Chương 5: Trăng mật một mình

Duẫn Nặc quay đầu lại, liền thấy anh đang đi đến, ngồi xuống bên cạnh, nhìn cô chằm chằm, trong con ngươi thâm thúy đen như mực, đang giăng đầy một tầng băng hàn lạnh đến thấu xương.

"Hừ!" Cô cười khẩy một cái, dời đi tầm mắt: "Đêm tân hôn một mình phòng không gối chiếc, có lẽ bất kể phụ nữ nào cũng đều không cao hứng nổi?"

Cô đứng dậy muốn đi, cánh tay lại đột nhiên bị anh túm lấy.

Cô quay đầu lại nhìn anh, một người đàn ông thật tuấn tú, đắm chìm trong ánh nắng của buổi sớm mai, cả người được bao phủ bởi một tầng hoàng kim, càng làm nổi bật thêm vẻ thần bí cùng mị hoặc.

Anh tựa như một tác phẩm nghệ thuật được Thượng Đế cùng chuyên gia nghệ thuật kết hợp chế tạo mà thành, vô luận nhìn như thế nào, nhìn từ góc độ nào, đều có vẻ đẹp bất đồng.

Đẹp đến kinh tâm động phách, làm cho người ta không kìm hãm được mà đắm chìm vào đó.

Nếu là trước đây, cô hiện tại sẽ mặt dày mày dạn mà quấn lấy anh, vừa ôm vừa hôn, không hề mất tự nhiên.

Mà bây giờ. . . . . .

Cô sẽ không là một Lục Duẫn Nặc vì anh mà làm những chuyện ngốc nghếch, không chừa thủ đoạn nào, thậm chí thương tích đầy mình, mệt mỏi vô cùng vẫn dũng cảm tiến tới nữa.

"Không phải cô nói sẽ không quan tâm sao? Không phải cô đã nói, mình có bản lĩnh để cho tôi đi vào khuôn khổ thỏa hiệp sao?"

"Thế nào? Mới một đêm đầu tiên, đã không nhẫn nại được?"

Anh nhìn cô, môi mỏng giương nhẹ, đáy mắt tràn đầy khinh miệt.

Duẫn Nặc liền hồi hồn, không chút khách khí mà hất tay của anh ra, đáp: "Đúng vậy, tôi không quan tâm, sao tôi phải quan tâm chứ? Anh là đàn ông, còn không cần, tôi là một phụ nữ, còn sợ không khống chế được sao?"

Sắc mặt của anh chợt trở nên thật lạnh.

Ánh mắt nhìn cô lại kinh ngạc thêm ba phần.

"Không có việc gì nữa thì tôi đến trường đây." Cô vẫn còn đang học đại học, chuyên ngành chính là tâm lý học.

Đáng tiếc, bởi vì có một thân phận khó lường , cô lại luôn ương ngạnh, bướng bỉnh không chịu nổi, có khi cả một học kỳ số ngày đến trường có thể đếm bằng đầu ngón tay, thành tích học tập không cần nói cũng biết.

Thấy cô vội vàng tránh xa mình như thế, Tần Mạc thật sự có chút không hiểu.

Gả cho anh, trở thành vợ của anh, không phải là nguyện vọng cô luôn luôn muốn theo đuổi sao?

Mà bây giờ đã được như nguyện, nên cảm thấy không có ý nghĩa, vì vậy không có chút hứng thú nào đối với anh nữa?

Nghĩ như vậy, trong ngực anh không khỏi bốc hỏa.

Làm cổ họng tắc nghẹn có chút không thở nổi.

Hơn thế nữa, anh cảm giác được hình như mình đang bị cô đùa bỡn.

"Duẫn Nặc."

Anh đứng dậy đuổi theo cô nói: "Thu dọn đồ đạc, chúng ta ra nước ngoài du lịch."

Duẫn Nặc cười lạnh đáp: "Thế nào? Hưởng tuần trăng mật sao?"

Anh lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt dần trở nên phức tạp.

"Được, đồ đạc hình như đã được mẹ Trần chuẩn bị xong, chúng ta đi thôi!"

Cô lướt qua anh, biến mất ở trong sân vườn.

Nửa giờ sau.

Hai người được tài xế đưa đến sân bay, sau khi tài xế đưa cho bọn họ vé máy bay xong, liền lái xe rời đi.

Tần Mạc kéo valy yên tĩnh kiểm tra nơi sẽ đến, nhưng Duẫn Nặc vẫn đứng im bất động.

Cô biết, hiện tại anh cùng mình ra khỏi nước, nhưng ngày mai sẽ bỏ lại cô lại một mình mà rời đi.

Thay vì chờ bị anh bỏ lại, còn không bằng cô quăng anh trước.

Giả vờ nhận một cú điện thoại, Duẫn Nặc liền hướng về phía bóng lưng cao ngất, anh tuấn kia gọi một tiếng: "Tần Mạc."

Nghe thấy tiếng gọi, người đàn ông liền quay đầu lại.

Cô đưa điện thoại trong tay lên, nói với anh: "Thật xin lỗi, bạn của tôi vừa điện thoại tới, nói cô ấy xảy ra chút chuyện, nên tôi phải đến giúp một tay, vì vậy chuyến trăng mật này, anh đành phải. . . . . . đi một mình vậy, bye bye!"

Cô cười trông cực kỳ xinh đẹp quyến rũ, phất tay với anh một cái, rồi liền xoay người, sải bước rời đi.

Tần Mạc giống như bị đánh một đòn cảnh cáo, sững sờ ngay tại chỗ, hồi lâu cũng không kịp phản ứng.

Cô ấy đi? Cứ thế mà đi?

Anh không tài nào tiếp nhận được chuyện như vậy, vốn là trăng mật hai người, nhưng cô lại bỏ anh lại, một mình rời đi trước.

Lúc này anh chẳng khác gì một thứ đồ bỏ đi bị người ta không cần nên liền vứt bỏ, một người luôn luôn cao ngạo như anh sao có thể chịu được đả kích như vậy.

Chapter
1 Chương 1: Cuộc hôn nhân hữu danh vô thực
2 Chương 2: Sống lại
3 Chương 3: Đại tiểu thư kiêu căng ương ngạnh của Lục gia
4 Chương 4: Không phải là cô không để ý sao?
5 Chương 5: Trăng mật một mình
6 Chương 6: Anh ấy sẽ không xảy ra chuyện đâu
7 Chương 7: Rốt cuộc là cô đang ở đâu?
8 Chương 8: Bị mang đi
9 Chương 9: Cô biến mất
10 Chương 10: Lại dám tìm người khác sau lưng anh
11 Chương 11: Thật xin lỗi, Trác Quân
12 Chương 12: Đột nhiên đối tốt với cô
13 Chương 13: Đã tới muốn ngăn cũng không ngăn được
14 Chương 14: Trăm miệng cũng không thể bào chữa
15 Chương 15: Cố ý để cho bọn họ xem
16 Chương 16: Không thể nhịn được nữa
17 Chương 17: Ông xã, anh cảm thấy Vãn Tịch như thế nào?
18 Chương 18: Ông xã, phiền anh ký tên lên đây
19 Chương 19: Cao ngạo tựa Nữ Vương
20 Chương 20: Cuộc hôn nhân này, nhất định phải chấm dứt
21 Chương 21: Chồng xót vợ là chuyện hiển nhiên
22 Chương 22: Tự bê đá đập vào chân mình
23 Chương 23: Không khỏi đau lòng vì cô
24 Chương 24: Đừng để tôi phải nổi giận
25 Chương 25: Chỉ có tách ra mới sẽ không đau
26 Chương 26: Không được kết hôn với anh ta
27 Chương 27: Tần Mạc thay đổi
28 Chương 28: Ăn một cái tát
29 Chương 29: Đừng náo loạn
30 Chương 30: Tìm anh hai giúp một tay
31 Chương 31: Tần Mạc cấu kết với Thượng Vãn Tịch
32 Chương 32: Anh sẽ vẫn ở bên cạnh em
33 Chương 33: Bọn họ sẽ ra ngoài ở
34 Chương 34: Đi gặp một người cùng với anh hai
35 Chương 35: Điều tra giúp tôi một người
36 Chương 36: Duẫn Nặc, ngoan ngoãn đừng náo loạn
37 Chương 37: Anh sẽ thương yêu em cả đời
38 Chương 38: Ăn gan hùm mật gấu
39 Chương 39: Không biết tại sao lại bị cảm động
40 Chương 40: Mũi nhọn lại chĩa vào cô
41 Chương 41: Anh ta thật sự từ chức
42 Chương 42: Anh làm như vậy, em có hài lòng không?
43 Chương 43: Ôm em về nhà
44 Chương 44: Tôi muốn ly hôn
45 Chương 45: Say rượu mê sảng
46 Chương 46: Say rượu gây họa
47 Chương 47: Đạo đức giả
48 Chương 48: Theo bọn họ đi chụp ảnh cưới
49 Chương 49: Thử dò xét hai người bọn họ
50 Chương 50: Lại bị hiểu lầm
51 Chương 51: Anh cố ý
52 Chương 52: Đi tìm Lục Tiêu Triết hỏi thăm kết quả
53 Chương 53: Vậy mà lại yêu cô
54 Chương 54: Đừng bình tĩnh như thế
55 Chương 55: Anh là chồng của em
56 Chương 56: Có phải anh đã yêu em rồi hay không?
57 Chương 57: Dẫn em đi đi!!!
58 Chương 58: Độc nhất là lòng dạ đàn bà
59 Chương 59: Lễ Cưới
60 Chương 60: Là Lục tiểu thư sai khiến
61 Chương 61: Cùng đường
62 Chương 62: Khắp thành phố đều chửi mắng Duẫn Nặc
63 Chương 63: Tất cả mọi người đều hận cô
64 Chương 64: Cô nghi ngờ chính là Tần Mạc
65 Chương 65: Tại sao mọi người lại không tin con
66 Chương 66: Lục Tiêu Triết đưa Duẫn Nặc đi
67 Chương 67: Sẽ không có ai tổn thương đến em nữa
68 Chương 68: Cô không thể quay về nhà họ Lục được nữa
69 Chương 69: Cô không phải con gái ruột nhà họ Lục
70 Chương 70: Suýt chút nữa đã chết!
71 Chương 71: Ông xã, đưa em về nhà đi
72 Chương 72: Vĩnh viễn không thể tỉnh lại
73 Chương 73: Chỉ sợ em rời khỏi anh
74 Chương 74: Bởi vì em là vợ của anh
75 Chương 75: Còn có anh ở bên cạnh em
76 Chương 76: Em nhất định sẽ hối hận
77 Chương 77: Tần Mạc thừa nhận
78 Chương 78: Hối tiếc không kịp
79 Chương 79: Tôi nguyền rủa anh cả đời này sẽ không được hạnh phúc
80 Chương 80: Kiên cường đến mức người khác phải đau lòng
81 Chương 81: Thì ra là cô ấy
82 Chương 82: Duẫn Nặc bị bắt cóc!
83 Chương 83: Nguy hiểm ập đến
84 Chương 84: Nhớ cô điên cuồng!
85 Chương 85: Cô vĩnh viễn là vợ của Tần Mạc anh!
86 Chương 86: Cả Đời Cũng Không Thể Đi Lại?
87 Chương 87: 87: Anh Hai Chúng Ta Đi Tìm Mẹ
88 Chương 88-89: 88: Mời Phu Nhân Tổng Tài Về Nhà - 89: Nặc Nhi...
89 Chương 90: 90: Anh Hai Tôi Đâu
90 Chương 91: 91: Nhốt Cô
91 Chương 92-93: 92: Một Đôi Vợ Chồng Bình Thường - 93: Hắn Sẽ Không Ly Hôn
92 Chương 94: 94: Tái Ngộ Nam Cung Thiếu Vũ
93 Chương 95: 95: Gặp Lại Nam Cung Thiếu Vũ
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: Cuộc hôn nhân hữu danh vô thực
2
Chương 2: Sống lại
3
Chương 3: Đại tiểu thư kiêu căng ương ngạnh của Lục gia
4
Chương 4: Không phải là cô không để ý sao?
5
Chương 5: Trăng mật một mình
6
Chương 6: Anh ấy sẽ không xảy ra chuyện đâu
7
Chương 7: Rốt cuộc là cô đang ở đâu?
8
Chương 8: Bị mang đi
9
Chương 9: Cô biến mất
10
Chương 10: Lại dám tìm người khác sau lưng anh
11
Chương 11: Thật xin lỗi, Trác Quân
12
Chương 12: Đột nhiên đối tốt với cô
13
Chương 13: Đã tới muốn ngăn cũng không ngăn được
14
Chương 14: Trăm miệng cũng không thể bào chữa
15
Chương 15: Cố ý để cho bọn họ xem
16
Chương 16: Không thể nhịn được nữa
17
Chương 17: Ông xã, anh cảm thấy Vãn Tịch như thế nào?
18
Chương 18: Ông xã, phiền anh ký tên lên đây
19
Chương 19: Cao ngạo tựa Nữ Vương
20
Chương 20: Cuộc hôn nhân này, nhất định phải chấm dứt
21
Chương 21: Chồng xót vợ là chuyện hiển nhiên
22
Chương 22: Tự bê đá đập vào chân mình
23
Chương 23: Không khỏi đau lòng vì cô
24
Chương 24: Đừng để tôi phải nổi giận
25
Chương 25: Chỉ có tách ra mới sẽ không đau
26
Chương 26: Không được kết hôn với anh ta
27
Chương 27: Tần Mạc thay đổi
28
Chương 28: Ăn một cái tát
29
Chương 29: Đừng náo loạn
30
Chương 30: Tìm anh hai giúp một tay
31
Chương 31: Tần Mạc cấu kết với Thượng Vãn Tịch
32
Chương 32: Anh sẽ vẫn ở bên cạnh em
33
Chương 33: Bọn họ sẽ ra ngoài ở
34
Chương 34: Đi gặp một người cùng với anh hai
35
Chương 35: Điều tra giúp tôi một người
36
Chương 36: Duẫn Nặc, ngoan ngoãn đừng náo loạn
37
Chương 37: Anh sẽ thương yêu em cả đời
38
Chương 38: Ăn gan hùm mật gấu
39
Chương 39: Không biết tại sao lại bị cảm động
40
Chương 40: Mũi nhọn lại chĩa vào cô
41
Chương 41: Anh ta thật sự từ chức
42
Chương 42: Anh làm như vậy, em có hài lòng không?
43
Chương 43: Ôm em về nhà
44
Chương 44: Tôi muốn ly hôn
45
Chương 45: Say rượu mê sảng
46
Chương 46: Say rượu gây họa
47
Chương 47: Đạo đức giả
48
Chương 48: Theo bọn họ đi chụp ảnh cưới
49
Chương 49: Thử dò xét hai người bọn họ
50
Chương 50: Lại bị hiểu lầm
51
Chương 51: Anh cố ý
52
Chương 52: Đi tìm Lục Tiêu Triết hỏi thăm kết quả
53
Chương 53: Vậy mà lại yêu cô
54
Chương 54: Đừng bình tĩnh như thế
55
Chương 55: Anh là chồng của em
56
Chương 56: Có phải anh đã yêu em rồi hay không?
57
Chương 57: Dẫn em đi đi!!!
58
Chương 58: Độc nhất là lòng dạ đàn bà
59
Chương 59: Lễ Cưới
60
Chương 60: Là Lục tiểu thư sai khiến
61
Chương 61: Cùng đường
62
Chương 62: Khắp thành phố đều chửi mắng Duẫn Nặc
63
Chương 63: Tất cả mọi người đều hận cô
64
Chương 64: Cô nghi ngờ chính là Tần Mạc
65
Chương 65: Tại sao mọi người lại không tin con
66
Chương 66: Lục Tiêu Triết đưa Duẫn Nặc đi
67
Chương 67: Sẽ không có ai tổn thương đến em nữa
68
Chương 68: Cô không thể quay về nhà họ Lục được nữa
69
Chương 69: Cô không phải con gái ruột nhà họ Lục
70
Chương 70: Suýt chút nữa đã chết!
71
Chương 71: Ông xã, đưa em về nhà đi
72
Chương 72: Vĩnh viễn không thể tỉnh lại
73
Chương 73: Chỉ sợ em rời khỏi anh
74
Chương 74: Bởi vì em là vợ của anh
75
Chương 75: Còn có anh ở bên cạnh em
76
Chương 76: Em nhất định sẽ hối hận
77
Chương 77: Tần Mạc thừa nhận
78
Chương 78: Hối tiếc không kịp
79
Chương 79: Tôi nguyền rủa anh cả đời này sẽ không được hạnh phúc
80
Chương 80: Kiên cường đến mức người khác phải đau lòng
81
Chương 81: Thì ra là cô ấy
82
Chương 82: Duẫn Nặc bị bắt cóc!
83
Chương 83: Nguy hiểm ập đến
84
Chương 84: Nhớ cô điên cuồng!
85
Chương 85: Cô vĩnh viễn là vợ của Tần Mạc anh!
86
Chương 86: Cả Đời Cũng Không Thể Đi Lại?
87
Chương 87: 87: Anh Hai Chúng Ta Đi Tìm Mẹ
88
Chương 88-89: 88: Mời Phu Nhân Tổng Tài Về Nhà - 89: Nặc Nhi...
89
Chương 90: 90: Anh Hai Tôi Đâu
90
Chương 91: 91: Nhốt Cô
91
Chương 92-93: 92: Một Đôi Vợ Chồng Bình Thường - 93: Hắn Sẽ Không Ly Hôn
92
Chương 94: 94: Tái Ngộ Nam Cung Thiếu Vũ
93
Chương 95: 95: Gặp Lại Nam Cung Thiếu Vũ