Chương 231: Chương 231

Thẩm Châu Hi không hề nhận được tin Bạch gia muốn tới bái phỏng.

Nàng càng không biết ông bà ngoại lại mang theo mười mấy thanh niên dung mạo tuấn tú, cao gầy lại trẻ tuổi cùng tới bái phỏng.
Phòng khách nho nhỏ trong biệt viện không đủ chỗ ngồi thế là Thẩm phu nhân đặc biệt sắp xếp hai bàn trong sân để mười mấy mỹ nam tử của Bạch gia ngồi đó.
Bạch An Quý và Lý Vụ ngồi đối diện nhau.

Gương mặt như giếng cổ không gợn sóng của ông ta lúc này nở một nụ cười với Lý Vụ và nói: “Những người này đều là thanh niên tài tuấn của Bạch gia ta, bọn họ nghe đồn nên đã ngưỡng mộ đại nhân từ lâu.

Hôm nay chúng ta mang bọn họ tới để nghe người trẻ tuổi lại có thành tựu to lớn như Trấn Xuyên tiết độ giảng giải hai câu để bọn họ có được phương hướng cho đời mình sau này.”
Lý Vụ ngoài cười nhưng trong không cười, hàm răng nghiến ken két: Ngưỡng mộ lão tử ấy hả? Muốn đào góc tường của lão tử thì có!
Bạch gia mang ý xấu không dứt, bọn họ thấy hắn không chê được chỗ nào nên quay đầu định xuống tay từ chỗ nữ nhân của hắn đây mà!
Bạch An Quý làm như không thấy ánh mắt sắc bén của hắn mà bình tĩnh nâng chén trà lên nhấp một ngụm.
Cách đó một bức tường Bạch gia nhị lão đang ngồi cùng Thẩm Châu Hi trên cái giường La Hán.
Trên bàn giường là ba chén trà nóng bốc khói, Thẩm Châu Hi nghi hoặc nói: “Ta nghe nói Bạch gia đời đời đơn truyền, đám con cháu trong tộc này là……”
“Đều là nhận nuôi.” Bạch Du Canh vuốt chòm râu trắng và tự đắc nói, “Nếu chỉ dựa vào Bạch gia đơn truyền mấy đời thì phú quý này có thể duy trì bao lâu chứ? Nếu gặp phải một kẻ bùn nhão không trát được tường —— vậy ta kiếm nhiều tiền như thế chẳng phải cũng sẽ bị hắn phá hết à? Sau khi cữu cữu của ngài được sinh ra ta bắt đầu nghĩ tới việc anỳ.

Nghĩa trang của Giang Nam này cơ hồ đều do Bạch gia mở mục đích chính là để tìm nhân tài đáng để bồi dưỡng.

Sự thật chứng minh ta quả thực không lo xa —— tuy cữu cữu ngài không phải bùn nhão nhưng biểu ca của ngài thì……”
Bạch Du Canh thở dài: “Biểu ca của ngài không có khuyết điểm gì lớn, nhưng tật xấu thì một đống, miệng nói lắm khiến người chê chó ghét, nhưng trong lòng vẫn thiện lương.

(Ebook tạo bởi EbookTruyen.Net) Không để cho hắn mấy người giúp đỡ thì ta sợ chờ cữu cữu ngài đi rồi hắn sẽ bị người ta ăn sạch sẽ.

Những người này tuy không phải con cháu của Bạch gia nhưng thân thế trong sạch, từ nhỏ được nuôi dưỡng như con cháu trong nhà, không khác gì người nhà của chúng ta.

Hôm nay ta mang bọn họ tới để ngài và bọn họ làm quen, coi như hiểu biết lẫn nhau.”
“Đứa cao nhất kia có tính tình ôn hòa cẩn thận nhất, ngày thường thích đánh đàn vẽ tranh, hai người hẳn sẽ có nhiều đề tài chung để nói.” Bạch Du Canh nhìn hai bàn mỹ nam tử đang ngồi bên ngoài uống trà sau đó giới thiệu một hơi, “Đứa bên cạnh mặc áo xanh thì khôn khéo hơn, nhưng người không xấu.

Năm đó vì trị bệnh cho em trai mà hắn suýt nữa chặt một tay cho ta.

Còn đứa đang uống trà kia, nhìn giống công tử phong lưu đúng không? Thực tế hắn còn chưa cầm tay nữ tử nào đâu —— ngài đi qua nói với hắn hai câu có khi hắn còn nói lắp ấy chứ! Còn cái kia ——”
“Ông ngoại!” Thẩm Châu Hi không nhịn được đánh gãy lời ông ta.
Ý của Tuý Ông không phải ở rượu, Bạch Du Canh có ý đồ gì Thẩm Châu Hi đều hiểu.

Nàng cũng hiểu đám mỹ nam tử phong cách khác nhau này tồn tại vì cái gì.
“Ta đã khuyên ông ngoại ngài rồi,” Bạch lão phu nhân mang vẻ mặt áy náy nói, “Nhưng ông ấy từ lúc còn trẻ đã cố chấp, bây giờ già rồi càng thêm cố chấp, người khác nói gì cũng không chịu nghe.”
“Có những chuyện không thể để mặc đứa nhỏ thích làm gì thì làm được!” Bạch Du Canh xụ mặt, cả giận nói, “Nếu là chuyện khác ta cũng chẳng thèm xía vào.

Nhưng đây là đứa cháu gái duy nhất của ta, sao ta có thể nhìn nàng bị người ta lừa chứ!”
“Ta không bị lừa……” Thẩm Châu Hi nói.
“Ngài còn dám nói mình không bị lừa ư?” Bạch Du Canh trợn mắt hùng hổ hỏi, “Ngài có dám thề từ đầu ngài thành thân với họ Lý kia là cam tâm tình nguyện chứ không phải bị hắn lừa không?”
Thẩm Châu Hi nhất thời nghẹn lời.
“Ta còn không biết họ Lý kia có tật xấu gì ư? Hắn dẩu dẩu mông ta cũng biết hắn sắp ị mấy cục phân —— ta nhìn hắn thì không khác gì đang tự soi gương nhìn mình ——” Bạch Du Canh thổi râu trừng mắt nói, “Ngài là công chúa không hiểu sự đời, vất vả lắm mới tìm được đường sống từ bàn tay hung tàn của đám phản quân thế nên người khác đối tốt với ngài một chút là ngài đã thấy người ta tốt —— có phải họ Lý kia nói bên ngoài loạn lạc, một nữ tử như ngài đơn độc hành tẩu không an toàn nên hai người trước giả thành thân để che giấu tai mắt kẻ khác sau đó hắn sẽ giúp ngài tìm thân nhân đúng không?”
Thẩm Châu Hi: “……”
“Sau đó thân nhân không tìm được ngược lại hắn biến mình thành thân nhân của ngài đúng không?”
Thẩm Châu Hi không còn lời gì để nói.
“Ngài chính là con ếch xanh bị hắn dùng nước ấm nấu, ngốc quá!” Bạch Du Canh vô cùng đau đớn nói.
Thẩm Châu Hi phản bác nhưng giọng nhỏ như muỗi: “Mặc dù ban đầu chỉ là kế sách tạm thời nhưng hiện tại ta thật lòng muốn ở bên cạnh hắn, mà hắn cũng thật lòng đối xử với ta……”
“Hắn là một tên chân đất xuất thân không rõ ràng, có thể cưới được cành vàng lá ngọc như ngài mà hắn còn dám không đối đãi thật lòng sao? Hắn không mang ơn đội nghĩa, đội ngài lên đầu mà đối xử cho tốt vậy thì đúng là đồ lòng lang dạ sói, vong ân phụ nghĩa!” Bạch Du Canh tức giận đến độ râu không ngừng run rẩy.
Thẩm Châu Hi sợ ông ấy vừa ngửa đầu đã ngất thế là vội vàng trấn an: “Ông ngoại đừng tức giận, Lý Vụ thật sự đối xử với ta rất tốt……”
“Hiện tại hắn đối tốt với ngài thì được tích sự gì?” Bạch Du Canh nói, “Năm đó hoàng đế cũng đối xử tốt với mẫu phi của ngài đó thôi! Dù là muốn ngôi sao thì hắn cũng tuyệt đối không lấy ánh trăng xuống! Nhưng cuối cùng thì sao?”
Ông lão râu tóc bạc trắng dần run giọng, đôi mắt vẩn đục cũng che kín ánh nước.

Ông ta chớp mắt, cố nén nước mắt lại sau đó dùng thái độ mạnh mẽ nói: “Ta đã mất mẫu phi của ngài nên tuyệt đối không thể mất ngài được! Lúc nam nhân yêu thương thì hứa hẹn đủ điều, tuyệt đối không thể coi là thật!”
Không đợi Thẩm Châu Hi nói chuyện, Bạch Du Canh đã tiếp tục: “Nếu ngài thật sự muốn cùng Lý Vụ ở bên nhau thì cũng không phải không được —— ngài để hắn từ quan về nhà ở rể Bạch gia chúng ta.

Bạch gia tuyệt đối không bạc đãi hắn, vàng bạc, tơ lụa không thiếu, muốn gì có đó.

Chỉ cần hắn để Bạch gia chúng ta kiểm soát hắn chặt chẽ là được!”
“Ông ngoại! Ta tin tưởng Lý Vụ!” Thẩm Châu Hi vội la lên.
“Ngài tin tưởng nhưng ta không tin!” Bạch Du Canh tức giận nói, “Chẳng lẽ hắn chưa từng nuốt lời với ngài ư?”

Rầm một tiếng, ghế dựa ở gian ngoài phát ra một tiếng két chói tai.

Lý Vụ vén rèm cửa lên, không đợi Bạch Du Canh đặt câu hỏi hắn đã lập tức quỳ xuống trước cái giường La Hán.
“Lý……”
Bạch An Quý đuổi theo vào thấy thế thì nuốt lại lời phía sau, bước chân cũng ngừng sau rèm cửa.
“Ta đã từng nuốt lời.” Lý Vụ nói.
Lý Vụ cất lời khiến Thẩm Châu Hi đang muốn đứng dậy đỡ hắn cũng ngừng lại.
“Lúc ta cưới Thẩm Châu Hi thì trong tay chẳng có gì.

Ta đã đồng ý với nàng là đợi làm đại hôn long trọng cho nàng thì mới đụng vào nàng.” Lý Vụ nói, “Nhưng ta đã nuốt lời.”
“Ngươi ——” Bạch Du Canh thấy máu bốc lên đầu, mặt tức đến đỏ bừng, theo bản năng cầm lấy chén trà trên bàn định ném hắn.
Thẩm Châu Hi vội vàng đè tay ông ta lại và khẩn cầu gọi: “Ông ngoại!”
Bạch lão phu nhân biết tính tình chồng mình nên cũng vội đè ông ấy lại không cho xuống giường, giọng cũng cao hơn: “Ông đã quên trước khi ra cửa ông hứa với ta cái gì rồi hả?!”
“Không tức giận! Không cáu!” Bạch Du Canh ngồi lại lên giường La Hán, mặt đỏ như gan heo, mắt trừng Lý Vụ như muốn ăn thịt, răng nghiến ken két nói: “Ta không tức giận! Ta không hề tức giận —— càng không cáu!”
“Ta biết ông ngoại không tin ta ——” Lý Vụ quỳ thẳng trên mặt đất nhìn ánh mắt phẫn nộ của Bạch Du Canh, “Nhưng ta nguyện ý nhận khảo nghiệm của ngài.”
Hắn nhìn Bạch Du Canh không chớp mắt, miệng gằn từng chữ rõ ràng: “…… Vì Thẩm Châu Hi, lên núi đao xuống biển lửa ta cũng nguyện ý.”
“Được!”
Bạch Du Canh móc từ trong lòng ra một thanh chủy thủ nạm châu ngọc lộng lẫy và ném trên mặt đất sau đó hùng hồn nói: “Tục ngữ nói rất hay, trên chữ sắc có một thanh đao.

Tiên đế chính là kẻ có mới nới cũ mới khiến hòn ngọc quý trong tay Bạch gia chúng ta rơi vào kết cục hương tiêu ngọc vẫn! Nếu hiện tại ngươi tự thiến mình thì ta sẽ tin đời này ngươi sẽ không phụ bảo bối của ta!”
Lời này không chỉ khiến Thẩm Châu Hi biến sắc mà ngay cả Bạch lão phu nhân ở bên cạnh cũng sợ tới mức mặt thay đổi: “Không thể! Ngươi đừng có nghe ông ấy nói bậy ——”
Lý Vụ lại coi như không nghe thấy mà nhặt thanh chủy thủ kia lên sau đó không hề nghĩ ngợi đã chém xuống giữa hai chân mình.
Tim Thẩm Châu Hi như nảy lên cổ, nàng sợ tới mức cả người tê dại ngây ra không thể động đậy.

Lúc thân dao màu bạc hoàn toàn chui vào giữa hai chân Lý Vụ nàng nhũn ra, ngã ngồi trước giường La Hán mà nhìn nhưng trước sau vẫn không thấy máu chảy.
Lý Vụ chậm rãi cầm lấy thanh chủy thủ và rút ra, lúc này mũi đao mới lại lộ ra ngoài.
Hóa ra đây là một thanh chủy thủ có cơ quan.
Bạch lão phu nhân thấy thế thì thả lỏng người, cũng ngã ngồi lên giường La Hán giống Thẩm Châu Hi.
“Hiện tại ông ngoại có thể tin ta chưa?” Hắn nhìn Bạch Du Canh và hỏi.

Bạch Du Canh hoàn hồn nhưng vẫn hoài nghi: “…… Ngươi đã sớm biết cây đao này không thể tổn thương ngươi đúng không!”
“Ngài dựa vào cái gì mà bảo ta đã sớm nhìn ra?” Lý Vụ trầm mặt, “Ngài muốn lật lọng sao?”
Bạch Du Canh quả thực không có chứng cứ chứng minh Lý Vụ đã sớm biết đây là thanh chủy thủ có cơ quan bí mật.

Nó đã theo ông ta mười mấy năm, trước nay chưa từng có ai biết được bí mật này trước khi ông ta sử dụng nó.
Trong cảnh giằng co đó một ông lão run rẩy thò nửa người từ ngoài vào và thử hỏi: “…… Thứ cho lão thân mạo muội, nhưng xin hỏi hiện tại ta có thể bắt mạch chưa? Lão thân còn có người bệnh đang chờ, nếu có thể bắt mạch vậy nhanh chóng làm đi cho rồi……”
“Bắt mạch ư?” Bạch Du Canh nhíu mày hỏi, “Là ai bị bệnh thế?”
Ánh mắt Lý Vụ nhìn về phía Thẩm Châu Hi đang ngồi trên giường La Hán.
“Ngài bị bệnh sao?” Bạch Du Canh lập tức cất giọng cao vút.
“Ta không bị bệnh……” Thẩm Châu Hi nhỏ giọng đáp.
“Vậy thì làm sao?” Bạch lão phu nhân cũng hỏi.
Dưới sự tấn công của ông bà ngoại Thẩm Châu Hi cất giọng thấp như muỗi kêu: “Ta…… hình như…… có thai……”
“Ngài ——” Bạch Du Canh trợn mắt trâu mà nhìn Thẩm Châu Hi một lát sau đó bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Lý Vụ, “Ngươi ——”
Lý Vụ lợn chết không sợ nước sôi, đúng lý hợp tình mà đón ánh mắt ông ấy.
Bạch Du Canh “Ngươi” một lát sau đó trợn mắt, cả người ngã ra sau.
“Lão gia!” Bạch lão phu nhân hét to một tiếng và đỡ được Bạch lão gia khi ông ta ngã ra sau.
Bạch An Quý cũng vọt vào trong, nâng thân thể mềm oặt của Bạch Du Canh rồi dùng sức ấn nhân trung nhưng ông ấy vẫn không hề nhúc nhích.
“Đại phu mau đến xem xem!” Thẩm Châu Hi hoảng loạn kêu lên.
Đại phu vội vàng mang theo hòm thuốc đi đến.

Trong phòng loạn hết cả lên, không ai thèm để ý tới Lý Vụ vẫn quỳ trên mặt đất.

Hắn đành phải tự mình đứng lên vỗ tro bụi dính trên đầu gối và ngượng ngùng đứng ở một bên.
Cũng may Bạch Du Canh không có vấn đề gì lớn, chỉ là tức giận quá độ nên mới hôn mê bất tỉnh.

Vị đại phu tới để khám mạch cho Thẩm Châu Hi cuối cùng thành khám cho Bạch Du Canh.
Nhân lúc chồng và con trai còn ở trong phòng, Bạch lão phu nhân lặng lẽ kéo Thẩm Châu Hi và Lý Vụ ra ngoài phòng và thấp giọng nói: “Hiện tại các ngươi mau thu dọn hành lý về Tương Dương đi.”
Thẩm Châu Hi sửng sốt, theo bản năng nói: “Nhưng ông ngoại……”
“Ông ngoại ngài lúc còn nhỏ đã cứng đầu, lúc này già rồi càng cứng đầu! Một khi ông ấy đã xác định cái gì thì người khác nói thế nào cũng không nghe lời! Chờ ông ấy tỉnh lại không biết sẽ nghĩ ra cái gì lăn lộn hai người đâu!” Bạch lão phu nhân ngừng một lát mới nhìn về phía Lý Vụ và cầm tay hắn nói lời thấm thía, “Ta đã nhìn ra ngươi thật lòng đối đãi với Hi Nhi.

Ta giao Hi Nhi cho ngươi, nhất định phải chăm sóc con bé cho tốt.

Chờ sinh đứa nhỏ rồi các ngươi lại về Dương Châu, tới lúc ấy dù là lão gia cũng chẳng thể nói gì nữa.”
Lý Vụ nhìn Thẩm Châu Hi, hiển nhiên muốn giao quyền quyết định cho nàng.

Thẩm Châu Hi cũng không có cách nào tốt hơn.

Bạch Du Canh phản đối nàng và Lý Vụ ở bên nhau như thế, sau này bụng nàng to ra mà vẫn ở Dương Châu thì nói không chừng sẽ khiến người ta ngột ngạt ấy chứ.
“Thôi được……” Nàng do dự mà gật gật đầu.
Nhân lúc hậu viện loạn thành một đống nàng nhanh chóng thu dọn hành lý và để lại một phong thư chừng vạn chữ cáo tội với Bạch Du Canh sau đó cùng Lý Vụ lặng lẽ rời khỏi Thẩm gia bằng cửa sau.
Nửa canh giờ sau cuối cùng Bạch Du Canh cũng tỉnh lại.

Ông ta nhìn con trai và vợ mình vây quanh giường thì cũng không hỏi vợ chồng Thẩm Châu Hi đâu mà chỉ nhìn đỉnh đầu trống không mà nặng nề thở dài.
Bạch An Quý nhịn không được nói: “Cha, điện hạ chắc còn chưa đi xa, có cần……”
Bạch lão phu nhân dùng sức trừng mắt nhìn con trai mình.
“Thôi, thôi……” Linh hồn bé nhỏ của Bạch Du Canh vẫn như chưa quay về nên ông ta chỉ thều thào nói được câu này.
“Vậy con đi bảo người chuẩn bị xe ngựa hồi phủ.” Bạch An Quý nói.
“Ta đi được rồi, ngươi ở lại với cha ngươi đi.” Bạch lão phu nhân đứng dậy nói.
Bạch lão phu nhân chậm rãi đi ra khỏi phòng, lúc này Bạch An quý nhìn cha mình ngồi trên giường sau đó trầm mặc một lát vẫn không nhịn được hỏi ra nghi vấn từ đáy lòng: “Thanh đao kia…… hắn có biết trong đó có cơ quan không?”
Bạch Du Canh im lặng một lát mới mở miệng nói: “Biết cũng thế … không biết cũng thế.

Diễn trò mà làm được tới bực này thì cũng coi như có vài phần thật lòng…… Huống chi bọn họ không chỉ gạo nấu thành cơm mà hiện giờ cơm cháy cũng ra nồi rồi…… Ta còn có thể làm sao bây giờ……”
Ông ta lải nhải mà nói một đoạn, cuối cùng tức giận kết thúc: “Thôi…… Thôi!”
Mặt trời chiều ngã về tây, xe ngựa của Bạch gia cũng lặng yên rời khỏi cửa lớn của Thẩm gia.

Thẩm lão gia cúi đầu khom lưng tiễn Bạch gia nhị lão rời đi sau đó ưỡn bụng xoay người quay vào trong nhà.
Không một ai để ý tới một chiếc xe ngựa toàn thân đen nhánh, tạo hình đơn giản đã dừng ở đầu hẻm cách cửa lớn nhà họ Thẩm một lúc lâu.
Cũng không một ai biết độc đinh nhà họ Bạch đang ghé vào cửa sổ xe ngước con mắt trông mong mòn mỏi mà trơ ra nhìn xe ngựa của Bạch gia càng đi càng xa.
Cha ơi!
Ông nội ơi!
Mọi người đừng đi! Mau tới cứu hắn!
Lòng hắn kêu gào như muốn phá lồng ngực nhưng lại không truyền đạt được tới trong tai người nhà.

Con ngựa của Bạch gia vui sướng nện bước rời xa hắn.
Bạch Nhung Linh hạ quyết tâm sau này về Bạch gia rồi chuyện thứ nhất hắn làm chính là thịt con ngựa vàng kia —— ai bảo nó chạy nhanh, chạy vui sướng, mông lắc lư như thế làm gì? Nó đang cười vào mặt ai thế?!
Xe ngựa của Bạch gia hoàn toàn biến mất cuối con đường, lúc này Yến Hồi mới nhẹ nhàng gõ cửa sổ xe.
Cửa sổ được mở một khe nhỏ, một gương mặt thanh lãnh tuấn tú lộ ra.
Yến Hồi không dám nhìn mặt hắn mà chỉ cúi đầu dùng giọng nói khô khốc nói ra tin tức nghe được từ hạ nhân của Thẩm phủ: “Hôm nay Trấn Xuyên tiết độ sứ quay lại Tương Dương, bởi vì……”
Mỗi một chữ tiếp theo đều mang theo sợ hãi như ngàn quân đuổi giết: “Bởi vì phu nhân…… có hỉ……”

Chapter
1 Chương 1: Chương 1
2 Chương 2: Chương 2
3 Chương 3: Chương 3
4 Chương 4: Chương 4
5 Chương 5: Chương 5
6 Chương 6: Chương 6
7 Chương 7: Chương 7
8 Chương 8: Chương 8
9 Chương 9: Chương 9
10 Chương 10: Chương 10
11 Chương 11: Chương 11
12 Chương 12: Chương 12
13 Chương 13: Chương 13
14 Chương 14: Chương 14
15 Chương 15: Chương 15
16 Chương 16: Chương 16
17 Chương 17: Chương 17
18 Chương 18: Chương 18
19 Chương 19: Chương 19
20 Chương 20: Chương 20
21 Chương 21: Chương 21
22 Chương 22: Chương 22
23 Chương 23: Chương 23
24 Chương 24: Chương 24
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
80 Chương 80: Chương 80
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: Chương 82
83 Chương 83: Chương 83
84 Chương 84: Chương 84
85 Chương 85: Chương 85
86 Chương 86: Chương 86
87 Chương 87: Chương 87
88 Chương 88: Chương 88
89 Chương 89: Chương 89
90 Chương 90: Chương 90
91 Chương 91: Chương 91
92 Chương 92: Chương 92
93 Chương 93: Chương 93
94 Chương 94: Chương 94
95 Chương 95: Chương 95
96 Chương 96: Chương 96
97 Chương 97: Chương 97
98 Chương 98: Chương 98
99 Chương 99: Chương 99
100 Chương 100: Chương 100
101 Chương 101: Chương 101
102 Chương 102: Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104: Chương 104
105 Chương 105: Chương 105
106 Chương 106: Chương 106
107 Chương 107: Chương 107
108 Chương 108: Chương 108
109 Chương 109: Chương 109
110 Chương 110: Chương 110
111 Chương 111: Chương 111
112 Chương 112: Chương 112
113 Chương 113: Chương 113
114 Chương 114: Chương 114
115 Chương 115: Chương 115
116 Chương 116: Chương 116
117 Chương 117: Chương 117
118 Chương 118: Chương 118
119 Chương 119: Chương 119
120 Chương 120: Chương 120
121 Chương 121: Chương 121
122 Chương 122: Chương 122
123 Chương 123: Chương 123
124 Chương 124: Chương 124
125 Chương 125: Chương 125
126 Chương 126: Chương 126
127 Chương 127: Chương 127
128 Chương 128: Chương 128
129 Chương 129: Chương 129
130 Chương 130: Chương 130
131 Chương 131: Chương 131
132 Chương 132: Chương 132
133 Chương 133: Chương 133
134 Chương 134: Chương 134
135 Chương 135: Chương 135
136 Chương 136: Chương 136
137 Chương 137: Chương 137
138 Chương 138: Chương 138
139 Chương 139: Chương 139
140 Chương 140: Chương 140
141 Chương 141: Chương 141
142 Chương 142: Chương 142
143 Chương 143: Chương 143
144 Chương 144: Chương 144
145 Chương 145: Chương 145
146 Chương 146: Chương 146
147 Chương 147: Chương 147
148 Chương 148: Chương 148
149 Chương 149: Chương 149
150 Chương 150: Chương 150
151 Chương 151: Chương 151
152 Chương 152: Chương 152
153 Chương 153: Chương 153
154 Chương 154: Chương 154
155 Chương 155: Chương 155
156 Chương 156: Chương 156
157 Chương 157: Chương 157
158 Chương 158: Chương 158
159 Chương 159: Chương 159
160 Chương 160: Chương 160
161 Chương 161: Chương 161
162 Chương 162: Chương 162
163 Chương 163: Chương 163
164 Chương 164: Chương 164
165 Chương 165: Chương 165
166 Chương 166: Chương 166
167 Chương 167: Chương 167
168 Chương 168: Chương 168
169 Chương 169: Chương 169
170 Chương 170: Chương 170
171 Chương 171: Chương 171
172 Chương 172: Chương 172
173 Chương 173: Chương 173
174 Chương 174: Chương 174
175 Chương 175: Chương 175
176 Chương 176: Chương 176
177 Chương 177: Chương 177
178 Chương 178: Chương 178
179 Chương 179: Chương 179
180 Chương 180: Chương 180
181 Chương 181: Chương 181
182 Chương 182: Chương 182
183 Chương 183: Chương 183
184 Chương 184: Chương 184
185 Chương 185: Chương 185
186 Chương 186: Chương 186
187 Chương 187: Chương 187
188 Chương 188: Chương 188
189 Chương 189: Chương 189
190 Chương 190: Chương 190
191 Chương 191: Chương 191
192 Chương 192: Chương 192
193 Chương 193: Chương 193
194 Chương 194: Chương 194
195 Chương 195: Chương 195
196 Chương 196: Chương 196
197 Chương 197: Chương 197
198 Chương 198: Chương 198
199 Chương 199: Chương 199
200 Chương 200: Chương 200
201 Chương 201: Chương 201
202 Chương 202: Chương 202
203 Chương 203: Chương 203
204 Chương 204: Chương 204
205 Chương 205: Chương 205
206 Chương 206: Chương 206
207 Chương 207: Chương 207
208 Chương 208: Chương 208
209 Chương 209: Chương 209
210 Chương 210: Chương 210
211 Chương 211: Chương 211
212 Chương 212: Chương 212
213 Chương 213: Chương 213
214 Chương 214: Chương 214
215 Chương 215: Chương 215
216 Chương 216: Chương 216
217 Chương 217: Chương 217
218 Chương 218: Chương 218
219 Chương 219: Chương 219
220 Chương 220: Chương 220
221 Chương 221: Chương 221
222 Chương 222: Chương 222
223 Chương 223: Chương 223
224 Chương 224: Chương 224
225 Chương 225: Chương 225
226 Chương 226: Chương 226
227 Chương 227: Chương 227
228 Chương 228: Chương 228
229 Chương 229: Chương 229
230 Chương 230: Chương 230
231 Chương 231: Chương 231
232 Chương 232: Chương 232
233 Chương 233: Chương 233
234 Chương 234: Chương 234
235 Chương 235: Chương 235
236 Chương 236: Chương 236
237 Chương 237: Chương 237
238 Chương 238: Chương 238
239 Chương 239: Chương 239
240 Chương 240: Chương 240
241 Chương 241: Chương 241
242 Chương 242: Chương 242
243 Chương 243: Chương 243
244 Chương 244: Chương 244
245 Chương 245: Chương 245
246 Chương 246: Chương 246
247 Chương 247: Chương 247
248 Chương 248: Chương 248
249 Chương 249: Chương 249
250 Chương 250: Chương 250
251 Chương 257: Chương 257
252 Chương 258: Chương 258
253 Chương 259: Chương 259
254 Chương 260: Chương 260
255 Chương 261: Chương 261
256 Chương 262: Chương 262
257 Chương 263: Chương 263
258 Chương 264: Chương 264
259 Chương 265: Chương 265
260 Chương 266: Chương 266
261 Chương 267: Chương 267
262 Chương 268: Chương 268
263 Chương 269: Chương 269
264 Chương 270: Chương 270
265 Chương 271: Chương 271
266 Chương 272: Chương 272
267 Chương 273: Chương 273
268 Chương 274: Chương 274
269 Chương 275: Chương 275
270 Chương 276: Chương 276
271 Chương 277: Chương 277
272 Chương 278: Chương 278
Chapter

Updated 272 Episodes

1
Chương 1: Chương 1
2
Chương 2: Chương 2
3
Chương 3: Chương 3
4
Chương 4: Chương 4
5
Chương 5: Chương 5
6
Chương 6: Chương 6
7
Chương 7: Chương 7
8
Chương 8: Chương 8
9
Chương 9: Chương 9
10
Chương 10: Chương 10
11
Chương 11: Chương 11
12
Chương 12: Chương 12
13
Chương 13: Chương 13
14
Chương 14: Chương 14
15
Chương 15: Chương 15
16
Chương 16: Chương 16
17
Chương 17: Chương 17
18
Chương 18: Chương 18
19
Chương 19: Chương 19
20
Chương 20: Chương 20
21
Chương 21: Chương 21
22
Chương 22: Chương 22
23
Chương 23: Chương 23
24
Chương 24: Chương 24
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79
80
Chương 80: Chương 80
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: Chương 82
83
Chương 83: Chương 83
84
Chương 84: Chương 84
85
Chương 85: Chương 85
86
Chương 86: Chương 86
87
Chương 87: Chương 87
88
Chương 88: Chương 88
89
Chương 89: Chương 89
90
Chương 90: Chương 90
91
Chương 91: Chương 91
92
Chương 92: Chương 92
93
Chương 93: Chương 93
94
Chương 94: Chương 94
95
Chương 95: Chương 95
96
Chương 96: Chương 96
97
Chương 97: Chương 97
98
Chương 98: Chương 98
99
Chương 99: Chương 99
100
Chương 100: Chương 100
101
Chương 101: Chương 101
102
Chương 102: Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104: Chương 104
105
Chương 105: Chương 105
106
Chương 106: Chương 106
107
Chương 107: Chương 107
108
Chương 108: Chương 108
109
Chương 109: Chương 109
110
Chương 110: Chương 110
111
Chương 111: Chương 111
112
Chương 112: Chương 112
113
Chương 113: Chương 113
114
Chương 114: Chương 114
115
Chương 115: Chương 115
116
Chương 116: Chương 116
117
Chương 117: Chương 117
118
Chương 118: Chương 118
119
Chương 119: Chương 119
120
Chương 120: Chương 120
121
Chương 121: Chương 121
122
Chương 122: Chương 122
123
Chương 123: Chương 123
124
Chương 124: Chương 124
125
Chương 125: Chương 125
126
Chương 126: Chương 126
127
Chương 127: Chương 127
128
Chương 128: Chương 128
129
Chương 129: Chương 129
130
Chương 130: Chương 130
131
Chương 131: Chương 131
132
Chương 132: Chương 132
133
Chương 133: Chương 133
134
Chương 134: Chương 134
135
Chương 135: Chương 135
136
Chương 136: Chương 136
137
Chương 137: Chương 137
138
Chương 138: Chương 138
139
Chương 139: Chương 139
140
Chương 140: Chương 140
141
Chương 141: Chương 141
142
Chương 142: Chương 142
143
Chương 143: Chương 143
144
Chương 144: Chương 144
145
Chương 145: Chương 145
146
Chương 146: Chương 146
147
Chương 147: Chương 147
148
Chương 148: Chương 148
149
Chương 149: Chương 149
150
Chương 150: Chương 150
151
Chương 151: Chương 151
152
Chương 152: Chương 152
153
Chương 153: Chương 153
154
Chương 154: Chương 154
155
Chương 155: Chương 155
156
Chương 156: Chương 156
157
Chương 157: Chương 157
158
Chương 158: Chương 158
159
Chương 159: Chương 159
160
Chương 160: Chương 160
161
Chương 161: Chương 161
162
Chương 162: Chương 162
163
Chương 163: Chương 163
164
Chương 164: Chương 164
165
Chương 165: Chương 165
166
Chương 166: Chương 166
167
Chương 167: Chương 167
168
Chương 168: Chương 168
169
Chương 169: Chương 169
170
Chương 170: Chương 170
171
Chương 171: Chương 171
172
Chương 172: Chương 172
173
Chương 173: Chương 173
174
Chương 174: Chương 174
175
Chương 175: Chương 175
176
Chương 176: Chương 176
177
Chương 177: Chương 177
178
Chương 178: Chương 178
179
Chương 179: Chương 179
180
Chương 180: Chương 180
181
Chương 181: Chương 181
182
Chương 182: Chương 182
183
Chương 183: Chương 183
184
Chương 184: Chương 184
185
Chương 185: Chương 185
186
Chương 186: Chương 186
187
Chương 187: Chương 187
188
Chương 188: Chương 188
189
Chương 189: Chương 189
190
Chương 190: Chương 190
191
Chương 191: Chương 191
192
Chương 192: Chương 192
193
Chương 193: Chương 193
194
Chương 194: Chương 194
195
Chương 195: Chương 195
196
Chương 196: Chương 196
197
Chương 197: Chương 197
198
Chương 198: Chương 198
199
Chương 199: Chương 199
200
Chương 200: Chương 200
201
Chương 201: Chương 201
202
Chương 202: Chương 202
203
Chương 203: Chương 203
204
Chương 204: Chương 204
205
Chương 205: Chương 205
206
Chương 206: Chương 206
207
Chương 207: Chương 207
208
Chương 208: Chương 208
209
Chương 209: Chương 209
210
Chương 210: Chương 210
211
Chương 211: Chương 211
212
Chương 212: Chương 212
213
Chương 213: Chương 213
214
Chương 214: Chương 214
215
Chương 215: Chương 215
216
Chương 216: Chương 216
217
Chương 217: Chương 217
218
Chương 218: Chương 218
219
Chương 219: Chương 219
220
Chương 220: Chương 220
221
Chương 221: Chương 221
222
Chương 222: Chương 222
223
Chương 223: Chương 223
224
Chương 224: Chương 224
225
Chương 225: Chương 225
226
Chương 226: Chương 226
227
Chương 227: Chương 227
228
Chương 228: Chương 228
229
Chương 229: Chương 229
230
Chương 230: Chương 230
231
Chương 231: Chương 231
232
Chương 232: Chương 232
233
Chương 233: Chương 233
234
Chương 234: Chương 234
235
Chương 235: Chương 235
236
Chương 236: Chương 236
237
Chương 237: Chương 237
238
Chương 238: Chương 238
239
Chương 239: Chương 239
240
Chương 240: Chương 240
241
Chương 241: Chương 241
242
Chương 242: Chương 242
243
Chương 243: Chương 243
244
Chương 244: Chương 244
245
Chương 245: Chương 245
246
Chương 246: Chương 246
247
Chương 247: Chương 247
248
Chương 248: Chương 248
249
Chương 249: Chương 249
250
Chương 250: Chương 250
251
Chương 257: Chương 257
252
Chương 258: Chương 258
253
Chương 259: Chương 259
254
Chương 260: Chương 260
255
Chương 261: Chương 261
256
Chương 262: Chương 262
257
Chương 263: Chương 263
258
Chương 264: Chương 264
259
Chương 265: Chương 265
260
Chương 266: Chương 266
261
Chương 267: Chương 267
262
Chương 268: Chương 268
263
Chương 269: Chương 269
264
Chương 270: Chương 270
265
Chương 271: Chương 271
266
Chương 272: Chương 272
267
Chương 273: Chương 273
268
Chương 274: Chương 274
269
Chương 275: Chương 275
270
Chương 276: Chương 276
271
Chương 277: Chương 277
272
Chương 278: Chương 278