137: Đại Kết Cục

~100 năm sau~
Ở một ngôi làng nọ nơi mà công nghệ thông tin không thể chạm đến có một người rất xinh đẹp mỗi ngày đều sẽ dạy học và kể chuyện cho những đứa trẻ ở đây nghe.
Người đó có mái tóc hai màu vàng cùng bạch kim cao quý, làn da của người đó rất trắng cùng mịn màng, khuôn mặt của người đó rất đẹp và tràn ngập sự thản nhiên khiến lũ trẻ con trong làng luôn luôn tò mò.
Nhưng những người lớn lại cho rằng người ấy không hề đàng hoàng, không có chồng, không có thân thích gì mà bụng lại vô cùng lớn, đã thế trong miệng lúc nào cũng chỉ toàn là những câu chuyện vô nghĩa không có thật.
Và bọn họ quyết định không cho con mình lại gần người đó, người đó hoàn toàn không để ý đến lời bàn tán của mọi người mà chỉ mở một lớp học nhỏ ở ngoài làng thôi, ai muốn đến học thì học mà không học thì cũng chẳng sao.
Người ấy bảo rằng bản thân đã ngủ trong suốt 100 năm trời và khi tỉnh lại người đó đã tự mình đi đến đây, đến một nơi mà không ai biết cũng không ai có thể tìm được để mà sinh sống.
Người ấy bảo rằng bản thân là người lôi kéo phiền phức cho nên đã không tự tiện đến gần và làm quen với người khác.
Một người như vậy thật bí ẩn và gây tò mò, mỗi ngày sẽ thấy người đó đi dạo xung quanh làng, ngồi nghe bọn họ tán gẫu rồi lặng lẽ rời đi.

Rồi dần dần những người trong ngôi làng ấy bất giác chú ý vào người đó.
Thân thể của người đó một lúc một nặng, không thể mang vác đồ nặng cũng chẳng thể tự mình làm gì cả thế nhưng người đó lại chẳng hề rên lên hay là nhờ vả người trong làng một tiếng.

Một số cụ già trải đời đã lâu sẽ đi lại và đỡ con người đó đứng lên, dìu người đó đi thật chậm thật chậm rồi đỡ y ngồi tạm xuống ghế.
Một số đứa trẻ thấy vậy thì bạo gan hơn, chúng đi lại hỏi người đó rằng trong bụng người đó có phải là có em bé không khiến người đó cong môi cười khẽ, nụ cười của người đó rất đẹp và rất dịu dàng cho nên lũ trẻ cũng liền theo đó mà xìu hết cả lòng mề xuống.
Một đứa nhỏ tò mò bảo rằng đứa trẻ trong bụng có đạp không thì người nọ lắc đầu bảo rằng em bé trong bụng rất là lười biếng, đứa nhỏ đó không tin là thế cho nên liền rón rén chạm tay lên cái bụng to lớn kia, người đó im lặng để cho đứa nhỏ sờ lên bụng rồi sau đó nhẹ giọng nói.
"Anne, chào chị đi con."
Lúc này trong bụng mới nhẹ nhàng nảy lên một cái khiến cô bé kia sáng rực hai mắt.

Bọn trẻ thấy bạn mình được sờ thì giương đôi mắt lên nhìn người đó.
"Cô 'người đó' ơi, bọn con được sờ sờ em không ạ ?"
'Cô người đó' là cái xưng hô gì ? Em thở dài nhẹ nhàng rồi tự giới thiệu bản thân mình tên là Mikey.
Hóa ra tên của người đó là Mikey, một cái tên thật đẹp và dễ đọc, bọn trẻ ríu rít hỏi Mikey rất nhiều thứ và những câu chuyện mà em kể mỗi ngày, em mỉm cười nói với chúng rằng vì em bé trong bụng rất thích nghe kể chuyện cho nên em sẽ thường xuyên kể cho bé ấy nghe.
"Cô lạ quá đi, mẹ con bảo mang thai không cần phải cầu kỳ đến vậy."

Một thằng nhóc loắt choắt nói rồi liền bị chị gái mình đánh lên đầu, thằng em trai của cô sao lại ăn nói lỗ mãng như vậy chứ ? Mikey mỉm cười bảo không sao rồi nhẹ nhàng xoa bụng, dạo gần đây chân của em thường xuyên đau nhức và cơ thể thì lại rất nặng nề.
Chả trách sao khi phụ nữ mang thai lại dễ cáu gắt, Mikey thở dài rồi chậm rãi đứng dậy, em nghĩ là em cần phải đi đến chỗ của bác sĩ trong làng để có gì còn thăm khám thôi chứ cứ như vầy thì sẽ nguy mất.
"Thai nhi phát triển tốt, ăn uống cũng tốt thế nhưng người nhà của cô thì ở đâu rồi ?"
Ở đây tuy là công nghệ rất ít thế nhưng các thiết bị y tế thì lại tân tiến rất nhiều, Mikey nhìn bé con đang im lặng ngủ trong màn hình rồi mỉm cười không trả lời bác sĩ, bác sĩ thở dài bảo em nhớ chú ý thân thể rồi từ từ đỡ em xuống.
"Khổ thân, bầu bí như vậy mà chỉ có một mình, mà đây là thai đầu của cô luôn phải không ?"
"Dạ."
Mikey đỡ lưng mình một chút rồi được bác sĩ đỡ lên ghế ngồi tạm, bác sĩ bảo em ngồi uống miếng nước rồi đi đâu thì đi.
"Ban đầu thấy cô đến đây ai cũng nghĩ là cô điên rồi nhưng xem ra là đang trốn tránh chồng mình hả ?"
Vị bác sĩ này cũng là người rất già đời, bà nhìn em dáng vẻ tuy có hơi hao gầy nhưng tính tình lẫn hành động đều mang dáng vẻ của tiểu thư đài cát, xem bộ dáng này của em bà chỉ có thể nghĩ đến tình tiết của mấy bộ truyện chữ ngôn tình cẩu huyết mà thôi.
Còn về việc vì sao lại xưng hô 'cô' với em thì bà ấy hoàn toàn không biết em là con trai, công nghệ khoa học hiện tại dù có tiên tiến thì việc con trai mang thai là không thể xảy ra.

Mikey cũng không để ý cho nên hai người mơ mơ hồ hồ mà kết giao thành chị em thân thiết.
"Em gái à, đây là số của chị, nếu mà em có định sinh thì gọi trước ba ngày, chị sẽ ưu tiên cho em sinh đầu tiên luôn."
Dạ, em tự mình mổ bụng rồi lôi con bé ra cũng được ạ.

Mikey ho khan rồi sau đó chậm rãi đi ra ngoài, bác sĩ bảo em là phải hết sức cẩn thận vì thai đầu rất dễ vỡ ối dẫn đến sinh non, Mikey lễ phép cảm ơn bà rồi đi ra ngoài.
Mikey bất lực xoa xoa cái eo đau nhức của mình rồi rảo bước trên đường, sau giấc ngủ dài 100 năm cơ thể của em thật sự rất là yếu nhược mà cô nhóc trong bụng thì lại là loài cú chuyên sống về đêm, đêm nào cũng đạp đá lung tung vờn cho Mikey suốt mấy đêm liền không ngủ được mà vào buổi sáng thì đám trẻ trong làng lại vô cùng quậy phá khiến em không tài nào ngủ được.
Nhẹ nhàng tránh đi đôi mắt dò xét của những người trong làng em đi về túp lều của mình rồi chậm rãi ngồi xuống ghế, sau khi thở ra một hơi mệt nhọc xong Mikey liền nhẹ nhàng ôm bụng mình.
"Anne, sao con buổi sáng thì ngoan mà buổi tối thì hư quá vậy hả ? Cha đã vất vả lắm đó."
Nhưng lời nói của em thì lại rất nhẹ nhàng và ấm áp, Mikey tựa lưng mình vào ghế dựa rồi nhẹ nhàng kể cho đứa trẻ trong bụng nghe về một câu chuyện ngụ ngôn.
Những chuyện xảy ra tựa như là một giấc mộng vậy, Mikey nhìn màn mưa dày đặc bên ngoài rồi uống một ít sữa tươi.

Em không biết bây giờ là thời điểm nào rồi nhưng theo như Manila nói thì thời gian em ngủ tổng cộng là 100 năm.
Rất nhiều chuyện đã xảy ra, rất nhiều điều đều thay đổi nhưng đáng kinh ngạc là những người kia vẫn chẳng chịu buông thả cho em, Manila kể rằng khi mang em từ dưới biển về Shinichirou, Izana, Kakuchou, Sanzu rồi Kokonoi,...!đều nổi điên hết cả lên.

Cả lũ đều muốn xông hết xuống biển để đốt nát vương quốc nhân ngư nhưng vì bức thư em gửi cho nên cả lũ mới đành nghiến răng nhẫn nhịn.

Em lúc ấy cũng nghĩ rằng bản thân sẽ cùng với Anne chết đi nhưng Manila lại nhìn em với đôi mắt kinh dị.
Anne căn bản không thể nào chết được vì dị năng của cô bé có liên quan đến việc này, năng lực của cô bé cũng chính là chữa trị thế nhưng nó lại còn trâu bò hơn khả năng của em hàng vạn lần.
Ví dụ là cùng bị cắt dính tay đi, Mikey cần một giây để liền lại thì Anne sẽ liền lại trong vòng 0.1 giây, cơ thể của cô bé cũng hoàn toàn kháng độc cho nên chất độc kia hoàn toàn không giết được cô bé.
Manila và Lily khuyên em là hãy sống đi vì Anne chính là một cô bé rất đặc biệt, bọn họ nói nếu như Mikey vẫn còn lo lắng về những người kia thì bọn họ tuyệt đối sẽ không để mấy người kia đến gần em nữa.
Mikey đối với việc này đã suy nghĩ suốt 100 năm trời, ngoại trừ Leo ra thì những người khác đều đối xử với em rất tốt và em muốn cho họ một cơ hội cuối cùng.
Huống hồ một mình em chăm sóc Anne thì lại sợ con bé bị thiếu thốn, Mikey từ nhỏ sống với anh trai và ông nội nhưng cả hai đều hay vắng nhà, cả tuổi thơ không có sự dạy dỗ của cha và mẹ khiến Mikey khuyết thiếu rất nhiều tình cảm cho nên nếu được thì em thật sự rất hi vọng Anne sẽ lớn lên trong tình yêu thương của em và của Leo.
"Cha sẽ bảo vệ con, Anne bé nhỏ."
~•~
Thi thể của Mikey đã bị mang đi đâu rồi ? Rindou hóa hình bay khắp vùng đất này đã hàng trăm lần rồi nhưng dù có tra hỏi hay đặt chân đến mấy khu chợ đen thì cậu cũng chẳng thể nghe ngóng được chút tin tức nào về thi thể của em.
Phải, là thi thể, khoảng 50 năm trước, sau khi làm cho khối băng bọc quanh người Mikey tan ra thì bọn họ đều đau đớn chấp nhận rằng Mikey đã chết, vì một số vấn đề cá nhân khác cho nên bọn họ đã đặt Mikey nằm trong quan tài và canh chừng rất cẩn thận suốt 50 năm qua.
Ấy vậy mà tầm ba tháng trước lại có một đám nhãi ranh thành công đột nhập vào phòng có đặt quan tài của Mikey và mang chiếc quan tài đi mất, lũ ranh con này công nhận là khá giỏi khi mà mang thi thể của Mikey đến vùng đất cổ này.
Vùng đất cổ chính là nơi mà loài người không có dị năng sinh sống, Rindou sau khi nghe tin thì ngay lập tức đã hóa hình mà bay khắp nơi kiếm em, cậu ta kiếm ở trên bầu trời, các khu chợ đen và những vùng xa xôi hẻo lánh khác còn Matsuno Chifuyu thì đi kiếm ở các khu làng khác nhau.
Nhưng tựa như việc bọn họ bị che mắt rất nhiều năm về trước vậy, thứ bọn họ tìm được chính là một cái quan tài đã trống rỗng cùng với hai tên ất ơ nào đó nằm ngất ở bên cạnh.
Có khi nào Mikey tỉnh lại rồi dứt hai tên này không, suy nghĩ vừa lóe lên liền bị Rindou phủi bay, việc Mikey còn sống là không thể nào vì tim em đã ngừng đập suốt 50 năm rồi mà dù là Mikey có tỉnh lại đi chăng nữa thì em cũng sẽ chẳng tùy tiện đi đâu đâu.
Ôi, Mikey rốt cục là đã bị mang đi đâu rồi, Rindou hoang mang hóa hình rồi sau đó bay lên cao.
Còn bên này Chifuyu lại đang chuẩn bị bước đến ngôi làng mà Mikey đang ở nhưng tiếc là bây giờ Mikey đang nằm trong bệnh viện để chờ lượt sinh con rồi.
Phải, em sinh con khi chỉ mới hơn 8 tháng, lý do là vì cô nhóc này hoàn toàn mất kiên nhẫn khi ở trong bụng em rồi, điều này được nhận ra khi nữ bác sĩ kia thăm khám cho em, khi thấy cô nhóc bắt đầu có hiện tượng muốn chui ra thì bà ấy ngay lập tức liền bắt em phải nhập viện ngay và hỏi rằng em muốn sinh thường hay sinh mổ.
Câu trả lời đương nhiên là sinh mổ rồi, Mikey nhìn tờ đơn đăng ký trước mắt rồi bắt đầu điền đầy đủ các thông tin lên đó, tiền bạc thì em đã đổi bằng cách lấy đá quý đổi rồi - điều khiến em rất bất ngờ là đá quý ở nơi này có giá cực kỳ cao.
Sau khi tờ đơn của em được mang đến chỗ dữ liệu để cập nhật thì đúng một ngày sau bên ngoài liền có mấy người đi vào trong bệnh viện.

Một y tá kỳ cựu sau khi nhìn thấy hai người dẫn đầu thì vội vã đi thông báo với viện trưởng.

Mà Mikey đang ngồi trong phòng bệnh lại đang trao đổi với bác sĩ về việc phẫu thuật của mình, dù Mikey đã chuẩn bị tinh thần trước về việc đẻ mổ rồi nhưng em vẫn khá sợ rằng việc mình là con trai sẽ có ảnh hưởng đến việc sinh con.
Cửa phòng bệnh của em được mở ra ngay sau đó và cả hai người đều quay ra nhìn, Mikey ngớ người khi nhìn thấy những khuôn mặt vừa lạ vừa quen thuộc kia, Ran sau khi đã xác định được người ngồi trên giường là Mikey thì liền gọi điện kêu Rindou đến đây.
Vị bác sĩ kia khi nhìn thấy người đến là Ran thì cả người lập tức cứng lại.
"Bác sĩ Ran, ngài đến đây là để làm gì vậy ạ ?"
Ran chào hỏi ông ta rồi đi đến bên giường bệnh nhìn em, em chớp mắt nhìn anh ta sau đó thì được chạm vào má, em rụt người lại trước hơi lạnh đó nhưng Ran lại trở nên vô cùng kinh hỉ.
Mikey của anh vẫn còn sống, em vẫn còn sống dù rằng bản thân của em thì mang thai.

Anh sẽ tự mình phẫu thuật cho Mikey và tuyệt đối sẽ để em cùng với đứa trẻ trong bụng em chào đời an toàn.

Vị bác sĩ kia khi thấy vị tiền bối lẫy lừng của mình chỉ chăm chăm nhìn em một cách âu yếm thì tự giác đi ra ngoài, Ran xoa xoa má của em rồi ôm em thật nhẹ nhàng.
"Mikey, cuối cùng em cũng đã trở về rồi, bọn anh đã đợi em suốt 100 năm đấy."
Mikey được Ran ôm, em cảm nhận được vai của anh ta đang run lên, tay em giơ lên và nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng của anh.
~•~
Ngày xửa ngày xưa...
Có một đứa trẻ cô đơn đã từng đi khắp nơi trên thế giới này.
Nó gặp gỡ được rất nhiều người bạn, nào là chó sói, nào là rồng đen nào là người cá....
Nhưng mà những người bạn ấy đều dùng nanh vuốt của mình khiến cho đứa trẻ ấy bị thương, nó òa lên nức nở rồi trốn vào một gốc cây rất cao.
Những người bạn ấy nhận ra lỗi lầm của mình cho nên đã đi khắp nơi để tìm đứa trẻ ấy.
Muôn hoa ngăn cản bảo rằng đứa trẻ ấy đã sớm ngủ rồi.
Chúa tuyết thổi cho tường chắn cao lên.
Và chàng khói tạo ra ảo ảnh để ngăn cản những người bạn lại.
Những tưởng như không thể kiếm lại thì sư tử, người cá, dơi nhỏ và hổ nhỏ quyết định đi tìm bánh ngọt để dỗ dành đứa trẻ cô đơn nhất kia.
Chàng khói thở dài rút lại khói rồi biến mất.
Muôn hoa héo úa lặng im.
Chúa tuyết vì nắng mà tan chảy.
Những người bạn ấy cuối cùng cũng đã tìm thấy đứa trẻ kia, họ cho cậu bé ăn bánh ngọt, đưa ra thứ quan trọng nhất của mình và nói rằng từ giờ sẽ không làm cho đứa trẻ ấy bị tổn thương nữa.

Đứa trẻ cô đơn ấy tin tưởng và cuối cùng cũng đã tìm được điểm dừng.

Cậu ấy chung sống hạnh phúc cùng với những người bạn của mình và kết thúc cuộc hành trình dài đầy mệt mỏi của mình.
~•~
Mikey khép quyển nhật ký của mình lại rồi nhìn cô con gái bé nhỏ đã nhắm mắt ngủ say trong lòng mình, em đặt quyển nhật ký xuống rồi nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô bé.
"Cha ơi..."
Cửa phòng ngủ nhẹ nhàng được đẩy ra và Anne hé mặt vào, Mikey nhẹ nhàng xoa lưng của Kaou rồi đi lại gần chỗ cô bé.
"Sao vậy Anne ?"
"Con bị gặp ác mộng ạ."
Anne nhút nhát nhìn Mikey, hốc mắt của cô ửng đỏ, Mikey mỉm cười xoa đầu cô bé rồi mời cô bé vào phòng, em đặt Kaou đã ngủ say vào trong nôi rồi quỳ xuống cạnh giường ngủ của mình.
"Anne ngoan, cơn ác mộng ấy đã hết rồi."
Anne được cha mình xoa đầu thì nhắm hai mắt lại, cô bé giữ lấy tay của cha mình rồi khúc khích bảo.
"Câu chuyện do cha sáng tác dở thật đó."
"Nhưng không phải con vẫn nghe sao."
Mikey hôn nhẹ lên trán của Anne rồi sau đó đắp chăn lên cho cô bé.
"Đêm cũng đã muộn rồi, cha chúc con ngủ ngon."
"Con cũng chúc cha ngủ ngon ạ."
Mikey một lần nữa hôn lên trán con rồi sau đó bước ra khỏi phòng, Anne chớp chớp mắt rồi sau đó ngủ say mà Mikey sau khi bước ra ngoài liền rơi vào một vòng tay ấm áp.

Em ôm lấy người nọ rồi sau đó dịu dàng nói.
"Mừng anh về nhà."
"Anh đã về rồi đây."
Nụ hôn nhẹ nhàng và thành kính rơi lên trán của em, em thở nhẹ ra một hơi rồi mỉm cười đầy hạnh phúc.
Sau trăm năm chờ đợi và đắn đo cuối cùng bọn họ vẫn là thuộc về nhau.
Chuyện xưa tựa mộng cuối cùng cũng đã chấm dứt.
.End.
20:31
13/02/2022

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 34: H Lưỡng Tính
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 39: Pn 1
40 40: Chương 39
41 41: Chương 40
42 42: Chương 41
43 43: Chương 42
44 44: Giải Thích
45 45: H Nhẹ
46 46: Chương 44
47 47: Chương 45
48 48: Chương 46
49 49: Chương 47
50 50: Chương 48
51 51: Chương 49
52 52: Chương 50
53 53: Chương 51
54 54: Chương 52
55 55: Chương 53
56 56: Chương 54
57 57: Chương 55
58 58: Chương 56
59 59: Chương 57
60 60: Chương 58
61 61: Chương 59
62 62: Chương 60
63 63: Chương 61
64 64: Chương 62
65 65: Chương 63
66 66: Pn 2 H
67 67: Chương 64
68 68: Chương 65
69 69: Chương 66
70 70: Chương 67
71 71: Chương 68
72 72: Chương 69
73 73: Chương 70
74 74: Chương 71
75 75: Chương 72
76 76: Chương 73
77 77: Mộng Cảnh Shinichirou
78 78: Baji 1
79 79: Baji 2
80 80: Mitsuya 1
81 81: Mitsuya Kazutora
82 82: Kazutora Mitsuya 2
83 83: Kawata
84 84: Chương 81
85 85: Draken
86 86: Chương 83
87 87: Chương 84
88 88: Pn4
89 89: Chương 85
90 90: Chương 86
91 91: Chương 87
92 92: H
93 93: Chương 89
94 94: Chương 90
95 95: Chương 91
96 96: H
97 97: Chương 93
98 98: Chương 94
99 99: Wakasa 1
100 100: Wakasa 2
101 101: Kakuchou 1
102 102: Kakuchou 2
103 103: Haitani 1
104 104: Haitani 2
105 105: Haitani 3
106 106: Haitani 4
107 107: Hồi Ức Mikey 1
108 108: Hồi Ức Mikey 2
109 109: Izana Takeomi 1
110 110: Izana Takeomi 2
111 111: Izana Takeomi 3
112 112: Izana Takeomi 4
113 113: Izana Takeomi 5
114 114: Takeomi 6
115 115: Izana Takeomi 7
116 116: Izana Takeomi 8
117 117: Izana Takeomi 9
118 118: Izanatakeomi 10
119 119: Chương 115
120 120: Chương 116
121 121: Chương 117
122 122: Chương 118
123 123: Chương 119
124 124: Chương 120
125 125: Chương 121
126 126: Ivor
127 127: Chương 123
128 128: Chương 124
129 129: Chương 125
130 130: Chương 126
131 131: Chương 127
132 132: Chương 128
133 133: Chương 129
134 134: Chương 130
135 135: Chương 131
136 136: Chương 132
137 137: Đại Kết Cục
Chapter

Updated 137 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
34: H Lưỡng Tính
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
39: Pn 1
40
40: Chương 39
41
41: Chương 40
42
42: Chương 41
43
43: Chương 42
44
44: Giải Thích
45
45: H Nhẹ
46
46: Chương 44
47
47: Chương 45
48
48: Chương 46
49
49: Chương 47
50
50: Chương 48
51
51: Chương 49
52
52: Chương 50
53
53: Chương 51
54
54: Chương 52
55
55: Chương 53
56
56: Chương 54
57
57: Chương 55
58
58: Chương 56
59
59: Chương 57
60
60: Chương 58
61
61: Chương 59
62
62: Chương 60
63
63: Chương 61
64
64: Chương 62
65
65: Chương 63
66
66: Pn 2 H
67
67: Chương 64
68
68: Chương 65
69
69: Chương 66
70
70: Chương 67
71
71: Chương 68
72
72: Chương 69
73
73: Chương 70
74
74: Chương 71
75
75: Chương 72
76
76: Chương 73
77
77: Mộng Cảnh Shinichirou
78
78: Baji 1
79
79: Baji 2
80
80: Mitsuya 1
81
81: Mitsuya Kazutora
82
82: Kazutora Mitsuya 2
83
83: Kawata
84
84: Chương 81
85
85: Draken
86
86: Chương 83
87
87: Chương 84
88
88: Pn4
89
89: Chương 85
90
90: Chương 86
91
91: Chương 87
92
92: H
93
93: Chương 89
94
94: Chương 90
95
95: Chương 91
96
96: H
97
97: Chương 93
98
98: Chương 94
99
99: Wakasa 1
100
100: Wakasa 2
101
101: Kakuchou 1
102
102: Kakuchou 2
103
103: Haitani 1
104
104: Haitani 2
105
105: Haitani 3
106
106: Haitani 4
107
107: Hồi Ức Mikey 1
108
108: Hồi Ức Mikey 2
109
109: Izana Takeomi 1
110
110: Izana Takeomi 2
111
111: Izana Takeomi 3
112
112: Izana Takeomi 4
113
113: Izana Takeomi 5
114
114: Takeomi 6
115
115: Izana Takeomi 7
116
116: Izana Takeomi 8
117
117: Izana Takeomi 9
118
118: Izanatakeomi 10
119
119: Chương 115
120
120: Chương 116
121
121: Chương 117
122
122: Chương 118
123
123: Chương 119
124
124: Chương 120
125
125: Chương 121
126
126: Ivor
127
127: Chương 123
128
128: Chương 124
129
129: Chương 125
130
130: Chương 126
131
131: Chương 127
132
132: Chương 128
133
133: Chương 129
134
134: Chương 130
135
135: Chương 131
136
136: Chương 132
137
137: Đại Kết Cục