Chương 72: 72: Bỏ Lại Quá Khứ

Hạ Dương giật mình trước câu nói đó của Vân Thy, Lưu Ly đứng ở trên cũng vậy, cô không ngờ thật sự Vân Thy chính là nguyên nhân.
Hạ Dương nắm chặt bả vai Vân Thy, giọng hắn bỗng lạnh đi vài phần: "Sao cơ, ý cậu là sao".

Hắn hét to khiến Vân Thy hoảng sợ: "NÓI RÕ CHO TÔI NGHE!!!"
Vân Thy bây giờ mới kịp hoàng hồn trước những lời mình vừa nói ra, cô ta ho vài cái, sắc mặt cũng bỗng nhiên tái xanh.
Vân Thy: "Hạ Dương...đau quá"
Hạ Dương thả bắp tay Vân Thy ra chờ cô ta giải thích rõ mọi chuyện.

Nhưng từ phía trên truyền đến âm thanh của cô gái.
"Hạ Dương".

Lưu Ly đứng từ trên nhìn xuống hai người ấy.

Ánh mắt của cô liếc qua Vân Thy đang run rẩy ở phía dưới, ánh mắt ấy khiến sắc mặt của Vân Thy bỗng tái lại.
Vậy là cô ta nghe hết mọi chuyện rồi.

Chuyện cuộc gọi trong tai nạn của Ly Tâm năm đó là do cô ta tắt máy.

Ly Tâm, cô ta sẽ biết mất.
Cô ta sẽ nói lại với Hạ Dương sao, KHÔNG ĐƯỢC!!!

"Em sao lại ở đây".

Hạ Dương chạy lên phía Lưu Ly.
"Tôi ra ngoài hóng gió...".

Lưu Ly nhìn qua Vân Thy: "Thì nghe được một chuyện hay lắm."
"Chờ anh một chút, anh sẽ làm rõ chuyện này".
Lưu Ly đột nhiên ngăn hành động của Hạ Dương lại: "Không muốn rời khỏi đây."
Hạ Dương nóng lòng làm rõ mọi chuyện: "Nhưng---"
"..."
"Thôi được rồi, theo ý em."
Lưu Ly cùng Hạ Dương rời đi, lúc này Vân Thy mới ngồi sụp xuống đất.

Cô ta khó hiểu trước hành động của Ly Tâm, tại sao Ly Tâm lại không vạch trần cô ta tại đây.
Sau khi tạm biệt Tần Đình cùng mọi người, Hạ Dương cùng Lưu Ly rời khỏi phòng riêng.
Bên ngoài trời cũng đã bắt đầu đổ mưa lớn.

Lưu Ly ngồi trong xe, ánh mắt thất thần nhìn ngoài cửa sổ.
"Hạ Dương."
"Ừm?"
"Vậy tiếp theo chúng ta sẽ làm gì."
"Em muốn làm gì anh đều chiều theo em."
"Tôi không muốn làm gì h--" Đột nhiên Lưu Ly hơi khựng lại vài giây rồi nói tiếp: "Đi đến nghĩa trang đi."
Hạ Dương không hiểu ý muốn của Lưu Ly lắm nhưng cũng chấp thuận theo ý muốn của cô: "Được."
Khi hai người dừng chân trước nghĩa trang
Hạ Dương hướng mắt nhìn về phía nghĩa trang, đây là nơi những năm trước mỗi khi đến ngày cá tháng tư Hạ Dương đến để thăm mộ của Ly Tâm như chấp nhận sự thật rằng Ly Tâm đã chết.
Nhưng ông trời không phụ lòng người nên đã đưa Ly Tâm đến với hắn lần nữa.
Lưu Ly từng bước chậm rãi đi vào nghĩa trang, trời đang mưa lớn.

Hạ Dương cầm ô che cho cô.

Nơi đây là nơi chôn cất những người mà gia đình không nhận hoặc không có gia đình.
Lưu Ly rảo bước trên đường đi rồi dừng chân trước một môn phần.
Hạ Dương nhìn vào, là một bà lão.

Hắn không biết người này có mối quan hệ gì với Lưu Ly.

Không phải Lưu Ly đã có một người bà rồi sao.
Hạ Dương định lên tiếng hỏi Lưu Ly nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của cô hắn liền nuốt lại những lời định thốt ra.
Tại sao Lưu Ly lại bày ra vẻ mặt như vậy, trước đây hắn chưa từng thấy, sau khi Lưu Ly quay về lại càng không.
Nhưng hắn làm sao biết được đây là mộ phần của bà Diệp Chi.

Người hướng dẫn viên năm đó đã chết trong tai nạn xe.
Sau khi Lưu Ly trị liệu xong liền đến nhà bà của Diệp Chi nhưng bà ấy đã qua đời sau khi nghe tin đứa cháu của mình mất.
Từ sau khoảng thời gian đó Lưu Ly luôn gặp ác mộng.

Ác mộng về cái chết của cả hai bà cháu Diệp Chi đều do cô gây ra vậy mà bây giờ cô vẫn còn sống.
Đáng ra người nên chết phải là Ly Tâm mới đúng.
Cơn ác mộng kéo dài hàng tháng liền cứ liên tục dằn vặt cô nửa đêm tỉnh giấc.

Gần đây cô mới cảm thấy khá hơn một chút nhưng lâu lâu vẫn gặp ác mộng.
Lưu Ly cúi đầu xuống, lòng bàn tay bất giác siết chặt đến chảy máu.
Cô thì thầm: "Cháu xin lỗi...xin lỗi bà.

Đáng ra người chết phải là cháu mới đúng."
Hạ Dương nhìn sắc mặt của Lưu Ly, hắn cũng bất giác cảm thấy đau đớn khó chịu.

Hẳn là em đã chịu rất nhiều việc khó khăn khi không có anh bên cạnh.
Xin lỗi
Xin lỗi em
Xin lỗi vì không thể bên cạnh em lúc em cần anh nhất.
Hạ Dương ôm chặt lấy Lưu Ly, kéo lỏng lòng bàn tay cô ra.
Lưu Ly ngẩng đầu, mọi chuyện cũng đã qua.

cô không muốn nuối tiếc quá khứ nữa.

Thứ cô muốn bây giờ là xây dựng tương lại riêng cho mình.
Lý do lúc đó cô không vạch trần Vân Thy cũng như vậy.

Cô không muốn Hạ Dương biết chuyện quá khứ.

Như vậy cô sẽ trở lại thành Ly Tâm ngu ngốc của ngày xưa.
Nên cô muốn mọi chuyện của quá khứ sẽ chìm hẳn vào quá khứ.

Tương lai mới là thứ cô hướng đến.
Cô mới xây dựng được nền tảng một chút, không muốn lại vì Hạ Dương mà đánh mất công sức tự mình bỏ ra xây dựng 2 năm nay.
"Hạ Dương."
"ừm?"
"Tôi sẽ tự mình xây dựng thành tựu riêng của bản thân.

Tôi sẽ không dựng dẫm vào anh."
Như hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Lưu Ly, Hạ Dương hôn nhẹ lên trán cô.
"Ừm, anh sẽ chờ em."

Chapter
1 Chương 1: 1: Ly Tâm Và Hạ Dương
2 Chương 2: 2: Về Nhà Cũ
3 Chương 3: 3: Tình Đầu
4 Chương 4: 4: Lời Nói Ẩn Ý
5 Chương 5: 5: Che Mắt
6 Chương 6: 6: Bảo Ngọc
7 Chương 7: 7: Chọn Đồ Cho Ly Tâm
8 Chương 8: 8: Món Quà Bất Ngờ
9 Chương 9: 9: Hàng Giả
10 Chương 10: 10: Đưa Cô Ta Về
11 Chương 11: 11: Tuổi Trẻ Thật Tốt
12 Chương 12: 12: Ở Cạnh Cô Ta
13 Chương 13: 13: Về Muộn
14 Chương 14: 14: Cảm Thấy Như Thế Nào
15 Chương 15: 15: Ân Tình Cứu Mạng Năm Xưa
16 Chương 16: 16: Đụng Hàng
17 Chương 17: 17: Đối Xử Khác Với Em
18 Chương 18: 18: Vân Thy Bị Dị Ứng
19 Chương 19: 19: Tránh Ra
20 Chương 20: 20: Chưa Từng Xác Định Quan Hệ
21 Chương 21: 21: Đừng Loạn
22 Chương 22: 22: Lần Cuối Cùng
23 Chương 23: 23: Chuẩn Bị Rời Đi
24 Chương 24: 24: Đừng Bao Giờ Trở Lại
25 Chương 25: 25: Cá Cược
26 Chương 26: 26: Bói Toán
27 Chương 27: 27: Cầu May Mắn Cho Hạ Dương
28 Chương 28: 28: Cầu Cứu
29 Chương 29: 29: Phát Nổ
30 Chương 30: 30: Ngày Cá Tháng Tư Mất Mát
31 Chương 31: 31: Không Nhận
32 Chương 32: 32: Vô Cảm
33 Chương 33: 33: Tình Nhân Thế Thân
34 Chương 34: 34: Cái Chết Đến Quá Đột Ngột
35 Chương 35: 35: Đừng Nhắc Đến Nữa
36 Chương 36: 36: Vứt Hết Đi
37 Chương 37: 37: Ảo Giác
38 Chương 38: 38: Mày Định Làm Gì Em Ấy
39 Chương 39: 39: Hồi Tưởng
40 Chương 40: 40: Hối Hận
41 Chương 41: 41: Bỏ Thuốc
42 Chương 42: 42: Nhẫn Cầu Hôn Muộn Màng
43 Chương 43: 43: Nữ Thần Tượng Xinh Đẹp
44 Chương 44: 44: Thay Đổi Diện Mạo
45 Chương 45: 45: Kiếm Một Kim Chủ
46 Chương 46: 46: Thư Mời Dạ Tiệc
47 Chương 47: 47: Bức Ảnh
48 Chương 48: 48: Gặp Nhau
49 Chương 49: 49: Trở Về Với Anh
50 Chương 50: 50: Không Phải Nhận Nhầm
51 Chương 51: 51: Muốn Bao Nuôi
52 Chương 52: 52: Cô Ta Không Đáp Ứng Được Anh
53 Chương 54: 54: Cảm Thấy Hợp Nhau
54 Chương 56: 56: Người Thích Ly Tâm Từ Lâu
55 Chương 58: 58: Bao Nuôi Đến 50 Năm
56 Chương 60: 60: Rốt Cuộc Là Sai Ở Đâu
57 Chương 62: 62: Dù Cho Có Lời Dụng Thì Vẫn Chấp Nhận
58 Chương 63: 63: Vẫn Đáng Yêu Như Vậy
59 Chương 64: 64: Phải Biết Quý Trọng Bản Thân
60 Chương 65: 65: Tìm Hiểu Sở Thích Của Em
61 Chương 66: 66: Giọng Nói Đầy Ái Muội Của Nam Nhân Và Lưu Ly
62 Chương 67: 67: Anh Có Tư Cách Gì Chất Vấn Tôi
63 Chương 68: 68: Xin Em Đừng Ở Bên Người Khác
64 Chương 69: 69: Được Đón Nhận
65 Chương 70: 70: Vân Thy Sẽ Ra Nước Ngoài
66 Chương 71: 71: Tại Sao Lúc Đó Cô Ta Không Chết Đi
67 Chương 72: 72: Bỏ Lại Quá Khứ
68 Chương 73: 73: Gặp Lại
69 Chương 74: 74: Anh Có Thể Thử Với Em
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: 1: Ly Tâm Và Hạ Dương
2
Chương 2: 2: Về Nhà Cũ
3
Chương 3: 3: Tình Đầu
4
Chương 4: 4: Lời Nói Ẩn Ý
5
Chương 5: 5: Che Mắt
6
Chương 6: 6: Bảo Ngọc
7
Chương 7: 7: Chọn Đồ Cho Ly Tâm
8
Chương 8: 8: Món Quà Bất Ngờ
9
Chương 9: 9: Hàng Giả
10
Chương 10: 10: Đưa Cô Ta Về
11
Chương 11: 11: Tuổi Trẻ Thật Tốt
12
Chương 12: 12: Ở Cạnh Cô Ta
13
Chương 13: 13: Về Muộn
14
Chương 14: 14: Cảm Thấy Như Thế Nào
15
Chương 15: 15: Ân Tình Cứu Mạng Năm Xưa
16
Chương 16: 16: Đụng Hàng
17
Chương 17: 17: Đối Xử Khác Với Em
18
Chương 18: 18: Vân Thy Bị Dị Ứng
19
Chương 19: 19: Tránh Ra
20
Chương 20: 20: Chưa Từng Xác Định Quan Hệ
21
Chương 21: 21: Đừng Loạn
22
Chương 22: 22: Lần Cuối Cùng
23
Chương 23: 23: Chuẩn Bị Rời Đi
24
Chương 24: 24: Đừng Bao Giờ Trở Lại
25
Chương 25: 25: Cá Cược
26
Chương 26: 26: Bói Toán
27
Chương 27: 27: Cầu May Mắn Cho Hạ Dương
28
Chương 28: 28: Cầu Cứu
29
Chương 29: 29: Phát Nổ
30
Chương 30: 30: Ngày Cá Tháng Tư Mất Mát
31
Chương 31: 31: Không Nhận
32
Chương 32: 32: Vô Cảm
33
Chương 33: 33: Tình Nhân Thế Thân
34
Chương 34: 34: Cái Chết Đến Quá Đột Ngột
35
Chương 35: 35: Đừng Nhắc Đến Nữa
36
Chương 36: 36: Vứt Hết Đi
37
Chương 37: 37: Ảo Giác
38
Chương 38: 38: Mày Định Làm Gì Em Ấy
39
Chương 39: 39: Hồi Tưởng
40
Chương 40: 40: Hối Hận
41
Chương 41: 41: Bỏ Thuốc
42
Chương 42: 42: Nhẫn Cầu Hôn Muộn Màng
43
Chương 43: 43: Nữ Thần Tượng Xinh Đẹp
44
Chương 44: 44: Thay Đổi Diện Mạo
45
Chương 45: 45: Kiếm Một Kim Chủ
46
Chương 46: 46: Thư Mời Dạ Tiệc
47
Chương 47: 47: Bức Ảnh
48
Chương 48: 48: Gặp Nhau
49
Chương 49: 49: Trở Về Với Anh
50
Chương 50: 50: Không Phải Nhận Nhầm
51
Chương 51: 51: Muốn Bao Nuôi
52
Chương 52: 52: Cô Ta Không Đáp Ứng Được Anh
53
Chương 54: 54: Cảm Thấy Hợp Nhau
54
Chương 56: 56: Người Thích Ly Tâm Từ Lâu
55
Chương 58: 58: Bao Nuôi Đến 50 Năm
56
Chương 60: 60: Rốt Cuộc Là Sai Ở Đâu
57
Chương 62: 62: Dù Cho Có Lời Dụng Thì Vẫn Chấp Nhận
58
Chương 63: 63: Vẫn Đáng Yêu Như Vậy
59
Chương 64: 64: Phải Biết Quý Trọng Bản Thân
60
Chương 65: 65: Tìm Hiểu Sở Thích Của Em
61
Chương 66: 66: Giọng Nói Đầy Ái Muội Của Nam Nhân Và Lưu Ly
62
Chương 67: 67: Anh Có Tư Cách Gì Chất Vấn Tôi
63
Chương 68: 68: Xin Em Đừng Ở Bên Người Khác
64
Chương 69: 69: Được Đón Nhận
65
Chương 70: 70: Vân Thy Sẽ Ra Nước Ngoài
66
Chương 71: 71: Tại Sao Lúc Đó Cô Ta Không Chết Đi
67
Chương 72: 72: Bỏ Lại Quá Khứ
68
Chương 73: 73: Gặp Lại
69
Chương 74: 74: Anh Có Thể Thử Với Em