Quyển 1 – Chương 31: Hả? Bị dụ dỗ? Ai dụ dỗ vậy?

Trên chiếc xe ngựa xóc, không khí thật kỳ quái! Long Tiểu Hoa
vẫn chưa cởi bộ trang phục lốt hổ ra. Chiếc đuôi hổ lắc lư. Nàng ngồi bên cửa
sổ. Thực ra nàng không muốn thay đồ trước mặt "chồng cũ" của mình. Do
hắn "thương yêu" nàng một cách quá đáng nên mối quan hệ của họ ngày
càng trở nên tồi tệ. Nếu đồn ra ngoài chuyện nàng thay đồ trên xe ngựa trước
mặt Long đại đương gia thì thế giới tươi đẹp này sẽ sụp đổ mất.

Nàng đang định giơ móng lên gãi gãi sau gáy thì người ngồi
bên cạnh đã nắm lấy tay nàng.

- Yên nào.

Long Hiểu Ất chau mày nhìn cái đầu vừa được đại phu khám cho,
một cái đầu bị sưng u mấy cục. Nêu không phải tóc nàng quá dày che đi thì họ đã
sớm phát hiện ra gáy nàng rớm máu rồi. Thế mà cái kẻ không biết sống chết là gì
này còn không chịu đi khám. Hắn phải ấn ngồi xuống để đại phu đắp thuốc và băng
vải cầm máu cho nàng.

Máu vừa được cầm thì chứng hiếu động của nàng liền quay trở
lại. Cái móng vuốt hổ không chịu để yên. Lúc nào cũng chực gây họa.

- Huynh để đại phu quấn băng trên đầu tôi rồi lại
thắt nơ hình con bướm là có ý gì? - Hắn chê nàng chưa đủ kỳ quái
sao? Mặc bộ lốt hổ, bị đưa đến phòng khám đã rất mất mặt rồi. Nàng đã nói nàng
không sao nhưng hắn lại tỏ ra quá quan tâm đến nàng, còn ấn nàng ngồi lên đùi
mình, nhìn đại phu tỏ ý bảo ông ta nhanh lên một chút. Kết quả đại phu đó đã hồ
đồ băng bó lung tung. Cuối cùng, khi nàng đứng trước gương thì phát hiện ra
băng quấn trên đầu mình kết thành một con bươm bướm màu trắng ở bên phải, đung
đưa trong gió. - Như thế này thật mất mặt! Tôi còn mặt mũi nào gặp người khác
đây? Tôi phải gỡ nó xuống.

- Nếu cô biết là xấu thì đã không để như vậy đến trước mặt
ta. - Long Hiểu Ất liếc nhìn nàng, chẳng hề để ý đến cảm nhận thẩm mỹ của nàng.
- Qua mấy ngày sẽ ổn thôi, Đừng gỡ nó ra. - Hắn thấy nàng không vui với những
thứ thừa thãi trên đầu thì lại dịu giọng an ủi.

- Còn phải qua mấy ngày ư? Lẽ nào tôi phải đội thứ này đi
khắp nơi mấy ngày liền sao?

- Ừm.

- Ừm gì chứ? Thế này thì làm sao mà tôi... - Gặp Bạch mã
hoàng tử trong bộ dạng xấu xí này được chứ?

- Cô xấu xí thế nào mà ta chẳng từng thấy. Ta không chê cô
đâu. Cô lại không nhìn thấy chính mình, bực tức gì chứ? - Cha mẹ không chê con
gái xấu. Từ nhỏ đến lớn, hắn cũng không để ý vẻ ngoài của nàng. Nàng la hét làm
gì?

- Huynh... - Quả đúng là hắn có ý làm cho nàng trở nên xấu
xí. Hắn muốn mượn chuyện này để ngăn cản nàng hẹn hò với Bạch mã hoàng tử sao?

- Lại đây. - Mặt hắn nhăn lại, kéo nàng ngồi xuống bên
cạnh mình.

Nàng đang nghĩ hắn sẽ phạt nàng quỳ thì lại cảm thấy hắn luồn
tay vào tóc nàng, giọng nói thật dịu dàng:

- Cô đừng động vào vết thương. Chỗ nào ngứa thì bảo ta nhé.

Thật... Thật đáng sợ! Thật... Thật kinh hồn! Thật... Thật kỳ
quái! Bạch mã hoàng tử không ở đây. Sao bỗng nhiên hắn lại đối xử với nàng tốt
như vậy? Nàng phát hiện ra không phải vết thương của mình ngứa mà là da đầu
nàng đang giật giật. Hắn, Long Hiểu Ất, người chồng cũ chưa từng mua cho nàng
lấy một bộ y phục mới, tên Trần Thế Mỹ bỏ vợ chẳng thèm động phòng, còn ép vợ
trước của mình phải làm công cho hắn.

Hắn ấn ấn xoa bóp vết thương sau gáy khiến nàng cảm thấy dễ
chịu hơn. Nàng ngây người nhìn những đường hoa văn trên chiếc áo choàng của
hắn. Xe ngựa chạy nhanh, liên tục xóc nảy, khiến nàng cảm thấy mệt muốn ngủ.
Trận đấu trên đài diễn đã làm tiêu hao toàn bộ sức lực của nàng. Bây giờ lại là
giờ tốt thiên thời địa lợi nhân hòa để ngủ. Nàng lim dim mắt, ngủ gục trên đùi
người chồng cũ.

Long Hiểu Ất kéo rèm nhìn ra ngoài cửa sổ. Hắn bỗng cảm thấy
đùi mình nằng nặng, liền cúi đầu nhìn kẻ thắt nơ con bướm trắng trên đầu đang
ngủ ngon lành trong lòng mình. Hắn thở dài, giơ tay định ôm nàng thì cô nương
nhỏ bé đó lại đẩy hắn. Hắn buông tay xuống, quay đi không nói gì.

- Tôi đối xử với huynh không tốt, huynh sẽ không đối xử tốt
với tôi. Huynh không có động cơ gì khác đấy chứ?... Ồ! Tôi sẽ không mắc lừa
huynh đâu.

- …

- Nếu không thì huynh đã không ép tôi làm tiểu nhị, lại còn
trừ tiền công của tôi...

- ... - Sao có thể để cô hình thành thói quen tiêu tiền như
rác được. Nữ nhân mà có tiền liền hư hỏng ngay, ta không có nhà, cô sẽ đi đâu
để trộm tiền chứ?

- ... Nếu không thì huynh đã không đến mức chẳng mua cho tôi
bộ y phục mới nào. Ồ! Các tiểu thư đều ăn mặc xinh đẹp hơn tôi...

- ... - Ta không có nhà, cô ăn mặc đẹp làm gì? Mặc cho ai
ngắm? Phi! Ngộ nhỡ có kẻ xấu xa nào đó để ý đến thì làm thế nào? Có hai bộ đồ
mặc thay đổi là được rồi, cầu kỳ làm gì?

- …Nếu không thì huynh đã không bỏ tôi, lại còn không thèm
động phòng nữa chứ?

- Quỷ mới đi động phòng với một tiểu cô nương mười một tuổi.
- Hắn nói ra câu này mà không hề che giấu. Hắn không phải là loài cầm thú, loại
háo sắc. Hơn nữa, rốt cuộc ai mười một tuổi vẫn còn tè dầm chứ? Lại còn dám to
mồm không biết xấu hổ nhắc đến chuyện động phòng với hắn. Thật đúng là vô liêm
sỉ! Đã biết mình có thói xấu tè dầm, nàng phải tự thấy hắn nên đối xử với nàng
thế nào chứ? - Rốt cuộc cô đã ngủ chưa thế?

Bình thường cứ líu la líu lo, khó khăn lắm mới đợi được đến
lúc nàng ngủ say. Nàng lại còn nói mơ nữa chứ? Ngủ cũng nói bao nhiêu câu vớ
vẩn.

- Không phạt cô, mua y phục mới cho cô, động phòng với cô,...
Yêu cầu tìm phu quân của cô đơn giản như vậy sao? - Là yêu cầu rất đơn giản
nhưng hắn lại không làm được điều nào cả. Hắn mỉm cười cúi đầu nhìn đôi mắt
nhắm nghiền, chiếc xe lắc lư đung đưa cái đầu của Long Tiểu Hoa. Hắn giơ tay đỡ
đầu nàng, vòng quanh cổ nàng để nàng không bị lắc. - Loại đàn ông phù hợp tiêu
chuẩn đó chẳng giống người biết quan tâm chút nào. Ta thấy còn phải biết ngày
ngày để cô ức hiếp, mua tiểu thuyết vớ vẩn cho cô đọc, cùng cô căm ghét mấy thứ
bàn tính, sổ sách, cầm kỳ thi họa, có thời gian thì ra phố làm loạn với cô. Người
như thế chắc mới tốt nhỉ?

- Chính huynh chẳng ra sao, lại còn yêu cầu nghiêm khắc đối
với người khác!

- Nếu ta không như vậy thì lấy ai bắt nạt cô, liệu cô có vui
không? Hả?

Hắn gẩy gẩy ngón tay trên trán nàng khiến nàng khó chịu cau
mày mím môi. Hắn cũng chẳng quan tâm đến mấy tiếng ậm ừ khó chịu mà cúi người
xuống nâng cổ nàng lên, đặt nàng nằm thoải mái trong lòng mình. Chiếc nơ bươm
bướm cũng dựng thẳng lên và hơi che mắt nàng. Hắn giơ tay gạt chiếc nơ ra, nhìn
khuôn mặt đang bặm môi trên tay mình nói:

- Có xấu đâu. Chẳng phải rất đẹp sao? Ta thấy rất đẹp mà.

Xe ngựa dừng trước cổng Long phủ, Long Tiểu Bính vén rèm đang
định mời Long đại đương gia xuống xe thì giật mình há hốc mồm kinh ngạc trước
cảnh tượng trước mắt.

Chắc chắn là hắn nhìn nhầm. Đương gia không thể nào nhìn tiểu
thư dịu dàng như thế được. Lại còn nhẹ nhàng nâng cổ tiểu thư, đặt tay phía sau
gáy tiểu thư, thì thầm những câu vớ vẩn bên tai tiểu thư.

Mấy sợi tóc rủ xuống che hàng mi và khuôn mặt rồng của đương
gia khiến Long Tiểu Bính không nhìn rõ nét mặt thật sự của người mà chỉ cảm
thấy môi đương gia kề sát khuôn mặt tiểu thư và run run xúc động. Hắn nhìn trời
và cũng không biết nên gọi hay là lặng lẽ rời khỏi xe để đương gia hoàn thành
nốt việc tốt. Nhưng đấy thật là việc tốt sao? Chắc chắn là tiểu thư lại nghe
lời Giả quản gia, dụ dỗ đương gia trên xe ngựa rồi nên mới...

Vừa nghe phía sau có tiếng động, Long Hiểu Ất nhếch môi, khẽ
mỉm cười với đôi môi vừa được "sủng hạnh" của nàng, rồi quay lại nhìn
kẻ hầu thân tín của mình sắp rơi nước mắt.

- Đương... đương gia... tôi tôi... tôi...

- Suỵt...

Nhìn bộ dạng lắp bắp của Long Tiểu Bính, hắn cười giơ ngón
tay trỏ lên môi, mắt nheo nheo chỉ vào kẻ đang ngủ say sưa trong lòng mình ra
hiệu im lặng, ý bảo đây là bí mật của nam nhân bọn họ, chớ để người con gái
không biết tốt xấu này hay chuyện mình bị chồng cũ "khinh bạc".

Long Tiểu Bính lập tức hiểu ý, hắn bịt miệng lại, mặt đỏ ửng,
khẽ gật đầu. Hắn sẽ không nói đâu, có chết cũng không nói. Đương gia nhân lúc
tiểu thư ngủ say mà dịu dàng như nước chảy, lại còn hôn tiểu thư nữa chứ. Vì
hạnh phúc cả đời của đương gia, hắn sẽ đem bí mật này xuống mồ.

Đây là một sự hiểu lầm, sự trùng hợp, sự cố, tai nạn, ác
mộng!!!

Cơ thể Long Tiểu Hoa được nhấc bổng lên bế qua đại sảnh về
phòng, nhẹ nhàng đặt lên chiếc giường của nàng. Tiểu Đinh được gọi đến thay đồ
cho nàng. Nàng nằm im để mặc Tiểu Đinh thu xếp mọi thứ. Đến khi tiếng bước chân
nặng nề kèm theo tiếng mở cửa, rồi tiếng đóng cửa vang lên, nàng mới hé mắt
liếc nhìn, đầu nàng hơi hơi ghé sang để chắc chắn rằng trong phòng chỉ có Tiểu
Đinh và không còn ai khác, sau đó...

Nàng nhảy từ trên giường xuống đất khiến Tiểu Đinh giật mình
sợ hãi ngồi phịch xuống. Nàng không nói gì, chạy ngay đến bàn trang điểm, tháo
bỏ móng vuốt hổ trước ánh nhìn kinh ngạc và cái miệng há hốc kia.

- Tiểu thư không ngủ à? –Tiểu Đinh lồm cồm bò dậy bước đến
bên nàng.

- …

- Đương gia vừa bế tiểu thư vào. Tiểu thư làm nũng ư?

- …

- Tiểu thư, sao tiểu thư lại sờ môi và lại đỏ mặt như vậy?

- … Tiểu Đinh, nếu không may chạm vào môi đến hai người đàn
ông thì có phải là dâm đãng không?

- Là dâm đãng! Liệt nữ không lấy hai chồng mà.

- …

- Sao tiểu thư lại nhìn em như vậy? Em có mắng tiểu thư
dâm đãng đâu.

- Ta nói không may, không may ấy. Nếu không phải là người con
gái đó cam tâm tình nguyện...

- Nữ nhi ấy à, thích mà còn ra vẻ cự tuyệt. Thực ra trong
lòng họ muốn chết đi được mà ngoài mặt vẫn tỏ vẻ cự tuyệt. Rõ ràng là rất thích
nhưng vẫn cố tỏ ra kinh ngạc không biết nam nhân có cảm thấy điều đó không? Lại
còn thích ngã vào lòng nam nhân ra điều đáng thương nữa chứ. Ghét nhất là giả
vờ ngủ để đợi người ta thơm trộm. - Tiểu Đinh giận dữ nói xong, nhìn ánh mắt do
dự của Long Tiểu Hoa: - Chẳng phải những điều này đều là do tiểu thư nói với
Tiểu Đinh sao?

- Hóa ra ta đã nói những câu như vậy.

- Tiểu Đinh cảm thấy tiểu thư nói rất đúng. Loại nữ nhân như
vậy đúng là rất đáng ghét!

- ... Híc... Ta xin em. Em đừng ghét loại đàn bà con gái như
vậy có được không? - Cảm giác không cẩn thận đã biến mình thành kẻ đáng ghét
thật là ấm ức. Nàng mà dâm đãng và vô liêm sỉ như vậy sao?

- Trước tiên không cần quan tâm đến loại nữ nhân dâm đãng vô
liêm sỉ đó vội. Tiểu thư, tiểu thư chẳng phải lén đi theo đương gia học cách
làm ăn buôn bán sao? Sao lại trở về trong tình trạng như thế này?

- ... Em đừng nhắc đến nữa. - Nàng giơ tay chỉ lên chiếc nơ bươm
bướm trên đầu mình, bộ lốt hổ trên người và cả cái đuôi hổ phía sau nữa mà
chẳng muốn giải thích thêm về chuyện mất mặt này. Sau đó, nàng chỉ tiếp tục
nhìn vào gương sờ sờ đôi môi của mình.

Chết mất thôi! Sao chuyện này có thể phát triển đến mức thành
ra như vậy? Nàng không nên cảm thấy thoải mái yên tâm ngủ trên đùi hắn. Nàng
nên mở mắt ra, lùi lại khi cảm giác có cái bóng đen và đôi môi đang kề sát,
nhưng mở mắt ra thì nàng sẽ nói gì? "Môi huynh muốn chạm vào tôi
sao?", "Huynh là mẹ kế. Huynh không thể chạm vào tôi được. Chẳng phải
huynh chỉ ức hiếp, ngược đãi tôi sao?", hay là "Bây giờ tôi đang rất
xấu. Đừng động vào tôi. Đợi tôi tắm rửa, thay y phục, chải lại tóc rồi
hãy..."???

Á á á á á! Đây không phải là điểm chính. Mẹ ơi, sao nghe
những từ này giống như lời mời chào mà nàng ghê tởm nhất thế nhỉ? Có cuốn tiểu
thuyết nào giải thích được tình trạng bây giờ của nàng không? Kẻ đáng thương bị
mẹ kế của mình ngược đãi suốt một thời gian dài, giờ lại bị hôn mà không biết
nên phản ứng thế nào. Rốt cuộc hắn có ý đồ gì? Lẽ nào vì thấy nàng tự ngược đãi
mình nên hắn mới tỏ ra thương xót nàng một chút?

- Tiểu thư bò lên giường tìm cái gì thế ạ?

- Tìm đáp án để xử lý mối quan hệ quái dị giữa những đôi nam
nữ không bình thường.

- Nhưng đầu giường chỉ có đống tiểu thuyết vớ vẩn của tiểu
thư thôi.

- Trong tiểu thuyết đó mới có đáp án ta cần. - Nàng vồ lấy
một cuốn sách rồi bắt đầu lật lung tung, nhíu mày: - Đây là cái gì vậy? Bàn
tính toàn tập ư ? Tiểu Đinh, mấy cuốn tiểu thuyết yêu quý của ta đâu
rồi? Haizzz! Sao cuốn này cũng là... cái gì mà Một trăm con đường
kinh doanh thế này? Đây là cái gì với cái gì thế?

- Ôi... Tiểu thư không nhớ hôm nay tiểu thư đã
nhân lúc đương gia không có nhà, vào thư phòng của đương gia lấy mấy
cuốn sách giúp mình trở thành người phụ nữ giỏi làm ăn buôn bán sao?

- Ồ! Là ta bảo em mang chúng về phòng. - Nàng gãi đầu nhìn
cuốn sách trên tay. Xì! Mấy cuốn sách vớ vẩn! Chẳng có gì đáng xem cả: - Vậy mấy
cuốn tiểu thuyết của ta đâu?

- ... Chúng đã được xếp ngăn nắp trong thư phòng của đương
gia rồi ạ.

- Ừm! Ta biết rồi. - Kẻ đó thích cái gì cũng phải để ngăn
nắp, có hàng có lối. Để lung tung không theo thứ tự hắn sắp xếp thì hắn sẽ cau
mày giận dữ.

- Giá sách cũng rất ngăn nắp ạ.

- Em nói điểm chính đi.

- Điểm chính là em đã rút mấy cuốn sách trên giá mà không có
những cuốn khác để vào. Như vậy rõ ràng là bị thiếu hụt. Thế nên em đã rất
thông minh lấy mấy cuốn sách ở đây của tiểu thư xếp vào chỗ trống đó. Như vậy,
chắc chắn đương gia sẽ không phát hiện ra là mình bị thiếu mấy cuốn sách.

- Ờ ờ! Tiểu Đinh, em rất thông minh. Được đấy, được đấy. Nếu
thiếu cuốn sách nào thì con mắt cú vọ của hắn sẽ phát hiện ra và hắn sẽ nổi
giận ngay. - Trong phòng nàng đầy những cuốn sách lấy từ thư phòng của Mẹ kế
về. Nàng xem cũng chẳng buồn xem: Điều răn nhi nữ, Liệt nữ truyện...
Đem mấy cuốn sách đó trả về thư phòng của Mẹ kế để hắn thưởng thức liệt nữ mà
hắn thích đi.

- Đúng thế. Em cũng thấy em rất nhanh trí đã nghĩ ra được
cách hay như vậy. Chỉ tiếc là em chưa xem xong những cuốn tiểu thuyết mới đó
thì đã phải đem chúng đi rồi. Sớm biết thế này thì em đã đổi lấy một quyển.

- Hả?

- Tiểu thư!

- Em nói em nhét cuốn tiểu thuyết cha con loạn luân ta xem
tối qua vào thư phòng của Mẹ kế ư?

- Có... có gì không ổn ạ?

- ... - Thật đúng là ta chỉ muốn giết chết em thôi. Tiểu
Đinh... đầu óc em thông minh quá! Rốt cuộc là nó được cấu tạo bằng loại tế bào
thần kinh chậm chạp nào vậy?

- Tiểu thư, Tiểu Đinh báo với tiểu thư một tin nữa. Hình như
đương gia thật sự muốn chọn phu quân cho tiểu thư đấy. Em thấy có rất nhiều lý
lịch của những người đàn ông chưa vợ được xếp trên bàn của đương gia.

- … - Bây giờ không còn thời gian nghiên cứu cái đầu của nha
đầu Tiểu Đinh này nữa. Nàng rất muốn biết trong đầu bà mẹ kế nhà mình đang nghĩ
gì? Đang chuẩn bị gả chồng cho nàng mà vẫn có thể hôn nàng sao?

Có người lảng vảng vào phòng của hắn. Đây là điều đầu tiên
Long Hiểu Ất nhận ra khi quay về thư phòng. Hắn có thói quen nhìn lướt một lượt
quanh thư phòng, lim dim nhìn giá sách, ngón tay hắn lướt qua những cuốn sách
được dựng ngay ngắn. Cuối cùng, ngón tay hắn dừng lại ở một cuốn rất lạ. Hắn
rút cuốn sách xuống, cầm trên tay trái, lướt xem tên sách, cau mày, bặm môi,
sải bước về phía chiếc bàn. Hắn gạt đống lý lịch trên bàn sang một bên, bắt đầu
nghiên cứu cuốn tiểu thuyết mới xuất hiện ở thư phòng của mình.

Lại một lần nữa cau mày nhìn chằm chằm vào tên cuốn sách đó,
lông mày hắn giật giật. Hắn chưa bao giờ thấy tên cuốn sách nào lại khó nghe và
có hàm ý quái dị như vậy. Hơn nữa cái tên đó cũng cực kỳ xa lạ, tạo ác cảm tội
lỗi: Cha làm xằng quá.

Không phải chỉ hôn một cái sao? Đây cũng coi là làm xằng ư?
Không thể thân thiết một chút với người mình chăm sóc nuôi dạy sao? Tại sao lại
có loại sách tạo cảm giác như bị người ta chỉ vào mũi mà chửi thế này? Chẳng lẽ
ám chỉ việc tự trông coi, tự ăn cắp sao?

Một tiếng hứ lạnh lùng, hắn nâng tay áo lật cái bìa da màu
xanh lam. Hắn muốn xem cha của người khác có thể làm xằng đến mức nào?

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Bái đường bỏ vợ
2 Quyển 1 - Chương 2: Ân oán giang hồ
3 Quyển 1 - Chương 3: Lần đầu gặp Tiểu Bạch
4 Quyển 1 - Chương 4: Đương gia trở về
5 Quyển 1 - Chương 5: Gà bay chó sủa đón đương gia (thượng)
6 Quyển 1 - Chương 6: Gà bay chó sủa đón đương gia (hạ)
7 Quyển 1 - Chương 7: Quy tắc dùng bữa của Long gia
8 Quyển 1 - Chương 8: Dùng bữa xong tiếp tục ngược đãi
9 Quyển 1 - Chương 9: Thế giới mà ngay cả “mẹ kế phiên bản nam” cũng có nữ nhân thèm muốn
10 Quyển 1 - Chương 10: Cầm kỳ thi họa ư? Hãy biến đi!
11 Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (thượng)
12 Quyển 1 - Chương 12: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (hạ)
13 Quyển 1 - Chương 13: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (thượng)
14 Quyển 1 - Chương 14: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (hạ)
15 Quyển 1 - Chương 15: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (thượng)
16 Quyển 1 - Chương 16: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (hạ)
17 Quyển 1 - Chương 17: Vạn ác, dâm đứng đầu
18 Quyển 1 - Chương 18: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (thượng)
19 Quyển 1 - Chương 19: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (hạ)
20 Quyển 1 - Chương 20: Một cơn ác mộng đau khổ triền miên
21 Quyển 1 - Chương 21: Trong trắng ư? Đó là thứ vô cùng quý giá. Hu hu!
22 Quyển 1 - Chương 22: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (thượng)
23 Quyển 1 - Chương 23: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (hạ)
24 Quyển 1 - Chương 24: Chương 24: Hạnh đỏ vượt tường thành công
25 Quyển 1 - Chương 25: Kiến thức uyên bác
26 Quyển 1 - Chương 26: Bí mật của Bạch thiếu chủ
27 Quyển 1 - Chương 27: Miệng thật lòng không thật ư? Ừm, hai người chơi mới vui!
28 Quyển 1 - Chương 28: Dạo kỹ viện ư? Cẩn thận “vợ trước” bám theo đấy!
29 Quyển 1 - Chương 29: Đạo quán trà ư? "Vợ trước" vẫn bám theo sao? Võ Tòng đánh hổ ư? Đó là gì vậy?
30 Quyển 1 - Chương 30: Chương 30: Võ Tòng đánh hổ ư? Sai rồi. Võ Tòng đánh Tiểu Hoa đấy. Híc!
31 Quyển 1 - Chương 31: Hả? Bị dụ dỗ? Ai dụ dỗ vậy?
32 Quyển 1 - Chương 32: Cha làm xằng quá!
33 Quyển 1 - Chương 33: Đặc quyền của vương tôn công tử
34 Quyển 1 - Chương 34: Cha, người ta muốn…
35 Quyển 1 - Chương 35: Động phòng lạ lùng
36 Quyển 1 - Chương 36: Một bát mỳ hấp dẫn
37 Quyển 1 - Chương 37: Bị “chúa thượng” bắt cóc
38 Quyển 1 - Chương 38: Bạch mã hoàng tử cũng có lúc nóng tính
39 Quyển 1 - Chương 39: Sự khó chịu của Bạch mã hoàng tử
40 Quyển 1 - Chương 40: Bắt gian dâm trên giường
41 Quyển 1 - Chương 41: “Cha” về ư? Thôi chết rồi!
42 Quyển 1 - Chương 42: “Cha” đã về
43 Quyển 1 - Chương 43: Hổ Tiểu Hoa giận dữ
44 Quyển 1 - Chương 44: Nói muội cần ta đi
45 Quyển 1 - Chương 45: Thập cửu điện hạ hồi kinh
46 Quyển 1 - Chương 46: Tâm sự của Tiểu Bạch
47 Quyển 2 - Chương 47: Kinh nghiệm làm ăn trong tiểu thuyết
48 Quyển 2 - Chương 48: Hy vọng của Long Tiểu Bính
49 Quyển 2 - Chương 49: Bạch thiếu chủ đột kích phường tiểu thuyết
50 Quyển 2 - Chương 50: Ta là Tiểu Như Ý
51 Quyển 2 - Chương 51: Tiểu Hoa lần đầu gặp thần tượng
52 Quyển 2 - Chương 52: Cảm hứng ơi cảm hứng
53 Quyển 2 - Chương 53: Long Tiểu Bính đỏ mặt
54 Quyển 2 - Chương 54: Sẩy chân thành hận thiên cổ
55 Quyển 2 - Chương 55: Tiểu Bạch vào kinh
56 Quyển 2 - Chương 56: Tiểu hoàng tôn bị coi thường
57 Quyển 2 - Chương 57: Mưu đồ xấu xa của đứa cháu
58 Quyển 2 - Chương 58: Trò nham hiểm của đứa cháu
59 Quyển 2 - Chương 59: Tâm tư của Thập cửu điện hạ
60 Quyển 2 - Chương 60: Kế hoạch của hai con quỷ vô lương tâm
61 Quyển 2 - Chương 61: Thập cửu điện hạ thất thường
62 Quyển 2 - Chương 62: Tiểu vương gia cao một tấc, “cha” cao một trượng
63 Quyển 2 - Chương 63: Trước cuộc chiến bảo vệ tú cầu
64 Quyển 2 - Chương 64: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu - Tiểu Bạch giá đáo
65 Quyển 2 - Chương 65: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu đáng sợ
66 Quyển 2 - Chương 66: Bảo vệ tú cầu uổng công rồi
67 Quyển 2 - Chương 67: Kết cục của cuộc tranh giành tú cầu, phu thê đoàn tụ
68 Quyển 2 - Chương 68: Phu quân cưỡi hắc mã
69 Quyển 2 - Chương 69: Người đàn bà mạnh mẽ phía sau người đàn ông - mục tiêu phấn đấu của Long Tiểu Hoa
70 Quyển 2 - Chương 70: Người vợ hiền đáng yêu
71 Quyển 2 - Chương 71: Trò đùa của phu quân
72 Quyển 2 - Chương 72: Lưỡng lự giữa vượt tường và đạo làm thê tử
73 Quyển 2 - Chương 73: Yến tiệc đông chí
74 Quyển 2 - Chương 74: Yến tiệc đông chí - phần 2
75 Quyển 2 - Chương 75
76 Quyển 2 - Chương 76: Vào cung gặp Thánh thượng - Đại sứ thân thiện
77 Quyển 2 - Chương 77: Cùng bạch mã hoàng tử dạo kỹ viện
78 Quyển 2 - Chương 78: Lời nói thật lòng, mạo hiểm lớn
79 Quyển 2 - Chương 79: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 1
80 Quyển 2 - Chương 80: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 2
81 Quyển 2 - Chương 81: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 3
82 Quyển 2 - Chương 82: Đoạt cô nương khi điệu nhảy bắt đầu
83 Quyển 2 - Chương 83: Điệu nhảy phiên thổ
84 Quyển 2 - Chương 84: Yêu nghiệt dâm thư mới xuất hiện
85 Quyển 2 - Chương 85: Lại là một bát mỳ suông
86 Quyển 2 - Chương 86: Không khí căng thẳng, chiến tranh sắp bùng nổ
87 Quyển 2 - Chương 87: Kết cục không bằng cầm thú
Chapter

Updated 87 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Bái đường bỏ vợ
2
Quyển 1 - Chương 2: Ân oán giang hồ
3
Quyển 1 - Chương 3: Lần đầu gặp Tiểu Bạch
4
Quyển 1 - Chương 4: Đương gia trở về
5
Quyển 1 - Chương 5: Gà bay chó sủa đón đương gia (thượng)
6
Quyển 1 - Chương 6: Gà bay chó sủa đón đương gia (hạ)
7
Quyển 1 - Chương 7: Quy tắc dùng bữa của Long gia
8
Quyển 1 - Chương 8: Dùng bữa xong tiếp tục ngược đãi
9
Quyển 1 - Chương 9: Thế giới mà ngay cả “mẹ kế phiên bản nam” cũng có nữ nhân thèm muốn
10
Quyển 1 - Chương 10: Cầm kỳ thi họa ư? Hãy biến đi!
11
Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (thượng)
12
Quyển 1 - Chương 12: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (hạ)
13
Quyển 1 - Chương 13: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (thượng)
14
Quyển 1 - Chương 14: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (hạ)
15
Quyển 1 - Chương 15: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (thượng)
16
Quyển 1 - Chương 16: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (hạ)
17
Quyển 1 - Chương 17: Vạn ác, dâm đứng đầu
18
Quyển 1 - Chương 18: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (thượng)
19
Quyển 1 - Chương 19: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (hạ)
20
Quyển 1 - Chương 20: Một cơn ác mộng đau khổ triền miên
21
Quyển 1 - Chương 21: Trong trắng ư? Đó là thứ vô cùng quý giá. Hu hu!
22
Quyển 1 - Chương 22: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (thượng)
23
Quyển 1 - Chương 23: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (hạ)
24
Quyển 1 - Chương 24: Chương 24: Hạnh đỏ vượt tường thành công
25
Quyển 1 - Chương 25: Kiến thức uyên bác
26
Quyển 1 - Chương 26: Bí mật của Bạch thiếu chủ
27
Quyển 1 - Chương 27: Miệng thật lòng không thật ư? Ừm, hai người chơi mới vui!
28
Quyển 1 - Chương 28: Dạo kỹ viện ư? Cẩn thận “vợ trước” bám theo đấy!
29
Quyển 1 - Chương 29: Đạo quán trà ư? "Vợ trước" vẫn bám theo sao? Võ Tòng đánh hổ ư? Đó là gì vậy?
30
Quyển 1 - Chương 30: Chương 30: Võ Tòng đánh hổ ư? Sai rồi. Võ Tòng đánh Tiểu Hoa đấy. Híc!
31
Quyển 1 - Chương 31: Hả? Bị dụ dỗ? Ai dụ dỗ vậy?
32
Quyển 1 - Chương 32: Cha làm xằng quá!
33
Quyển 1 - Chương 33: Đặc quyền của vương tôn công tử
34
Quyển 1 - Chương 34: Cha, người ta muốn…
35
Quyển 1 - Chương 35: Động phòng lạ lùng
36
Quyển 1 - Chương 36: Một bát mỳ hấp dẫn
37
Quyển 1 - Chương 37: Bị “chúa thượng” bắt cóc
38
Quyển 1 - Chương 38: Bạch mã hoàng tử cũng có lúc nóng tính
39
Quyển 1 - Chương 39: Sự khó chịu của Bạch mã hoàng tử
40
Quyển 1 - Chương 40: Bắt gian dâm trên giường
41
Quyển 1 - Chương 41: “Cha” về ư? Thôi chết rồi!
42
Quyển 1 - Chương 42: “Cha” đã về
43
Quyển 1 - Chương 43: Hổ Tiểu Hoa giận dữ
44
Quyển 1 - Chương 44: Nói muội cần ta đi
45
Quyển 1 - Chương 45: Thập cửu điện hạ hồi kinh
46
Quyển 1 - Chương 46: Tâm sự của Tiểu Bạch
47
Quyển 2 - Chương 47: Kinh nghiệm làm ăn trong tiểu thuyết
48
Quyển 2 - Chương 48: Hy vọng của Long Tiểu Bính
49
Quyển 2 - Chương 49: Bạch thiếu chủ đột kích phường tiểu thuyết
50
Quyển 2 - Chương 50: Ta là Tiểu Như Ý
51
Quyển 2 - Chương 51: Tiểu Hoa lần đầu gặp thần tượng
52
Quyển 2 - Chương 52: Cảm hứng ơi cảm hứng
53
Quyển 2 - Chương 53: Long Tiểu Bính đỏ mặt
54
Quyển 2 - Chương 54: Sẩy chân thành hận thiên cổ
55
Quyển 2 - Chương 55: Tiểu Bạch vào kinh
56
Quyển 2 - Chương 56: Tiểu hoàng tôn bị coi thường
57
Quyển 2 - Chương 57: Mưu đồ xấu xa của đứa cháu
58
Quyển 2 - Chương 58: Trò nham hiểm của đứa cháu
59
Quyển 2 - Chương 59: Tâm tư của Thập cửu điện hạ
60
Quyển 2 - Chương 60: Kế hoạch của hai con quỷ vô lương tâm
61
Quyển 2 - Chương 61: Thập cửu điện hạ thất thường
62
Quyển 2 - Chương 62: Tiểu vương gia cao một tấc, “cha” cao một trượng
63
Quyển 2 - Chương 63: Trước cuộc chiến bảo vệ tú cầu
64
Quyển 2 - Chương 64: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu - Tiểu Bạch giá đáo
65
Quyển 2 - Chương 65: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu đáng sợ
66
Quyển 2 - Chương 66: Bảo vệ tú cầu uổng công rồi
67
Quyển 2 - Chương 67: Kết cục của cuộc tranh giành tú cầu, phu thê đoàn tụ
68
Quyển 2 - Chương 68: Phu quân cưỡi hắc mã
69
Quyển 2 - Chương 69: Người đàn bà mạnh mẽ phía sau người đàn ông - mục tiêu phấn đấu của Long Tiểu Hoa
70
Quyển 2 - Chương 70: Người vợ hiền đáng yêu
71
Quyển 2 - Chương 71: Trò đùa của phu quân
72
Quyển 2 - Chương 72: Lưỡng lự giữa vượt tường và đạo làm thê tử
73
Quyển 2 - Chương 73: Yến tiệc đông chí
74
Quyển 2 - Chương 74: Yến tiệc đông chí - phần 2
75
Quyển 2 - Chương 75
76
Quyển 2 - Chương 76: Vào cung gặp Thánh thượng - Đại sứ thân thiện
77
Quyển 2 - Chương 77: Cùng bạch mã hoàng tử dạo kỹ viện
78
Quyển 2 - Chương 78: Lời nói thật lòng, mạo hiểm lớn
79
Quyển 2 - Chương 79: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 1
80
Quyển 2 - Chương 80: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 2
81
Quyển 2 - Chương 81: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 3
82
Quyển 2 - Chương 82: Đoạt cô nương khi điệu nhảy bắt đầu
83
Quyển 2 - Chương 83: Điệu nhảy phiên thổ
84
Quyển 2 - Chương 84: Yêu nghiệt dâm thư mới xuất hiện
85
Quyển 2 - Chương 85: Lại là một bát mỳ suông
86
Quyển 2 - Chương 86: Không khí căng thẳng, chiến tranh sắp bùng nổ
87
Quyển 2 - Chương 87: Kết cục không bằng cầm thú