Chương 18: Tôi không giết đại sư huynh

“Không” Mỗ Thảo rúc vào đám cỏ dại, giọng nói rất khàn, nhưng vẫn cố
chấp: “Chờ thương thế của tôi tốt lên, tôi đi tìm Mộc tông chủ.”
Thanh Dương Tử lại thở dài, hắn thở dài liền có vẻ riêng biệt của thế ngoại cao nhân: “Vô dụng thôi, ta dẫn ngươi đi tìm Xà Quân.”

Linh chi trong đống cỏ cố chấp chẳng khác gì con lừa: “Chờ thương thế của tôi tốt lên, tôi đi tìm Mộc tông chủ.”

Người của Huyền Tự Cảnh tìm kiếm khắp nơi, không ngờ lúc này Thất Diệp Linh Chi học khôn, một đám đạo sĩ vẫn không tìm được.

Tô Yên bị thương vô cùng nghiêm trọng, ngực thiếu chút nữa bị đâm
xuyên, nếu không phải động tác của ả rất nhanh, thì đã sớm không có sức
mà kêu. Mộc Phi Huyền dùng tất cả các mối quan hệ, có thể tìm được tiên
thuật sư nào thì đều tìm. Mặt mũi của tông chủ Huyền Tự Cảnh là phải nể, vì vậy đại phu đến xem mấy lần, cuối cùng, thương thế của ả cũng dần
dần giảm bớt.

Phái ra một đám người, một đám người trở về, bóng dáng của linh chi
tùy tiện cẩu thả đó cũng không ai nhìn thấy. Mộc Phi Huyền đau đầu, xoa
xoa thái dương, thấy mạch tượng của Tô Yên ổn định, chậm rãi ra khỏi
Phồn Âm các.

Lúc Thất Diệp từ mái tường nhảy vào, gặp Cừu Nguyệt, nàng ta đang sửa sang lại Khảm Thủy các, vừa ngẩng đầu thấy người trước mặt, có phần
không phản ứng kịp, hồi lâu mới cau mày nói: “Đi thì cũng đi rồi, cô
quay lại làm gì!”

“Cừu Nguyệt phu nhân, Mộc tông chủ ở đâu?”

“Mộc tông chủ? Cô điên rồi? Đi mau đi!”

“Tôi không muốn,” thương thế của cô còn chưa tốt hơn, toàn thân không có chỗ nào đẹp mắt: “Tôi không giết đại sư huynh, tôi. . . .”

“Đừng nói nhảm, đi mau. . . .”

Một giọng nói âm trầm ngăn lại động tác của Cừu Nguyệt: “Đi đâu?”

Hai người đồng loạt quay qua, thấy Mộc Phi Huyền toàn thân áo trắng,
đứng trước cánh cửa cao lớn vững chãi. Mấy tháng không gặp, sắc mặt của
hắn có vài phần mỏi mệt, nhưng càng làm tăng uy nghiêm của một tông chủ, ánh mắt hắn chỉ hơi hơi đảo qua Cừu Nguyệt, Cừu Nguyệt liền cúi đầu
không dám nhìn thẳng hắn.

“Mộc. . . ..” Thất Diệp nhất thời không biết xưng hô với hắn như thế
nào, trong mắt hắn đã không còn sự dịu dàng ngày hắn đi, chỉ còn lại sự
thản nhiên của một tông chủ. Nhưng cô vẫn lấy dũng khí, muốn nói hết lời “Tôi không giết đại sư huynh, tôi. . . .”

“Vô Huy, dẫn người xuống, giam ở hồ Thúc Yêu.” Hắn cụp mắt xuống
không nhìn cô, gằn từng chữ một, vô cùng rõ ràng. Mấy đạo sĩ đi lên chế
trụ cô rất dễ dàng, cô giương nanh múa vuốt, vùng vẫy: “Mộc tông chủ.”

Mộc Phi Huyền cuối cùng ngẩng đầu, nhưng mãi đến khi cô rời khỏi tầm mắt của hắn, cũng không nói thêm câu nào.

Hồ Thúc Yêu rất sâu, khí rét thấu xương từ trong tản ra, lấn át nhiệt độ cơ thể. Thương thế của Thất Diệp vốn chưa khỏi hẳn, tiếp xúc với
nước liền run, nhưng trôi qua mấy ngày, cũng dần dần thành thói quen.

“Cừu Nguyệt phu nhân, tông chủ đã dặn không cho bất cứ ai vào.”

“Ta cũng là bất cứ ai sao?”

“Việc này. . . . .”

“Tránh ra.”

“Vâng.”

Lúc Cừu Nguyệt đi vào cũng phải hoảng hồn, khí lạnh của hồ Thúc Yêu
vốn nặng, cô bị trói trên vách tường, gương mặt tái nhợt như tuyết. Cừu
Nguyệt thử truyền vào chút linh lực, không ngờ trong cơ thể cô lập tức
có một nguồn lực lượng bí ẩn chống lại mạnh mẽ, thiếu chút nữa phản
ngược lại mình. Cừu Nguyệt vội vã rút tay về, nhíu mày, nàng biết yêu
quái tu tiên đáng sợ nhất là trong lòng có oán hận, một khi trong lòng
có oán khí, nói không chừng sẽ không thể tu thành chính quả, mà lầm
đường thành ma.

“Lại đây ăn một chút.” Nàng ta gọi người đã mê man không biết bao lâu tỉnh dậy, ánh mắt của Thất Diệp giống như bị đông cứng, có phần trì
độn. Nàng ta đem vài thứ đút vào trong miệng cô, giọng nói rất dịu dàng: “Thất Diệp ngoan, ta tìm một cơ hội cho cô lặng lẽ rời khỏi chỗ này, đi tới đâu cũng được, đừng trở về nữa.” Nàng ta đè thấp giọng nói: “Cũng
đừng để người Huyền Tự Cảnh bắt được.”

“Tại sao tôi phải đi?” Thất Diệp ngẩng đầu: “Đại sư huynh không phải do tôi giết, sư nương, nàng. . . .”

Cừu Nguyệt biến sắc, ngắt lời cô: “Được được, nghe lời. Buổi tối ta. . . . .”

“Không cần, tôi không đi.”

“Thất Diệp!”

“Tôi không làm chuyện gì sai, tại sao tôi phải đi?”

Cừu Nguyệt chỉ thở dài, nàng không có cách nào nói cho một đứa trẻ
vừa bước vào đời biết được cái gì là trắng, cái gì là đen. Đúng sai
trên thế giới này, dù sao cũng không rõ ràng như một cộng một bằng hai.

Thất Diệp ăn đồ từ tay nàng, khóe miệng của cô vẫn mang theo quật
cường gần như cố chấp: “Thi thể của đại sư huynh vẫn còn, tu vi của tông chủ cao như vậy, nhất định có thể từ trong đầu hắn đọc được tàn ảnh
trước khi chết, chỉ cần hắn đi tìm, nhất định có thể tìm được chân
tướng.”

Cừu Nguyệt buông tay cô ra, thu dọn đồ đạc xoay người bước ra ngoài,
nếu như tìm, nhất định có thể tìm được, nhưng nếu hắn không tìm?

Đêm khuya, một đôi tay ấm áp mờ ám khoát trên eo, dấu môi mềm mại ấn
trên trán, Thất Diệp mở to mắt, chỉ thấy một bóng dáng màu trắng trước
mặt, nhưng cô biết là ai. Cái ôm và nụ hôn này, đều đã quá quen thuộc.

Ánh sáng như vậy, cô không nhìn thấy rõ vẻ mặt của hắn, chỉ cảm thấy
nước ở bốn phía rút đi, sau cơn lạnh lẽo, đột nhiên ấm áp, môi của hắn
có chút nóng lên. Thất Diệp theo bản năng rúc vào trong lòng hắn, hưởng
thụ ấm áp bên trong.

“Mộc. . . .” Nụ hôn của Mộc Phi Huyền đặt trên bờ môi cô, ngăn cản
lời của cô, ôm như vậy, thật lâu thật lâu sau, hắn đứng dậy rời đi.

“Mộc Phi Huyền. . . .” Cô nhìn bóng trắng kia, trong bóng đêm, bước chân hắn ngừng lại.

“Mộc Phi Huyền, ngài yêu tôi, đúng không?” Ấm áp còn lại trên người
chưa mất đi, cô ở trong hồ nước đang trở nên lạnh lẽo dần mà hỏi, Mộc
Phi Huyền đứng đó một lúc lâu, cuối cùng rời đi.

Chapter
1 Chương 1: Tiết tử
2 Chương 2: Tà đạo ôi tà đạo!
3 Chương 3: Quyến rũ
4 Chương 4: Dụ dỗ
5 Chương 5: Dạy dỗ
6 Chương 6: Dạy dỗ (2)
7 Chương 7: Ác mộng bắt đầu
8 Chương 8: Đấu pháp
9 Chương 9: Mộc phi huyền
10 Chương 10: Xiên cọc đem ra ngoài chôn ngay, chôn ngay, chôn ngay
11 Chương 11: Ta với cô ấy . . . . .
12 Chương 12: Ta là của người đàn ông đầu tiên của ngươi
13 Chương 13: Tông chủ bắt học thuộc lòng, tôi không thuộc
14 Chương 14: Yêu hận tình thù
15 Chương 15: Luyện yêu thành đan
16 Chương 16: Làm sao để giết nó? Là một vấn đề…
17 Chương 17: Yêu nghiệt trong đạo quán
18 Chương 18: Tôi không giết đại sư huynh
19 Chương 19: Không nên hận, nên quên
20 Chương 20: Thịnh yến kinh hồn
21 Chương 21: Tôi không muốn bị gọi là Tiểu Hắc
22 Chương 22: Không muốn rửa mặt
23 Chương 23: Người chơi cờ dở
24 Chương 24: Phiên ngoại nhỏ: Câu chuyện trắc trở của Hắc Phi
25 Chương 25: Nữ nhân của Yêu Vương
26 Chương 26: Yêu
27 Chương 27: Khuôn mặt của Yêu vương
28 Chương 28: Tên xấu dễ nuôi
29 Chương 29: Âm thầm giao dịch
30 Chương 30: Sự tích về Chu U vương
31 Chương 31: Rất im lặng
32 Chương 32: Giảo khôi
33 Chương 33: Cấm địa trong cung Yêu Vương
34 Chương 34: Ta là thích khách, ta là lạt khách
35 Chương 35: Đại trượng phu đã ra tay là không hối hận
36 Chương 36: Ta vốn không chê thế nhân, nhưng thế nhân lại không nhận ta
37 Chương 37: Nếu có mắt mà không tròng, vậy để mắt có lợi ích gì?
38 Chương 38: Thanh Dương Tử xin thuốc 1
39 Chương 39: Thanh Dương Tử xin thuốc 2
40 Chương 40: Thượng tiên Bích Lạc
41 Chương 41: Nhật xuyên cương phản
42 Chương 42: Bbq tiền giới
43 Chương 43: Ánh trăng thuần khiết nhất
44 Chương 44: Xà quân bị trêu ghẹo
45 Chương 45: Mộ lệ vô quyết
46 Chương 46: Đạo chủ “trong sáng”
47 Chương 47: Tin tình cảm bất chính của đạo chủ
48 Chương 48: Bán mình xin cơm
49 Chương 49: Số đào hoa hay kiếp đào hoa?
50 Chương 50: Không phải giận lây chúng ta, mà là giận lây cậu!
51 Chương 51: Mộng đẹp
52 Chương 52: Năm trăm năm đầu tiên
53 Chương 53: Các bạn hữu lại hiểu biết thêm về bần đạo một chút
54 Chương 54: Nước mắt của rắn
55 Chương 55: Thanh Dương Tử, cứu tôi đi
56 Chương 56: Chịu khổ đùa giỡn Tâm Ma
57 Chương 57: Thú yêu đương
58 Chương 58: Ước định
59 Chương 59: Nhân gian có nơi nào là đào nguyên
60 Chương 60: Thi thể nữ bị trộm
61 Chương 61: Giận dữ vì lam nhan (1)
62 Chương 62: Giận dữ vì lam nhan (2)
63 Chương 63: Giận dữ vì lam nhan (3)
64 Chương 64: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (1)
65 Chương 65: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm(2)
66 Chương 66: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (3)
67 Chương 67: Mở đầu
68 Chương 68: Người thứ ba trong năm trăm năm (bắt trùng)
69 Chương 69: Ma hậu
70 Chương 70: Đám cưới của Ma Tôn
71 Chương 71: Vô hận thiên
72 Chương 72: Nữ đế của Ma tộc
73 Chương 73: Còn vương ý nghĩ cũ, thương lấy người trước mắt
74 Chương 74: Người yêu nửa tháng (thượng)
75 Chương 75: Người yêu nửa tháng (trung)
76 Chương 76: Người yêu nửa tháng (hạ)
77 Chương 77: Ý tưởng tồi
78 Chương 78: Kẻ thắng làm tiên, kẻ bại làm ma
79 Chương 79: Tương tư gang tấc, hồn mộng thiên nhai
80 Chương 80: Tiền truyện: ANH HÙNG CHẾT TRẺ 1
81 Chương 81: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 2
82 Chương 82: Anh hùng chết trẻ 3
83 Chương 83: Anh hùng chết trẻ 4
84 Chương 84: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 5
85 Chương 85: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 6
86 Chương 86: Cấm chó và Thanh Dương Tử bước vào
87 Chương 87: Cứ yêu đi
88 Chương 88: Chương kết
89 Chương 89: Ngoại truyện
90 Chương 90: Phiên ngoại 2: Cần hài hòa! Cần tình yêu!
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Tiết tử
2
Chương 2: Tà đạo ôi tà đạo!
3
Chương 3: Quyến rũ
4
Chương 4: Dụ dỗ
5
Chương 5: Dạy dỗ
6
Chương 6: Dạy dỗ (2)
7
Chương 7: Ác mộng bắt đầu
8
Chương 8: Đấu pháp
9
Chương 9: Mộc phi huyền
10
Chương 10: Xiên cọc đem ra ngoài chôn ngay, chôn ngay, chôn ngay
11
Chương 11: Ta với cô ấy . . . . .
12
Chương 12: Ta là của người đàn ông đầu tiên của ngươi
13
Chương 13: Tông chủ bắt học thuộc lòng, tôi không thuộc
14
Chương 14: Yêu hận tình thù
15
Chương 15: Luyện yêu thành đan
16
Chương 16: Làm sao để giết nó? Là một vấn đề…
17
Chương 17: Yêu nghiệt trong đạo quán
18
Chương 18: Tôi không giết đại sư huynh
19
Chương 19: Không nên hận, nên quên
20
Chương 20: Thịnh yến kinh hồn
21
Chương 21: Tôi không muốn bị gọi là Tiểu Hắc
22
Chương 22: Không muốn rửa mặt
23
Chương 23: Người chơi cờ dở
24
Chương 24: Phiên ngoại nhỏ: Câu chuyện trắc trở của Hắc Phi
25
Chương 25: Nữ nhân của Yêu Vương
26
Chương 26: Yêu
27
Chương 27: Khuôn mặt của Yêu vương
28
Chương 28: Tên xấu dễ nuôi
29
Chương 29: Âm thầm giao dịch
30
Chương 30: Sự tích về Chu U vương
31
Chương 31: Rất im lặng
32
Chương 32: Giảo khôi
33
Chương 33: Cấm địa trong cung Yêu Vương
34
Chương 34: Ta là thích khách, ta là lạt khách
35
Chương 35: Đại trượng phu đã ra tay là không hối hận
36
Chương 36: Ta vốn không chê thế nhân, nhưng thế nhân lại không nhận ta
37
Chương 37: Nếu có mắt mà không tròng, vậy để mắt có lợi ích gì?
38
Chương 38: Thanh Dương Tử xin thuốc 1
39
Chương 39: Thanh Dương Tử xin thuốc 2
40
Chương 40: Thượng tiên Bích Lạc
41
Chương 41: Nhật xuyên cương phản
42
Chương 42: Bbq tiền giới
43
Chương 43: Ánh trăng thuần khiết nhất
44
Chương 44: Xà quân bị trêu ghẹo
45
Chương 45: Mộ lệ vô quyết
46
Chương 46: Đạo chủ “trong sáng”
47
Chương 47: Tin tình cảm bất chính của đạo chủ
48
Chương 48: Bán mình xin cơm
49
Chương 49: Số đào hoa hay kiếp đào hoa?
50
Chương 50: Không phải giận lây chúng ta, mà là giận lây cậu!
51
Chương 51: Mộng đẹp
52
Chương 52: Năm trăm năm đầu tiên
53
Chương 53: Các bạn hữu lại hiểu biết thêm về bần đạo một chút
54
Chương 54: Nước mắt của rắn
55
Chương 55: Thanh Dương Tử, cứu tôi đi
56
Chương 56: Chịu khổ đùa giỡn Tâm Ma
57
Chương 57: Thú yêu đương
58
Chương 58: Ước định
59
Chương 59: Nhân gian có nơi nào là đào nguyên
60
Chương 60: Thi thể nữ bị trộm
61
Chương 61: Giận dữ vì lam nhan (1)
62
Chương 62: Giận dữ vì lam nhan (2)
63
Chương 63: Giận dữ vì lam nhan (3)
64
Chương 64: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (1)
65
Chương 65: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm(2)
66
Chương 66: Phù hoa đều tan mất, giữa giấc mộng ngàn năm (3)
67
Chương 67: Mở đầu
68
Chương 68: Người thứ ba trong năm trăm năm (bắt trùng)
69
Chương 69: Ma hậu
70
Chương 70: Đám cưới của Ma Tôn
71
Chương 71: Vô hận thiên
72
Chương 72: Nữ đế của Ma tộc
73
Chương 73: Còn vương ý nghĩ cũ, thương lấy người trước mắt
74
Chương 74: Người yêu nửa tháng (thượng)
75
Chương 75: Người yêu nửa tháng (trung)
76
Chương 76: Người yêu nửa tháng (hạ)
77
Chương 77: Ý tưởng tồi
78
Chương 78: Kẻ thắng làm tiên, kẻ bại làm ma
79
Chương 79: Tương tư gang tấc, hồn mộng thiên nhai
80
Chương 80: Tiền truyện: ANH HÙNG CHẾT TRẺ 1
81
Chương 81: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 2
82
Chương 82: Anh hùng chết trẻ 3
83
Chương 83: Anh hùng chết trẻ 4
84
Chương 84: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 5
85
Chương 85: Tiền truyện: anh hùng chết trẻ 6
86
Chương 86: Cấm chó và Thanh Dương Tử bước vào
87
Chương 87: Cứ yêu đi
88
Chương 88: Chương kết
89
Chương 89: Ngoại truyện
90
Chương 90: Phiên ngoại 2: Cần hài hòa! Cần tình yêu!