Chương 252: Tới bến

Thế nào tự dưng lòi ra một đống lớn dám công khai chửi mắng Hoàng Gia thế này? Trải qua giây phút ngẩn ngơ ngỡ ngàng, thanh niên tóc xoăn tròng mắt liền hằn lên tia máu đỏ lòm.

Bị chửi là chó ghẻ, chó dâm lợn, có muốn không nổi cơn thịnh nộ cũng khó làm.

Thanh niên tóc xoăn chỉ tay thẳng vào mặt Lâm Tiểu Tùng với Đỗ Khải và quát:

“Hai cái thứ rác rưởi ở đâu ra đây? Con mẹ các ngươi chán sống có phải không?”

Nhét gọn con tôm tẩm bột chiên vào miệng, Cao Cường nhai nhồm nhoàm nói:

“Ta thấy xung quanh toàn nhân vật hiểu biết. Không nhất thiết phải câu nệ gì đâu”

“Hắc.. Hắc..” – Phát ra tiếng cười hèn mọn, Lâm Tiểu Tùng lập tức hành động. Chớp nhoáng liền đã đứng ngay trước mặt thanh niên tóc xoăn.

Điểm mạnh không nằm ở tốc độ, nhưng Lâm Tiểu Tùng di chuyển nhanh đáng sợ. Dám khẳng định tu sĩ có cùng cấp bậc khó lòng mà theo kịp hắn.

Chẳng cần nói đâu xa, đã có Đỗ Khải ở đây chứng minh điều này.

Rõ ràng cả hai gần như xuất phát cùng một lúc, nhưng sau cùng Đỗ Khải cán đích lại muộn hơn hẳn.

Trong khi Lâm Tiểu Tùng bóp cổ gã thanh niên tóc xoăn, thì Đỗ Khải đứng bảo hộ ngay sát bên cạnh.

Đúng lúc này một gã trung niên từ đâu ầm ầm chạy tới. Nhìn phương hướng thì kẻ ngốc cũng thừa hiểu gã này muốn giải cứu thanh niên tóc xoăn.

“Để ta” – Hoàng Đại Hùng khẽ hô một câu, thân hình cao lớn lao vọt lên tiếp địch. Vừa kịp lúc đón chặn gã trung niên vội vàng xông đến cứu người.

“Con mẹ ngươi cút”

Gã trung niên mắt long sòng sọc, vừa lớn tiếng gầm lên, vừa hướng Hoàng Đại Hùng đánh một quyền.

Hoả diễm quyền ấn đỏ rực hiển hiện, nhưng chẳng thấy ai tỏ ra kinh ngạc. Điều này chứng tỏ nhận định của Cao Cường ban nãy không hề sai lệch.

Thực khách và cả đám nhân viên nơi đây đều chẳng xa lạ gì tu sĩ.

Đúng chất thành phần chuyên gia hóng hớt, thấy người ta đánh lộn đã không can ngăn thì thôi, lại còn cái kiểu hai mắt sáng quắc cứ như là cú vọ.

Chỉ có nhóm nhân viên phục vụ là khẽ cau mày. Chắc hẳn đã mường tượng ra cảnh đổ vỡ, sau đó phải vất vả dọn dẹp cho nên đang bị thấy khó ở.

Nhìn hoả diễm quyền ấn đánh ập tới, Hoàng Đại Hùng hơi nhếch miệng cười. So sánh với hoả diễm mà đội trưởng đánh ra thì quyền ấn này quá yếu.

Ánh hoàng kim bộc phát rực rỡ chói loà. Trong ánh mắt không có nửa tia e ngại, Hoàng Đại Hùng nhắm hoả diễm quyền ấn nện thẳng tới một quyền.

“BÀNH..”

Hai loại quyền ấn rực rỡ trực diện đối đầu, hoả hoa bắn văng tung toé, dư ba khí lãng lan tràn.

Có thể nói là hai bên chênh lệch hết sức rõ ràng.

Chỉ đúng một quyền, gã trung niên liền hoả tốc văng ngược về đằng sau.

Rồi va đụng khiến một bàn tiệc đổ sập, bát đĩa cốc chén các thứ rơi vỡ loảng xà loảng xoảng.

Khổ thân những thực khách bị vạ lây, nhưng chỉ là những thương tích nhẹ không đáng kể. Đem so sánh với gã trung niên thì họ may mắn gấp tỉ tỉ lần.

Bởi cũng chính một quyền này đánh cho cánh tay của gã nổ tung. Thịt vụn và những mảnh xương nhuốm máu bắn văng khắp nơi, trông khiếp cả người.

Chứng kiến cảnh này, không ai có thể bình chân như vại được nữa. Phần lớn thực khách giống như chuột vỡ tổ vừa gào thét vừa bỏ chạy tán loạn.

Phần nhỏ là một vài trường hợp đen đủi bị hoả hoa bắn trúng nên không chạy nổi. Giờ đang nằm lăn lộn kêu gào thảm thiết, khóc lóc phát hờn luôn ấy.

Có điều bọn họ nên cảm thấy may mắn vì chỉ bị bỏng một chút mà thôi. Chứ gã trung niên ngang cơ Hoàng Đại Hùng thì kiểu gì cũng có kẻ chết oan.

Cơ mà thực khách nơi đây đúng kiểu gan lì cóc tía, chạy ra xa một chút liền đứng lại tiếp tục hóng hớt.

Bọn họ không thấy tu sĩ hộ vệ của chính mình chạy xa tít tắp rồi sao?

Không quản đám thực khách đang đứng dòm ngó. Hoàng Đại Hùng phóng lên không trung, hoàng kim ánh sáng bốc phát ra càng thêm phần chói loà.

“Vút..”

Sau một cái quăng tay nện đánh, hoàng kim quyền ấn khổng lồ giáng thẳng xuống phía dưới.

Nhưng, bất chợt xuất hiện một thân ảnh đứng chắn trước mặt gã trung niên.

Thân ảnh này vươn tay tuỳ tiện khẽ phất một cái, liền nhẹ nhõm đánh tan hoàng kim quyền ấn khổng lồ. Sau đó cất lên giọng cười sang sảng và nói:

“Haha, đám nhóc các ngươi quậy phá như vậy đủ rồi a. Làm tới lại phá hư nhà hàng của ta bây giờ”

“Xoẹt..” – Không chút chần chừ, Cao Cường vọt tới đứng chắn phía trước Lâm Tiểu Tùng và Đỗ Khải. Phi kiếm cũng đã triệu hồi ra nắm trong tay.

Người vừa xuất hiện này rất mạnh, tu vi Địa Khí Cảnh.

Thẳng thắn để mà nói thì nếu chiến đấu nổ ra là cả nhóm thua chắc luôn.

Nhưng thua là chuyện của thua, Cao Cường sẽ không vì thế mà phải e ngại đối phương.

Muốn chiến liền chiến, lão tử có thua cũng đánh cho ngươi phần đời còn lại không được khá giả.

Tiểu tử này sao hiếu chiến quá vậy? Trong lòng có điểm buồn bực, Tiêu Chiến Hào nhíu mày nói:

“Ta là lão bản của nhà hàng M&M, ta đứng ra can ngăn ẩu đả thì có gì là sai? Tiểu tử ngươi không muốn bị đánh cho nằm bẹp dí thì bớt cái thói hung hăng đi”

Linh văn đồ án hiển hiện liên hồi, toàn thân bao phủ dày đặc lôi điện, Cao Cường cười lạnh và nói:

“Ta có phải nằm bẹp dí thì ngươi cũng đứng không nổi. Nếu không tin, vậy hãy thử động thủ mà xem”

Hắn vừa dứt lời, Đỗ Khải trên tay liền xuất hiện một thanh đại đao xanh biếc. Đi kèm với đó là hàn khí lạnh buốt, chậm rãi lan tràn ra tứ phía xung quanh.

Từ trên không đáp xuống, Hoàng Đại Hùng cũng mau chóng đi tới rồi đứng ngay sau lưng Cao Cường. Trên tay sớm đã mang cặp thủ sáo màu đen kìn kịt.

Về phần Lâm Tiểu Tùng thì lấy kiếm ra gác lên cổ gã thanh niên tóc xoăn. Chiến đấu mà phát sinh, khẳng định sẽ ngay lập tức cắt tiết gã chíp hôi này.

Qua đó bầu không khí hết sức căng thẳng.

Cảm thấy không được ổn, Cao Cường ngoái lại nói với Lâm Tiểu Tùng:

“Vướng víu sao mà phối hợp? Xử luôn đi cho rảnh nợ”

Gã trung niên vừa cầm xong máu, nghe thấy vậy liền gằn giọng đe doạ:

“Hắn mà có mệnh hệ gì, toàn bộ các ngươi chôn cùng”

Đã phải ra mặt giàn xếp rồi, gã ngu này còn không biết đường ngậm cái mõm chó lại? Tiêu Chiến Hào cáu tiết lên, quay lại sút cho gã trung niên một cước.

“BÀNH.. SƯU..”

Ăn trọn một cước vào ngực, gã trung niên bay với tốc độ siêu thanh.

Để rồi như trái bộc phá va đập mạnh lên thành thuyền, sau đó trượt xuống rồi nằm im lìm. Máu đỏ chảy lênh láng, và rất nhanh thì đọng thành một vũng lớn.

Đáng nói là gã đã không còn hơi thở, chết không thể chết được hơn.

Sút một cước nổ tung toàn bộ mạch máu cũng được, nhưng đập tan luôn cả hồn phách thì quá kinh dị.

Trong ánh mắt ngưng trọng của Cao Cường và bộ ba HKT, Tiêu Chiến Hào chậm rãi quay người lại, thoáng liếc qua bọn họ, rồi hướng Tiêu Diễm Phượng buồn bực nói:

“Nha đầu ngươi rốt cuộc có chịu ho một tiếng không? Hay để thúc thúc dạy dỗ bốn thằng nhóc này?”

Thúc thúc?

Nghe vậy cả đám theo phản xạ ngoái nhìn hướng Tiêu Diễm Phượng, liền thấy nàng ta hiện giờ vẫn còn đang bận bịu ngồi càn quét món tôm chiên tẩm bột.

“Rộp.. rộp..” – Nhét nguyên con tôm chiên vàng ươm vào miệng, Tiêu Diễm Phượng vừa nhai vừa nói:

“Hào thúc, thật không ngờ thúc lại chui rúc ở toà thành nhỏ bé này. Cái món tôm tẩm bột này ngon quá, thúc kêu nhân viên mang thêm vài đĩa nữa lên đi”

Trên trán nổi đầy gân xanh, Tiêu Chiến Hào gật đầu ra hiệu cho một nhân viên đứng ngay gần. Sau đó với vẻ mặt buồn bã hướng Tiêu Diễm Phượng hỏi:

“Nha đầu ngươi tại sao lại dẫn người đến chỗ thúc thúc phá phách? Chẳng lẽ ngươi giúp sức cho đám ngốc kia? Đã quên thúc thúc luôn tốt với ngươi?”

“Ta là đi ăn ké bằng hữu” – Tiêu Diễm Phượng đơn giản trả lời, xong liền quay sang nói với Cao Cường: “Người một nhà, trở về tiếp tục ăn uống đi thôi”

“Vậy có cắt hay không?” – Lâm Tiểu Tùng chớp lấy cơ hội lên tiếng hỏi.

Cao trào đã qua đi, còn cắt gì nữa?

Cao Cường buồn bực vươn tay điểm lên vài huyệt đạo trên người gã thanh niên tóc xoăn. Tiếp theo vung chân sút mạnh vào cả hai bên đầu gối của gã.

Gã này đúng tội nghiệp, xương bánh chè vỡ vụn, chân gãy ngược ra đằng sau. Đau đớn không ngòi bút nào tả xiết, thế nhưng kêu gào không ra tiếng.

Và khốn khổ khốn nạn là ngay cả muốn ngất đi mà cũng không được.

Sau khi Lâm Tiểu Tùng vung tay ném, liền cứ thế nằm quằn quại trên sàn boong thuyền.

Tất nhiên không thể để mặc cho hình ảnh ghê rợn này tiếp tục kéo dài thêm. Tiêu Chiến Hào phất tay gọi một nhân viên, rồi nhỏ giọng đưa ra vài chỉ thị.

Xong xuôi Tiêu Chiến Hào đi tới bàn nhóm Cao Cường đang ngồi. Có điều không phải đến để làm quen, mà chỉ là đối với Tiêu Diễm Phượng cười nói:

“Mấy đứa chuyển vào phòng riêng thôi. Chứ ngồi đây người ta soi mói thế kia thì nuốt sao trôi?”

“Khỏi cần” – Tiêu Diễm Phượng lau sạch miệng xong liền lắc đầu nói:

“Để dịp khác, chứ giờ ta hết hứng thú ăn thêm nữa rồi. Hào thúc kêu nhân viên tính tiền luôn đi”

“Khỏi tiền” – Tiêu Chiến Hào nhếch miệng cười, vừa xua tay vừa nói:

“Đừng bao giờ nhắc chuyện tiền bạc. Nha đầu ngươi ăn cho thúc thúc sập tiệm luôn cũng được”

“Yên tâm” – Chép miệng đầy bất đắc dĩ, Tiêu Diễm Phượng không đầu không đuôi nói một câu.

Lần này Tiêu Chiến Hào không tiếp tục lên tiếng, chỉ gật đầu đáp lại, xong liền quay người rời đi.

Không nói ra ngoài cửa miệng vậy thôi, chứ thực ra Tiêu Chiến Hào vừa lững thững bước đi, vừa kín đáo tiến hành truyền âm cho Tiêu Diễm Phượng.

Người ngoài rời đi hết cả rồi, thân là chủ xị, Lão Phệ lập tức lên tiếng:

“Ăn uống nói chuyện cho vui mà bị phá hư hết. Hay chúng ta đi tăng hai? Ý các ngươi thế nào?”

Đánh mắt hỏi ý kiến cả đội xong, Cao Cường liền hướng Lão Phệ nói:

“Hôm nay chúng ta ra ngoài dạo chơi buông lỏng. Phệ Ca, ngươi an bài đi, nay phải chơi tới bến”

Một tay nhấc lên với thủ thế OK, một tay Lão Phệ vừa bấm tin nhắn gửi đi. Chưa đầy một phút sau là có tin nhắn phản hồi, Lão Phệ đọc xong nội dung, liền nói với mọi người:

“Đống lớn ánh mắt săm soi thế kia thực sự là quá mắc khó chịu. Giờ chúng ta xuất phát luôn thôi”

Không một người nào phản đối, cả nhóm ngay tức thì đứng dậy rời khỏi.

Chapter
1 Chương 1: Lâm Nạn
2 Chương 2: Vương Chuột Nhắt
3 Chương 3: Bị Buộc Thôi Học
4 Chương 4: Thạch Trung
5 Chương 5: Quá Khứ
6 Chương 6: Là Lớn Hay Nhỏ
7 Chương 7: Hắc Vụ Hồn Ma
8 Chương 8: Bạch Lãnh
9 Chương 9: Ký Kết
10 Chương 10: Chăm Chỉ Niệm Kinh
11 Chương 11: Chuẩn Không Cần Chỉnh
12 Chương 12: Tình Huống Khẩn Trương
13 Chương 13: Cháo Lòng Đủ Phụ Kiện
14 Chương 14: Số Mệnh Con Rệp
15 Chương 15: Bình Thúc Cố Sự
16 Chương 16: Bình Thúc Khuyên Bảo
17 Chương 17: Thuê Phòng
18 Chương 18: Chuẩn Bị Nếm Trải
19 Chương 19: Trách Nhiệm Công Việc
20 Chương 20: Nhiệm Vụ Oái Oăm
21 Chương 21: Bị Dậy Khôn
22 Chương 22: Cực Nhiều Chỗ Tốt
23 Chương 23: Báo Thù
24 Chương 24: Khai Thông Bế Tắc
25 Chương 25: Có Công Chuộc Tội
26 Chương 26: Xuân Sang
27 Chương 27: Năm Mới Bắt Đầu
28 Chương 28: Khó Có Thể Ngờ
29 Chương 29: Hổ Lão Hỗ Trợ
30 Chương 30: Hành Ăn Xanh Ruột
31 Chương 31: Hỏi Thẳng
32 Chương 32: Lại Phải Ăn Hành
33 Chương 33: Hổ Lão Từng Nói
34 Chương 34: Đã Đến Lúc
35 Chương 35: Quá Tang Ba Bận
36 Chương 36: Khổ Không Ai Thấu
37 Chương 37: Hoạ Vẽ Phù Lục
38 Chương 38: Hẳn Là Gân Gà
39 Chương 39: Bình Thúc Tính Kế
40 Chương 40: Bị Đem Bán
41 Chương 41: Huyền Tỷ Bao Nuôi
42 Chương 42: Âm Khí
43 Chương 43: Truy Lùng
44 Chương 44: Sợ Hãi Bài Xích
45 Chương 45: Công Cốc
46 Chương 46: Âm Phủ Khó Ưa
47 Chương 47: Bổ Ích Kiến Thức
48 Chương 48: Nhiệt Tình Tiểu Dương
49 Chương 49: Tiểu Dương Bơm Vá
50 Chương 50: Không Có Gì Xảy Ra
51 Chương 51: Không Nhanh Là Treo
52 Chương 52: Phá Bùa Ngải
53 Chương 53: Dự Cảm
54 Chương 54: Hối Hận Đến Muộn Màng
55 Chương 55: Cách Bình Thúc Trở Về
56 Chương 56: Lần Đầu Nghiêm Túc
57 Chương 57: Sai Lầm Chồng Chất
58 Chương 58: Côn Đồ Máu Lạnh
59 Chương 59: Hắc Bang Phái Đoàn
60 Chương 60: Lão Phệ Diễn Sâu
61 Chương 61: Một Cước Trừng Phạt
62 Chương 62: Chụp Mũ
63 Chương 63: Công Việc Của Lão Phệ
64 Chương 64: Hành Hung Cho Tỉnh
65 Chương 65: Sớm Nhận Thù Lao
66 Chương 66: Chơi Tiểu Xảo
67 Chương 67: Gợi Ý Từ Địch Nhân
68 Chương 68: Ám Ảnh Tội Lỗi
69 Chương 69: Thần Kỳ Hiệu Quả
70 Chương 70: Bá Chủ Rừng Xanh
71 Chương 71: Tình Cờ Được Biết
72 Chương 72: Lại Thấy Oán Khí
73 Chương 73: Mê Tâm Tra Hỏi
74 Chương 74: Có Chút Đầu Mối
75 Chương 75: Đành Xin Lỗi
76 Chương 76: Cấm Quân
77 Chương 77: Diên Lộc
78 Chương 78: Đắc Ý Diên Lộc
79 Chương 79: Quỷ Dị Dáng Vẻ
80 Chương 80: Quỷ Thi
81 Chương 81: Xuất Thủ
82 Chương 82: Giết Một Cách Triệt Để
83 Chương 83: Luyện Khí Trung Kỳ
84 Chương 84: Tin Tức Về Ngạ Quỷ
85 Chương 85: Ma Quỷ Chính Là Đáng Sợ
86 Chương 86: Đáng Thương Quỷ Đói
87 Chương 87: Tiến Hành Diệt Ngạ Quỷ
88 Chương 88: Ngạ Quỷ Muốn Khóc
89 Chương 89: Có Chút Đồng Cảm
90 Chương 90: Anh Tuấn Đại Vương
91 Chương 91: Lại Vào Trung Tâm
92 Chương 92: Muốn Vặn Gãy Cổ
93 Chương 93: Tiểu Khu Cũ Nát
94 Chương 94: Thuê Nhà
95 Chương 95: Lão Phệ Nhờ Vả
96 Chương 96: Trộm Cắp Quá Đà
97 Chương 97: Bắt Đầu Báo Thù
98 Chương 98: Cắt Cổ
99 Chương 99: Hỏi Chuyện Quỷ Sai
100 Chương 100: Tổ Đội Mới Của Diên Lộc
101 Chương 101: Dựng Lô Cốt
102 Chương 102: Những Cái Chết Kỳ Lạ
103 Chương 103: Hội Ngộ
104 Chương 104: Gọi Ngươi Là Lão Hổ
105 Chương 105: Lại Gặp
106 Chương 106: Xua Đuổi
107 Chương 107: Lỡ Làm Hơi Quá
108 Chương 108: Phiền Phức
109 Chương 109: Tội Nghiệt Chồng Chất
110 Chương 110: Cắt Tiết Bằng Sạch
111 Chương 111: Nhàn Vân Các Chuyển Di
112 Chương 112: Nhàn Vân Các Lão Bản
113 Chương 113: Nhàn Vân Lão Nhân
114 Chương 114: Bù Đắp Thiếu Sót
115 Chương 115: Sư Phụ Tư Vấn
116 Chương 116: Đại Lục Này Quá Rắc Rối
117 Chương 117: Chính Thức Giáo Dục
118 Chương 118: Đệ Tử Cực Kỳ Dễ Tính
119 Chương 119: Thần Thức Trải Nghiệm
120 Chương 120: Lấy Gì Để Cố
121 Chương 121: Du Xuân
122 Chương 122: Hộ Vệ Của Lão Phệ
123 Chương 123: Ta mới chỉ bày ra tư thế
124 Chương 124: Dẫn ngươi đi mở mang đầu óc
125 Chương 125: Rồng rắn lên mây
126 Chương 126: Món quà sư phụ bù đắp
127 Chương 127: Nghĩ tới trở về
128 Chương 128: Tự nhiên tốt tính
129 Chương 129: Lại phải gánh truyền thừa
130 Chương 130: Nhận được cái búa
131 Chương 131: Thử thách
132 Chương 132: Vui mừng và lo âu
133 Chương 133: Lôi
134 Chương 134: Nợ ân tình
135 Chương 135: Dim căm chuy
136 Chương 136: Lôi thuật nhất tiễn
137 Chương 137: Nhát búa đầu tiên
138 Chương 138: Trọng lực hơi lớn
139 Chương 139: Mộc nhân chơi côn bổng
140 Chương 140: Đi săn trở lại
141 Chương 141: Hoàng đại hùng thấy lạnh
142 Chương 142: Sẽ gia nhập đội chúng ta
143 Chương 143: Chuy pháp luyện kim cơ sở
144 Chương 144: Quái bệnh
145 Chương 145: Thạch trung quyết định
146 Chương 146: Thanh niên
147 Chương 147: Địch nhân này quá yếu
148 Chương 148: Tầng thấp nhất của phù bảo
149 Chương 149: Tiêu diễm phượng khẩn cầu
150 Chương 150: Muốn đánh một trận thì tới
151 Chương 151: Hoá ra chỉ là bao cỏ
152 Chương 152: Cửu Đầu Xà
153 Chương 153: Cửu đầu xà liều mạng
154 Chương 154: Cấm vệ
155 Chương 155: Anh tuấn đại vương điện thoại
156 Chương 156: Liền để giám sát
157 Chương 157: Lão phệ tới
158 Chương 158: Gọi hỗ trợ
159 Chương 159: Đào móc quan tài
160 Chương 160: Quan tài hé mở
161 Chương 161: Nhiệt tình ném phù xuống
162 Chương 162: Đánh cho không ra hình thù
163 Chương 163: Công chúa sống tha phương
164 Chương 164: Cho các ngươi tức hộc máu
165 Chương 165: Động lực của lão phệ
166 Chương 166: Đệ tử khó lòng theo kịp
167 Chương 167: Sư phụ chọc người phải ghen tị
168 Chương 168: Vấn tâm quỷ
169 Chương 169: Vấn tâm quỷ muốn công bằng
170 Chương 170: Vấn tâm quỷ át chủ bài
171 Chương 171: Vấn tâm quỷ trải qua
172 Chương 172: Cả Hai Cùng Kinh Hãi
173 Chương 173: Phi kiếm so kè cốt kiếm
174 Chương 174: Vấn tâm quỷ quả quyết
175 Chương 175: Cách thức vấn tâm quỷ chứng minh
176 Chương 176: Tà Ác Hoá
177 Chương 177: Sư phụ tranh thủ đánh võng
178 Chương 178: Đàm lão báo nguy
179 Chương 179: Lăng mộ khá lớn
180 Chương 180: Đàm lão có âm mưu
181 Chương 181: Nhàn lão thoả hiệp
182 Chương 182: Nhàn lão bất đắc dĩ
183 Chương 183: Thuật pháp không tồi
184 Chương 184: Hành động khác thường
185 Chương 185: Nhàn huynh đệ
186 Chương 186: Có một số việc không như tưởng tượng
187 Chương 187: Vén màn chuyện xưa
188 Chương 188: Tập kích
189 Chương 189: Ta muốn điên cuồng làm một lần
190 Chương 190: Máu tanh gì đó ca chịu được
191 Chương 191: Tanh nồng hương vị giết chóc
192 Chương 192: May mà ngươi còn sống
193 Chương 193: Chịu đựng cảnh bị thiêu chết đi
194 Chương 194: Đám ngốc dè bỉu lẫn nhau
195 Chương 195: Gia nhập cấm quân
196 Chương 196: Lên võ đài
197 Chương 197: Hàng trăm ánh mắt hận thù
198 Chương 198: Chơi theo luật rừng
199 Chương 199: Đan điền cũng xong
200 Chương 200: Láo xược ôn thần
201 Chương 201: Bật ngón tay cái
202 Chương 202: Tiêu diễm phượng dở quẻ
203 Chương 203: Hay là ta cho ngươi
204 Chương 204: Chỉ được cái to mồm
205 Chương 205: Bởi vì ta là nam nhân
206 Chương 206: Rốt cuộc ai mới là tà tu
207 Chương 207: Lão quỷ ngươi đã chơi đùa xong chưa
208 Chương 208: Như thể thách thức
209 Chương 209: Khả năng là âm ổ
210 Chương 210: Mười phần bố đời
211 Chương 211: Đội trưởng cho xin miếng lửa
212 Chương 212: Ý định tiêu hao chiến
213 Chương 213: Hoả Diễm Phượng Hoàng
214 Chương 214: Không còn tư cách để tiếp tục sống
215 Chương 215: Lại còn muốn kết giao
216 Chương 216: Vai diễn dành riêng cho thứ khốn kiếp
217 Chương 217: Cao cường mặt xám như tro
218 Chương 218: Láu cá quỷ quyệt
219 Chương 219: Cái này liền hên xui
220 Chương 220: Cấm tiệt không được phun máu
221 Chương 221: Yêu râu xanh
222 Chương 222: Quỷ hồn cũng khóc
223 Chương 223: Sư phụ cười trông rất quỷ
224 Chương 224: Rừng cấm
225 Chương 225: Lợi ích sau khi ăn hành
226 Chương 226: Không chừa cho ai chút cơ hội
227 Chương 227: Cướp địa bàn
228 Chương 228: Thiếu chút mồ yên mả đẹp
229 Chương 229: Thiếu sót và thiếu hụt
230 Chương 230: Chạy đi thăm dò một chuyến
231 Chương 231: Thử chơi trò ngư ông đắc lợi
232 Chương 232: Giữ khoảng cách đi vậy
233 Chương 233: Bảo lâm thành viên
234 Chương 234: Phong cách sư tử hà đông
235 Chương 235: Trịnh kiệt rủ rê
236 Chương 236: Trịnh kiệt thấy tủi thân
237 Chương 237: Ngươi dám không chia thử xem
238 Chương 238: Buông lỏng áp chế còn cần kích thích
239 Chương 239: Tiêm nhiễm mộng tưởng
240 Chương 240: Kim đan có vẻ hơi khác biệt
241 Chương 241: Một cái danh ngạch
242 Chương 242: Bắt đầu khởi tranh
243 Chương 243: Đồng loạt rời khỏi
244 Chương 244: Não bộ muốn trương phình
245 Chương 245: Giả Danh Cán Bộ
246 Chương 246: Tự dưng
247 Chương 247: Tỉnh rồi
248 Chương 248: Lão Hổ Thích Rúc Mềm Mềm
249 Chương 249: Đoán bậy không tốn tiền
250 Chương 250: Khó lòng kìm nén thở dài
251 Chương 251: Mập mạp ngươi rất giỏi
252 Chương 252: Tới bến
253 Chương 253: Ghen tị đỏ cả mắt
254 Chương 254: Chỉ có án tử
255 Chương 255: Xúc cho hắn một thìa
256 Chương 256: Tu sĩ chính là sống tuỳ tiện
257 Chương 257: Vương Đô
258 Chương 258: Cứ tưởng cái này tuyệt chủng rồi
259 Chương 259: Thăm Quan Vương Đô
260 Chương 260: Xem hắn bản lĩnh có bao lớn
261 Chương 261: Đánh mặt đàm lão
262 Chương 262: Phòng cháy hơn chữa cháy
263 Chương 263: Lâm Tiểu Tùng Thượng Đài
264 Chương 264: Đơn giản chỉ là một nhát chém
265 Chương 265: Lão tử giỏi nhất là khiến người chán ghét
266 Chương 266: Ánh mắt đầy khiêu khích
267 Chương 267: Tuổi trẻ cái gì cũng dám khoác lác
268 Chương 268: Có biến
269 Chương 269: Lão tử sẽ sống dài dài
270 Chương 270: Vô địch lão nông
271 Chương 271: Trái ôm phải ấp
272 Chương 272: To như chiếc ô tô dòng suv
273 Chương 273: Chuột béo láu cá
274 Chương 274: Lòng tham làm mờ hai mắt
275 Chương 275: Để hắn liều mạng
276 Chương 276: Hôm nay ta trong lòng vui vẻ
277 Chương 277: Cái hội này có chút lằng nhằng
278 Chương 278: Để ngươi từ từ gặm nhấm nỗi đau
279 Chương 279: Ta chính là quỷ đến đòi mạng
280 Chương 280: Tống Nghiệt Thiếu
281 Chương 281: Ngũ độc tuyệt sát
282 Chương 282: Độc vật tấn công
283 Chương 283: Gây ra tai hoạ
284 Chương 284: Khả năng sẽ bị hiểu lầm là ta tu
285 Chương 285: Làm việc chính đáng
286 Chương 286: Lâm tặc ngang ngược
287 Chương 287: Rừng là tài sản chung
288 Chương 288: Hai chữ tương lai
289 Chương 289: Bằng hữu mới
290 Chương 290: Lão phệ gửi tin nhắn
291 Chương 291
292 Chương 292: Rốt cuộc muốn ta ngộ ra điều gì
293 Chương 293: Theo đại sư ra ngoài
294 Chương 294: Thực sự là đáng chết
295 Chương 295: Phần nào hiểu ý đại sư
296 Chương 296: Phải chăng đại sư đang chém gió
297 Chương 297: Nhìn đâu cũng thấy mục nát thối rữa
298 Chương 298: Phán xét khách quan và công bằng
299 Chương 299: Không một kẻ nào
300 Chương 300: Muốn láo xược một phen
301 Chương 301: Thử dùng thuật pháp mới
302 Chương 302: Vẫn bị trời đánh
303 Chương 303: Phiến quân khủng bố
304 Chương 304: Thăng đường
305 Chương 305: Cứ làm theo lời bản quan
306 Chương 306: Gọi một câu cường ca là được
307 Chương 307: Kiếm Khách Không Kiếm
308 Chương 308: Tặng kiếm
309 Chương 309: Toàn thân nứt vỡ
310 Chương 310: Cảm thấy ấm lòng
311 Chương 311: Giúp người giúp tới cùng
312 Chương 312: Thấy rất sợ hắn
313 Chương 313: Dọa các nàng sợ hết hồn
314 Chương 314: Chuyện hoang đường
315 Chương 315: Nói chuyện riêng
316 Chương 316: Chẳng phải lần đầu
317 Chương 317: Khẳng định là cực kỳ đau khổ
318 Chương 318: Thu chắc rồi
319 Chương 319: Vong Linh
320 Chương 320: Nên hiểu và thông cảm
321 Chương 321: Gặp phải rắc rối to
322 Chương 322: Trận đánh vớ vẩn
323 Chương 323: Đáng tin cậy
324 Chương 324: Sớm tìm tới
325 Chương 325: Tại sao phải lãng phí
326 Chương 326: Thỏa thuận
327 Chương 327: Dẻo như kẹo kéo
328 Chương 328: Bản mặt kẻ vô ơn
329 Chương 329: Nỗi Niềm Của Hắn
330 Chương 330: Để chúng tự dẫn đường
331 Chương 331: Đứng đắn một chút
332 Chương 332: Kiềm chế tham lam ích kỷ
333 Chương 333: Tham vọng
334 Chương 334: Huynh đệ của ta
335 Chương 335: Ta giết gã này nhé
336 Chương 336: Có sẵn lòng phối hợp với ta
337 Chương 337: Qua rồi cái tuổi bồng bột
338 Chương 338: Đỗ chi vương tính toán
339 Chương 339: Chỉ mong đừng rớt giá
340 Chương 340: Gửi gắm nhờ cậy
341 Chương 341: Hành hạ dày vò
342 Chương 342: Hỏa Dương Tiêu Buồn Bực
343 Chương 343: Quên mất lời hứa với ta
344 Chương 344: Quỷ mới tin ngươi
345 Chương 345: Nhanh chóng chuồn đi
346 Chương 346: Hồng Phi
347 Chương 347: Chung một chiến thuyền
348 Chương 348: Ba chấm giống nhau
349 Chương 349: Sắp đặt từ trước
350 Chương 350: Câu được đầy cá
351 Chương 351: Đừng hỏi đã chẳng nặng đầu
352 Chương 352: Hỏa Vân Thành
353 Chương 353: Ta chính là lão đại
354 Chương 354: Vẫn cứ là sống chung
355 Chương 355: Dạy dỗ các ngươi cũng được
356 Chương 356: Ra ngoài kiếm ăn
357 Chương 357: Rộng lượng một chút
358 Chương 358: Mạc Văn Hổ
359 Chương 359: Giúp ngươi bồi dưỡng vợ bé
360 Chương 360: Giết
361 Chương 361: Muốn nghiêm túc tìm hiểu
362 Chương 362: Cái số bị đè đầu cưỡi cổ
363 Chương 363: Tranh thủ vun đắp tình cảm
364 Chương 364: Những kẻ này có vấn đề
365 Chương 365: Hãy giữ hình tượng một chút
366 Chương 366: Liền lấy thân báo đáp
367 Chương 367: Trận đòn không nhẹ
368 Chương 368: Sớm gặp mặt
369 Chương 369: Trong nháy mắt liền hôn mê
370 Chương 370: Khóc không ra nước mắt
371 Chương 371: Một cước chia lìa
372 Chương 372: Hạ gia huynh muội
373 Chương 373: Tự mình để lộ tẩy
374 Chương 374: Nhiều ánh mắt dòm ngó
375 Chương 375: Bị tóm cổ
376 Chương 376: Tả thủ lão nhân phạm thành văn
377 Chương 377: Làm phúc chẳng mất xu nào
378 Chương 378: Heo mập trư hào
379 Chương 379: Băng Tuyết Thành
380 Chương 380: Để ta đánh một quyền
381 Chương 381: Kỳ hạn mười năm
382 Chương 382: Tiến vào cấm địa
383 Chương 383: Lạnh đến thụt vòi voi
384 Chương 384: Lòng tham làm lu mờ lý trí
385 Chương 385: Bạch Điểu Bạch Tuyết
386 Chương 386: Bắt gặp cố nhân
387 Chương 387: Môn hạ của tiên phủ
388 Chương 388: Hết Tiên Phủ Lại Tới Tiên Các
389 Chương 389: Cá cược cùng mỹ nữ
390 Chương 390: Toàn lực đánh một quyền
391 Chương 391: Đợi xem tiên các phản ứng thế nào
392 Chương 392: Di tích chưa khai phá
393 Chương 393: Luôn có kẻ nhìn chằm chằm
394 Chương 394: Thực chất ta hấp thu nguyên khí
395 Chương 395: Cưỡng ép thu nhận đan nô
396 Chương 396: Không có duyên gặp lại
397 Chương 397: Hải vực biến động
398 Chương 398: Xâm lược theo thông lệ
399 Chương 399: Tiến Về Cổ Chiến Trường
400 Chương 400: Đợi Đại Lão Tiên Các Họp Bàn
401 Chương 401: Kế hoạch cảm tử
402 Chương 402: Tín vật mục nát
403 Chương 403: Cao đại nhân
404 Chương 404: Ngọn lửa đam mê
405 Chương 405: Đám bạn khốn nạn
406 Chương 406: Y sư tàn bạo
407 Chương 407: Đánh cho một trận là sẽ ngoan
408 Chương 408: Sống chung với nhàn tỷ
409 Chương 409: Thật khiến người hiếu kỳ
410 Chương 410: Ta là
Chapter

Updated 410 Episodes

1
Chương 1: Lâm Nạn
2
Chương 2: Vương Chuột Nhắt
3
Chương 3: Bị Buộc Thôi Học
4
Chương 4: Thạch Trung
5
Chương 5: Quá Khứ
6
Chương 6: Là Lớn Hay Nhỏ
7
Chương 7: Hắc Vụ Hồn Ma
8
Chương 8: Bạch Lãnh
9
Chương 9: Ký Kết
10
Chương 10: Chăm Chỉ Niệm Kinh
11
Chương 11: Chuẩn Không Cần Chỉnh
12
Chương 12: Tình Huống Khẩn Trương
13
Chương 13: Cháo Lòng Đủ Phụ Kiện
14
Chương 14: Số Mệnh Con Rệp
15
Chương 15: Bình Thúc Cố Sự
16
Chương 16: Bình Thúc Khuyên Bảo
17
Chương 17: Thuê Phòng
18
Chương 18: Chuẩn Bị Nếm Trải
19
Chương 19: Trách Nhiệm Công Việc
20
Chương 20: Nhiệm Vụ Oái Oăm
21
Chương 21: Bị Dậy Khôn
22
Chương 22: Cực Nhiều Chỗ Tốt
23
Chương 23: Báo Thù
24
Chương 24: Khai Thông Bế Tắc
25
Chương 25: Có Công Chuộc Tội
26
Chương 26: Xuân Sang
27
Chương 27: Năm Mới Bắt Đầu
28
Chương 28: Khó Có Thể Ngờ
29
Chương 29: Hổ Lão Hỗ Trợ
30
Chương 30: Hành Ăn Xanh Ruột
31
Chương 31: Hỏi Thẳng
32
Chương 32: Lại Phải Ăn Hành
33
Chương 33: Hổ Lão Từng Nói
34
Chương 34: Đã Đến Lúc
35
Chương 35: Quá Tang Ba Bận
36
Chương 36: Khổ Không Ai Thấu
37
Chương 37: Hoạ Vẽ Phù Lục
38
Chương 38: Hẳn Là Gân Gà
39
Chương 39: Bình Thúc Tính Kế
40
Chương 40: Bị Đem Bán
41
Chương 41: Huyền Tỷ Bao Nuôi
42
Chương 42: Âm Khí
43
Chương 43: Truy Lùng
44
Chương 44: Sợ Hãi Bài Xích
45
Chương 45: Công Cốc
46
Chương 46: Âm Phủ Khó Ưa
47
Chương 47: Bổ Ích Kiến Thức
48
Chương 48: Nhiệt Tình Tiểu Dương
49
Chương 49: Tiểu Dương Bơm Vá
50
Chương 50: Không Có Gì Xảy Ra
51
Chương 51: Không Nhanh Là Treo
52
Chương 52: Phá Bùa Ngải
53
Chương 53: Dự Cảm
54
Chương 54: Hối Hận Đến Muộn Màng
55
Chương 55: Cách Bình Thúc Trở Về
56
Chương 56: Lần Đầu Nghiêm Túc
57
Chương 57: Sai Lầm Chồng Chất
58
Chương 58: Côn Đồ Máu Lạnh
59
Chương 59: Hắc Bang Phái Đoàn
60
Chương 60: Lão Phệ Diễn Sâu
61
Chương 61: Một Cước Trừng Phạt
62
Chương 62: Chụp Mũ
63
Chương 63: Công Việc Của Lão Phệ
64
Chương 64: Hành Hung Cho Tỉnh
65
Chương 65: Sớm Nhận Thù Lao
66
Chương 66: Chơi Tiểu Xảo
67
Chương 67: Gợi Ý Từ Địch Nhân
68
Chương 68: Ám Ảnh Tội Lỗi
69
Chương 69: Thần Kỳ Hiệu Quả
70
Chương 70: Bá Chủ Rừng Xanh
71
Chương 71: Tình Cờ Được Biết
72
Chương 72: Lại Thấy Oán Khí
73
Chương 73: Mê Tâm Tra Hỏi
74
Chương 74: Có Chút Đầu Mối
75
Chương 75: Đành Xin Lỗi
76
Chương 76: Cấm Quân
77
Chương 77: Diên Lộc
78
Chương 78: Đắc Ý Diên Lộc
79
Chương 79: Quỷ Dị Dáng Vẻ
80
Chương 80: Quỷ Thi
81
Chương 81: Xuất Thủ
82
Chương 82: Giết Một Cách Triệt Để
83
Chương 83: Luyện Khí Trung Kỳ
84
Chương 84: Tin Tức Về Ngạ Quỷ
85
Chương 85: Ma Quỷ Chính Là Đáng Sợ
86
Chương 86: Đáng Thương Quỷ Đói
87
Chương 87: Tiến Hành Diệt Ngạ Quỷ
88
Chương 88: Ngạ Quỷ Muốn Khóc
89
Chương 89: Có Chút Đồng Cảm
90
Chương 90: Anh Tuấn Đại Vương
91
Chương 91: Lại Vào Trung Tâm
92
Chương 92: Muốn Vặn Gãy Cổ
93
Chương 93: Tiểu Khu Cũ Nát
94
Chương 94: Thuê Nhà
95
Chương 95: Lão Phệ Nhờ Vả
96
Chương 96: Trộm Cắp Quá Đà
97
Chương 97: Bắt Đầu Báo Thù
98
Chương 98: Cắt Cổ
99
Chương 99: Hỏi Chuyện Quỷ Sai
100
Chương 100: Tổ Đội Mới Của Diên Lộc
101
Chương 101: Dựng Lô Cốt
102
Chương 102: Những Cái Chết Kỳ Lạ
103
Chương 103: Hội Ngộ
104
Chương 104: Gọi Ngươi Là Lão Hổ
105
Chương 105: Lại Gặp
106
Chương 106: Xua Đuổi
107
Chương 107: Lỡ Làm Hơi Quá
108
Chương 108: Phiền Phức
109
Chương 109: Tội Nghiệt Chồng Chất
110
Chương 110: Cắt Tiết Bằng Sạch
111
Chương 111: Nhàn Vân Các Chuyển Di
112
Chương 112: Nhàn Vân Các Lão Bản
113
Chương 113: Nhàn Vân Lão Nhân
114
Chương 114: Bù Đắp Thiếu Sót
115
Chương 115: Sư Phụ Tư Vấn
116
Chương 116: Đại Lục Này Quá Rắc Rối
117
Chương 117: Chính Thức Giáo Dục
118
Chương 118: Đệ Tử Cực Kỳ Dễ Tính
119
Chương 119: Thần Thức Trải Nghiệm
120
Chương 120: Lấy Gì Để Cố
121
Chương 121: Du Xuân
122
Chương 122: Hộ Vệ Của Lão Phệ
123
Chương 123: Ta mới chỉ bày ra tư thế
124
Chương 124: Dẫn ngươi đi mở mang đầu óc
125
Chương 125: Rồng rắn lên mây
126
Chương 126: Món quà sư phụ bù đắp
127
Chương 127: Nghĩ tới trở về
128
Chương 128: Tự nhiên tốt tính
129
Chương 129: Lại phải gánh truyền thừa
130
Chương 130: Nhận được cái búa
131
Chương 131: Thử thách
132
Chương 132: Vui mừng và lo âu
133
Chương 133: Lôi
134
Chương 134: Nợ ân tình
135
Chương 135: Dim căm chuy
136
Chương 136: Lôi thuật nhất tiễn
137
Chương 137: Nhát búa đầu tiên
138
Chương 138: Trọng lực hơi lớn
139
Chương 139: Mộc nhân chơi côn bổng
140
Chương 140: Đi săn trở lại
141
Chương 141: Hoàng đại hùng thấy lạnh
142
Chương 142: Sẽ gia nhập đội chúng ta
143
Chương 143: Chuy pháp luyện kim cơ sở
144
Chương 144: Quái bệnh
145
Chương 145: Thạch trung quyết định
146
Chương 146: Thanh niên
147
Chương 147: Địch nhân này quá yếu
148
Chương 148: Tầng thấp nhất của phù bảo
149
Chương 149: Tiêu diễm phượng khẩn cầu
150
Chương 150: Muốn đánh một trận thì tới
151
Chương 151: Hoá ra chỉ là bao cỏ
152
Chương 152: Cửu Đầu Xà
153
Chương 153: Cửu đầu xà liều mạng
154
Chương 154: Cấm vệ
155
Chương 155: Anh tuấn đại vương điện thoại
156
Chương 156: Liền để giám sát
157
Chương 157: Lão phệ tới
158
Chương 158: Gọi hỗ trợ
159
Chương 159: Đào móc quan tài
160
Chương 160: Quan tài hé mở
161
Chương 161: Nhiệt tình ném phù xuống
162
Chương 162: Đánh cho không ra hình thù
163
Chương 163: Công chúa sống tha phương
164
Chương 164: Cho các ngươi tức hộc máu
165
Chương 165: Động lực của lão phệ
166
Chương 166: Đệ tử khó lòng theo kịp
167
Chương 167: Sư phụ chọc người phải ghen tị
168
Chương 168: Vấn tâm quỷ
169
Chương 169: Vấn tâm quỷ muốn công bằng
170
Chương 170: Vấn tâm quỷ át chủ bài
171
Chương 171: Vấn tâm quỷ trải qua
172
Chương 172: Cả Hai Cùng Kinh Hãi
173
Chương 173: Phi kiếm so kè cốt kiếm
174
Chương 174: Vấn tâm quỷ quả quyết
175
Chương 175: Cách thức vấn tâm quỷ chứng minh
176
Chương 176: Tà Ác Hoá
177
Chương 177: Sư phụ tranh thủ đánh võng
178
Chương 178: Đàm lão báo nguy
179
Chương 179: Lăng mộ khá lớn
180
Chương 180: Đàm lão có âm mưu
181
Chương 181: Nhàn lão thoả hiệp
182
Chương 182: Nhàn lão bất đắc dĩ
183
Chương 183: Thuật pháp không tồi
184
Chương 184: Hành động khác thường
185
Chương 185: Nhàn huynh đệ
186
Chương 186: Có một số việc không như tưởng tượng
187
Chương 187: Vén màn chuyện xưa
188
Chương 188: Tập kích
189
Chương 189: Ta muốn điên cuồng làm một lần
190
Chương 190: Máu tanh gì đó ca chịu được
191
Chương 191: Tanh nồng hương vị giết chóc
192
Chương 192: May mà ngươi còn sống
193
Chương 193: Chịu đựng cảnh bị thiêu chết đi
194
Chương 194: Đám ngốc dè bỉu lẫn nhau
195
Chương 195: Gia nhập cấm quân
196
Chương 196: Lên võ đài
197
Chương 197: Hàng trăm ánh mắt hận thù
198
Chương 198: Chơi theo luật rừng
199
Chương 199: Đan điền cũng xong
200
Chương 200: Láo xược ôn thần
201
Chương 201: Bật ngón tay cái
202
Chương 202: Tiêu diễm phượng dở quẻ
203
Chương 203: Hay là ta cho ngươi
204
Chương 204: Chỉ được cái to mồm
205
Chương 205: Bởi vì ta là nam nhân
206
Chương 206: Rốt cuộc ai mới là tà tu
207
Chương 207: Lão quỷ ngươi đã chơi đùa xong chưa
208
Chương 208: Như thể thách thức
209
Chương 209: Khả năng là âm ổ
210
Chương 210: Mười phần bố đời
211
Chương 211: Đội trưởng cho xin miếng lửa
212
Chương 212: Ý định tiêu hao chiến
213
Chương 213: Hoả Diễm Phượng Hoàng
214
Chương 214: Không còn tư cách để tiếp tục sống
215
Chương 215: Lại còn muốn kết giao
216
Chương 216: Vai diễn dành riêng cho thứ khốn kiếp
217
Chương 217: Cao cường mặt xám như tro
218
Chương 218: Láu cá quỷ quyệt
219
Chương 219: Cái này liền hên xui
220
Chương 220: Cấm tiệt không được phun máu
221
Chương 221: Yêu râu xanh
222
Chương 222: Quỷ hồn cũng khóc
223
Chương 223: Sư phụ cười trông rất quỷ
224
Chương 224: Rừng cấm
225
Chương 225: Lợi ích sau khi ăn hành
226
Chương 226: Không chừa cho ai chút cơ hội
227
Chương 227: Cướp địa bàn
228
Chương 228: Thiếu chút mồ yên mả đẹp
229
Chương 229: Thiếu sót và thiếu hụt
230
Chương 230: Chạy đi thăm dò một chuyến
231
Chương 231: Thử chơi trò ngư ông đắc lợi
232
Chương 232: Giữ khoảng cách đi vậy
233
Chương 233: Bảo lâm thành viên
234
Chương 234: Phong cách sư tử hà đông
235
Chương 235: Trịnh kiệt rủ rê
236
Chương 236: Trịnh kiệt thấy tủi thân
237
Chương 237: Ngươi dám không chia thử xem
238
Chương 238: Buông lỏng áp chế còn cần kích thích
239
Chương 239: Tiêm nhiễm mộng tưởng
240
Chương 240: Kim đan có vẻ hơi khác biệt
241
Chương 241: Một cái danh ngạch
242
Chương 242: Bắt đầu khởi tranh
243
Chương 243: Đồng loạt rời khỏi
244
Chương 244: Não bộ muốn trương phình
245
Chương 245: Giả Danh Cán Bộ
246
Chương 246: Tự dưng
247
Chương 247: Tỉnh rồi
248
Chương 248: Lão Hổ Thích Rúc Mềm Mềm
249
Chương 249: Đoán bậy không tốn tiền
250
Chương 250: Khó lòng kìm nén thở dài
251
Chương 251: Mập mạp ngươi rất giỏi
252
Chương 252: Tới bến
253
Chương 253: Ghen tị đỏ cả mắt
254
Chương 254: Chỉ có án tử
255
Chương 255: Xúc cho hắn một thìa
256
Chương 256: Tu sĩ chính là sống tuỳ tiện
257
Chương 257: Vương Đô
258
Chương 258: Cứ tưởng cái này tuyệt chủng rồi
259
Chương 259: Thăm Quan Vương Đô
260
Chương 260: Xem hắn bản lĩnh có bao lớn
261
Chương 261: Đánh mặt đàm lão
262
Chương 262: Phòng cháy hơn chữa cháy
263
Chương 263: Lâm Tiểu Tùng Thượng Đài
264
Chương 264: Đơn giản chỉ là một nhát chém
265
Chương 265: Lão tử giỏi nhất là khiến người chán ghét
266
Chương 266: Ánh mắt đầy khiêu khích
267
Chương 267: Tuổi trẻ cái gì cũng dám khoác lác
268
Chương 268: Có biến
269
Chương 269: Lão tử sẽ sống dài dài
270
Chương 270: Vô địch lão nông
271
Chương 271: Trái ôm phải ấp
272
Chương 272: To như chiếc ô tô dòng suv
273
Chương 273: Chuột béo láu cá
274
Chương 274: Lòng tham làm mờ hai mắt
275
Chương 275: Để hắn liều mạng
276
Chương 276: Hôm nay ta trong lòng vui vẻ
277
Chương 277: Cái hội này có chút lằng nhằng
278
Chương 278: Để ngươi từ từ gặm nhấm nỗi đau
279
Chương 279: Ta chính là quỷ đến đòi mạng
280
Chương 280: Tống Nghiệt Thiếu
281
Chương 281: Ngũ độc tuyệt sát
282
Chương 282: Độc vật tấn công
283
Chương 283: Gây ra tai hoạ
284
Chương 284: Khả năng sẽ bị hiểu lầm là ta tu
285
Chương 285: Làm việc chính đáng
286
Chương 286: Lâm tặc ngang ngược
287
Chương 287: Rừng là tài sản chung
288
Chương 288: Hai chữ tương lai
289
Chương 289: Bằng hữu mới
290
Chương 290: Lão phệ gửi tin nhắn
291
Chương 291
292
Chương 292: Rốt cuộc muốn ta ngộ ra điều gì
293
Chương 293: Theo đại sư ra ngoài
294
Chương 294: Thực sự là đáng chết
295
Chương 295: Phần nào hiểu ý đại sư
296
Chương 296: Phải chăng đại sư đang chém gió
297
Chương 297: Nhìn đâu cũng thấy mục nát thối rữa
298
Chương 298: Phán xét khách quan và công bằng
299
Chương 299: Không một kẻ nào
300
Chương 300: Muốn láo xược một phen
301
Chương 301: Thử dùng thuật pháp mới
302
Chương 302: Vẫn bị trời đánh
303
Chương 303: Phiến quân khủng bố
304
Chương 304: Thăng đường
305
Chương 305: Cứ làm theo lời bản quan
306
Chương 306: Gọi một câu cường ca là được
307
Chương 307: Kiếm Khách Không Kiếm
308
Chương 308: Tặng kiếm
309
Chương 309: Toàn thân nứt vỡ
310
Chương 310: Cảm thấy ấm lòng
311
Chương 311: Giúp người giúp tới cùng
312
Chương 312: Thấy rất sợ hắn
313
Chương 313: Dọa các nàng sợ hết hồn
314
Chương 314: Chuyện hoang đường
315
Chương 315: Nói chuyện riêng
316
Chương 316: Chẳng phải lần đầu
317
Chương 317: Khẳng định là cực kỳ đau khổ
318
Chương 318: Thu chắc rồi
319
Chương 319: Vong Linh
320
Chương 320: Nên hiểu và thông cảm
321
Chương 321: Gặp phải rắc rối to
322
Chương 322: Trận đánh vớ vẩn
323
Chương 323: Đáng tin cậy
324
Chương 324: Sớm tìm tới
325
Chương 325: Tại sao phải lãng phí
326
Chương 326: Thỏa thuận
327
Chương 327: Dẻo như kẹo kéo
328
Chương 328: Bản mặt kẻ vô ơn
329
Chương 329: Nỗi Niềm Của Hắn
330
Chương 330: Để chúng tự dẫn đường
331
Chương 331: Đứng đắn một chút
332
Chương 332: Kiềm chế tham lam ích kỷ
333
Chương 333: Tham vọng
334
Chương 334: Huynh đệ của ta
335
Chương 335: Ta giết gã này nhé
336
Chương 336: Có sẵn lòng phối hợp với ta
337
Chương 337: Qua rồi cái tuổi bồng bột
338
Chương 338: Đỗ chi vương tính toán
339
Chương 339: Chỉ mong đừng rớt giá
340
Chương 340: Gửi gắm nhờ cậy
341
Chương 341: Hành hạ dày vò
342
Chương 342: Hỏa Dương Tiêu Buồn Bực
343
Chương 343: Quên mất lời hứa với ta
344
Chương 344: Quỷ mới tin ngươi
345
Chương 345: Nhanh chóng chuồn đi
346
Chương 346: Hồng Phi
347
Chương 347: Chung một chiến thuyền
348
Chương 348: Ba chấm giống nhau
349
Chương 349: Sắp đặt từ trước
350
Chương 350: Câu được đầy cá
351
Chương 351: Đừng hỏi đã chẳng nặng đầu
352
Chương 352: Hỏa Vân Thành
353
Chương 353: Ta chính là lão đại
354
Chương 354: Vẫn cứ là sống chung
355
Chương 355: Dạy dỗ các ngươi cũng được
356
Chương 356: Ra ngoài kiếm ăn
357
Chương 357: Rộng lượng một chút
358
Chương 358: Mạc Văn Hổ
359
Chương 359: Giúp ngươi bồi dưỡng vợ bé
360
Chương 360: Giết
361
Chương 361: Muốn nghiêm túc tìm hiểu
362
Chương 362: Cái số bị đè đầu cưỡi cổ
363
Chương 363: Tranh thủ vun đắp tình cảm
364
Chương 364: Những kẻ này có vấn đề
365
Chương 365: Hãy giữ hình tượng một chút
366
Chương 366: Liền lấy thân báo đáp
367
Chương 367: Trận đòn không nhẹ
368
Chương 368: Sớm gặp mặt
369
Chương 369: Trong nháy mắt liền hôn mê
370
Chương 370: Khóc không ra nước mắt
371
Chương 371: Một cước chia lìa
372
Chương 372: Hạ gia huynh muội
373
Chương 373: Tự mình để lộ tẩy
374
Chương 374: Nhiều ánh mắt dòm ngó
375
Chương 375: Bị tóm cổ
376
Chương 376: Tả thủ lão nhân phạm thành văn
377
Chương 377: Làm phúc chẳng mất xu nào
378
Chương 378: Heo mập trư hào
379
Chương 379: Băng Tuyết Thành
380
Chương 380: Để ta đánh một quyền
381
Chương 381: Kỳ hạn mười năm
382
Chương 382: Tiến vào cấm địa
383
Chương 383: Lạnh đến thụt vòi voi
384
Chương 384: Lòng tham làm lu mờ lý trí
385
Chương 385: Bạch Điểu Bạch Tuyết
386
Chương 386: Bắt gặp cố nhân
387
Chương 387: Môn hạ của tiên phủ
388
Chương 388: Hết Tiên Phủ Lại Tới Tiên Các
389
Chương 389: Cá cược cùng mỹ nữ
390
Chương 390: Toàn lực đánh một quyền
391
Chương 391: Đợi xem tiên các phản ứng thế nào
392
Chương 392: Di tích chưa khai phá
393
Chương 393: Luôn có kẻ nhìn chằm chằm
394
Chương 394: Thực chất ta hấp thu nguyên khí
395
Chương 395: Cưỡng ép thu nhận đan nô
396
Chương 396: Không có duyên gặp lại
397
Chương 397: Hải vực biến động
398
Chương 398: Xâm lược theo thông lệ
399
Chương 399: Tiến Về Cổ Chiến Trường
400
Chương 400: Đợi Đại Lão Tiên Các Họp Bàn
401
Chương 401: Kế hoạch cảm tử
402
Chương 402: Tín vật mục nát
403
Chương 403: Cao đại nhân
404
Chương 404: Ngọn lửa đam mê
405
Chương 405: Đám bạn khốn nạn
406
Chương 406: Y sư tàn bạo
407
Chương 407: Đánh cho một trận là sẽ ngoan
408
Chương 408: Sống chung với nhàn tỷ
409
Chương 409: Thật khiến người hiếu kỳ
410
Chương 410: Ta là