mình cũng không quá khó nhìn
20
Chương 20: Em rất đẹp
21
Chương 21: Mang đá từ trường thả vào mông em
22
Chương 22: Thoa thuốc
23
Chương 23: Tự tung tự tác
24
Chương 24: Dịu dàng với em
25
Chương 25: Ngài thích nhất cái gì ở em
26
Chương 26: Em sẽ nhớ ngài
27
Chương 27: Thành thật liếm
28
Chương 28: Nhớ Vương Thanh
29
Chương 29: Hỏi vay tiền
30
Chương 30: Tôi khi nào đồng ý cho em đi làm
31
Chương 31: Tính kế
32
Chương 32: Làm sai sẽ phạt
33
Chương 33: Quất roi da
34
Chương 34: Bánh trôi nóng
35
Chương 35: Ai dạy em phản kháng
36
Chương 36: Chuông bạc
37
Chương 37: Em phải tự biết điều chỉnh
38
Chương 38: Chán ghét tiếng chuông
39
Chương 39: Ngài có muốn mang em ấy trở về hay không
40
Chương 40: Ai cũng có thể bị em mê hoặc
41
Chương 41: Người nguy hiểm nhất
42
Chương 42: Hắn cái gì cũng biết
43
Chương 43: Ngài dọa em ấy thành ra như vậy
44
Chương 44: Vật nhỏ này tôi thường ngày rất săn sóc
45
Chương 45: Không đến lượt em lên tiếng
46
Chương 46: Mọi suy nghĩ, tâm tư của em đều phải đặt trên người tôi
47
Chương 47: Thật ra em không có cơ hội lựa chọn
48
Chương 48: Thử rượu
49
Chương 49: Lẽ ra sớm một chút cùng em chơi trò này
50
Chương 50: Vương Thanh cũng quan tâm cậu
51
Chương 51: Tôi cũng sợ ngài ấy
52
Chương 52: Hôm nay ngài về sớm
53
Chương 53: Một chút cũng không được
54
Chương 54: Phùng Kiến Vũ lo lắng
55
Chương 55: Ngài thấy kiểu tóc này có hợp với em không
56
Chương 56: Em có cái này muốn cho ngài thấy
57
Chương 57: Trêu đùa
58
Chương 58: Em nghĩ mình nên nhận mấy roi
59
Chương 59: Ôn nhu hiếm có
60
Chương 60: Tiểu bại hoại này khắp người đều là mùi rượu
61
Chương 61: Bị kéo đi
62
Chương 62: Người không sạch sẽ
63
Chương 63: Hay là ngài cũng yêu em đi
64
Chương 64: Yêu em
65
Chương 65: Tôi nói bỏ là bỏ
66
Chương 66: Em muốn có đứa nhỏ
67
Chương 67: Em sẽ chết mất
68
Chương 68: Có phải hôm qua hai người đã quan hệ
69
Chương 69: Không muốn nhìn thấy
70
Chương 70: Tôi không có hứng thú đợi đứa nhỏ
71
Chương 71: Trước nay chưa từng
72
Chương 72: Trong bụng có thêm một đứa nhỏ
73
Chương 73: Rất nhanh thôi ngài sẽ nhìn thấy đứa nhỏ
74
Chương 74: Đặt tên con
75
Chương 75: Vị khách không mời
76
Chương 76: Bị ngã
77
Chương 77: Nguy kịch
78
Chương 78: Mang cả tinh cầu đặt vào trong tay em
79
Chương 79: Mở đầu hoàn mỹ
80
Chương 80: Nụ cười hạnh phúc
81
Chương 81: Phiên ngoại 1: Sữa thì ít nhưng dân số lại đông
82
Chương 82: Phiên ngoại 2: Tôi muốn uống sữa
83
Chương 83: Phiên ngoại 3: Cầu cho ngài bình an