Chương 32: Cô là của anh

Lôi Lạc Thần vừa ra khỏi cửa, sau lưng lập tức truyền đến âm thanh chối tai.

"Bang..."

Anh ngỡ ngàng quay đầu lại, nhìn thấy cánh cửa phòng khép chặt, bàn tay đang đặt bên hông vô thức siết chặt lại.

Anh bực bội dùng sức đấm mạnh vào bức tường bên cạnh, khiến bàn tay bị thương càng nghiêm trọng hơn, rướm máu.

Mạnh An Nhi đứng dựa lưng vào cánh cửa phòng ngủ, cô đau lòng nhắm chặt mắt.

- Lạc Thần....Lạc Thần.....em phải làm sao đây?

Trái tim em rất đau.........

Storm đau lòng dùng tay sờ vào vị trí trái tim của mình, trái tim cô lúc này thật sự rất đau, đau đến nỗi tê tâm phế liệt.

Thân thể không hồn từ từ tuột xuống, cuối cùng cô ngồi bẹt dưới mặt đất lạnh lẽo, gục đầu vào đầu gối khóc nức nỡ.

Một lúc sau Storm không còn nghe được tiếng động bên ngoài.

Anh đi rồi, cuối cùng anh cũng đã đi!

Căn phòng nhỏ quen thuộc lúc này lại khiến cô cảm giác cô đơn trống vắng vô cùng.

Ánh hoàng hôn màu đỏ cam bên ngoài khuôn cửa sổ, rọi thẳng lên thân hình mảnh mai lúc này đang gục đầu vào đầu gối dưới mặt đất, tạo thành một bức tranh cô độc.

Khóc một lúc cô ngẩn đầu lên, dùng hai tay lau đi những giọt nước mắt mặn đắng trên mặt.

Cô bước đến giường lớn ngã lưng xuống tấm nệm mềm mại, muốn ép buộc bản thân ngủ say, ngủ để quên đi thất cả.

Nằm trằn trọc trên giường cả đêm, cuối cùng cô thiếp đi trong nước mắt.

"Cốc.......cốc.....cốc...."

Tiếng gõ cửa khiến Storm giật mình tỉnh giấc, cô khó chịu mở cặp mắt nặng trĩu nhìn vào cái đồng hồ báo thức bên cạnh giường.

- 7 giờ sáng, ai mà sớm như vậy?

Storm phàn nàn, hôm nay vẫn còn là ngày nghỉ của cô cơ mà!

Trong lòng còn đang kêu than nhưng thân thể đã ngồi dậy, tiện tay cầm lấy cái áo choàng ngủ vắch trên thành ghế khoác lên tấm thân mảnh mai.

Đứng trước cửa phong cô tùy tiện chỉnh lại mái tóc dài lộn sộn của mình, rồi mới vươn tay mở cửa.

Cánh cửa phòng từ từ mở ra, xuất hiện trước mặt cô chính là Trung Tá La Thành.

Storm có phần kinh ngạc, nhưng ngay lập tức trở về dáng vẻ của ngày thường.

Kỳ thực khi đối diện với người mình không yêu, thì dù cô có xấu xí hay ăn mặt không chỉnh tề đi chăng nữa cô cũng không quan tâm.

Cô nhíu mày, sắc mặt lộ rõ sự không vui nhìn anh.

- Trung Tá, anh tìm tôi sớm như vậy có chuyện gì quan trọng không?

Storm cố tình thêm vào hai từ quan trọng, để nói cho anh biết cô không thích bị người nhàng rỗi quấy rầy.

La Thành không chấp nhất với lời nói của cô, anh cười tươi đáp.

- Chào buổi sáng.

Tôi vừa mới nhận được thông báo, một tiếng sau có cuộc họp đột xuất.

Tôi cố tình đến nói cho cô biết, sẵn tiện mời cô dùng buổi sáng cùng tôi.

Nhìn thấy gương mặt tươi cười của La Thành, Storm đoán được phần nào dụng ý của anh.

Đến thông báo về cuộc họp chỉ là cái cớ, muốn mời cô ăn sáng mới là mục đích thật sự của anh.

Storm ngẫm nghĩ một chút, nếu Lạc Thần đã không quan tâm đến cô vậy cô cũng không nên tự dằn dặc bản thân mình.

Cô nhìn La Thành gật đầu một cái, thay cho câu trả lời của cô.

Storm không nói gì đã khép chặt cánh cửa phòng trước mặt anh.

La Thành trong lòng vui vẻ nên không chấp nhất, người đẹp thì có quyền tỏ ra kiêu ngạo.

Anh đứng ngòai với tư thế vô cùng nhàng nhã, hai tay đút vào trong túi quần tây, miệng không ngừng huýt sáo, trong lòng chờ đợi giây phút được cùng cô dùng buổi sáng.

Mấy hôm trước có người mang đến cho cô mấy bộ quân phục nữ, Đại Tướng cố tình cho người thiết kế cho cô.

Mười phút sau cánh cửa phòng một lần nữa được mở ra, trước mặt La Thành lúc này là một quân nhân xinh đẹp, vẻ mặt sang chảnh kiêu ngạo.

Trên người cô mặc bộ quân phục màu trắng viền đen, chiếc áo sơ mi khiêu gợi bó sát vào đường công gợi cảm của cô, đầu đội một chiếc mũ quân nhân màu trắng đen nhìn vào quyến rũ một cách lạ thường.

Cặp mắt La Thành tỏa sáng, anh chưa từng nhìn thấy một nữ quân nhân nào, khi mặc quân phục lại nhìn hấp dẫn như cô.

Nhìn thấy La Thành nhìn mình không chớp mắt, cô khó chịu hắng giọng.

- Uh um...... chúng ta đi được rồi!

Nói xong Storm không quan tâm đến anh, cất bước về phía trước.

La Thành sải bước theo sau cô, hai người vừa đi vừa trò chuyện về buổi họp.

Vừa bước vào căng tin tất cả ánh mắt đều dồn hết lên trên người Storm.

Có người chưa từng gặp qua cô, nên tò mò không biết cô gái xinh đẹp đi bên cạnh Trung Tá là ai?

Người đã từng gặp qua cô không thể che giấu được sự bất ngờ trên mặt họ, họ không ngờ bộ quân phục trên người cô lại đẹp như vậy, nói cho đúng hơn chính Storm đã khiến bộ quân phục này tỏa sáng.

Storm thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế do La Thành lịch sự kéo ra, ánh mắt sắc bén nhìn xung quanh, bắt gặp ánh mắt hiếu kỳ của mọi người trong lòng cô hơi khó chịu.

Đột nhiên một đĩa thức ăn sáng cùng với ly cafe nóng hổi đang bốc khói xuất hiện trước mặt cô, nhìn vào đĩa thức ăn tuy rất ngon nhưng cô không ngon miệng.

Cô nhìn La Thành gật đầu một cái.

- Cảm Ơn.

Nói xong cô tao nhã cầm lấy tách cafe đen lên, đưa đến đôi môi mềm mại hớp một ngụm.

La Thành ngồi đó cặp mắt sáng ngời nhìn cô, trong lòng vui vẻ vì Storm chịu cho anh cơ hội bước thêm một bước đến gần cô hơn.

Trong lúc hai người đang trò chuyện, Lôi Lạc Thần, Kỳ Sơn và Nhất Minh từ ngoài cửa bước vào.

Nhìn thấy mọi người đang nhìn vào cái bàn tròn chính giữa bàn tán, Lôi Lạc Thần không quan tâm, đó không phải là chuyện của anh.

Trong lòng anh lúc này còn đang phiền muộn về chuyện của An Nhi hôm qua.

Storm nhìn thấy anh nhưng giả vờ không thấy.

Lôi Lạc Thần ung dung bước ngang qua hai người không hề chú ý đến La Thành và cô, hành động thờ ơ này của anh khiến cô thất vọng trong lòng.

Đột nhiên giọng nói của Nhất Minh vang lên, khơi dậy sự chú ý trong lòng Lôi Lạc Thần.

- Thiếu Tá, từ lúc nào Trung Tá và Storm trở nên thân thiết như vậy?

Nghe Nhất Minh nói Lôi Lạc Thần mới nhìn theo ánh mắt của Nhất Minh, nhìn thấy Storm ngồi trò chuyện thân thiết với La Thành, bàn tay đang đặt trong túi quần tây bắt giác siết chặt lại.

Ánh mắt phát ra tia lửa nhìn chằm chằm vào hai người, Storm cảm giác được có người nhìn mình, cô quay đầu nhìn, chạm phải gương mặt mang theo tia phẫn nộ của anh, cô liền xoay lại nhìn La Thành nở một nụ cười rạng rỡ, muốn nó cho anh biết có rất nhiều đàn ông muốn theo đuổi cô.

Storm thật bất ngờ khi La Thành đột nhiên cầm lấy miếng khăn giấy bên cạnh, khom tới chùi giúp vết cafe còn động lại trên khoé môi cô.

Cử chỉ của La Thành vừa dịu dàng vừa tỉ mỉ, nhưng thật đáng tiếc anh không phải là tách cafe của cô.

Cô ngượng ngùng nói.

- Cảm ơn.

Lời vừa nói ra tay Storm đã vươn lên cầm lấy tờ khăn giấy muốn chặn anh lại, cô không thích hành động thân mật này.

Nhưng thật không ngờ, cái Storm cầm lấy không phải là khăn giấy mà là bàn tay ấm áp lớn của La Thành.

La Thành dường như bị trúng tiếng xét ái tình, cảm giác sung sướng khi tay cô chạm vào tay anh khiến La Thành mất đi lý trí, anh ngây người nhìn cô bằng ánh mắt yêu thương.

Storm vội vàng thu tay về, cô cụp mắt không muốn đối diện với ánh mắt thâm tình của anh, cô không yêu anh nên không muốn tạo cho anh thêm hy vọng.

Lôi Lạc Thần nhìn hai người âu yếm bên nhau, máu trong người anh soi lên sùng sục, anh thật sự không thể nào dằn xuống cơn thịnh nộ trong lòng.

Lôi Lạc Thần cảm giác như thứ gì đó vốn dĩ thuộc về anh, đột nhiên không biết vì nguyên nhân gì lại vượt khỏi tầm tay của anh.

Lôi Lạc Thần cất bước về phía Storm và La Thành, trong lòng quyết định anh phải giải quyết chuyện giữa An Nhi và anh ngày hôm nay.

Đột nhiên điện thoại trong túi quần tây của anh vang lên.

" Reng....reng...reng..."

Lôi Lạc Thần không quan tâm đến cái điện thoại chết tiệt, đang không ngừng đỗ chuông mà tiếp tục hướng về phía trước.

Kỳ Sơn nhìn thấy vẻ mặt tối sầm của Lôi Lạc Thần, anh liền bước theo dùng tay vịn lên vai Lôi Lạc Thần nói với giọng thận trọng.

- Thiếu Tá, bình tĩnh.

Kỳ Sơn theo bên cạnh Lôi Lạc Thần từ nhỏ nên tâm tư của Lôi Lạc Thần, anh là người hiểu rõ nhất.

Anh biết Lôi Lạc Thần đã yêu Mạnh An Nhi, nhưng chỉ có đều Lôi Lạc Thần cũng không biết.

Vì từ nhỏ đến lớn Mạnh An Nhi luôn ở bên cạnh Lôi Lạc Thần, nên Lôi Lạc Thần đã quen nên trong tiềm thức cứ nghĩ cô là của anh.

Chapter
1 Chương 1: Sinh nhật
2 Chương 2: Quân trường hùng tâm
3 Chương 3: Trong lòng anh đã có người khác
4 Chương 4: Nhớ lại chuyện cũ
5 Chương 5: Mạnh An Nhi Rời Đi
6 Chương 6: Lôi Lạc Thần Phiền Muộn
7 Chương 7: Chuyên gia vũ khí
8 Chương 8: Thay đổi
9 Chương 9: Thách thức
10 Chương 10: Spider
11 Chương 11: Thi đấu
12 Chương 12: Thật trẻ con
13 Chương 13: Đường Tam
14 Chương 14: Nhiệm vụ
15 Chương 15: Lôi Lạc Thần Tức Giận
16 Chương 16: Chấp hành nhiệm vụ
17 Chương 17: Uy hiếp
18 Chương 18: Bắt đầu
19 Chương 19: Mắc bẫy
20 Chương 20: Quả bom
21 Chương 21: Người hay ma
22 Chương 22: Anh hùng
23 Chương 23: Trần Sở Sở
24 Chương 24: Kinh tởm
25 Chương 25: Trở về
26 Chương 26: Trở Về Mạnh Viên
27 Chương 27: Mạnh tiểu thư
28 Chương 28: Lôi Lạc Thần ghen
29 Chương 29: Lôi Lạc Thần ghen 2
30 Chương 30: Thẩm thanh giở trò
31 Chương 31: Dục vọng
32 Chương 32: Cô là của anh
33 Chương 33: Nổi giận đùng đùng
34 Chương 34: Tỏ tình
35 Chương 35: Nụ Hôn Đầu
36 Chương 36: Soul " linh hồn"
37 Chương 37: Nam Cường
38 Chương 38: Tứ đại tài phiệt
39 Chương 39: Hôn Ước Của Nam Cường Và Lạc Tuyết
40 Chương 40: Đảo Sara
41 Chương 41: Đoạt mệnh
42 Chương 42: Cứu người
43 Chương 43: Storm trúng đạn
44 Chương 44: Lôi Lạc Thần Trút Giận
45 Chương 45: Rắn độc
46 Chương 46: Thù hận
47 Chương 47: Mực Đích
48 Chương 48: Trần sở sở trở về
49 Chương 49: Thuật Thôi Miên
50 Chương 50: Dương Minh Huy
51 Chương 51: Nhất Minh và Thiết Sang Sang
52 Chương 52: Nhất Minh Và Trần Sở Sở 2
53 Chương 53: Mục đích của dương minh huy là gì?
54 Chương 54: Âm mưu
55 Chương 55: Hang Động
56 Chương 56: Dơi Hút Máu Người
57 Chương 57: Tiểu Phi
58 Chương 58: Nội gián
59 Chương 59: Thông tin
60 Chương 60: Trần sở sở động lòng
61 Chương 61: Gặp mặt
62 Chương 62: Anh rất nhớ em
63 Chương 63: Dục vọng
64 Chương 64: Lôi Lạc Thần Thật Bá Đạo
65 Chương 65: Cửa Hàng Áo Cưới Huyền Thoại
66 Chương 66: Áo cưới
67 Chương 67: Trung Nghĩa
68 Chương 68: Kế hoạch
69 Chương 69: Kumamoto - Nhật Bản
70 Chương 70: Tần Gia Nghiêm
71 Chương 71: Điều kiện
72 Chương 72: Kế Hoạch Của Thẩm Thanh
73 Chương 73: Thù hận
74 Chương 74: Người phụ nữ thần bí
75 Chương 75: Thời gian là mấu chốt
76 Chương 76: Bước vào cạm bẫy
77 Chương 77: Khách không mời mà tới
78 Chương 78: Lôi lạc thần chợt hiểu ra
79 Chương 79: Đường tam trở về
80 Chương 80: Đường Tam Bỏ Trốn
81 Chương 81: Trừng Phạt
82 Chương 82: Lôi lạc thần xuất hiện
83 Chương 83: Ai là người thắng cuộc
84 Chương 84: Hy Sinh
85 Chương 85: Đáng phải chết
86 Chương 86: Là địch hay là bạn
87 Chương 87: Âm mưu
88 Chương 88: Giao dịch
89 Chương 89: Sự thật
90 Chương 90: Lôi Lạc Thần Bá Đạo
91 Chương 91: Thân thế của người thần bí
92 Chương 92: Hợp tác
93 Chương 93: Thân thế của Cao Huy
94 Chương 94: Lên kế hoạch
95 Chương 95: Yêu Thương
96 Chương 96: Âm mưu
97 Chương 97: Đình Chức
98 Chương 98: Ấm Áp
99 Chương 99: Trêu Chọc
100 Chương 100: Hồ Kỳ Long
101 Chương 101: Du Bất Cần
102 Chương 102: Trúng độc
103 Chương 103: Dục Vọng
104 Chương 104: Làm bà mai
105 Chương 105: Phơi bày
106 Chương 106: Người Đàn Ông Của Trần Sở Sở
107 Chương 107: Ngưỡng Mộ
Chapter

Updated 107 Episodes

1
Chương 1: Sinh nhật
2
Chương 2: Quân trường hùng tâm
3
Chương 3: Trong lòng anh đã có người khác
4
Chương 4: Nhớ lại chuyện cũ
5
Chương 5: Mạnh An Nhi Rời Đi
6
Chương 6: Lôi Lạc Thần Phiền Muộn
7
Chương 7: Chuyên gia vũ khí
8
Chương 8: Thay đổi
9
Chương 9: Thách thức
10
Chương 10: Spider
11
Chương 11: Thi đấu
12
Chương 12: Thật trẻ con
13
Chương 13: Đường Tam
14
Chương 14: Nhiệm vụ
15
Chương 15: Lôi Lạc Thần Tức Giận
16
Chương 16: Chấp hành nhiệm vụ
17
Chương 17: Uy hiếp
18
Chương 18: Bắt đầu
19
Chương 19: Mắc bẫy
20
Chương 20: Quả bom
21
Chương 21: Người hay ma
22
Chương 22: Anh hùng
23
Chương 23: Trần Sở Sở
24
Chương 24: Kinh tởm
25
Chương 25: Trở về
26
Chương 26: Trở Về Mạnh Viên
27
Chương 27: Mạnh tiểu thư
28
Chương 28: Lôi Lạc Thần ghen
29
Chương 29: Lôi Lạc Thần ghen 2
30
Chương 30: Thẩm thanh giở trò
31
Chương 31: Dục vọng
32
Chương 32: Cô là của anh
33
Chương 33: Nổi giận đùng đùng
34
Chương 34: Tỏ tình
35
Chương 35: Nụ Hôn Đầu
36
Chương 36: Soul " linh hồn"
37
Chương 37: Nam Cường
38
Chương 38: Tứ đại tài phiệt
39
Chương 39: Hôn Ước Của Nam Cường Và Lạc Tuyết
40
Chương 40: Đảo Sara
41
Chương 41: Đoạt mệnh
42
Chương 42: Cứu người
43
Chương 43: Storm trúng đạn
44
Chương 44: Lôi Lạc Thần Trút Giận
45
Chương 45: Rắn độc
46
Chương 46: Thù hận
47
Chương 47: Mực Đích
48
Chương 48: Trần sở sở trở về
49
Chương 49: Thuật Thôi Miên
50
Chương 50: Dương Minh Huy
51
Chương 51: Nhất Minh và Thiết Sang Sang
52
Chương 52: Nhất Minh Và Trần Sở Sở 2
53
Chương 53: Mục đích của dương minh huy là gì?
54
Chương 54: Âm mưu
55
Chương 55: Hang Động
56
Chương 56: Dơi Hút Máu Người
57
Chương 57: Tiểu Phi
58
Chương 58: Nội gián
59
Chương 59: Thông tin
60
Chương 60: Trần sở sở động lòng
61
Chương 61: Gặp mặt
62
Chương 62: Anh rất nhớ em
63
Chương 63: Dục vọng
64
Chương 64: Lôi Lạc Thần Thật Bá Đạo
65
Chương 65: Cửa Hàng Áo Cưới Huyền Thoại
66
Chương 66: Áo cưới
67
Chương 67: Trung Nghĩa
68
Chương 68: Kế hoạch
69
Chương 69: Kumamoto - Nhật Bản
70
Chương 70: Tần Gia Nghiêm
71
Chương 71: Điều kiện
72
Chương 72: Kế Hoạch Của Thẩm Thanh
73
Chương 73: Thù hận
74
Chương 74: Người phụ nữ thần bí
75
Chương 75: Thời gian là mấu chốt
76
Chương 76: Bước vào cạm bẫy
77
Chương 77: Khách không mời mà tới
78
Chương 78: Lôi lạc thần chợt hiểu ra
79
Chương 79: Đường tam trở về
80
Chương 80: Đường Tam Bỏ Trốn
81
Chương 81: Trừng Phạt
82
Chương 82: Lôi lạc thần xuất hiện
83
Chương 83: Ai là người thắng cuộc
84
Chương 84: Hy Sinh
85
Chương 85: Đáng phải chết
86
Chương 86: Là địch hay là bạn
87
Chương 87: Âm mưu
88
Chương 88: Giao dịch
89
Chương 89: Sự thật
90
Chương 90: Lôi Lạc Thần Bá Đạo
91
Chương 91: Thân thế của người thần bí
92
Chương 92: Hợp tác
93
Chương 93: Thân thế của Cao Huy
94
Chương 94: Lên kế hoạch
95
Chương 95: Yêu Thương
96
Chương 96: Âm mưu
97
Chương 97: Đình Chức
98
Chương 98: Ấm Áp
99
Chương 99: Trêu Chọc
100
Chương 100: Hồ Kỳ Long
101
Chương 101: Du Bất Cần
102
Chương 102: Trúng độc
103
Chương 103: Dục Vọng
104
Chương 104: Làm bà mai
105
Chương 105: Phơi bày
106
Chương 106: Người Đàn Ông Của Trần Sở Sở
107
Chương 107: Ngưỡng Mộ