Chương 38: 38: Lôi Vân Là Chị Của Tôi

Lâm Ngọc Yên cuối cùng cũng quay về cuộc sống hàng ngày, hôm nay là ngày đầu tiên cô trở lại quán cà phê để xem tình hình nửa tháng qua.

Quán cà phê vẫn rất đông khách, Thẩm Thanh Đào vô cùng bận rộn khi vừa làm phục vụ, vừa làm pha chế.

Tuy rằng trong quán còn hai nhân viên nữa nhưng để ứng phó với lượng khách đông thế này cần có thêm nhân viên.
Lâm Ngọc Yên sẽ suy xét đến việc tuyển thêm người phụ giúp.
Quán cà phê luôn làm người ta cảm thấy thư giãn, bước vào quán, Lâm Ngọc Yên như được trở về nhà của mình, cảm giác thân thiết tiếp thêm tinh thần phấn khởi cho cô.
"Chị Ngọc Yên!"
Thẩm Thanh Đào mừng rỡ khi thấy Lâm Ngọc Yên đi đến quầy pha chế.

Nửa tháng không gặp, hai người chỉ trao đổi qua loa vài câu qua điện thoại, bây giờ gặp được cô chủ, Thẩm Thanh Đào cực kỳ phấn khích, cô chờ Lâm Ngọc Yên quay lại quán đã lâu, công việc ở quán một mình cô không làm xuể.
"Đã lâu không gặp, để chị phụ em một tay!"
Lâm Ngọc Yên mỉm cười, cô nhanh chóng đi vào quầy pha chế, mang tạp dề để tránh vấy bẩn quần áo.

Vị cứu tinh đã xuất hiện, Thẩm Thanh Đào liền ra ngoài cùng hai bạn nhân viên kia làm phục vụ.
Có thêm Lâm Ngọc Yên nên chẳng mấy chốc đã mang đầy đủ nước cho tất cả khách.
"Phù, mệt quá!"
Thẩm Thanh Đào ngồi ngã ra ghế than vãn.

Quán cà phê trước giờ duy trì một lượng khách nhất định, không hiểu sao từ khi Lâm Ngọc Yên tạm có việc bận thì khách ngày càng đông đúc, phần lớn là nhân viên công sở mặc vest, âu phục sang trọng, mỗi lần họ đến là kêu rất nhiều món trong tiệm, giống như sợ không gọi đồ ăn, thức uống thì sẽ bị phạt vậy.
"Mấy hôm nay vất vả cho em và mọi người rồi, tiền lương tháng này chị trả gấp đôi nhé!"
Lâm Ngọc Yên cười mang bữa trưa ra cho Thẩm Thanh Đào và hai nhân viên kia.
"Chị đúng là quá tốt với bọn em đó, bà chủ!" Thẩm Thanh Đào hai mắt sáng rỡ khi nghe sẽ được tăng lương: "Từ hôm nay, em sẽ càng làm việc chăm chỉ siêng năng hơn!"
"Con bé này thật là..." Lâm Ngọc Yên phì cười trước thái độ hào hứng của Thẩm Thanh Đào: "Chị sẽ tuyển thêm hai người nữa, xoay ca với các em, lúc chị không có mặt cũng có thể dễ dàng ứng phó, các em thấy có được không?"
"Được đó chị, bọn em chỉ có ba người thật sự là làm không kịp."
Một bạn nhân viên trong quán lên tiếng hưởng ứng.

Người này tên Tiêu Quân, hiện đang là sinh viên trường kinh tế thành phố Hoa.
"Nửa tháng nay không có chị, bọn em còn chả dám đến trường, chỉ có thể học theo kiểu từ xa."
Một bạn nhân viên khác nói.

Đây là Hồ Mi Nhi, bạn cùng lớp với Thẩm Thanh Đào.
"Cực khổ cho các em rồi, tối nay chúng ta đóng cửa sớm, chị mời các em đi ăn một bữa."
Lâm Ngọc Yên rất áy náy khi vì mình mà làm cho ba nhân viên của cô không có thời gian học tập, họ chỉ làm bán thời gian nhưng lúc rảnh họ đều làm toàn thời gian cho quán.
"Chị Ngọc Yên, chị là bà chủ tốt nhất trên đời này!"
Thẩm Thanh Đào ôm chầm lấy Lâm Ngọc Yên vui vẻ nói.
Nhìn cả ba cực kỳ thích thú khi sắp được mời đi ăn, Lâm Ngọc Yên cảm thấy cuộc sống của cô cuối cùng cũng trở lại đúng điểm xuất phát của nó, chuyện của Lâm Đình Vũ, vế thương của Phó Thần đều đã được giải quyết ổn thỏa, sau này cô chỉ cần cuộc sống bình yên như thế này là được.
"Bà chủ xinh đẹp, đã lâu không gặp."
Lôi Kiêu đi vào quán, nhìn thấy Lâm Ngọc Yên liền không giấu được niềm vui, nửa tháng nay hắn thường xuyên lui tới nhưng không lần nào gặp được cô, nghe nhân viên nói vì nhà cô xảy ra chút chuyện nên tạm thời giao quán cà phê lại cho bọn họ.

Bây giờ gặp được nữ thần trong lòng, xem như hôm nay không uổng công đến.
"Anh Lôi, đã lâu không gặp, anh muốn dùng gì? Để tôi mang cho anh."
Lâm Ngọc Yên cười hỏi.
"Một ly Latte, mỗi khi đến đây tôi đều uống món đó!"
"Vậy sao? Tôi sẽ ghi nhớ."
Lâm Ngọc Yên vui vẻ đi về quầy pha chế làm một ly Latte mang ra cho Lôi Kiêu, hắn tỏ ý muốn cùng cô trò chuyện.
"Nghe nói trong nhà cô xảy ra chuyện không biết đã giải quyết ổn thỏa chưa?"
Lôi Kiêu nhấp ngụm cà phê sau đó mở miệng hỏi.

Vị cà phê Lâm Ngọc Yên pha đúng là không lẫn đi đâu được, dù nhân viên trong quán cũng có tay nghề nhưng không làm ra ly Latte ngon như của cô.
"Đã giải quyết xong rồi, cảm ơn anh Lôi đã quan tâm."

"Thật ra tôi là việc ở tòa thị chính, nếu cô có rắc rối có thể tìm tôi giúp đỡ."
"Anh làm việc ở tòa thị chính à?"
Lâm Ngọc Yên hơi kinh ngạc, cô nhớ lần trước Lôi Kiêu tự giới thiệu bản thân đang làm một công việc văn phòng nhàm chán, không ngờ công việc đó lại ở tòa thị chính.
"Đúng vậy, tuy không làm chức quá cao nhưng chắc chắn có thể giúp được cô."
Lôi Kiêu không muốn Lâm Ngọc Yên biết thật ra hắn là Phó thị trưởng của Thành phố, giả nghèo cùng cô chơi trò yêu đương mới kích thích.

Có không ít cô gái vì ham tiền tài nên thường chê bai người không có thân phận, từ nhỏ đến lớn, hắn đã gặp không ít người như vậy.
"Nếu anh nói với tôi sớm có lẽ tôi đã nhờ cậy đến anh." Lâm Ngọc Yên không che giấu, cô quan sát vẻ mặt kinh ngạc Lôi Kiêu rồi nói tiếp: "Anh có biết vụ án thương nghiệp xảy ra gần đây không? Lâm Đình Vũ, người bị nghi ngờ bán tin tức cho Trịnh Thị là anh ruột của tôi."
"Cô là em của Lâm Đình Vũ?"
Lôi Kiêu chấn động.

Vụ án đó hắn nào chỉ có biết qua, bản thân còn là nạn nhân có đấy, vụ làm ăn với Lâm Đình Vũ là do Phó Thần móc nối, sau khi xảy ra chuyện, hắn giao toàn bộ quyền quyết định cho chị gái Lôi Vân, bản thân cũng vì chuyện này bị bố mắng một trận.

Tuy nhiên hắn không hề cảm thấy ấm ức mà luôn thấy oan ức thay cho Lâm Đình Vũ, mặc dù không cis giao hảo nhưng hắn rất tán thưởng năng lực của người đứng đầu Lâm gia.
Hiện tại biết được Lâm Ngọc Yên là em gái của Lâm Đình Vũ, hắn thấy rất tiếc nuối khi bỏ qua cơ hội giúp cô.

Còn có một chuyện nữa, nếu hắn nhớ không lầm, Lâm Đình Vũ có một người em gái kết hôn với Phó Thần nhưng gần đây nghe nói đã ly hôn, lẽ nào là...
"Anh biết anh trai của tôi sao?"
"Ừm, tôi và anh trai cô có quen biết." Lôi Kiêu dò hỏi: "Cô là vợ của Phó Thần?"
"Chúng tôi đã ly hôn rồi.

Anh cũng biết anh ta sao?"
Lần này đến phiên Lâm Ngọc Yên kinh ngạc.

"Cũng biết một chút."
Tâm trạng của Lôi Kiêu hỗn độn.

Hắn vừa vui vừa buồn.

Vui vì tiểu tiên nữ trước mặt dù từng là vợ người ta nhưng bây giờ đã ly hôn, xem như bắt đầu cuộc đời mới, buồn vì hắn bỏ qua cơ hội giúp đỡ cô.

Nếu biết sớm, hắn đã không để Lôi Vân nhúng tay vào, hắn có nghe nói Lôi Vân có âm thầm làm vài chuyện gây khó khăn cho Lâm Đình Vũ.
"Trái đất này hình tròn, thành phố Hoa đúng là quá nhỏ bé."
Lâm Ngọc Yên cười nhạt.
"Cô nói không sai, tôi rất lấy làm tiếc vì đã không giúp được cô chuyện đó."
"Không sao, cũng đã qua rồi." Lâm Ngọc Yên lại ngẫm nghĩ ra gì đó, vội hỏi: "Anh cũng họ Lôi, vậy anh và nghị viên Lôi Vân có quan hệ gì không?"
"Đó là chị gái của tôi.

Cô cũng biết chị ấy à?" Lâm Ngọc Yên im lặng không đáp, cô và Lôi Vân không những quen biết mà cô còn rất ác cảm, nếu không phải cô ta tìm cô nói chuyện Phó Thần nắm chứng cứ minh oan cho anh cô thì cô và hắn đã không cãi vã, hắn cũng không vì dỗ dành cô mà trúng đạn.
Lôi Kiêu kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của Lâm Ngọc Yên, qua một lúc, cô mới chậm rãi mở miệng:
"Tôi và cô Lôi không chỉ quen biết, còn có vài chuyện không hợp ý với nhau.".

Chapter
1 Chương 1: 1: Đây Là Đơn Ly Hôn Của Tôi
2 Chương 2: 2: Con Đã Về Rồi
3 Chương 3: 3: Anh Trai Là Tốt Nhất
4 Chương 4: 4: Bạn Tốt
5 Chương 5: 5: Quán Cà Phê Cf
6 Chương 6: 6: Thì Ra Hắn Từng Có Vợ Đẹp Như Tiểu Tiên Nữ
7 Chương 7: 7: Vừa Có Anh Đẹp Trai Đến Mua Cà Phê
8 Chương 8: 8: Lâm Ngọc Yên Buồn Bực
9 Chương 9: 9: Biến Cố
10 Chương 10: 10: Đây Là Cách Duy Nhất Cứu Anh Con
11 Chương 11: 11: Tai Nạn
12 Chương 12: 12: Lôi Kiêu
13 Chương 13: 13: Phó Thần Gây Chuyện
14 Chương 14: 14: Tưởng Cầm Cầu Xin
15 Chương 15: 15: Cà Phê Của Lâm Ngọc Yên
16 Chương 16: 16: Tôi Muốn Em Ở Cạnh Tôi Đến Khi Tôi Hài Lòng
17 Chương 17: 17: Tôi Rất Dễ Ăn
18 Chương 18: 18: Tin Tức Xấu
19 Chương 19: 19: Em Phải Chịu Trách Nhiệm
20 Chương 20: 20: Có Thích Hay Không Do Tôi Quyết Định
21 Chương 21: 21: Lâm Khánh Xuyên Căm Ghét
22 Chương 22: 22: Tôi Bận Lắm Bận Đi Mua Bánh Ngọt
23 Chương 23: 23: Hắn Sẽ Ghi Nhớ Mọi Sở Thích Của Cô
24 Chương 24: 24: Lôi Vân
25 Chương 25: 25: Cô Có Biết Lâm Đình Vũ Vô Tội Không
26 Chương 26: 26: Tại Sao Lại Giấu Tôi
27 Chương 27: 27: Tôi Đã Cho Em Đi Chưa
28 Chương 28: 28: Rạn Nứt
29 Chương 29: 29: Ngọc Yên Em Nói Chuyện Với Tôi Đi
30 Chương 30: 30: Búp Bê Sứ
31 Chương 31: 31: Lôi Vân Ê Mặt
32 Chương 32: 32: Vì Em Tôi Không Ngại Làm Tên Điên
33 Chương 33: 33: Phó Thần Bị Thương
34 Chương 34: 34: Là Con Đã Hại Anh Ấy
35 Chương 35: 35: Nhóm Máu Ab Rh-
36 Chương 36: 36: Tôi Lại Nợ Em
37 Chương 37: 37: Chúng Ta Có Thể Làm Bạn
38 Chương 38: 38: Lôi Vân Là Chị Của Tôi
39 Chương 39: 39: Em Cảnh Cáo Chị Không Được Làm Hại Cô Ấy
40 Chương 40: 40: Trương Thế Bảo
41 Chương 41: 41: Trương Thế Bảo Hứng Thú
42 Chương 42: 42: Trương Thể Loan
43 Chương 43: 43: Đừng Nghĩ Tôi Cũng Giống Chị Tôi
44 Chương 44: 44: Phó Thần Thích Cậu Đó!
45 Chương 45: 45: Hắn Không Xứng Làm Bạn Với Em
46 Chương 46: 46: Trà Xanh
47 Chương 47: 47: Đúng Là Hồng Nhan Họa Thủy
48 Chương 48: 48: Cô Mang Giày Số Mấy
49 Chương 49: 49: Cô Có Giận Tôi Không
50 Chương 50: 50: Phó Thị Trưởng Tận Tâm Vì Dân Quá Nhỉ
51 Chương 51: 51: Anh Họ Anh Xem Tin Tức Chưa
52 Chương 52: 52: Đi Biển
53 Chương 53: 53: Phó Thần Có Phải Anh Thích Tôi Không
54 Chương 54: 54: Tôi Đến Vì Bạn Gái Không Phải Vì Trương Thể Loan
55 Chương 55: 55: Khởi Đầu Của Âm Mưu Trên Biển
56 Chương 56: 56: Gậy Ông Đập Lưng Ông
57 Chương 57: 57: Tôi Không Ngại Diễn Vai Phản Diện Với Cô Đâu
58 Chương 58: 58: Trương Thể Loan Diễn Xuất
59 Chương 59: 59: Lạc Hạ Tâm
60 Chương 60: 60: Vậy Các Người Đưa Cô Ấy Ra Boong Du Thuyền Để Làm Gì
61 Chương 61: 61: Tôi Biết Ai Là Tên Trộm
62 Chương 62: 62: Để Tôi Làm Một Chuyện Trước Đã
63 Chương 63: 63: Tôi Không Phải Thánh Mẫu Nên Sẽ Không Bỏ Qua Cho Người Muốn Giết Tôi Đâu
64 Chương 64: 64: Trước Kia Quang Minh Chính Đại Bây Giờ Thập Thò Lén Lút
65 Chương 65: 65: Hay Là Chúng Ta Tái Hôn Nhé
66 Chương 66: 66: Em Nói Tôi Biết Yêu Là Gì Được Không
67 Chương 67: 67: Anh Có Biết Tôi Cực Kỳ Ghét Anh Không
68 Chương 68: 68: Tôi Còn Phải Chăm Sóc Cho Yên Yên
69 Chương 69: 69: Trương Thể Loan Tính Toán
70 Chương 70: 70: Trương Thể Loan Sẽ Không Chịu Thiệt Xin Lỗi Như Vậy Đâu
71 Chương 71: 71: Tôi Có Thể Đến Bữa Tiệc Xin Lỗi Không
72 Chương 72: 72: Anh Đã Nhìn Rõ Bạn Gái Của Anh Chưa
73 Chương 73: 73: Phàm Phu Tục Tử Sao Sánh Được Với Hoa Tiên
74 Chương 74: 74: Cô Tốt Bụng Vậy Sao
75 Chương 75: 75: Trò Mèo
76 Chương 76: 76: Mắt Thần
77 Chương 77: 77: Vì Tôi Ganh Tị Với Cô
78 Chương 78: 78: Âm Mưu Của Trương Thể Loan Bắt Đầu
79 Chương 79: 79: Đừng Trách Tôi Không Nghĩ Đến Tình Chị Em
80 Chương 80: 80: Tôi Sẽ Chứng Minh Tôi Xứng Đáng Với Ngọc Yên
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: 82: Chị Đang Làm Cái Quái Gì Vậy
83 Chương 83: 83: Kiêu Chị Là Nạn Nhân Mà
84 Chương 84: 84: Trương Thể Loan Lại Bị Vả Mặt
85 Chương 85: 85: Kết Thúc Để Bắt Đầu
86 Chương 86: 86: Tôi Ghen Với Lôi Kiêu Và Anh Trai Của Em
87 Chương 87: 87: Món Mì Ngon Nhất
88 Chương 88: 88: Bí Mật Của Lâm Đình Vũ
89 Chương 89: 89: Sóng Gió
90 Chương 90: 90: Hoắc Viên Và Hoắc Kiêu
91 Chương 91: 91: Thì Ra Cảm Giác Bị Từ Chối Lại Đau Như Vậy
92 Chương 92: 92: Chạm Mặt
93 Chương 93-94
94 Chương 95: 95: Tâm Trạng Không Tốt Của Lâm Ngọc Yên
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: 1: Đây Là Đơn Ly Hôn Của Tôi
2
Chương 2: 2: Con Đã Về Rồi
3
Chương 3: 3: Anh Trai Là Tốt Nhất
4
Chương 4: 4: Bạn Tốt
5
Chương 5: 5: Quán Cà Phê Cf
6
Chương 6: 6: Thì Ra Hắn Từng Có Vợ Đẹp Như Tiểu Tiên Nữ
7
Chương 7: 7: Vừa Có Anh Đẹp Trai Đến Mua Cà Phê
8
Chương 8: 8: Lâm Ngọc Yên Buồn Bực
9
Chương 9: 9: Biến Cố
10
Chương 10: 10: Đây Là Cách Duy Nhất Cứu Anh Con
11
Chương 11: 11: Tai Nạn
12
Chương 12: 12: Lôi Kiêu
13
Chương 13: 13: Phó Thần Gây Chuyện
14
Chương 14: 14: Tưởng Cầm Cầu Xin
15
Chương 15: 15: Cà Phê Của Lâm Ngọc Yên
16
Chương 16: 16: Tôi Muốn Em Ở Cạnh Tôi Đến Khi Tôi Hài Lòng
17
Chương 17: 17: Tôi Rất Dễ Ăn
18
Chương 18: 18: Tin Tức Xấu
19
Chương 19: 19: Em Phải Chịu Trách Nhiệm
20
Chương 20: 20: Có Thích Hay Không Do Tôi Quyết Định
21
Chương 21: 21: Lâm Khánh Xuyên Căm Ghét
22
Chương 22: 22: Tôi Bận Lắm Bận Đi Mua Bánh Ngọt
23
Chương 23: 23: Hắn Sẽ Ghi Nhớ Mọi Sở Thích Của Cô
24
Chương 24: 24: Lôi Vân
25
Chương 25: 25: Cô Có Biết Lâm Đình Vũ Vô Tội Không
26
Chương 26: 26: Tại Sao Lại Giấu Tôi
27
Chương 27: 27: Tôi Đã Cho Em Đi Chưa
28
Chương 28: 28: Rạn Nứt
29
Chương 29: 29: Ngọc Yên Em Nói Chuyện Với Tôi Đi
30
Chương 30: 30: Búp Bê Sứ
31
Chương 31: 31: Lôi Vân Ê Mặt
32
Chương 32: 32: Vì Em Tôi Không Ngại Làm Tên Điên
33
Chương 33: 33: Phó Thần Bị Thương
34
Chương 34: 34: Là Con Đã Hại Anh Ấy
35
Chương 35: 35: Nhóm Máu Ab Rh-
36
Chương 36: 36: Tôi Lại Nợ Em
37
Chương 37: 37: Chúng Ta Có Thể Làm Bạn
38
Chương 38: 38: Lôi Vân Là Chị Của Tôi
39
Chương 39: 39: Em Cảnh Cáo Chị Không Được Làm Hại Cô Ấy
40
Chương 40: 40: Trương Thế Bảo
41
Chương 41: 41: Trương Thế Bảo Hứng Thú
42
Chương 42: 42: Trương Thể Loan
43
Chương 43: 43: Đừng Nghĩ Tôi Cũng Giống Chị Tôi
44
Chương 44: 44: Phó Thần Thích Cậu Đó!
45
Chương 45: 45: Hắn Không Xứng Làm Bạn Với Em
46
Chương 46: 46: Trà Xanh
47
Chương 47: 47: Đúng Là Hồng Nhan Họa Thủy
48
Chương 48: 48: Cô Mang Giày Số Mấy
49
Chương 49: 49: Cô Có Giận Tôi Không
50
Chương 50: 50: Phó Thị Trưởng Tận Tâm Vì Dân Quá Nhỉ
51
Chương 51: 51: Anh Họ Anh Xem Tin Tức Chưa
52
Chương 52: 52: Đi Biển
53
Chương 53: 53: Phó Thần Có Phải Anh Thích Tôi Không
54
Chương 54: 54: Tôi Đến Vì Bạn Gái Không Phải Vì Trương Thể Loan
55
Chương 55: 55: Khởi Đầu Của Âm Mưu Trên Biển
56
Chương 56: 56: Gậy Ông Đập Lưng Ông
57
Chương 57: 57: Tôi Không Ngại Diễn Vai Phản Diện Với Cô Đâu
58
Chương 58: 58: Trương Thể Loan Diễn Xuất
59
Chương 59: 59: Lạc Hạ Tâm
60
Chương 60: 60: Vậy Các Người Đưa Cô Ấy Ra Boong Du Thuyền Để Làm Gì
61
Chương 61: 61: Tôi Biết Ai Là Tên Trộm
62
Chương 62: 62: Để Tôi Làm Một Chuyện Trước Đã
63
Chương 63: 63: Tôi Không Phải Thánh Mẫu Nên Sẽ Không Bỏ Qua Cho Người Muốn Giết Tôi Đâu
64
Chương 64: 64: Trước Kia Quang Minh Chính Đại Bây Giờ Thập Thò Lén Lút
65
Chương 65: 65: Hay Là Chúng Ta Tái Hôn Nhé
66
Chương 66: 66: Em Nói Tôi Biết Yêu Là Gì Được Không
67
Chương 67: 67: Anh Có Biết Tôi Cực Kỳ Ghét Anh Không
68
Chương 68: 68: Tôi Còn Phải Chăm Sóc Cho Yên Yên
69
Chương 69: 69: Trương Thể Loan Tính Toán
70
Chương 70: 70: Trương Thể Loan Sẽ Không Chịu Thiệt Xin Lỗi Như Vậy Đâu
71
Chương 71: 71: Tôi Có Thể Đến Bữa Tiệc Xin Lỗi Không
72
Chương 72: 72: Anh Đã Nhìn Rõ Bạn Gái Của Anh Chưa
73
Chương 73: 73: Phàm Phu Tục Tử Sao Sánh Được Với Hoa Tiên
74
Chương 74: 74: Cô Tốt Bụng Vậy Sao
75
Chương 75: 75: Trò Mèo
76
Chương 76: 76: Mắt Thần
77
Chương 77: 77: Vì Tôi Ganh Tị Với Cô
78
Chương 78: 78: Âm Mưu Của Trương Thể Loan Bắt Đầu
79
Chương 79: 79: Đừng Trách Tôi Không Nghĩ Đến Tình Chị Em
80
Chương 80: 80: Tôi Sẽ Chứng Minh Tôi Xứng Đáng Với Ngọc Yên
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: 82: Chị Đang Làm Cái Quái Gì Vậy
83
Chương 83: 83: Kiêu Chị Là Nạn Nhân Mà
84
Chương 84: 84: Trương Thể Loan Lại Bị Vả Mặt
85
Chương 85: 85: Kết Thúc Để Bắt Đầu
86
Chương 86: 86: Tôi Ghen Với Lôi Kiêu Và Anh Trai Của Em
87
Chương 87: 87: Món Mì Ngon Nhất
88
Chương 88: 88: Bí Mật Của Lâm Đình Vũ
89
Chương 89: 89: Sóng Gió
90
Chương 90: 90: Hoắc Viên Và Hoắc Kiêu
91
Chương 91: 91: Thì Ra Cảm Giác Bị Từ Chối Lại Đau Như Vậy
92
Chương 92: 92: Chạm Mặt
93
Chương 93-94
94
Chương 95: 95: Tâm Trạng Không Tốt Của Lâm Ngọc Yên