Chương 31: 31: Ngoài Lạnh Trong Nóng Lại Còn Làm Nũng

o
Nhưng bất kể thế nào, rèm cửa ngắn và túi treo đúng là đơn giản hơn ghế.
Dưới sự cam chịu của Túc Minh Khiêm, Lịch Duyệt Tinh mở cửa hàng bắt đầu mua nguyên vật liệu.
Hai tấm vải vuông vắn, một tấm màu trơn, một tấm có màu và hoa văn, tổng cộng 10 độ thiện cảm.
Một miếng gỗ thông màu sáng, 6 độ thiện cảm.
Vật liệu đầy đủ.
Lịch Duyệt Tinh đặt chúng vào trong đống dụng cụ.
Khi đặt gỗ lên máy tiện gia công, menu tương tác nhảy ra.

Lịch Duyệt Tinh chọn thành phẩm là thanh gỗ từ mấy cách cắt, chưa hết, ấy vậy mà còn có khung số liệu nhảy ra để hắn điền chiều dài và đường kính của thanh gỗ…
Cứ cảm thấy con game này rất chân thật ở một số chi tiết nhỏ.
Lịch Duyệt Tinh im lặng một lúc, đành phải chuyển giao diện điện thoại, mở internet lên mạng thu thập một vài số liệu.
Chờ thu thập xong thì điền rõ ràng từng cái một, màn hình lại nhảy lên, buồng thợ mộc cũng bắn ra mini game giống buồng may.
Máy tiện bất động được cấp điện, tay cơ giới và cưa điện bắt đầu chuyển động cùng nhau.

Nhóc tí hon đứng ở mép bàn cầm một thanh gỗ thật dài, một đoạn gỗ hướng về phía cưa điện kêu rèn rẹt.
Một bóng thoại nhảy ra trên màn hình.
Túc Minh Khiêm: “Chỗ này có hướng dẫn kỹ thuật, bảo tôi đứng ở mép bàn nâng thanh gỗ.”
Lịch Duyệt Tinh đánh chữ: “Chỗ tôi cũng có.”
Ngay khi vào mini game, trên màn hình lập tức hiện ra một dải sáng mờ hình mũi tên, cạnh dải sáng là một chiếc điện thoại di chuyển theo hướng mũi tên, kèm theo dòng chữ nhắc nhở:
“Người chơi điều khiển máy cắt kim loại bằng cách di chuyển điện thoại tịnh tiến theo hướng mũi tên và hướng khu vực chỉ định”
Hắn làm theo chỉ dẫn, lần đầu làm nên tay hơi cứng, trong quá trình tịnh tiến run một cái, thanh gỗ tức thì bị cắt lệch.
Nhưng cắt lệch coi bộ cũng chẳng sao… Hệ thống sẽ nhắc nhở kích thước gỗ thiếu bao nhiêu, sau đó bắt đầu lại từ đầu.
Tịnh tiến về phía trước, lộn lại, tịnh tiến về phía trước rồi lộn lại.

Tiếp tục tịnh tiến, lộn, tịnh tiến về phía trước rồi lại lộn.
Sau khi thành thạo rồi, trình tự này vô cùng đơn giản.
Lịch Duyệt Tinh nhanh nhẹn cắt nguyên miếng gỗ thông thành sáu thanh gỗ, ba dài ba ngắn, thanh dài rộng bằng cửa sổ nhỏ, thanh ngắn bằng chiều rộng của một cái túi vải treo bình thường.
Ngoài ra còn thừa một ít phế liệu, tạm thời chưa biết dùng như nào đều chất đống ở một góc trong buồng thợ mộc.
Sau khi giải quyết vấn đề thanh gỗ, Lịch Duyệt Tinh dời mắt về phía buồng may ở một bên khác.
Tới lúc phát huy sức sáng tạo của nhân loại rồi.
Chỉ cần may vải rồi phủ lên thanh gỗ, bộ phận chính của túi treo và rèm cửa đã xong.
Quá trình này rất đơn giản, đáng lẽ Lịch Duyệt Tinh định tự làm cơ, nhưng không biết vì sao, Túc Minh Khiêm kiên quyết phản đối rồi lấy vải từ tay hắn, tự cầm tới vị trí máy khâu nghiêm túc làm việc.
Nhìn dáng vẻ nhóc chibi co người trên ghế nhỏ, cúi đầu thấp xuống chỉ lộ nửa sườn mặt, có một sự hấp dẫn bí ẩn miễn bàn…
Túc Minh Khiêm: “Được rồi, chúng ta có thể tiến hành bước kế.

Tiếp theo làm rèm cửa hay túi treo trước đây?”
Dòng chữ đột nhiên vọt lên màn hình khiến Lịch Duyệt Tinh giật mình.
Hắn hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Bé cưng càng ngày càng ngoan.”
Túc Minh Khiêm: “?”
Lịch Duyệt Tinh cảm thấy tự hào: “Do tôi nuôi giỏi đấy.”
Túc Minh Khiêm: “…”
Lịch Duyệt Tinh xắn tay áo: “Nào, chúng mình viết chữ lên rèm cửa trước, tôi đã nghĩ xong phải viết cái gì rồi.”
Lúc này chỉ cần một cây bút cảm ứng, Lịch Duyệt Tinh nhớ là trong nhà mình có thứ đấy.

Hắn tìm trong phòng sách một lúc, cuối cùng cũng lục ra được từ sâu trong cái bàn nào đó.
Hắn cầm bút trở lại ghế sô pha, thử quẹt một đường trên vải.
Quả nhiên chẳng có bất kỳ nét bút nào, đã thế còn quá mảnh, như vậy chữ viết ra sẽ không đẹp.
Nhưng không sao hết, hắn có thể vẽ viền chữ Hán trước, vẽ từng nét một, chờ vẽ xong rồi tô màu là được.
Vấn đề là hơi rắc rối, nhưng quan trọng là nhìn đẹp, liên quan tới việc nó có bán được giá không đấy.
Không hiểu sao, lúc Tây Mộc phấn khởi tràn trề muốn viết chữ, Túc Minh Khiêm đã có dự cảm chẳng lành.
Khi nét bút màu đen đầu tiên đặt xuống vải, dự cảm chẳng lành trong lòng cậu ngày một nghiêm trọng…

Dự cảm ứng nghiệm.
Túc Minh Khiêm im lặng nhìn chữ viết xuất hiện trên rèm cửa.
Trên hai mặt vải trái phải đầu tiên của rèm cửa.
“Bé con”
Trên hai mặt vải trái phải thứ hai của rèm cửa.
“Tôi yêu”
Hợp lại là.
“Bé con tôi yêu”
Hoặc là.
“Tôi yêu bé con”
Mà trên màn hình trước mắt, đối phương vẫn tự đắc: “Thế nào? Tôi viết đẹp lắm đúng không? Tôi luyện chữ được hai năm rồi đấy.”
Túc Minh Khiêm hít sâu một hơi, vô dụng.
Hít sâu thêm hơi nữa, vẫn vô dụng.
Thế là Lịch Duyệt Tinh thấy nhóc tí hon trong màn hình đầu đội -1 như thác nước đi một mạch tới cửa của xưởng chế tạo, lịch sự mở cửa rồi lại lịch sự đóng cửa.
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Vừa rồi mất ít nhất 12 độ thiện cảm.
Hắn nhìn xưởng chế tạo trống không, bắt đầu suy nghĩ.
Bé con nhà mình, lâu thế rồi mà vẫn chưa quen.
Thật là một bé con siêu thẹn thùng.
Nhoáng cái mất 12 độ thiện cảm, suy cho cùng vẫn xót.

Lịch Duyệt Tinh không tiếp tục trêu nhóc tí hon nữa mà một mình ở lại xưởng chế tạo, cần cù chăm chỉ làm mấy món còn lại.
Ba tấm rèm đã làm được hai tấm, còn lại một tấm.

Ba cái túi treo cũng không phức tạp, vừa rồi Túc Minh Khiêm đã làm xong bộ phận chính, giờ chỉ cần thêm mấy cái túi là được.
Hắn làm được một nửa thì nhóc tí hon bỏ ra ngoài lại quay trở về xưởng chế tạo, song cậu không đi tới chỗ hắn mà vào buồng may, không biết làm gì ở trong.
Lịch Duyệt Tinh không tới gần nhìn, hắn rất tâm lý để lại không gian riêng cho nhóc tì.
Trong cùng một không gian, hai người lặng lẽ làm việc.
Chờ đến khi hoàn thành mọi thứ, Lịch Duyệt Tinh chất đồ, lần lượt nhấp bán, sau đó ngạc nhiên phát hiện…
Một đống đồ như thế mà bán được thật, đã thế giá bán không tính là thấp, cộng tổng lại được 45 điểm cống hiến.
 Hệ thống còn đưa ra đánh giá:
【Mặt hàng nhỏ bình thường ở chợ đầu mối, không có quá nhiều giá trị】
Không không không.
So với một cái 1 điểm cống hiến với bí đỏ ba ngày mới thu hoạch được, thì đây quả thực là cái giá trên trời!
Chỉ có điều chi phí hơi cao, cần 16 độ thiện cảm.
Cũng khá là cực, về cơ bản mất cả một buổi sáng.
Nghĩ thế…

Nhìn vào giá mua mà game đưa ra, mới đầu Lịch Duyệt Tinh rất vui mừng sau đó thì ngờ vực, cuối cùng cẩn thận tính toán, có hơi mù mờ.
Thế là cả sáng nay, rốt cuộc mình lỗ hay lời vậy?
Sao cũng được.
Lịch Duyệt Tinh nhìn kim đồng hồ trên tường điểm mười hai giờ, bật ra tiếng than thở từ đáy lòng:
“Con game này chả bao giờ từ bỏ việc lừa cày cuốc…”
Than thở xong, bán một đợt đồ thu vào 45 điểm cống hiến, Lịch Duyệt Tinh vẫn hết sức vui vẻ.
Hắn chuyển hướng về phía buồng thợ mộc, định bụng nhìn xem nhóc tí hon ban nãy vào xưởng làm cái gì.

Kết quả đi tới thì thấy nhóc con cúi thấp mặt, đang cầm thanh gỗ nho nhỏ điêu khắc.
Khắc gì vậy nhỉ?
Lịch Duyệt Tinh định chọt nhóc con, nhắc nhở đối phương là mình tới, nhưng trước khi ngón tay thật sự chạm vào nhóc ta thì hắn lại nghĩ:
Ờm… hay là đổi vị trí đi.
Nhóc ghét bị chọt mặt.
Ngón tay khẽ chuyển từ mặt sang cánh tay, sau đó, Lịch Duyệt Tinh chọt màn hình một cái.

Người đang tập trung ngẩng đầu lên, trong tia sáng nhẹ nhàng uốn khúc, con mắt xám đượm màu lưu ly.
Lịch Duyệt Tinh đã nhìn thấy thứ Túc Minh Khiêm đang khắc.

Đó là một con dấu be bé, trên con dấu viết hai chữ.
Tây Mộc.
“Tây Mộc?”
Con chữ tương tự chồng lên nhau, kéo Lịch Duyệt Tinh trở lại từ giác quan kỳ lạ.

Hắn nhìn lại màn hình, phát hiện nhóc tí hon vẫn đang nói chuyện.
“Sao bạn cũng tới đây?”
“Bạn làm xong hết đồ rồi à?”
“Có bán được không?”
Sau khi nhìn trái nhìn phải phát ra ba cái bong bóng, nhóc tí hon im lặng một hồi, một bong bóng lại nhảy ra khỏi đầu cậu.
“… Tôi rảnh không có gì làm nên khắc con dấu chơi, tên của bạn khá ít nét nên dễ khắc lắm”
Anh hiểu anh hiểu anh hiểu cả mà!
Còn lâu nhóc mới cố ý khắc con dấu cho anh.
Tất cả đều là trùng hợp mà thôi.
Lịch Duyệt Tinh vui vẻ vô cùng, nhưng vì độ thiện cảm, hắn giấu niềm vui vào lòng, trả lời một cách đường hoàng: “Ừ, tôi hiểu mà.

Nhóc khắc đẹp lắm.”
Túc Minh Khiêm: “Ừm.”
-1 lờ mờ.
Lịch Duyệt Tinh thấy hết, bổ sung thêm: “Tôi thích lắm, cảm ơn nhóc nhé.”
Túc Minh Khiêm: “Ừm.”
+3 nho nhỏ.
Lịch Duyệt Tinh thực sự không nhịn nổi nữa, hắn quay đầu bật cười hai tiếng rồi lại ngoảnh về, tiếp tục bình tĩnh: “Tí nữa tôi cũng làm một con dấu tên bé cưng tặng nhóc.”
Túc Minh Khiêm: “Được.”
+5 vững vàng.

Lịch Duyệt Tinh nhìn nhóc con trong màn hình, thích lắm.
Sao bé con này lại thể hiện được cùng lúc sự nũng nịu và trong nóng ngoài lạnh một cách bình thản vậy chứ?
Nghĩ tới đây, Lịch Duyệt Tinh lại phát hiện một vấn đề cực kỳ quan trọng.
Còn nữa, vì sao rõ ràng giá trị thiện cảm vẫn giảm mà hành động thân mật của nhóc con với mình ngày một nhiều hơn?
Hắn suy nghĩ hồi lâu, không có kết luận, chỉ có thể chấp nhận.
Con game này cợt nhả vậy đấy.
Làm xong sản phẩm thủ công thì cũng tới giờ cơm trưa.

Lịch Duyệt Tinh không để Túc Minh Khiêm khắc xong con dấu, vô cùng quả quyết kéo nhóc con từ xưởng chế tạo về phòng, đồng thời vào bếp mua cơm trưa cho nhóc tì.
Hôm nay nhà bếp đổi mới hai món ngon như mọi khi.
【Canh gà thơm nồng】: 25 độ thiện cảm
【Dưa chuột trộn】: 5 độ thiện cảm
Xưa chẳng bằng nay, món dưa chuột trộn không lọt được vào mắt Lịch Duyệt Tinh, trái lại canh gà thì khá ổn, vừa hay làm thành món thịt và canh.

Hắn chọn phần ăn này cho nhóc con, trên bếp xuất hiện một nồi hầm, bên trong bốc hơi trắng ùng ục.
Túc Minh Khiêm đi vào bếp: “Trưa nay ăn canh gà à?”
Lịch Duyệt Tinh: “Đúng rồi.

Một món khác là dưa chuột trộn, nhóc muốn không?”
Túc Minh Khiêm: “Không cần đâu, tôi có thể tự xào một đĩa rau.”
Sau khi dứt lời, nhóc con trong màn hình đi tới trước tủ lạnh.
Cậu lấy một bắp cải thảo từ trong tủ lạnh, đi tới trước bồn rửa bắt đầu bóc rửa, vừa bóc rửa vừa chất đống, chất rất nghiêm túc, lá lớn để dưới đáy, lá nhỏ để lên trên, trông như một tòa bảo tháp chậm rãi chồng chất cao nhọn hoắt.
Cũng không lâu lắm.
Rất nhanh, nhóc tí hon đã rửa xong cải thảo, cậu lấy bát canh từ trong ngăn tủ, đổ ra một nửa nước canh trong nồi.
Đây là thói quen của Túc Minh Khiêm.
Ăn hết được thì cố ăn hết, không ăn hết được trong một bữa thì chia ra để dành.
Đổ canh xong, cậu bưng bát đi về phía trước, khuỷu tay bất cẩn đụng đổ chồng cải thảo trên bàn bếp, một ít cải thảo rơi vào nồi hầm bên cạnh.
Cũng khi ấy, Lịch Duyệt Tinh phát hiện một sự thay đổi rất thần kỳ.
Trên màn hình nhảy ra thông báo.
Hướng dẫn người mới biến mất đã lâu lại xuất hiện lần nữa, tạo cảm giác tồn tại.

Nó nhắc nhở: “Game không chỉ có món ăn thành phẩm, người chơi có thể tự chế biến các món ngon của mình thông qua nhà bếp.

Lần đầu tự sáng tạo món ăn, hệ thống sẽ hỗ trợ người chơi nấu thành công.”
Bên dưới còn có lựa chọn.
“Có mở chức năng sáng tạo món ăn không? Có – Không”
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Nhất thời hắn chẳng biết có nên móc mỉa chức năng của con game này thật sự quá phong phú, hay là nên xỉa xói chơi lâu thế rồi mà vẫn còn chức năng hệ thống chưa kích hoạt…
Tóm lại Lịch Duyệt Tinh chọn có rồi vào chức năng sáng tạo món ăn.
Màn hình lại thay đổi lần nữa.

Một biểu tượng bé xinh hình cải thảo xuất hiện trên nồi hầm, ra hiệu cho Lịch Duyệt Tinh bỏ thêm nhiều cải thảo vào.
Lịch Duyệt Tinh nói theo hình: “Bé cưng bỏ cải thảo vào nồi đi.”
Túc Minh Khiêm: “?”
Lịch Duyệt Tinh: “Chúng mình làm món ăn mới.”
Túc Minh Khiêm làm theo lời Lịch Duyệt Tinh, bỏ vào mấy nắm cải thảo.
Lịch Duyệt Tinh chợt phát hiện, cải thảo trên nồi hầm hiện thêm một dấu gạch chéo màu đỏ, rất thẳng thừng biểu thị không cần thêm cải thảo nữa.
Hắn vội gõ chữ kêu dừng: “Khoan đã, đủ ——”
Đã quá muộn.
Trong lúc gõ chữ, Túc Minh Khiêm đã bỏ rau vào nồi.

Lịch Duyệt Tinh trơ mắt nhìn một đường màu xanh lá cây như thanh HP xuất hiện trên nồi, tiếp đó mất 10 điểm HP như bị tấn công.
Hỏng rồi…

Đừng bảo đây là HP của món mới, giảm tới mức độ nhất định thì món ăn tự sáng tạo sẽ thất bại nhé?
Lịch Duyệt Tinh bắt đầu căng thẳng, vừa nói theo hình vừa gõ chữ, tốc độ đều nhanh:
“Giờ bật bếp lên… Không không, không phải lửa to, lửa nhỏ… Đúng rồi!”
“Nấu một lúc… Rồi, ngay lúc này, tắt bếp, tắt bếp, tắt bếp mau!”
“Rau sắp nhũn rồi, nhũn rồi… Mau vớt rau ra… Vớt hết ra, bỏ vào đĩa!”
Không thử không biết, một khi thử rồi, Lịch Duyệt Tinh lập tức cảm thấy tự sáng tạo món ăn này vừa nhiều công đoạn lại còn rắc rối.

Hắn nhìn màn hình suốt không dám chớp mắt, thi thoảng còn không kịp đánh chữ, cho dù gõ kịp, đôi khi nhóc tí hon vẫn hiểu sai ý hắn rồi phải sửa lại.
Sau đấy, Lịch Duyệt Tinh chán gõ, dứt khoát mở chức năng thoại của bộ gõ, bắt đầu chỉ huy bằng giọng nói.
“Vớt cải thảo đặt vào bát, đổ canh lên…”
“Không không, không phải đường đã dùng rồi”
“Dùng đường nhóc vừa bọc lại ấy!”
Túc Minh Khiêm: “?”
Cậu bối rối một lúc, thử cầm bát canh của mình đổ nước canh trong bát xuống.
Lịch Duyệt Tinh: “Đổ lần lượt! Đổ miến!”
Túc Minh Khiêm: “??”
Cậu suy nghĩ một lúc, đổ lần lượt.
Lịch Duyệt Tinh: “Đổ thêm hai lần… ba lần.

Rồi, được rồi, để lại ít đường trong bát, cuối cùng cũng làm xong!”
Lúc nói ra câu này, Lịch Duyệt Tinh không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Tuy thời gian rất ngắn, chỉ có năm phút, nhưng chính vì ngắn như thế mới càng khiến người ta luống cuống tay chân.
Chỉ trong nháy mắt, nhà bếp vốn ngăn nắp đã lộn xộn một nửa, xoong nồi tán loạn khắp nơi, canh và lá rau chất đống trong bồn rửa, nom y chang thảm họa.
Mà đầu sỏ của thảm họa này…
Lịch Duyệt Tinh dời mắt về bát canh gà cải thảo nho nhỏ để trên bàn.

Hắn nhìn nó chòng chọc, duỗi ngón tay nhấp một cái.
Sau đó phát hiện, dưới menu bán trong một số menu đang nhảy ra, giá tiền của bát canh gà cải thảo này là… 35 điểm cống hiến!
Đắt thế?!
Lịch Duyệt Tinh sợ rồi.
Cùng lúc ấy, hắn thấy bóng thoại nhảy ra trên màn hình.
Túc Minh Khiêm không nhịn được: “Sao bạn viết sai chính tả nhiều vậy?”
Lịch Duyệt Tinh gõ chữ đáp lại: “Tôi nhập bằng giọng nói, vừa rồi trình tự phức tạp quá.

Gõ chữ không kịp nên dùng giọng nói chuyển đổi thành văn bản, độ nhận diện không được cao… Bé con ơi, nhóc nghe tôi nói nè, tôi phát hiện ra cách kiếm tiền mới rồi, thì ra chế tạo món ăn mới có thể kiếm tiền, bát canh gà nhóc nấu này có thể bán được tốt với giá 35 tệ đó!”
Văn bản thật dài lướt qua màn hình, Túc Minh Khiêm thoáng cái bắt được trọng điểm.
Túc Minh Khiêm: “Bạn cũng muốn trò chuyện bằng giọng nói à?”
Lịch Duyệt Tinh lười đánh chữ: “Đương nhiên, nói tiện biết bao nhiêu.” Hắn vẫn muốn kéo chủ đề về món ăn mới, “Tôi cảm thấy tự tạo công thức mới là một con đường để kiếm tiền, tôi có thể đi tìm một vài công thức…”
Đột nhiên +20!
Độ thiện cảm nhảy chồm ra từ trên đầu Túc Minh Khiêm như chớp giật.
Túc Minh Khiêm vẫn không quan tâm tới món mới.
Cậu nói: “Chúng mình cùng nhất trí rồi.

Tôi cũng thấy giao tiếp bằng giọng nói rất tốt.”
Sau khi nói xong, một mặt cười be bé xuất hiện trên đầu cậu.
Lịch Duyệt Tinh mới vừa choáng váng bởi độ thiện cảm ban nãy, hệ thống lại nhảy ra ngoài, spam ba câu trên màn hình.
Hệ thống: “Thông báo cập nhật.”
Hệ thống: “Game sẽ tiến hành bảo trì vào rạng sáng 03:00 – 05:00 ngày mai.”
Hệ thống: “Sau bảo trì, game sẽ mở khóa hệ thống giọng nói.”
 
------oOo------

Chapter
1 Chương 1: 1: Game Rác Rưởi Làm Giảm Trí Thông Minh Lãng Phí Thời Gian Của Tao!
2 Chương 2: 2: Người Yêu Có Thuộc Tính Thích Bị Ngược Đãi
3 Chương 3: 3: Con Đường Nạp Tiền
4 Chương 4: 4: Nhóm Tham Ăn Chung Điểm
5 Chương 5: 5: Giám Đốc Lịch Bá Đạo Online Tán Phét
6 Chương 6: 6: “cửu Độ”
7 Chương 7: 7: Vừa Đáng Yêu Lại Đáng Thương
8 Chương 8: 8: Cẩn Thận Thăm Dò
9 Chương 9: 9: Quy Ước
10 Chương 10: 10: Chống Nghiện
11 Chương 11: 11: Nụ Cười Cuối Cùng Cũng Thay Đổi
12 Chương 12: 12: Đài Hoa Cúc
13 Chương 13: 13: Bạn Có Thể Làm Rất Nhiều Chuyện
14 Chương 14: 14: Trang Phục Ác Ma Nhỏ
15 Chương 15: 15: Công Công Tây Mộc À Rốt Cuộc Thì Bao Giờ Anh Mới Hot Đây
16 Chương 16: 16: Bờ Nguy Hiểm
17 Chương 17: 17: Làm Là Phải Làm Chết Thì Không Chết Được
18 Chương 18: 18: Bất Ngờ Ngoài Ý Muốn
19 Chương 19: 19: Làm Giả Thật Thì Thật Đó Vẫn Là Giả
20 Chương 20: 20: Hệ Thống Rút Thưởng
21 Chương 21: 21: Bé Con Đi Du Lịch
22 Chương 22: 22: Tôi Thà Làm Người Yêu Của Bạn Cũng Không Muốn Làm Con
23 Chương 23: 23: Grand Canyon 1
24 Chương 24: 24: Grand Canyon 2
25 Chương 25: 25: Sổ Tay
26 Chương 26: 26: Bước Đầu Thử Yêu Qua Mạng
27 Chương 27: 27: Tây Mộc À Cậu Là Một Tác Giả Thông Minh Tài Trí
28 Chương 28: 28: Diễn Sâu Rốt Cuộc Là Ai Diễn Sâu
29 Chương 29: 29: Chắc Nay Tư Thế Dậy Của Mình Không Đúng Lắm
30 Chương 30: 30: Bé Con Nhóc Là Một Người Trưởng Thành
31 Chương 31: 31: Ngoài Lạnh Trong Nóng Lại Còn Làm Nũng
32 Chương 32: 32: Ngâm Được Một Bài Thơ Hay
33 Chương 33: 33: Bé Con Ơi Giọng Nhóc Hay Quá
34 Chương 34: 34: Một Lá Một Lá Rồi Lại Một Lá
35 Chương 35: 35: Bí Đỏ Thật Sự Không Làm Gì Sai
36 Chương 36: 36: Cuối Cùng Thì Cái Chết Cũng Phải Tới Amen
37 Chương 37: 37: Su
38 Chương 38: 38: Đạt Được Sự Nhất Trí
39 Chương 39: 39: Bé Yêu Màu Hồng Túc Minh Khiêm
40 Chương 40: 40: Bữa Tiệc Sinh Nhật Ẩm Thực Phân Tử
41 Chương 41: 41: Thẻ Tín Dụng Yêu Đương
42 Chương 42: 42: Đạo Cụ Độc Nhất Game
43 Chương 43: 43: Tư Bất Quần
44 Chương 44: 44: Viết Tiểu Thuyết Kiếm Được Tiền Rồi Giày Vò Phim Truyền Hình Điện Ảnh Làm Cái Gì
45 Chương 45: 45: Điểm Khác Biệt Chủ Yếu Giữa Con Người Với Ai Là Gì
46 Chương 46: 46: Túc Minh Khiêm Mềm Mỏng Bảo
47 Chương 47: 47: Một Tờ Hóa Đơn
48 Chương 48: 48: Tịch Lưu Đần Mặt
49 Chương 49: 49: Lịch Duyệt Tinh Đào Hố
50 Chương 50: 50: Lần Thứ Hai Đi Vào Giấc Mơ
51 Chương 51: 51: Bé Con Vui Vẻ Vẫn Là Đáng Yêu Nhất
52 Chương 52: 52: Nhiệm Vụ Khó Khăn Gian Khổ
53 Chương 53: 53: Hồi Âm Của Mary
54 Chương 54: 54: Tu Dưỡng Bản Thân Của Một Tác Giả
55 Chương 55: 55: Trong Câu Chuyện
56 Chương 56: 56: Nguyện Vọng Của Túc Minh Khiêm
57 Chương 57: 57: Mở Khóa Cách Chơi Mới
58 Chương 58: 58: Không Ngờ Mình Lại Xuất Hiện Bằng Cách Này Cơ Đấy
59 Chương 59: 59: Hệ Thống Đang Muốn Giết Mình Đây Mà…
60 Chương 60: 60: Ma Pháp Sư Tinh Tinh
61 Chương 61: 61: Búp Bê Tây Mộc
62 Chương 62: 62: Túc Minh Khiêm Nhìn Vào Trong
63 Chương 63: 63: Túc Minh Khiêm Đỏ Mặt
64 Chương 64: 64: Cửa Sổ Mở Ra Bên Ngoài
65 Chương 65: 65: Phịch
66 Chương 66: 66: Công Công Tây Mộc
67 Chương 67: 67: Túc Minh Khiêm Bình Thường Không Có Gì Lạ
68 Chương 68: 68: Bé Con Bá Đạo Online Suy Nghĩ
69 Chương 69: 69: Tôi Là Một Bé Con Giàu Tình Cảm
70 Chương 70: 70: Tây Mộc Cơ Trí Online Trốn Việc
71 Chương 71: 71: Đờ Người Ra
72 Chương 72: 72: “cảm Ơn Cậu” “cũng Cảm Ơn Các Bạn”
73 Chương 73: 73: Một Người Sói Đích Thực Không Bao Giờ Ngoảnh Lại Nhìn Vụ Nổ
74 Chương 74: 74: Nhiệm Vụ Giáng Sinh Bị Lãng Quên
75 Chương 75: 75: Bé Con Trong Mộng
76 Chương 76: 76: Ma Pháp Sư Tinh Tinh 20
77 Chương 77: 77: Tình Yêu
78 Chương 78: 78: Tiêu Đường Tây Mộc Này Rốt Cuộc Là Thần Thánh Phương Nào
79 Chương 79: 79: Minh Chủ Bạch Ngân Túc Minh Khiêm
80 Chương 80: 80: Công Công Cứ Yên Tâm Bay Nhé Thiên Nga Hồng Mãi Đi Theo
81 Chương 81: 81: Các Độc Giả Thông Minh
82 Chương 82: 82: Tình Tiết Bé Con Mặc Đồ Nữ
83 Chương 83: 83: Cuộc Chiến Trăm Vạn
84 Chương 84: 84: Simonsmodeste
85 Chương 85: 85: Thằng Chó Mày Đứng Lại Đó Cho Tao!!!
86 Chương 86: 86: Tin Tức Xàm Xí Hôm Nay
87 Chương 87: 87: Tôi Sẽ Không Đánh Mất Em Nữa
88 Chương 88: 88: Thắp Sáng App Yêu Đương Đi Phiên Bản 30
89 Chương 89: 89: Quan Hệ Cha Con
90 Chương 90: 90: Bé Cưng Ơi Tôi Tới Tìm Em Này!
91 Chương 91: 91: Xin Hãy Ôm Thật Chặt
92 Chương 92: 92: Một Giao Dịch Tiền Bạc Đơn Giản
93 Chương 93: 93: Nhiệt! Huyết! Sôi! Sùng! Sục! Tình! Gay! Tỏa! Tứ! Phương!
94 Chương 94: 94: Vé Máy Bay – Phòng Thí Nghiệm
95 Chương 95: 95: Ngọt Tựa Mật
96 Chương 96: 96: Món Quà
97 Chương 97: 97: Tự Vả
98 Chương 98: 98: Trò Chơi Đổ Bộ
99 Chương 99: 99: Tôi Tặng Em Trái Tim Và Những Vì Sao
100 Chương 100: 100: Nổi Tiếng Trong Nước
101 Chương 101: 101: Nổi Tiếng Quốc Tế
102 Chương 102: 102: Làm Sản Phẩm Fanmade
103 Chương 103: 103: Ký Tự Rác
104 Chương 104: 104: Fanmade
105 Chương 105: 105: Cuối Cùng Cũng Có Thể Thực Hiện Kế Hoạch
106 Chương 106: 106: Spoil Cái Kết
107 Chương 107: 107: Buổi Diễn Của Truman
108 Chương 108: 108: Tài Liệu Tuyệt Mật
109 Chương 109: 109: Tiếng Súng Nổ
110 Chương 110: 110: Anh Là Lời Giải Duy Nhất Của Em
111 Chương 111: 111: Lần Đầu Gặp Mặt Mà Anh Đã Tới Nhà Cầu Hôn
112 Chương 112: 112: Em Muốn Làm Điều Gì Đó Cho Anh
113 Chương 113: 113: Trái Tim Rung Động
114 Chương 114: 114: Đây Là Xác Định Mối Quan Hệ Về Mặt Sinh Học
115 Chương 115: 115: Túc Minh Khiêm Đứng Ở Đầu Đường Lịch Duyệt Tinh Đứng Cuối Đường
116 Chương 116: 116: Phiếu Tháng Có Thể Thua Saimoe Nhất Định Phải Thắng
117 Chương 117: 117: Ask Mày Đã Là Một Hệ Thống Hoàn Thiện Rồi
118 Chương 118: 118: 520 “biên Soạn Thượng Đế”
119 Chương 119: 119: Hoàn Chính Văn
Chapter

Updated 119 Episodes

1
Chương 1: 1: Game Rác Rưởi Làm Giảm Trí Thông Minh Lãng Phí Thời Gian Của Tao!
2
Chương 2: 2: Người Yêu Có Thuộc Tính Thích Bị Ngược Đãi
3
Chương 3: 3: Con Đường Nạp Tiền
4
Chương 4: 4: Nhóm Tham Ăn Chung Điểm
5
Chương 5: 5: Giám Đốc Lịch Bá Đạo Online Tán Phét
6
Chương 6: 6: “cửu Độ”
7
Chương 7: 7: Vừa Đáng Yêu Lại Đáng Thương
8
Chương 8: 8: Cẩn Thận Thăm Dò
9
Chương 9: 9: Quy Ước
10
Chương 10: 10: Chống Nghiện
11
Chương 11: 11: Nụ Cười Cuối Cùng Cũng Thay Đổi
12
Chương 12: 12: Đài Hoa Cúc
13
Chương 13: 13: Bạn Có Thể Làm Rất Nhiều Chuyện
14
Chương 14: 14: Trang Phục Ác Ma Nhỏ
15
Chương 15: 15: Công Công Tây Mộc À Rốt Cuộc Thì Bao Giờ Anh Mới Hot Đây
16
Chương 16: 16: Bờ Nguy Hiểm
17
Chương 17: 17: Làm Là Phải Làm Chết Thì Không Chết Được
18
Chương 18: 18: Bất Ngờ Ngoài Ý Muốn
19
Chương 19: 19: Làm Giả Thật Thì Thật Đó Vẫn Là Giả
20
Chương 20: 20: Hệ Thống Rút Thưởng
21
Chương 21: 21: Bé Con Đi Du Lịch
22
Chương 22: 22: Tôi Thà Làm Người Yêu Của Bạn Cũng Không Muốn Làm Con
23
Chương 23: 23: Grand Canyon 1
24
Chương 24: 24: Grand Canyon 2
25
Chương 25: 25: Sổ Tay
26
Chương 26: 26: Bước Đầu Thử Yêu Qua Mạng
27
Chương 27: 27: Tây Mộc À Cậu Là Một Tác Giả Thông Minh Tài Trí
28
Chương 28: 28: Diễn Sâu Rốt Cuộc Là Ai Diễn Sâu
29
Chương 29: 29: Chắc Nay Tư Thế Dậy Của Mình Không Đúng Lắm
30
Chương 30: 30: Bé Con Nhóc Là Một Người Trưởng Thành
31
Chương 31: 31: Ngoài Lạnh Trong Nóng Lại Còn Làm Nũng
32
Chương 32: 32: Ngâm Được Một Bài Thơ Hay
33
Chương 33: 33: Bé Con Ơi Giọng Nhóc Hay Quá
34
Chương 34: 34: Một Lá Một Lá Rồi Lại Một Lá
35
Chương 35: 35: Bí Đỏ Thật Sự Không Làm Gì Sai
36
Chương 36: 36: Cuối Cùng Thì Cái Chết Cũng Phải Tới Amen
37
Chương 37: 37: Su
38
Chương 38: 38: Đạt Được Sự Nhất Trí
39
Chương 39: 39: Bé Yêu Màu Hồng Túc Minh Khiêm
40
Chương 40: 40: Bữa Tiệc Sinh Nhật Ẩm Thực Phân Tử
41
Chương 41: 41: Thẻ Tín Dụng Yêu Đương
42
Chương 42: 42: Đạo Cụ Độc Nhất Game
43
Chương 43: 43: Tư Bất Quần
44
Chương 44: 44: Viết Tiểu Thuyết Kiếm Được Tiền Rồi Giày Vò Phim Truyền Hình Điện Ảnh Làm Cái Gì
45
Chương 45: 45: Điểm Khác Biệt Chủ Yếu Giữa Con Người Với Ai Là Gì
46
Chương 46: 46: Túc Minh Khiêm Mềm Mỏng Bảo
47
Chương 47: 47: Một Tờ Hóa Đơn
48
Chương 48: 48: Tịch Lưu Đần Mặt
49
Chương 49: 49: Lịch Duyệt Tinh Đào Hố
50
Chương 50: 50: Lần Thứ Hai Đi Vào Giấc Mơ
51
Chương 51: 51: Bé Con Vui Vẻ Vẫn Là Đáng Yêu Nhất
52
Chương 52: 52: Nhiệm Vụ Khó Khăn Gian Khổ
53
Chương 53: 53: Hồi Âm Của Mary
54
Chương 54: 54: Tu Dưỡng Bản Thân Của Một Tác Giả
55
Chương 55: 55: Trong Câu Chuyện
56
Chương 56: 56: Nguyện Vọng Của Túc Minh Khiêm
57
Chương 57: 57: Mở Khóa Cách Chơi Mới
58
Chương 58: 58: Không Ngờ Mình Lại Xuất Hiện Bằng Cách Này Cơ Đấy
59
Chương 59: 59: Hệ Thống Đang Muốn Giết Mình Đây Mà…
60
Chương 60: 60: Ma Pháp Sư Tinh Tinh
61
Chương 61: 61: Búp Bê Tây Mộc
62
Chương 62: 62: Túc Minh Khiêm Nhìn Vào Trong
63
Chương 63: 63: Túc Minh Khiêm Đỏ Mặt
64
Chương 64: 64: Cửa Sổ Mở Ra Bên Ngoài
65
Chương 65: 65: Phịch
66
Chương 66: 66: Công Công Tây Mộc
67
Chương 67: 67: Túc Minh Khiêm Bình Thường Không Có Gì Lạ
68
Chương 68: 68: Bé Con Bá Đạo Online Suy Nghĩ
69
Chương 69: 69: Tôi Là Một Bé Con Giàu Tình Cảm
70
Chương 70: 70: Tây Mộc Cơ Trí Online Trốn Việc
71
Chương 71: 71: Đờ Người Ra
72
Chương 72: 72: “cảm Ơn Cậu” “cũng Cảm Ơn Các Bạn”
73
Chương 73: 73: Một Người Sói Đích Thực Không Bao Giờ Ngoảnh Lại Nhìn Vụ Nổ
74
Chương 74: 74: Nhiệm Vụ Giáng Sinh Bị Lãng Quên
75
Chương 75: 75: Bé Con Trong Mộng
76
Chương 76: 76: Ma Pháp Sư Tinh Tinh 20
77
Chương 77: 77: Tình Yêu
78
Chương 78: 78: Tiêu Đường Tây Mộc Này Rốt Cuộc Là Thần Thánh Phương Nào
79
Chương 79: 79: Minh Chủ Bạch Ngân Túc Minh Khiêm
80
Chương 80: 80: Công Công Cứ Yên Tâm Bay Nhé Thiên Nga Hồng Mãi Đi Theo
81
Chương 81: 81: Các Độc Giả Thông Minh
82
Chương 82: 82: Tình Tiết Bé Con Mặc Đồ Nữ
83
Chương 83: 83: Cuộc Chiến Trăm Vạn
84
Chương 84: 84: Simonsmodeste
85
Chương 85: 85: Thằng Chó Mày Đứng Lại Đó Cho Tao!!!
86
Chương 86: 86: Tin Tức Xàm Xí Hôm Nay
87
Chương 87: 87: Tôi Sẽ Không Đánh Mất Em Nữa
88
Chương 88: 88: Thắp Sáng App Yêu Đương Đi Phiên Bản 30
89
Chương 89: 89: Quan Hệ Cha Con
90
Chương 90: 90: Bé Cưng Ơi Tôi Tới Tìm Em Này!
91
Chương 91: 91: Xin Hãy Ôm Thật Chặt
92
Chương 92: 92: Một Giao Dịch Tiền Bạc Đơn Giản
93
Chương 93: 93: Nhiệt! Huyết! Sôi! Sùng! Sục! Tình! Gay! Tỏa! Tứ! Phương!
94
Chương 94: 94: Vé Máy Bay – Phòng Thí Nghiệm
95
Chương 95: 95: Ngọt Tựa Mật
96
Chương 96: 96: Món Quà
97
Chương 97: 97: Tự Vả
98
Chương 98: 98: Trò Chơi Đổ Bộ
99
Chương 99: 99: Tôi Tặng Em Trái Tim Và Những Vì Sao
100
Chương 100: 100: Nổi Tiếng Trong Nước
101
Chương 101: 101: Nổi Tiếng Quốc Tế
102
Chương 102: 102: Làm Sản Phẩm Fanmade
103
Chương 103: 103: Ký Tự Rác
104
Chương 104: 104: Fanmade
105
Chương 105: 105: Cuối Cùng Cũng Có Thể Thực Hiện Kế Hoạch
106
Chương 106: 106: Spoil Cái Kết
107
Chương 107: 107: Buổi Diễn Của Truman
108
Chương 108: 108: Tài Liệu Tuyệt Mật
109
Chương 109: 109: Tiếng Súng Nổ
110
Chương 110: 110: Anh Là Lời Giải Duy Nhất Của Em
111
Chương 111: 111: Lần Đầu Gặp Mặt Mà Anh Đã Tới Nhà Cầu Hôn
112
Chương 112: 112: Em Muốn Làm Điều Gì Đó Cho Anh
113
Chương 113: 113: Trái Tim Rung Động
114
Chương 114: 114: Đây Là Xác Định Mối Quan Hệ Về Mặt Sinh Học
115
Chương 115: 115: Túc Minh Khiêm Đứng Ở Đầu Đường Lịch Duyệt Tinh Đứng Cuối Đường
116
Chương 116: 116: Phiếu Tháng Có Thể Thua Saimoe Nhất Định Phải Thắng
117
Chương 117: 117: Ask Mày Đã Là Một Hệ Thống Hoàn Thiện Rồi
118
Chương 118: 118: 520 “biên Soạn Thượng Đế”
119
Chương 119: 119: Hoàn Chính Văn