Chương 46: 46: Cô Là Người Đầu Tiên Khiến Tôi Sưởi Ấm Cho Cô

Người phụ nữ này xem ra cũng giống như con thỏ gan nhỏ, sao lần này lại bướng bỉnh như vậy.

Cô lẽ nào không muốn sống rồi sao? Ngâm trong nước lạnh nguyên một đêm, để nhiệt độ bên trong cơ thể dần dần mất đi, chỉ có nguy hiểm đến tính mạng.

Khi thuốc dần dần vào cơ thể cô, ý thức của cô dần dần hồi phục hơn nhiều, nhưng cô kêu “Lạnh”, cơ thể run rẩy.

Đế Lạc Sâm hận không thể nắm lấy mặt cô, “Đồ ngốc đáng đời”.

Đế Lạc Sâm tức giận, lại kêu người lấy mấy lớp chăn qua, nhưng Lục Thanh Uyển vẫn run rẩy, chỉ là đầu cô ý thức cọ vào lòng bàn tay anh, hết lần này đến lần khác, giống như con động vật nhỏ yếu ớt.

Đế Lạc Sâm chỉ cảm thấy tim của bản thân dường như nhẹ nhàng bị chạm vào vậy, vốn dĩ lửa giận đè nén một đêm, cũng đánh vỡ tung mấy bao cát đều không thể phát ti3t, nhưng lúc này lại biến thành hư vô, như chuyện này chưa từng xảy ra.

Đế Lạc Sâm do dự một lúc, sau đó bắt đầu c ởi quần áo, sau đó ôm cô vào lòng.

Như vậy dùng nhiệt độ cơ thể anh để khiến cơ thể đang lạnh của cô ấm áp hơn.

Lục Thanh Uyển lúc này mới không rên nữa, hơn nữa ôm chặt Đế Lạc Sâm, dường như anh giống như lò sưởi vậy.

“Đồ ngốc, cô nên cảm thấy vinh hạnh, cô là người đầu tiên khiến tôi sưởi ấm cho cô”, Đế Lạc Sâm nhướng mày, lạnh lùng nhìn khuôn mặt người phụ nữ đang ngủ nói.

Anh nhìn khuôn mặt cô, ngón tay không kìm lòng nổi muốn chạm vào cô.

Nhưng khi ngón tay anh vừa chạm đến môi cô, không ngờ đồ ngốc này đợi đến khi cơ thể ấm áp hơn, lại trong lúc mơ màng cũng hồi phục “Sức sống, lại không ý thức mở miệng mà cắn một cái.

Ánh mắt của Đế Lạc Sâm trong chớp mắt trầm xuống, anh cũng không cảm thấy đau, anh không thèm để ý đến việc đau, chỉ là cảm thấy người phụ nữ này trong lúc bị bệnh mơ màng cũng quá “Hỗn xược” rồi.

Nhưng khi anh định rút tay mình ra khỏi miệng cô, cô lại không hài lòng “Ậm ừ”.

Đế Lạc Sâm sửng sốt một chút, tức giận nhìn người phụ nữ không hiểu rõ tình hình, nhưng đến bản thân anh cũng không biết vì sao, anh không có di chuyển ngón tay của mình, để cho cô cắn được rồi.

Mãi đến nửa đêm, cơ thể Lục Thanh Uyển bắt đầu nóng bừng, tinh thần như bị thiêu đốt mơ mơ hồ hồ, bắt đầu khóc như đứa trẻ khó chịu làm loạn.

Cho dù Đế Lạc Sâm cảm thấy ấm ức chủ động đưa tay đến bên cạnh môi cô, để cô cắn, cô cũng không dừng lại.

“Người xấu, đại biến thái ác ma chỉ biết ức hiếp tôi, biến thái không được đụng vào tôi”, Môi Lục Thanh Uyển không ý thức lẩm bẩm.

Mắt Đế Lạc Sâm trở nên lạnh lùng, mặt cũng trong chớp mắt trở nên tối sầm, rất rõ ràng anh sao không thể biết đồ ngốc này bây giờ đang mắng bản thân anh.

Đáng chết.

Người phụ nữ này lại dám mắng bản thân.

Được, đợi cô tỉnh lại rồi nói, Đế Lạc Sẩm cảm thấy bản thân đã nhịn đối với người phụ nữ quá đáng này.

Đế Lạc Sâm vừa nghĩ, vừa nhịn không được bóp mũi người phụ nữ này.

.

Chapter
1 Chương 1: 1: Ngủ Với Tôi Còn Muốn Chạy
2 Chương 2: 2: Ngủ Với Tôi Còn Muốn Chạy
3 Chương 3: 3: Ngủ Với Tôi Còn Muốn Chạy
4 Chương 4: 4: Toàn Bộ Quay Lưng Không Được Nhìn
5 Chương 5: 5: Toàn Bộ Quay Lưng Không Được Nhìn
6 Chương 6: 6: Ngủ Với Anh Rồi Lại Còn Muốn Bỏ Chạy
7 Chương 7: 7: Ngủ Với Anh Rồi Lại Còn Muốn Bỏ Chạy
8 Chương 8: 8: Tôi Cần Biết Cô Ấy Mang Thai Hay Không
9 Chương 9: 9: Tôi Cần Biết Cô Ấy Mang Thai Hay Không
10 Chương 10: 10: Tắm Cho Sạch Cơ Thể Cô Bị Người Khác Chạm Vào Rồi
11 Chương 11: 11: Tắm Cho Sạch Cơ Thể Cô Bị Người Khác Chạm Vào Rồi
12 Chương 12: 12: Người Đàn Ông Duy Nhất Của Cô Chỉ Có Thể Là Tôi
13 Chương 13: 13: Người Đàn Ông Duy Nhất Của Cô Chỉ Có Thể Là Tôi
14 Chương 14: 14: Cô Muốn Trốn Chạy
15 Chương 15: 15: Cô Muốn Trốn Chạy
16 Chương 16: 16: Tôi Hận Không Thể Khắc Trên Mặt Cô
17 Chương 17: 17: Tôi Hận Không Thể Khắc Trên Mặt Cô
18 Chương 18: 18: Tôi Hận Không Thể Khắc Trên Mặt Cô
19 Chương 19: 19: Phát Lệnh Truy Nã Siêu Đặc Biệt
20 Chương 20: 20: Phát Lệnh Truy Nã Siêu Đặc Biệt
21 Chương 21: 21: Cô Cho Rằng Cô Có Thể Chạy Thoát Sao
22 Chương 22: 22: Cô Cho Rằng Cô Có Thể Chạy Thoát Sao
23 Chương 23-24
24 Chương 25: 25: Nếu Như Cô Lại Dám Chạy Trốn
25 Chương 26: 26: Lẽ Nào Cô Hy Vọng Tôi Chết Như Vậy Sao
26 Chương 27: 27: Lẽ Nào Cô Hy Vọng Tôi Chết Như Vậy Sao
27 Chương 28: 28: Cô Nên Chịu Trách Nhiệm Với Tôi
28 Chương 29: 29: Cô Nên Chịu Trách Nhiệm Với Tôi
29 Chương 30: 30: Nhà Họ Lục Không Thể Nuôi Cô Vô Ích
30 Chương 31: 31: Nhà Họ Lục Không Thể Nuôi Cô Vô Ích
31 Chương 32: 32: Ta Đã Nuôi Mày Lớn Mày Phải Trả Ơn Ta
32 Chương 33: 33: Kiểm Hàng
33 Chương 34: 34: Kiểm Hàng
34 Chương 35: 35: Tôi Là Người Của Đế Thiếu
35 Chương 36: 36: Tôi Là Người Của Đế Thiếu
36 Chương 37: 37: Ai Dám Nhìn Cô Ấy Một Lần Nữa
37 Chương 38: 38: Ai Dám Nhìn Cô Ấy Một Lần Nữa
38 Chương 39: 39: Người Phụ Nữ Của Ta Mày Cũng Dám Đụng
39 Chương 40: 40: Người Phụ Nữ Của Ta Mày Cũng Dám Đụng
40 Chương 41: 41: Cơ Thể Tôi Tê Rồi Di Chuyển Không Được
41 Chương 42: 42: Cơ Thể Tôi Tê Rồi Di Chuyển Không Được
42 Chương 43: 43: Trừng Phạt
43 Chương 44: 44: Trừng Phạt
44 Chương 45: 45: Cô Là Người Đầu Tiên Khiến Tôi Sưởi Ấm Cho Cô
45 Chương 46: 46: Cô Là Người Đầu Tiên Khiến Tôi Sưởi Ấm Cho Cô
46 Chương 47: 47: Dỗ Cô Không Khóc
47 Chương 48: 48: Dỗ Cô Không Khóc
48 Chương 49: 49: Anh Chăm Sóc Bản Thân Cô
49 Chương 50: 50: Anh Chăm Sóc Bản Thân Cô
50 Chương 51: 51: Tôi Không Cho Phép Cô Lại Bị Bệnh
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: 1: Ngủ Với Tôi Còn Muốn Chạy
2
Chương 2: 2: Ngủ Với Tôi Còn Muốn Chạy
3
Chương 3: 3: Ngủ Với Tôi Còn Muốn Chạy
4
Chương 4: 4: Toàn Bộ Quay Lưng Không Được Nhìn
5
Chương 5: 5: Toàn Bộ Quay Lưng Không Được Nhìn
6
Chương 6: 6: Ngủ Với Anh Rồi Lại Còn Muốn Bỏ Chạy
7
Chương 7: 7: Ngủ Với Anh Rồi Lại Còn Muốn Bỏ Chạy
8
Chương 8: 8: Tôi Cần Biết Cô Ấy Mang Thai Hay Không
9
Chương 9: 9: Tôi Cần Biết Cô Ấy Mang Thai Hay Không
10
Chương 10: 10: Tắm Cho Sạch Cơ Thể Cô Bị Người Khác Chạm Vào Rồi
11
Chương 11: 11: Tắm Cho Sạch Cơ Thể Cô Bị Người Khác Chạm Vào Rồi
12
Chương 12: 12: Người Đàn Ông Duy Nhất Của Cô Chỉ Có Thể Là Tôi
13
Chương 13: 13: Người Đàn Ông Duy Nhất Của Cô Chỉ Có Thể Là Tôi
14
Chương 14: 14: Cô Muốn Trốn Chạy
15
Chương 15: 15: Cô Muốn Trốn Chạy
16
Chương 16: 16: Tôi Hận Không Thể Khắc Trên Mặt Cô
17
Chương 17: 17: Tôi Hận Không Thể Khắc Trên Mặt Cô
18
Chương 18: 18: Tôi Hận Không Thể Khắc Trên Mặt Cô
19
Chương 19: 19: Phát Lệnh Truy Nã Siêu Đặc Biệt
20
Chương 20: 20: Phát Lệnh Truy Nã Siêu Đặc Biệt
21
Chương 21: 21: Cô Cho Rằng Cô Có Thể Chạy Thoát Sao
22
Chương 22: 22: Cô Cho Rằng Cô Có Thể Chạy Thoát Sao
23
Chương 23-24
24
Chương 25: 25: Nếu Như Cô Lại Dám Chạy Trốn
25
Chương 26: 26: Lẽ Nào Cô Hy Vọng Tôi Chết Như Vậy Sao
26
Chương 27: 27: Lẽ Nào Cô Hy Vọng Tôi Chết Như Vậy Sao
27
Chương 28: 28: Cô Nên Chịu Trách Nhiệm Với Tôi
28
Chương 29: 29: Cô Nên Chịu Trách Nhiệm Với Tôi
29
Chương 30: 30: Nhà Họ Lục Không Thể Nuôi Cô Vô Ích
30
Chương 31: 31: Nhà Họ Lục Không Thể Nuôi Cô Vô Ích
31
Chương 32: 32: Ta Đã Nuôi Mày Lớn Mày Phải Trả Ơn Ta
32
Chương 33: 33: Kiểm Hàng
33
Chương 34: 34: Kiểm Hàng
34
Chương 35: 35: Tôi Là Người Của Đế Thiếu
35
Chương 36: 36: Tôi Là Người Của Đế Thiếu
36
Chương 37: 37: Ai Dám Nhìn Cô Ấy Một Lần Nữa
37
Chương 38: 38: Ai Dám Nhìn Cô Ấy Một Lần Nữa
38
Chương 39: 39: Người Phụ Nữ Của Ta Mày Cũng Dám Đụng
39
Chương 40: 40: Người Phụ Nữ Của Ta Mày Cũng Dám Đụng
40
Chương 41: 41: Cơ Thể Tôi Tê Rồi Di Chuyển Không Được
41
Chương 42: 42: Cơ Thể Tôi Tê Rồi Di Chuyển Không Được
42
Chương 43: 43: Trừng Phạt
43
Chương 44: 44: Trừng Phạt
44
Chương 45: 45: Cô Là Người Đầu Tiên Khiến Tôi Sưởi Ấm Cho Cô
45
Chương 46: 46: Cô Là Người Đầu Tiên Khiến Tôi Sưởi Ấm Cho Cô
46
Chương 47: 47: Dỗ Cô Không Khóc
47
Chương 48: 48: Dỗ Cô Không Khóc
48
Chương 49: 49: Anh Chăm Sóc Bản Thân Cô
49
Chương 50: 50: Anh Chăm Sóc Bản Thân Cô
50
Chương 51: 51: Tôi Không Cho Phép Cô Lại Bị Bệnh