Chương 166: Điều em muốn nói

Điều em muốn nói 12-15 phút Quản gia người làm gì vậy ? Cao Kì rống lên, chính xác là rống lên với một giọng hét cực kì bất mãn, pha chút hình ảnh đứa con đã làm sai chuyện gì và bị mẹ bắt tại trận.

- Còn vô tội sao, ta ta đã thấy hết rồi, con dám tùy tiện dẫn phụ nữa về nhà, chuyện trong xe ta cũng đã thấy hết rồi.

- Bọn con chỉ hôn thôi mà.

- Chỉ hôn thôi ư, trời ơi, con như vậy Hạ Vy nó biết làm thế nào bây giờ.

Quản gia nói lớn với một giọng nói vô cùng uy quyền, hình như là bà đã có sự hiểu lầm ở đây, Cao Kì méo mặt, lộ rõ sự vô tội, hắn quay đầu nhìn thì đấy Hạ Vy đã nép vào mình mà cười, sao cô lại không phân bua cho hắn. Cao Kì vô tội thật mà.

- Quản gia, người nghe con nói được không ?

- Vậy mà ta cứ tưởng con lo lắng cho Hạ Vy lắm khi thấy tình trạng của con mấy ngày trước, nhưng bản tính trăng hoa vốn đã ăn sâu vào máu rồi nhỉ, vui lắm sao, hết Diệp Ân rồi đến ai đây.

Khi quản gia vừa nhắc đến tên Diệp Ân, Mạc Cao Kì hét lên, một phần vì hắn thấy dụng ý trong câu của quản gia sẽ khiến ai đó hiểu lầm, hơn nữa người đằng sau đã cấu hắn một cái rất đau vào phần eo, cuộc tranh cãi của hắn và quản gia khiến mọi người trong nhà chú ý đến, nhưng họ để ý rằng có vẻ hôm nay thiếu gia của họ có vẻ tâm trạng rất tốt, mấy ngày trước khi về nhà khuôn mặt hắn đều rất đằng đằng sát khí khiến cho ai nấy cũng không dám nhìn, tâm trạng hắn như nào thì bầu không khí trong cái nhà này là như vậy đấy. Quản gia vốn được cơ mắng hắn, bà nói liên tục khiến Cao Kì không thể chen thêm một câu giải thích nào, Hạ Vy chỉ biết cười khúc khích từ đằng sau. Ngay sau đó, bên tai Hạ Vy truyền đến một tiếng cười, cô liền ngước lên đã thấy Tử Cách và Bảo Trân, đứng ở cầu thang ở trên lầu, hai đứa nhận ra cô rồi nhưng có vẻ là hiểu chủ ý của Hạ Vy nên hai đứa cũng không lên tiếng, chỉ hùa nhau nói nói cái gì đó. Cao Kì huých nhẹ tay vào Hạ Vy như muốn sự giúp đỡ của cô. Cao Kì xoa xoa thái dương, hắn cảm thấy bản thân đang dần chóng váng rồi đấy.

- Quản gia ơi, người không biết đâu, có người còn bỏ con đi để làm vị hôn…

Mạc Cao chưa nói hết câu thì Hạ Vy đã nhảy lên bịp miệng hắn, hắn định nói cái gì vậy, hai mắt chạm nhau, Hạ Vy cười ngốc khi thấy ánh mờ ngờ nghệch của quản gia cùng với sự bất ngờ của tất cả mọi người.

- Hạ Vy.

- Quản gia, người…

- trời ơi con bé này, ra là con sao .

Đột nhiên quản gia buông cái chổi trong tay, bà bước nhanh đến chỗ với cánh tay giơ lên, cô cứ tưởng bà sẽ cho cô một trận cơ, nhưng không ngờ bà lại ôm chầm lấy cô, như đứa con gái của mình, bà vừa mắng vừa trách cô, thời gian qua đã ở đâu, cô có ăn uống đầy đủ không. Ấm lòng thật đấy, nhìn khuôn mặt mọi người vui vẻ gọi tên cô, Hạ Vy biết cảm ơn sao cho hết những con người này đây. Bảo Trân, Tử Cách cùng tất cả mọi người chạy đến bên Hạ Vy, người người đều hỏi thăm một câu, có người cũng trách cô tại sao bây giờ mới về, để họ trông ngóng.

Nếu như không có Cao Kì đứng ra chấm dứt cuộc hội ngộ, chắc đến sáng mai Hạ Vy cũng không thể trả lời hết các câu hỏi mất, dù đã lên phòng, Hạ Vy vẫn tủm tỉm cười, thậm chí cô còn ngân nga một hai giai điệu. Có thể nói trong lòng hiện như một đóa hoa nở rộ, Mạc Cao Kì từ đằng sau cũng bị niềm vui của cô lây theo, hắn vòng tay ôm lấy bụng Hạ Vy, miết môi mình lên chiếc cổ trắng ngần.

- Haha, Cao Kì, đừng làm vậy, em buồn lắm.

- Vậy xem ra là anh phải làm nó tích cực, ai bảo em khiến anh đợi.

- Hahah đừng, đừng buồn lắm.

Cao Kì rúc rích trong cổ và bả vai của cô, hắn nhân cơ hội liền bế cô đặt lên giường, bàn tay tinh nghịch cù cì những nơi mẫn cảm, Hạ Vy vừa cười vừa xin hắn dừng lại, cuối cùng hắn lại khóa chặt tiếng cười ấy bằng môi mình. Hạ Vy lùi ra sau, cô chạy khỏi vòng tay hắn, như một đứa trẻ thấy hắn chạy tới, cô không hề ngần ngại mà cầm luôn gối đánh hắn tới tấp.

- em dám...

- đừng qua đây.

Mạc Cao Kì cầm theo một cái chăn, hắn chặn cô, chạy đuổi và bao cô trọn vào vòng tay mình nhưng Hạ Vy vốn chơi trò này rất giỏi, cô lần nữa thoát khỏi hắn, rong đuổi tứ phía đến hướng cụt, cô không còn cách nào khác ngoài việc chạy vào bên trong nhà tắm.

- Quàooo, quái vật đến đây.

Bên trong chỉ còn tiếng nô đùa tinh nghịch của cả hai, Mạc Cao Kì như đứa trẻ mới lớn, hắn còn đùa khỏe hơn cả Hạ Vy nữa, có lẽ là cũng lâu lắm rồi tinh thần hắn mới thoải mái như này, hắn bắt lấy Hạ Vy dồn cô vào góc tường lên tục cù kì, hại cô cười đến tụt hơi.

- Được rồi em không đùa anh nữa. Hahah không, không đùa nữa...

- Em dám trêu anh sao.

Cánh tay chạm vào nút hoa sen, theo hướng một dòng nước xối xả xuống cả hai, khi Hạ Vy mở mắt được, một giây sau đó cô không biết nên biểu cảm như thế nào. Hạ Vy đã từng xem tạp chí, cô đã xem các hình ảnh mẫu nam khi chụp dưới mua, với tấm thân trần hoặc chiếc áo mỏng dính sát vào người và đó chính là Cao Kì bây giờ, nước dội xuống làm mái tóc hắn ướt, giọt nước khi nhau lăn trên gương mặn góc cạnh cùng đường nét nam tính đến mê người, chiếc áo sơ mi ướt phô diễn hình thể khỏe khắn với làn da màu đồng quyến rũ phái nữ. Hạ Vy tự hỏi tại sao mình lại có thể lọt vào mắt một người đàn ông như hắn ? Chẳng lẽ là hắn quên đeo kính. Nhưng Mạc Cao Kì đâu có bị cận đâu. Không biết nữa, nhưng thân hình này còn đẹp hơn những mẫu nam trên tạp chí gấp vạn lần, nếu hắn không làm tổng tài mà đi làm người mẫu, hắn chắc chắn sẽ rất đắt giá.

Mải quan sát hắn, nhưng Hạ Vy lại không biết trong mắt Mạc Cao Kì hắn cô cũng nóng bỏng không kém, nếu hắn không sai thì khi hắn gặp cô, Cao Kì nhận ra nhan sắc của cô đã lên hương rất nhiều, người cũng nảy nở hơn, vừa có nét tinh khiết mà lại quyến rũ. Những đường cong lồ lộ trước mắt khi làn nước dội xuống, chiếc váy đầm nãy cũng không phải là một phương án tệ, Hạ Vy rất ít khi mặc đồ đen và trang điểm theo lối sắc sảo kiêu sa như vậy, nhưng không ngờ chúng lại tuyệt như vậy khi sáng bước bên cô, nếu hắn không tinh ý trong hướng phản ứng của cô, hắn chắc chắn sẽ không nhận ra đó là Hạ Vy. May thay ông trời có mắt đã để hai người họ gặp lại nhau. Mạc Cao Kì luồn tay vào eo cô, hắn kéo cô lại gần mình, để cô cảm nhận rõ niềm tự hào của đàn ông đang thực sự vì cô mà trỗi dậy, nó rất cần sự vuốt ve của ai đó để hạ hỏa.

Trán hắn cụng trán cô, chẳng ngần ngại trao cô một nụ hôn sâu, tách hàm răng, cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương càng tiến sâu, càng muốn nuốt trọn nhiều hơn hương thơm của người phụ nữ này. Hai tay hắn tắt khóa nước lại thuần thục kéo chiếc váy xuống, vuốt ve cơ thể mềm mại, rúc rích trong vào tay mình. Hơi thở Mạc Cao Kì đã sớm khàn đục, ánh mắt hắn cũng tối hơn, hắn tha thiết ôm lấy Hạ Vy, cô ở trong tay nhưng lại sợ mấy. Vừa mạnh bạo mong muốn chiếm lấy, lại vừa yêu thương nâng niu như một món đồ quý, cô có nhận ra không, rằng hắn thật sự yêu cô, cô có biết không rằng khi hắn nhận ra đó là cô hắn đã sung sướng đến nhường nào. Hắn nghĩ mình đã phát điên khi thấy cô sánh đôi bên tên chết tiệt kia, hắn là một kẻ cuồng yêu khi đã thật sự trao tâm tình cho ai đó, hắn đã trao trái tim mình cho Hạ Vy giữ, cô chơi đùa với nó cũng được nhưng đừng làm nó vỡ. Hắn không biết mình sẽ làm chuyện gì để đoạt người phụ nữ này bên mình nhưng hắn nghĩ là hắn sẽ không từ một thủ đoạn nào kể cả là hắn phải giết người đi chăng nữa.

Cao Kì nhấc bổng Hạ Vy lên bồn rửa, hắn ngước mắt nhìn lên gương, sau lưng Hạ Vy im đậm những vết tay đỏ ửng nắm bóp của hắn, pha trộn những vết hoa gấm mà hắn tạo, còn có vết răng cắn. Sự mãnh liệt cộng ham muốn ngày càng trỗi dậy trong hắn. Bàn tay to lớn của hắn vén chiếc áo ngực, thỏa sức xoa nắn đôi gò hồng bảo, cùng đầu ngực nhỏ xinh mang màu hồng phấn, bầu ngực Hạ Vy rất mềm mại, không quá to nhưng lại vừa khớp tay hắn, hơn nữa chỗ này của cô rất mẫn cảm mỗi lần hắn động cô đầu phản ứng với một biểu cảm hết sức đáng yêu, cả cơ thể Hạ Vy mềm nhũn mặc cho hắn điều khiển, cô vòng tay ôm lấy người hắn, những nơi hắn chơi đùa đều sưng tấy lên. Đang đê mê trong cơn khoái cảm hắn đem lại, một ý nghĩ liền chạy tỏng suy nghĩ của Hạ Vy.

- Hạ Vy, đêm nay...

- Không, tuyệt đối không được.

- Tại sao ?

Hạ Vy đẩy tay hắn ra khỏi mình, cô mở to mắt nhìn hắn, cô biết là cô đã làm hắn mất hứng nhưng không thể quan hệ trong thời gian này, nhìn hắn với biếu cảm nghìn câu hỏi vì sao, cô lắc đầu, kiên quyết từ tối mím môi thay cho cảm xúc hồi hộp và bối rối của mình, cô muốn nói với Mạc Cao Kì rằng hắn đã làm cha rồi, cô muốn cho hắn biết sự tồn tại của đứa trẻ này, như một mình chứng cho tình yêu của họ, Hạ Vy áp tay lên má hắn, vuốt mái tóc đen dày, đêm nay hăn thật giống một hoàng tử cổ tích mà bao nàng công chúa mơ ước, liệu một cô gái thân phận bé nhỏ như cô liệu có thể trở thành nàng công chúa may mắn được sánh đôi với hắn, liệu sẽ có một câu chuyện thật sự về nàng lọ lem ?

Thế nhưng, một câu chuyện cổ tích có hoàng tử và công chúa, tại sao Hạ Vy lại quên nhân vật phù thủy, khi cô vừa định nói hắn về chuyện này, từ dưới nhà đã có người hầu truyền tin dữ lên, Mạc Cao Kì sẽ chẳng quan tâm nếu Lục lão gia không đích thân đến gặp hắn, người mà hắn vô cùng coi trọng, cả hai chỉnh lại trang phục, khi bước xuống dưới, Hạ Vy vô cùng bất ngờ khi không chỉ có sự xuất hiện của Lục Lão Gia mà còn có sự xuất hiện của Lục phu nhân, người mà ai cũng nghĩ có chết bà ta sẽ không bao giờ đặt chân đến Mạc Gia, ngay khi vừa nhìn thấy Lục phu nhân, hắn liền đưa Hạ Vy ra sau lưng mình, ánh mắt vô cùng kiên định nhìn cả hai người họ, hắn đối diện với một khoảng cách vừa phải, phân định rất rõ vạch tiếp xúc, Hạ Vy cúi chào bà bà, cô lén nhìn Lục phu nhân.

Đây là lần thứ hai mà cô gặp bà ta.

Người phụ nữ ấy vô cùng quý phái và sang trọng, bà ta liếc mắt đưa nhìn Hạ Vy, theo phản ứng cô liền bóm chặt lấy cánh tay áo của Mạc Cao Kì, sự nguy hiểm toát ra từ bà ta có lẽ còn hơn cả Mạc Cao Kì. Hắn cúi xuống thì thầm vào tai cô, hắn muốn cô hãy lên nhà và không nên tham gia vào cuộc trò chuyện của ba người họ, Hạ Vy gật đầu chấp thuận, cô mau chóng cùng Bảo Trân lên phòng. Giữa mối quan hệ thù địch, Cao Kì không bao muốn Lục phu nhân nắm thóp điểm gì từ Hạ Vy, bà ta là một kẻ vô cùng nguy hiểm, một con rắn hổ mang, khôn ngoan, nhẫn nại trốn trong bụi rậm, quan sát từng chút về con mồi, chỉ cần có thời cơ, con rắn ấy sẽ giết chết con mỗi.

Hạ Vy đóng cửa lại, cô ngồi xuống giường, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra khiến cho Lục phu nhân đến tận đây, hẳn là nó phải hệ trọng lắm, cô cứ ngỡ cuộc nói chuyện sẽ kéo dài, nhưng khoảng 15 phút sau, cánh cửa phòng liền mở ra, vừa thấy Mạc Cao Kì, cô liền chạy tới hỏi han tình hình.

- Đã có chuyện gì vậy ?

- Diệp Ân cô ta đã uống thuốc độc và cô ta có tất cả là 1 tiếng hạn thời gian để uống thuốc giải. Nếu không cô ta sẽ chết.

- Em hiểu rồi Cao Kì, anh mau đi khuyên cô ấy đi.

-...

- Cao Kì đừng cứng đầu như vậy, nếu như cô ấy chết , em sẽ rất bứt rứt, những lời cô ấy nói rằng em là người đến sau...

- Hạ Vy, em trật tự cho anh, anh không quan tâm ai đến trước đến sau, anh chỉ quan trọng ai bước được vào nội tâm của anh.

Hạ Vy biết Mạc Cao Kì rất ghét Diệp Ân, nhưng nếu như biết rõ vẫn để cô ấy chết hoàn toàn là sai trái, hơn nữa vì yêu hắn, mà cô ta lại dám đánh cược cả mạng sống của mình, đối với Hạ Vy Diệp Ân là một cô gái trẻ, tài năng, một cô gái như vậy chỉ là nhất thời mù quáng chưa hiểu được hết khái niệm của tình yêu, cái chết là hình phạt vô cùng quá đáng với cô gái ấy. Tương lai còn rất nhiều thứ chờ cô ấy phía trước, Hạ Vy thở dài, cô ôm lấy Mạc Cao Kì.

- Cao Kì, nếu anh đã nói vậy, anh chắc nịch rằng anh yêu em mà anh lại muốn em sống trong suy nghĩ tội lỗi của bản thân khi cô ấy gặp chuyện sao, anh hãy đi khuyên nhủ cô ấy vì em được không ?

-...

- Cao Kì, nếu anh không đi, em sẽ đi, dù có xảy ra chuyện gì...

- Được rồi, anh đi anh đi.

- Hì...

- Một người đàn ông ngoan chắc chắc sẽ có quà, bật mí quà lần này em tặng anh là rất lớn nha, nếu anh không mau đi, là em không tặng anh nữa đâu.

Hạ Vy thủ thỉ bên tai Mạc Cao Kì, cô dùng nụ cười tươi của mình chinh phục hắn, người đàn ông này trông vậy thôi, nhiều lúc lại rất đơn giản, Cao Kì lườm huýt cô một cái, Hạ Vy đã nói thế, hắn sao dám từ chối, cô không chỉ vừa nói vừa vẽ lên vòm ngực hắn một trái tim mà còn tặng hắn một cái nháy mắt rồi nhanh chóng đẩy hắn ra khỏi phòng, trước khi đi, hắn không quên dặn cô một câu.

- Em nhớ giữ lời hứa đó.

Chapter
1 Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2 Chương 2: Mật ngọt chết người
3 Chương 3: buổi khiêu vũ
4 Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5 Chương 5: Chọc giận
6 Chương 6: Biết trước - cầu xin
7 Chương 7
8 Chương 8: Bữa tối ấm áp
9 Chương 9: Ác mabiết ốm
10 Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11 Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12 Chương 12: Cái chết cận kề
13 Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14 Chương 14: Hi vọng
15 Chương 15
16 Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17 Chương 17: Xin lỗi
18 Chương 18: Cảnh giác
19 Chương 19: Nguy hiểm
20 Chương 20: Luôn chờ đợi
21 Chương 21: Quyết bảo vệ
22 Chương 22: Giải cứu
23 Chương 23: Cô nhớ hắn
24 Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25 Chương 25: Dục ái
26 Chương 26: Người cấm động
27 Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28 Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29 Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30 Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31 Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32 Chương 32: Lần đầu chủ động
33 Chương 33: Lần đầu chủ động2
34 Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35 Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36 Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37 Chương 37: Người thứ ba
38 Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39 Chương 39: Xuất viện
40 Chương 40
41 Chương 41: Sự quyến rũ
42 Chương 42: Tiếng động lạ
43 Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44 Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45 Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46 Chương 46: Ôm lấy tôi
47 Chương 47: Phòng thay đồ
48 Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49 Chương 49
50 Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51 Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52 Chương 52: Mạc cao kì của em
53 Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54 Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55 Chương 55: Em yêu anh
56 Chương 56: Hạnh phúc
57 Chương 57: Tôi dại em
58 Chương 58
59 Chương 59: Kỉ vật
60 Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61 Chương 61: Nghi ngờ
62 Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63 Chương 63: Ai làm ai say
64 Chương 64: Sao trong đêm
65 Chương 65: Chuyện sáng sớm
66 Chương 66: Hẹn hò
67 Chương 67: Hoa đã có chậu
68 Chương 68: Quà tặng độc giả
69 Chương 69: Đó là chồng tôi
70 Chương 70: Cả thế giới
71 Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72 Chương 72: Tổn thương
73 Chương 73: Xung đột
74 Chương 74: Do hắn chọn
75 Chương 75: Hoa tàn trong gió
76 Chương 76: Khởi đầu công việc
77 Chương 77: Lộ tư hợp tác
78 Chương 78: Nguyệt
79 Chương 79: Bông hoa phát sáng
80 Chương 80: Lời nói ẩn ý
81 Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82 Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83 Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84 Chương 84: Dần dần hé lộ1
85 Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86 Chương 86: Vị khách không mời
87 Chương 87: Bảo vật
88 Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89 Chương 89: Vote you are a writer
90 Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91 Chương 91: Ngang trái
92 Chương 92: Sinh nhật jen
93 Chương 93: Chân tướng 1
94 Chương 94
95 Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96 Chương 96: Đã luôn ở bên
97 Chương 97: Làm theo một mục đích
98 Chương 98: Nỗi sợ
99 Chương 99: Bão
100 Chương 100: Không biết nên nói gì
101 Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102 Chương 102: Đính chính
103 Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104 Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105 Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106 Chương 106: Hai chữ hi sinh
107 Chương 107: Bất đồng
108 Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109 Chương 109: Pandora milcah
110 Chương 110: Thân phận thật sự
111 Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112 Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113 Chương 113: Không thể kiềm chế
114 Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115 Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116 Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117 Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118 Chương 118: Nhà của chúng ta
119 Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120 Chương 120: Bất trắc
121 Chương 121: Anh cần em
122 Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123 Chương 123: Chưng cầu dân ý
124 Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125 Chương 125: Căn phòng cũ
126 Chương 126: Không thấu hiểu
127 Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128 Chương 128: Định mệnh
129 Chương 129: Ngủ đặc biệt
130 Chương 130: Chuyện đêm khuya
131 Chương 131: Trung hoà làm một
132 Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133 Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134 Chương 134: Khái niệm tình yêu
135 Chương 135: Marry me!
136 Chương 136: Quá khứ đau thương
137 Chương 137: Thói quen yêu thương
138 Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139 Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140 Chương 140: Đừng giết anh ấy
141 Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142 Chương 142: Tra khảo
143 Chương 143: Ngộ độc
144 Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145 Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146 Chương 146: Là hạ vy
147 Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148 Chương 148: Cảnh báo
149 Chương 149: Hạ vy mất tích
150 Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151 Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152 Chương 152: Cổ trạch dương
153 Chương 153: Vô tình
154 Chương 154: Miaw
155 Chương 155: Uy hiếp
156 Chương 156: Phát bệnh
157 Chương 157: Đâu là thực
158 Chương 158: Lý do để ở lại
159 Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160 Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161 Chương 161: Chìa khóa
162 Chương 162: Không hẹn mà gặp
163 Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164 Chương 164: Kẻ chơi cờ
165 Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166 Chương 166: Điều em muốn nói
167 Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168 Chương 168: Thú hoang
169 Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170 Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171 Chương 171: Hiểu Lầm
172 Chương 172: Hiểu Lầm 2
173 Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174 Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175 Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176 Chương 176: Lựa Chọn
177 Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách
Chapter

Updated 177 Episodes

1
Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2
Chương 2: Mật ngọt chết người
3
Chương 3: buổi khiêu vũ
4
Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5
Chương 5: Chọc giận
6
Chương 6: Biết trước - cầu xin
7
Chương 7
8
Chương 8: Bữa tối ấm áp
9
Chương 9: Ác mabiết ốm
10
Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11
Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12
Chương 12: Cái chết cận kề
13
Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14
Chương 14: Hi vọng
15
Chương 15
16
Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17
Chương 17: Xin lỗi
18
Chương 18: Cảnh giác
19
Chương 19: Nguy hiểm
20
Chương 20: Luôn chờ đợi
21
Chương 21: Quyết bảo vệ
22
Chương 22: Giải cứu
23
Chương 23: Cô nhớ hắn
24
Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25
Chương 25: Dục ái
26
Chương 26: Người cấm động
27
Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28
Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29
Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30
Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31
Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32
Chương 32: Lần đầu chủ động
33
Chương 33: Lần đầu chủ động2
34
Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35
Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36
Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37
Chương 37: Người thứ ba
38
Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39
Chương 39: Xuất viện
40
Chương 40
41
Chương 41: Sự quyến rũ
42
Chương 42: Tiếng động lạ
43
Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44
Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45
Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46
Chương 46: Ôm lấy tôi
47
Chương 47: Phòng thay đồ
48
Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49
Chương 49
50
Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51
Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52
Chương 52: Mạc cao kì của em
53
Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54
Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55
Chương 55: Em yêu anh
56
Chương 56: Hạnh phúc
57
Chương 57: Tôi dại em
58
Chương 58
59
Chương 59: Kỉ vật
60
Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61
Chương 61: Nghi ngờ
62
Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63
Chương 63: Ai làm ai say
64
Chương 64: Sao trong đêm
65
Chương 65: Chuyện sáng sớm
66
Chương 66: Hẹn hò
67
Chương 67: Hoa đã có chậu
68
Chương 68: Quà tặng độc giả
69
Chương 69: Đó là chồng tôi
70
Chương 70: Cả thế giới
71
Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72
Chương 72: Tổn thương
73
Chương 73: Xung đột
74
Chương 74: Do hắn chọn
75
Chương 75: Hoa tàn trong gió
76
Chương 76: Khởi đầu công việc
77
Chương 77: Lộ tư hợp tác
78
Chương 78: Nguyệt
79
Chương 79: Bông hoa phát sáng
80
Chương 80: Lời nói ẩn ý
81
Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82
Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83
Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84
Chương 84: Dần dần hé lộ1
85
Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86
Chương 86: Vị khách không mời
87
Chương 87: Bảo vật
88
Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89
Chương 89: Vote you are a writer
90
Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91
Chương 91: Ngang trái
92
Chương 92: Sinh nhật jen
93
Chương 93: Chân tướng 1
94
Chương 94
95
Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96
Chương 96: Đã luôn ở bên
97
Chương 97: Làm theo một mục đích
98
Chương 98: Nỗi sợ
99
Chương 99: Bão
100
Chương 100: Không biết nên nói gì
101
Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102
Chương 102: Đính chính
103
Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104
Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105
Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106
Chương 106: Hai chữ hi sinh
107
Chương 107: Bất đồng
108
Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109
Chương 109: Pandora milcah
110
Chương 110: Thân phận thật sự
111
Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112
Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113
Chương 113: Không thể kiềm chế
114
Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115
Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116
Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117
Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118
Chương 118: Nhà của chúng ta
119
Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120
Chương 120: Bất trắc
121
Chương 121: Anh cần em
122
Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123
Chương 123: Chưng cầu dân ý
124
Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125
Chương 125: Căn phòng cũ
126
Chương 126: Không thấu hiểu
127
Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128
Chương 128: Định mệnh
129
Chương 129: Ngủ đặc biệt
130
Chương 130: Chuyện đêm khuya
131
Chương 131: Trung hoà làm một
132
Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133
Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134
Chương 134: Khái niệm tình yêu
135
Chương 135: Marry me!
136
Chương 136: Quá khứ đau thương
137
Chương 137: Thói quen yêu thương
138
Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139
Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140
Chương 140: Đừng giết anh ấy
141
Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142
Chương 142: Tra khảo
143
Chương 143: Ngộ độc
144
Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145
Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146
Chương 146: Là hạ vy
147
Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148
Chương 148: Cảnh báo
149
Chương 149: Hạ vy mất tích
150
Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151
Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152
Chương 152: Cổ trạch dương
153
Chương 153: Vô tình
154
Chương 154: Miaw
155
Chương 155: Uy hiếp
156
Chương 156: Phát bệnh
157
Chương 157: Đâu là thực
158
Chương 158: Lý do để ở lại
159
Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160
Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161
Chương 161: Chìa khóa
162
Chương 162: Không hẹn mà gặp
163
Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164
Chương 164: Kẻ chơi cờ
165
Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166
Chương 166: Điều em muốn nói
167
Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168
Chương 168: Thú hoang
169
Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170
Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171
Chương 171: Hiểu Lầm
172
Chương 172: Hiểu Lầm 2
173
Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174
Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175
Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176
Chương 176: Lựa Chọn
177
Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách