Quyển 3 – Chương 289: Đếm ngược

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit/ Beta: Hải Đường Tĩnh Nguyệt

OLYMPUS DIGITAL CAMERA

Nghe ý cụ Ngụy là mọi chuyện đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ cơ hội.

Ngụy Thời từ chối cho ý kiến.

Buổi tối đêm ba mươi cứ như vậy mà qua, nói là tế thần, trên thực tế ngoại trừ chuyện Ngụy Hân, cũng chưa làm những chuyện gì khác. Ra khỏi hang núi, cụ Ngụy nói cho Ngụy Thời, những năm trước, Ngụy gia đêm 30 làm tế thần này, tác dụng chủ yếu là dẫn sông âm từ dưới địa phủ lên, còn cố định mạch sông âm, để sơn cốc thôn Ngụy tràn ngập âm khí, làm yếu hoặc kéo dài nguyền rủa.

Chuyện này rất phức tạp, cũng rất quan trọng.

Mạch nước sông âm kỳ thật là lưu động, cũng không cố định tại một chỗ, năm đó Ngụy gia phát hiện mạch sông âm ở chỗ này, chẳng qua là nó vừa vặn chảy đến đây, “Vu” Ngụy gia nghĩ mọi biện pháp, mới lưu lại mạch sông âm này ở đây.

Về phần ông dùng biện pháp gì, lại nói tiếp cũng chuyện tàn nhẫn, chính là dùng hồn phách chết đi của Ngụy gia tản mát ra âm khí, oán khí, sát khí để trấn trụ mạch sông âm này, năm rộng tháng dài, thôn Ngụy nơi này liền tụ tập âm khí, oán khí, sát khí nồng đậm, mạch sông âm cũng sẽ bị âm khí, oán khí, sát khí nơi này hấp dẫn, âm khí, oán khí, sát khí lại càng nặng, lực hấp dẫn lại càng lớn.

Ông cùng lúc lợi dụng mạch sông âm phối hợp với trận pháp hung sát thôn Ngụy cùng với hố dưỡng thi, khiến tộc nhân Ngụy gia chết đi không có biện pháp đầu thai, chỉ có thể bị nhốt trong thôn Ngụy, dần dần, oán khí, sát khí, âm khí nơi đây liền càng ngày càng nặng, mà trái lại, oán khí, âm khí, sát khí càng ngày càng nặng cũng lưu lại mạch nước sông âm kia, đồng thời, mạch sông âm cùng với trận pháp hung sát thôn Ngụy, hố dưỡng thi, bởi vì âm khí, sát khí, oán khí càng ngày càng nặng, tác dụng cũng càng lúc càng lớn, khiến tần suất phát tác nguyền rủa trên người người Ngụy gia cố định, trình độ yếu bớt, càng tiến thêm một bước, mạch sông âm cùng với âm khí, sát khí, oán khí tràn ngập càng ngày càng nặng, cũng có thể khiến hồn phách tộc nhân Ngụy gia mất đi bị nhốt lại, có một chút cơ hội trở thành “Quỷ thủ” Ngụy gia.

Đơn giản mà nói, “Vu” Ngụy gia đã vắt hết óc nghĩ ra như vậy một kế hoạch vòng tròn tương quan hỗ trợ lẫn nhau, ý đồ giải thoát người Ngụy gia khỏi nguyền rủa của Đổng gia, chỉ có thể nói dụng tâm lương khổ.

Lúc Ngụy Thời biết việc này, cùng với toàn bộ kế hoạch sau đó, cũng không khỏi không bội phục tổ tiên mình, thật sự quá lợi hại, quá trâu bò, quả thực là trí tuệ thần quỷ. Nếu không phải nguyền rủa này của Đổng gia quá lợi hại, phỏng chừng ông hẳn có thể nghĩ ra biện pháp trực tiếp phá giải, cũng không cần khiến người Ngụy gia chịu tra tấn hơn ba trăm năm, hao tổn khí lực mới có thể được đến kết quả cuối cùng.

Nói thật, Ngụy Thời cảm thấy trong chuyện này mặc dù bản thân mình có tác dụng, mà còn có thể nói là không thể thiếu, nhưng là trong chuyện hóa giải nguyền rủa, anh cũng không góp sức gì nhiều, bởi vì trước đó có từng đời từng đời Ngụy gia không ngừng hoàn thiện cùng bổ sung toàn bộ kế hoạch, sau có lớp người già Ngụy gia đa mưu túc trí này nọ, tuy rằng anh cũng là người Ngụy gia, cũng gần đến đích, đạo hạnh cũng sâu, nhưng chung quy nhìn vẫn chưa đủ.

Cho nên, bây giờ chuyện anh có thể làm chính là chờ.

Khoảng thời gian kế tiếp, Ngụy Thời tiếp tục những ngày trước kia, xem bệnh, kê đơn cho người ta, đánh bài nói chuyện, muốn nói chỗ nào thay đổi, đại khái chính là Ngụy Hân, sau đêm ba mươi hôm đó, Ngụy Hân liền không về nhà cũ Ngụy gia nữa, mà là vẫn luôn đi theo bên người Ngụy Thời, cùng ra cùng vào, cùng ăn cùng ngủ.

Mà cái câu sau “Cùng ăn cùng ngủ” kia, kỳ thật cũng không đúng lắm.

Hiện tại Ngụy Hân cũng có thể ăn chút gì đó, nhưng mà phương thức cậu ăn cũng không giống người thường, đồ ăn nóng hôi hổi mang lên bàn, Ngụy Hân ngồi ở bên cạnh, không lâu sau, đồ ăn liền trở nên lạnh băng, hơn nữa giống như để thật lâu, mất đi màu sắc hương vị, tựa như quỷ hưởng dụng đồ cúng vậy. Bây giờ Ngụy Thời nấu cơm, đều là làm hai phần.

Mặc kệ Ngụy Hân có phải cần hương khói này nọ hay không, tóm lại, nếu cậu ăn, vậy anh làm.

Khiến Ngụy Thời không được tự nhiên chính là Ngụy Hân nhất định phải cùng anh ngủ trên một cái giường thì mới chịu.

Hiện tại anh ở tại trạm xá, dùng giường là loại giường đơn một người, một người đàn ông cao lớn ngủ vừa đủ, nếu thêm một người, thì rất chật, lại nói, thân thể Ngụy Hân vừa lạnh lại vừa cứng, trong ngày đông giá lạnh, giống như ôm khối băng mà ngủ, đương nhiên, đây cũng không phải nguyên nhân Ngụy Thời không muốn ngủ cùng một giường với Ngụy Hân.

Nếu Ngụy Hân đối với anh vẫn là tình anh em thuần khiết, như vậy cho dù ôm khối băng đi ngủ, Ngụy Thời cũng nguyện ý, vấn đề là Ngụy Hân căn bản không phải như vậy, mà Ngụy Thời cũng không biết Ngụy Hân rốt cuộc lớn lên lệch đường lúc nào, khi còn bé cũng không thấy nó đối với mình có cái gì a, lúc trước khi mất tích cũng chỉ có mười mấy tuổi, cũng không cảm thấy nó đối với mình có cái chi chi, tại sao mất tích vài năm rồi trở về, liền thay đổi như thế chớ!

Ngụy Thời không nghĩ ra.

Anh vốn đang muốn giả ngu cho qua, chỉ có điều thằng nhóc Ngụy Hân kia không cho anh cơ hội.

Mẹ, mỗi ngày dùng loại ánh mắt “buồn nôn” nhìn mình, mỗi ngày chỉ cần Ngụy Thời hơi buông lỏng thì liền kéo liền ôm, hết hôn rồi lại sờ, Ngụy Thời phát giận cũng chẳng có tác dụng gì, nếu thái độ đối với cậu có hơi tồi tệ một chút, hoặc cố ý không phản ứng cậu, thì thằng nhóc này sẽ cáu kỉnh chơi trò mất tích… Nhất định phải Ngụy Thời tự mình đi tìm, thì mới bằng lòng trở về.

Ngụy Thời hai lần ba lượt quyết định, thề sẽ không tiếp tục như vậy nữa, nhưng mà chưa kịp kiên trì được mấy ngày dưới ánh mắt của Ngụy Hân cùng thế công phá của trò mất tích, vì thế sau này anh đã có hướng vò mẻ chả sợ nứt, thích tới thì tới.

Muốn ôm thì ôm đi, muốn sờ thì sờ đi, chỉ cần đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, anh đây đều nhịn!

Ngụy Hân là loại biết nhìn mặt người, biết tiến biết lùi, không được một tấc lại muốn tiến một thước sao? Tuyệt đối không phải!

Nói sai rồi, hiện tại Ngụy Hân cậu không phải là “người”.

Ngụy Thời lui một bước, cậu có thể tiến ba bước, Ngụy Thời lui một trượng, Ngụy Hân có thể tiến ba trượng. Bởi vì Ngụy Thời đối với Ngụy Hân áy náy, từ ngay lúc đầu đã quyết định Ngụy Thời thất thủ trận địa là chuyện tất nhiên, hơn nữa rất nhanh đã đến.

Cho nên vào buổi tối một ngày nào đó, Ngụy Thời bị Ngụy Hân ôm vào trong ngực —— bộ dạng Ngụy Hân đã cao hơn so với Ngụy Thời——đôi tay xốc quần áo anh lên, bắt đầu sờ soạng, tay lạnh băng khiến trên người Ngụy Thời nổi lên một ít da gà, đôi tay kia sờ tới sờ lui trên người Ngụy Thời không mục đích, đụng đến một ít nơi Ngụy Thời rất mẫn cảm, kích thích lạnh như băng khiến cả người Ngụy Thời run rẩy vài cái, đôi tay kia dừng một chút, động tác lập tức vội vàng lên.

Đôi tay kia cũng không có ý cởi quần áo Ngụy Thời ra. Mà là tiếp tục nhẹ trêu đùa các nơi trên người Ngụy Thời, càng là nơi anh nhạy cảm, thì dừng lại càng lâu, động tác lại càng dịu dàng.

Đồng thời, một thứ gì đó lạnh băng chui vào trong quần áo Ngụy Thời, xốc quần áo anh lên, rất nhanh, khắp mỗi ngõ ngách thân thể đều bị thứ lạnh băng này chiếm cứ, Ngụy Thời liều mạng thở dốc, muốn tránh ra sau lưng Ngụy Hân nhưng bị ngăn lại, mỗi một tấc thân thể đều bị thứ lạnh băng kia liếm liếm, ướt lạnh, tỉ mỉ, dịu dàng quả thực khiến người mặt đỏ tới mang tai, động tác của thứ ấy càng lúc càng kịch liệt, càng ngày càng làm càn, chúng nó dán vào nửa người dưới Ngụy Thời, bắt đầu xoa nắn vỗ về chơi đùa, thỉnh thoảng, thứ ấy lại hóa thành một cây châm nhỏ cùn cùn, đôi lúc lại đâm vài cái ở nơi anh mẫn cảm nhất, đau đớn rất nhỏ mang đến càng nhiều khoái cảm.

Thân thể Ngụy Thời nhịn không được, theo động tác của cậu bắt đầu run rẩy.

Anh hé miệng, muốn ngăn cản Ngụy Hân, quá mức rồi! Phải dừng lại! “Dừng, dừng lại, Ngụy Hân, mày dừng tay lại cho ông, tao giết, bảo mày buông tay mày có nghe hay không, mày còn, á —— a —— a —— buông tay —— ư —— mẹ, ông sẽ đập chết mày —— á —— “

Vốn là tiếng mắng lại biến thành tiếng rên rỉ ái muội.

Phía dưới Ngụy Thời đáng thương cực kỳ giao nộp vũ khí, người cũng chỉ còn lại thở dốc mà thôi.

Thứ lạnh băng kia sau khi Ngụy Thời tiết rồi thì liền biến mất không thấy, chỉ có đôi tay lạnh lẽo của Ngụy Hân còn đang vỗ về chơi đùa trên người Ngụy Thời, lưu lại khoái cảm khiến Ngụy Thời thiếu chút nữa lại bị đôi tay Ngụy Hân khơi mào dục vọng, anh mặt đỏ tai hồng ngồi xuống, một tay tóm lấy áo Ngụy Hân, muốn mắng lại không biết nên mắng cái gì cho tốt, muốn nắm tay định đập nó, thì thấy trên gương mặt đẹp đến không thở nổi kia lại mang theo mỹ mãn, chẳng hề để ý cùng với —— nụ cười phải nói là thâm tình.

Ngụy Thời uể oải phát hiện mình đập không nổi nữa.

Anh nhịn mãi, cuối cùng buông lỏng áo Ngụy Hân ra, hít hơi làm cho mình tỉnh táo lại, chờ đến khi cảm thấy mình bình tĩnh rồi, có thể nói chuyện với Ngụy Hân rồi, thì mới chậm rãi nói, “Ngụy Hân, chúng ta là anh em, anh em ruột, cùng một bụng mẹ chui ra, em hiểu ý anh không?”

Lúc Ngụy Thời nói những lời này không dám nhìn thẳng vào mắt Ngụy Hân.

Ngụy Hân chậm rãi từ từ mà đáp trở về một chữ, “Ừ.”

Ngụy Thời trừng hắn, “Ừ? Ừ cái gì mà ừ! Lần tới mày tuyệt đối không thể làm như vậy nữa, mẹ, đây là loạn luân mày có hiểu không? Nếu mày thật sự muốn tìm bạn, cho dù không thể tìm người sống, thì bên ngoài nữ quỷ cũng không ít —— nam quỷ cũng có thể.”

Lúc Ngụy Thời nói cái này thì thoạt nhìn có lý chẳng sợ, chỉ có bản thân anh biết lòng mình lúc đấy trống rỗng.

Lúc này Ngụy Hân không “Ừ” nữa mà là giống như đang đùa giỡn tiến đến trước mặt anh, nhẹ thổi bên tai anh, lỗ tai Ngụy Thời cực kỳ mẫn cảm, thân thể lập tức run rẩy một chút, anh giơ tay lên che lỗ tai mình lại, nhiệt độ trên mặt mới vừa có chút lui xuống thì như lại vừa nhóm lửa, Ngụy Hân nhìn anh, mỉm cười nhẹ nhàng như thế, giống như băng đá va chạm vào nhau, vừa lạnh lại vừa giòn, Ngụy Thời có thể từ trong tiếng cười của cậu nghe ra tâm tình cậu hiện tại rất tốt.

Đương nhiên, cũng có thể nghe ra, nó hoàn toàn không coi lời mình nói hồi nãy ra gì.

Mặt Ngụy Thời đen đến mức có thể nhỏ ra nước.

Ngụy Hân ôm lấy anh, đẩy anh ngã xuống giường, dùng chăn bông bọc lại, nhẹ giọng nói, “Đi ngủ đi, đêm nay em sẽ không quậy anh nữa.”

Đó là bởi vì mày mỗi đêm vừa ra đã quậy đã rồi! Ngụy Thời đen mặt.

Ngụy Thời vừa xót xa trong lòng lại vừa căm tức nhìn gương mặt bình tĩnh ngủ của Ngụy Hân, tay từ chăn trong vươn ra, vỗ nhè nhẹ một chút trên mặt Ngụy Hân, mắng một câu, “Thằng nhóc thối, cứ kiếm chuyện cho anh mày không.”

Cứ cãi nhau ầm ĩ, tránh né, hôn hôn sờ sờ qua ngày như vậy, thời gian lập tức đến tháng ba âm lịch, Ngụy Thời phát hiện có một số người ngoài đến thôn Ngụy, trong đó anh nhận ra được có mấy gia lão Mã gia, còn có một số người cả trai lẫn gái ăn mặc, cử chỉ vừa thấy liền biết khác với người thường, đa phần đều là người cao tuổi.

Tất cả những người này đều là cụ Ngụy tiếp đãi, bọn họ được cụ Ngụy an bài ở tại phòng trống trong từ đường Ngụy gia, phòng trống đầy rồi thì khiến mấy người ở nhà bên cạnh tạm thời dọn ra ngoài, để phòng trống cho những những người này ở.

Không ít người lục tục đến đây.

Một ngày trong tháng ba âm lịch, cụ Ngụy kêu Ngụy Thời qua, Ngụy Thời đem theo một số đồ vật anh đã chuẩn bị sẵn rừ trước đến từ đường Ngụy gia, anh biết, đợi lâu như vậy, ngày đó rốt cục đã tới.

Chỉ có điều, anh không nghĩ tới, cụ Ngụy sẽ tìm nhiều người như vậy lại.

Ngụy Thời vào từ đường, canh giữ ở cửa lớn từ đường chính là hai người già Ngụy gia, bọn họ dọn cái xích đu, mỗi bên một cái, ngồi ở cửa lớn, nhìn người ra vào, một khi có người Ngụy gia không được phép, muốn đến đây, liền xua tay đuổi mấy người đó đi như đuổi gà, mấy đứa con nít không nghe lời còn bị mắng cho một trận.

Ngụy Thời lên tiếng chào hỏi hai bác già bảo vệ rồi mới vào cửa.

Có khoảng hai mươi ba mươi người ở trong từ đường, nhưng tại sảnh lớn từ đường chỉ có bảy tám người, bao gồm cụ Ngụy cùng đại gia lão Mã gia, đại gia lão Mã gia nhìn thấy Ngụy Thời, còn gật đầu với anh, coi như chào hỏi, cụ Ngụy bắt đầu giới thiệu Ngụy Thời, “Đây là thằng cháu không nên thân của Ngụy gia chúng ta, tên là Ngụy Thời, các ông gọi nó A Thời là được, A Thời à, vị này là đại gia lão Mã gia, cháu đã gặp qua, vị bên cạnh này ——” cụ Ngụy chỉ vào một bà lão mang đầy trang sức bạc trên người, “Chung lão thái, cổ thuật Chung gia của các bà ấy rất lợi hại, vị này ——” cụ lại chỉ vào một người đàn ông sắc mặt tái nhợt, hai mắt vô thần nói, “Đây là Phong lão nhân, Phong gia Nhạc Sơn, chắc cháu cũng nghe qua đại danh của bọn họ rồi.”

Ngụy Thời chào hỏi từng người.

Những người trước mắt này đều là nhân vật lợi hại, tính tình cũng rất kỳ quái, anh cũng không dám chậm trễ, cho dù không biết đại danh bọn họ, cũng biết gia tộc bọn họ xuất thân. Mã gia núi Bình Long, Chung gia ở Tương Tây, Hoàng gia Chúc Do Trại, cùng với Phong gia Nhạc sơn, bốn gia tộc lớn nằm ngoài môn phái chính tông Mao Sơn, Mã gia núi Bình Long am hiểu dưỡng thi đưa thi, Chung gia Tương Tây lợi hại nhất chính là cổ thuật, Hoàng gia Chúc Do Trại thiện vu thuật, mà người ở Phong gia Nhạc sơn lại là dưỡng quỷ.

Bốn gia tộc lớn ở nơi này đã xuất hiện ba nhà, mặt mũi Ngụy gia thật lớn, không ngờ có thể mời tất cả bọn họ tới.

Ngụy Thời nhớ rõ Từ lão tam có nói qua, quan hệ giữa bốn gia tộc lớn này cũng không tốt, bình thường thấy nhau đều phải đâm chọt một phen, làm sao có thể cùng nhau tới chứ. Ngụy Thời đầy đầu chấm hỏi, nhưng không hề nói ra. Từ trong giọng nói cụ Ngụy có thể thấy được, ông tương đối kiêng kị với Chung lão thái, nói chuyện cũng rất khách khí, đối với Phong lão nhân từ Phong gia tới cũng rất tùy tiện, quan hệ hẳn là khá tốt, mà đối với đại gia lão Mã gia, tuy rằng cũng khách khí, nhưng mà rõ ràng quen thuộc hơn.

Tuy rằng Phong lão nhân nhìn qua thẫn thờ mệt mỏi suy nhược, giống như bị nữ quỷ hấp thụ dương khí toàn thân, nhưng lời nói ra lại rất mạnh mẽ sảng khoái, “Lão Ngụy, tôn tử này của ông không tồi, ở tuổi này mà có đạo hạnh như thế quả là hiếm thấy, này nhóc, nói cho Phong gia gia biết, cậu bái ai làm sư môn thế?”

Không đợi Ngụy Thời trả lời, Chung lão thái bên cạnh hừ lạnh một tiếng, tiếp lời nói, “Người khác bái sư nào thì liên quan gì đến lão bất tử nhà ông, hạch hỏi, ông có phiền hay không, hỏi tiếp bà đây liền cho một cổ trùng qua bên ông chơi.”

Tốt lắm, không cần Ngụy Thời trả lời cái gì, Phong lão nhân đã bắt đầu cãi vả với Chung lão thái, mắt thấy chuẩn bị động chân động tay.

Ngụy Thời nhanh chóng im hơi lặng tiếng trốn qua bên cạnh.

Cụ Ngụy cùng đại gia lão Mã gia ở một bên khuyên can.

Quan hệ giữa mấy nhóm người này thật đúng là phức tạp.

Dưới sự khuyên bảo cùng uy hiếp, Phong lão nhân và Chung lão thái cuối cùng cũng ngừng lại, nhưng mà hai người vẫn không phục, trừng mắt nhìn đối phương, dường như sắp nhịn không được mà lao vào đánh nhau. Tuổi đã cao mà tính nóng vẫn lớn như vậy. Cũng không biết hai người kia là thuần túy nhìn đối phương không vừa mắt đâu hay còn có khúc mắt gì khác.

Cụ Ngụy mời bọn họ ngồi xuống, bắt đầu thương lượng sự tình.

Bốn cụ già nói qua nói lại một hồi, Ngụy Thời vẫn luôn ngồi nghe, nghe xong một hồi lâu sau cuối cùng mới hiểu được quan hệ giữa bọn họ là như thế nào, tại sao lại xuất hiện ở đây.

Nói trắng ra là, bốn gia tộc ngoại đạo này đúng là có lai lịch từ thời xa xưa, sợ là có hơn một ngàn năm lịch sử, nhưng mà hơn ba trăm năm trước, bọn họ còn chưa được gọi là bốn gia tộc ngoại đạo, lúc đó, gia tộc của bọn họ còn là tôi tớ của Ngụy gia hoặc Đổng gia, trong đó Mã gia, Chung gia đều là tôi tớ của Đổng gia, mà Phong gia, Hoàng gia lại là tôi tớ bên Ngụy gia. Thuật dưỡng thi đuổi thi, vu cổ, dưỡng quỷ trừ tà của bọn họ hiện giờ đều là từ Ngụy gia cùng Đổng gia dạy cho.

Sau khi Ngụy gia cùng Đổng gia bị giết, bốn nhà này liền thoát khỏi nô tịch, trải qua mấy trăm năm phát triển, dân cư sinh sản, gia tộc bắt đầu hưng thịnh, những thứ mà Ngụy gia và Đổng gia dạy cho bọn họ, cũng được bọn họ phát huy rạng rỡ, đến ngày nay, đã thành bốn gia tộc ngoại đạo nổi danh.

Phong lão nhân sở dĩ đến giúp Ngụy gia, một là nể đoạn tình nghĩa chủ tớ hơn ba trăm năm trước, cùng với thuật dưỡng quỷ Ngụy gia dạy cho Phong gia bọn họ; hai là hồi trẻ ông có quen biết với cụ Ngụy ở Ngụy gia, quan hệ vẫn không tệ lắm.

Mà Hoàng gia am hiểu vu thuật không nguyện nhảy vào dòng nước đục này, hiển nhiên là cảm thấy chút tình nghĩa hương khói hơn ba trăm năm trước đã sớm đoạn tuyệt rồi.

Về phần thân là tôi tớ Đổng gia tại sao lại muốn tới giúp Ngụy gia, nguyên nhân càng đơn giản, bọn họ không phải vì giúp Ngụy gia, mà là vì giúp chính mình. Năm đó Đổng gia kiểm soát tôi tớ còn nặng nề hơn Ngụy gia, hơn ba trăm năm qua, mặc kệ là Mã gia hay là Chung gia, cũng vẫn còn đang chịu sự sai phái của người Đổng gia, Mã gia cùng Chung gia vẫn luôn muốn tìm biện pháp thoát khỏi loại khống chế này, nhưng không tìm được cách, mãi đến khi Ngụy gia tìm tới cửa, mới ăn nhịp với nhau.

Hơn ba trăm năm qua, người Mã gia còn có Chung gia, không thể không nghe theo an bài từ Đổng gia, giúp đỡ bố trí “Ngũ hành thất sát cục” mà còn phải từng giây từng phút bảo vệ trận pháp “Ngũ hành thất sát cục” này vận chuyển.

Ngụy Thời cảm thấy có chút kỳ quái, hơn ba trăm năm trước, Đổng gia cùng Ngụy gia cùng gặp đại nạn, tất cả tộc nhân dường như đều chết hết, duy nhất còn lại người con gái kia, cũng chạy trốn tới tỉnh ngoài, làm sao còn có năng lực đi tìm người Mã gia cùng Chung gia, còn có thể làm cho bọn họ nghe lời?

Anh thấy Phong lão nhân tương đối dễ nói chuyện, liền nói ra những nghi vấn này với ông.

Nhưng mà, trả lời anh không phải là Phong lão nhân, mà là đại gia lão Mã gia, lão âm dương quái khí mà chỉ vào Phong lão nhân nói, “Ông ta biết cái gì, đây là chuyện Đổng gia cùng Mã gia, Chung gia, người ngoài biết cái đếch gì, lại đây, thằng nhóc ta cho cậu biết, cậu cẩn thận nghe cho rõ, Đổng gia còn lợi hại hơn cậu tưởng nhiều, cậu cho là người Đổng gia chết thì có nghĩa là chết thật rồi? Sai, người Đổng gia chính là chết cũng có thể từ địa phủ bò lên, thành quỷ cũng có thể đùa chết người, ‘Tổ bà’ cuối cùng của Đổng gia hơn ba trăm năm trước căn bản sẽ không chết hết, bà ta vẫn luôn ở đây, hơn nữa bà ta còn vẫn luôn muốn giết hết tất cả người Ngụy gia các cậu, nếu không, bà để bọn ta làm cái ‘Ngũ hành thất sát cục’ kia làm cái gì, còn không phải là vì tụ tập sát khí, nguyền rủa chết đám người Ngụy gia các người, điều này cũng may mắn là tổ tiên Ngụy gia các người còn có chút bản lĩnh, nếu không cũng không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.”

Lời trong lời ngoài của lão già Mã gia đều là vui sướng khi người gặp họa.

Cụ Ngụy hừ lạnh một tiếng, cũng âm dương quái khí theo mà nói, “Mã gia các người mạnh hơn Ngụy gia chúng ta ở chỗ nào? Ba trăm năm trước làm tôi tớ cho người khác coi như là bình thường, hơn ba trăm năm qua đi, nhân dân toàn quốc đều được giải phóng, Mã gia vẫn còn làm tôi tớ làm trâu làm ngựa cho người khác, bán máu bán mạng, à, ta nói sai, các người hiện tại cũng không phải làm tôi tớ cho người, mà là làm hầu cho quỷ, hừ —— “

Vẻ mặt cụ Ngụy khinh thường.

Gương mặt già nua của lão già Mã gia hết xanh lại đỏ.

Ngụy Thời ở bên cạnh xem náo nhiệt.

Phong lão nhân hoà giải, “Được rồi, được rồi, tất cả mọi người đều có cùng một mục đích, đừng làm quan hệ căng thẳng nữa.”

Chung lão thái thì bởi vì vừa rồi cụ Ngụy nói cũng gián tiếp mắng đến mình, sắc mặt cũng có chút không dễ nhìn, nhưng mà miễn cưỡng nhịn được.

Trong đại đường lập tức yên tĩnh trở lại, lúc này, tân nhậm tộc trưởng Ngụy gia, Ngụy Phong bưng cái một cái khay đến, rót vài chén trà, đặt từng cái ở trên bàn bên tay vài lão già, đặt tách xuống liền nói một câu, “Mời ông mời bà uống trà.” Dạo qua một vòng như vậy, không khí nặng nề bắt đầu chuyển biến tốt đẹp, đại gia lão Mã gia cùng Chung lão thái cũng không phải là người không biết nặng nhẹ, chỉ là nhất thời không thể hạ mặt mũi, hiện tại được Ngụy Phong lễ phép, cũng khong phát tác nữa.

Vài người uống trà.

Cụ Ngụy liền hỏi, “Đối phó với lão quỷ, các người nắm chắc được bao nhiêu?”

Lão quỷ trong miệng ông, hẳn là chỉ “Tổ bà” Đổng gia.

Chung lão thái bấm cổ họng, sắc bén nói, “Chỉ cần Ngụy gia các người làm tốt chuyện của mình, sẽ không có vấn đề gì.”

Đại gia lão Mã gia phụ họa lời của bà.

Phong lão nhân cùng cụ Ngụy liếc mắt nhìn nhau một cái, nói rằng, “Đó là các người nói đấy, đừng đợi đến lúc bên chúng ta không xảy ra vấn đề gì, mà bên các người lại có chuyện, đến lúc đó nói không dễ nghe thì mặt mũi Mã gia cùng Chung gia các người cũng mất hết, phần mộ lão quỷ Đổng gia kia các người cũng đi vào, chỉ cần đến lúc đó chúng ta bên này phá ‘Ngũ hành thất sát cục’, lão quỷ bên kia chịu ảnh hưởng, hẳn là dễ đối phó.”

Phần mộ lão quỷ?

Ngụy Thời nghe đến đó, nhớ tới lần trước vì cởi bỏ “Ác hàng” trên người mà không thể không đi đến một mộ thất, ở nơi đó anh cũng gặp được một người thủ mộ nghe thấy anh là người Ngụy gia thì sắc mặt liền đại biến, hơn nữa tại bên trong mộ thất ấy gặp phải nhiều chuyện chấn động lòng người, nhiều lần thiếu chút nữa là chết ở bên trong, cuối cùng trốn khỏi, trên người lại trúng “ôn dịch”, vẫn là Ngụy Hân cứu anh. Hơn nữa dường như người dưỡng thi Mã gia có vẻ quen biếtvới người thủ mộ mộ thất ấy.

Tổng hợp lại mấy chuyện này, người chôn bên trong mộ thất ấy, hẳn là chính là “Tổ bà” Đổng gia.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Về nhà
2 Quyển 1 - Chương 2: Tập tục xưa
3 Quyển 1 - Chương 3: Trước khi là yêu
4 Quyển 1 - Chương 4: Bức hôn
5 Quyển 1 - Chương 5: Sính lễ
6 Quyển 1 - Chương 6: Thành hôn
7 Quyển 1 - Chương 7: Nghi lễ
8 Quyển 1 - Chương 8: Kết âm
9 Quyển 1 - Chương 9: Động phòng
10 Quyển 1 - Chương 10: Hạ táng
11 Quyển 1 - Chương 11: Tọa gia
12 Quyển 1 - Chương 12: Phương thuốc cổ truyền
13 Quyển 1 - Chương 13: Âm tửu
14 Quyển 1 - Chương 14: Gông cùm xiềng xích
15 Quyển 1 - Chương 15: Thủy quỷ
16 Quyển 1 - Chương 16: Tự tử – Con thừa tự
17 Quyển 1 - Chương 17: Huyệt động
18 Quyển 1 - Chương 18: Thủ thân
19 Quyển 1 - Chương 19: Tẩu tà
20 Quyển 1 - Chương 20: Hạ chú
21 Quyển 1 - Chương 21: Lai lịch
22 Quyển 1 - Chương 22: Hộ mẫu – Bảo vệ mẹ
23 Quyển 1 - Chương 23: Âm khí
24 Quyển 1 - Chương 24: Làm bậy
25 Quyển 1 - Chương 25: Nội tình
26 Quyển 1 - Chương 26: Thu quỷ
27 Quyển 1 - Chương 27: Táng ngọc
28 Quyển 1 - Chương 28: Ngộ quỷ
29 Quyển 1 - Chương 29: Đàn tràng
30 Quyển 1 - Chương 30: Chiêu hồn
31 Quyển 1 - Chương 31: Quỷ độn
32 Quyển 1 - Chương 32: Phát si
33 Quyển 1 - Chương 33: Hung sát
34 Quyển 1 - Chương 34: Bóng trắng
35 Quyển 1 - Chương 35: Tương sát
36 Quyển 1 - Chương 36: Đột tử
37 Quyển 1 - Chương 37: Mượn đường
38 Quyển 1 - Chương 38: Đưa thần
39 Quyển 1 - Chương 39: Trở về
40 Quyển 1 - Chương 40: Bài vị
41 Quyển 1 - Chương 41: Ở chung
42 Quyển 1 - Chương 42: Lưỡng hại
43 Quyển 1 - Chương 43: Đi dạo
44 Quyển 1 - Chương 44: Mất hồn
45 Quyển 1 - Chương 45: Phỏng vấn
46 Quyển 1 - Chương 46: Lại vào
47 Quyển 1 - Chương 47: Lấy mạng
48 Quyển 1 - Chương 48: Lời thề
49 Quyển 1 - Chương 49: Hoạt huyết
50 Quyển 1 - Chương 50: Quỷ khóc
51 Quyển 1 - Chương 51: Sát trận
52 Quyển 1 - Chương 52: Tam thiếu
53 Quyển 1 - Chương 53: Khoảng cách
54 Quyển 1 - Chương 54: Thực hiện
55 Quyển 1 - Chương 55: Phụ thân
56 Quyển 1 - Chương 56: Ác đấu
57 Quyển 1 - Chương 57: Trở về
58 Quyển 1 - Chương 58: Làm bị thương
59 Quyển 1 - Chương 59: Tai nạn xe cộ
60 Quyển 1 - Chương 60: Để mắt tới
61 Quyển 1 - Chương 61: Cảnh báo
62 Quyển 1 - Chương 62: Sinh bệnh
63 Quyển 1 - Chương 63: Dưỡng bệnh
64 Quyển 1 - Chương 64: Cổ thành
65 Quyển 1 - Chương 65: Mùi vị
66 Quyển 1 - Chương 66: Xác sống
67 Quyển 1 - Chương 67: Nội tình
68 Quyển 1 - Chương 68: Ngọt
69 Quyển 1 - Chương 69: Bách quỷ
70 Quyển 1 - Chương 70: Ác chú
71 Quyển 1 - Chương 71: Quỷ lễ
72 Quyển 1 - Chương 72: Công việc
73 Quyển 1 - Chương 73: Khu nhà xưởng bỏ hoang
74 Quyển 1 - Chương 74: Gọi hồn
75 Quyển 1 - Chương 75: Vong tình
76 Quyển 1 - Chương 76: Ôn tồn
77 Quyển 1 - Chương 77: Sau đó
78 Quyển 1 - Chương 78: Anh em
79 Quyển 1 - Chương 79: Thầy trò
80 Quyển 1 - Chương 80: Thay hồn
81 Quyển 1 - Chương 81: Tình khởi
82 Quyển 1 - Chương 82: Về thôn
83 Quyển 1 - Chương 83: Sai đường
84 Quyển 1 - Chương 84: Khuyên bảo
85 Quyển 1 - Chương 85: Đường về
86 Quyển 2 - Chương 86: Âm thai - Thầy tướng số
87 Quyển 2 - Chương 87: Ván bài
88 Quyển 2 - Chương 88: Nguyên nhân
89 Quyển 2 - Chương 89: Kết giao với quỷ
90 Quyển 2 - Chương 90: Cái thai của quỷ
91 Quyển 2 - Chương 91: Báo mộng
92 Quyển 2 - Chương 92: Tẩy mạch
93 Quyển 2 - Chương 93: Đời trước
94 Quyển 2 - Chương 94: Bàn luận hôn nhân
95 Quyển 2 - Chương 95: Yêu quái thành tinh
96 Quyển 2 - Chương 96: Cược mạng
97 Quyển 2 - Chương 97: Truy tìm dấu vết
98 Quyển 2 - Chương 98: Dòng sông cõi âm
99 Quyển 2 - Chương 99: Ao máu
100 Quyển 2 - Chương 100: Hòe tinh
101 Quyển 2 - Chương 101: Đầu thai kiếp khác
102 Quyển 2 - Chương 102: Hiến tế
103 Quyển 2 - Chương 103: Thừa tự
104 Quyển 2 - Chương 104: Châm cứu
105 Quyển 2 - Chương 105: Bạn hôn
106 Quyển 2 - Chương 106: Đôn luân
107 Quyển 2 - Chương 107: Đại bổ
108 Quyển 2 - Chương 108: Hỏi chuyện cõi âm
109 Quyển 2 - Chương 109: Quay về
110 Quyển 2 - Chương 110: Mối hoài nghi
111 Quyển 2 - Chương 111: Dụ dỗ
112 Quyển 2 - Chương 112: Ác đấu
113 Quyển 2 - Chương 113: Dưỡng thai
114 Quyển 2 - Chương 114: Ngày đầu tiên
115 Quyển 2 - Chương 115: Ngày thứ hai
116 Quyển 2 - Chương 116: Bạn sinh
117 Quyển 2 - Chương 117: Vội vàng
118 Quyển 2 - Chương 118: Con rối
119 Quyển 2 - Chương 119: Khỉ nước
120 Quyển 2 - Chương 120: Hoàn dương
121 Quyển 2 - Chương 121: Chào đời
122 Quyển 2 - Chương 122: Thằng quỷ nhỏ
123 Quyển 2 - Chương 123: Cha con
124 Quyển 2 - Chương 124: Xưng hô
125 Quyển 2 - Chương 125: Đi theo
126 Quyển 2 - Chương 126: Từ đường
127 Quyển 2 - Chương 127: Thừa kế
128 Quyển 2 - Chương 128: Chứng huyết
129 Quyển 2 - Chương 129: Bình An
130 Quyển 2 - Chương 130: Dò xét ban đêm
131 Quyển 2 - Chương 131: Quấn quýt
132 Quyển 2 - Chương 132: Ly hỏa
133 Quyển 2 - Chương 133: Tượng điêu khắc gỗ
134 Quyển 2 - Chương 134: Điện ảnh
135 Quyển 2 - Chương 135: Ôn dịch
136 Quyển 2 - Chương 136: Cơn mưa to
137 Quyển 2 - Chương 137: Phát bệnh
138 Quyển 2 - Chương 138: Lấy vợ
139 Quyển 2 - Chương 139: Đón dâu
140 Quyển 2 - Chương 140: Ngủ
141 Quyển 2 - Chương 141: Năm tháng
142 Quyển 2 - Chương 142: Mộ thất
143 Quyển 2 - Chương 143: Căn nhà quan tài
144 Quyển 2 - Chương 144: Địa ngục
145 Quyển 2 - Chương 145: Đường hầm
146 Quyển 2 - Chương 146: Thay dương
147 Quyển 2 - Chương 147: Quỷ thủ
148 Quyển 2 - Chương 148: Đầu bạc
149 Quyển 2 - Chương 149: Hỏi tình
150 Quyển 2 - Chương 150: Đoàn tàu
151 Quyển 2 - Chương 151: Đòi hồn
152 Quyển 2 - Chương 152: Biệt thự
153 Quyển 2 - Chương 153: Cuộc điện thoại
154 Quyển 2 - Chương 154: Quỷ nhỏ
155 Quyển 2 - Chương 155: Đánh nhau
156 Quyển 2 - Chương 156: Vật làm tin
157 Quyển 2 - Chương 157: Trắc trở
158 Quyển 2 - Chương 158: Trấn trạch
159 Quyển 2 - Chương 159: Đưa tang
160 Quyển 2 - Chương 160: Dời tang
161 Quyển 2 - Chương 161: Đổng trạch
162 Quyển 2 - Chương 162: Ăn quỷ
163 Quyển 2 - Chương 163: Gương mặt biến đổi
164 Quyển 2 - Chương 164: Ba nhánh của dòng họ
165 Quyển 2 - Chương 165: Chấp niệm
166 Quyển 2 - Chương 166: Hồn về
167 Quyển 2 - Chương 167: Bộ xương khô
168 Quyển 2 - Chương 168: Trước mộ phần
169 Quyển 2 - Chương 169: Con thỏ
170 Quyển 2 - Chương 170: Lễ mừng năm mới
171 Quyển 3 - Chương 171: Anh em
172 Quyển 3 - Chương 172: Bệnh viện
173 Quyển 3 - Chương 173: Xem bói
174 Quyển 3 - Chương 174: Khế ước của quỷ
175 Quyển 3 - Chương 175: Phệ Huyết (Nuốt máu)
176 Quyển 3 - Chương 176: Gặp quỷ
177 Quyển 3 - Chương 177: Gia đình họ la
178 Quyển 3 - Chương 178: Lần đầu thử nghiệm
179 Quyển 3 - Chương 179: Quỷ con
180 Quyển 3 - Chương 180: Huyết chú (lời nguyền bằng máu)
181 Quyển 3 - Chương 181: Hung họa
182 Quyển 3 - Chương 182: Ảnh cũ
183 Quyển 3 - Chương 183: Bái sư
184 Quyển 3 - Chương 184: Mèo đen
185 Quyển 3 - Chương 185: Song hồn
186 Quyển 3 - Chương 186: Ẩn môn
187 Quyển 3 - Chương 187: Trở về trấn
188 Quyển 3 - Chương 188: Không đề*
189 Quyển 3 - Chương 189
190 Quyển 3 - Chương 190
191 Quyển 3 - Chương 191: Nhà kho*
192 Quyển 3 - Chương 192: Đói Khát
193 Quyển 3 - Chương 193: Ăn quỷ
194 Quyển 3 - Chương 194: Liên hoan
195 Quyển 3 - Chương 195: Chợ quỷ
196 Quyển 3 - Chương 196: Xảo ngộ
197 Quyển 3 - Chương 197: Yên giấc
198 Quyển 3 - Chương 198: Mồ
199 Quyển 3 - Chương 199: Xác chết vùng dậy
200 Quyển 3 - Chương 200: Dưỡng thi
201 Quyển 3 - Chương 201: Khốn sát
202 Quyển 3 - Chương 202: Khế hồn
203 Quyển 3 - Chương 203: Trên giường
204 Quyển 3 - Chương 204: Tiền giấy
205 Quyển 3 - Chương 205: Ảnh chụp
206 Quyển 3 - Chương 206: Quỷ huyết (máu quỷ)
207 Quyển 3 - Chương 207: Tẩm Thủy (Ngâm nước)
208 Quyển 3 - Chương 208: Ác Hàng
209 Quyển 3 - Chương 209: Chiêu hồn
210 Quyển 3 - Chương 210: Thức tỉnh
211 Quyển 3 - Chương 211: Phỏng
212 Quyển 3 - Chương 212: Ảnh Da
213 Quyển 3 - Chương 213: Quỷ Diễn
214 Quyển 3 - Chương 214: Đường Đêm
215 Quyển 3 - Chương 215: Mã Gia
216 Quyển 3 - Chương 216: Giúp đỡ
217 Quyển 3 - Chương 217: Bức cung
218 Quyển 3 - Chương 218: Đưa thi
219 Quyển 3 - Chương 219: Đưa thi 2
220 Quyển 3 - Chương 220: Trên đường
221 Quyển 3 - Chương 221: Gió tuyết
222 Quyển 3 - Chương 222: Chum gốm
223 Quyển 3 - Chương 223: Bách sát
224 Quyển 3 - Chương 224: Thiêu Hồn
225 Quyển 3 - Chương 225: Ngã ba
226 Quyển 3 - Chương 226: Bí mật ẩn giấu
227 Quyển 3 - Chương 227: Đại biến
228 Quyển 3 - Chương 228: Mộ thất
229 Quyển 3 - Chương 229: Ngũ quỷ
230 Quyển 3 - Chương 230: Phát tác
231 Quyển 3 - Chương 231: Âm thi
232 Quyển 3 - Chương 232: Mã gia
233 Quyển 3 - Chương 233: Gia lão
234 Quyển 3 - Chương 234: Xung đột
235 Quyển 3 - Chương 235: Truyền thừa
236 Quyển 3 - Chương 236: Âm quỷ
237 Quyển 3 - Chương 237: Sống Lại
238 Quyển 3 - Chương 238: Thất gia
239 Quyển 3 - Chương 239: Nuốt quỷ
240 Quyển 3 - Chương 240: Chân tướng
241 Quyển 3 - Chương 241: Phân hồn
242 Quyển 3 - Chương 242: Quên
243 Quyển 3 - Chương 243: Nước chảy
244 Quyển 3 - Chương 244: Sư phụ
245 Quyển 3 - Chương 245: Gặp lại
246 Quyển 3 - Chương 246: Khát Cầu
247 Quyển 3 - Chương 247: Không Ngớt
248 Quyển 3 - Chương 248: Bớt
249 Quyển 3 - Chương 249: Chung gia
250 Quyển 3 - Chương 250: Đi tìm căn nguyên
251 Quyển 3 - Chương 251: Rang cốt
252 Quyển 3 - Chương 252: Quật mộ phần
253 Quyển 3 - Chương 253: Xà cổ
254 Quyển 3 - Chương 254: Điều kiện
255 Quyển 3 - Chương 255: Cổ nữ
256 Quyển 3 - Chương 256: Quấy rối
257 Quyển 3 - Chương 257: Tục mệnh (kéo dài tính mạng)
258 Quyển 3 - Chương 258: Công tác
259 Quyển 3 - Chương 259: Nằm viện
260 Quyển 3 - Chương 260: Mất tích
261 Quyển 3 - Chương 261: Cung sát
262 Quyển 3 - Chương 262: Ác mộng
263 Quyển 3 - Chương 263: Phát tác
264 Quyển 3 - Chương 264: Xuất trận
265 Quyển 3 - Chương 265: Điều khiển thi thể
266 Quyển 3 - Chương 266: Về thôn
267 Quyển 3 - Chương 267: Bị tập kích
268 Quyển 3 - Chương 268: Sau đó
269 Quyển 3 - Chương 269: Phá Cục
270 Quyển 3 - Chương 270: Trấn Áp
271 Quyển 3 - Chương 271: Trấn áp
272 Quyển 3 - Chương 272: Hậu sơn
273 Quyển 3 - Chương 273: Ảnh ngược
274 Quyển 3 - Chương 274: Tắm rửa
275 Quyển 3 - Chương 275: Hỏi Ý
276 Quyển 3 - Chương 276: Màn Đêm
277 Quyển 3 - Chương 277: Sông Âm
278 Quyển 3 - Chương 278: Sự thật
279 Quyển 3 - Chương 279: Dưới nước
280 Quyển 3 - Chương 280: Hôn môi
281 Quyển 3 - Chương 281: Phóng sinh
282 Quyển 3 - Chương 282: Bái Tế
283 Quyển 3 - Chương 283: Chùa Miếu
284 Quyển 3 - Chương 284: Bảy năm
285 Quyển 3 - Chương 285: Gặp mặt
286 Quyển 3 - Chương 286: Đêm giao thừa
287 Quyển 3 - Chương 287: Lịch Sử
288 Quyển 3 - Chương 288: Anh trai
289 Quyển 3 - Chương 289: Đếm ngược
290 Quyển 3 - Chương 290: Thổ địa
291 Quyển 3 - Chương 291: Mắt trận
292 Quyển 3 - Chương 292: Kết Cục (Hoàn)
Chapter

Updated 292 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Về nhà
2
Quyển 1 - Chương 2: Tập tục xưa
3
Quyển 1 - Chương 3: Trước khi là yêu
4
Quyển 1 - Chương 4: Bức hôn
5
Quyển 1 - Chương 5: Sính lễ
6
Quyển 1 - Chương 6: Thành hôn
7
Quyển 1 - Chương 7: Nghi lễ
8
Quyển 1 - Chương 8: Kết âm
9
Quyển 1 - Chương 9: Động phòng
10
Quyển 1 - Chương 10: Hạ táng
11
Quyển 1 - Chương 11: Tọa gia
12
Quyển 1 - Chương 12: Phương thuốc cổ truyền
13
Quyển 1 - Chương 13: Âm tửu
14
Quyển 1 - Chương 14: Gông cùm xiềng xích
15
Quyển 1 - Chương 15: Thủy quỷ
16
Quyển 1 - Chương 16: Tự tử – Con thừa tự
17
Quyển 1 - Chương 17: Huyệt động
18
Quyển 1 - Chương 18: Thủ thân
19
Quyển 1 - Chương 19: Tẩu tà
20
Quyển 1 - Chương 20: Hạ chú
21
Quyển 1 - Chương 21: Lai lịch
22
Quyển 1 - Chương 22: Hộ mẫu – Bảo vệ mẹ
23
Quyển 1 - Chương 23: Âm khí
24
Quyển 1 - Chương 24: Làm bậy
25
Quyển 1 - Chương 25: Nội tình
26
Quyển 1 - Chương 26: Thu quỷ
27
Quyển 1 - Chương 27: Táng ngọc
28
Quyển 1 - Chương 28: Ngộ quỷ
29
Quyển 1 - Chương 29: Đàn tràng
30
Quyển 1 - Chương 30: Chiêu hồn
31
Quyển 1 - Chương 31: Quỷ độn
32
Quyển 1 - Chương 32: Phát si
33
Quyển 1 - Chương 33: Hung sát
34
Quyển 1 - Chương 34: Bóng trắng
35
Quyển 1 - Chương 35: Tương sát
36
Quyển 1 - Chương 36: Đột tử
37
Quyển 1 - Chương 37: Mượn đường
38
Quyển 1 - Chương 38: Đưa thần
39
Quyển 1 - Chương 39: Trở về
40
Quyển 1 - Chương 40: Bài vị
41
Quyển 1 - Chương 41: Ở chung
42
Quyển 1 - Chương 42: Lưỡng hại
43
Quyển 1 - Chương 43: Đi dạo
44
Quyển 1 - Chương 44: Mất hồn
45
Quyển 1 - Chương 45: Phỏng vấn
46
Quyển 1 - Chương 46: Lại vào
47
Quyển 1 - Chương 47: Lấy mạng
48
Quyển 1 - Chương 48: Lời thề
49
Quyển 1 - Chương 49: Hoạt huyết
50
Quyển 1 - Chương 50: Quỷ khóc
51
Quyển 1 - Chương 51: Sát trận
52
Quyển 1 - Chương 52: Tam thiếu
53
Quyển 1 - Chương 53: Khoảng cách
54
Quyển 1 - Chương 54: Thực hiện
55
Quyển 1 - Chương 55: Phụ thân
56
Quyển 1 - Chương 56: Ác đấu
57
Quyển 1 - Chương 57: Trở về
58
Quyển 1 - Chương 58: Làm bị thương
59
Quyển 1 - Chương 59: Tai nạn xe cộ
60
Quyển 1 - Chương 60: Để mắt tới
61
Quyển 1 - Chương 61: Cảnh báo
62
Quyển 1 - Chương 62: Sinh bệnh
63
Quyển 1 - Chương 63: Dưỡng bệnh
64
Quyển 1 - Chương 64: Cổ thành
65
Quyển 1 - Chương 65: Mùi vị
66
Quyển 1 - Chương 66: Xác sống
67
Quyển 1 - Chương 67: Nội tình
68
Quyển 1 - Chương 68: Ngọt
69
Quyển 1 - Chương 69: Bách quỷ
70
Quyển 1 - Chương 70: Ác chú
71
Quyển 1 - Chương 71: Quỷ lễ
72
Quyển 1 - Chương 72: Công việc
73
Quyển 1 - Chương 73: Khu nhà xưởng bỏ hoang
74
Quyển 1 - Chương 74: Gọi hồn
75
Quyển 1 - Chương 75: Vong tình
76
Quyển 1 - Chương 76: Ôn tồn
77
Quyển 1 - Chương 77: Sau đó
78
Quyển 1 - Chương 78: Anh em
79
Quyển 1 - Chương 79: Thầy trò
80
Quyển 1 - Chương 80: Thay hồn
81
Quyển 1 - Chương 81: Tình khởi
82
Quyển 1 - Chương 82: Về thôn
83
Quyển 1 - Chương 83: Sai đường
84
Quyển 1 - Chương 84: Khuyên bảo
85
Quyển 1 - Chương 85: Đường về
86
Quyển 2 - Chương 86: Âm thai - Thầy tướng số
87
Quyển 2 - Chương 87: Ván bài
88
Quyển 2 - Chương 88: Nguyên nhân
89
Quyển 2 - Chương 89: Kết giao với quỷ
90
Quyển 2 - Chương 90: Cái thai của quỷ
91
Quyển 2 - Chương 91: Báo mộng
92
Quyển 2 - Chương 92: Tẩy mạch
93
Quyển 2 - Chương 93: Đời trước
94
Quyển 2 - Chương 94: Bàn luận hôn nhân
95
Quyển 2 - Chương 95: Yêu quái thành tinh
96
Quyển 2 - Chương 96: Cược mạng
97
Quyển 2 - Chương 97: Truy tìm dấu vết
98
Quyển 2 - Chương 98: Dòng sông cõi âm
99
Quyển 2 - Chương 99: Ao máu
100
Quyển 2 - Chương 100: Hòe tinh
101
Quyển 2 - Chương 101: Đầu thai kiếp khác
102
Quyển 2 - Chương 102: Hiến tế
103
Quyển 2 - Chương 103: Thừa tự
104
Quyển 2 - Chương 104: Châm cứu
105
Quyển 2 - Chương 105: Bạn hôn
106
Quyển 2 - Chương 106: Đôn luân
107
Quyển 2 - Chương 107: Đại bổ
108
Quyển 2 - Chương 108: Hỏi chuyện cõi âm
109
Quyển 2 - Chương 109: Quay về
110
Quyển 2 - Chương 110: Mối hoài nghi
111
Quyển 2 - Chương 111: Dụ dỗ
112
Quyển 2 - Chương 112: Ác đấu
113
Quyển 2 - Chương 113: Dưỡng thai
114
Quyển 2 - Chương 114: Ngày đầu tiên
115
Quyển 2 - Chương 115: Ngày thứ hai
116
Quyển 2 - Chương 116: Bạn sinh
117
Quyển 2 - Chương 117: Vội vàng
118
Quyển 2 - Chương 118: Con rối
119
Quyển 2 - Chương 119: Khỉ nước
120
Quyển 2 - Chương 120: Hoàn dương
121
Quyển 2 - Chương 121: Chào đời
122
Quyển 2 - Chương 122: Thằng quỷ nhỏ
123
Quyển 2 - Chương 123: Cha con
124
Quyển 2 - Chương 124: Xưng hô
125
Quyển 2 - Chương 125: Đi theo
126
Quyển 2 - Chương 126: Từ đường
127
Quyển 2 - Chương 127: Thừa kế
128
Quyển 2 - Chương 128: Chứng huyết
129
Quyển 2 - Chương 129: Bình An
130
Quyển 2 - Chương 130: Dò xét ban đêm
131
Quyển 2 - Chương 131: Quấn quýt
132
Quyển 2 - Chương 132: Ly hỏa
133
Quyển 2 - Chương 133: Tượng điêu khắc gỗ
134
Quyển 2 - Chương 134: Điện ảnh
135
Quyển 2 - Chương 135: Ôn dịch
136
Quyển 2 - Chương 136: Cơn mưa to
137
Quyển 2 - Chương 137: Phát bệnh
138
Quyển 2 - Chương 138: Lấy vợ
139
Quyển 2 - Chương 139: Đón dâu
140
Quyển 2 - Chương 140: Ngủ
141
Quyển 2 - Chương 141: Năm tháng
142
Quyển 2 - Chương 142: Mộ thất
143
Quyển 2 - Chương 143: Căn nhà quan tài
144
Quyển 2 - Chương 144: Địa ngục
145
Quyển 2 - Chương 145: Đường hầm
146
Quyển 2 - Chương 146: Thay dương
147
Quyển 2 - Chương 147: Quỷ thủ
148
Quyển 2 - Chương 148: Đầu bạc
149
Quyển 2 - Chương 149: Hỏi tình
150
Quyển 2 - Chương 150: Đoàn tàu
151
Quyển 2 - Chương 151: Đòi hồn
152
Quyển 2 - Chương 152: Biệt thự
153
Quyển 2 - Chương 153: Cuộc điện thoại
154
Quyển 2 - Chương 154: Quỷ nhỏ
155
Quyển 2 - Chương 155: Đánh nhau
156
Quyển 2 - Chương 156: Vật làm tin
157
Quyển 2 - Chương 157: Trắc trở
158
Quyển 2 - Chương 158: Trấn trạch
159
Quyển 2 - Chương 159: Đưa tang
160
Quyển 2 - Chương 160: Dời tang
161
Quyển 2 - Chương 161: Đổng trạch
162
Quyển 2 - Chương 162: Ăn quỷ
163
Quyển 2 - Chương 163: Gương mặt biến đổi
164
Quyển 2 - Chương 164: Ba nhánh của dòng họ
165
Quyển 2 - Chương 165: Chấp niệm
166
Quyển 2 - Chương 166: Hồn về
167
Quyển 2 - Chương 167: Bộ xương khô
168
Quyển 2 - Chương 168: Trước mộ phần
169
Quyển 2 - Chương 169: Con thỏ
170
Quyển 2 - Chương 170: Lễ mừng năm mới
171
Quyển 3 - Chương 171: Anh em
172
Quyển 3 - Chương 172: Bệnh viện
173
Quyển 3 - Chương 173: Xem bói
174
Quyển 3 - Chương 174: Khế ước của quỷ
175
Quyển 3 - Chương 175: Phệ Huyết (Nuốt máu)
176
Quyển 3 - Chương 176: Gặp quỷ
177
Quyển 3 - Chương 177: Gia đình họ la
178
Quyển 3 - Chương 178: Lần đầu thử nghiệm
179
Quyển 3 - Chương 179: Quỷ con
180
Quyển 3 - Chương 180: Huyết chú (lời nguyền bằng máu)
181
Quyển 3 - Chương 181: Hung họa
182
Quyển 3 - Chương 182: Ảnh cũ
183
Quyển 3 - Chương 183: Bái sư
184
Quyển 3 - Chương 184: Mèo đen
185
Quyển 3 - Chương 185: Song hồn
186
Quyển 3 - Chương 186: Ẩn môn
187
Quyển 3 - Chương 187: Trở về trấn
188
Quyển 3 - Chương 188: Không đề*
189
Quyển 3 - Chương 189
190
Quyển 3 - Chương 190
191
Quyển 3 - Chương 191: Nhà kho*
192
Quyển 3 - Chương 192: Đói Khát
193
Quyển 3 - Chương 193: Ăn quỷ
194
Quyển 3 - Chương 194: Liên hoan
195
Quyển 3 - Chương 195: Chợ quỷ
196
Quyển 3 - Chương 196: Xảo ngộ
197
Quyển 3 - Chương 197: Yên giấc
198
Quyển 3 - Chương 198: Mồ
199
Quyển 3 - Chương 199: Xác chết vùng dậy
200
Quyển 3 - Chương 200: Dưỡng thi
201
Quyển 3 - Chương 201: Khốn sát
202
Quyển 3 - Chương 202: Khế hồn
203
Quyển 3 - Chương 203: Trên giường
204
Quyển 3 - Chương 204: Tiền giấy
205
Quyển 3 - Chương 205: Ảnh chụp
206
Quyển 3 - Chương 206: Quỷ huyết (máu quỷ)
207
Quyển 3 - Chương 207: Tẩm Thủy (Ngâm nước)
208
Quyển 3 - Chương 208: Ác Hàng
209
Quyển 3 - Chương 209: Chiêu hồn
210
Quyển 3 - Chương 210: Thức tỉnh
211
Quyển 3 - Chương 211: Phỏng
212
Quyển 3 - Chương 212: Ảnh Da
213
Quyển 3 - Chương 213: Quỷ Diễn
214
Quyển 3 - Chương 214: Đường Đêm
215
Quyển 3 - Chương 215: Mã Gia
216
Quyển 3 - Chương 216: Giúp đỡ
217
Quyển 3 - Chương 217: Bức cung
218
Quyển 3 - Chương 218: Đưa thi
219
Quyển 3 - Chương 219: Đưa thi 2
220
Quyển 3 - Chương 220: Trên đường
221
Quyển 3 - Chương 221: Gió tuyết
222
Quyển 3 - Chương 222: Chum gốm
223
Quyển 3 - Chương 223: Bách sát
224
Quyển 3 - Chương 224: Thiêu Hồn
225
Quyển 3 - Chương 225: Ngã ba
226
Quyển 3 - Chương 226: Bí mật ẩn giấu
227
Quyển 3 - Chương 227: Đại biến
228
Quyển 3 - Chương 228: Mộ thất
229
Quyển 3 - Chương 229: Ngũ quỷ
230
Quyển 3 - Chương 230: Phát tác
231
Quyển 3 - Chương 231: Âm thi
232
Quyển 3 - Chương 232: Mã gia
233
Quyển 3 - Chương 233: Gia lão
234
Quyển 3 - Chương 234: Xung đột
235
Quyển 3 - Chương 235: Truyền thừa
236
Quyển 3 - Chương 236: Âm quỷ
237
Quyển 3 - Chương 237: Sống Lại
238
Quyển 3 - Chương 238: Thất gia
239
Quyển 3 - Chương 239: Nuốt quỷ
240
Quyển 3 - Chương 240: Chân tướng
241
Quyển 3 - Chương 241: Phân hồn
242
Quyển 3 - Chương 242: Quên
243
Quyển 3 - Chương 243: Nước chảy
244
Quyển 3 - Chương 244: Sư phụ
245
Quyển 3 - Chương 245: Gặp lại
246
Quyển 3 - Chương 246: Khát Cầu
247
Quyển 3 - Chương 247: Không Ngớt
248
Quyển 3 - Chương 248: Bớt
249
Quyển 3 - Chương 249: Chung gia
250
Quyển 3 - Chương 250: Đi tìm căn nguyên
251
Quyển 3 - Chương 251: Rang cốt
252
Quyển 3 - Chương 252: Quật mộ phần
253
Quyển 3 - Chương 253: Xà cổ
254
Quyển 3 - Chương 254: Điều kiện
255
Quyển 3 - Chương 255: Cổ nữ
256
Quyển 3 - Chương 256: Quấy rối
257
Quyển 3 - Chương 257: Tục mệnh (kéo dài tính mạng)
258
Quyển 3 - Chương 258: Công tác
259
Quyển 3 - Chương 259: Nằm viện
260
Quyển 3 - Chương 260: Mất tích
261
Quyển 3 - Chương 261: Cung sát
262
Quyển 3 - Chương 262: Ác mộng
263
Quyển 3 - Chương 263: Phát tác
264
Quyển 3 - Chương 264: Xuất trận
265
Quyển 3 - Chương 265: Điều khiển thi thể
266
Quyển 3 - Chương 266: Về thôn
267
Quyển 3 - Chương 267: Bị tập kích
268
Quyển 3 - Chương 268: Sau đó
269
Quyển 3 - Chương 269: Phá Cục
270
Quyển 3 - Chương 270: Trấn Áp
271
Quyển 3 - Chương 271: Trấn áp
272
Quyển 3 - Chương 272: Hậu sơn
273
Quyển 3 - Chương 273: Ảnh ngược
274
Quyển 3 - Chương 274: Tắm rửa
275
Quyển 3 - Chương 275: Hỏi Ý
276
Quyển 3 - Chương 276: Màn Đêm
277
Quyển 3 - Chương 277: Sông Âm
278
Quyển 3 - Chương 278: Sự thật
279
Quyển 3 - Chương 279: Dưới nước
280
Quyển 3 - Chương 280: Hôn môi
281
Quyển 3 - Chương 281: Phóng sinh
282
Quyển 3 - Chương 282: Bái Tế
283
Quyển 3 - Chương 283: Chùa Miếu
284
Quyển 3 - Chương 284: Bảy năm
285
Quyển 3 - Chương 285: Gặp mặt
286
Quyển 3 - Chương 286: Đêm giao thừa
287
Quyển 3 - Chương 287: Lịch Sử
288
Quyển 3 - Chương 288: Anh trai
289
Quyển 3 - Chương 289: Đếm ngược
290
Quyển 3 - Chương 290: Thổ địa
291
Quyển 3 - Chương 291: Mắt trận
292
Quyển 3 - Chương 292: Kết Cục (Hoàn)