Chương 34: 34: Khí Thế

Tại địa bàn của Hà Tỉnh Hoà, người của Đường Tam đang đi tới, trên tay chỉ cầm vài cái gậy bóng chày nhưng là bằng sắt.

Người nào người ấy đều đô to, oai hùng, một mình đầy khí thế áp bức.

Chắc cũng phải tầm hơn chục người như vậy đang đứng đập cửa nhà bằng tôn của bọn người Hà Tỉnh Hoà.
Một tên cầm đầu bước ra, theo sau đó là cũng phải tầm chục người vác gậy sắt dài trên vai.
Đường Tam không kiêng dè mà cảnh cáo:
- Đại ca của mấy người đâu?
Tên cầm đầu là Thái Chắc, cái tên chẳng đẹp một tẹo nào, vậy mà lại sở hữu một nhan sắc cũng gọi là sáng sủa hơn Đường Tam một chút.

Nhưng Đường Tam vẫn luôn tự hào vì mình trắng trẻo hơn hắn nên bắt đầu cao giọng:
- Tên đen như đáy nồi kia, còn không mau trả lời.
Thái Chắc bắt đầu ho một tiếng rồi mới đáp:
- Đại ca của tao ở đâu, chúng mày quan tâm làm gì?
Đường Tam nhếch mép, anh lập tức vừa nói vừa xông đến chiến đấu theo bản năng:

- Á, à, chúng mày phá hoại bọn tao còn ra vẻ à? Thế thì chết đi.
Thái Chắc và thuộc hạ của hắn ta cũng chẳng chịu thua gì, cả đám người thi nhau một chọi một.

Thái Chắc liền đấu khẩu với Đường Tam:
- Bọn tao thích thế thì làm sao, làm cứ như chúng mày chưa phá bọn tao bao giờ ấy.
***
Sau một hồi đánh nhau, thế trận vẫn chưa phân thắng bại.

Vừa kịp lúc Hà Tỉnh Hoà về căn cứ thì cũng là lúc xe ô tô của Hứa Phong Đàm đi theo sau.
Hai người họ cũng nhanh chóng đối đầu nhau.

Cả lũ thuộc hạ đứng dẹp về phía đại ca của mình, mặt mũi đầy thương tích.
Hứa Phong Đàm nhíu mày, đánh vào đầu của Đường Tam một cái mạnh rồi nói:
- Tao bảo mày tới giải quyết yên bình chứ tới đây gây chuyện à?
Đường Tam nhận lệnh của Hứa Phong Đàm, đương nhiên cũng biết đó chỉ là lấy lại mặt mũi cho anh em, chứ thực ra có cơ hội thì anh ấy đã giết hết rồi.

Có điều, mấy năm nay, anh không thích đánh đấm nữa, cũng ghét máu me nên thường có giới hạn.

Chi bằng Đường Tam cứ nhận tội để giải quyết êm đẹp.
- Là lỗi của em, đại ca thứ tội.
Hà Tỉnh Hoà nhìn qua quân của mình đều yếu thế hơn quân của Hứa Phong Đàm.

Hắn ta vẫn không chịu được, không cần giải thích gì thêm liền thách đấu với Hứa Phong Đàm.
- Hứa Phong Đàm, anh có dám đấu một một với tôi không?
Vài phút sau khi chuẩn bị, Hứa Phong Đàm và Hà Tỉnh Hoà liền bỏ hết vũ khí xuống, bắt đầu đấu tay đôi.

Cả hai không nói gì, chỉ giao tiếp bằng ánh mắt cũng thấy đây giống như một trận chiến cuồng phong vậy.
Hà Tỉnh Hoà liền tấn công trước bằng một cú đá cao, Hứa Phong Đàm thành công đỡ bằng tay được nhưng anh vẫn bị áp lực mà lùi sau một bước.

Kế đó, anh nhường cho hắn ta chủ động, liên tiếp đợ mấy cú đá như vậy.

Đợi khi Hà Tỉnh Hoà thật sự mất sức, Hứa Phong Đàm lấy chắc thế thắng xông lên đạp vào ngực của Hà Tỉnh Hoà khiến hắn ta lùi sau vài bước.
- Hừ, anh cũng thật biết chơi chiêu.
Hắn ta không nhịn được vừa cười nhếch mép vừa khinh thường khen ngợi.
Hứa Phong Đàm vẫn mặc hắn, dùng thế phòng bị chuẩn bị đạp thêm một cú nữa thì nhìn thấy con dao trong tay của Hà Tỉnh Hoà đang định tấn công anh.
Trong một giây ngắn ngủi, Đường Tam định xông lên cứu thì bị Hứa Phong Đàm chặn lại.
- Đứng im.
Tình thế thay đổi, Hà Tỉnh Hoà cười trong thoả mãn, nhưng thực tế là đầu súng của Hứa Phong Đàm đang đặt ngay trên thái dương của hắn.
- Tôi thua rồi.
Hà Tỉnh Hoà cười nhạt dần, tay buông con dao xuống, quỳ hẳn xuống đất, một tay đưa chặn thuộc hạ đang định xông lên kia.

Thái Chắc rất háo chiến nhưng cũng phải nghe lệnh.
Thấy vậy, Hứa Phong Đàm liền buông súng khỏi đầu hắn, nửa ngày mới nói được một câu:
- Biết điều đấy, nếu biết điều thêm thì rút khỏi địa bàn của tao đi.

Tao cho chúng mày mấy ngày chuẩn bị rồi mà vẫn không hiểu ý à?
Hứa Phong Đàm đi lại về phía chiếc xe của mình, dựa lưng một cách lười biếng vào đầu xe, mắt liên tục nhìn vào đầu sung của mình rồi chờ đợi câu trả lời của Hà Tỉnh Hoà.
Sau một vài phút như vậy, bên phòng bên ngừa, cuối cùng Hà Tỉnh Hoà đành nói ra một cách nhục nhã:

- Cho tao đến buổi tối nay, bọn tao sẽ rút khỏi chỗ này của mày.
Hứa Phong Đàm nghe thấy vậy thì rất hài lòng, cười nhẹ, không nói gì rồi cùng đám thuộc hạ của mình rời đi.
Đường Tam bị thương cũng không nhẹ, anh liền nói chuyện với anh ta ở trong xe:
- Lần này thiệt cho cậu rồi, sẽ có thưởng, yên tâm.
Đường Tam nghe thấy như vậy thì vô cùng phấn khích, anh ta theo Hứa Phong Đàm bao nhiêu năm nay, vẫn luôn kính trọng vì lẽ đó.

Anh ấy là một người luôn tán thưởng sự ưu tú mà.
- Vâng, vâng, em cảm ơn đại ca.
Vừa mới đánh nhau một trận, Hứa Phong Đàm liền thấy thân thể không tốt như trước, chắc là anh lâu ngày ngứa ngáy không vận động.

Nhớ tới vậy, anh lại nhớ tới vẻ mặt non mềm của Chúc Tự Đan dưới thân anh, dù cô ấy có bị cưỡng ép vẫn rất mê người.
Mỗi lần nhớ tới nó, anh lại phải kiềm chế gấp, nội tâm không ngừng gào thét.
- Chúc Tự Đan, tự nhiên tôi nhớ em.
Hứa Phong Đàm đã có quyết định của mình rồi, anh sẽ nhân cơ hội Chúc Tự Đan mất trí nhớ mà một lần nữa chinh phục cô, để khi cô ấy yêu anh da diết thì sẽ không thể rời xa anh được nữa..

Chapter
1 Chương 1: 1: Đây Là Nghĩa Vụ Của Một Người Vợ
2 Chương 2: 2: Kẻ Dối Trá
3 Chương 3: 3: Chỉ Vì Ánh Mắt Ấy Mà Say Đắm Cả Đời
4 Chương 4: 4: Nhất Định Phải Có Được Em
5 Chương 5: 5: Anh Không Đau Sao
6 Chương 6: 6: Rung Động Nhất Thời
7 Chương 7: 7: Lỡ
8 Chương 8: 8: Nhúng Chàm
9 Chương 9: 9: Tác Hợp
10 Chương 10: 10: Em Ghét Kết Hôn Với Tôi Như Vậy Sao
11 Chương 11: 11: Cuộc Sống Đều Thay Đổi
12 Chương 12: 12: Chạy Đâu Cho Thoát
13 Chương 13: 13: Âm Hồn Bất Tán
14 Chương 14: 14: Lại Bị Cưỡng Ép
15 Chương 15: 15: Triền Miên
16 Chương 16: 16: Giết Tôi Đi
17 Chương 17: 17: Kết Thúc Đi
18 Chương 18: 18: Tôi Thích Yêu Đương Vụng Trộm
19 Chương 19: 19: Chạy Trốn
20 Chương 20: 20: Chạy Không Nổi
21 Chương 21: 21: Nghe Theo Anh
22 Chương 22: 22: Cô Chỉ Là Nô Lệ Tình D*c Của Tôi Mà Thôi
23 Chương 23: 23: Người Thứ Tư
24 Chương 24: 24: Anh Điên Thật Rồi
25 Chương 25: 25: Cứu Anh Đan Nhi
26 Chương 26: 26: Mới Doạ Như Vậy Mà Sợ Rồi Sao
27 Chương 27: 27: Cậu Tỉnh Táo Lại Đi
28 Chương 28: 28: Dơ Bẩn
29 Chương 29: 29: Cam Chịu
30 Chương 30: 30: Nguy Hiểm Tính Mạng
31 Chương 31: 31: Đau Thương
32 Chương 32: 32: Cô Bị Mất Trí Nhớ
33 Chương 34: 34: Khí Thế
34 Chương 35: 35: Anh Không Nhịn Được Nữa Rồi
35 Chương 36: 36: Sự Thật
36 Chương 37: 37: Ác Mộng
37 Chương 38: 38: Trả Thù “ngọt Ngào”
38 Chương 39: 39: Có Hối Hận Không
39 Chương 40: 40: Ly Hôn
40 Chương 41: 41: Vương Tiểu Thông Qua Đời
41 Chương 42: 42: Bỏ Thuốc Độc
42 Chương 43: 43: Một Ngày Hẹn Hò
43 Chương 45: 45: Đơn Phương
44 Chương 46: 46: Vô Định
45 Chương 47: 47: Cảm Giác Yêu
46 Chương 48: 48: Điên Dại
47 Chương 49: 49: Vụng Trộm
48 Chương 50: 50: Em Có Cầu Xin Anh Cũng Không Tha Cho Em
49 Chương 51: 51: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
50 Chương 52: 52: Thay Đổi Quyết Định
51 Chương 53: 53: Thả Anh Ta Đi Đi
52 Chương 54: 54: Nhún Nhường
53 Chương 55: 55: Lung Lay
54 Chương 56: 56: Điều Kiện
55 Chương 57: 57: Kinh Tởm
56 Chương 58: 58: Làm Thì Làm Nhanh Lên
57 Chương 59: 59: Lúng Túng
58 Chương 60: 60: Người Phụ Nữ Dơ Bẩn
59 Chương 61: 61: Đừng Tự Chủ Trì Nữa
60 Chương 62: 62: Đau Lại Càng Thêm Đau
61 Chương 63: 63: Khi Nào Tôi Chán Thì Thôi
62 Chương 64: 64: Vốn Dĩ Tôi Đã Không Sạch Rồi
63 Chương 65: 65: Hà Tỉnh Hoà Bại Trận
64 Chương 66: 66: Cô Mà Cũng Biết Đau Sao
65 Chương 67: 67: Cơ Hội Của Cậu Đấy
66 Chương 68: 68: Tiếp Tục Bị Kìm Hãm
67 Chương 69: 69: Tự Do Nào Cho Tôi
68 Chương 70: 70: Kích Tình
69 Chương 71: 71: Chạy Đâu Cho Thoát
70 Chương 72: 72: Buông Thả
71 Chương 73: 73: Người Cô Yêu Là Ai
72 Chương 74: 74: Nguyền Rủa Anh
73 Chương 75: 75: Bước Đầu
74 Chương 76: 76: Tôi Có Thể Giúp Em
75 Chương 77: 77: Nồng Nhiệt
76 Chương 78: 78: Chết Tiệt Tại Sao Em Lại Quyến Rũ Như Vậy
77 Chương 79: 79: Gánh Tội Thay
78 Chương 80: 80: Nhục Nhã
79 Chương 81: 81: Trúng Thuốc
80 Chương 82: 82: Mê Loạn
81 Chương 83: 83: Lật Mặt Nhanh Hơn Lật Bánh
82 Chương 84: 84: Phát Hiện
83 Chương 85: 85: Thử Lòng
84 Chương 86: 86: Hết Giá Trị
85 Chương 87: 87: Thất Thủ Trong Tích Tắc
86 Chương 88: 88: Con Chó Trung Thành
87 Chương 89: 89: Đường Cùng
88 Chương 90: 90: Chuộc Lỗi
89 Chương 91: 91: Sự Thật Có Yếu Tố Bạo Lực
90 Chương 92: 92: Chỉ Là Ký Ức
91 Chương 93: 93: Kết Cục Đau Thương Hoàn Chính Văn
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: 1: Đây Là Nghĩa Vụ Của Một Người Vợ
2
Chương 2: 2: Kẻ Dối Trá
3
Chương 3: 3: Chỉ Vì Ánh Mắt Ấy Mà Say Đắm Cả Đời
4
Chương 4: 4: Nhất Định Phải Có Được Em
5
Chương 5: 5: Anh Không Đau Sao
6
Chương 6: 6: Rung Động Nhất Thời
7
Chương 7: 7: Lỡ
8
Chương 8: 8: Nhúng Chàm
9
Chương 9: 9: Tác Hợp
10
Chương 10: 10: Em Ghét Kết Hôn Với Tôi Như Vậy Sao
11
Chương 11: 11: Cuộc Sống Đều Thay Đổi
12
Chương 12: 12: Chạy Đâu Cho Thoát
13
Chương 13: 13: Âm Hồn Bất Tán
14
Chương 14: 14: Lại Bị Cưỡng Ép
15
Chương 15: 15: Triền Miên
16
Chương 16: 16: Giết Tôi Đi
17
Chương 17: 17: Kết Thúc Đi
18
Chương 18: 18: Tôi Thích Yêu Đương Vụng Trộm
19
Chương 19: 19: Chạy Trốn
20
Chương 20: 20: Chạy Không Nổi
21
Chương 21: 21: Nghe Theo Anh
22
Chương 22: 22: Cô Chỉ Là Nô Lệ Tình D*c Của Tôi Mà Thôi
23
Chương 23: 23: Người Thứ Tư
24
Chương 24: 24: Anh Điên Thật Rồi
25
Chương 25: 25: Cứu Anh Đan Nhi
26
Chương 26: 26: Mới Doạ Như Vậy Mà Sợ Rồi Sao
27
Chương 27: 27: Cậu Tỉnh Táo Lại Đi
28
Chương 28: 28: Dơ Bẩn
29
Chương 29: 29: Cam Chịu
30
Chương 30: 30: Nguy Hiểm Tính Mạng
31
Chương 31: 31: Đau Thương
32
Chương 32: 32: Cô Bị Mất Trí Nhớ
33
Chương 34: 34: Khí Thế
34
Chương 35: 35: Anh Không Nhịn Được Nữa Rồi
35
Chương 36: 36: Sự Thật
36
Chương 37: 37: Ác Mộng
37
Chương 38: 38: Trả Thù “ngọt Ngào”
38
Chương 39: 39: Có Hối Hận Không
39
Chương 40: 40: Ly Hôn
40
Chương 41: 41: Vương Tiểu Thông Qua Đời
41
Chương 42: 42: Bỏ Thuốc Độc
42
Chương 43: 43: Một Ngày Hẹn Hò
43
Chương 45: 45: Đơn Phương
44
Chương 46: 46: Vô Định
45
Chương 47: 47: Cảm Giác Yêu
46
Chương 48: 48: Điên Dại
47
Chương 49: 49: Vụng Trộm
48
Chương 50: 50: Em Có Cầu Xin Anh Cũng Không Tha Cho Em
49
Chương 51: 51: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
50
Chương 52: 52: Thay Đổi Quyết Định
51
Chương 53: 53: Thả Anh Ta Đi Đi
52
Chương 54: 54: Nhún Nhường
53
Chương 55: 55: Lung Lay
54
Chương 56: 56: Điều Kiện
55
Chương 57: 57: Kinh Tởm
56
Chương 58: 58: Làm Thì Làm Nhanh Lên
57
Chương 59: 59: Lúng Túng
58
Chương 60: 60: Người Phụ Nữ Dơ Bẩn
59
Chương 61: 61: Đừng Tự Chủ Trì Nữa
60
Chương 62: 62: Đau Lại Càng Thêm Đau
61
Chương 63: 63: Khi Nào Tôi Chán Thì Thôi
62
Chương 64: 64: Vốn Dĩ Tôi Đã Không Sạch Rồi
63
Chương 65: 65: Hà Tỉnh Hoà Bại Trận
64
Chương 66: 66: Cô Mà Cũng Biết Đau Sao
65
Chương 67: 67: Cơ Hội Của Cậu Đấy
66
Chương 68: 68: Tiếp Tục Bị Kìm Hãm
67
Chương 69: 69: Tự Do Nào Cho Tôi
68
Chương 70: 70: Kích Tình
69
Chương 71: 71: Chạy Đâu Cho Thoát
70
Chương 72: 72: Buông Thả
71
Chương 73: 73: Người Cô Yêu Là Ai
72
Chương 74: 74: Nguyền Rủa Anh
73
Chương 75: 75: Bước Đầu
74
Chương 76: 76: Tôi Có Thể Giúp Em
75
Chương 77: 77: Nồng Nhiệt
76
Chương 78: 78: Chết Tiệt Tại Sao Em Lại Quyến Rũ Như Vậy
77
Chương 79: 79: Gánh Tội Thay
78
Chương 80: 80: Nhục Nhã
79
Chương 81: 81: Trúng Thuốc
80
Chương 82: 82: Mê Loạn
81
Chương 83: 83: Lật Mặt Nhanh Hơn Lật Bánh
82
Chương 84: 84: Phát Hiện
83
Chương 85: 85: Thử Lòng
84
Chương 86: 86: Hết Giá Trị
85
Chương 87: 87: Thất Thủ Trong Tích Tắc
86
Chương 88: 88: Con Chó Trung Thành
87
Chương 89: 89: Đường Cùng
88
Chương 90: 90: Chuộc Lỗi
89
Chương 91: 91: Sự Thật Có Yếu Tố Bạo Lực
90
Chương 92: 92: Chỉ Là Ký Ức
91
Chương 93: 93: Kết Cục Đau Thương Hoàn Chính Văn