Chương 21: Tôi không muốn bị gọi là Tiểu Hắc

Trở lại Yêu Vương điện, bầy yêu uống rượu cho đỡ sợ, đã lâu lắm rồi
không có chuyện gì trực tiếp làm kinh động tâm hồn nhỏ bé của bọn hắn
như vậy. Yêu vương ngồi ở trên cao, gương mặt giấu sau mặt nạ, giọng nói nghe không ra cảm xúc: “Tội khi quân, phải xử thế nào?”
Cọng cỏ nào đó quỳ dưới đại điện, rối loạn cắn móng tay một cách rất
vô tội: “Hu —— Tôi không biết phấn mắt của ma ma lại kém chất lượng như
vậy a. . . Hu —— ”

Xà Quân đang muốn mở miệng, một đạo sĩ bên cạnh đột nhiên lên tiếng:
“Yêu vương, bần đạo thấy yêu nghiệt này khá giống với Thất Diệp Linh Chi đã đào tẩu khỏi Huyền Tự Cảnh, yêu nghiệt này sát hại đại đệ tử Vô Trần của Huyền Tự Cảnh, lại đả thương chủ mẫu của chúng ta, việc này không
phải nhỏ. Thỉnh vương cho phép bần đạo dẫn người về Huyền Tự Cảnh, để
Mộc tông chủ xử lý.”

Không biết là do lạnh lẽo hay do cái gì, cả người Mỗ Thảo co rúm lại, nhìn Xà Quân cầu cứu.

Xà Quân nhíu mày, Yêu vương ngồi ở trên cất tiếng cười âm trầm, rời khỏi ghế, ôm Thất Diệp đang quỳ rạp trên đất lên, giọng nói cũng rét lạnh
tận xương như mặt nạ kia: “Ái phi, về sau không thể đùa giỡn như vậy.”

Đầu óc Mỗ Thảo chậm chạp, hồi lâu vẫn không phản ứng kịp. Quay đầu
nhìn Xà Quân, ánh mắt của Xà Quân cực kỳ rõ ràng: không muốn chết, trước hết hãy đồng ý.

Mỗ Thảo không hề gì, đồng ý dựa sát vào. Nhưng đồng ý rồi liền ngồi
trên đùi hắn sao. . . Vì thế, Yêu vương lạnh lùng oai phong tiếp tục
ngồi trên tòa cao, mặc cho linh chi kia ngồi trong lòng hắn xoay loạn. = =

Đạo sĩ trên điện không mở miệng nữa, người thông minh đều hiểu ý tứ của Yêu vương.

Thọ yến tan, chúng thần dần dần lui ra. Mỗ Thảo vùng vẫy bò ra khỏi
ngực Yêu Vương, ngã xuống đất. Áo choàng của hắn không biết là loại gì
mà rộng rãi như vậy.

“Oa~” Cô vừa vuốt chỗ ngã đau, vừa gào khóc, giọng nói Yêu vương lại
khôi phục sự lạnh lùng ban đầu: “Về sau, ngươi gọi là Tiểu Hắc.”

Tất cả mọi người trong đại điện đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô,
đương nhiên cô cũng biết bản thân bây giờ “đẹp” như thế nào, nếu liếc
mắt nhìn một cái, ai cũng tưởng là một yêu tinh quạ đen, không ngờ lại
vô cùng vô cùng đen như thế này. = =

Nhưng cho dù là một yêu tinh quạ đen. . . . Tối thiểu nhất cũng có
thẩm mỹ và tôn nghiêm nha. . . . Mỗ Thảo nước mắt như mưa bão: “Oa ——
Xà Quân, tôi không muốn bị gọi là Tiểu Hắc ——————”

Ánh mắt Xà Quân cũng rất kỳ quái, nhìn Yêu vương đã đi xa, bộ dáng có vẻ đăm chiêu.

Mỗ Thảo chết cũng không chịu ở lại Hoàng Tuyền mộng cảnh, khụ, cung
điện Yêu vương, gọi là Hoàng Tuyền mộng cảnh. Nhưng sự thật chứng minh,
dù cô có ngang ngược nhưng cũng không ngang ngược được với Xà Quân, thái độ của Xà Quân cực kỳ kiên quyết: “Nàng nhất định phải ở lại đây.” Mỗ
Thảo vùng vẫy giãy chết: “Tại sao?”

“Tại vì. . . . Hắn đặt tên cho nàng.”

Mỗ Thảo chán nản, cuối cùng trở lại vấn đề chính: “Bởi vì cái tên dở
tệ kia? Tôi không muốn bị gọi là Tiểu Hắc, tôi không muốn bị gọi là Tiểu Hắc, oa hu hu ——————”

Mặc cho cô ầm ĩ như thế nào, cuối cùng vẫn phải ở lại. Mấy nha hoàn
ấn chặt cô vào thùng nước để tẩy đen, cuối cùng có thể miễn cưỡng gặp
người.

Vài người hợp lực ném cô vào tẩm cung của Yêu vương, lúc đó, Yêu
vương đang ngồi bên bàn uống rượu. Thất Diệp cũng thường xuyên thấy Xà
Quân uống rượu, nhưng người kia là nhấp từng ngụm từng ngụm, không giống hắn, một bình lại một bình.

Trên áo của hắn có thêu hoa văn cầu kỳ, dưới dạ minh châu lóe ra ánh
rực rỡ. Mặt nạ vàng trong ánh sáng tối tăm có vẻ cực kỳ quỷ dị. Lúc này
Mỗ Thảo cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi, cô không biết đó là sự uy hiếp
trời sinh của Yêu Vương, chỉ đứng dán vào cửa, không dám tiến lên.

Yêu vương uống tới bình thứ chín, cuối cùng quay đầu nhìn cô, giọng
nói trầm trầm: “Lại đây.” Là ngữ khí ra lệnh đế vương thường dùng.

Mỗ Thảo cảnh giác nhìn hắn: “Không qua.” = =

Yêu vương thấy thế ngớ ra một hồi, chắc là chưa từng có con yêu nào trả lời với hắn như vậy.

“Lại đây.”

“Không lại.”

“Tới đây!!”

“Không tới.”

Ba lần như vậy, cuối cùng tính nhẫn nại không nhiều lắm của Yêu vương hết sạch, Thất Diệp chỉ thấy bóng đen trước mắt chợt lóe, chớp nhoáng
đã ngồi trên đùi hắn, cô sợ cũng sợ rồi, lại bớt chút thời gian nghĩ:
Yêu vương này sao động một tí là thích người ta ngồi trên đùi hắn.= =

Tấm mặt nạ kia từ trên cao nhìn xuống đánh giá cô, thở ra hơi thở
mang theo mùi rượu nồng nặc trên mặt cô. Bàn tay cứng rắn dùng lực như
móng sắt ấn chặt vai cô, mắt như băng lạnh, thăm dò suy nghĩ trong lòng
cô, hắn mở miệng, cũng mang theo mùi rượu nồng nặc: “Ai phái ngươi tới?”

Mặc dù Mỗ Thảo cào không tới, nhưng cô đang tức giận: “Ngươi buông ra đã, buông ra ta sẽ nói cho ngươi biết.” Mặt nạ chăm chú nhìn cô một
lúc, vừa buông tay, lần này cô phản ứng nhanh, lập tức rời khỏi lòng
hắn. Vừa đứng vững trên mặt đất, vội vàng chỉnh lại áo quần xộc xệch.

Mấy nha đầu kia không biết mặc quần áo kiểu gì cho cô, bên phải để trần, giống như vũ y A Tam Ấn Độ.

Yêu vương mặt nạ chú ý nhất cử nhất động của cô, sau một lúc lâu, hỏi lại: “Ai phái ngươi tới?” Không biết có phải cảm giác sai hay không,
giọng nói không nghiêm khắc như lúc nãy.

Mỗ Thảo dè dặt nhìn qua, dè dặt thuyết minh giai đoạn làm A Tam Ấn Độ, càng thêm dè dặt cùng với Yêu vương mắt to nhìn mắt nhỏ.

Móng sắt kia lần thứ hai xách cô lên, câu cứu mạng của cô còn chưa ra khỏi miệng, đã bị quăng trên giường “phạch” một cái. Đầu váng mắt hoa,
một bóng đen cao lớn đã đè lên. Đầu óc của cô luôn trong trạng thái
không đủ dùng, nhưng móng sắt kia xé mở vạt áo của cô, lúc mặt nạ lạnh
lẽo chạm vào vết thương chưa lành trên người cô, cô đột nhiên thét chói
tai.

Người trong cung Yêu vương trong một ngày ngắn ngủn liên tục chịu hai lần kinh hãi từ trước đến nay chưa hề có! !

Lúc móng sắt che miệng cô, một tay khác theo bản năng móc móc lỗ tai. . . .

Giữ cô một đêm không ngủ, lúc trời sáng, cung nữ tiến vào hầu hạ cô
rửa mặt, cổ họng cô khàn khàn, tất cả mọi người tưởng rằng Yêu vương
làm, thật ra Yêu vương vô tội biết bao, đó chỉ là do tối hôm qua cô gào
khóc.

Kẻ điên (tay trái cầm cờ vàng chữ H, tay phải cầm cờ hồng chữ SM, phất cờ hò reo): Yêu vương cố lên, Yêu vương cố lên. . . .

Chapter
1 Chương 1: Tiết tử
2 Chương 2: Tà đạo ôi tà đạo!
3 Chương 3: Quyến rũ
4 Chương 4: Dụ dỗ
5 Chương 5: Dạy dỗ
6 Chương 6: Dạy dỗ (2)
7 Chương 7: Ác mộng bắt đầu
8 Chương 8: Đấu pháp
9 Chương 9: Mộc phi huyền
10 Chương 10: Xiên cọc đem ra ngoài chôn ngay, chôn ngay, chôn ngay
11 Chương 11: Ta với cô ấy . . . . .
12 Chương 12: Ta là của người đàn ông đầu tiên của ngươi
13 Chương 13: Tông chủ bắt học thuộc lòng, tôi không thuộc
14 Chương 14: Yêu hận tình thù
15 Chương 15: Luyện yêu thành đan
16 Chương 16: Làm sao để giết nó? Là một vấn đề…
17 Chương 17: Yêu nghiệt trong đạo quán
18 Chương 18: Tôi không giết đại sư huynh
19 Chương 19: Không nên hận, nên quên
20 Chương 20: Thịnh yến kinh hồn
21 Chương 21: Tôi không muốn bị gọi là Tiểu Hắc
22 Chương 22: Không muốn rửa mặt
23 Chương 23: Người chơi cờ dở
24 Chương 24: Phiên ngoại nhỏ: Câu chuyện trắc trở của Hắc Phi
25 Chương 25: Nữ nhân của Yêu Vương
26 Chương 26: Yêu
27 Chương 27: Khuôn mặt của Yêu vương
28 Chương 28: Tên xấu dễ nuôi
29 Chương 29: Âm thầm giao dịch
30 Chương 30: Sự tích về Chu U vương
31 Chương 31: Rất im lặng
32 Chương 32: Giảo khôi
33 Chương 33: Cấm địa trong cung Yêu Vương
34 Chương 34: Ta là thích khách, ta là lạt khách
35 Chương 35: Đại trượng phu đã ra tay là không hối hận
36 Chương 36: Ta vốn không chê thế nhân, nhưng thế nhân lại không nhận ta
37 Chương 37: Nếu có mắt mà không tròng, vậy để mắt có lợi ích gì?
38 Chương 38: Thanh Dương Tử xin thuốc 1
39 Chương 39: Thanh Dương Tử xin thuốc 2
40 Chương 40: Thượng tiên Bích Lạc
41 Chương 41: Nhật xuyên cương phản
42 Chương 42: Bbq tiền giới
43 Chương 43: Ánh trăng thuần khiết nhất
44 Chương 44: Xà quân bị trêu ghẹo
45 Chương 45: Mộ lệ vô quyết
46 Chương 46: Đạo chủ “trong sáng”
47 Chương 47: Tin tình cảm bất chính của đạo chủ
48 Chương 48: Bán mình xin cơm
49 Chương 49: Số đào hoa hay kiếp đào hoa?
50 Chương 50: Không phải giận lây chúng ta, mà là giận lây cậu!
51 Chương 51: Mộng đẹp
52 Chương 52: Năm trăm năm đầu tiên
53 Chương 53: Các bạn hữu lại hiểu biết thêm về bần đạo một chút
54 Chương 54: Nước mắt của rắn
55 Chương 55: Thanh Dương Tử, cứu tôi đi
56 Chương 56: Chịu khổ đùa giỡn Tâm Ma
57 Chương 57: Thú yêu đương
58 Chương 58: Ước định
59 Chương 59: Nhân gian có nơi nào là đào nguyên
60 Chương 60: Thi thể nữ bị trộm
61 Chương 61: Giận dữ vì lam nhan (1)
62 Chương 62: Giận dữ vì lam nhan (2)
63 Chương 63: Giận dữ vì lam nhan (3)
64 Chương 64: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (1)
65 Chương 65: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm(2)
66 Chương 66: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (3)
67 Chương 67: Mở đầu
68 Chương 68: Người thứ ba trong năm trăm năm (bắt trùng)
69 Chương 69: Ma hậu
70 Chương 70: Đám cưới của Ma Tôn
71 Chương 71: Vô hận thiên
72 Chương 72: Nữ đế của Ma tộc
73 Chương 73: Còn vương ý nghĩ cũ, thương lấy người trước mắt
74 Chương 74: Người yêu nửa tháng (thượng)
75 Chương 75: Người yêu nửa tháng (trung)
76 Chương 76: Người yêu nửa tháng (hạ)
77 Chương 77: Ý tưởng tồi
78 Chương 78: Kẻ thắng làm tiên, kẻ bại làm ma
79 Chương 79: Tương tư gang tấc, hồn mộng thiên nhai
80 Chương 80: Tiền truyện: ANH HÙNG CHẾT TRẺ 1
81 Chương 81: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 2
82 Chương 82: Anh hùng chết trẻ 3
83 Chương 83: Anh hùng chết trẻ 4
84 Chương 84: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 5
85 Chương 85: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 6
86 Chương 86: Cấm chó và Thanh Dương Tử bước vào
87 Chương 87: Cứ yêu đi
88 Chương 88: Chương kết
89 Chương 89: Ngoại truyện
90 Chương 90: Phiên ngoại 2: Cần hài hòa! Cần tình yêu!
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Tiết tử
2
Chương 2: Tà đạo ôi tà đạo!
3
Chương 3: Quyến rũ
4
Chương 4: Dụ dỗ
5
Chương 5: Dạy dỗ
6
Chương 6: Dạy dỗ (2)
7
Chương 7: Ác mộng bắt đầu
8
Chương 8: Đấu pháp
9
Chương 9: Mộc phi huyền
10
Chương 10: Xiên cọc đem ra ngoài chôn ngay, chôn ngay, chôn ngay
11
Chương 11: Ta với cô ấy . . . . .
12
Chương 12: Ta là của người đàn ông đầu tiên của ngươi
13
Chương 13: Tông chủ bắt học thuộc lòng, tôi không thuộc
14
Chương 14: Yêu hận tình thù
15
Chương 15: Luyện yêu thành đan
16
Chương 16: Làm sao để giết nó? Là một vấn đề…
17
Chương 17: Yêu nghiệt trong đạo quán
18
Chương 18: Tôi không giết đại sư huynh
19
Chương 19: Không nên hận, nên quên
20
Chương 20: Thịnh yến kinh hồn
21
Chương 21: Tôi không muốn bị gọi là Tiểu Hắc
22
Chương 22: Không muốn rửa mặt
23
Chương 23: Người chơi cờ dở
24
Chương 24: Phiên ngoại nhỏ: Câu chuyện trắc trở của Hắc Phi
25
Chương 25: Nữ nhân của Yêu Vương
26
Chương 26: Yêu
27
Chương 27: Khuôn mặt của Yêu vương
28
Chương 28: Tên xấu dễ nuôi
29
Chương 29: Âm thầm giao dịch
30
Chương 30: Sự tích về Chu U vương
31
Chương 31: Rất im lặng
32
Chương 32: Giảo khôi
33
Chương 33: Cấm địa trong cung Yêu Vương
34
Chương 34: Ta là thích khách, ta là lạt khách
35
Chương 35: Đại trượng phu đã ra tay là không hối hận
36
Chương 36: Ta vốn không chê thế nhân, nhưng thế nhân lại không nhận ta
37
Chương 37: Nếu có mắt mà không tròng, vậy để mắt có lợi ích gì?
38
Chương 38: Thanh Dương Tử xin thuốc 1
39
Chương 39: Thanh Dương Tử xin thuốc 2
40
Chương 40: Thượng tiên Bích Lạc
41
Chương 41: Nhật xuyên cương phản
42
Chương 42: Bbq tiền giới
43
Chương 43: Ánh trăng thuần khiết nhất
44
Chương 44: Xà quân bị trêu ghẹo
45
Chương 45: Mộ lệ vô quyết
46
Chương 46: Đạo chủ “trong sáng”
47
Chương 47: Tin tình cảm bất chính của đạo chủ
48
Chương 48: Bán mình xin cơm
49
Chương 49: Số đào hoa hay kiếp đào hoa?
50
Chương 50: Không phải giận lây chúng ta, mà là giận lây cậu!
51
Chương 51: Mộng đẹp
52
Chương 52: Năm trăm năm đầu tiên
53
Chương 53: Các bạn hữu lại hiểu biết thêm về bần đạo một chút
54
Chương 54: Nước mắt của rắn
55
Chương 55: Thanh Dương Tử, cứu tôi đi
56
Chương 56: Chịu khổ đùa giỡn Tâm Ma
57
Chương 57: Thú yêu đương
58
Chương 58: Ước định
59
Chương 59: Nhân gian có nơi nào là đào nguyên
60
Chương 60: Thi thể nữ bị trộm
61
Chương 61: Giận dữ vì lam nhan (1)
62
Chương 62: Giận dữ vì lam nhan (2)
63
Chương 63: Giận dữ vì lam nhan (3)
64
Chương 64: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (1)
65
Chương 65: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm(2)
66
Chương 66: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (3)
67
Chương 67: Mở đầu
68
Chương 68: Người thứ ba trong năm trăm năm (bắt trùng)
69
Chương 69: Ma hậu
70
Chương 70: Đám cưới của Ma Tôn
71
Chương 71: Vô hận thiên
72
Chương 72: Nữ đế của Ma tộc
73
Chương 73: Còn vương ý nghĩ cũ, thương lấy người trước mắt
74
Chương 74: Người yêu nửa tháng (thượng)
75
Chương 75: Người yêu nửa tháng (trung)
76
Chương 76: Người yêu nửa tháng (hạ)
77
Chương 77: Ý tưởng tồi
78
Chương 78: Kẻ thắng làm tiên, kẻ bại làm ma
79
Chương 79: Tương tư gang tấc, hồn mộng thiên nhai
80
Chương 80: Tiền truyện: ANH HÙNG CHẾT TRẺ 1
81
Chương 81: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 2
82
Chương 82: Anh hùng chết trẻ 3
83
Chương 83: Anh hùng chết trẻ 4
84
Chương 84: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 5
85
Chương 85: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 6
86
Chương 86: Cấm chó và Thanh Dương Tử bước vào
87
Chương 87: Cứ yêu đi
88
Chương 88: Chương kết
89
Chương 89: Ngoại truyện
90
Chương 90: Phiên ngoại 2: Cần hài hòa! Cần tình yêu!