Chương 125: Căn phòng cũ

Miên man trong cơ mê rồi lại boàng hoàng trước những thứ mình mất đi.

Hạ Vy đứng thu mình bên cửa sổ, cô lẳng lặng nhìn chiếc xe của hắn lăn bánh di chuyển đến công ty trong lòng có biết bao nhiêu rối ren, đáng lẽ cô nên hỏi hắn, hỏi rằng tại sao hắn lừa cô, chăn hắn không sao, chỉ bị bầm máu, cớ sau cứ phải đeo bó bột giả. Sao hắn lại tốt với cô như vậy? Một đứa trẻ lớn lên không cha, không mẹ, không thân phận như cô sống trong sự ghét bỏ, kì thì của mọi người xung quanh. Đối với bản thân Hạ Vy mà nói, được người khác cự nhiên đối xử tốt cô rất sợ hãi, thực lòng sợ hãi, đột nhiên nhanh chóng như vậy, khiến cô vừa ngờ vực đối phương rồi khiến cô lo sợ một ngày nào đó, cô chợt nhận được ánh mắt lạnh lẽo của họ, lời nói như kim như dao đâm vào tim. Một con người thiếu thốn tình thương, họ nhạy cảm chứ không phải bi quan hay đa điều.

Mạc Cao Kì đặt cô lên trên tất cả, cô cảm nhận được điều đó, cảm nhận rất rõ. Cô cũng không muốn vì một chút sự tốt bụng hóa thành tình yêu thương, cô không muốn mình trở nên thành kẻ hoang tưởng. Muốn đứng đối diện mặt hắn hỏi tại sao, giữa cô và hắn đang bị giằng xéo hay thắt chặt bởi thứ gì mà cô không hề biết. Trước tai nạn của phải cô và hắn đã từng gặp nhau, nhưng mọi người đều nói lần đầu gặp cô. Hạ Vy mở to mắt, cô giật mình, theo bản năng tự bản thân cô bước đi một cách lơ đãng như kẻ mất hồn vậy. Đến khi nhận ra, cô đã thấy mình đứng đối diện trước một căn phòng. Đây là tầng ba, phải rồi, cô chưa bao giờ nán lại tầng này quá lâu, mọi người bảo phòng trống, nhưng cô tin cảm giác của mình.

Hạ Vy mở cửa, nhẹ nhàng đóng chúng lại, nhìn tay mình, xem ra căn phòng này đã bị bỏ bê rồi, cảnh vật trước mắt càng khiến cô ngỡ ngàng hơn, một căn phòng rất rộng, đầy đủ tất cả mọi đồ vật, ban công viên tròn có một bộ bàn ghế nhỏ, chỉ cần nhìn ra là đã thấy cây rẻ quạt ở góc đẹp nhất, lá xanh rơi đầy một khoảng. Cô bước tới, cầm quyển sách ở mặt bàn. Cô mở từng trang đều là giấy trắng tinh cho đến khi cô nhìn thấy chiếc lá thu nâu được xé hình con bướm, cô vô lặng một lúc, cầm chiếc lá xanh ngay bên cạnh. Ngón tay như búp măng, nhỏ nhắn tinh tế, bắt đầu xé, xé dần xé dần đến nỗi bản thân cô cũng ngỡ ngàng. Hai hình bướm này thật quá giống nhau rồi, cô còn nghĩ con bướm kia chính là do cô xé.

Hạ Vy coi như đó là sự trùng hợp, cô bước đến chiếc giường đỏ đô, đặt tay lên ga giường, rồi nằm xuống, ánh mắt tan vào hư vô nhạt dần trước khoảng trống nằm bên cạnh, mùi hương này, có mùi thoang thoảng hương hoa của cô lại có mùi nam tính dịu nhẹ trung hòa của Mạc Cao Kì. Cô nên kìm hãm những câu hỏi liên tục xuất hiện trong đầu như thế nào bây giờ.

Song cô bước tới tủ quần áo, vửa mở ra đập vào mắt cô là biết bao nhiêu bộ trang phục thật đẹp. Cô chạm vào chúng rồi nhắm mắt.

- " Ý kiến của em thế nào "

- " Bộ nào cũng đẹp "

- " Hợp đấy chứ "

- " Đồ tôi tặng không bao giờ có chữ nhiều ở đây vì.Những điều em cho tôi còn nhiều hơn thế. "

- " Không! Mạc Cao Kì à! Chiếc váy này... không... không thể... tôi là một cô nhi.. "

- "... "

- " Gia cảnh tôi không lai lịch, hơn nữa tôi không biết tôi là ai... đến từ đâu, ai là người đã sinh ra tôi. Tôi không phải là một đương kim tiểu thư... "

- "..."

- " Thậm chí, quá khứ của tôi dơ bẩn, trước khi gặp anh, anh biết rõ tôi phải làm gì mà... "

- " Tôi không quan tâm "

- " Tôi không có hiểu biết bên ngoài, như vậy chỉ làm bẽ mặt anh "

- " Điều đó có quan trọng sao?"

- " bộ váy này chỉ dành cho người cô gái anh yêu "

........

- " Aaa..." - Hạ Vy giật mình, cô khụy xuống, hai tay ôm đầu lắc lắc, từng câu từng chữ cứ thế ùa về, cô chỉ thấy hình ảnh người phụ nữ vẻ mặt vô cùng hạnh phúc trong vòng tay người đàn ông, rồi cuối cùng cô ấy khóc, khóc rất nhiều.

- " Ha... ha..."

Hạ Vy thở mạnh, hai chân mềm nhũn chẳng thể đứng lên, phải cố gắng dựa vào thành giường, đôi mắt cô mở to, khóe mắt đã đọng nước, cô nhìn chằm chằm những bộ quần áo, như kẻ điên lấy chúng ướm người mình, mọi số đo đều đúng, mọi kiểu dáng, màu sắc đều là sở thích của cô, tiếp tục, tiếp tục không ngừng, cô hít thật sâu ấn mở bên trong lớp cuối cùng, chỉ le lói thấy màu trắng và ánh sáng như thể chiếu phản lại của hợp thể thủy tinh.

- " Bảo Trân"

Là quản gia, cô luống cuống, tạm thời không biết trốn đâu, chỉ trước mắt mà nắm tình hình, đóng cửa tủ rồi chạy nhanh sang căn phòng đối diện, mở hé sao cho vẫn nghe được tiếng động bên ngoài.

- " Ai mở phòng này vậy?"

- " Con không biết"

- " Mau mau lấy khóa khóa vào, nếu sơ ý Mạc Cao Kì biết, hay Hạ Vy biết thì chúng ta quả hậu đậu"

- " Vâng vâng, để con lấy khoá"

Lát sau, cạch một tiếng cả căn phòng đã khóa lại, Hạ Vy không hiểu, tại sao phải phải khóa căn phòng đó, tại sao lại không để cô biết về nó, chắc chắn trước kia đã có người ở căn phòng đó. Vậy người đó đâu?quản gia và Bảo Trân đi rồi, Hạ Vy mới hé đầu bước ra, cô nhanh chóng chạy xuống tầng, vừa đến cửa phòng mình, tiếng gọi sau lưng khiến cô vô cùng giật mình.

- " Chị Hạ Vy"

- " Tử... Tử Cách, em ở đây lúc nào vậy?"

- " Vừa thấy chị thì chạy đến thôi, sao vậy, chị thở mạnh quá"

- " Không, không có gì cả. Tử Cách, vào đây, chị hỏi em..."

Nói rồi Hạ Vy đã kéo con bé vẫn còn ngây ngô kia, cô đóng chặt cửa, khẩn khoản nắm tay con bé hỏi.

- " Tử Cách chị hỏi em, em đã bao giờ lên tầng ba chưa?"

- " Em lên rồi"

- " căn phòng tại sao bị khóa?"

- " Úi..."

Tử Cách kêu một tiếng, cô ra hiệu im lặng suỵt, bắt đầu thì thầm to nhỏ đúng không.

- " Chị cũng thấy lạ đúng không, Bảo Trân nói với em, căn phòng đó bỏ bê, không ai ở thôi, dành cho khách nán lại nhà nhưng mà lạ thật tại sao lại để căn phòng đẹp khang trang như thế, mà hồi có có khách nán lại nhà họ cũng không dùng phòng đấy đâu. Mà không những thế Bảo Trân vẫn phải dọn nó rất thường xuyên"

- "..."

- " Em nói chị nghe, căn phòng đó quái dị lắm, nhiều khi mọi người ngủ rồi mà em vẫn nghe thấy tiếng két cửa mở ra... trời ơi nghĩ đến đây rợn hết cả người"

- "..." - Hạ Vy không nói gì, cô chỉ lặng im lắng nghe Tử Cách kể.

- " Chị sao vậy?"

- " Chị, chị không sao cả"

- "..."

- " Tử Cách, em nói chị nghe được không, không giấu gì em chị đã lên đó, và nó có vẻ là phòng của một cô gái thì hơn"

- " Trời ơi, Hạ Vy chị đã lên đó sao?"

- " Đúng, em biết gì về căn phòng này, nói chị nghe được không?"

- " Không, không em có biết gì đâu"

Tử Cách vội vã phân bua, nhìn luống cuống như vậy là cô biêt con bé đang nói dối mà.

- " Bảo Trân không cho em kể à."

- " không được Bảo Trân giết em chết, em sẽ không nói là nó không cho em kể với chị đâu, Úp" - Tử Cách vội bịp miệng, thôi rồi, lòi đuôi là rõ, Tử Cách trẻ lắm bé mới mười chín tuổi thôi, hơn nữa tính Tử Cách đặc truqng nhất là miệng lại nhanh hơn não.

- " Thế chị xuống bảo Bảo Trân đây"

- " Ơ đừng, làm người ai lại làm thế"- Cô vội níu Hạ Vy lại.

- " Em giấu chị thì còn làm người gì nữa"

- " Được rồi, em nói em nói, nhưng chị phải giữ bí mật đó, hôm nó uống nhầm rượu do tưởng đó là nước, nó đã phun toàn bộ với em. Đó là một đêm trăng sao thanh tĩnh, những con gió rít ngoài hiên..."

- " Em là chuyên Văn sao?

- " Kìa em đang kể mà, nó bảo đó là phòng cô chủ của nó, nhưng mà lúc em đến làm có cổ chủ nào đâu, nó khóc kinh lắm, chỉ bảo cô bỏ đi hai tháng, nó không biết cô ở đâu?"

- " Cô chủ cũ sao? Là em gái hay chị gái hay là Mạc phu nhân"

- " là Mạc phu nhân đó, em tra rồi, Mạc Cao Kì chỉ có một em trai cùng cha khác mẹ thôi, nhưng nếu yêu nhau tại sao cô ấy lại bỏ đi?"

Tiếng nói như sét đánh ngang tại Hạ Vy, hai chữ thay thế nhen nhóm trong đầu cô, cả trái tim bóp nghẹt lại, cảm giác vô cùng vô cùng khó thở.

- " Em... em còn biết gì không?"

- " lúc đó em nói Mạc Cao Kì đã cưới ai đâu, nó liền phản kháng mạnh mẽ rằng nó thấy hai người đã chụp ảnh cưới, nó bảo cô chủ còn rất xinh đẹp trong bộ váy cưới, cô đã kể nó, trông cô rất hạnh phúc, nó còn khẳng định tình yêu đó rất bền, rất chặt, đấy em đã nói là họ ngừng yêu nhau đâu, xem ra tình yêu đó mạnh liệt lắm, mới khiến Bảo Trân nó như vậy, nó kể cô chủ rất tốt với nó,luôn coi nó là em gái"

- "..."

- " Mà em nghĩ cũng phải, một người mình cho rằng quá thu hút thì chúng ta không nên cố gắng sở hữu họ, yêu người như cậu chủ có khác nào cuộc đánh cược mạo hiểm đâu, em đoán cô ấy là người không địa vị danh vọng, nếu là kim tiểu thư nhà nào thì đã một đống tin đồn rồi nay chẳng có gì tìm hiểu cả, các bài báo như thể đã bị gỡ xuống, chỉ có tin Mạc Cao Kì tuyên bố hủy hôn với Tô gia thôi"

- " Tô... Tô gia"

- " Là Tô Diệp Ân, thiên kim tiểu thư của Tô thị ấy, cô ấy xinh đẹp như vậy còn bị từ chối, không biết người mà Bảo Trân khăng khăng là Mạc phu nhân kia còn đẹp cỡ nào..."

Hạ Vy mím môi, cô ngồi co mình bên giường, ánh mắt lẳng lặng nhìn ra xa, càng suy nghĩ ánh mắt cô càng trở nên bi thương, trái tim thì trống rỗng, cô biết lấy gì lấp đầy bây giờ...

*****

Vote và Follow mình nhé ❤

Chapter
1 Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2 Chương 2: Mật ngọt chết người
3 Chương 3: buổi khiêu vũ
4 Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5 Chương 5: Chọc giận
6 Chương 6: Biết trước - cầu xin
7 Chương 7
8 Chương 8: Bữa tối ấm áp
9 Chương 9: Ác mabiết ốm
10 Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11 Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12 Chương 12: Cái chết cận kề
13 Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14 Chương 14: Hi vọng
15 Chương 15
16 Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17 Chương 17: Xin lỗi
18 Chương 18: Cảnh giác
19 Chương 19: Nguy hiểm
20 Chương 20: Luôn chờ đợi
21 Chương 21: Quyết bảo vệ
22 Chương 22: Giải cứu
23 Chương 23: Cô nhớ hắn
24 Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25 Chương 25: Dục ái
26 Chương 26: Người cấm động
27 Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28 Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29 Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30 Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31 Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32 Chương 32: Lần đầu chủ động
33 Chương 33: Lần đầu chủ động2
34 Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35 Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36 Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37 Chương 37: Người thứ ba
38 Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39 Chương 39: Xuất viện
40 Chương 40
41 Chương 41: Sự quyến rũ
42 Chương 42: Tiếng động lạ
43 Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44 Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45 Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46 Chương 46: Ôm lấy tôi
47 Chương 47: Phòng thay đồ
48 Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49 Chương 49
50 Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51 Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52 Chương 52: Mạc cao kì của em
53 Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54 Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55 Chương 55: Em yêu anh
56 Chương 56: Hạnh phúc
57 Chương 57: Tôi dại em
58 Chương 58
59 Chương 59: Kỉ vật
60 Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61 Chương 61: Nghi ngờ
62 Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63 Chương 63: Ai làm ai say
64 Chương 64: Sao trong đêm
65 Chương 65: Chuyện sáng sớm
66 Chương 66: Hẹn hò
67 Chương 67: Hoa đã có chậu
68 Chương 68: Quà tặng độc giả
69 Chương 69: Đó là chồng tôi
70 Chương 70: Cả thế giới
71 Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72 Chương 72: Tổn thương
73 Chương 73: Xung đột
74 Chương 74: Do hắn chọn
75 Chương 75: Hoa tàn trong gió
76 Chương 76: Khởi đầu công việc
77 Chương 77: Lộ tư hợp tác
78 Chương 78: Nguyệt
79 Chương 79: Bông hoa phát sáng
80 Chương 80: Lời nói ẩn ý
81 Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82 Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83 Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84 Chương 84: Dần dần hé lộ1
85 Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86 Chương 86: Vị khách không mời
87 Chương 87: Bảo vật
88 Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89 Chương 89: Vote you are a writer
90 Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91 Chương 91: Ngang trái
92 Chương 92: Sinh nhật jen
93 Chương 93: Chân tướng 1
94 Chương 94
95 Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96 Chương 96: Đã luôn ở bên
97 Chương 97: Làm theo một mục đích
98 Chương 98: Nỗi sợ
99 Chương 99: Bão
100 Chương 100: Không biết nên nói gì
101 Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102 Chương 102: Đính chính
103 Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104 Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105 Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106 Chương 106: Hai chữ hi sinh
107 Chương 107: Bất đồng
108 Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109 Chương 109: Pandora milcah
110 Chương 110: Thân phận thật sự
111 Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112 Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113 Chương 113: Không thể kiềm chế
114 Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115 Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116 Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117 Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118 Chương 118: Nhà của chúng ta
119 Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120 Chương 120: Bất trắc
121 Chương 121: Anh cần em
122 Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123 Chương 123: Chưng cầu dân ý
124 Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125 Chương 125: Căn phòng cũ
126 Chương 126: Không thấu hiểu
127 Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128 Chương 128: Định mệnh
129 Chương 129: Ngủ đặc biệt
130 Chương 130: Chuyện đêm khuya
131 Chương 131: Trung hoà làm một
132 Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133 Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134 Chương 134: Khái niệm tình yêu
135 Chương 135: Marry me!
136 Chương 136: Quá khứ đau thương
137 Chương 137: Thói quen yêu thương
138 Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139 Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140 Chương 140: Đừng giết anh ấy
141 Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142 Chương 142: Tra khảo
143 Chương 143: Ngộ độc
144 Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145 Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146 Chương 146: Là hạ vy
147 Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148 Chương 148: Cảnh báo
149 Chương 149: Hạ vy mất tích
150 Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151 Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152 Chương 152: Cổ trạch dương
153 Chương 153: Vô tình
154 Chương 154: Miaw
155 Chương 155: Uy hiếp
156 Chương 156: Phát bệnh
157 Chương 157: Đâu là thực
158 Chương 158: Lý do để ở lại
159 Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160 Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161 Chương 161: Chìa khóa
162 Chương 162: Không hẹn mà gặp
163 Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164 Chương 164: Kẻ chơi cờ
165 Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166 Chương 166: Điều em muốn nói
167 Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168 Chương 168: Thú hoang
169 Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170 Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171 Chương 171: Hiểu Lầm
172 Chương 172: Hiểu Lầm 2
173 Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174 Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175 Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176 Chương 176: Lựa Chọn
177 Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách
Chapter

Updated 177 Episodes

1
Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2
Chương 2: Mật ngọt chết người
3
Chương 3: buổi khiêu vũ
4
Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5
Chương 5: Chọc giận
6
Chương 6: Biết trước - cầu xin
7
Chương 7
8
Chương 8: Bữa tối ấm áp
9
Chương 9: Ác mabiết ốm
10
Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11
Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12
Chương 12: Cái chết cận kề
13
Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14
Chương 14: Hi vọng
15
Chương 15
16
Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17
Chương 17: Xin lỗi
18
Chương 18: Cảnh giác
19
Chương 19: Nguy hiểm
20
Chương 20: Luôn chờ đợi
21
Chương 21: Quyết bảo vệ
22
Chương 22: Giải cứu
23
Chương 23: Cô nhớ hắn
24
Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25
Chương 25: Dục ái
26
Chương 26: Người cấm động
27
Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28
Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29
Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30
Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31
Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32
Chương 32: Lần đầu chủ động
33
Chương 33: Lần đầu chủ động2
34
Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35
Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36
Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37
Chương 37: Người thứ ba
38
Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39
Chương 39: Xuất viện
40
Chương 40
41
Chương 41: Sự quyến rũ
42
Chương 42: Tiếng động lạ
43
Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44
Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45
Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46
Chương 46: Ôm lấy tôi
47
Chương 47: Phòng thay đồ
48
Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49
Chương 49
50
Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51
Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52
Chương 52: Mạc cao kì của em
53
Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54
Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55
Chương 55: Em yêu anh
56
Chương 56: Hạnh phúc
57
Chương 57: Tôi dại em
58
Chương 58
59
Chương 59: Kỉ vật
60
Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61
Chương 61: Nghi ngờ
62
Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63
Chương 63: Ai làm ai say
64
Chương 64: Sao trong đêm
65
Chương 65: Chuyện sáng sớm
66
Chương 66: Hẹn hò
67
Chương 67: Hoa đã có chậu
68
Chương 68: Quà tặng độc giả
69
Chương 69: Đó là chồng tôi
70
Chương 70: Cả thế giới
71
Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72
Chương 72: Tổn thương
73
Chương 73: Xung đột
74
Chương 74: Do hắn chọn
75
Chương 75: Hoa tàn trong gió
76
Chương 76: Khởi đầu công việc
77
Chương 77: Lộ tư hợp tác
78
Chương 78: Nguyệt
79
Chương 79: Bông hoa phát sáng
80
Chương 80: Lời nói ẩn ý
81
Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82
Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83
Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84
Chương 84: Dần dần hé lộ1
85
Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86
Chương 86: Vị khách không mời
87
Chương 87: Bảo vật
88
Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89
Chương 89: Vote you are a writer
90
Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91
Chương 91: Ngang trái
92
Chương 92: Sinh nhật jen
93
Chương 93: Chân tướng 1
94
Chương 94
95
Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96
Chương 96: Đã luôn ở bên
97
Chương 97: Làm theo một mục đích
98
Chương 98: Nỗi sợ
99
Chương 99: Bão
100
Chương 100: Không biết nên nói gì
101
Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102
Chương 102: Đính chính
103
Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104
Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105
Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106
Chương 106: Hai chữ hi sinh
107
Chương 107: Bất đồng
108
Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109
Chương 109: Pandora milcah
110
Chương 110: Thân phận thật sự
111
Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112
Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113
Chương 113: Không thể kiềm chế
114
Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115
Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116
Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117
Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118
Chương 118: Nhà của chúng ta
119
Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120
Chương 120: Bất trắc
121
Chương 121: Anh cần em
122
Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123
Chương 123: Chưng cầu dân ý
124
Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125
Chương 125: Căn phòng cũ
126
Chương 126: Không thấu hiểu
127
Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128
Chương 128: Định mệnh
129
Chương 129: Ngủ đặc biệt
130
Chương 130: Chuyện đêm khuya
131
Chương 131: Trung hoà làm một
132
Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133
Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134
Chương 134: Khái niệm tình yêu
135
Chương 135: Marry me!
136
Chương 136: Quá khứ đau thương
137
Chương 137: Thói quen yêu thương
138
Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139
Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140
Chương 140: Đừng giết anh ấy
141
Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142
Chương 142: Tra khảo
143
Chương 143: Ngộ độc
144
Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145
Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146
Chương 146: Là hạ vy
147
Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148
Chương 148: Cảnh báo
149
Chương 149: Hạ vy mất tích
150
Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151
Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152
Chương 152: Cổ trạch dương
153
Chương 153: Vô tình
154
Chương 154: Miaw
155
Chương 155: Uy hiếp
156
Chương 156: Phát bệnh
157
Chương 157: Đâu là thực
158
Chương 158: Lý do để ở lại
159
Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160
Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161
Chương 161: Chìa khóa
162
Chương 162: Không hẹn mà gặp
163
Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164
Chương 164: Kẻ chơi cờ
165
Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166
Chương 166: Điều em muốn nói
167
Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168
Chương 168: Thú hoang
169
Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170
Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171
Chương 171: Hiểu Lầm
172
Chương 172: Hiểu Lầm 2
173
Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174
Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175
Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176
Chương 176: Lựa Chọn
177
Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách