Chương 27: 27: Tây Mộc À Cậu Là Một Tác Giả Thông Minh Tài Trí

o
Thoát khỏi game đã là bốn giờ chiều.
Vừa hay qua nửa ngày.
Còn nửa ngày để mình viết truyện.
Nhưng trước khi viết truyện phải trốn việc chơi bời một lát đã…
Lịch Duyệt Tinh đoán tất cả mọi người đều đã xem chương mới nay đăng, thế là hắn mạnh dạn làm mới trang web xem khu thảo luận tác phẩm, lập tức thấy bên trong tăng thêm khá nhiều bình luận.

Mà lần này, bình luận cực kỳ chênh lệch với hai tiếng trước:
“Không có chuyện gì xảy ra hết, chín phiếu ở đây đừng khách sáo”
“Không có chuyện gì xảy ra hết, hôm nay Tây Mộc hai mét tám*”
*Hai mét tám: ngôn ngữ mạng, dùng để diễn mức độ khí chất, dân mạng thường dùng để khen người khác
“Không có chuyện gì xảy ra hết, rồi mai sẽ tốt hơn thôi”
“Ba hoa xích đế, xúc động rơi lệ, một triệu dù to, chỉ là tấm lòng”
Khu bình luận chỉnh tề bị một thông báo khen thưởng mặc định mười nghìn nhân dân tệ của hệ thống phá hỏng đội hình.
Lịch Duyệt Tinh nhấp vào xem, phát hiện ngoài chủ đề hệ thống còn có một đống bình luận.
“Không có chuyện gì xảy ra hết, một cái Bạch Ngân chút lòng thành.

Ps: Có thêm chương không? Nay có thêm chương thứ tư không? By: Hỗn Thế Mạc Vương”
Thêm thì không thêm.
Minh Chủ bình thường không có, Minh Chủ Bạch Ngân không có, Minh Chủ Hoàng kim cũng chẳng có nốt.
Đời này… Được rồi, đời này vẫn có khả năng thêm chương.
Nếu đã thấy, Lịch Duyệt Tinh tiện tay highlight rồi tắt web.
Tắt web, mở word.
Nhưng Lịch Duyệt Tinh vẫn chưa viết truyện ngay mà lên QQ trước, hú một tiếng trong nhóm Tham Ăn Chung Điểm: “Viết thi* không?”
*Nguyên văn Bính văn “拼文”: nghĩa là mấy tác giả đếm thời gian bắt đầu viết truyện, xem ai viết được nhiều chữ nhất trong một đơn vị thời gian.

Ngoài ra nó còn có nghĩa là hai hay nhiều tác giả cùng viết một tác phẩm.

Trong trường hợp này là ý thứ nhất.

Tui không biết từ này bên mình là gì nên để tạm như trên, ai biết chỉ tui nhé
Đản Định Tự Nhiên luôn là người xuất hiện đầu tiên: “Không.

Đang kẹt.”
Lịch Duyệt Tinh: “Kẹt gì?”
Đản Định Tự Nhiên: “Kẹt làm sao thả thính đực rựa.”
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Sáu Vị Tiểu Tăng: “…”
Tác Nhậm: “Cái nhóm này càng ngày càng bi.ến thái.”
Thập Linh Lăng: “Ông gõ nhầm chữ hả Đản Đản?”
Đản Định Tự Nhiên thở ngắn than dài: “Không gõ nhầm đâu! Tôi viết đực rựa thật đấy! Mấy ông còn nhớ quyển sách bị kiểm duyệt trước đó của tôi không? Lý do cấm tôi là bởi miêu tả quá nhiều mặt trái xã hội, gây ra hành vi bắt chước xấu, nhưng quyển đó không hề viết quan liêu xã hội đen gì luôn á trời.

Sau tôi và biên tập phân tích rất lâu, có lẽ là do tôi viết nam chính cứu phụ nữ có chồng bị bắt cóc, cưu mang nữ sinh viên lang thang đầu đường, để một người đồng nghiệp ngực bự giặt quần áo nấu cơm cho mình, cạnh bên còn có một vị hôn thê trong sáng thuần khiết chăng…”
Mưa Gió Giữa Kẽ Tay: “Thật ra đọc truyện của ông không thấy gì.

Nhưng đọc tổng kết, không hiểu sao lại có cảm giác ông bị cấm là đáng đời.”
Đản Định Tự Nhiên: “ Trên đời chỉ có đàn ông và đàn bà, không được viết đàn bà tôi chỉ có thể viết đàn ông thôi!”
Đám người trong nhóm không có lòng cảm thông, cười ha ha tập thể.
Trong đám cười ha hả đó, Lịch Duyệt Tinh lên tiếng: “Thật ra tôi vừa mới thả thính một cậu chàng.”
Im lặng.
Tác Nhậm lạnh lùng nói: “Nhóm này toang rồi.”
16:15 phút Tác Nhậm đã rời nhóm.
Chả ai quan tâm.
Dù sao một tháng tên này bảo rời nhóm hai ba bận, đây mới chỉ là bắt đầu thôi.
Đản Định Tự Nhiên vội nói: “Ông thả thính ai? Thả thính như nào? Nói mau, tôi xem xem có thể mượn dùng trong truyện không.”
Lịch Duyệt Tinh cảm thấy ban nãy mình thả thính rất tốt, nói qua hoàn cảnh rồi cực kỳ hào phóng paste bốn câu thoại giữa mình và bé con.
Im lặng như nước.
Im lặng là nhóm chat ngày hôm nay.
Đản Định Tự Nhiên: “… Dù rằng cảm giác không tệ, nhưng công công à, có phải ông thả thính hơi bị sâu rồi không?”
Sáu Vị Tiểu Tăng: “Đối thoại viết tốt, nhưng tiểu tăng cũng cảm thấy cái này hơi vượt quá tình bạn thuần khiết giữa đàn ông con trai với nhau.”
Không có Tác Nhậm nói càn nói thật, trách nhiệm nói thật rơi xuống người Mưa Gió Giữa Kẽ Tay: “Gay chết dẫm.”
Lịch Duyệt Tinh không để bụng, ai quan tâm giới tính của nhóc tí hon trong game chứ? Hắn nói: “Mấy ông không biết nhóc ấy đáng yêu thế nào đâu.”
Không chờ đám người đánh giá gì đã chêm vào một câu.
Nhóm chat nhộn nhịp cuối cùng cũng bùng nổ nhờ Tang Vô Quỷ, người bình thường không xuất hiện nhiều.
Tang Vô Quỷ chịu hết nổi: “Lời tỏ tình quê một cục theo gu trai thẳng gì thế này, các ông thấy đối thoại trên viết tốt thật á? Với cả nguy nga lộng lẫy* là để miêu tả công trình kiến trúc, không phải miêu tả người.”
*Nguyên văn là Mỹ luân mỹ hoán “美轮美奂”: nghĩa gốc là để miêu tả công trình kiến trúc hùng vĩ tráng lệ nguy nga
Lịch Duyệt Tinh: “Tôi biết chứ, nhưng tôi tưởng cái thành ngữ này giờ được mượn dùng rồi mà nhỉ, hóa ra chưa à?”
Tang Vô Quỷ nói một cách sâu xa: “Nói về viết tình cảm, các ông đều phải học tập anh Lộc.”
Lộc Quá Phương Thảo: “Ai kêu tui đó?”
Một ID bất thình lình nhảy ra khiến đám người trong nhóm lắp bắp kinh hãi.
Đản Định Tự Nhiên: “Anh Lộc tới rồi!”
Thập Linh Lăng: “Anh Lộc cũng ở đây à?”
Mưa Gió Giữa Kẽ Tay: “Anh Lộc, anh bảo xong quyển sách trước thì đi xem mắt mà, giờ đã xem được chưa?”
16:20 phút Tác Nhậm đã tham gia nhóm.
Tác Nhậm rời nhóm như có thiên lý nhãn, tự động trở về ngay khi Lộc Quá Phương Thảo xuất hiện.
Tác Nhậm: “Hôm nay ngọn gió nào thổi anh Lộc tới đây thế?”
Trong một đám người thuần một màu anh Lộc, chỉ có Sáu Vị Tiểu Tăng gọi khác với tất cả: “Nữ thí chủ Phương Thảo, lâu rồi không gặp.”
Nhìn sự đối lập của hai cách gọi này, Lịch Duyệt Tinh sau màn hình máy tính lộ biểu cảm một lời khó nói hết.
Bởi vì tác giả Lộc Quá Phương Thảo này… quả thực là một lời khó nói hết.
Lộc Quá Phương Thảo là tác giả của Chung Điểm, đây là một câu thừa thãi.
Lộc Quá Phương Thảo là tác giả đại thần viết dòng harem đô thị, được đông đảo độc giả nam tôn sùng là “anh Lộc thần của tôi”, có mỹ danh “một con nai đi qua bụi cỏ thơm”, điều này cũng không khiến nhiều người ngạc nhiên.
Nhưng giới tính thật của Lộc Quá Phương Thảo là nữ, là tác giả chị đẹp viết dòng đô thị harem trăm phần trăm … đã ôm đồm tất cả danh tiếng trong buổi họp thường niên của Chung Điểm.
Tình huống là thế này, lúc ấy người đẹp cao ráo chân dài này đi lên sân khấu, tác giả nam bên dưới đều tưởng đối phương là đại thần của web truyện nữ hàng xóm.

Kết quả cô nàng mỉm cười, nói với mọi người dưới sân khấu:
“Chào mọi người, tôi là Lộc Quá Phương Thảo”
What… the… fuck… ?!
Đây là suy nghĩ duy nhất của tất cả tác giả nam tại thời điểm ấy.
Tại sao Lịch Duyệt Tinh lại biết rõ như thế à?
Bởi vì hắn cũng coi anh Lộc là anh em, kết quả là một trong những tác giả nam suy sụp tại chỗ…

Hồi tưởng dừng ở đây.
Nội tâm Lịch Duyệt Tinh xuất hiện bóng ma nhấp nhô, dù cho đã qua hai ba năm rồi nhưng mỗi lần nhớ lại, vẫn có thể nhớ được sấm sét giữa trời quang khi ấy…
Lịch Duyệt Tinh lại nhìn màn hình, phát hiện Lộc Quá Phương Thảo đang đánh giá bốn câu thoại kia của mình.
Lộc Quá Phương Thảo: “Cái này…”
Lộc Quá Phương Thảo nói một cách thành khẩn: “Các anh em à, con gái không thả thính bừa được đâu.

Nhìn mấy câu này mà còn chưa block ông thì cưới liền đi, tình yêu đích thực đấy.”
Đại thần dòng harem định đoạt hết thảy chỉ bằng một câu.
Mấy bạn giai thẳng còn lại rối rít phản bội, trách móc Lịch Duyệt Tinh viết kém, khi không đi thả thính mù quáng, chắc chắn mất thiện cảm.
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Hắn chợt nhớ tới 5 độ thiện cảm bị mất kia.
Nội tâm một lần nữa bị bao phủ bởi bóng ma mang tên Lộc Quá Phương Thảo.
Một đám gió chiều nào theo chiều nấy không có quan điểm của mình!
Lộc Quá Phương Thảo lại nói: “Tây Mộc Tử à, cái giọng điệu thả thính càn rỡ này quen quen, chắc ông tham khảo trong truyện nữ của bọn tôi đúng không? Nếu ông muốn luyện dòng tình cảm, vậy không thể chỉ đọc truyện nữ, truyện nữ của bọn tôi là phong cách vô tuyến*, không đủ văn nghệ.

Ông phải sang bên cạnh mà đọc, bao nhiêu ái tình đau khổ triền miên đều ở…”
*Nguyên văn là Vô tuyến phong “无线风”: chỉ sảng văn, tiểu bạch văn, tiết tấu nhanh, truyện vả mặt không cần não, không yêu cầu logic, đọc sướng là được
Lịch Duyệt Tinh không đọc hết.
Bóng ma trong lòng quá nặng, hắn yên lặng đóng nhóm chat, ẩn đi, quyết định viết truyện của mình, nhường lại cho người trong nhóm.
Tắt nhóm chat, còn chưa chuyển phần mềm, đối thoại mới đã nhảy ra.
Gấu Trúc tìm hắn.
Gấu Trúc: “Tây Mộc ơi rảnh không?”
Lịch Duyệt Tinh: “?”
Gấu Trúc: ““Đại Tranh” tập 1-3 sắp in xong rồi, muốn hẹn thời gian ký tặng với cậu.”
Lịch Duyệt Tinh không có hứng thú gì với ký tặng: “Phải viết truyện.”
Gấu Trúc giải thích: “Không phải chạy khắp cả nước đâu, tụi mình ký tặng ở thành phố của cậu trước, cậu chỉ cần để trống một buổi chiều đích thân tới là được, có cát-xê.”
Lịch Duyệt Tinh vẫn không có hứng thú: “Độc giả đọc sách là được rồi, nhìn mặt làm chi.”
Gấu Trúc: “Độc giả muốn nhìn mặt cậu, anh có cách nào đâu?”
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Lịch Duyệt Tinh liều chết chống cự: “Cứ không cho nhìn đấy.”
Gấu Trúc: “…”
Gấu Trúc lùi một bước: “Vậy được rồi, thế này nhé, tạm thời chúng ta không tổ chức sự kiện ký tặng, nhưng cậu phải tới xưởng in ký tên cho anh, bây giờ luôn, anh đang ở xưởng in xem mẫu, không tốn bao nhiêu thời gian đâu.”
Lịch Duyệt Tinh vẫn kiên trì: “Bút danh Tiêu Đường Tây Mộc dài lắm, tay em viết gãy mất thôi.”
Gấu Trúc cũng phải sợ luôn, nghĩ bụng tay cậu yếu đến mức nào mà viết có tí chữ đã gãy được?
Nhưng tác giả chính là ông giời.
Anh ta đưa ra một ý kiến: “Thế mình đơn giản hóa lại, anh in trực tiếp hai chữ Tiêu Đường vào trang bìa lót, cậu ký Tây Mộc là đủ rồi.

Dù gì thì Tiêu Đường trong bút danh của cậu có tí cảm giác tồn tại nào đâu.”
Còn như vậy được cơ à?
Lịch Duyệt Tinh cũng sợ hãi, song rất nhanh hắn đã có ý tưởng mới: “Nhưng giở sách ký tên mệt lắm nặng lắm.”
Gấu Trúc lập tức phân bua: “Sao có thể để bàn tay quý giá của ngài đây giở sách được, bọn anh vẫn chưa đóng gáy, là các trang bìa lót chưa đóng chồng lên nhau, với cả cũng không cần cậu tự lật trang, anh ở bên cạnh lật! Giúp! Cậu!”
Lịch Duyệt Tinh: “…”

Nói tới mức này rồi, hắn đầu hàng: “Có nhất thiết phải thế không?”
Gấu Trúc: “Ha ha.”
Gấu Trúc: “Gọi xe cho cậu rồi đấy.”
Ba phút sau.
Một chiếc xe chạy băng băng tới nhà Lịch Duyệt Tinh, rước hắn đi.
Bốn mươi phút sau.
Lịch Duyệt Tinh gặp Gấu Trúc trong xưởng in đầy tạp âm và bụi bặm.
Bốn mươi lăm phút sau.
Lịch Duyệt Tinh ngồi trong văn phòng, bắt đầu ký tên lên một chồng trang bìa lót đã in xong hai chữ “Tiêu Đường”.
Mới đầu hắn ký hai chữ Tây Mộc rất chân thành.
Sau khi ký khoảng năm mươi trang thì suy sụp, chữ Khải (1) biến thành chữ Thảo (2).

Ký được chừng một trăm trang bằng chữ Thảo thì đau tay.
Thế là Lịch Duyệt Tinh dừng lại, suy nghĩ một lúc về rất nhiều rất nhiều trang bìa lót còn lại, nhanh trí nghĩ ra một ý tưởng.
Chữ Thảo lại biến thành bốn nét.
Một nét bên mép trái hạt dẻ, một nét bên mép phải hạt dẻ, còn lại hai nét, có thể chấm hai cái mắt nho nhỏ cho hạt dẻ.
Trông đáng yêu khỏi bàn.
Nhờ nét bút đơn giản này, Lịch Duyệt Tinh cẩu thả ký xong tất cả.
Hắn đặt bút xuống, nhẹ nhõm ngẩng đầu, lập tức đối mặt với hai mắt của Gấu Trúc.
Hai người đối mặt một lúc.
Gấu Trúc: “Cái gì đây?”
Lịch Duyệt Tinh: “Hạt dẻ.”
Gấu Trúc: “Anh biết là hạt dẻ.” Anh ta ngừng một lát, “Nhưng đáng lẽ cậu phải ký bút danh của cậu chứ?”
Lịch Duyệt Tinh bình tĩnh tự nhiên: “Cái này thì liên quan gì, em tin độc giả thông minh chắc chắc nhìn hiểu.

Hơn nữa anh còn có thể nói…”
Gấu Trúc: “Nói cái gì?”
Lịch Duyệt Tinh: “Đây là chữ ký đặc biệt.

Tạo nên tâm hồn hội họa của công công Tây Mộc.”
Gấu Trúc im lặng hồi lâu, cuối cùng đánh giá: “Tây Mộc à, cậu thật sự là một tác giả đầy thông minh tài trí.”
Lịch Duyệt Tinh: “Cảm ơn đã khen.

Ký xong rồi, vậy em…”
Gấu Trúc vội giữ chặt người đang định đi: “Đại thần ơi, cậu ra ngoài chỉ để ký tên thôi đấy hả? Cũng sắp tới giờ rồi, anh mời cậu ăn một bữa nhé, tiện thể bàn phương án quảng bá sách giấy luôn.”
Lịch Duyệt Tinh muốn từ chối theo thói quen, nhưng nghĩ lại, việc này sớm muộn phải tốn thời gian xử lý, mà hắn dù gì cũng phải ăn cơm, vừa hay nhân lúc ăn cơm giải quyết một thể, về nhà còn có thể bắt tay vào viết truyện luôn.
Thế là hắn gật đầu: “Được, tâm sự nào.”
Hai người nói xong, Gấu Trúc chọn nhà hàng Haidilao gần đó.
Cái thứ như lẩu này cực thích hợp để nói mấy chuyện cần trao đổi mà không quá quan trọng.
Lúc tới Haidilao sớm hơn thời gian ăn cơm bình thường, nhà hàng không đông lắm.

Hai người chọn ngồi xuống băng ghế dài rộng rãi gần cửa sổ, Gấu Trúc đưa menu cho Lịch Duyệt Tinh, vung tay:
“Muốn ăn gì thì chọn, đừng tiết kiệm tiền thay anh, dù sao thì bữa cơm này cũng là công ty trả”
Vậy thì quả thực không tiện khách sáo.
Lịch Duyệt Tinh cầm xem menu, sau khi hắn chọn món ăn quen thuộc kèm thêm hai sản phẩm mới theo mùa thì đưa menu cho Gấu Trúc.
Gấu Trúc cầm menu, quét mắt một vòng, thêm hai đĩa thịt rồi đưa cho phục vụ gọi món.
Anh ta bắt đầu nói chuyện: “Nếu cậu không muốn tham gia ký tặng vậy thì hoạt động ký tặng của chúng ta không thể triển khai, cho nên phải nghĩ ra ý tưởng quảng bá mới.

Công ty vẫn rất coi trọng bộ sách này của cậu, xác định kênh tuyên truyền loại A, có kinh phí tuyên truyền riêng, kinh phí này không dùng thì phí.

Bây giờ việc chúng ta phải cân nhắc đó chính là, làm thế nào để quảng bá được hiệu quả lớn nhất với kinh phí có hạn.

Về điểm ấy, anh có một số ý tưởng chưa hoàn thiện…”
Nói tới đây, điện thoại trong túi anh ta đột nhiên đổ chuông.
Gấu Trúc cúi đầu nhìn điện thoại của mình, đứng dậy khỏi ghế: “Xin lỗi, anh ra ngoài nghe điện.”
Lịch Duyệt Tinh: “Không sao, anh cứ tự nhiên.”
Gấu Trúc cầm điện thoại ra ngoài.
Lịch Duyệt Tinh chờ tại chỗ, lần chờ này khá lâu, mãi đến khi nồi lẩu được mang lên bàn, Gấu Trúc mới vội vã trở lại, xin lỗi một tràng: “Xin lỗi xin lỗi, con anh bị ốm, giờ anh phải chạy tới bệnh viện xem sao, tối nay cậu ăn một mình nhé, anh đã thanh toán rồi, bọn mình hẹn lần sau.”
Nói xong, anh ta không thèm chờ Lịch Duyệt Tinh trả lời đã lao ra ngoài như gió xoáy.
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Đồ ăn đã lên, tiền cũng đã trả.
Lịch Duyệt Tinh còn có thể làm sao, đương nhiên là ở lại ăn nồi lẩu này rồi.
Hắn tiếp tục ngồi một mình, chờ đồ ăn lên.
Nồi lẩu đã được đặt lên bàn, món ăn cũng được dọn lên rất nhanh, gần như lên cho tới khi nào hết thì thôi.

Phục vụ bưng thức ăn chợt hỏi: “Thưa anh, em thấy anh vẫn luôn ngồi một mình, hôm nay anh tới ăn lẩu một mình ạ?”
Lịch Duyệt Tinh thuận miệng đáp: “Phải.”
Phục vụ: “Anh chờ một lát nhé ạ.”
Cậu ta quay người rời đi, không lâu sau đã cầm một con mèo bông to bự trở lại.
Cậu ta đặt mèo bông vào chỗ ngồi đối diện Lịch Duyệt Tinh, còn cẩn thận sửa sang quần áo cho nó, tiếp đấy ngẩng đầu lên, rất là tâm lý nói với Lịch Duyệt Tinh: “Ăn lẩu một mình hơi cô đơn đấy ạ, hôm nay hãy để Cady ăn cùng anh.”
Phục vụ chu đáo để thú bông lại rồi rời đi.
Lịch Duyệt Tinh ngồi tại chỗ bắt đầu lơ mơ.
Ăn lẩu một mình cô đơn á? Thật ra hắn cảm thấy đâu có cô đơn đến thế.
Một người và một con thú bông ngồi đối diện ăn lẩu cô đơn á? Hắn cảm thấy cô đơn thật sự…
Hắn nhìn con thú bông ngồi đối diện một hồi, không đành lòng cụp mắt xuống, lấy điện thoại ra, mở app yêu đương, vào game hít con: “Chuẩn bị ăn cơm chưa bé con?”
Túc Minh Khiêm khá là ngạc nhiên: “Sao đột nhiên bạn lại tới vậy? Giờ vẫn chưa ăn.”
Lịch Duyệt Tinh lấy điện thoại chụp một bàn đồ ăn, gửi cho Túc Minh Khiêm, sau đó xỉa xói: “Bị người ta cho leo cây, giờ đang ăn lẩu một mình đây, ăn lẩu một mình đã đành, phục vụ ở đây còn cho tôi con thú bông tên Cady, bảo là ăn cùng tôi…”
Nỗi cô đơn này có mấy cấp bậc?
Hơn mười cấp ấy chứ!
Túc Minh Khiêm không nhịn được bật cười: “Đừng để ý tới thú bông, bạn ăn với tôi nhé.”
Lịch Duyệt Tinh: “Được được được! Tôi tới tìm nhóc cũng là vì muốn ăn với nhóc mà, tối nay nhóc muốn ăn gì? Nếu chỗ nhóc mua được lẩu, chúng ta có thể ăn cùng món…”
Gõ chữ tới đây, hắn bỗng ngẩn người, cẩn thận ngẫm lại, cảm thấy điều này hoàn toàn có thể thực hiện.
Dù sao game cũng biến ra được bất cứ món đồ nào bé con muốn, chỉ cần bảo con ước phần ăn của Haidilao là có thể ngồi cùng bàn ăn cùng bữa rồi còn gì?
Hắn lập tức chỉ dẫn: “Nhóc hãy ước phần ăn của Haidilao đi.”
Túc Minh Khiêm ước.
Một phần ăn của Haidilao lập tức được bày trong cửa hàng, không hề đắt, chỉ 99 cống hiến.
Trong hiện thực người khác trả tiền cho mình.
Trong game mình trả tiền cho cục cưng.
Một phần tiền, hai phần ăn, hoàn hảo.
Lịch Duyệt Tinh bình tĩnh mua, sử dụng luôn, chờ sau khi thấy trên bàn của Túc Minh Khiêm có thêm nguyên bộ đồ ăn lẩu, lòng hắn chợt được thỏa mãn.
Không hiểu sao bỗng có cảm giác chân thành được đồng hành.
Thế nên khi phục vụ đi tới lần nữa, chuẩn bị nhúng thịt trâu cho Lịch Duyệt Tinh, Lịch Duyệt Tinh nói: “Phiền cậu mang Cady ở đối diện kia đi, tôi có bạn rồi.”
Đoạn hắn để điện thoại vào vị trí đối diện, dựng lên, bày tư thế mặt đối mặt với mình, rồi lại lấy thêm cái bát đặt trước điện thoại, mở miệng lần nữa.
“Tí nữa nhúng thịt thì cậu chia hai phần, một nửa cho tôi, một nửa cho cậu ấy”
Phục vụ: “…”
Cậu ta nhìn hình ảnh game hiển thị trên điện thoại một lúc, khiêm tốn hỏi: “Xin hỏi, đây là?”
Lịch Duyệt Tinh: “Người yêu tôi, con tôi.

Tôi ăn lẩu cùng cậu ấy.”
Phục vụ: “…”
Nụ cười cứng ngắc.jpg
 
------oOo------

Chapter
1 Chương 1: 1: Game Rác Rưởi Làm Giảm Trí Thông Minh Lãng Phí Thời Gian Của Tao!
2 Chương 2: 2: Người Yêu Có Thuộc Tính Thích Bị Ngược Đãi
3 Chương 3: 3: Con Đường Nạp Tiền
4 Chương 4: 4: Nhóm Tham Ăn Chung Điểm
5 Chương 5: 5: Giám Đốc Lịch Bá Đạo Online Tán Phét
6 Chương 6: 6: “cửu Độ”
7 Chương 7: 7: Vừa Đáng Yêu Lại Đáng Thương
8 Chương 8: 8: Cẩn Thận Thăm Dò
9 Chương 9: 9: Quy Ước
10 Chương 10: 10: Chống Nghiện
11 Chương 11: 11: Nụ Cười Cuối Cùng Cũng Thay Đổi
12 Chương 12: 12: Đài Hoa Cúc
13 Chương 13: 13: Bạn Có Thể Làm Rất Nhiều Chuyện
14 Chương 14: 14: Trang Phục Ác Ma Nhỏ
15 Chương 15: 15: Công Công Tây Mộc À Rốt Cuộc Thì Bao Giờ Anh Mới Hot Đây
16 Chương 16: 16: Bờ Nguy Hiểm
17 Chương 17: 17: Làm Là Phải Làm Chết Thì Không Chết Được
18 Chương 18: 18: Bất Ngờ Ngoài Ý Muốn
19 Chương 19: 19: Làm Giả Thật Thì Thật Đó Vẫn Là Giả
20 Chương 20: 20: Hệ Thống Rút Thưởng
21 Chương 21: 21: Bé Con Đi Du Lịch
22 Chương 22: 22: Tôi Thà Làm Người Yêu Của Bạn Cũng Không Muốn Làm Con
23 Chương 23: 23: Grand Canyon 1
24 Chương 24: 24: Grand Canyon 2
25 Chương 25: 25: Sổ Tay
26 Chương 26: 26: Bước Đầu Thử Yêu Qua Mạng
27 Chương 27: 27: Tây Mộc À Cậu Là Một Tác Giả Thông Minh Tài Trí
28 Chương 28: 28: Diễn Sâu Rốt Cuộc Là Ai Diễn Sâu
29 Chương 29: 29: Chắc Nay Tư Thế Dậy Của Mình Không Đúng Lắm
30 Chương 30: 30: Bé Con Nhóc Là Một Người Trưởng Thành
31 Chương 31: 31: Ngoài Lạnh Trong Nóng Lại Còn Làm Nũng
32 Chương 32: 32: Ngâm Được Một Bài Thơ Hay
33 Chương 33: 33: Bé Con Ơi Giọng Nhóc Hay Quá
34 Chương 34: 34: Một Lá Một Lá Rồi Lại Một Lá
35 Chương 35: 35: Bí Đỏ Thật Sự Không Làm Gì Sai
36 Chương 36: 36: Cuối Cùng Thì Cái Chết Cũng Phải Tới Amen
37 Chương 37: 37: Su
38 Chương 38: 38: Đạt Được Sự Nhất Trí
39 Chương 39: 39: Bé Yêu Màu Hồng Túc Minh Khiêm
40 Chương 40: 40: Bữa Tiệc Sinh Nhật Ẩm Thực Phân Tử
41 Chương 41: 41: Thẻ Tín Dụng Yêu Đương
42 Chương 42: 42: Đạo Cụ Độc Nhất Game
43 Chương 43: 43: Tư Bất Quần
44 Chương 44: 44: Viết Tiểu Thuyết Kiếm Được Tiền Rồi Giày Vò Phim Truyền Hình Điện Ảnh Làm Cái Gì
45 Chương 45: 45: Điểm Khác Biệt Chủ Yếu Giữa Con Người Với Ai Là Gì
46 Chương 46: 46: Túc Minh Khiêm Mềm Mỏng Bảo
47 Chương 47: 47: Một Tờ Hóa Đơn
48 Chương 48: 48: Tịch Lưu Đần Mặt
49 Chương 49: 49: Lịch Duyệt Tinh Đào Hố
50 Chương 50: 50: Lần Thứ Hai Đi Vào Giấc Mơ
51 Chương 51: 51: Bé Con Vui Vẻ Vẫn Là Đáng Yêu Nhất
52 Chương 52: 52: Nhiệm Vụ Khó Khăn Gian Khổ
53 Chương 53: 53: Hồi Âm Của Mary
54 Chương 54: 54: Tu Dưỡng Bản Thân Của Một Tác Giả
55 Chương 55: 55: Trong Câu Chuyện
56 Chương 56: 56: Nguyện Vọng Của Túc Minh Khiêm
57 Chương 57: 57: Mở Khóa Cách Chơi Mới
58 Chương 58: 58: Không Ngờ Mình Lại Xuất Hiện Bằng Cách Này Cơ Đấy
59 Chương 59: 59: Hệ Thống Đang Muốn Giết Mình Đây Mà…
60 Chương 60: 60: Ma Pháp Sư Tinh Tinh
61 Chương 61: 61: Búp Bê Tây Mộc
62 Chương 62: 62: Túc Minh Khiêm Nhìn Vào Trong
63 Chương 63: 63: Túc Minh Khiêm Đỏ Mặt
64 Chương 64: 64: Cửa Sổ Mở Ra Bên Ngoài
65 Chương 65: 65: Phịch
66 Chương 66: 66: Công Công Tây Mộc
67 Chương 67: 67: Túc Minh Khiêm Bình Thường Không Có Gì Lạ
68 Chương 68: 68: Bé Con Bá Đạo Online Suy Nghĩ
69 Chương 69: 69: Tôi Là Một Bé Con Giàu Tình Cảm
70 Chương 70: 70: Tây Mộc Cơ Trí Online Trốn Việc
71 Chương 71: 71: Đờ Người Ra
72 Chương 72: 72: “cảm Ơn Cậu” “cũng Cảm Ơn Các Bạn”
73 Chương 73: 73: Một Người Sói Đích Thực Không Bao Giờ Ngoảnh Lại Nhìn Vụ Nổ
74 Chương 74: 74: Nhiệm Vụ Giáng Sinh Bị Lãng Quên
75 Chương 75: 75: Bé Con Trong Mộng
76 Chương 76: 76: Ma Pháp Sư Tinh Tinh 20
77 Chương 77: 77: Tình Yêu
78 Chương 78: 78: Tiêu Đường Tây Mộc Này Rốt Cuộc Là Thần Thánh Phương Nào
79 Chương 79: 79: Minh Chủ Bạch Ngân Túc Minh Khiêm
80 Chương 80: 80: Công Công Cứ Yên Tâm Bay Nhé Thiên Nga Hồng Mãi Đi Theo
81 Chương 81: 81: Các Độc Giả Thông Minh
82 Chương 82: 82: Tình Tiết Bé Con Mặc Đồ Nữ
83 Chương 83: 83: Cuộc Chiến Trăm Vạn
84 Chương 84: 84: Simonsmodeste
85 Chương 85: 85: Thằng Chó Mày Đứng Lại Đó Cho Tao!!!
86 Chương 86: 86: Tin Tức Xàm Xí Hôm Nay
87 Chương 87: 87: Tôi Sẽ Không Đánh Mất Em Nữa
88 Chương 88: 88: Thắp Sáng App Yêu Đương Đi Phiên Bản 30
89 Chương 89: 89: Quan Hệ Cha Con
90 Chương 90: 90: Bé Cưng Ơi Tôi Tới Tìm Em Này!
91 Chương 91: 91: Xin Hãy Ôm Thật Chặt
92 Chương 92: 92: Một Giao Dịch Tiền Bạc Đơn Giản
93 Chương 93: 93: Nhiệt! Huyết! Sôi! Sùng! Sục! Tình! Gay! Tỏa! Tứ! Phương!
94 Chương 94: 94: Vé Máy Bay – Phòng Thí Nghiệm
95 Chương 95: 95: Ngọt Tựa Mật
96 Chương 96: 96: Món Quà
97 Chương 97: 97: Tự Vả
98 Chương 98: 98: Trò Chơi Đổ Bộ
99 Chương 99: 99: Tôi Tặng Em Trái Tim Và Những Vì Sao
100 Chương 100: 100: Nổi Tiếng Trong Nước
101 Chương 101: 101: Nổi Tiếng Quốc Tế
102 Chương 102: 102: Làm Sản Phẩm Fanmade
103 Chương 103: 103: Ký Tự Rác
104 Chương 104: 104: Fanmade
105 Chương 105: 105: Cuối Cùng Cũng Có Thể Thực Hiện Kế Hoạch
106 Chương 106: 106: Spoil Cái Kết
107 Chương 107: 107: Buổi Diễn Của Truman
108 Chương 108: 108: Tài Liệu Tuyệt Mật
109 Chương 109: 109: Tiếng Súng Nổ
110 Chương 110: 110: Anh Là Lời Giải Duy Nhất Của Em
111 Chương 111: 111: Lần Đầu Gặp Mặt Mà Anh Đã Tới Nhà Cầu Hôn
112 Chương 112: 112: Em Muốn Làm Điều Gì Đó Cho Anh
113 Chương 113: 113: Trái Tim Rung Động
114 Chương 114: 114: Đây Là Xác Định Mối Quan Hệ Về Mặt Sinh Học
115 Chương 115: 115: Túc Minh Khiêm Đứng Ở Đầu Đường Lịch Duyệt Tinh Đứng Cuối Đường
116 Chương 116: 116: Phiếu Tháng Có Thể Thua Saimoe Nhất Định Phải Thắng
117 Chương 117: 117: Ask Mày Đã Là Một Hệ Thống Hoàn Thiện Rồi
118 Chương 118: 118: 520 “biên Soạn Thượng Đế”
119 Chương 119: 119: Hoàn Chính Văn
Chapter

Updated 119 Episodes

1
Chương 1: 1: Game Rác Rưởi Làm Giảm Trí Thông Minh Lãng Phí Thời Gian Của Tao!
2
Chương 2: 2: Người Yêu Có Thuộc Tính Thích Bị Ngược Đãi
3
Chương 3: 3: Con Đường Nạp Tiền
4
Chương 4: 4: Nhóm Tham Ăn Chung Điểm
5
Chương 5: 5: Giám Đốc Lịch Bá Đạo Online Tán Phét
6
Chương 6: 6: “cửu Độ”
7
Chương 7: 7: Vừa Đáng Yêu Lại Đáng Thương
8
Chương 8: 8: Cẩn Thận Thăm Dò
9
Chương 9: 9: Quy Ước
10
Chương 10: 10: Chống Nghiện
11
Chương 11: 11: Nụ Cười Cuối Cùng Cũng Thay Đổi
12
Chương 12: 12: Đài Hoa Cúc
13
Chương 13: 13: Bạn Có Thể Làm Rất Nhiều Chuyện
14
Chương 14: 14: Trang Phục Ác Ma Nhỏ
15
Chương 15: 15: Công Công Tây Mộc À Rốt Cuộc Thì Bao Giờ Anh Mới Hot Đây
16
Chương 16: 16: Bờ Nguy Hiểm
17
Chương 17: 17: Làm Là Phải Làm Chết Thì Không Chết Được
18
Chương 18: 18: Bất Ngờ Ngoài Ý Muốn
19
Chương 19: 19: Làm Giả Thật Thì Thật Đó Vẫn Là Giả
20
Chương 20: 20: Hệ Thống Rút Thưởng
21
Chương 21: 21: Bé Con Đi Du Lịch
22
Chương 22: 22: Tôi Thà Làm Người Yêu Của Bạn Cũng Không Muốn Làm Con
23
Chương 23: 23: Grand Canyon 1
24
Chương 24: 24: Grand Canyon 2
25
Chương 25: 25: Sổ Tay
26
Chương 26: 26: Bước Đầu Thử Yêu Qua Mạng
27
Chương 27: 27: Tây Mộc À Cậu Là Một Tác Giả Thông Minh Tài Trí
28
Chương 28: 28: Diễn Sâu Rốt Cuộc Là Ai Diễn Sâu
29
Chương 29: 29: Chắc Nay Tư Thế Dậy Của Mình Không Đúng Lắm
30
Chương 30: 30: Bé Con Nhóc Là Một Người Trưởng Thành
31
Chương 31: 31: Ngoài Lạnh Trong Nóng Lại Còn Làm Nũng
32
Chương 32: 32: Ngâm Được Một Bài Thơ Hay
33
Chương 33: 33: Bé Con Ơi Giọng Nhóc Hay Quá
34
Chương 34: 34: Một Lá Một Lá Rồi Lại Một Lá
35
Chương 35: 35: Bí Đỏ Thật Sự Không Làm Gì Sai
36
Chương 36: 36: Cuối Cùng Thì Cái Chết Cũng Phải Tới Amen
37
Chương 37: 37: Su
38
Chương 38: 38: Đạt Được Sự Nhất Trí
39
Chương 39: 39: Bé Yêu Màu Hồng Túc Minh Khiêm
40
Chương 40: 40: Bữa Tiệc Sinh Nhật Ẩm Thực Phân Tử
41
Chương 41: 41: Thẻ Tín Dụng Yêu Đương
42
Chương 42: 42: Đạo Cụ Độc Nhất Game
43
Chương 43: 43: Tư Bất Quần
44
Chương 44: 44: Viết Tiểu Thuyết Kiếm Được Tiền Rồi Giày Vò Phim Truyền Hình Điện Ảnh Làm Cái Gì
45
Chương 45: 45: Điểm Khác Biệt Chủ Yếu Giữa Con Người Với Ai Là Gì
46
Chương 46: 46: Túc Minh Khiêm Mềm Mỏng Bảo
47
Chương 47: 47: Một Tờ Hóa Đơn
48
Chương 48: 48: Tịch Lưu Đần Mặt
49
Chương 49: 49: Lịch Duyệt Tinh Đào Hố
50
Chương 50: 50: Lần Thứ Hai Đi Vào Giấc Mơ
51
Chương 51: 51: Bé Con Vui Vẻ Vẫn Là Đáng Yêu Nhất
52
Chương 52: 52: Nhiệm Vụ Khó Khăn Gian Khổ
53
Chương 53: 53: Hồi Âm Của Mary
54
Chương 54: 54: Tu Dưỡng Bản Thân Của Một Tác Giả
55
Chương 55: 55: Trong Câu Chuyện
56
Chương 56: 56: Nguyện Vọng Của Túc Minh Khiêm
57
Chương 57: 57: Mở Khóa Cách Chơi Mới
58
Chương 58: 58: Không Ngờ Mình Lại Xuất Hiện Bằng Cách Này Cơ Đấy
59
Chương 59: 59: Hệ Thống Đang Muốn Giết Mình Đây Mà…
60
Chương 60: 60: Ma Pháp Sư Tinh Tinh
61
Chương 61: 61: Búp Bê Tây Mộc
62
Chương 62: 62: Túc Minh Khiêm Nhìn Vào Trong
63
Chương 63: 63: Túc Minh Khiêm Đỏ Mặt
64
Chương 64: 64: Cửa Sổ Mở Ra Bên Ngoài
65
Chương 65: 65: Phịch
66
Chương 66: 66: Công Công Tây Mộc
67
Chương 67: 67: Túc Minh Khiêm Bình Thường Không Có Gì Lạ
68
Chương 68: 68: Bé Con Bá Đạo Online Suy Nghĩ
69
Chương 69: 69: Tôi Là Một Bé Con Giàu Tình Cảm
70
Chương 70: 70: Tây Mộc Cơ Trí Online Trốn Việc
71
Chương 71: 71: Đờ Người Ra
72
Chương 72: 72: “cảm Ơn Cậu” “cũng Cảm Ơn Các Bạn”
73
Chương 73: 73: Một Người Sói Đích Thực Không Bao Giờ Ngoảnh Lại Nhìn Vụ Nổ
74
Chương 74: 74: Nhiệm Vụ Giáng Sinh Bị Lãng Quên
75
Chương 75: 75: Bé Con Trong Mộng
76
Chương 76: 76: Ma Pháp Sư Tinh Tinh 20
77
Chương 77: 77: Tình Yêu
78
Chương 78: 78: Tiêu Đường Tây Mộc Này Rốt Cuộc Là Thần Thánh Phương Nào
79
Chương 79: 79: Minh Chủ Bạch Ngân Túc Minh Khiêm
80
Chương 80: 80: Công Công Cứ Yên Tâm Bay Nhé Thiên Nga Hồng Mãi Đi Theo
81
Chương 81: 81: Các Độc Giả Thông Minh
82
Chương 82: 82: Tình Tiết Bé Con Mặc Đồ Nữ
83
Chương 83: 83: Cuộc Chiến Trăm Vạn
84
Chương 84: 84: Simonsmodeste
85
Chương 85: 85: Thằng Chó Mày Đứng Lại Đó Cho Tao!!!
86
Chương 86: 86: Tin Tức Xàm Xí Hôm Nay
87
Chương 87: 87: Tôi Sẽ Không Đánh Mất Em Nữa
88
Chương 88: 88: Thắp Sáng App Yêu Đương Đi Phiên Bản 30
89
Chương 89: 89: Quan Hệ Cha Con
90
Chương 90: 90: Bé Cưng Ơi Tôi Tới Tìm Em Này!
91
Chương 91: 91: Xin Hãy Ôm Thật Chặt
92
Chương 92: 92: Một Giao Dịch Tiền Bạc Đơn Giản
93
Chương 93: 93: Nhiệt! Huyết! Sôi! Sùng! Sục! Tình! Gay! Tỏa! Tứ! Phương!
94
Chương 94: 94: Vé Máy Bay – Phòng Thí Nghiệm
95
Chương 95: 95: Ngọt Tựa Mật
96
Chương 96: 96: Món Quà
97
Chương 97: 97: Tự Vả
98
Chương 98: 98: Trò Chơi Đổ Bộ
99
Chương 99: 99: Tôi Tặng Em Trái Tim Và Những Vì Sao
100
Chương 100: 100: Nổi Tiếng Trong Nước
101
Chương 101: 101: Nổi Tiếng Quốc Tế
102
Chương 102: 102: Làm Sản Phẩm Fanmade
103
Chương 103: 103: Ký Tự Rác
104
Chương 104: 104: Fanmade
105
Chương 105: 105: Cuối Cùng Cũng Có Thể Thực Hiện Kế Hoạch
106
Chương 106: 106: Spoil Cái Kết
107
Chương 107: 107: Buổi Diễn Của Truman
108
Chương 108: 108: Tài Liệu Tuyệt Mật
109
Chương 109: 109: Tiếng Súng Nổ
110
Chương 110: 110: Anh Là Lời Giải Duy Nhất Của Em
111
Chương 111: 111: Lần Đầu Gặp Mặt Mà Anh Đã Tới Nhà Cầu Hôn
112
Chương 112: 112: Em Muốn Làm Điều Gì Đó Cho Anh
113
Chương 113: 113: Trái Tim Rung Động
114
Chương 114: 114: Đây Là Xác Định Mối Quan Hệ Về Mặt Sinh Học
115
Chương 115: 115: Túc Minh Khiêm Đứng Ở Đầu Đường Lịch Duyệt Tinh Đứng Cuối Đường
116
Chương 116: 116: Phiếu Tháng Có Thể Thua Saimoe Nhất Định Phải Thắng
117
Chương 117: 117: Ask Mày Đã Là Một Hệ Thống Hoàn Thiện Rồi
118
Chương 118: 118: 520 “biên Soạn Thượng Đế”
119
Chương 119: 119: Hoàn Chính Văn