Chương 57: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không

Chẳng bao lâu sau, Giao Giao lại được đưa lên phòng của cậu và đặt lên giường, chân cô lúc đó đã sưng to, mặt mài trắng bệt không có lấy một giọt máu nhưng cô vẫn la hét không chịu nằm yên.

Thấy cô, Gia Nguyên chậm rãi đi đến bên cạnh, nhìn cô với một đôi mắt đau khổ:"Tại sao chị phải tự làm khó bản thân mình vậy chứ? Ở đây thừa khả năng cho chị một đời no ấm cơ mà."Chân của cô đang đau khiến cô không chạy nổi nữa, bây giờ cô chỉ có thể cắn răng chịu đựng ở lại mà thôi.

Một lúc sau bác sĩ đến, có lẽ người bận rộn nhất đêm nay là vị bác sĩ này.

Giao Giao không muốn để bác sĩ chạm vào nên cứ ném đồ đạc lung tung, phản ứng rất dữ dội.

Không nhẫn tâm nhìn cô tự hại mình, Gia Nguyên ra lệnh cho người trói hai tay, nhét khăn bịt miệng cô lại, đến nước này cô cuối cùng cũng chịu nằm yên.

Bác sĩ nhìn cách hai người đối xử với nhau mà lắc đầu, thở dài:"Hai cô cậu yêu nhau mà thích làm khổ nhau thật là lạ, mới nãy đánh nhau vỡ đầu bây giờ lại nhảy lầu.

Hầy.."Nói rồi, ông ta đi đến coi vết thương cho Giao Giao, xem kĩ lưỡng một hồi rồi nói với ý tá nam đi theo mình:"Chỉ bị trật khớp thôi tôi sẽ lo cho cô ấy, còn cậu mau giúp cậu hai thay băng vết thương khác đi."Phụ tá nam nghe vậy liền đi giúp Gia Nguyên lo vết thương.

Thấy họ tháo găng vết thương ra, Giao Giao tò mò nhìn vào cậu, lớp băng ngoài vừa tháo ra bên trong liền lộ ra một phần da đầu bị cạo sạch tóc, trên đó còn có vô số vết thương được may lại đang rỉ máu nhìn vô cùng đáng sợ.

Giao Giao nhìn xong cũng ngây người ra luôn, Gia Nguyên thì sợ hãi không dám nhìn cứ nhắm mắt rồi bấm ngón tay vào đùi mình.

Đúng vào lúc này, bác sĩ cầm chân cô xoa xoa rồi bẻ rụp một cái, cô đau đớn kêu lên một tiếng sau đó chân không còn đau nữa, bác sĩ cẩn thân băng bó lại cho cô sau đó để chân cô xuống rồi nói:"Đã xong rồi.

Nhảy từ lầu hai xuống mà chỉ bị trật khớp là rất hay rồi đó, cố gắng hạn chế đi lại vài hôm sẽ khỏi.

Vết thương của cô so với cậu hai chẳng bằng một nửa nữa, tôi phải may mười lăm mũi may mất hơn một tiếng đồng hồ mới xong đấy.

May là vết thương không quá sâu, chắc do cô lúc đánh có nương tay nên còn giữ được mạng..

Tôi nói cô cái này, tôi chứng kiến hai người lớn lên, hai người có giận dỗi gì nhau thì lựa lời mà nói, đánh nhau như vậy lỡ mà có xảy ra chuyện gì sau này có hối hận cũng không kịp."Nghe bác sĩ nói thế Giao Giao và Gia Nguyên bất giác nhìn nhau, trong mắt đã có chút bình tâm không còn nóng giận như mới nãy nữa.

Nhìn nhau được một lúc, Giao Giao lại nhớ đến mối hận trong lòng mà quay mặt đi và lại cự quậy muốn thoát, Gia Nguyên thấy vậy chỉ còn biết thở dài, nói với bác sĩ:"Tiêm cho chị ấy liều thuốc an thần cho chị ấy bình tĩnh lại chút rồi chúng tôi sẽ nói chuyện với nhau sau."Bác sĩ nghe vậy liền lấy ra một lọ thuốc và một ống kim tiêm, Giao Giao vừa nhìn đã sợ đến xanh mặt ra sức hét lên vùng vẫy không muốn tiêm.

Nhưng cuối cùng cũng không thể làm khó vị bác sĩ tay nghề điêu luyện lâu năm, ông ta cho cô một mũi an thần lập tức cô mơ màng rồi chìm dần vào giấc ngủ.

Xong việc, bác sĩ cùng phụ tá ra về, chỉ còn hai người ở trong phòng, Gia Nguyên đi đến nhìn gương mặt xinh đẹp lắm lem bùn đất của cô, cậu vừa thương vừa giận nhưng có giận cách mấy cũng không nỡ đánh cô.

Sau cùng cậu lại cởi trói cho cô chỉ giữ lại một bên dây trói, lủi thủi đi lấy nước ấm lao người sạch sẽ cho cô, giúp cô thay một bộ quần áo mới rồi như thường ngày nằm ôm cô vào lòng mà ngủ.

Gia Nguyên lúc này trông thật đáng thương, xưa nay cậu muốn có thứ gì thì sẽ có được ngay thứ đó, không ngờ đến lúc chỉ muốn có mỗi mình cô mà làm mọi cách cũng không có được.

Những vết thương trên đầu đem đến cho cậu những cơn đau càng làm khắc sâu thêm mong muốn có được tình yêu của cô trong lòng cậu, bị đánh ra nông nổi đó mà cậu chẳng một lời trách móc hay ghét cô, cậu chỉ thấy bản thân kém cỏi chưa đủ chân thành.* * *Từ sau vụ việc hôm đó, Giao Giao một lần nữa bị giam lỏng trong phòng, tất cả cửa đều bị đóng kín chỉ có duy nhất Gia Nguyên là được ra vào đem cơm và thuốc còn lại chẳng ai được phép đến gần cả.

Giao Giao cảm thấy chán ghét cuộc sống vô cùng, cả ngày cô nằm trên giường với chiếc chân bó bột và nghĩ rất nhiều rồi bật khóc không biết phải làm sao mới có thể sống vui vẻ hơn.

Thật may là bị nhốt trong phòng ngoài được gặp mặt Gia Nguyên ra cô còn gặp được chú Kính.

Từ lúc cô bị thương chú Kính đặc biệt quan tâm cô rất nhiều, Gia Nguyên vừa đi là chú lại vào, cô và chú cùng trò chuyện rất thoải mái nhưng vẫn rất khuôn phép.

Cô không biết lý do tại sao chú Kính luôn quan tâm mình nhưng cô cũng từng thích chú ấy, bản thân cô khi tiếp xúc với người đàn ông đó cảm thấy rất tôn trọng.Trong thời gian đó Gia Nguyên cũng không dễ sống, cậu vừa bị thương lại vừa gây ra biến động lớn cho tập đoàn, chuyện cậu bị đánh bất tỉnh trong vũng máu ở trong phòng khách sạn đã bị "chó săn" của tập đoàn đối thủ bắt gặp, chúng chụp ảnh từ lúc Gia Nguyên cố kéo Giao Giao từ trong xe ra và quay được cả video ghi lại cảnh cậu được đem ra ngoài khách sạn trong tình trạng thương tích tung lên mạng khiến dân tình đổ xô vào suy diễn đủ điều nói xấu tập đoàn nhà họ Tăng, cổ phiếu của tập đoàn vì thế màu tụt dốc.

Trước tình hình đó, Gia Nguyên đứng ngồi không yên, cậu rất muốn nói rõ mọi chuyện rằng Giao Giao là vợ của mình, nhưng thử nghĩ chuyện này chú Kính có để cậu nói ra không? Chỉ cần cậu nói ra, tập đoàn đồng minh của AI do ông Tấn điều hành sẽ chỉa mũi dao ngược lại gây chiến, đừng quên rằng người đàn ông tên Tấn đó chính là cha ruột của vị hôn thê mà bà Khánh đã sắp xếp cho Gia Nguyên từ khi mới lọt lòng, giữa hai tập đoàn giữ được hòa khí đến tận bây giờ đều là nhờ hôn ước đó.

Ông Tấn mà biết nhà họ Tăng sau lưng tìm phụ nữ cho Gia Nguyên thì cả dòng họ Tăng và cả tập đoàn AI lại phải chịu thêm một đòn điêu đứng, chú Kính là người điều hành tập đoàn thì làm sao để cho chuyện đó xảy ra được! Một mặt muốn giấu Gia Nguyên chuyện hôn thê, một mặt lại muốn cậu đừng nó ra chuyện đã kết hôn với Giao Giao để chặn miệng dư luận, chú Kính buột lòng phải bịa chuyện ra nói với báo giới.

Trong nhiều ngày sau đó, chú Kính cố tìm mọi cách thuyết phục khéo léo để Gia Nguyên nghe lời nói theo sắp đặt của mình, cậu không biết lý do tại sao phải nói dối thì chú Kính lại giải thích:"Con và con bé Giao chưa làm đám cưới chính thức, kết hôn vẫn chưa xin phép ông cố và ra mắt dòng họ là không được, nếu con mà nói ra thì người lớn sẽ trách bác và ông nội không biết điều đấy! Lần này con buộc lòng phải nghe theo bác, đợi sau này cả hai đứa đều lành thương tích rồi bác sẽ dẫn con và Giao ra mắt dòng họ, có được không?"Trước lời giải thích thấu tình đạt lý như vậy Gia Nguyên không thể không bằng lòng, cậu bắt đầu làm theo kế hoạch của bác mình.

Thành công lừa được cháu trai, chú Kính coi như đã nhẹ gánh phần nào, chiến dịch trấn áp dư luận của chú bắt đầu.

Những ngày tiếp theo, chú âm thầm mua chuộc báo chí gỡ hết bài đăng, cho đội ngũ nhân viên công nghệ cao của mình tạo ra những trend mới, tung ra những quả mù đẩy hướng dư luân đi và chú đã thành công.

Thế nhưng một người đã quá quen với những cách mưu hại của tập đoàn đối thủ chú thừa biết họ sẽ không bỏ qua, chú bình thản ra thông báo sẽ tổ chức họp báo vào cuối tháng để giải thích mọi chuyện với công chúng, thời gian đó vừa đủ để dư luận dịu đi phần chú ý tới vấn đề này vừa đủ thời gian cho vết thương của Gia Nguyên và Giao Giao có lành lặn đề xuất hiện trước công chúng.

Kể từ ngày xảy ra chuyện Gia Nguyên đã chẳng rời nhà bước nào, lòng cậu rối bời vì vụ việc mình đã gây ra với tập đoàn vừa phải đau đầu nghĩ cách đưa mối quan hệ của mình và Giao Giao về lại như cũ.

Đã hơn một tuần hai người không nói với nhau câu nào khiến cậu rất ức chế.Đêm hôm đó bác sĩ đến kiểm tra tình trạng chân cho Giao Giao sẵn tiện cắt chỉ vết khâu trên đầu Gia Nguyên.

Lần này đến vị bác sĩ này ngoài đem theo phụ tá còn đem theo một con thỏ bỏng rất lớn, ông ta nâng niu để con thỏ bông lên sofa rồi mới tiến hành xem vết thương cho hai người.

Bác sĩ đến coi chân của Giao Giao trước nhưng cô chẳng quan tâm mà chỉ nhìn chầm chầm vào con thỏ bông trắng tinh đó rồi hỏi bác sĩ với giọng rất hứng thú:"Bác sĩ, chú mua con thỏ đó ở đâu vậy? Bao nhiêu một con thế?"Bác sĩ cười trả lời:"Vợ tôi mua tặng tôi đấy.

Tôi cũng chả biết bao nhiêu tiền, chắc tầm 500 đến 1 triệu chứ gì.""Chú sướng vậy, được vợ tặng là quá tốt rồi.

Tôi muốn có một con cũng không có được, chán chết!"Gia Nguyên ngồi cách đó không xa nên đã nghe hết lời cô nói, thấy cô cuối cùng cũng chịu nói chuyện với người khác cậu rất vui, cậu nhìn cô mà môi không ngớt cười tiếp lời cô nói:"Nếu chị thích em sẽ mua cho chị con to hơn thế nữa."Vừa nghe tiếng cậu, cô liền tỏ ra không quan tâm ngoảnh mặt đi.

Đoán ra cô vẫn chưa muốn nói chuyện với mình, cậu không cười nổi nữa mà trở lại buồn bã.

Bác sĩ thấy họ như vậy chỉ biết lắc đầu thở dài giùm họ.

Sau khi đã xem xong chân cho cô và thấy bình thường bác sĩ chuyển sang tháo băng gạt cắt chỉ vết khâu cho Gia Nguyên.

Lần này cậu đã dạng hơn nhiều không còn sợ hãi ngắm mắt nữa, tỏ ra bình thản.

Lát sau cát chỉ xong, bác sĩ nhìn cái đầu bị cạo mất một mớ tóc lớn của cậu liền cười nói đùa:"Đầu lỡ bị như vậy thì cắt đầu đinh luôn đi.

Biết đâu đổi tóc đổi vận, tình yêu sẽ đến.".

Chapter
1 Chương 1: Biến Cố Lớn
2 Chương 2: Khốn Khổ
3 Chương 3: Không Ngờ Lại Có Ngày Này
4 Chương 4: Vào Nhà Người Lạ
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10: Cậu Chủ Lớn Rồi!
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18: Tệ Hại!
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22: Muốn Trốn Không Dễ
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33: Sự Việc Không Lường Trước
34 Chương 34
35 Chương 35: Chẳng Phải Mọi Thứ Đều Vì Tiền Sao
36 Chương 36: Bản Năng Sinh Tồn Ép Tôi Phải Luôn Diễn
37 Chương 37: Anh Ấy Về Rồi Tôi Chẳng Muốn Ở Lại Nữa
38 Chương 38: Liều Lần Nữa Liệu Có Thành Công Không
39 Chương 39: Xem Ra Tôi Đã Sai Khi Đặt Hạnh Phúc Vào Một Gã Đàn Ông Đê Hèn
40 Chương 40: Liệu Pháp Bảo Vệ Mình Là Hãy Nói Dối Nhiều Nhất Có Thể
41 Chương 41: Rõ Ràng Là Tình Thân
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44: Sợ Chết Tôi Rồi!
45 Chương 45: Quá Đáng Ghét!
46 Chương 46: Liều Mạng Lần Thứ N
47 Chương 47: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
48 Chương 48: Lộ Đuôi
49 Chương 49: Thuyết Phục Bằng Quyền Lực Liệu Tốt Chăng
50 Chương 50: Tình Cảm Bấy Lâu Hóa Ra Đều Là Rẻ Tiền
51 Chương 51: Khó Lòng Vui Vẻ
52 Chương 52: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
53 Chương 53: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
54 Chương 54: Vì Đâu Ra Nỗi Này
55 Chương 55: Vì Đâu Ra Nỗi Này
56 Chương 56: Vì Đâu Nỗi Này
57 Chương 57: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
58 Chương 58: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
59 Chương 59: Có Lẽ Họ Đúng
60 Chương 60: Thuyết Phục Bằng Tiền Tốt Chăng
61 Chương 61: Thất Vọng Này Do Tôi Tự Tạo
62 Chương 62: Đều Do Tôi Tự Tạo
63 Chương 63: Chuyện Gì Nên Đến Cũng Đến
64 Chương 64: Dừng Lại!
65 Chương 65: Thật Sự Chẳng Còn Gì
66 Chương 66: Tự Nhủ Phải Luôn Vui Vẻ
67 Chương 67: Tự Nhủ Bản Thân Phải Vui Vẻ
68 Chương 68: Tự Tìm Niềm Vui Cho Mình
69 Chương 69: Tự Tìm Niềm Vui Cho Chính Mình
70 Chương 70: Chẳng Có Lý Do Gì Để Một Lòng Một Dạ
71 Chương 71: Coi Như Một Cơn Ác Mộng
72 Chương 72: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
73 Chương 73: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
74 Chương 74: Có Chút Đắng Lòng
75 Chương 75: Có Chút Điên Dại
76 Chương 76: Không Vờ Điên Có Khi Lại Điên Thật
77 Chương 77: Thời Gian Sau Đều Là Điên Dại Để Sống
78 Chương 78: Chốn Bình Yên Mà Năm Xưa Tôi Bỏ Lỡ
79 Chương 79: Tôi Đi Tìm Gì Trong Khi Người Cần Tìm Luôn Ở Bên Tôi
80 Chương 80: Khao Khát Của Tôi Là Sớm Xa Cậu
81 Chương 81: Công Việc Thường Nhật
82 Chương 82: Nỗi Khổ Đã Sớm Đoán Được
83 Chương 83: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
84 Chương 84: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
85 Chương 85: Là Định Mệnh Sao
86 Chương 86: Là Do Ý Trời
87 Chương 87: Làm Người Sống Ở Đời Phải Biết Tìm Đường Lui Trước
88 Chương 88: Thứ Nghĩ Là Không Nên Đến Không Ngờ Giờ Thành Động Lực Sống
89 Chương 89: Tình Yêu Đáng Trân Quý
90 Chương 90: Người Đàn Ông Tự Lực Không Bao Giờ Là Người Đơn Giản
91 Chương 91: Khi Người Đàn Ông Điềm Đạm Bày Mưu
92 Chương 92: Khoảng Thời Gian Phóng Đãng
93 Chương 93: Thời Khắc Quyết Định
94 Chương 94: Giữa Chúng Ta Luôn Có Một Người Cản Đường
95 Chương 95: Nổi Đắng Đo
96 Chương 96: Chọn Đúng Người Thế Giới Sẽ Tốt Đẹp Lên
97 Chương 97: Chọn Đúng Người Không Sợ Không Được Yêu Thương
98 Chương 98: Có Lẽ Ghen Rồi!
99 Chương 99: Có Lẽ Ghen Rồi!
100 Chương 100: Lòng Thành Trong Trẻo
101 Chương 101: Xong Nhiệm Vụ Rồi
102 Chương 102: Dành Cho Người Xứng Đáng
103 Chương 103: Biến Cố Lại Đến
104 Chương 104: Sự Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
105 Chương 105: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
106 Chương 106: Xung Đột
107 Chương 107: Xung Đột
108 Chương 108: Hà Khắc
109 Chương 109: Khổ Tâm
110 Chương 110: Dục Vọng
111 Chương 111: Hạnh Phúc Duy Nhất Còn Sót Lại
112 Chương 112: Hai Thái Cực Của Cảm Xúc
113 Chương 113: Lòng Dạ Con Người
114 Chương 114: Lòng Dạ Con Người
115 Chương 115: Lòng Dạ Con Người
116 Chương 116: Lòng Dạ Con Người
117 Chương 117: Lòng Dạ Con Người
118 Chương 118: Còn Gì Luyến Lưu
119 Chương 119: Còn Gì Luyến Lưu
120 Chương 120: Đã Đến Hồi Kết
121 Chương 121: Đã Đến Hồi Kết
122 Chương 122: Cố Chấp Chỉ Càng Khiến Nhau Đau Khổ
123 Chương 123: Càng Cố Chấp Càng Khiến Nhau Đau Khổ
124 Chương 124: Níu Kéo Có Được Gì
125 Chương 125: Kẻ Bi Thương Kẻ Lại Hạnh Phúc
126 Chương 126: Còn Gì Ngoài Những Xót Xa
127 Chương 127: Hối Hận Muộn Màng
128 Chương 128: Cuộc Sống Mới Hành Trình Mới
129 Chương 129: Yên Ổn Chưa Bao Lâu
130 Chương 130: Kẻ Bám Đuôi
131 Chương 131: Kẻ Bám Đuôi
132 Chương 132: Kẻ Bám Đuôi
133 Chương 133: Kẻ Bám Đuôi
134 Chương 134: Kẻ Bám Đuôi
135 Chương 135: Kẻ Bám Đuôi
136 Chương 136: Kẻ Bám Đuôi
137 Chương 137: Kẻ Bám Đuôi
138 Chương 138: Kẻ Bám Đuôi
139 Chương 139: Kẻ Bám Đuôi
140 Chương 140
141 Chương 141: Kẻ Bám Đuôi
142 Chương 142: Kẻ Bám Đuôi
143 Chương 143: Kẻ Bám Đuôi
144 Chương 144: Kẻ Bám Đuôi
145 Chương 145: Kẻ Bám Đuôi
146 Chương 146: Kẻ Bám Đuôi
147 Chương 147: Kẻ Bám Đuôi
148 Chương 148: Kẻ Bám Đuôi
149 Chương 149
150 Chương 150: Kẻ Bám Đuôi
151 Chương 151: Kẻ Bám Đuôi
152 Chương 152: Kẻ Bám Đuôi
153 Chương 153: 153: Kẻ Bám Đuôi
154 Chương 154: 154: Kẻ Bám Đuôi
155 Chương 155: 155: Kẻ Bám Đuôi
156 Chương 156: 156: Kẻ Bám Đuôi
157 Chương 157: 157: Kẻ Bám Đuôi
158 Chương 158: 158: Kẻ Bám Đuôi
159 Chương 159: 159: Kẻ Bám Đuôi
160 Chương 160: 160: Kẻ Bám Đuôi
161 Chương 161: 161: Kẻ Bám Đuôi
162 Chương 162: 162: Kẻ Bám Đuôi
163 Chương 163: 163: Kẻ Bám Đuôi
164 Chương 164: 164: Kẻ Bám Đuôi
165 Chương 165: 165: Kẻ Bám Đuôi
166 Chương 166: 166: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
167 Chương 167: 167: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
168 Chương 168: 168: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
169 Chương 169: 169: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
Chapter

Updated 169 Episodes

1
Chương 1: Biến Cố Lớn
2
Chương 2: Khốn Khổ
3
Chương 3: Không Ngờ Lại Có Ngày Này
4
Chương 4: Vào Nhà Người Lạ
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10: Cậu Chủ Lớn Rồi!
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18: Tệ Hại!
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22: Muốn Trốn Không Dễ
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33: Sự Việc Không Lường Trước
34
Chương 34
35
Chương 35: Chẳng Phải Mọi Thứ Đều Vì Tiền Sao
36
Chương 36: Bản Năng Sinh Tồn Ép Tôi Phải Luôn Diễn
37
Chương 37: Anh Ấy Về Rồi Tôi Chẳng Muốn Ở Lại Nữa
38
Chương 38: Liều Lần Nữa Liệu Có Thành Công Không
39
Chương 39: Xem Ra Tôi Đã Sai Khi Đặt Hạnh Phúc Vào Một Gã Đàn Ông Đê Hèn
40
Chương 40: Liệu Pháp Bảo Vệ Mình Là Hãy Nói Dối Nhiều Nhất Có Thể
41
Chương 41: Rõ Ràng Là Tình Thân
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44: Sợ Chết Tôi Rồi!
45
Chương 45: Quá Đáng Ghét!
46
Chương 46: Liều Mạng Lần Thứ N
47
Chương 47: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
48
Chương 48: Lộ Đuôi
49
Chương 49: Thuyết Phục Bằng Quyền Lực Liệu Tốt Chăng
50
Chương 50: Tình Cảm Bấy Lâu Hóa Ra Đều Là Rẻ Tiền
51
Chương 51: Khó Lòng Vui Vẻ
52
Chương 52: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
53
Chương 53: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
54
Chương 54: Vì Đâu Ra Nỗi Này
55
Chương 55: Vì Đâu Ra Nỗi Này
56
Chương 56: Vì Đâu Nỗi Này
57
Chương 57: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
58
Chương 58: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
59
Chương 59: Có Lẽ Họ Đúng
60
Chương 60: Thuyết Phục Bằng Tiền Tốt Chăng
61
Chương 61: Thất Vọng Này Do Tôi Tự Tạo
62
Chương 62: Đều Do Tôi Tự Tạo
63
Chương 63: Chuyện Gì Nên Đến Cũng Đến
64
Chương 64: Dừng Lại!
65
Chương 65: Thật Sự Chẳng Còn Gì
66
Chương 66: Tự Nhủ Phải Luôn Vui Vẻ
67
Chương 67: Tự Nhủ Bản Thân Phải Vui Vẻ
68
Chương 68: Tự Tìm Niềm Vui Cho Mình
69
Chương 69: Tự Tìm Niềm Vui Cho Chính Mình
70
Chương 70: Chẳng Có Lý Do Gì Để Một Lòng Một Dạ
71
Chương 71: Coi Như Một Cơn Ác Mộng
72
Chương 72: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
73
Chương 73: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
74
Chương 74: Có Chút Đắng Lòng
75
Chương 75: Có Chút Điên Dại
76
Chương 76: Không Vờ Điên Có Khi Lại Điên Thật
77
Chương 77: Thời Gian Sau Đều Là Điên Dại Để Sống
78
Chương 78: Chốn Bình Yên Mà Năm Xưa Tôi Bỏ Lỡ
79
Chương 79: Tôi Đi Tìm Gì Trong Khi Người Cần Tìm Luôn Ở Bên Tôi
80
Chương 80: Khao Khát Của Tôi Là Sớm Xa Cậu
81
Chương 81: Công Việc Thường Nhật
82
Chương 82: Nỗi Khổ Đã Sớm Đoán Được
83
Chương 83: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
84
Chương 84: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
85
Chương 85: Là Định Mệnh Sao
86
Chương 86: Là Do Ý Trời
87
Chương 87: Làm Người Sống Ở Đời Phải Biết Tìm Đường Lui Trước
88
Chương 88: Thứ Nghĩ Là Không Nên Đến Không Ngờ Giờ Thành Động Lực Sống
89
Chương 89: Tình Yêu Đáng Trân Quý
90
Chương 90: Người Đàn Ông Tự Lực Không Bao Giờ Là Người Đơn Giản
91
Chương 91: Khi Người Đàn Ông Điềm Đạm Bày Mưu
92
Chương 92: Khoảng Thời Gian Phóng Đãng
93
Chương 93: Thời Khắc Quyết Định
94
Chương 94: Giữa Chúng Ta Luôn Có Một Người Cản Đường
95
Chương 95: Nổi Đắng Đo
96
Chương 96: Chọn Đúng Người Thế Giới Sẽ Tốt Đẹp Lên
97
Chương 97: Chọn Đúng Người Không Sợ Không Được Yêu Thương
98
Chương 98: Có Lẽ Ghen Rồi!
99
Chương 99: Có Lẽ Ghen Rồi!
100
Chương 100: Lòng Thành Trong Trẻo
101
Chương 101: Xong Nhiệm Vụ Rồi
102
Chương 102: Dành Cho Người Xứng Đáng
103
Chương 103: Biến Cố Lại Đến
104
Chương 104: Sự Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
105
Chương 105: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
106
Chương 106: Xung Đột
107
Chương 107: Xung Đột
108
Chương 108: Hà Khắc
109
Chương 109: Khổ Tâm
110
Chương 110: Dục Vọng
111
Chương 111: Hạnh Phúc Duy Nhất Còn Sót Lại
112
Chương 112: Hai Thái Cực Của Cảm Xúc
113
Chương 113: Lòng Dạ Con Người
114
Chương 114: Lòng Dạ Con Người
115
Chương 115: Lòng Dạ Con Người
116
Chương 116: Lòng Dạ Con Người
117
Chương 117: Lòng Dạ Con Người
118
Chương 118: Còn Gì Luyến Lưu
119
Chương 119: Còn Gì Luyến Lưu
120
Chương 120: Đã Đến Hồi Kết
121
Chương 121: Đã Đến Hồi Kết
122
Chương 122: Cố Chấp Chỉ Càng Khiến Nhau Đau Khổ
123
Chương 123: Càng Cố Chấp Càng Khiến Nhau Đau Khổ
124
Chương 124: Níu Kéo Có Được Gì
125
Chương 125: Kẻ Bi Thương Kẻ Lại Hạnh Phúc
126
Chương 126: Còn Gì Ngoài Những Xót Xa
127
Chương 127: Hối Hận Muộn Màng
128
Chương 128: Cuộc Sống Mới Hành Trình Mới
129
Chương 129: Yên Ổn Chưa Bao Lâu
130
Chương 130: Kẻ Bám Đuôi
131
Chương 131: Kẻ Bám Đuôi
132
Chương 132: Kẻ Bám Đuôi
133
Chương 133: Kẻ Bám Đuôi
134
Chương 134: Kẻ Bám Đuôi
135
Chương 135: Kẻ Bám Đuôi
136
Chương 136: Kẻ Bám Đuôi
137
Chương 137: Kẻ Bám Đuôi
138
Chương 138: Kẻ Bám Đuôi
139
Chương 139: Kẻ Bám Đuôi
140
Chương 140
141
Chương 141: Kẻ Bám Đuôi
142
Chương 142: Kẻ Bám Đuôi
143
Chương 143: Kẻ Bám Đuôi
144
Chương 144: Kẻ Bám Đuôi
145
Chương 145: Kẻ Bám Đuôi
146
Chương 146: Kẻ Bám Đuôi
147
Chương 147: Kẻ Bám Đuôi
148
Chương 148: Kẻ Bám Đuôi
149
Chương 149
150
Chương 150: Kẻ Bám Đuôi
151
Chương 151: Kẻ Bám Đuôi
152
Chương 152: Kẻ Bám Đuôi
153
Chương 153: 153: Kẻ Bám Đuôi
154
Chương 154: 154: Kẻ Bám Đuôi
155
Chương 155: 155: Kẻ Bám Đuôi
156
Chương 156: 156: Kẻ Bám Đuôi
157
Chương 157: 157: Kẻ Bám Đuôi
158
Chương 158: 158: Kẻ Bám Đuôi
159
Chương 159: 159: Kẻ Bám Đuôi
160
Chương 160: 160: Kẻ Bám Đuôi
161
Chương 161: 161: Kẻ Bám Đuôi
162
Chương 162: 162: Kẻ Bám Đuôi
163
Chương 163: 163: Kẻ Bám Đuôi
164
Chương 164: 164: Kẻ Bám Đuôi
165
Chương 165: 165: Kẻ Bám Đuôi
166
Chương 166: 166: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
167
Chương 167: 167: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
168
Chương 168: 168: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
169
Chương 169: 169: Nỗi Đau Hằn Trong Tim