Chương 26: Khuôn mặt xa lạ lại quen thuộc

Đối với anh mà nói, vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết, thì đó không phải là vấn để.

Anh chỉ muốn xử lý nhanh gọn lẹ mấy việc kiểu như thế này.

Vân Thi Thi hơi ngước mắt, năm ngón tay thon dài của anh, khớp xương rõ ràng, ngón áp út đeo một chiếc nhẫn kim cương vô cùng đắt tiền, nhìn một cái liền thấy được thân phận anh cao quý cỡ nào.

Chẳng qua là nhìn thấy tiền trong tay anh đưa tới, cô không kìm được hơi sững sờ, nhất thời quên cả khóc.

Thấy cô không lên tiếng, Mỗ Nhã Triết cho rằng cô không hài lòng với số tiền này, nhếch mi, "Không đủ?"

Anh chưa phải chưa thấy qua người có lòng tham, vì thế cho rằng cô gái trước mặt này chắc cũng là như vậy, nghĩ cô chê số tiền anh đưa vẫn còn ít. 

Không đợi cô đáp lại, anh khẽ cong mắt, lấy lấy thêm vài tờ tiền từ trong ví đưa tới, anh không có thói quen đem theo nhiều tiền mặt trong người, vì vậy trong ví cũng chỉ có hai ngàn đồng, nhưng để băng bó vết thương thì số tiền ấy đúng là đã quá nhiều.

Vân Thi Thi sửng sốt, hiển nhiên là kinh ngạc không thôi đối với hành động này của anh. Mà ở trong mắt người đàn ông, ánh mắt hiển nhiên lạnh lùng đi ít nhiều.

Người phụ nữ này, tựa hồ so với tưởng tượng của anh còn tham lam hơn nhiều.

Mộ Nhã Triết lạnh lùng cười một tiếng, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, lộ ra ý cười trào phúng, dứt khoát lấy tất cả tiền mặt trong ví ra, cũng không để ý cô có muốn hay không, anh quả thực không muốn lãng phí thời gian với cô, thấy trên người cô không có túi, liền đem tiền gấp thành một cục, đi đến sát người cô, nhét tiền ấy vào trong ngực cô.

Đầu ngón tay lạnh như băng như có như không khẽ chạm vào da thịt cô, động tác mập mờ, khiến cho Vân Thi Thi không kiềm được run rẩy sợ hãi, khẽ nâng mặt lên, xuyên qua mí mắt nhìn thấy người đàn ông trước mặt, thấy đôi môi anh khẽ nhếch hiện lên một nụ cười lạnh lùng, đúng hơn là một cái nhếch môi khinh bỉ.

Người đàn ông tuấn mỹ trước mắt này, thân cao mét tám mét chín, dung mạo đẹp giống như thiên thần vậy. 

Đôi mi anh tuấn, cái cằm kiêu ngạo, góc cạnh rõ ràng, nhất là cặp mắt phượng thâm thúy vạn người mê kia cùng con ngươi đen láy, vô cùng động lòng người. Nhìn một cái là biết người đàn ông này đã trải qua bao nhiêu "gió tanh huyết vũ"...

Tuy là nụ cười, nhưng là lạnh như băng không có chút nhiệt độ nào trong đó cả. 

Nhìn cô, trong mắt anh ta cũng chỉ hiện lên chút vẻ thương hại.

Thương hại? Tại sao anh ta lại dùng ánh mắt này để nhìn cô. 

Trong lúc nhất thời, ủy khuất cùng tức giận tích trữ trong lòng đã lâu, nghiêng mỏng ra, hiện lên qua ánh mắt cô!

Một lát sau, cô lại thấy anh ta móc ra một tờ giấy ký tên lên đó, nét chữ rồng bay phượng múa viết ra một dãy số ném vào tay cô, "Nếu vẫn không đủ, viết lại con số vào đây."

Cử chỉ của anh ta như vậy, nhất thời khiến cho cơn giận dữ của Vân Thi Thi bùng phát.

Động tác này, vô tình là sự nhục nhã cho cô.

"Tiên sinh, anh đây là ý gì, anh rất có tiền sao?" Trong mắt cô tức giận, giọng phẫn nộ kêu lên, "Đụng người bị thương, cũng không có nói một tiếng xin lỗi, anh cho rằng việc gì cũng có thể đem tiền ra để giải quyết, đuổi người đi sao?"

Vân Thi Thi cũng không phải người hay tranh cãi vô lý, cô biết chính cô cũng có chỗ sai, đi bộ không nhìn đường, không chú ý đèn đỏ là lỗi của cô, nhưng nhìn thái độ anh ta từ trên cao ném một cục tiền vào ngực cô như của bố thí vậy, điều này càng làm cô tức giận.

Vì vậy, cô chẳng qua là lạnh lùng trợn mắt nhìn anh ta thêm một cái, không nhiều lời nữa.

Chỉ là một tên "hạ trùng bất khả dĩ ngữ băng" mà thôi. 

*Hạ trùng bất khả dĩ ngữ băng (夏虫不可以语冰!): Thành ngữ của Trung quốc, nôm na là con ve mùa hè thì không biết băng tuyết mùa đông nó như thế nào. Con ếch dưới đáy giếng thì không biết biển giộng bao xa... Ý mỉa mai Mộ Nhã Triết. 

Vân Thi Thi ngẩng đầu lên, lấy tất cả tiền trong ngực ra, một tay kia thì tự ý túm lấy bàn tay to lớn của anh ta, lấy tiền đập thật mạnh vào đó. Ý kiểu cầm tiền của anh rồi cút đi.

Trong một chớp mắt kia khi Vân Thi Thi ngẩng mặt lên, con ngươi tuấn tú nhìn thẳng cô một cái, nụ cười lạnh lùng trên mặt Mộ Nhã Triết thoáng cứng đờ, cả người một trận co rúc một cái. Ngay sao đó con mắt sâu như vực thẳm nheo lại một cái.

Chapter
1 Chương 1: Hai bé gái
2 Chương 2: Ngàn dặm mới tìm được mẹ
3 Chương 3: Bóng đêm tối tăm
4 Chương 4: Không thể giữ nguyên vẹn
5 Chương 5: Anh lại hôn cô
6 Chương 6: Nhục nhã và khuất phục
7 Chương 7: Cô mang thai
8 Chương 8: Thân thế Vân Thi Thi
9 Chương 9: Sinh non
10 Chương 10: Hữu hữu
11 Chương 11: Hữu Hữu là bảo bối tâm can của cô
12 Chương 12: Anh em thất lạc
13 Chương 13: Vẫn lạnh lùng như vậy
14 Chương 14: Vị hôn thê có tiếng mà không có miếng
15 Chương 15: Không phải ruột thịt
16 Chương 16: Cưng chiều đáng quý
17 Chương 17: Hữu Hữu hiểu chuyện
18 Chương 18: Tiểu tiện chủng
19 Chương 19: Người hiền bị ức hiếp
20 Chương 20: Hữu Hữu là thiên thần nhỏ ấm áp
21 Chương 21: Tâm linh tương thông
22 Chương 22: Có một người em trai
23 Chương 23: Bị tìm phiền toái
24 Chương 24: Công việc bị mất
25 Chương 25: Lần thứ hai gặp mặt
26 Chương 26: Khuôn mặt xa lạ lại quen thuộc
27 Chương 27: Thế nhưng là cô
28 Chương 28: Bánh bao cua, hẹn gặp lại
29 Chương 29: Đồ Của chồng cô thì cô tất nhiên được xem
30 Chương 30: Bí mật của Mộ Uyển Nhu
31 Chương 31: Bí mật chôn dấu nhiều năm
32 Chương 32: Cướp đoạt thân phận thiên kim
33 Chương 33: Chiếm lấy tất cả
34 Chương 34: Chết cũng phải giữ lấy bí mật
35 Chương 35: Đón gió tẩy trần
36 Chương 36: Giải trí Hoàn Vũ
37 Chương 37: Tuyển nữ chính
38 Chương 38: Vân Na mơ thành minh tinh
39 Chương 39: Nhận lời làm trợ lý nghệ sĩ
40 Chương 40: Tuyển chọn giữa biển người
41 Chương 41: Cô là “Duẫn Hạ Thuần”
42 Chương 42: Không cho khách vào nhà
43 Chương 43: Âm mưu
44 Chương 44: Ngột ngạt
45 Chương 45: Vào nhầm hang sói
46 Chương 46: Dự cảm xấu
47 Chương 47: Người phụ nữ quyến rũ
48 Chương 48: Thuốc Thúc Tình
49 Chương 49: Giống như gặp lúc đó
50 Chương 50: Cổ khô nóng
51 Chương 51: Kiều diễm xuân sắc (H)
52 Chương 52: Ái tình chưa dứt (H)
53 Chương 53: Cô có con?
54 Chương 54: Lần đầu tiên hai cha con cùng nói chuyện
55 Chương 55: Đằng sau vẻ ngây ngô là thiên phú dị bẩm*
56 Chương 56: Mê mang qua đi, lo sợ ập đến
57 Chương 57: Đúng là thư kí năm đó
58 Chương 58: Lần đầu gặp “Người thuê cô”
59 Chương 59: Sao lại là anh ta?
60 Chương 60: Khó khăn nối tiếp khó khăn
61 Chương 61: Sự cao ngạo của anh khiến cô tức giận
62 Chương 62: Hai trăm triệu
63 Chương 63: Cô đáng giá 200 triệu
64 Chương 64: Là trùng hợp sao?
65 Chương 65: Đây không phải là đứa bé bình thường
66 Chương 66: Cậu có cha sao?
Chapter

Updated 66 Episodes

1
Chương 1: Hai bé gái
2
Chương 2: Ngàn dặm mới tìm được mẹ
3
Chương 3: Bóng đêm tối tăm
4
Chương 4: Không thể giữ nguyên vẹn
5
Chương 5: Anh lại hôn cô
6
Chương 6: Nhục nhã và khuất phục
7
Chương 7: Cô mang thai
8
Chương 8: Thân thế Vân Thi Thi
9
Chương 9: Sinh non
10
Chương 10: Hữu hữu
11
Chương 11: Hữu Hữu là bảo bối tâm can của cô
12
Chương 12: Anh em thất lạc
13
Chương 13: Vẫn lạnh lùng như vậy
14
Chương 14: Vị hôn thê có tiếng mà không có miếng
15
Chương 15: Không phải ruột thịt
16
Chương 16: Cưng chiều đáng quý
17
Chương 17: Hữu Hữu hiểu chuyện
18
Chương 18: Tiểu tiện chủng
19
Chương 19: Người hiền bị ức hiếp
20
Chương 20: Hữu Hữu là thiên thần nhỏ ấm áp
21
Chương 21: Tâm linh tương thông
22
Chương 22: Có một người em trai
23
Chương 23: Bị tìm phiền toái
24
Chương 24: Công việc bị mất
25
Chương 25: Lần thứ hai gặp mặt
26
Chương 26: Khuôn mặt xa lạ lại quen thuộc
27
Chương 27: Thế nhưng là cô
28
Chương 28: Bánh bao cua, hẹn gặp lại
29
Chương 29: Đồ Của chồng cô thì cô tất nhiên được xem
30
Chương 30: Bí mật của Mộ Uyển Nhu
31
Chương 31: Bí mật chôn dấu nhiều năm
32
Chương 32: Cướp đoạt thân phận thiên kim
33
Chương 33: Chiếm lấy tất cả
34
Chương 34: Chết cũng phải giữ lấy bí mật
35
Chương 35: Đón gió tẩy trần
36
Chương 36: Giải trí Hoàn Vũ
37
Chương 37: Tuyển nữ chính
38
Chương 38: Vân Na mơ thành minh tinh
39
Chương 39: Nhận lời làm trợ lý nghệ sĩ
40
Chương 40: Tuyển chọn giữa biển người
41
Chương 41: Cô là “Duẫn Hạ Thuần”
42
Chương 42: Không cho khách vào nhà
43
Chương 43: Âm mưu
44
Chương 44: Ngột ngạt
45
Chương 45: Vào nhầm hang sói
46
Chương 46: Dự cảm xấu
47
Chương 47: Người phụ nữ quyến rũ
48
Chương 48: Thuốc Thúc Tình
49
Chương 49: Giống như gặp lúc đó
50
Chương 50: Cổ khô nóng
51
Chương 51: Kiều diễm xuân sắc (H)
52
Chương 52: Ái tình chưa dứt (H)
53
Chương 53: Cô có con?
54
Chương 54: Lần đầu tiên hai cha con cùng nói chuyện
55
Chương 55: Đằng sau vẻ ngây ngô là thiên phú dị bẩm*
56
Chương 56: Mê mang qua đi, lo sợ ập đến
57
Chương 57: Đúng là thư kí năm đó
58
Chương 58: Lần đầu gặp “Người thuê cô”
59
Chương 59: Sao lại là anh ta?
60
Chương 60: Khó khăn nối tiếp khó khăn
61
Chương 61: Sự cao ngạo của anh khiến cô tức giận
62
Chương 62: Hai trăm triệu
63
Chương 63: Cô đáng giá 200 triệu
64
Chương 64: Là trùng hợp sao?
65
Chương 65: Đây không phải là đứa bé bình thường
66
Chương 66: Cậu có cha sao?