Chương 52: Năm trăm năm đầu tiên

Hai người nghỉ ngơi một đêm trong hang động tại dốc núi, Thanh Dương
Tử đi phía trước dẫn theo Thất Diệp. Dao Phi bay thẳng một mạch tìm được cái ao, tiếc rằng không thể xông qua tầng kết giới này, đành ở bên
ngoài vẫy vẫy đôi cánh. Khi nó thấy hai người họ đến tỏ ra vô cùng vui
vẻ, bay nhào tới Thất Diệp, dùng đầu cọ cọ lên mặt cô. Thất Diệp sờ sờ
lên đầu nó, để cho nó đậu trên vai mình.

Thanh Dương Tử nhìn con Dao Phi của Thất Diệp: “Bạn hữu, con chim này chắc được huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc, kết giới Vô Hận Thiên ngăn
chặn toàn bộ hơi khí, vậy mà nó cũng có thể tìm được.”

Thất Diệp không quan tâm việc này: “Không biết, luôn là Mạc Hồ dạy bảo nó.”

Dao Phi đứng trên vai Thất Diệp mở miệng nói hợp tình hợp lý: “Giảo Khôi là tọa kỵ ưu tú nhất trên thế gian này.”

Thất Diệp bật cười: “Ít nói lâu như vậy, ngược lại bây giờ mi đã chịu nói chuyện. Sai rồi, bổn tọa mới là tọa kỵ của mi, còn nữa, tên mi là
Dao Phi, không phải là Giảo Khôi.”

Nó không đồng ý: “Chớ nói bậy, tọa kỵ ưu tú nhất nhất định phải nói ít làm nhiều, mới có thể tỏ ra thần bí, cao quý.”

Thanh Dương Tử lắc đầu: “Bị câm thì nhất định là thần bí cao quý.”

Dao Phi hừ khinh bỉ, quả nhiên ngạo mạn ngẩng đầu lên, đôi cánh nhỏ
ôm lại trước ngực, ngước mắt nhìn trời. Đây vốn là động tác chiêu bài
của Mạc Hồ, nhưng bộ não của nó vốn là nhỏ, ánh mắt lại có hạn, khi vừa
nhìn lên trời, trên trời lại rơi xuống hạt mè giống như mong đợi.

Thanh Dương Tử nắm tay Thất Diệp, vừa dẫn cô đi trên lớp đất tuyết
vừa lắc đầu: “Rốt cuộc bần đạo đã hiểu cái gì gọi là vẽ hổ thành chó
rồi.”

Lần thứ hai, hai người đi đến Huyết Trì, mọi người không hiểu lui ra
sau vài bước. Thanh Dương Tử vẫn nắm tay Thất Diệp, lần này không dẫn
đến bên cạnh ao nữa: “Bạn hữu, cô hãy xem đi, hàng năm đều phải chiến
đấu với Huyết Ma, nhìn chung đây không phải là biện pháp. Ma khí Vân Hoa Huyết Trì rất thích hợp cho sức khỏe của bạn hữu. Theo như bần đạo
thấy, chi bằng chúng tôi đi đánh Huyết Ma, còn bạn hữu hóa giải ma khí
trong Huyết Trì này, mất đi ma khí chống đỡ, thì tất nhiên Huyết Ma sẽ
không còn tồn tại nữa.”

Sắc mặt Thất Diệp trở nên lạnh lùng: “Hừ, như vậy bổn tọa có được lợi ích gì!”

Thanh Dương Tử nắm chặt tay cô, anh bóc lột người khác chưa bao giờ
nương tay: “Dù sao, hôm nay, Yêu Vương và Mộc Tông Chủ đều có mặt ở đây, bạn hữu có điều kiện gì cứ việc nói ra.”

Thất Diệp lại hừ khinh bỉ, không có phản ứng. Thanh Dương Tử tiến sát gần cô nói nhỏ: “Nếu tu vi của bạn hữu cao thêm một tầng, thì khi tu
luyện Mộc Xuân Phong sẽ tăng thêm một nửa đúng không?”

Quả nhiên Thất Diệp ngẩn ra, vẻ mặt dăm chiêu. Thanh Dương Tử chú ý
sắc mặt của cô: “Dù gì, Mộc Phi Huyền và Xà Quân đều ở đây, bần đạo bất
tài, nhưng có thể đại diện tiên giới, bạn hữu có điều kiện gì cứ nói ra
tin chắc rằng sẽ không có vấn đề gì.”

Cuối cùng Thất Diệp cũng đáp ứng, điều kiện do Thanh Dương Tử nghĩ,
lừa gạt Huyền Tự Cảnh và yêu giới được một số tiền vô cùng to lớn. Sau
đó đến Tiên giới cũng bị bóc lột moi ra được một ít.

Thất Diệp cùng với Huyền Diệt hai giới tiên phong đánh tan Huyết Ma.
Trận đánh này, không phe nào binh tướng thương vong. Thậm chí Huyết Ma
không thể ra khỏi Huyết Trì này. Khi đôi cánh màu vàng kia triển khai
trên không trung, toàn bộ tuyết đọng xung quanh Vân Hoa Huyết Trì đều
tan chảy. Ánh mắt của cô vẫn không có tiêu cự, nơi nhìn đến vẫn là hư
vô. Nhưng ánh sáng màu vàng bao quanh cô, chân thân xuất ra như Ma Tôn
bừng tỉnh một lần nữa.

Dao Phi kêu vang một tiếng, thân thể nho nhỏ đột nhiên nhảy lên, lập tức bay đi. Thất Diệp vốn ngồi trên khí lực vô hình của Thanh Dương Tử ở trên không trung, hiện tại một chân đạp lên thân Dao phi cảm thấy trọng tâm vững hơn. Dao Phi giúp cô phân rõ phương hướng, nhanh chóng tránh
né, cúi xuống hoặc xông lên, tất cả động tác như nước chảy mây trôi, có
thể thấy được công lao huấn luyện của Mạc Hồ không uổng phí.

Vô số người nhìn lên, trong một khắc kim quang nhấp nháy, Ma Ảnh ngàn ngàn vạn vạn năm sau vẫn như trong truyền thuyết, hào quang tỏa sáng
vạn trượng.

(Khụ, đương nhiên xin coi như không có cái tọa kỵ cỡ bằng bàn tay kia đi….=.=)

Huyết Ma thật sự không thể ra khỏi Huyết Trì này, ba chưởng khí vào
người, lập tức tan xác. Thánh Ma Nguyên Thai vốn là thân thể chiến đấu,
lực công kích rất mạnh. Còn Thất Diệp là linh lực, như vậy sức bền bỉ và sức chiến đấu đã chuẩn bị đủ. Hiện tại, tu vi của cô vẫn còn yếu, cho
dù có thêm Tâm Ma cũng chỉ hơn một vạn năm tu vi, với đội hình này, e
rằng cho dù có Phong Ma tái xuất hiện cũng không phải là đối thủ.

Thất Diệp hấp thu ma khí Hoa Vân Huyết Trì, ứơc chừng cần khoảng hai
tháng. Cô không thích người lạ, Thanh Dương Tử kêu Xà Quân và Mộc Phi
Huyền dẫn mọi người rút khỏi Huyết Trì. Cô, một cây cỏ ngồi bên cạnh ao, hơi cô đơn chiếc bóng. Thanh Dương Tử ở cạnh cô nửa tháng, nói chuyện
năm tháng ngắn ngủi.

Nhưng đạo chủ không cần phải ở đây cùng với cô đến hai tháng, vì thế
lúc Thanh Dương Tử rời đi đã hẹn với Thất Diệp: “Sau khi qua hai tháng,
ma khí ở Huyết Trì được hóa giải, bần đạo sẽ đến đón bạn hữu.”

Nhưng mà…. Anh không có đến. Thất Diệp ở Vân Hoa Huyết Trì ngẩn ngơ
đến ba tháng, đợi đến khi tuyết tan dần, máu đã phai nhạt hết, toàn bộ
ma khí không còn, anh vẫn chưa quay lại.

Mỗ thảo ló đầu ra lãnh thổ quanh năm bị băng tuyết bao phủ. Nước
trong Huyết Trì trong suốt, cuối cùng lại từ từ mọc ra một vài cây rong. Thất Diệp không có thời gian để mà đau khổ. Cho dù là một con ma bị mù, đã trước không thấy người xưa, sau lại không có ma mới, thế thì ngồi
thương tiếc xuân thu để làm gì?

Trước đây, cô cảm thấy rằng cô đã có khả năng coi thường đủ loại cảm
giác si mê, quấn quýt, ràng buộc. Vì thế con ma mù cô vỗ vỗ Dao Phi ở
trên vai bên cạnh ao, khẽ nói: “Chúng ta về Bích Lạc thôi.”

Dao Phi ngẩng đầu một góc 45 độ xuyên qua ánh mắt trời chiếu rọi,
thấy trong đôi mắt đẹp nhưng không có tiêu cự kia phảng phất giọt lệ.

Cuộc đời vốn là như vậy, cho dù đã cố gắng nói với mình đừng quan tâm, nhưng nó vẫn làm cho mình khổ sở

Vì sao vẫn còn mê luyến hồng trần không chịu vứt bỏ?

Chapter
1 Chương 1: Tiết tử
2 Chương 2: Tà đạo ôi tà đạo!
3 Chương 3: Quyến rũ
4 Chương 4: Dụ dỗ
5 Chương 5: Dạy dỗ
6 Chương 6: Dạy dỗ (2)
7 Chương 7: Ác mộng bắt đầu
8 Chương 8: Đấu pháp
9 Chương 9: Mộc phi huyền
10 Chương 10: Xiên cọc đem ra ngoài chôn ngay, chôn ngay, chôn ngay
11 Chương 11: Ta với cô ấy . . . . .
12 Chương 12: Ta là của người đàn ông đầu tiên của ngươi
13 Chương 13: Tông chủ bắt học thuộc lòng, tôi không thuộc
14 Chương 14: Yêu hận tình thù
15 Chương 15: Luyện yêu thành đan
16 Chương 16: Làm sao để giết nó? Là một vấn đề…
17 Chương 17: Yêu nghiệt trong đạo quán
18 Chương 18: Tôi không giết đại sư huynh
19 Chương 19: Không nên hận, nên quên
20 Chương 20: Thịnh yến kinh hồn
21 Chương 21: Tôi không muốn bị gọi là Tiểu Hắc
22 Chương 22: Không muốn rửa mặt
23 Chương 23: Người chơi cờ dở
24 Chương 24: Phiên ngoại nhỏ: Câu chuyện trắc trở của Hắc Phi
25 Chương 25: Nữ nhân của Yêu Vương
26 Chương 26: Yêu
27 Chương 27: Khuôn mặt của Yêu vương
28 Chương 28: Tên xấu dễ nuôi
29 Chương 29: Âm thầm giao dịch
30 Chương 30: Sự tích về Chu U vương
31 Chương 31: Rất im lặng
32 Chương 32: Giảo khôi
33 Chương 33: Cấm địa trong cung Yêu Vương
34 Chương 34: Ta là thích khách, ta là lạt khách
35 Chương 35: Đại trượng phu đã ra tay là không hối hận
36 Chương 36: Ta vốn không chê thế nhân, nhưng thế nhân lại không nhận ta
37 Chương 37: Nếu có mắt mà không tròng, vậy để mắt có lợi ích gì?
38 Chương 38: Thanh Dương Tử xin thuốc 1
39 Chương 39: Thanh Dương Tử xin thuốc 2
40 Chương 40: Thượng tiên Bích Lạc
41 Chương 41: Nhật xuyên cương phản
42 Chương 42: Bbq tiền giới
43 Chương 43: Ánh trăng thuần khiết nhất
44 Chương 44: Xà quân bị trêu ghẹo
45 Chương 45: Mộ lệ vô quyết
46 Chương 46: Đạo chủ “trong sáng”
47 Chương 47: Tin tình cảm bất chính của đạo chủ
48 Chương 48: Bán mình xin cơm
49 Chương 49: Số đào hoa hay kiếp đào hoa?
50 Chương 50: Không phải giận lây chúng ta, mà là giận lây cậu!
51 Chương 51: Mộng đẹp
52 Chương 52: Năm trăm năm đầu tiên
53 Chương 53: Các bạn hữu lại hiểu biết thêm về bần đạo một chút
54 Chương 54: Nước mắt của rắn
55 Chương 55: Thanh Dương Tử, cứu tôi đi
56 Chương 56: Chịu khổ đùa giỡn Tâm Ma
57 Chương 57: Thú yêu đương
58 Chương 58: Ước định
59 Chương 59: Nhân gian có nơi nào là đào nguyên
60 Chương 60: Thi thể nữ bị trộm
61 Chương 61: Giận dữ vì lam nhan (1)
62 Chương 62: Giận dữ vì lam nhan (2)
63 Chương 63: Giận dữ vì lam nhan (3)
64 Chương 64: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (1)
65 Chương 65: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm(2)
66 Chương 66: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (3)
67 Chương 67: Mở đầu
68 Chương 68: Người thứ ba trong năm trăm năm (bắt trùng)
69 Chương 69: Ma hậu
70 Chương 70: Đám cưới của Ma Tôn
71 Chương 71: Vô hận thiên
72 Chương 72: Nữ đế của Ma tộc
73 Chương 73: Còn vương ý nghĩ cũ, thương lấy người trước mắt
74 Chương 74: Người yêu nửa tháng (thượng)
75 Chương 75: Người yêu nửa tháng (trung)
76 Chương 76: Người yêu nửa tháng (hạ)
77 Chương 77: Ý tưởng tồi
78 Chương 78: Kẻ thắng làm tiên, kẻ bại làm ma
79 Chương 79: Tương tư gang tấc, hồn mộng thiên nhai
80 Chương 80: Tiền truyện: ANH HÙNG CHẾT TRẺ 1
81 Chương 81: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 2
82 Chương 82: Anh hùng chết trẻ 3
83 Chương 83: Anh hùng chết trẻ 4
84 Chương 84: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 5
85 Chương 85: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 6
86 Chương 86: Cấm chó và Thanh Dương Tử bước vào
87 Chương 87: Cứ yêu đi
88 Chương 88: Chương kết
89 Chương 89: Ngoại truyện
90 Chương 90: Phiên ngoại 2: Cần hài hòa! Cần tình yêu!
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Tiết tử
2
Chương 2: Tà đạo ôi tà đạo!
3
Chương 3: Quyến rũ
4
Chương 4: Dụ dỗ
5
Chương 5: Dạy dỗ
6
Chương 6: Dạy dỗ (2)
7
Chương 7: Ác mộng bắt đầu
8
Chương 8: Đấu pháp
9
Chương 9: Mộc phi huyền
10
Chương 10: Xiên cọc đem ra ngoài chôn ngay, chôn ngay, chôn ngay
11
Chương 11: Ta với cô ấy . . . . .
12
Chương 12: Ta là của người đàn ông đầu tiên của ngươi
13
Chương 13: Tông chủ bắt học thuộc lòng, tôi không thuộc
14
Chương 14: Yêu hận tình thù
15
Chương 15: Luyện yêu thành đan
16
Chương 16: Làm sao để giết nó? Là một vấn đề…
17
Chương 17: Yêu nghiệt trong đạo quán
18
Chương 18: Tôi không giết đại sư huynh
19
Chương 19: Không nên hận, nên quên
20
Chương 20: Thịnh yến kinh hồn
21
Chương 21: Tôi không muốn bị gọi là Tiểu Hắc
22
Chương 22: Không muốn rửa mặt
23
Chương 23: Người chơi cờ dở
24
Chương 24: Phiên ngoại nhỏ: Câu chuyện trắc trở của Hắc Phi
25
Chương 25: Nữ nhân của Yêu Vương
26
Chương 26: Yêu
27
Chương 27: Khuôn mặt của Yêu vương
28
Chương 28: Tên xấu dễ nuôi
29
Chương 29: Âm thầm giao dịch
30
Chương 30: Sự tích về Chu U vương
31
Chương 31: Rất im lặng
32
Chương 32: Giảo khôi
33
Chương 33: Cấm địa trong cung Yêu Vương
34
Chương 34: Ta là thích khách, ta là lạt khách
35
Chương 35: Đại trượng phu đã ra tay là không hối hận
36
Chương 36: Ta vốn không chê thế nhân, nhưng thế nhân lại không nhận ta
37
Chương 37: Nếu có mắt mà không tròng, vậy để mắt có lợi ích gì?
38
Chương 38: Thanh Dương Tử xin thuốc 1
39
Chương 39: Thanh Dương Tử xin thuốc 2
40
Chương 40: Thượng tiên Bích Lạc
41
Chương 41: Nhật xuyên cương phản
42
Chương 42: Bbq tiền giới
43
Chương 43: Ánh trăng thuần khiết nhất
44
Chương 44: Xà quân bị trêu ghẹo
45
Chương 45: Mộ lệ vô quyết
46
Chương 46: Đạo chủ “trong sáng”
47
Chương 47: Tin tình cảm bất chính của đạo chủ
48
Chương 48: Bán mình xin cơm
49
Chương 49: Số đào hoa hay kiếp đào hoa?
50
Chương 50: Không phải giận lây chúng ta, mà là giận lây cậu!
51
Chương 51: Mộng đẹp
52
Chương 52: Năm trăm năm đầu tiên
53
Chương 53: Các bạn hữu lại hiểu biết thêm về bần đạo một chút
54
Chương 54: Nước mắt của rắn
55
Chương 55: Thanh Dương Tử, cứu tôi đi
56
Chương 56: Chịu khổ đùa giỡn Tâm Ma
57
Chương 57: Thú yêu đương
58
Chương 58: Ước định
59
Chương 59: Nhân gian có nơi nào là đào nguyên
60
Chương 60: Thi thể nữ bị trộm
61
Chương 61: Giận dữ vì lam nhan (1)
62
Chương 62: Giận dữ vì lam nhan (2)
63
Chương 63: Giận dữ vì lam nhan (3)
64
Chương 64: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (1)
65
Chương 65: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm(2)
66
Chương 66: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (3)
67
Chương 67: Mở đầu
68
Chương 68: Người thứ ba trong năm trăm năm (bắt trùng)
69
Chương 69: Ma hậu
70
Chương 70: Đám cưới của Ma Tôn
71
Chương 71: Vô hận thiên
72
Chương 72: Nữ đế của Ma tộc
73
Chương 73: Còn vương ý nghĩ cũ, thương lấy người trước mắt
74
Chương 74: Người yêu nửa tháng (thượng)
75
Chương 75: Người yêu nửa tháng (trung)
76
Chương 76: Người yêu nửa tháng (hạ)
77
Chương 77: Ý tưởng tồi
78
Chương 78: Kẻ thắng làm tiên, kẻ bại làm ma
79
Chương 79: Tương tư gang tấc, hồn mộng thiên nhai
80
Chương 80: Tiền truyện: ANH HÙNG CHẾT TRẺ 1
81
Chương 81: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 2
82
Chương 82: Anh hùng chết trẻ 3
83
Chương 83: Anh hùng chết trẻ 4
84
Chương 84: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 5
85
Chương 85: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 6
86
Chương 86: Cấm chó và Thanh Dương Tử bước vào
87
Chương 87: Cứ yêu đi
88
Chương 88: Chương kết
89
Chương 89: Ngoại truyện
90
Chương 90: Phiên ngoại 2: Cần hài hòa! Cần tình yêu!